Chúng minh câu nói sau: sách la người bạn lớn của con người

Sách là người bạn lớn

Sách là người bạn lớn

ĐỀ BÀI

Chứng minh: Sách là người bạn lớn của con người.

(Ngữ văn 7, tập hai, tr.23)

BÀI LÀM 1

Nếu bạn nói sách chẳng có ích lợi gì, tôi sẽ nghĩ hôm nay là ngày Cá tháng Tư. Và nếu bạn vẫn tiếp tục khẳng định về điều đó, tôi sẽ nghĩ bạn cần một bác sĩ tâm lí. Xin bạn hãy nhớ đến câu nói của một nhà triết học: Đối với tôi, sách cần thiết chẳng khác gì bánh mì ăn hàng ngày. Và hơn thế nữa sách đã thực sự là người bạn lớn của con người.

Bạn ạ, đã có rất nhiều người từng đi qua cuộc đời bạn, 70% trong số họ chỉ là người quen, 20% là bạn, 8% là bạn tốt, chỉ có 2% ít ỏi thực sự là những người bạn lớn. Một người bạn lớn là một người đồng cảm, sẵn sàng chia sẻ mọi cảm xúc với bạn, không chỉ mong muốn bạn tốt lên mà thực sự góp công vào việc khiến bạn trở nên hoàn hảo. Và, sách là một người bạn lớn như vậy!

Soi mình vào trang sách, tôi thấy những bức tranh kì diệu về cuộc sống, thấy mật ngọt thành công hoà lẫn với rượu đắng thất bại, thấy cả nền văn minh đồ sộ của nhân loại xuyên suốt chiều dài lịch sử. Sách giúp tôi khám phá từ những điều nhỏ nhặt, đến những điều rộng lớn của thế giới. Sách là kết tinh của trí tuệ nhân loại, là cầu nối giữa con người nhỏ bé với vũ trụ bao la và đại dương sâu thẳm. Sách chính là chìa khoá để con người mở cánh cửa tương lai một tương lai tươi sáng

Một cuốn sách hay là một cuốn sách chứa đựng cả tâm hồn người viết và người đọc, là cuốn sách mà mỗi lần đọc nó, bạn lại thấy mình lớn thêm một chút. Những cuốn sách như vậy không có nhiều, nhưng cũng không phải là quá hiếm! Đọc Thằng gù nhà thờ Đức bà của Vích-to Huy-gô, tôi thương cảm cho số phận thằng gù, cô gái Exmêranđa. Đọc Lão Hạc, Tắt đèn tôi thấy đau đớn khi lão Hạc phải chết vì bả chó, khi chị Dậu phải bán đứa con gái thân yêu để trả tiền thuế. Từng câu, từng chữ, từng cuộc đời, từng số phận trong trang sách cứ hiện lên trước mắt tôi, lung linh dưới dòng lệ thương cảm, nghẹn ngào. Sách dạy cho tôi biết cảm thông, chia sẻ, biết khóc với những tâm hồn khốn khó, khổ đau, biết hướng đến cái thiện, cái đẹp trong cuộc sống vốn vội vã xô bồ này.

Và, không chỉ dạy cho tôi cách yêu người, sách còn dạy cho tôi yêu cuộc sống, yêu chính bản thân mình. Tôi luôn thấy say mê, thích thú với các câu chuyện trong bộ Những tấm lòng cao cả. Truyện thì ngắn mà ý nghĩa lại rộng lớn bao la. Cũng chính nhờ những trang sách ấy mà tôi một đứa con gái hay tự dằn vặt về những lỗi lầm trong quá khứ và lo sợ vẩn vơ cho một tương lai xa xôi, cuối cùng cũng đã ngẫm ra rằng:

Hôm qua đã là lịch sử Ngày mai là bí ẩn còn đó

Chỉ có hôm nay là hiện tại là quà tặng của cuộc sống

Những bài học như vậy chưa bao giờ là cũ. Qua trang sách ấy, tôi học được rằng: khó khăn và thử thách là một phần tất yếu của cuộc sống, như con tằm phải trải qua đớn đau để tự chui ra khỏi kén và trở thành con bướm biết bay. Điều quan trọng chỉ là ta biết cách dũng cảm đối mặt và vựợt qua thất bại để thành công. Tôi cũng nhận ra rằng Hạnh phúc như một thứ nước hoa, ta không thể vảy lên người khác mà không làm vương vài giọt lên mình. Và những lúc ấy, tôi càng thấy yêu cuộc sống, yêu nắng vàng tinh khôi của sớm mai, yêu làn gió mát lành đượm hương hoa cỏ của buổi trưa, yêu sắc tía chói lòa mỗi khi hoàng hôn tới. Trên tất cả, tôi ý thức hơn về cách sống đúng, một cách sống đẹp để mà phấn đấu, để mà hoàn thiện mình.

Sách là một người bạn tốt, luôn an ủi, làm cho tôi vui vẻ mỗi khi buồn chán. Những lúc ấy, hoà mình vào chuyến phiêu lưu kì thú với Tom, Gu-li-vơ, Rô-bin-xơn hay Ca-rich và Va-li-a để cùng tới bao miền đất mới mẻ và đẹp đẽ, tôi bỗng thấy cuộc đời thật vô cùng phong phú, nỗi buồn chán bỗng đâu tan biến mất

Sách đối với tôi thực sự là một người bạn lớn!

Bạn ơi, sau khi đọc bài văn này của tôi, bạn hãy nhớ rằng: hãy gìn giữ những cuốn sách như bạn đã trân trọng, nâng niu quả bóng thuỷ tinh mang hai chữ tình bạn. Hãy để sách người bạn lớn trong cuộc đời dạy cho bạn cách sống, như tôi đã từng làm! Tôi yêu quý sách!

Chủ Phương Linh

Lớp 7H1 THCS Trưng Vương Hoàn Kiếm Hà Nội

BÀI LÀM 2

Mây được mặt trời chiếu vào mới thành ráng, suối được treo vào vách đá mới thành thác. Con người cũng vậy, có bạn, có bè thì mới sống đẹp, sống vui. Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn khác nhau, nhưng tất cả mọi người chúng ta lại đều có chung một người bạn là sách.

Nói sách là người bạn của chúng ta, đúng nhưng chưa đủ. Sách là một người bạn hiền, một người bạn tinh thần kì diệu. Khi vui, bạn đọc những Chuyện nọ chuyện kia, Chuyện đời trong quán rượu của Axit Nêxin. Khi buồn bạn lại chia sẻ với Những ngày thơ ấu hay Bỉ vỏ của Nguyên Hồng. Lúc thơ thẩn, mộng mơ, có thể bạn lại cần đến những vần thơ trữ tình của Xuân Diệu hay những trang cổ tích kì ảo của An-đéc-xen Cũng như những người bạn khác, khi cần, sách luôn bên ta, an ủi, sẻ chia và nuôi dưỡng những cảm xúc đẹp đẽ của chúng ta.

Sách không chỉ là người bạn hiền mà còn là một người bạn lớn của chúng ta. Bởi sách là kho tàng lưu giữ khối kiến thức khổng lồ của nhân loại được tích luỹ qua mấy ngàn năm. Sách là chìa khoá vàng mở cửa toà lâu đài tri thức tráng lệ chứa đựng vô vàn điều kì diệu. Đúng như Macxim Gorki đã từng nói: Sách mở ra trước mắt tôi những chân trời mới. Thật vậy, sách bao giờ cũng đem đến cho ta nhiều điều mới mẻ. Sách có nhiều loại, nhiều đề tài khác nhau, phản ánh nhiều lĩnh vực phong phú, đa dạng. Đến với sách, chúng ta không chỉ biết được những việc đang xảy ra, những sự kiện của thời nay mà ta còn biết được những việc đã xảy ra từ thời xa xưa hoặc những vấn đề ở trên cung trăng hay tận sâu dưới đáy đại dương. Xem truyện cổ tích, ta biết được cuộc sống, ước mơ của cha ông thuở trước. Đọc sách lịch sử, ta hình dung được những trận chiến ác liệt, những thời kì vàng son rực rỡ của các triều đại. Sách giới thiệu với ta những kinh nghiệm, những thành tựu về khoa học, nông nghiệp, công nghiệp Sách còn là người hướng dẫn viên năng động đưa ta đến những danh lam thắng cảnh, những kì quan trên thế giới

Sách là một dòng sông, luôn mang phù sa bồi đắp cho mảnh đất tâm hồn thêm màu mỡ, để từ đó, những hạt giống đẹp nhất sẽ đơm hoa kết trái trong gió lộng và nắng mai. Đọc Tắt đèn của Ngô Tất Tố, Lão Hạc của Nam Cao chúng ta hiểu được thân phận của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Chị Dậu chỉ vì một suất sưu của chồng mà phải bán đứa con gái thân yêu của mình. Còn Lão Hạc ở hiền mà cuộc đời vẫn là một bi kịch. Đọc Cố hương của Lỗ Tấn ta thấy được cái nghèo khó, áp bức của xã hội đã biến một cậu bé thông minh, hoạt bát trở thành một Nhuận Thổ nhút nhát, sợ sệt chấp nhận cái thân phận thấp hèn đáng thương. Qua sách, ta hiểu rõ được bất công của xã hội và càng thấm thìa hơn giá trị cuộc sống tự do, công bằng, bác ái. Từ đó giúp ta có ý thức sống tốt hơn và có hành động đúng.

Quả thật, sách là người bạn lớn, người bạn thân của con người. Nhưng có những người bạn tốt và cũng có những người bạn xấu. Sách cũng vậy. Sách tốt giúp tâm hồn của ta phong phú và trong sáng, biết sống nhân ái, biết vươn tới cái đẹp trong cuộc đời. Còn sách xấu lại làm cho nhận thức của chúng ta lệch lạc, tình cảm khô cằn, nhân cách suy thoái. Bởi vậy, cũng như chọn bạn mà chơi thì chúng ta cũng phải chọn sách mà đọc vậy.

Không phải tôi tỏ vẻ bà cụ non đâu, nhưng thật sự tôi thấy các bạn tuổi ô mai chúng mình bây giờ không còn ham đọc sách như ngày xưa nữa. Tôi nghe nói, xưa kia, số người biết chữ rất hạn chế cho nên đọc sách chỉ là đặc quyền của một số ít người. Còn bây giờ đã khác, bạn có thể đọc bất cứ lúc nào, nơi nào, bằng cách gì mà bạn muốn. Nhưng thực tế lại không như vậy: các bạn có thể bỏ hàng giờ để đọc những cuốn truyện tranh vô bổ, nhảm nhí nhưng không thể bỏ ra dù chỉ một giờ để đọc sách văn học, khoa học, các bạn có thể biết lang thang trên mạng để tìm thêm những người bạn mới nhưng không biết rằng kho tàng kiến thức mà sách đem lại có thể khiến những người bạn khác tìm đến kết bạn với mình. Trong cuộc sống, chúng ta không thể sống thiếu bạn thì trong học tập cũng không thể sống thiếu sách. Những điều ta đã biết chỉ là một giọt nước, những điều ta chưa biết là cả một đại dương, nếu bạn không quan tâm bổ sung, nâng cao kiến thức thì theo tháng năm, giọt nước ấy cũng sẽ bốc hơi. Cách duy nhất để nâng cao kiến thức là phải đọc, đọc nữa, đọc mãi. Vừa đọc, vừa phải suy ngẫm, đem những điều hay lẽ phải học được từ sách vận dụng vào cuộc sống thực tế và làm giàu đời sống tâm hồn. Có như vậy bạn mới trưởng thành.

Cuối cùng tôi chỉ muốn khẳng định, sách thực sự là người bạn lớn của con người. Trong thời đại ngày nay, sách không chỉ là phương tiện duy nhất để con người giải trí, học hỏi, nhưng sách mãi mãi là người bạn cần thiết của chúng ta. Do đó, ta phải yêu sách như yêu bạn, biết giữ gìn sách như giữ gìn tình bạn. Chúc các bạn ngày càng có thêm nhiều người bạn lớn.

Phạm Trà Mi

Lớp 7H1 THCS Trưng Vương Hoàn Kiếm Hà Nội

Tải về file word >> tại đây

Xem thêm

Hãy biết lắng nghe

Đừng xem nhẹ môn Ngữ văn