Sống hưởng thụ là gì

Trước kia, tôi có một cô bạn cùng thuê một căn chung cư. Mỗi lần đi đám cưới hay tiệc tùng gì đó là bạn đều mua quần áo mới. Có những bộ bạn chỉ mặc một, hai lần rồi đem đi cho. Khi cô bạn ấy tổ chức tiệc sinh nhật, cũng mời phải đến trên mười người là ít. Thế nhưng tiền nhà thì tháng nào bạn cũng trả chậm, tôi thường phải lấy tiền của mình ra trả trước cho chủ nhà. Tôi không biết như vậy có phải là hào phóng hay không?

Thực ra, tiêu bao nhiêu không quan trọng, nhưng mức chi phải ít hơn, hoặc bằng mức thu. Chứ kiếm được ít, mà tiêu nhiều thì chẳng bao giờ khá được. Tất nhiên, ai cũng biết mỗi người một cách sống, một quan điểm, nhưng quy chuẩn xã hội luôn là mẫu số chung. Nếu bạn làm sai khác với quy chuẩn đó, ắt phải chịu khổ.

Tôi biết có những người bị nghiện mua sắm. Mỗi mùa, họ mua đến cả vài chục bộ váy, rồi đến khi thiếu tiền lại vay mượn, mà vay hàng tháng không chịu trả. Có những cái váy, mua về cả vài năm không mặc, hoặc chỉ mặc có một lần rồi bỏ xó, sau đó đem cho, hoặc tiếc quá đi bán đại hạ giá, giảm 50-70%. Như vậy có lãng phí không?

Tôi không nói là không được mua, hoặc phải mua thật ít quần áo mới là tốt, nhưng cần biết thế nào là đủ? Theo tôi, mỗi mùa mua từ 8-10 bộ quần áo mới là được. Vì nếu bạn mua đồ tốt, và biết giữ gìn, chúng có thể mặc được từ 2-3 mùa.

Bạn của tôi từng nói: "Mỗi tháng tao cố lắm cũng chỉ tiết kiệm được vài triệu, như vậy cả đời vẫn chẳng mua nổi nhà, thế nên chẳng tiết kiệm làm gì, hưởng thụ cho sướng". Đôi khi do cuộc sống quá áp lực, những mục tiêu lớn quá khó thực hiện, nên một số người có tâm lý sớm buông xuôi.

Tôi hoàn toàn không ủng hộ tư tưởng đó, dù nói thật là thế hệ 9x trở về sau sống rất vất vả, áp lực cạnh tranh lớn hơn nhiều các thế hệ trước đó. Xét cho cùng, vấn đề tiết kiệm, tích lũy tài sản là chuyện không thể né tránh. Ai cũng cần phải có quỹ dự phòng, phấn đấu để có nguồn thu nhập thụ động.

>> Thu nhập 500 triệu đồng, tiêu 40 triệu

Nhiều người hỏi rằng: "Tại sao sống lại cứ phải cố tiết kiệm chỉ để cho con có vài miếng đất thừa kế sau này?". Tôi cho rằng, nếu bố mẹ có điều kiện, cho con tài sản thừa kế cũng chẳng có gì là sai. Miễn là chúng ta dạy con biết quý trọng đồng tiền là được. Một con người dù đã ý thức được về đồng tiền, biết quý trọng sức lao động, thì dù bố mẹ có để lại tài sản thừa kế, họ vẫn sẽ chăm chỉ làm việc và trở thành người tốt, không "phá gia chi tử" được.

Việc cha mẹ làm lụng, tiết kiệm cả đời để có tài sản cho con cũng chẳng có gì là sai hay lãng phí cả. Nếu có một căn nhà, hoặc thêm nữa là một số tiền làm vốn, con cái bạn cũng sẽ có bệ phóng tốt hơn trong cuộc sống. Tất nhiên, cũng đừng để lại quá nhiều tiền để chúng nghĩ rằng: "Tài sản của bố mẹ nhiều thế, tiêu ba đời cũng không hết" rồi sau đó chẳng cần lao động gì nữa.

Trong thời điểm dịch bệnh này, rất nhiều người bị giảm lương, giảm thu nhập, thậm chí mất việc. Trong đám bạn của tôi, một số người đã được bố mẹ hỗ trợ mua nhà, có nhà ở, và không có nợ nần, họ vẫn sống khá thoải mái trong mùa dịch, chẳng qua chỉ bớt ăn tiêu đi một chút.

Còn những người không được bố mẹ hỗ trợ, họ vừa phải lo ăn uống sinh hoạt, vừa phải lo trả lãi ngân hàng, trong khi lương lại giảm, tôi thấy mà rất thương.

Anhlq

>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.

Đang tải...

  • {{title}}

Video liên quan

Chủ Đề