Tác dụng của ngôi kể trong Bài học đường đời đầu tiên

Trang chủ » Lớp 6 » Soạn văn 6 tập 2

Câu 1. Truyện được kể theo ngôi thứ mấy?

  • A. Ngôi thứ nhất [Dế Mèn]
  • B. Ngôi thứ nhất [Dế Choắt]
  • C. Ngôi thứ ba [chị Cốc]
  • D. Ngôi thứ ba [Dế Choắt]

Câu 2. Bài học đường đời đầu tiên của tác giả nào?

  • A. Tố Hữu
  • B. Nguyễn Du
  • C. Tô Hoài
  • D. Phạm Tiến Duật

Câu 3. Đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên được trích từ tác phẩm nào?

  • A. Đất rừng phương Nam.
  • B. Dế Mèn phiêu lưu kí.
  • C. Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng
  • D. Những năm tháng cuộc đời.

Câu 4. Hai nhân vật chính trong đoạn trích trên là ai?

  • A. Mẹ Dế Mèn và Dế Mèn.
  • B. Dế Mèn và chị Cốc.
  • C. Dế Mèn và Dế Choắt.
  • D. Chị Cốc và Dế Choắt.

Câu 5. Tác giả đã khắc họa vẻ ngoài của Dế Mèn như thế nào?

  • A. Ốm yếu, gầy gò và xanh xao.
  • B. Khỏe mạnh, cường tráng và đẹp đẽ.
  • C. Mập mạp, xấu xí và thô kệch.
  • D. Thân hình bình thường như bao con dế khác.

Câu 6. Bài học đường đời đầu tiên mà Dế Mèn rút ra được qua cái chết của Dế Choắt là gì?

  • A. Không nên trêu ghẹo những con vật khác, nhất là họ hàng nhà Cốc.
  • B. Nếu có ai nhờ mình giúp đỡ thì phải nhiệt tâm thực hiện, nếu không có ngày mình cần thì sẽ không có ai giúp đỡ.
  • C. Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào thân.
  • D. Cần đối xử với mọi người thân thiện, hòa nhã, tránh thái độ xem thường người khác.

Câu 7. Chi tiết nào sau đây không thể hiện sự trịch thượng, ích kỉ và khinh thường Dế Choắt

  • A. Xưng hô với Dế Choắt là chú mày và tao mặc dù cả hai cùng bằng tuổi
  • B. Sang chơi nhà Dế Choắt thì hết sức chê bai nhà Dế Choắt
  • C. Khi Dế Choắt xin đào giúp một ngách sang nhà thì Dế Mèn khinh khỉnh, ích kỉ không cho và nói những lời phỉ báng.
  • D. Dế Mèn đem xác Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ bùm tum và đắp thành nấm mộ to

Câu 8. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là

  • A. Tự sự
  • B. Biểu cảm
  • C. Miêu tả
  • D.  Nghị luận

Câu 9. Bài học rút ra từ đoạn trích là gì?

  • A. Sống ở đời phải khiêm tốn, biết nhường nhịn và cảm thông với người khác. 
  • B. Không được kiêu căng, tự phụ để rồi không chỉ hại mình mà còn gây vạ cho người khác.
  • C. Cần phải sống đoàn kết, thân ái với mọi người xung quanh.
  • D. Tất cả đều đúng

Câu 10. Giá trị nghệ thuật của đoạn trích trên thể hiện ở điểm nào?

  • A. Truyện kể theo ngôi thứ nhất hấp dẫn.
  • B. Cách quan sát, miêu tả loài vật sống động,  trí tưởng tượng phong phú.
  • C. Ngôn ngữ chính xác, giàu tính tạo hình.
  • D. Tất cả đều đúng.

Bài làm:

Câu hỏi Đáp án đúng
1 A
2 C
3 B
4 C
5 B
6 C
7 D
8 C
9 D
10 D

Lời giải các câu khác trong bài

Câu hỏi: Tác dụng của ngôi kể thứ nhất và ngôi kể thứ ba

Lời giải

*Tác dụng của Ngôi kể thứ nhất :

Làm nhiệm vụ dẫn dắt, kể lại toàn bộ câu chuyện là người kể chuyện xưng “tôi” - được coi là “người phát ngôn tự sự” thứ nhất [người nắm quyền kể toàn bộ câu chuyện, không ngừng can dự vào câu chuyện dưới nhiều hình thức]. Các tác phẩm đều bắt đầu và kết thúc bằng lời kể của người phát ngôn này.Hai người phát ngôn tự sự cùng nằm trong một tầng câu chuyện, có sự giao lưu hai chiều, mang tính đối ngẫu. Nếu không có sự dẫn dắt và giao lưu của “tôi”, tính cách không được thể hiện một cách trọn vẹn. Ngược lại, nhờ có quá trình giao lưu với các nhân vật chính mà tính cách của “tôi” với vai trò là nhân vật phụ cũng hiện lên một cách tự nhiên, chân thực. Qua tiếp xúc với các nhân vật, người đọc dễ dàng nhận thấy, cả hai người phát ngôn tự sự trong hai tác phẩm đều là những trí thức thất bại, đang trong tâm trạng cô độc, chán chường, hoang mang, khắc khoải. Tất cả đều ẩn chứa những nét nào đó gần gũi với ý thức, tư tưởng và tình cảm của tác giả

Như vậy, vẫn mang đặc điểm chung của các truyện kể ở ngôi thứ nhất theo điểm nhìn đa tuyến kể theo điểm nhìn của ý thức nhân vật. Ở đây, các trạng thái tinh thần: ý nghĩ, cảm xúc, cảm giác… thường vẫn nổi lên trên chuyện. Người kể không phải chỉ kể chuyện [miêu tả những gì “tôi thấy”] mà còn kể tâm trạng [miêu tả những gì “tôi cảm”, “tôi nghĩ”]. Những cái “tôi” ấy không bao giờ đứng yên mà nó “đang tư duy”, “đang cảm thấy”, nó đồng thời đảm nhiệm hai chức năng: nhận thức xã hội và ý thức về bản thân. Do đó, nó luôn luôn sống động và hết sức phức tạp. Kể và suy ngẫm, kể và tự ý thức, kể và độc thoại là những biểu hiện đặc biệt của cách kể chuyện

Nói tới lối kể chuyện theo ngôi thứ nhất, bên cạnh những ưu điểm của nó, người ta thường nói tới mặt hạn chế: dễ đem lại cho người đọc cảm giác đơn điệu, nhàm chán, bởi khi trần thuật, tác phẩm thường dừng lại ở góc nhìn của một nhân vật, tạo nên cái nhìn nhiều chiều hấp dẫn. Có thể nói, với lối tự sự nhiều người kể, đề cao thế giới bên trong nhân vật, vừa mang âm hưởng khách quan khi kể về người khác, vừa gợi lên những ý nghĩ, tâm trạng có tính chất chủ quan của người kể, các tác phẩm nhìn chung mang giọng điệu đa âm với những cặp đặc điểm đối nghịch: sắc lạnh - tình cảm, tỉnh táo nghiêm nhặt - chan chứa trữ tình. Bởi vậy, chúng có khả năng tác động tới cả lý trí và tình cảm người đọc, cùng lúc khơi dậy nơi họ nhiều xúc cảm và suy ngẫm.

* Tác dụng của Ngôi kể thứ ba

Kể theo ngôi thức ba: người kể tự giấu mình đi và gọi tên các nhân vật theo tên của chúng. Cách kể này giúp người kể có the kể chuyện một cách linh hoạt, tư do những gì diễn ra với nhân vật.

VD: trong tác phẩm Làng của Kim Lân Tác dụng: Chọn ngôi kể thứ ba, giúp cho nhân vật ông Hai trong truyện được đánh giá một cách khách quan, tự nhiên. Tình yêu làng, yêu nước của ông được đánh giá khách quan chứ không phải chủ quan của người kể.

Kiến thức mở rộng:

1. Ngôi kể là gì?

– Là vị trí giao tiếp mà người kể sử dụng khi kể chuyện.

– Khi người kế xưng tôi -> ngôi thứ nhất.

– Khi người kế giấu mình, gọi sự vật bằng tên của chúng, kế như người ta kể, thì gọi là ngôi kể thứ ba.

2. Các ngôi kế thường gặp trong tác phẩm tự sự:

a. Ngôi kể thứ 3.

– Người kề gọi tên các nhân vật: chính tên của chúng, tự giấu mình đi như là không có mặt.

– Người kể có thế kể linh hoạt, tự do những gì diễn ra với nhân vật.

– Đây là ngôi kể hay được sử dụng.

b. Ngôi kể thứ nhất.

– Khi người kể xưng “tôi” là cách chọn ngôi kề thứ nhất.

Dế Mèn tự xưng là “tôi” – nhưng “tôi” không phải là tác giả Tô Hoài.

– Người kể có thế trực tiếp kể ra những gì mình nghe, thấy, nghĩ…

– Đây cũng là cách kể thường gặp trong văn tự sự.

3. Vai trò của các ngôi kể trong văn tự sự.

Khi kể, người ta có thế hoàn toàn tự do lựa chọn ngôi kể [hoặc ngôi thứ 3, hoặc ngôi thứ nhât].

a. Ngôi kể thứ nhất: có hai kĩ năng.

– Nhân vật “tôi”, chính là tác giả [thường gặp trong hồi kí, tự truyện].

– Nhiều khi “tôi” không phải là tác giả mà hoàn toàn do tác giả sáng tạo ra. Khi ấy “tôi” chĩ là một nhân vật trong truyện tự kể về mình, về những điều mình tai nghe, mắt thấy…

– Khi đã sử dụng ngôi thứ nhất, tác giả vẫn có thể thay đổi người kể, nhân vật kể chuyện.

– Ưu điểm: mang đậm tính chủ quan.

– Nhược điểm: thiếu tính khách quan.

b. Ngôi kể thứ 3

– Người kể giấu mình, gọi tên các nhân vật bằng chính tên của chúng.

– Ưu điểm: tính khách quan được thể hiện rõ.

– Nhược điểm: thiếu đi tính chủ quan.

Đua top nhận quà tháng 4/2022Đại sứ văn hoá đọc 2022

Hãy luôn nhớ cảm ơnvote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

  • hoangthuyhang
  • Câu trả lời hay nhất!
  • 22/03/2020

  • Cám ơn 4


Video liên quan

Chủ Đề