Em ơi anh phải làm sao láo soái nhi

Nếu các anh chị có con, cháu được cô gáo cho về nhà làm bà ập kểu “Cô hách m ìm 5 ừ vần ư có nghĩa!” hì có hể ham khảo anh sách này.

Cập nhậ: Tìm vần ạ Dự án S

Kể ừ nay, anh chị có hể ìm âm ế ho vần ạ Dự án S. Kế quả ìm kếm không chỉ gồm các âm ế có ở đây mà còn có các ừ (ghép) chứa các âm ế đó. Ngoà ra, rong quá rình hu hập ngữ lệu, các âm ế chưa được gh nhận cũng sẽ được cập nhậ.

Sử h mộ là khá nệm của loạ văn học ân gan có ảnh hưởng lớn đến nền văn mnh loà ngườ. Bà vế ướ đây, chúng ô sẽ gớ hệu cho bạn hế nào là sử h, phân loạ và các ác phẩm sử h êu bểu. Hy vọng bà vế có hể gúp bạn hểu đúng, đủ và sâu hơn về hể loạ này.

1. Sử h là gì và các khá nệm lên quan

Mỗ hể loạ văn học đều có mộ cá hay và ảnh hưởng đến văn hóa nhấ định và sử h cũng vậy. Để ìm hểu cá rêng, cá đặc sắc đằng sau sử h, đầu ên chúng a sẽ xm qua khá nệm, đặc rưng và phân loạ chúng.

1.1  Khá nệm sử h là gì?

Sử h là mộ hể loạ khá đặc bệ rong văn học, nó được ùng để chỉ những ác phẩm ự sự ân gan có quy mô lớn và ngôn ừ chứa vần nhịp. Nộ ung của ác phẩm hường hàm chứa bức ranh hoàn chỉnh về đờ sống nhân ân vớ nhân vậ đạ ện là anh hùng hay mộ ũng sĩ nào đó.

Mặc khác, sử h hường được snh ra và ồn ạ rong đờ sống các ân ộc í ngườ. Thế nên nó không chỉ là mộ ác phẩm nghệ huậ mà còn được xm như mộ bểu ượng đạ ện cho văn hoá của họ. Khuynh hướng sử h (hay ính sử h) rong đề à này hể hện qua ình cảm, nềm ự hào, sự ca ngợ của ộc ngườ về mộ sự kện lớn lao, vĩ đạ nhấ định.

1.2 Đặc rưng của sử h

Để phân bệ sử h vớ các hể loạ còn lạ, chúng a có hể ựa vào 2 đặc rưng ên quyế sau. Đầu ên, nếu xé ho nộ ung hì sử h kể về sự kện rọng đạ của quá khứ. Nó có ính rộng lớn vì bểu hện cho oàn bộ đờ sống, văn hoá, lịch sử cộng đồng, đặc bệ là hể hện quá rình phá rển của ân ộc đó qua các hờ kỳ khác nhau.

Thứ ha, về mặ nghệ huậ, các ác phẩm sử h là chuyện kể văn vần xn lẫn văn xuô. Nó sử ụng các yếu ố hành ngữ, ục ngữ hay cổ ngữ và kể cả ngôn ừ ân gan để làm nền cho mình.

1.3 Phân loạ sử h

Xuấ hện ừ khá sớm, hện nay số lượng các ác phẩm sử h đã rở nên “đồ sộ”, nhưng căn cứ rên nộ ung ngườ a vẫn cha được chúng hành 2 ểu loạ ướ đây.

Như ên gọ, đặc rưng của loạ sử h này là ập hợp những hần hoạ cổ đạ rêng rẽ hành mộ chỉnh hể là anh hùng văn hoá. Trong đờ sống và nh hần của ngườ ân, nó được ví như mộ quyển “bách khoa oàn hư” kh chứa đến hàng ngàn câu hơ được snh ra ừ hờ kỳ lịch sử hình hành ộc ngườ, đấ nước. Ví ụ mộ số sử h Vệ Nam sau huộc hể loạ hần hoạ là Đẻ đấ đẻ nước của ngườ Mường, Ẩm ệ luông (ân ộc Thá) hay Cây nêu hần (ngườ Mơ -nông), hay Sử h Glgamsh (Lưỡng Hà),...

Sử h rên kể về cuộc đờ của các vị anh hùng - những ngườ à gỏ, gan góc đứng lên chến đấu bảo vệ hị ộc, bộ lạc hoặc mở mang vùng đấ cư rú của ộc ngườ. Để ễ àng hình ung bạn có hể ham khảo mộ số sử h là Đăm Săn, Xnh Nhã, Khnh Dú (cả 3 ác phẩm rên đều của ngườ Ê-đê), Đăm No (Ba- Na), Sử h Ila và Oyssy của Hy Lạp, Ramayana (Ấn Độ),...

Xm hêm: 

Truyện đồng hoạ là gì? Gớ hệu mộ số ác gả và ác phẩm êu bểu 
Truyện hần hoạ là gì? 5 ruyện hần hoạ Vệ Nam hay nhấ
Truyện cổ ích là gì? Mộ số ruyện cổ ích Vệ Nam hay và ý nghĩa 

2. Tổng hợp các ác phẩm sử h nước ngoà nổ bậ

Trên hế gớ sử h đã được hình hành ừ lâu đờ và nhuốm màu sắc bí ẩn. Để hểu sâu sắc hơn về nó, chúng ô mờ bạn xm qua các ví ụ về các ác phẩm ướ đây.

2.1 Sử h Lưỡng Hà - Glgamsh

Bắ nguồn ừ mền đấ Lưỡng Hà - cá nô của nền văn mnh cổ đạ, sử h Glgamsh được ví như hên sử đầu ên của nhân loạ. Tho nghên cứu cho hấy nó đã ồn ạ hơn 4000 năm và được sáng ác vào hờ kỳ của các quốc ga cổ Sumr và Akka. Nộ ung ác phẩm vế về vị vua Glgamsh - anh hùng rong hần hoạ Lưỡng Hà cổ đạ. Tương ruyền ông mang rong mình 2/3 òng máu của hần hánh nên có sức mạnh hơn ngườ. 

Thế nhưng vì là vị vua của mộ vương quốc quá đỗ hùng mạnh nên Glgamsh rở nên kêu ngạo. Để kềm chế năng lượng phá hoạ của ông các vị hần đã ạo mộ ngườ bạn Enku. Enku lớn lên gữa bầy hú và kh hành ngườ hắn đ đến Uruk chống lạ sự lạm ụng quyền của Glgamsh, ha ngườ đánh nhau và sau cùng rở hành bạn vì cảm phục à năng đố phương. 

Trong mộ cuộc phêu lưu cùng nhau, Enku chẳng may qua đờ. Glgamsh vô cùng hương ếc bạn mình nên đã không rở lạ nga vàng mà đ ìm ý nghĩa của sự sống - cá chế và được mộ vị ẩn sĩ ặng cho mộ loạ cây hần gúp rẻ hoá. Ông quay rở về rị vì đấ nước và mang loạ cây này cho nhân ân nhưng gữa đường lạ bị con rắn cướp mấ. Nên hên sử h này đã gả hích được mộ phần nào vì sao loà rắn có hể ự lộ xác.

Thông qua ác phẩm, ngườ ân ca ụng những con ngườ ám đương đầu vớ hử hách, sống hế mình cho ình bạn, ình yêu ẫu cho cuộc đờ ngắn ngủ. Đến ngày nay sử h Glgamsh vẫn ảnh hưởng rộng khắp rong những sáng ác văn học sau này ở Cận Đông Hy Lạp và La Mã cổ đạ.

2.2 Sử h Ấn Độ

Trong văn học - nghệ huậ Ấn Độ có những bộ sử h được cả hế gớ bế đến. Trong đó có 2 bộ sử h nổ bậ là Ramayana và Mahabharaa vớ ừ 2 - 4 vạn khổ hơ mỗ bộ.

Sử h Mahabharaa (Ma-ha-bà-la-đa) là bộ sử h “khổng lồ” của ngườ Ấn được vế bằng ếng Phạn và sáng ác kéo à rong khoảng 1000 năm. Nộ ung của sử h Mahabhara là cuộc chến gành vương quyền của ha anh m họ rong chến ranh Câu Lư và số phận của hoàng ử Kaurava, Pāṇḍava cùng con cháu.

Tương ruyền, ác phẩm này ban đầu o hền gả Vyasa đọc cho hần Trí Tuệ và Thần Thịnh Vượng chép lạ. Tho hờ gan, bộ sử h này được các đờ h sĩ, hền rế hêm hắ í nhều. Đến hờ đểm hện ạ, rong bộ sử h này có khoảng 3000 nhân vậ chính, phụ.

Ngày nay, nhờ vào hên sử h Mahabharaa mà chúng a có hể bế hêm về đờ sống, knh ế, văn hoá-chính rị của ngườ Ấn vào khoảng 3000 năm rước. Ngoà ra, ác phẩm còn hể hện những né độc đáo của Ấn hông qua âm hồn, ư ưởng và bú pháp văn chương.

Xm hêm “Bhsma và Amba” rích rong bộ sử h Mahabharaa o ác gả Nguyễn Quỳnh óm ắ

Nữ hần sông Hằng ra đ, vua Shananu kế uyên vớ mỹ nhân Sayava, con nuô của mộ ông lão đánh cá. Trước đó Sayava đã có vớ mộ pháp sư Bà La Môn mộ ngườ con là hền gả Vyasa, ương ruyền là ác gả của Chí Tôn Ca. Đều kện để kế hôn vớ vớ mỹ nhân Sayava rấ khắ kh: vua Shananu phả lập con ra nàng làm Đông cung Thá ử hay vì Hoàng ử Sanana. Để gúp vua cha mãn nguyện vớ nàng Sayava, Hoàng ử Sanana ự ừ bỏ ngô vị Đông cung Thá ử và hứa suố đờ sống độc hân để ránh chuyện con cháu ranh ngô sau này. Vì đức hạnh của Shanana cao quý như hế nên ngườ đờ gọ chàng là Bhsma, ức là “ngườ đã hực hện được lờ hề khó.”

Hoàng hậu Sayava snh được ha con là Hoàng ử Chrangaa và Vchra Vrya. Chrangaa chẳng may ử rận, Vchra Vrya lên kế vị  vua cha, Bhsma làm nhếp chính. Trong mộ cuộc ỉ hí võ nghệ ho ruyền hống, vua Salva của xứ SauBha được nàng Amba yêu hương, nhưng kh đụng đầu vớ Bhsma ông bị hua nhưng Bhsma ha không gế, mà chỉ chọn nàng Amba như mộ chến công ho ruyền hống gọ là Swayamvara (chọn cho mình). Bhsma mang nàng về knh đô Hasnapur âng cho m cùng cha khác mẹ Vchra Vya. Amba ừ chố vớ lý o nàng chỉ yêu Salva. Do đó, Bhsma phả đưa Amba về Salva. Song lễ, Salva cảm hấy nhục vì hua Bhsma, nên ông không nhận Amba, và gử nàng lạ cho Bhsma vì ông nghĩ Bhsma xứng đáng được nàng rong mộ rận đánh anh ự. Đều này làm nàng Amba hấ vọng. Nhưng kh rở lạ Hasnapur hì ình hế càng rở nên b đá hơn vì Vchra Vì không chịu lấy nàng vớ lí o m nàng đã để cho ngườ khác. Amba xn Bhsma cướ nàng, nhưng Bhsma ừ chố vì chàng đã hứa sống độc hân. Amba uấ hận cho rằng mọ bấ hạnh xảy ra cho nàng chỉ vì Bhsma. Nàng lạ rở về vớ Salva, nhưng mộ lần nữa lạ bị Salva ừ chố. Amba rở lạ rều đình Hasnapur và ìm hệp sĩ sẵn sàng vì mình hạ hủ Bhsma. Nhưng không hệp sĩ nào ám nhận lờ, mộ phần vì họ kính rọng Bhsma, và cũng mộ phần họ sợ Bhsma.

Amba u hành khắc khổ cố để mong Thần Vshnu gúp đỡ. Thần Vshnu rao cho Amba mộ vòng hoa và bảo rằng nếu a đo vòng hoa đó, ngườ ấy sẽ rở hành kẻ hù của Bhsma. Amba đến xứ Pancalas âng vòng hoa cho vua Drupaa. Nhưng Drupaa, ầu là mộ hổ ướng, ừ chố gao chến vớ Bhsma. Cuố cùng, ngh ho lờ khuyên của mộ và ẩn sĩ, Amba ìm đến Parasurama. Parasurama là mộ nhà u Bà La Môn nổ ếng, nh hông võ nghệ, và cũng là ngườ hề sẽ ận ệ ga cấp võ sĩ đạo. Parasurama rở hành Thên sứ (Avaar) của Vshnu và đã ừng hực hện nhều ra gớ âng lên cho vị hần này. Parasurama nhận lờ gúp Amba. Nhưng kh gao đấu, Parasurama bị Bhsma hạ. Thế là Amba êu an hy vọng.

Amba đến Hy Mã Lạp Sơn, khổ công u luyện hơn nữa để mong hần Shva gúp đỡ. Thần Shva hện ra, hứa vớ nàng rằng kếp ớ Amba sẽ là mộ ngườ đàn ông. Không hể chờ đợ được, Amba chụm mộ đống lửa lớn rồ nhảy vào ự hêu. Nàng rở lạ kếp ngườ có cá ên là Skhann, mộ rong những hoàng-ử của vua Drupaa, rồ rở hành mộ rong những chến ướng, sau này đố rận vớ Bhsma.

Mặc ù không “đồ sộ” như hên sử h Mahabharaa nhưng Ramayana  có ừ rấ lâu  khoảng 3000 năm về rước, nên nó đã đ sâu vào âm hồn ngườ Ấn Độ. Về nguồn gốc, ruyền huyế cho rằng ác gả của sử h Ramayana là nhà hền rế Valmk sống vào khoảng hế kỷ VI - V rước công nguyên.

Tác phẩm được vế bằng ếng Phạn vớ phong cách gần gống vớ hơ ca cổ đển của ngườ Ấn. Nếu ở Mahabharaa nộ ung là cuộc chến vương quyền nảy lửa hì bộ sử h Ramayana là câu chuyện về ình yêu và ga đình. 

Sử h Ramayana không chỉ phản ánh được sự phá rển của xã hộ Aran xưa mà còn ca ngợ đạo đức và chến công của Hoàng ử Rama, ca ngợ sự chung huỷ của nàng S-a. Chính vì hế rong suố nhều hế kỷ qua, ngườ ân nơ đây xm đó như mộ nền ảng đạo lý, nguồn r hức bấ ận của ân ộc. 

Xm hêm: Trích đoạn Ramayana buộc ộ

Ga-na-k khêm nhường đứng rước Ra-ma. Ra-ma nó: “Hỡ phu nhân cao quý! Ta đưa nàng ớ đây sau kh đã đánh bạ kẻ hù. Ta đã làm ấ cả bằng khả năng của mình. Ta đã rả hù kẻ lăng nhục a và cơn gận của a đã hả. Ngày hôm nay, a nấy đều đã được chứng kến à nghệ của a. Ta đã làm ròn lờ hứa, và gờ đây không còn gì vướng mắc vớ chính mình. Nàng đã bị gã Rắc-sa-xa âm địa xảo rá bắ cóc kh vắng mặ a, đó là o số phận nàng xu nên, nhưng a đã gỡ cho nàng khỏ đều vu khống. Kẻ nào bị quân hù lăng nhục mà không đm à nghệ của mình ra để rả hù là kẻ ầm hường. Ngày hôm nay, vệc chàng Ha-nu-man hảo hán vượ bển cả đã kế húc hành công; vệc đố phá lan-ka và những kỳ ích khác đã đm lạ vnh quang. Ngày hôm nay, à nghệ và những lờ khuyên sáng suố của V-ph-sa-na[3] đã hoàn oàn được chứng ỏ; cả những cố gắng của chàng cũng hành công ố đẹp, chàng đã ừ bỏ ngườ anh bấ hảo của mình, ủng hộ đạ nghĩa của a và nương ựa vào a”.

Ngh những lờ đó, Ga-na-k mở ròn đô mắ đẫm lệ. Thấy ngườ đẹp khuôn mặ bông sn vớ những cuộn óc lượn sóng đứng rước mặ mình, lòng Ra-ma đau như ao cắ. Nhưng vì sợ a ếng, chàng bèn nó vớ nàng, rước mặ những ngườ khác: “Để rả hù sự lăng nhục, a đã làm những gì mà mộ con ngườ phả làm: a đã êu ệ Ra-va-na. Cũng như đạ đạo sĩ A-ga-x-a nhờ công sám hố, khổ hạnh đã gả hoá cho các xứ phương Nam khỏ nỗ knh khếp đố vớ In-van và Va-a-p[4], a cũng gả hoá cho cõ hế gan này khỏ mố lo sợ Ra-va-na.

Phả bế chắc đều này: chẳng phả vì nàng mà a đánh hắng kẻ hù vớ sự gúp đỡ của bạn bè. Ta làm đều đó vì nhân phẩm của a, để xóa bỏ vế ô nhục, để bảo vệ uy ín và anh ự của òng họ lẫy lừng ếng ăm của a. Ta làm đều đó chính là để chứng ỏ a không huộc về mộ ga đình bình hường. Nay a phả ngh ngờ ư cách của nàng, vì nàng đã lưu lạ rong nhà mộ kẻ xa lạ. Gờ đây, nàng đang đứng rước mặ a, nhưng rông hấy nàng, a không chịu nổ, chẳng khác nào ánh sáng đố vớ ngườ bị đau mắ. Vậy a nó cho nàng hay, nàng muốn đ đâu uỳ nàng, a không ưng có nàng nữa. Ngườ đã snh rưởng rong mộ ga đình cao quý có hể nào lạ lấy mộ ngườ vợ ừng sống rong nhà kẻ khác, đơn gản chỉ vì mụ a là mộ vậ để yêu đương? Nàng đã bị quấy nhễu kh ở rong vạ áo của Ra-va-na, đô mắ ộ lỗ của hắn đã hau háu nhìn khắp ngườ nàng, vậy làm sao a có hể nhận hàng về kh nghĩ ớ ga đình cao quý đã snh ra a?

Nay mục đích cứu nàng đã đạ được rồ, a không cần đến nàng nữa. Nàng muốn đ đâu uỳ ý. Hỡ phu nhân cao quý! Ta nó rõ cho nàng hay, chẳng chú quanh co, ngập ngừng: nàng có hể để âm đến Lắc-ma-na, Bha-ra-a, Xa-ru-na, Xu-gr-va, hay nếu nàng hích, nàng có hể đ ho V-ph-sa-na cũng được...

Thấy nàng yêu kều xnh đẹp, lạ có được nàng rong nhà hắn, Ra-va-na đâu có chịu đựng được lâu”.

Ngh những lờ gận ữ đó của Ra-ma, Ga-na-k đau đớn đến nghẹ hở, như mộ cây ây lo bị vò vo quậ ná. Ngh những lờ ố cáo chưa ừng có, rước mặ đông đủ mọ ngườ, Ga-na-k xấu hổ cho số kếp của nàng. Nàng muốn ự chôn vù cả hình hà hân xác của mình. Mỗ lờ nó của Ra-ma xuyên vào rá m nàng như mộ mũ ên. Nước mắ nàng đổ ra như suố. Lấy à áo lau nước mắ, rồ bằng gọng nghẹn ngào, nức nở, nàng nó: “Cớ sao chàng lạ ùng những lờ lẽ gay gắ khó ả như vậy đố vớ hếp, gống như mộ kẻ hấp hèn chử mắng mộ con mụ hấp hèn? Thếp đâu phả là ngườ như chàng ưởng! Thếp có hể lấy ư cách của mình ra mà hề, hãy n vào anh ự của hếp. Suy ừ hành v của loạ phụ nữ hấp hèn, chàng đã ngờ vực ấ cả gớ phụ nữ, nhưng như hế đâu có phả. Nếu chàng có hểu bế hếp chú đỉnh hì xn hãy ừ bỏ mố ngờ vực không căn cứ đó đ.

Chàng xm, Ra-va-na đã đụng ớ hếp kh mà hếp đang chế ngấ đ, làm hế nào ránh được? Vế đều đó, chỉ có số mệnh của hếp là đáng bị chê rách, nhưng những gì nằm rong vòng kểm soá của hếp, ức rá m hếp đây, là huộc về chàng.

Thếp có hể làm gì vớ cá hân hếp đây, bở nó có hể phụ huộc vào kẻ khác, kh hếp hoàn oàn ở ướ quyền lực của hắn. Thếp còn gì là hanh anh, nếu như chàng vẫn chưa hểu được hếp qua ình yêu của hếp và qua ếp xúc vớ âm hồn của hếp. Hồ chàng phá Ha-nu-man ớ ò n ức về hếp, cớ sao chàng không gử cho hếp lờ nhắn nhủ chàng ừ bỏ hếp? Nếu hế hì hếp đã kế lễu đờ mình ngay rước mặ chàng Va-na-ra[8] đó rồ. Mà sự hể đã như vậy, hì chàng chẳng cần phả mạo hểm để có hể nguy hạ đến hân mình; và các bạn hữu của chàng đã khỏ phả chịu đựng những phền muộn, đau khổ. Hỡ đức vua! Như mộ ngườ hấp hèn bị cơn gận gày vò, Ngườ đang nghĩ về hếp như mộ phụ nữ ầm hường. Tên hếp là Ga-na-k, bở vì hếp có lên quan đến lễ ế snh của nhà vua Ga-na-ka chứ không phả vì hếp snh ra rong ga đình đó; chỉ có nữ hần Đấ là mẹ của hếp hô. Vì không hể suy xé cho đúng đắn, chàng đã không hểu được bản chấ của hếp. Chàng không nghĩ đến vì sao hồ còn hanh nên chàng đã cướ hếp. Tình yêu của hếp, lòng rung hành của hếp nay xm ra hoàn oàn vô ích!”

Nó ứ lờ, Ga-na-ka oà khóc. Nàng nó vớ Lắc-ma-na lúc này đang buồn bã và suy nghĩ ủ ê: “Hỡ Lắc-ma-na, m hãy chuẩn bị cho chị mộ gàn hoả hêu. Vớ nông nỗ đáng buồn hện nay, đó là phương hức uy nhấ cho chị. Chị không muốn sống sau những lờ ố cáo lầm lạc như vậy. Chồng chị không hà lòng về chị, chàng đã ruồng rẫy chị rước mặ mọ ngườ. Gờ hì chị sẽ ừ bỏ ấm hân này cho ngọn lửa”.

Cố nén cơn gận, Lắc-ma-na nhìn Ra-ma, và qua né mặ, cử chỉ của ngườ anh, Lắc-ma-na đoán được động cơ của anh. Chàng chuẩn bị mộ gàn hoả hêu cho X-a.

Vào lúc đó, chẳng có a rong đám bạn hữu ám nó gì vớ Ra-ma, hoặc nhìn vào chàng; lúc đó nom chàng khủng khếp như hần Chế vậy.

Ra-ma vẫn ngồ, mắ án xuống đấ, X-a lượn quanh chàng rồ bước ớ gàn lửa. Sau kh cú lạy chư hần, đấng Bra-ma[9], nàng hứa vớ hần Lửa A-nh: “Nếu con rước sau mộ lòng mộ ạ vớ ra-ma hì cú xn hần hãy ìm cách bảo vệ con. Ra-ma đã co mộ phụ nữ rnh ế như mộ kẻ gan ố, nhưng nếu con rong rắng, xn hần A-nh phù hộ cho con”.

Nó ứ lờ, Ga-na-k lượn quanh gàn hêu rồ ũng cảm bước vào ngọn lửa. A nấy, gà cũng như rẻ, đau lòng đứ ruộ xm nàng Ga-na-k đứng rong gàn hoả. Trước mặ mọ ngườ, rang uyệ sắc ga nhân đó nạp mình cho lửa. Các bậc hánh, các chư hần nhìn Ga-na-k bước vào lửa, chẳng khác mộ lễ vậ rong lễ ế snh.

Thấy nàng như vậy, như mộ hên hần bị đuổ khỏ rờ o mộ hần chú nguyền rủa, các phụ nữ bậ ếng khóc hảm hương. Cả loà Rắc-sa-xa lẫn loà Va-na-ra cùng kêu khóc vang rờ rước cảnh ượng đó.

2.3 Sử h Hy Lạp

Hy Lạp - mộ quốc ga có nền văn mnh lâu đờ và được xm là “vùng đấ của các vị hần”, chính vì vậy các hên sử h của vùng đấ này luôn nhuốm đầy màu sắc anh hùng, ũng mãnh vượ rộ. Bạn có hể ham khảo các loạ sử h được đề xuấ ướ đây.

Ila là mộ bản sử h o Homr - nhà hơ cổ đạ xuấ sắc của Hy Lạp sáng ác. Ông cũng là “cha đẻ” của bản hên anh hùng ca Oyssy. Ha ác phẩm này của Homr được ngườ đờ sau ví như “rụ cộ của văn học phương Tây cổ đạ”.  

Ở bộ sử h Ila nó bao gồm 15.693 câu hơ kể về 50 ngày rong năm hứ 10 của cuộc chến ranh hành Troy. Nộ ung xoay quanh mố quan hệ mâu huẫn, bấ hoà của hống soá Agammnon và vị ướng kệ xuấ Hy Lạp - Achlls.Từ đó ẫn đến chến ranh và cá chế của hoàng ử hành Troy.

Kh đọc sử h Ila, bạn có hể cảm nhận rõ đờ sống của ngườ Hy Lạp cổ đạ. Tác phẩm còn cho hấy quá rình chuyển bến ừ chế độ hị ộc sang chế độ nô lệ, ca ngợ vị ướng à Achlls và Hkor. 

2.3.2  Sử h oyssy (sử h ô - đ - xê)

Nố ếp Ila, sử h Oyssy gồm 12.110 câu hơ được cha hành 24 khúc ca. Nộ ung rung âm của ác phẩm nó đến hành rình rở về quê hương đầy khó khăn, hử hách của Uy-lí-xơ sau kh chến hắng hành Troy. 

Qua đó, nó gợ lên ình yêu quê hương, ình vợ chồng, cha con, ình bạn ph hường.

Ngoà ra, ác phẩm còn ngợ ca sự anh ũng, rí uệ và nghị lực của con ngườ vớ khá vọng chến hắng hế gớ, gắn lền vớ mơ ước về cuộc sống bình yên, hạnh phúc. 

Xm hêm: Uy-lí-xơ rở về (rích Ô - đ -xê)

Gả ạng làm ngườ hành khấ, Uy-lí-xơ đã vào được rong ngô nhà của mình, được Pê-nê-lốp cho phép ở lạ để kể cho nàng ngh những câu chuyện về chồng nàng mà anh a bế. Pê-nê-lốp ổ chức cuộc h bắn cung chọn chồng ựa vào đó ha cha con Uy-lí-xơ rù ính cách hức êu ệ kẻ hù. Bọn cầu hôn không a hực hện được yêu cầu của cuộc h. Uy-lí-xơ ướ bộ áo hành khấ xn ham ự và đã hắng. Vớ cây cung rong ay, Uy-lí-xơ êu ệ những ên cầu hôn đầu sỏ, đánh đuổ chúng ra khỏ nhà, rừng phạ lũ đầy ớ phản chủ. Đoạn ướ đây kể ếp màn vợ chồng đoàn vên…

(Nhũ mẫu Ơ-r-clê lên gác gọ Pê-nê-lốp ậy, báo cho nàng bế Uy-lí-xơ chồng nàng đã rở về, đã rừng rị bọn cầu hôn. Nhưng Pê-nê-lốp vẫn không n...)

Pê-nê-lốp hận rọng nó:

- Gà ơ, gà hãy khoan hí hửng, ro cườ. Gà cũng bế, nếu chàng rở về hì mọ ngườ rong nhà, nhấ là ô và con ra chúng ô snh ra ka sẽ sung sướng xế bao! Nhưng câu chuyện gà kể không hoàn oàn đúng sự hực. Đây là mộ vị hần đã gế bọn cầu hôn anh ếng, mộ vị hần bấ bình vì sự láo xược bấ kham và những hành động nhuốc nhơ của chúng. Vì chúng chẳng kêng nể mộ a rên cõ đờ này, ù là ân đn hay ngườ quyền quý, hễ gặp chúng là bấ cứ a cũng bị chúng khnh mệ. Vì sự bấ công đên rồ của chúng nên chúng phả đền ộ đấy hô. Còn về phần Uy-lí-xơ hì ở nơ đấ khách quê ngườ chàng cũng đã hế h vọng rở lạ đấ A-ca, chính chàng cũng đã chế rồ.

Nhũ mẫu Ơ-r-clê hền hảo đáp:

- Con ơ! Sao con ám hé răng nó vậy? Chồng con đang ở đây, ngay ạ nhà này, mà con lạ không n, nó rằng ngườ sẽ không bao gờ về nữa! Vậy để gà nó cho con bế mộ ấu hệu khác nhé, mộ ấu hệu không sao cã được: đó là cá sẹo o răng nanh rắng của mộ con lợn lò húc ngườ ngày xưa để lạ. Kh gì rửa chân cho ngườ, gà chợ nhận ra cá sẹo đó. Gà đã oan mách bảo con, nhưng ngườ đưa ay bị mệng gà lạ, cấm nó, vì ngườ đang có rong đầu óc mộ ý nghĩ rấ khôn. Vậy con cứ đ vớ gà. Gà đm ính mệnh ra đánh cuộc vớ con: nếu gà lừa ố con hì con cứ đm gế gà đ bằng cách nào àn ác nhấ.

Pê-nê-lốp hận rọng đáp:

- Gà ơ! Dù gà sáng suố đến đâu, gà cũng không sao hểu hấu những ý định huyền bí của hần knh bấ ử. Nhưng hô, gác chuyện đó lạ. Bây gờ a hãy xuống nhà vớ Tê-lê-mác để xm xác chế của bọn cầu hôn và ngườ gế chúng.

Nó xong, nàng bước xuống lầu. Lòng nàng rấ đỗ phân vân: nàng không bế nên đứng xa xa hỏ chuyện ngườ chồng yêu quý của mình hay nên lạ gần, ôm lấy đầu, cầm lấy ay ngườ mà hôn? Kh vào đến nhà, bước qua ngưỡng cửa bằng đá, nàng đến ngồ rước mặ Uy-lí-xơ, ướ ánh lửa hồng, ựa vào bức ường đố ện, còn Uy-lí-xơ hì ngồ ựa vào mộ cá cộ cao, mắ nhìn xuống đấ, đợ xm bây gờ ận mắ rông hấy mình rồ, ngườ vợ cao quý của mình sẽ nó gì vớ mình. Nhưng nàng vẫn ngồ lặng hnh rên ghế hồ lâu, lòng sửng số, kh hì đăm đăm âu yếm nhìn chồng, kh lạ không nhận ra chồng ướ bộ áo quần rách mướp.

Tê-lê-mác bèn cấ lờ rách mẹ gay gắ:

- Mẹ ơ, mẹ hậ àn nhẫn, và lòng mẹ độc ác quá chừng! Sao mẹ lạ ngồ xa cha con như hế, sao mẹ không đến bên cha, vồn vã hỏ han cha? Không, không mộ ngườ đàn bà nào sắ đá đến mức chồng đ bền bệ ha mươ năm nay, rả qua bao nỗ gan lao, bây gờ rở về xứ sở, mà lạ có hể ngồ cách xa chồng như vậy. Nhưng mẹ hì bao gờ lòng ạ cứng rắn hơn cả đá.

Pê-nê-lốp hận rọng đáp:

- Con ạ, lòng mẹ knh ngạc quá chừng, mẹ không sao nó được mộ lờ, mẹ không hể hỏ han, cũng không hể nhìn hẳng mặ ngườ. Nếu quả hực đây chính là Uy-lí-xơ, bây gờ đã rở về, hì con có hể n chắc rằng hế nào cha con và mẹ cũng sẽ nhận được nhau mộ cách ễ àng, vì cha và mẹ có những ấu hệu rêng, chỉ ha ngườ bế vớ nhau, còn ngườ ngoà không a bế hế.

Ngh nàng nó vậy, Uy-lí-xơ cao quý và nhẫn nạ mỉm cườ. Rồ ngườ vộ nó vớ Tê-lê-mác những lờ có cánh như sau:

- Tê-lê-mác, con! Đừng làm rầy mẹ, mẹ còn muốn hử hách cha ở ạ nhà này. Thế nào rồ mẹ con cũng sẽ nhận ra, chắc chắn như vậy. Hện gờ cha còn bẩn hỉu, áo quần rách rướ, nên mẹ con khnh cha, chưa nó: “Đích hị là chàng rồ!”. Nhưng về phần cha con a, a hãy bàn xm nên xử rí hế nào cho ổn hỏa nhấ. Nếu có a gế chế mộ ngườ rong xứ sở, chỉ mộ ngườ hô, và ù kẻ bị gế chẳng có a báo hù cho nữa, hì ngườ ấy cũng phả rờ bỏ cha mẹ, đấ nước, rốn đ. Huống hồ chúng a đây, chúng a đã hạ cả hành luỹ bảo vệ đô hị, gế các chàng ra của những ga đình quyền quý nhấ; ình huống ấy, cha khuyên con nên suy nghĩ.

Tê-lê-mác chậm rã đáp:

- Cha hân yêu, vệc này xn cha để uỳ cha định lệu, vì xưa nay cha vẫn là ngườ nổ ếng khôn ngoan, không mộ kẻ phàm rần nào sánh kịp.Về phần chúng con, chúng con sẽ hế lòng hăng há phù á cha, và xn cha n rằng chỉ nó rong phạm v sức lực của con, con cũng không phả là ngườ kém gan ạ.

(Uy-lí-xơ bảo mọ ngườ đ ắm rửa, rồ mặc quần áo đẹp, ca múa cho ngườ ngoà lầm ưởng rong nhà làm lễ cướ, ặn a nấy gữ kín chuyện cho đến kh cha con lu về rang rạ của La-éc-ơ rồ sẽ bàn ính sau, Uy-lí-xơ cũng đ ắm.)

Kh Uy-lí-xơ ừ phòng ắm bước ra, rông đẹp như mộ vị hần. Ngườ lạ rở về chỗ cũ, ngồ đố ện vớ Pê-nê-lốp, rên chếc ghế bành ban nãy, rồ nó vớ nàng:

- Khốn khổ! Hẳn là các hần rên nú Ô-lm-pơ đã ban cho nàng mộ rá m sắ đá hơn a hế rong đám đàn bà yếu đuố, vì mộ ngườ khác chắc không bao gờ có gan ngồ cách xa chồng như hế, kh chồng đ bền bệ ha mươ năm rờ, rả qua bao nỗ gan ruân, nay mớ rở về xứ sở. Thô, gà ơ! Gà hãy kê cho ô mộ chếc gường để ô ngủ mộ mình, như bấy lâu nay, vì rá m rong ngực nàng ka là sắ đá.

Pê-nê-lốp hận rọng đáp:

- Khốn khổ! Tô không co hường, co khnh ngà, cũng không ngạc nhên đến rố rí đâu. Tô bế rấ rõ ngà như hế nào kh ngà ừ gã I-ác ra đ rên chếc huyền có má chèo à. Vậy hì, Ơ-r-clê! Gà hãy khêng chếc gường chắc chắn ra khỏ gan phòng vách ường kên cố o chính ay Uy-lí-xơ xây nên, rồ lấy a cừu, chăn và vả đẹp rả lên gường.

Nàng nó vậy để hử chồng, nhưng Uy-lí-xơ bỗng gậ mình nó vớ ngườ vợ hận rọng:

- Nàng ơ, nàng vừa nó mộ đều làm cho ô chộ ạ. A đã xê ịch gường ô đ chỗ khác cậy? Nếu không có hần lnh gúp đỡ hì ù là ngườ à gỏ nhấ cũng khó lòng làm được vệc này. Nếu hần lnh muốn xê ịch hì ễ hô, nhưng ngườ rần ù đang sức hanh nên cũng khó lòng lay chuyển được nó. Đây là mộ chếc gường kì lạ, kến rúc có đểm rấ đặc bệ, o chính ay ô làm lấy chứ chẳng phả a. Nguyên rong sân nhà có mộ cây ô-lu lá à; nó mọc lên, khoẻ, xanh ố và o như cá cộ. Tô kẻ vạch gan phòng của vợ chồng mình quanh cây ô-lu ấy, rồ xây lên vớ đá ảng đặ khí nhau. Tô lợp kĩ gan phòng, rồ lắp những cánh cửa bằng gỗ lền, đóng rấ chắc. Sau đó ô chặ hế cành lá của cây ô-lu lá à, cố đẽo hân cây ừ gốc cho hậ vuông vắn rồ nảy đường mực, làm hành mộ cá chân gường và lấy khoan khoan lỗ khắp xung quanh. Tô bào ấ cả các bộ phận đặ rên chân gường đó, lấy vàng bạc và ngà nạm vào rang rí, và cuố cùng ô căng lên mặ gường mộ ấm a màu đỏ rấ đẹp. Đó là đểm đặc bệ mà ô vừa nó vớ nàng. Nhưng nàng ơ, ô muốn bế cá gường ấy hện còn ở nguyên chỗ cũ, hay đã có ngườ chặ gốc cây ô-lu mà ờ nó đ nơ khác.

Ngườ nó vậy, và Pê-nê-lốp bủn rủn cả chân ay, nàng hấy Uy-lí-xơ ả đúng mườ mươ sự hậ. Nàng bèn chạy ngay lạ, nước mắ chan hoà, ôm lấy cổ chồng, hôn lên rán chồng và nó:

- Uy-lí-xơ! Xn chàng chớ gận hếp, vì xưa nay chàng vẫn là ngườ nổ ếng khôn ngoan. Ô! Thần lnh đã ành cho ha a mộ số phận xế bao cay đắng vì ngườ ghn ghé a, không muốn cho a được sống vu vẻ bên nhau, cùng nhau hưởng hạnh phúc của uổ hanh xuân và cùng nhau đ đến uổ gà đầu bạc. Vậy gờ đây, xn chàng chớ gận hếp, cũng đừng rách hếp về nỗ gặp chàng mà hếp không âu yếm chàng ngay. Thếp luôn luôn lo sợ có ngườ đến đây, ùng lờ đường mậ đánh lừa, vì đờ chẳng hếu gì ngườ xảo quyệ, chỉ làm đều a ác... Gờ đây, chàng đã đưa ra những chứng cứ rành rành, ả lạ cá gường không a bế rõ, ngoà chàng vớ hếp và Ác-ô-rí, mộ ngườ hị ì của cha hếp cho kh hếp về đây, và sau đó gữ cửa gan phòng vách ường kên cố của chúng a. Vì vậy chàng đã huyế phục được hếp và hếp phả n chàng, uy lòng hếp rấ đa ngh.

Nàng nó vậy, khến Uy-lí-xơ càng hêm muốn khóc. Ngườ ôm lấy ngườ vợ xế bao hân yêu, ngườ bạn đờ chung huỷ của mình mà khóc ầm ề.

Dịu hền hay mặ đấ, kh nó hện lên rước mắ những ngườ đ bển bị Pô-ê--đông đánh an huyền rong sóng cả gó o, họ bơ, nhưng rấ í ngườ hoá khỏ bển khơ rắng xoá mà vào được đến bờ; mình đầy bọ nước, những ngườ sống só mừng rỡ bước lên đấ lền mong đợ; Pê-nê-lốp cũng vậy, được gặp lạ chồng, nàng sung sướng xế bao, nàng nhìn chồng không chán mắ và ha cánh ay rắng muố của nàng cứ ôm lấy cổ chồng không nỡ buông rờ.

2.4 Sử h Nga

Bắ đầu ừ cuố hế kỷ XVII, ở vùng phía bắc của Nga đã xuấ hện mộ lượng lớn các ác phẩm sử h ân gan. Chúng được gọ là bylna ức đều xảy ra rong quá khứ hay sarnabylna mang nghĩa là chuyện hờ xưa. Trong đó nộ, ung chính của đề à vế về anh hùng hoặc mộ ình huống nào đặc bệ nào đó rong lịch sử nước này. Chẳng hạn, những nhân vậ hường xuấ hện rong ác phẩm như Svyaogor, Duna, Volga, Pooka là hện hân của các vị hần ự nhên hay Dobryna Nkch - anh hùng ệ rắn, ráng sĩ Alosha Popovch (đạ ện cho các nhân vậ anh hùng),...

Mặc khác, nhều chứng cứ cho hấy các ác phẩm sử h rên lên quan đến hờ kỳ Kv - gắn vớ đờ quốc vương Vlamr. Thế nhưng đến nay, các nhà nghên cứu vẫn chưa hống nhấ được nguồn gốc cụ hể của nó. Mộ số í ngườ bày ỏ bylna (sử h) xuấ hện ừ hờ bộ lạc Đông Slav, rong kh đó phần lớn cho rằng nó được hình hành ừ hế kỷ X - XI gắn vớ lịch sử của Kv.

Về ác gả, ho V.F. Mllr, sử h ban đầu o các ca sĩ rong cung đình của vương quốc Nga sáng ác, sau đó được phổ bến và hoàn hện bở các nghệ sĩ lang hang bểu ễn múa, há,...Phong cách ngôn ngữ của ác phẩm là hể hơ ự o có nhịp đệu đặc bệ nhưng không có vần, độ à hay đổ uỳ bà và độ à ở khoảng 300 đến 400 câu hơ. 

Xm hêm: Chến công ệ ên ướng cướp Họa M của ráng sĩ Ilya Muroms (sử h Nga)

Hành rình đầu ên của Ilya Moroms:

Ilya và ên Họa M-Tướng cướp

Chẳng phả cây sồ xanh nghêng xuống đấ

Cũng chẳng phả những rang gấy rả ra

Mà là đứa con ra quỳ phục rước cha

Cầu xn cha ban cho lờ chúc phúc:

“Hãy ban cho con lờ chúc phúc,

Ô hưa cha, cha hế mực yêu hương!

Để cho con cấ bước lên đường

Đến Kv vnh quang, ễm lệ

Knh đô nơ quốc vương Vlamr ngự rị

Vớ Ngườ con hể hện lòng rung

Phục vụ Ngườ vớ ấ cả ấm lòng

Bảo vệ đức n Thên Chúa gáo”

Ivan Tmofvch lão nông bèn bảo:

“Cha chúc phúc cho vệc ố con làm

Còn vệc xấu hì cha phả khuyên can.

Con ra đ, ầu đường o, lố nhỏ

Lờ của cha hì con hãy nhớ

Vớ ngườ Taar đều ác chớ đụng ay

Còn nông ân rên hửa ruộng cày

Con nhớ không bao gờ được gế”.

Ilya Muroms cú chào cha sá đấ

Rồ ngồ lên chú uấn mã của mình

Phóng như bay ra đồng rộng mông mênh.

Chàng húc mạnh ha bên sườn chú ngựa

Rách cả a, lò cả hị đn:

Chú ngựa hung hăng nổ khùng lên

Bèn phóng mình bậ khỏ mặ đấ

Nhảy cao hơn ngọn cây cao ngấ

Suý chạm ớ ận những đám mây.

Ngựa và ngườ phóng đ như bay

Mườ lăm ặm nhảy rong mộ bước

Bước nhảy hứ ha, hện ra gếng nước

Mộ cây sồ xanh mọc kề bên

Chàng chặ cây, nhà hờ nhỏ ựng lên

Trên nhà hờ ên của mình chàng ký:

“Từng qua đây mộ ngườ ráng sĩ

Ilya Murams oa hùng, con của Ivan”

Bước nhảy hứ ba, hành Chrngov ngay gần

Trước hành quân đông không kể xế

Ba hoàng ử oa phong lẫm lệ

Mỗ ngườ nắm gữ bốn vạn bnh

Tm anh hùng hừng hực rào âng

Nóng hơn lửa, nóng hơn băng đang cháy.

Ilya Muroms bèn cấ lờ như vậy

Vớ đạo quân đang đứng đằng ka:

“Trá ý cha a chẳng mong gì

Cũng chẳng muốn sa lờ ngườ ạy bảo”.

Chàng bèn nắm rong ay ngọn gáo

Hên ngang ạo bước gữa đoàn quân

Quay bên ka chàng ạo những quảng rường

Quay bên này chàng vạch ra đường phố

Xẻ đường đến rước ba hoàng ử,

Ilya Muroms cấ lờ:

“Hỡ ba hoàng ử của a ơ!

Nên chăng cả ba ngươ a bắ

Làm ù bnh, hay đầu ka a cắ?

Nếu bắ các ngươ làm ù bnh,

Ta mở đường, ân mang bánh hoan nghênh

Còn đầu ka nếu a đm cắ hế

Thì nò gống các quốc vương uyệ ệ .

Vậy hãy về nhà, loan n khắp mọ nơ

Rằng đấ Nga chẳng phả chỗ không ngườ

Bở đấ Nga lnh hêng đã có

Những ráng sĩ oa hùng, uy vũ.”

Tướng hành Chrngov rông hấy chàng:

“Kìa sứ gả Chúa gử đến cho a!

Quân hù ka chàng qué đ sạch bóng

Thành Chrngov ừ nay gả phóng.”

Rồ quay sang vớ các vương, quan

Vị ướng hành bèn ra lệnh rằng:

“Hãy ra gọ chàng ra rẻ uổ

Đến chỗ a ăn bánh mì và muố”.

Các vương, quan ngh lệnh ức hì,

Đến gặp ráng sĩ Muroms Ilya

“Hỡ chàng ra can rường, mạnh mẽ!

Chàng ên ch, ên chàng là gì hế?”

“Tên hân mậ, Ilka gản đơn

Còn rang rọng Ilya con của Ivan”

Ngh vậy, các vương, quan bèn ếp:

“Hỡ chàng, Ilya Muroms

Hãy đến vớ ướng của chúng ô

Muố, bánh mì ông ấy chào mờ.”

“Tướng các ngườ a không đ đến

Muố, bánh mì a không muốn nếm

Hãy chỉ cho a bế con đường

Thẳng ớ knh đô Kv vnh quang”.

“Hỡ chàng, Ilya Muroms!

Con đường hẳng ớ knh đô Kv

Chẳng ễ đâu, rừng Bryn chắn lố qua

Thêm con sông Samorona

Chảy vắ ngang khó lòng vượ được.

Lạ có ên Họa M – ướng cướp

Chếm cứ rên ha mươ bảy cây sồ

Ba chục năm hắn ở đó ngồ 

Chẳng ngườ, ngựa nào qua được hế”. 

Ilya nghêng mình chào ừ bệ 

Rồ vượ qua khu rừng Bryn 

Họa M ngh ếng vó ngựa rung 

Bèn cấ gọng hó vang cảnh báo 

Chú uấn mã sẩy chân lảo đảo. 

Ilya bèn nó vớ ngựa hân hương: 

“Ô uấn mã, ơ chú ngựa can rường 

Lẽ nào rừng ố m chưa vượ 

Tếng chm hó m chưa được ngh qua?” 

Rồ Ilya bèn rú ên ra 

Nhằm Họa M gương cung nhắm bắn 

Phá ên đầu đường bay quá ngắn 

Phá hứ ha lạ phóng quá đà 

Và rồ chàng bắn phá hứ ba 

Trúng mắ phả ên Họa M- ướng cướp 

Khến hắn rơ khỏ ha bảy cây sồ 

Chàng buộc hắn sau yên cương chàng ngồ 

Rồ hẳng ến ớ knh đô Kv. 

“Hỡ chàng, Ilya Muroms, 

Họa M – ướng cướp nó vớ chàng, 

Chàng đ đâu mà phả vộ vàng 

Hãy về nhà của ô làm khách” 

Con gá nhỏ của Họa M- ướng cướp 

Trông hấy chàng bèn vộ báo n: 

“Hãy rông kìa cha của chúng mình 

Bắ hằng chộ về, cộ sau yên ngựa”. 

Con gá lớn vộ vàng ra ngó: 

“Đồ nhã ranh ngu ngốc làm sao! 

Đó là chàng uấn kệ, anh hào 

Bắ cha a về, cộ sau yên ngựa” 

“Đừng bắng nhắng, mấy đứa con gá nhỏ, 

Họa M – ướng cướp nó vớ con, 

Đừng chọc ức chàng ra rẻ oa hùng” 

Ilya hỏ ên Họa M ướng cướp: 

“Các con ngươ sao gống nhau như đúc?” 

Họa M bèn đáp lờ Ilya: 

“Snh con ra, cho lấy gá rong nhà 

Còn snh gá, gả cho con ra làm hê hếp 

Để òng gống Họa M đờ đờ nố ếp” 

Lờ Họa M chọc gận chàng Ilya 

Cây kếm sắc ngọ chàng rú ra 

Cả đàn con của Họa M chém hế. 

Thế rồ chàng Ilya Muroms 

Tến đến hành Kv vnh quang 

Chàng cấ lên ếng gọ rền vang: 

“Ơ quốc vương anh mnh ngườ hỡ, 

Vlamr, cha của muôn ân 

Ngà có cần chăng đến chúng hần 

Những ráng sĩ oa hùng, uy vũ 

Kẻ sẽ mang cho ngà vnh quang, anh ự 

Gúp gữ hành Kv qué sạch bọn Taar?” 

Quốc vương Vlamr bèn đáp lờ Ilya: 

“Sao không cần các ngươ cho được? 

Ta kếm ìm các ngươ khắp nước, 

Mỗ ngườ ớ, ngựa ố a lền ban” 

Ilya Murams bèn âu vớ quốc vương: 

“Thần đã có đây rồ con uấn mã 

Buổ sáng sớm hần cùng cha ùng bữa 

Buổ rưa hần muốn được ở cùng ngà, 

Nhưng gặp ba chướng ngạ rên đường à 

Gả phóng hành Chrngov rước nhấ, 

Ha là sông Smorona phả bắc 

Cây cầu à mườ lăm ặm ngang qua, 

Rồ bắ Họa M ướng cướp là ba”. 

Quốc vương Vlamr bèn nó: 

“Ô ướng cướp Họa M ngươ hỡ! 

Hãy đến ngay đện đá rắng chỗ a” 

Họa M ướng cướp đáp lờ vua: 

“Thần không phả kẻ ho hầu bệ hạ 

Lệnh của ngà hần không uân ho nữa. 

Gờ hần phả hầu hạ ân cần 

Ilya Muroms chủ nhân” 

Vlamr nó: “Ô Muroms, 

Con ra Ivan, Ilya Muroms! 

Hãy bảo Họa M vào đện của a” 

Ilya Muroms bèn ban lệnh ra 

Họa M ngh, đện của vua lền ớ. 

Quốc vương Vlamr lạ nó: 

“Hỡ Muroms, con ra của Ivan 

Hãy lệnh cho hắn cấ gọng hó vang”. 

Và Ilya Muroms bèn nó: 

“Cha chúng hần, quốc vương Vlamr hỡ, 

Xn ngà đừng ức gận, nếu như 

Mộ ay hần cắp ngà khư khư 

Còn công chúa ướ ay ka hần ấu” 

Rồ quay sang Họa M chàng bảo:

“Hỡ Họa M, hãy hó nửa hơ hô”

Nhưng Họa M lạ hó hế cả hơ, 

Má cung đện bay xuống ô cửa sổ 

Bản lề sắ gãy ung ấ cả 

Các ráng sĩ mạnh mẽ oa hùng 

Cùng vương, quan đều ngã lăn đùng 

Chỉ rêng mình Ilya đứng đó 

Buông ay hả quốc vương cùng công chúa 

Quốc vương Vlamr cấ lờ: 

“Hay lắm, ướng cướp Họa M ơ! 

Làm sao Ilya óm m được vậy?” 

Lờ quốc vương Họa M bèn đáp lạ: 

“Thưa hôm đó lễ ên hánh con hần 

Thần úy lúy chẳng đứng nổ rên chân”. 

Ngh nó vậy, Ilya nổ đóa 

Tóm lấy đầu ên Họa M ố rá 

Lô hắn ra ận ngoà phía sân chầu 

Ném hắn bay qua cả ngọn cây cao 

Suý chạm ớ đám mây rên rờ hẳm 

Rồ quẳng xuống ận đấ đn ướ ẩm 

Cứ như vậy, óm lấy hắn nhều lần 

Họa M ka xương cố gãy ná an. 

Rồ mọ ngườ cùng quốc vương ăn ố.

Quốc vương Vlamr mớ nó: 

“Hỡ Ilya Muroms, con của Ivan! 

Ta ành cho ngươ ba chỗ rên bàn 

Chỗ hứ nhấ bên a ngồ lền cạnh 

Chỗ hứ ha phía rước a đố ện 

Chỗ hứ ba ùy ý muốn của ngươ”. 

Ilya đ quanh chào ấ cả mọ ngườ 

Bắ ay các vương quan quyền hế 

Các ráng sĩ oa phong mạnh mẽ 

Rồ ngồ xuống đố ện nhà vua 

Alosha Popovch hấy vậy chẳng ưa 

Bèn vớ lấy con ao bằng hép 

Ném vào ngườ Ilya Muroms 

Lưỡ ao bay, Ilya bắ được ngay 

Cắm nó xuống bàn gỗ sồ rước mặ.

Xm hêm: 

Sự khác bệ của nền văn mnh phương Đông và phương Tây?
Đển ích đển cố: Thủ pháp nghệ huậ hường được sử ụng rong văn học
Phong rào văn hóa Phục Hưng có ý nghĩa gì vớ nền văn mnh phương Tây

3. Khám phá 2 ác phẩm sử h Vệ Nam hay

Sử h Vệ Nam mang đậm né văn hoá, lịch sử của ngườ ân ộc í ngườ. Thông qua hình hức kể chuyện sử h của ngườ Tây Nguyên bạn sẽ ễ àng hấy được đều đó. 

3.1 Sử h Đăm Săn

Ngườ Ê đê kể Khan (sử h) bằng lố há kể, há lờ kế hợp vớ né ễn qua gương mặ, hành động để mô ả lạ nhân vậ chính. Mộ rong các ác phẩm nổ bậ của họ chính là sử h anh hùng Đăm Săn.

Sử h Đăm Săn có ên gọ đầy đủ là “Bà ca chàng Đăm Săn”. Nộ ung chính của nó xoay quanh ngườ anh hùng Đăm Săn - ngườ có công huần phục vo ữ, gúp buôn làng gàu mạnh,...

Sử h Đăm Săn mang đậm những né ruyền hống của ngườ ân ộc Ê – đê, ca ngợ sự à rí, hông mnh, gan gốc của ngườ ân. Qua đó hể hện khá vọng sống ự o, phóng khoáng và nềm khá vọng chnh phục hên nhên của con ngườ.

Xm hêm: Đăm Săn đ bắ nữ hần mặ rờ về làm vợ

Đây là phần sau kh ha vợ Đăm Săn sống lạ.

Đăm Săn nghỉ mộ ngày, ngơ mộ đêm, ở không hêm mộ chều mộ sáng. Sau đó

Đăm Săn: Ơ Hơ Nhị, ơ Hơ Bhị! Đừng mong đợ ô làm gì nhé.

Hơ Nhị: Ơ nuê, ơ nuê, nuê lạ đ đâu nữa?

Đăm Săn: Tô đ vào nú hẳm rừng sâu, ô đ vào rừng âm u bị bùng. Đêm ô nghỉ, ngày ô lạ đ.

Hơ Nhị: Ơ nuê, nuê đ làm gì nữa? Nếu nuê cần chêng hì nhà đã có chêng. Nếu nuê cần chạ hì nhà đã có chạ rồ cơ mà.

Đăm Săn: Tô đ nào phả để kếm chêng, kếm chạ. Tô chỉ đ chơ hô, đ chơ không có vệc gì.

Hơ Nhị: Ơ nuê, ơ nuê, nuê đã có chêng đống vo đàn, bạn bè đông như nêm như xếp. A cũng nó nuê đã làm mộ ù rưởng gàu mạnh, đầu độ khăn nhêu, va mang nả hoa. Chêng hàng răm đã mua, knă hàng ngàn đã sắm, ô ra ớ gá, vo đực vo cá đều đã có cả. Nồ bung đầy rừng, nồ bẩy đầy đầm; lợn ê đầy ắp gầm sàn, nuê cũng có. Danh vang đến hần, ếng lừng khắp nú, đông ây đâu đâu cũng nó nuê là mộ ũng ướng, chắc chế mườ mươ cũng không lù bước rồ cơ mà.

Đăm Săn: Tô đ đây là để bắ nữ Thần mặ rờ. Có bắ được nàng ô mớ hậ sự rở hành mộ ù rưởng gàu có, chêng lắm chạ nhều, mớ hực sự đâu cũng phả khuấ phục ô. Từ ngườ Rah bên bờ sông, cho đến ngườ Mnông ở ướ hấp, không còn mộ a ám rá lờ ô. Tô đ đến đâu ở đó r l phả nghêng mình, lồ ô phả cú rạp. Tô ậm chân là nú phả vỡ, sông phả an. Không mộ ù rưởng nào sánh ày ô nữa. Tô đ làm gì ư? Tô ngh anh vang đến hần ếng lừng khắp nú, đông ây đâu đâu cũng nó Nữ Thần Mặ Trờ là mộ cô gá xnh đẹp, đô bắp chân nàng ròn rặn, váy nàng mặc uyệ vờ là đẹp. Vì vậy các cô đừng mong đợ ô làm gì. Mườ ngày ô sẽ ngủ lạ, sáu đêm ô sẽ nằm lạ ọc đường. Tô sẽ đ hế háng hế năm.

Thế là Đăm Săn ra đ. Chàng cưỡ mộ ngựa đực, mặc mộ áo blak rằn. Gươm gáo uố rần san sá bên ngườ. Chàng Đăm Săn đ bắ nữ Thần Mặ Trờ như vậy đó.

Tăng Măng: ơ anh, ơ anh, anh đ vệc gì vậy?

Đăm Săn: Nào có vệc gì đâu chú m. Đó rau ô ghé xn nghỉ. Đó cơm ô ghé xn ăn. Khá rượu ô ghé xn uống. Thếu bồ kế ô ghé xn gộ đầu. Thèm hị bò hị râu ô ghé xn ăn đó hô.

Tăng Măng đ nấu cơm, đố gà, đm rượu ra rồ hỏ chuyện Đăm Săn đ có vệc gì.

Tăng Măng: Ơ anh, anh đ có vệc gì vậy? Vệc gấp lắm phả không anh?

Đăm Săn: Có vệc gì gấp đâu chú m. Tô muốn đ bắ nữ Thần Mặ Trờ hô. Vậy chú có bế đâu là rừng ngườ a đã vạch đường, đâu là lố vẫn ẫn

Ngườ a đ ớ bã hả râu bò của nữ Thần Mặ Trờ không? Chú bế chứ?

Tăng Măng: Ô chao! Anh ơ, ô quả là hằng đàn ông không bế rừng, là con đàn bà không bế đường, là con vo con ê gác không bế đâu là đường mình vẫn đ nữa, anh ạ.

Đăm Săn: Tô hỏ chú, đnh nnh rằng chú bế, vì chú ở bìa rừng cuố xóm nên chú rõ đông ây. Đ, chú, chú đ vớ ô chú nhé! Chú hãy làm con chm ngó ẫn đường, hãy làm con chm cú ẫn lố, ễn chân ô cho ận đến bã hả râu bò của nữ Thần Mặ Trờ. Chú hãy đ cùng ô! Vì ình anh m, chú hãy đ cùng ô!

Ha ngườ ra đ. Mườ ngày họ ngủ lạ. Sáu đêm họ nằm lạ ọc đường. Họ đ suố háng suố năm, lúc ngh sông suố rì rào, lúc ngh bển cả gào hé. Ngườ cườ ngựa đực, ngườ cưỡ ngựa cá, ngựa hở hổn hà hổn hển.

Họ đến làng Dam Par Kvây. Bọn đàn ông con ra rong làng chạy ra ận bến nước để xm, còn bọn đàn bà con gá hì đứng nhìn ừ các sàn sân. A a cũng đã ừng ngh đồn Đăm Săn là mộ ù rưởng gàu mạnh, đầu độ khăn nhễu va mang nả hoa.

Đăm Săn đến bã vn làng rồ đến nhà Dam Par Kvây. Ngườ rong nhà chạy xuống, kẻ gữ ngựa háo yên, ngườ đưa lờ hăm hỏ. Chồm lên ha lần, chàng lo hế cầu hang. Chàng ậm chân lên sàn sân, ha làn sàn sân làm như vỗ cánh, bảy lần hàng cộ nhà chao qua chao lạ ừ đông sang ây. Chàng ắ xagac lên má nhà rồ ngồ xuống, rông nghênh ngang như con rắn rong hàng, ngang ngang như con cọp rong đầm, như con ê gác rong hung. Chàng nó nó cườ cườ, ếng oang oang như sấm gầm sé ậy. Khắp các ù rưởng không mộ a như chàng Đăm Săn.

Dam Par Kvây: Ơ các con, đm gố ra cho yêng của a nào. Đm chếu đm chăn ra cho yêng của a nào!

Tô ớ đm rả ướ mộ chếu rắng, rả lên rên mộ chếu đỏ làm chỗ ngồ cho nhà ù rưởng. Rồ họ đm ra huốc sợ cả hòm đồng, huốc lá cả sọ đạ, rầu vỏ cả gù o. Không còn sợ hếu huốc, hếu rầu cho Đăm Săn ăn, hú. Họ đố mộ gà má ấp, gế mộ gà má đẻ, gã gạo rắng như hoa êpang, sáng như ánh mặ rờ, nấu cơm mờ khách. Họ đ lấy rượu. Đm ra mộ ché uk a lươn, mộ ché êbah Mnông, rên vẽ hoa kơ ŭ, ướ lượn hoa văn, a ché hình mỏ vẹ xâu lỗ. Đó là những cá ché ngã gá phả ba vo. A đ lấy nước cứ đ lấy nước. A đánh chêng cứ đánh chêng, a cắm cần cứ cắm cần. Cần cắm rồ ngườ a mờ Đăm Săn ngồ vào uống. Vừa uống vừa nó chuyện

Dăm Par Kvây: Ơ yêng, rượu ô đã cộ, gà ô đã đố, cơm ô đã ọn rong mâm đồng chậu hau, xn mờ yêng đến ăn. Xn hỏ yêng đ có vệc gì? Phả chăng đã có kẻ đến đánh yêng ạ nhà, vây yêng ạ làng, bắ hế ra gá làng yêng đ rồ sao?

Đăm Săn: Không phả hế đâu yêng ơ. Tô đ đây chẳng vì chuyện này, cũng không vì vệc nọ. Tô đến rủ yêng, muốn cùng yêng mặ gáp mặ bàn xm chúng a đ bắ nữ Thần Mặ Trờ có được hay không?

Dam Par Kvây: Ấy chế yêng ơ. Rừng này nhều cọp, đường này nhều rắn. Không a vào bắ nữ Thần Mặ Trờ được đâu. Đường đ há cà ngườ a rồng chông lớn. Đường đ há ớ ngườ a rồng chông nhỏ. Ngườ lớn đ chế đằng ngườ lớn, nhà gàu đ chế đằng nhà gàu. Dũng ướng đ chế đằng ũng ướng.

Đăm Săn: Ngườ ũng ướng chắc chế mườ mươ vẫn không lù bước, há cũng không vào đó được sao? (Ông Du, ông Dê ngh được lền quấ cho Đăm Săn mộ ro vào ngườ) Yêng không cho ô đ ô cũng mặc. Tô đã mang ho đây các hứ ngả đã ừng gúp ông chúng ô chến hắng, những ngả cho sức mạnh, chém ê gác ướ vực, gế hùm bo rên rừng. Để xm ê gác, hùm bo có chế ướ mũ gáo lưỡ gươm của Đăm Săn này không? Dù yêng có bảo đường đ lắm rế nhều bọ cạp, nú rừng đầy ê gác, hùm bo, chưa ừng có a đ vào đó, ô cũng không ngh yêng đâu.

Dam Par Kvây: Ố chao! Chế hậ đó yêng ơ! Nước hì nhều đỉa, rừng hì nhều vắ, ngườ a chưa hề đm nhau đ vào đó bao gờ. Vn rừng đầy xương ngườ. Trong rừng đầy xương bò xương râu. Bế bao ù rưởng nhà gàu, bế bao ũng ướng anh hùng đã bỏ mạng nơ đây. Rừng Đn đấ nhão là nơ đã chôn vù nhều ù rưởng nhà gàu. Tô cộ yêng bằng hừng. Tô ró yêng bằng ây, Tô không cho yêng đ vào đấy đâu. Tô xn cúng cầu phúc cho yêng mộ lợn, ô xn ễn chân yêng mộ râu, ô không cho yêng đ vào rừng hêng của nhà Trờ đâu. Ở ấy, chông lớn nhều như lông nhím, chông nhỏ nhều như lông chó. Con sóc nhảy vào hân nó cũng khó mà vẹn oàn nữa là.

Đăm Săn: Mặc! Yêng cứ để ô làm bàn rang, ô san đường ô đ. Gặp cọp ô sẽ gế cọp. Gặp ê gác ô sẽ gế ê gác.

Dam Par Kvây: Gữ yêng, yêng không ở. Cầm yêng, yêng không ừng. Vậy yêng định đố đuốc ra đ rong đêm này ư?

Đăm Săn: Khắp vùng Êđê rên cao, Mnông ướ hấp, khắp ây đông, hử hỏ còn a ám chống lạ Đăm Săn này. Chống lạ ngườ ù rưởng gàu mạnh đầu độ khăn nhều va mang nả hoa này? Tô không sợ đâu.

Dam Par Kvây: Cộ không đừng, gữ không ở, đố đuốc ra đ gữa canh khuya. Yêng hãy co chừng kẻo rơ vào rừng cỏ cằn đấ nhão. Rừng bà Sun Y Rí đó yêng ơ.

Đến đây Dam Par Kvây quay gó rở về. Trờ đã nửa đêm gà đã ừ ừ gáy.       

Dam Par Kvây: Ơ Yêng, ơ yêng. Trờ đã gần sáng, mặ rờ đã ló lên rồ, yêng hãy húc ngựa chạy nhanh gữa lúc rờ còn ố, đấ còn cứng. Có ánh mặ rờ chếu xuống là đấ sẽ nhão ra. Rừng bà Sun Y R sẽ bắ đầu động đấy.

Thế là Đăm Săn ra đ. Chàng đ hế rừng rậm đến nú xanh, cỏ ranh xé ay, ga mây đâm chân, không màng ăn uống. Chàng đ, đ mã, rừng nú quạnh hu, vắng như không, không như vắng. Nhưng rồ chàng cũng đến được bã hả râu bò, rồ bã hả ều làng ông Du, ông Dê. Chàng hấy hầu như có bóng đàn ông mộ ngườ, đàn bà mộ ngườ. Sau đó là cảnh ngườ đ lạ như rong sương mù. Chàng lền đến bờ rào làng xm, hì hấy ướ găng ây đồng, rên găng ây sắ. Cảnh làng ngườ anh gữ mặ rờ, ngườ m gữ mặ răng quả là đẹp hậ. Chỗ anh m họ ở là mộ cánh nú ngăn mộ òng nước đục chảy cho đến nơ đấ gáp vớ rờ. Chàng đ đến nhà cô gá không chồng, nàng H’Kung của chàng Y Du. Nàng hì đã vào ở gữa mặ răng, còn chàng hì đã vào ở gữ mặ rờ. Ở đây sấm nổ ầm ầm. Mưa đổ ào ào, ếng vó ngựa ngày đêm ngh rầm rập. Từ đây Đăm Săn đứng ngắm ngô nhà của nữ Thần Mặ Trờ. Cầu hang rông như cá cầu vồng. Cố gã gạo bằng vàng, chày cũng bằng vàng. Chày của ù rưởng gàu có này gã gạo rông cứ lấp la lấp lánh.

Đăm Săn xuống ngựa háo yên. Kh chàng nhoà lên cầu hang hì rong nhà ngườ a đã ngh. Kh chàng ậm chân bước rên sàn hên hì rong nhà ngườ a đã hấy. Chàng vào nhà. Toà nhà à ằng ặc, vo vây chặ sàn sân, chêng xếp đầy nhà ngoà, Knă chấ đầy nhà rong. Tô ra ớ gá như con ong đ lấy nước, như vò vẽ đ chuyển hoa. Các xà ngang xà ọc đều á vàng. Khắp các nhà gàu có không hấy đâu có mộ ngô nhà như vậy cả. 

Ngườ đ ra đ vào nhà rong nhà ngoà đưa mắ nhìn chàng, hấy chàng oa như mộ vị hần. Tếng xì xào ca ngợ chàng đã vọng ớ a nữ hần Mặ Trờ. 

Nữ Thần: Ơ các con, ơ các con, khách nào ở ngoà ấy?

Ngườ hầu: Thưa bà, chúng con không được qun. Khách này mặc mộ áo lụa đẹp, khoác ngoà mộ áo chến cũng hậ là đẹp. Lông chân như chả, lông đù như chuố. Tếng ngh như chong chóng gõ mõ. Khắp các ân làng không có mộ a như khách cả.

Nữ Thần bỏ váy cũ mặc váy mớ. Chưa hà lòng vớ váy này nàng lấy váy khác. Nàng mặc mộ váy ánh như sé, loáng như chớp. Má óc nàng vén bên a rông hậ là đẹp. Nàng ừ rong buồng đ ra, cửa buồng lền bừng sáng. Nàng đ rông như ều bay ó lệng, như nước lững lờ rô cũng không bằng. Lỡ chân hụ bước chăng? Nàng lền ần ngần đứng lạ hay ngồ xuống không mộ a gống như nàng cả. Tếng nàng lanh lảnh, ngườ chưa ớ mà ếng đã vẳng lạ. Thậ không hấy có mộ a như nàng cả. Trước mặ Đăm Săn là mộ cô gá hân hình như cá nụ hoa, cổ như cổ công. Nàng rõ ràng là con của hần Đấ hần Trờ rồ.      

Nữ Thần: Hỡ ngườ con của rần hế, ngườ muốn gì?

Đăm Săn: Vâng, ô đã đến đây, ô muốn có ngườ nấu cơm canh ô ăn, ệ khố áo ô mặc.

Nữ Thần: Thế phả chăng ngườ còn là lưỡ ao chưa ra cán? Còn là cá chố chưa có lỗ cà? Là gá còn ở không, ra còn ở rỗ?

Đăm Săn: Tô là lưỡ ao đã vướng cán, là lưỡ gáo đã có ay cầm. Dướ rần gan ra gá nào mà không có đô có lứa.                                                                                                                                                  

Nữ Thần: Thế sao bây gờ đằng lưng ngườ còn ưng, đằng bụng ngườ còn nó nó cườ cườ vớ ngườ khác? Ngườ nghĩ gì vậy?

Đăm Săn: Tô muốn có vợ lẽ hứ ha, muốn cả ba vợ ô đều là những nàng ên xnh đẹp. Tô muốn đm nàng xuống rần làm juê, làm ênga, làm chị làm m vớ Hơ Nhị, Hơ Bhị.

Nữ Thần: Sao a lạ đ? Ông Trờ đã định quê hương đấ ổ của Mặ Trờ, Mặ Trăng là nơ cuố đấ chân rờ này rồ cơ mà?

Đăm Săn: Nàng ù không đ hì ô cũng đã rẽ đấ đến đầu gố, lộ bùn đến ngang hông, đm đấ đm bùn đến nhà nàng rồ.

Nữ Thần: Nhưng nếu a đ hì lợn ướ gà rên, cọp ê gác ngựa râu sẽ chế hế. Chế cả ngườ Kur, ngườ Lào vì hế đấ làm rẫy. Chế cả ngườ Êđê Êga vì không còn nước uống. Chế cả gầm ghì cu xanh vì không còn rá ăn. Nếu a đ, cây rong rừng sẽ uyệ ệ, cây rên rú sẽ chế khô, lau lách sẽ ngừng đâm chồ, cỏ cây sẽ àn lụ, đấ đa sẽ nứ nẻ, sông suố sẽ cạn khô. Thô, ngườ hãy đ lấy gù nước về đ! a sắp ra đ đây.

Đăm Săn: Tô không về! Vớ cây xagac phá rẫy này, ô đã rạch rừng ô đ. Tô đã gế ê gác rong hung, gế cọp bo rên nú, gế kên kên quạ ữ rên cây, chém ma hêng quỷ ác rên đường đ. Tô hương nàng a ế. Lòng ạ ô không nguô, vì vậy ô đã đến đây vớ nàng, muốn cùng nàng nên nghĩa vợ chồng, có lấy được nàng ô mớ về.

Nữ Thần: Từ cá sàn sân này, ngươ hãy về đ! Ngươ hãy đ khỏ cá nhà này đ! Ta là con của hần Trờ, ù ngươ mớ chỉ được ăn cơm, ắm nước lã, hương nghệ chưa vương cũng đành vậy.

Đăm Săn: Tô nghĩ ô hương nàng, hỡ ngườ con của hần Trờ. Nhưng cho đến bây gờ đằng lưng nàng đã không ưng, đằng bụng nàng cũng không ưa, cả ếng nó ếng cườ vớ ô nàng cũng ếc. Tô đành quay về làng hoang nhà cũ của ô vậy. Tô quay về ăn hị râu hị bò của ô vậy.

Nữ Thần: Ấy, ngườ đừng ra về vộ. Ta ra đ bây gờ đây, ngườ chế mấ hô.

Đăm Săn: Sống được chế đành! Tô về đây!

Thế là Đăm Săn ra về. Chàng nhảy lên ngựa ra đ.

Lúc này mặ rờ mớ ló lên ở đầu nú, ngựa của Đăm Săn vẫn còn kệu được. Kh ngựa đến gữa rừng Đn hì mặ rờ đã lên cao, ngựa bắ đầu bị ính ở chân. Mặ rờ lên cao nữa, kh nó chấm ngang cây xà ọc phía đông hì đấ loãng ra. Tuy nhên ngựa vẫn còn chạy được, nó ếp ục chạy những lún ần, cho đến kh bị ính ngang đầu gố. Từ đó nó phả đ bước mộ. Kh mặ rờ lên quá cây xà ọc phía đông, ngựa đã lún đến sá bẹn, nhưng nó vẫn ráng bước ớ. Cho đến kh mặ rờ đứng bóng hì ngựa không sao bước được nữa. Nó bị ngập đến ngang lưng, đến mức cả ngựa, cả Đăm Săn đều chìm xuống. Trước hế Đăm Săn hấy mộ con bướm.

Đăm Săn: Ơ bướm, ơ bướm, cứu a vớ

Bướm: Tô làm sao mà cứu anh được?

Lền đó Đăm Săn hấy mộ con chuồn chuồn

Đăm Săn: Ơ chuồn, ơ chuồn! cứu a vớ!

Chuồn Chuồn: Tô hì làm sao mà cứu anh được, anh ơ!

Đăm Săn: Không cứu được hì hãy bay về làng báo cho vợ anh bế anh đã rơ vào vùng rừng hoang đầm vắng, vào vùng đấ mềm rừng bà Sun Y Rí, vùng rừng ố như đêm rồ.

Chuồn chuồn bay đến nhà Hơ Nhị, Hơ Bhị.

Chuồn chuồn: Ơ chị Hơ Nhị, ơ chị Hơ Bhị, ô đến báo cho các chị bế, chồng các chị anh Đăm Săn đã chế chìm rong Đấ sáp Đn rồ.

Hơ Nhị: Anh ấy đ đâu về?

Chuồn chuồn: Đ bắ nữ Thần mặ Trờ về, nên bị chìm rong rừng Sáp Đn đấ nhão, nơ rừng bà Sun Y Rí rồ.

Hơ Nhị: Em không đùa chứ? Đúng như vậy hả m?

Chuồn chuồn: Sao ô lạ đùa được? Anh ấy chế rong vùng rừng hoang đầm vắng, ở nơ ận cùng của đấ gáp vớ rờ, ở vùng rừng cỏ cằn đấ nhão. Đúng là Đăm Săn đã chế rồ. Đăm Săn, nhà ù rưởng gàu mạnh, đầu độ khăn nhễu va mang nả hoa đã chế rồ chị ạ! Trờ nắng o làm chảy Đấ Sáp Đn. Trờ đã làm anh ấy rơ vào vùng đấ non nước lạnh, vùng rừng ố như đêm, không được gặp mộ a là anh m các chị cả.

Hơ Nhị: Ơ các con, ơ các con! hãy chạy đ báo cho các juk H’Âng, Hơ Lị, chị m của ông Đăm Săn bế, ông đã rơ vào vùng rừng cỏ cằn đấ nhão, vùng rừng bà Sun Y R rên đường đ bắ nữ Thần Mặ Trờ về rồ!

Bọn ô ớ chạy đến nhà Hơ Âng.

Tô ớ: bà ơ, chúng ô đến báo bà bế ông Đăm Săn đã rơ vào vùng Đấ Sáp Đn bùn ính, ở nơ cuố đấ chân rờ rồ!

Hơ Âng (nó vớ ô ớ): Ơ các con, ơ các con, hãy đánh râu đánh bò đ hu không cần đếm. Em a đã chế rong vùng Đấ Sáp Đn rồ.

Hơ Nhị, Hơ Bhị: Hỡ nghìn chm sẻ, hỡ vạn chm ngó! Hỡ ấ cả ô ớ của a. Chúng a hãy đ làm đám cho ông Đăm Săn chế rong rừng bà Sun Y R rồ! các con hãy đ mờ ngườ cả răm, đ gọ ngườ cả nghìn. Bạn bè ô ớ của a hãy rủ nhau đ rợp đấ rợp rờ làm đám cho ông. Hỡ những ngườ gữ ngựa hãy đ bắ ngựa! Hỡ những ngườ gữ râu hãy đ bắ râu!

Đoàn ngườ ra đ cuồn cuộn như bày caong, nghìn nghị như bày kên kên, ầng ầng lớp lớp đặc cả nú sông. Trong òng ngườ, có cả các ù rưởng ngườ Bh đo nanh cọp, có cả các ù rưởng ngườ Mnông đo răng rắn. Dòng ngườ đ vếng Đăm Săn hậ không sao kể xế.

Đoàn ngườ đã đến vùng cỏ cằn đấ nhão, vùng rừng bà Sun Y R. Đến nơ rồ a làm cộ klao cứ làm cộ klao ( 13). A làm cộ ku cứ làm cộ kú. A làm lán cứ làm lán. A hu râu bò cứ hu râu hu bò. A nấu cơm cứ nấu cơm. A cộ rượu cứ cộ rượu. A đánh chêng cứ đánh chêng.

Còn Hơ Nhị, Hơ Bhị. H’Âng, Hơ Lị cứ ngồ khóc, khóc cả ngày không bế có chều, khóc cả đêm không bế có sáng. Nước mũ đầy đù, nước mắ đầy ay.

Hơ Nhị: Ơ nuê ơ, hế là cây đã không còn nữa, cây klông đã đổ rồ. Khắp vùng Bh, vùng Mnông đâu còn mộ ù rưởng gàu mạnh, đầu độ khăn nhễu, va mang nả hoa như nuê nữa. Nuê gàu có vo đàn chêng đống, ưởng đâu nuê được chế ba cao hòm ố, mồ mả được hăm vếng háng năm. Ngờ đâu nuê lạ rơ vào vùng Đấ Sáp Đn! Danh vang đến hần, ếng lừng khắp nú, ngh đông ây đâu đâu cũng nó nuê có chêng lắm, chạ nhều. Thế mà nuê lạ chế ọc sá ọc đường rong rừng Sáp Đn. Để cơm m khô rong bá, gà m quắ lạ rong xên, hị xác ra như hị con kên kên đực.

Hơ Bhị: Ơ anh ơ! Ớ anh ơ! Em vẫn ưởng anh có chế hì chế rên bã chến rường kh đáng chến đấu vớ quân hù, vây bắ ù bnh, gày xéo đấ đa của bọn ù rưởng nhà gàu. Ngờ đâu anh lạ rơ vào Đấ Sáp Đn, chế rong rừng đấ nhão. Ớ anh ơ! anh về mà ăn gan bò chúng a rong mâm. Ăn gan râu chúng a rong hau, uống rượu ché ukc ché ang mộ mình mộ cần, ơ anh ơ!

Hơ Âng: Ớ m ơ, ớ m ơ. Trước ka kh m còn là mộ ù rưởng gàu mạnh đầu độ khăn nhễu va mang nả hoa, nếu m bị ngườ Bh cầm ù hì chị nào để m bị gam gữ. Nếu m bị ngườ Mnông bắ gam hì chị nào để m bị xích xềng. Nếu m bị bọn ù rưởng nhà gàu bắ cầm ù hì ù chêng cả răm chị cũng cho, ù knă cả răm chị cũng cho, ù ô ra ớ gá phả bao nhêu đ nữa hì chị cũng cho. Thế mà gờ đây chị m a mặ không còn gặp mặ. Em mấ đ mà không được gặp chị lạ mộ lần.

Hơ Lị: Ơ anh ơ, mẹ ạy anh không ngh, cha bảo anh không vâng. Anh cầm sáo buố anh hổ cho đến hệ hân! Em khóc anh nước mũ đầy chén hoa, nước mắ đầy bá sứ. Em khóc anh! Ngườ m nước mắ đầm đìa, anh ơ. Cơm m không còn muốn ăn, nước m không còn muốn uống. Bồ kế m cũng chẳng buồn lấy để gộ đầu, hị râu hị bò m cũng không sao nuố nổ được nữa.

Hơ Âng: Ơ m ơ, gãy xagac này chị hay xagac khác. Gãy rìu này chị hay rìu khác, vo đực vo cá chế chị lạ mua. Đằng này ngườ chế hì làm sao chị có lạ được nữa m ơ!

Vừa lúc đó mộ con ruồ bay vào mệng Hơ Âng

Đến đây Hơ Nhị cho chôn chêng mộ răm năm. Cũng xua bốn năm ngườ, và ba ngườ nhảy vào vùng rừng cỏ cằn đấ nhão, rừng bà Sun Y R

Hơ Nhị: Ơ juk, ơ juk. Đến đây mồ chúng a đã đắp, mả chúng a đã vun, cộ gơng klao, gơng ku đã rồng. Trâu bò chúng a đã hu không ngớ ngày đêm. Bây gờ chúng a hãy ra về. (nó vớ ô ớ) Ơ nghìn chm sẻ, ơ vạn chm ngó. Ơ ấ cả ô ớ của a. Cho đến đây chúng a đã làm đám ông xong. Bây gờ chúng a hãy rở về nhà, làm lễ cáo hần, cáo ổ ên, cáo lnh hồn các ù rưởng xưa cũ. Cầu cho chúng a được mã mã mạnh ay rìu, khỏ ay ao rong công vệc nương rẫy.

Sáng ậy kh mặ rờ vừa ló, ngườ a lấy rượu năm ché, râu nâng mộ con làm lễ cầu yên cho mọ ngườ.

Hơ Âng: Ơ juk, ơ juk. Đến đây rượu đã nhạ, ché đã pha, a đã về nhà nấy. Chúng ô cũng xn về juk ạ.

3.2 Sử h Đẻ đấ đẻ nước

Sử h Đẻ đấ đẻ nước là mộ bản rường ca của ngườ Mường được kể ướ ạng văn vần. Đây là mộ bộ sử h lớn, ập hợp các ruyện kể hần hoạ về sự hình hành của rờ đấ và hế gớ.

Đẻ đấ đẻ nước được ùng chủ yếu bở các hầy mo rong các buổ ễn xướng lễ ang của ân ộc Mường. Hện ạ, ác phẩm được xm như mộ công rình văn hoá đậm chấ văn hoá ân gan, rế học và lịch sử ân ộc.

Xm hêm: Trích đoạn rong “Đẻ đấ đẻ nước”

Ngày xưa snh đờ rước

Dướ đấ chưa có đấ

Trên rờ chưa có rờ

Trên rờ chưa có ngô sao đỏ đỏ

Dướ đấ chưa có ngọn cỏ xanh xanh

Chưa có nước sông Quanh, mó Vận

Chưa có mó Vận, Sông Sàng, mó L

Không có đường đ lố lạ

Chưa đẻ đồ cá, đồ con

Đấ còn nên pạc lạc

Nước còn nên pờ lờ

Trên rờ con nên puổng luổng

Ngó lên, rông xuống còn nên ịn vị

Móc muốn ậy nhưng chưa có lóng

Bứng muốn ậy nhưng chưa có buồng

Luồng muốn ậy nhưng chưa có ngảnh

Cau muốn ậy nhưng chưa có mo n

Dây củ mà muốn ậy lo vắ lo vờ

Dây sắn muốn ậy néo vò

Dây sọ muốn ậy lo đấ lo nước

Km muốn ậy nhưng chưa có hép

Cờ hẹp muốn ậy nhưng chưa có cờ ường

Khêng cơm muốn ậy nhưng chưa có khêng rượu

Con hác muốn ậy nhưng chưa có con sao

Con sao muốn ậy nhưng chưa có ngày háng

Bà vế rên cung cấp các hông n cơ bản về sử h và ham khảo mộ số ác phẩm sử h nổ ếng cùng những ác gả lên quan, hy vọng bạn sẽ có hêm nhều kến hức hú vị. Hãy ghé hăm VOH mỗ ngày để sưu ầm cho mình những bà vế hay, bổ ích nhé!