Bọn mình sẽ thế nào nếu ta chẳng cưới nhau năm 2024

Nhân hôm nay trời mù sương, lại đọc LẠI bài thơ "Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau" của bác Vu Ngoc Anh lần thứ n :sweat: sao em thấy thương cô vợ quá, nếu em là cô vợ chắc em cũng nghĩ thế này:

Nếu một ngày bọn mình lỡ lấy nhau

Nhưng lòng anh luôn hướng về cô ấy Một nửa hồn anh dường như đã bốc cháy Kể từ ngày chị ấy bỏ rơi anh

Em vẫn thế thôi, làm cô vợ ngoan hiền Đêm nằm bên anh, nước mắt triền miên chảy Bóng tối ngộp phòng, nhưng phải nghĩ: vì con Cố giữ tấm lòng son…như em hằng tự nhủ.

Có đôi khi em than trách đời rằng: Duyên tình xưa kia sao dang dở? Đứt gánh giữa dòng để người ấy phụ anh? Con cô ấy lẽ ra phải giống anh Khi hai người còn vấn vương tình cảm Thân xác này dường như đã vô cảm Trước những lời âu yếm anh từng trao

Ngày đầu tiên bọn mình đến với nhau Anh đã giấu em về người con gái ấy Cô gái có đôi mắt thơ ngây, làm hồn anh tan chảy Những ngày đầu chập chững mới biết yêu.

Tuy bên em, anh vẫn nặng lòng nhiều Vẫn hỏi thăm ân cần về cô ấy, Vẫn bùi ngùi khi vào f17, Đọc những bài vương vấn nhớ tình xưa

:stick::gach::sogood::hang:

Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu vỡ nát Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế Người vợ nào cũng đáng được yêu thương

Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường Chọn cho mình một người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa

Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch.. Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh

Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ? Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu

Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.

VUNGOCANH
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Em vẫn thế thôi đi cưới ông chồng khác Em sẽ sinh ra những đứa con ngơ ngác Mang gương mặt anh nhưng gọi người khác là 'ba'

Chồng em thì chẳng hay biết là Em và anh từng mặn nồng ân ái Khi yêu đương đã trở nên uể oải Em bỏ anh đến với ổng vì đô la

Em biết anh vẫn nhung nhớ em mà Con vợ anh đêm ngày vẫn thiết tha Trách sao duyên tình anh xót xa Chẳng biết rằng anh đến với cô ta bởi vì bị em đá.

Dù dòng đời này luôn hối hả Anh vẫn ôm ấp giấc mơ...nói thiệt là ngáo đá Gặp lại em giữa phố đông xa lạ Nhìn thằng con em lẽ ra phải gọi anh là ba
  • 2

Nhân hôm nay trời mù sương, lại đọc LẠI bài thơ "Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau" của bác Vu Ngoc Anh lần thứ n :sweat: sao em thấy thương cô vợ quá, nếu em là cô vợ chắc em cũng nghĩ thế này:

Nếu một ngày bọn mình lỡ lấy nhau

Nhưng lòng anh luôn hướng về cô ấy Một nửa hồn anh dường như đã bốc cháy Kể từ ngày chị ấy bỏ rơi anh

Em vẫn thế thôi, làm cô vợ ngoan hiền Đêm nằm bên anh, nước mắt triền miên chảy Bóng tối ngộp phòng, nhưng phải nghĩ: vì con Cố giữ tấm lòng son…như em hằng tự nhủ.

Có đôi khi em than trách đời rằng: Duyên tình xưa kia sao dang dở? Đứt gánh giữa dòng để người ấy phụ anh? Con cô ấy lẽ ra phải giống anh Khi hai người còn vấn vương tình cảm Thân xác này dường như đã vô cảm Trước những lời âu yếm anh từng trao

Ngày đầu tiên bọn mình đến với nhau Anh đã giấu em về người con gái ấy Cô gái có đôi mắt thơ ngây, làm hồn anh tan chảy Những ngày đầu chập chững mới biết yêu.

Tuy bên em, anh vẫn nặng lòng nhiều Vẫn hỏi thăm ân cần về cô ấy, Vẫn bùi ngùi khi vào f17, Đọc những bài vương vấn nhớ tình xưa

:stick::gach::sogood::hang:

Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu vỡ nát Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế Người vợ nào cũng đáng được yêu thương

Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường Chọn cho mình một người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa

Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch.. Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh

Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ? Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu

Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.

VUNGOCANH
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Em vẫn thế thôi đi cưới ông chồng khác Em sẽ sinh ra những đứa con ngơ ngác Mang gương mặt anh nhưng gọi người khác là 'ba'

Chồng em thì chẳng hay biết là Em và anh từng mặn nồng ân ái Khi yêu đương đã trở nên uể oải Em bỏ anh đến với ổng vì đô la

Em biết anh vẫn nhung nhớ em mà Con vợ anh đêm ngày vẫn thiết tha Trách sao duyên tình anh xót xa Chẳng biết rằng anh đến với cô ta bởi vì bị em đá.

Dù dòng đời này luôn hối hả Anh vẫn ôm ấp giấc mơ...nói thiệt là ngáo đá Gặp lại em giữa phố đông xa lạ Nhìn thằng con em lẽ ra phải gọi anh là ba
  • 3

:sosad: nói thật là hồi xưa vô tư chả bao giờ đọc mấy cái thơ tình sến sẩm này :sosad:

Nhưng kể từ khi gặp cậu, kể từ khi cậu ko nói chuyện với tớ, những bài sến súa này lại là thứ tớ đi tìm :sosad:

Chủ Đề