Bị khờ là gì

"Khờ" có tội không??

1 2Trang kế tiếp

  • Khờ,dzể tin người có phải là cái tội không? Tôi ngậm nghĩ thật lâu mà không bao giờ có câu trả lời cho chính mình. Tôi cũng đi tìm kiếm và hỏi hết tất cả mọi người chung quanh tôi. Ai ai điều nói với tôi rằng: Khờ không có tội, nhưng tội là mình khờ quá nên bị người ta lệ dụng. Còn tin người là cái tội lớn trong đời người. Họ nói với tôi là: có lúc mình nên tin và có lúc không nên tin. Tôi nghe xong thì thật tôi không hiểu họ đang nói gì hết, nhưng bản thân tôi thì không bao giờ nghĩ tới điều đó. Tôi sinh ra thì đả có tính tin người rồi, ai ai nói gì tôi không bao giờ có nghi ngờ hay một phút suy nghĩ là người đó đang xạo với tôi. Tôi đối sử với họ bằng trái tim chân thành của tôi, bằng khói óc tróng rộng. Có nhiều khi tôi biết là họ đang gạt tôi đó, thậm chí làm tôi đao lòng, nhưng tôi vẫn cứ tin họ. Tôi biết dù mình biết họ đang xạo mình mà họ được vui, thoải mái thì cứ cho họ làm. Tôi không bao giờ chấp nhức chuyện đó. Có nhiều người nói tôi thật là khờ. Đúng! có khi tôi phải chịu tôi là người "khờ" người "dại" để tôi bỏ đi bớt tính chấp nhứt, và có khi tôi phải làm người khờ mới hiểu bạn bè tôi và người thân tôi đối sử tôi như thế nào?

    Có nhiều khi tỏ vẻ mình khôn lanh quá là chỉ hại cho mình thôi, tại gì khi người ta làm gì, nói gì, thậm chí hành động nho nhỏ thì mình phải bỏ công ra suy nghỉ và tính toán. Tôi thấy quá cực khổ đi. Đầu ốc mình để suy nghĩ làm sao cho mọi người sống tươi vui và hoà đồng. Tôi không phải nói khôn lanh là cái tội hay không đúng cho con người, nhưng khôn lanh cho đúng và dùng cho đúng. Không phải lấy khôn lanh đó mà đem đi gạt người hay méo mó người ta. Tôi cũng đả thử cho tôi là người khôn lanh, méo mó, nhưng tôi cảm thấy sao mà nặng nề quá. Tôi cảm thấy mình như đang gạt bản thân mình. Tôi thật khó chịu và đao trong lòng.

    Tôi biết có nhiều người chung quanh tôi đang gạt tôi và làm tôi đao lòng lắm. Tôi đả từng bỏ thì giờ ra suy nghĩ và thậm chí đi nói là họ đang gạt tôi. Tôi suy nghĩ rồi lại bỏ, tại tôi nghĩ nếu tôi nói ra thì họ có vui không? và họ có đồng ý với mình họ đang gạt mình không? vậy tại sao tôi không chọn cái là tin họ, tuy họ nghĩ tôi thật khờ, nhưng họ vui, họ khoái trí thì tôi cũng vui theo. Sống trên đời không nên chấp nhứt quá. Khoa học nói " Con người chấp nhức là mao bị già", không fải tôi sợ già, mà tôi muốn sống vui vui, vẻ vẻ với mọi người chung quanh tôi.
    Tôi biết tôi đang gạt bản thân tôi, nhưng thà tôi gạt tôi, tôi không muốn đi gạt bạn tôi, người thân tôi.

    ThuyTrang

  • coi bộ đang nói về tình yêu

  • không fải viết về tình yêu đâu bạn .. TT viết tâm sự TT thôi

  • sao TT có tâm sự buồn dzị

    dzị TT cho visao gat tí nha

  • Khờ là 1 cái tội đó TT, khờ quá làm người khác lo cho mình, cho nên mình có tội là đã gián tiếp làm phiền người khác

  • Khờ đúng ra là cái tội rất lớn. Đã biết người ta gạt mình mà mình cứ giả vờ như không biết. Làm như vậy sẽ khiến mình không được vui, và ít nhiều củng có phần ảnh hưởng xấu tới người đã gạt mình. Vì mình làm như vậy đã trực tiếp khiến họ cảm thấy rằng họ rất thông minh vì đã gạt được mình một cách thần không hay quỷ không biết. Và từ đó họ sẽ tiếp tục gạt mình lần thứ hai rồi lần thứ ba và cuối cùng họ không bỏ được cái tật lường gạt, họ lại đi gạt hết người nầy tới người khác.
    Và kết quả cuối cùng là mình lại một lần nửa đau lòng cho họ. Vì mình chính mắt nhìn thấy họ đã từ từ đi vào con đuòng xấu mà mình lại không thể nào giúp được.

    Tina tuy nói vậy nhưng cách sớng của Tina củng gióng bạn TT thôi. Tuy biết rằng mình rất đau lòng mỏi khi nhận ra được người thân hay bạn bè cho mình là một kẻ khờ khạo, hết lần này tới lần khác cứ lợi dụng lòng nhẹ dạ của mình. Nhưng mình củng vẩn im lặng và không nở lòng từ chói người ta. Tina thường nghỉ rằng, thôi kệ, giúp được người ta thì bản thân mình củng thấy thoải mái chút ít, mặc dù họ gạt mình nhưng chỉ cần không làm hại tới ai thì không sao, Cùng lắm là mình chịu khổ một chút thôi. Và ngược lại nếu mình từ chối họ và vì sự từ chói đó khiến họ không may xẩy ra chuyện gì thì mình sẽ hối hận và nổi bức rức đó còn khó chịu hơn là bị người ta gạt nhiều lắm.

  • Tinaluong wrote:Khờ đúng ra là cái tội rất lớn. Đã biết người ta gạt mình mà mình cứ giả vờ như không biết. Làm như vậy sẽ khiến mình không được vui, và ít nhiều củng có phần ảnh hưởng xấu tới người đã gạt mình. Vì mình làm như vậy đã trực tiếp khiến họ cảm thấy rằng họ rất thông minh vì đã gạt được mình một cách thần không hay quỷ không biết. Và từ đó họ sẽ tiếp tục gạt mình lần thứ hai rồi lần thứ ba và cuối cùng họ không bỏ được cái tật lường gạt, họ lại đi gạt hết người nầy tới người khác.
    Và kết quả cuối cùng là mình lại một lần nửa đau lòng cho họ. Vì mình chính mắt nhìn thấy họ đã từ từ đi vào con đuòng xấu mà mình lại không thể nào giúp được.

    Tina tuy nói vậy nhưng cách sớng của Tina củng gióng bạn TT thôi. Tuy biết rằng mình rất đau lòng mỏi khi nhận ra được người thân hay bạn bè cho mình là một kẻ khờ khạo, hết lần này tới lần khác cứ lợi dụng lòng nhẹ dạ của mình. Nhưng mình củng vẩn im lặng và không nở lòng từ chói người ta. Tina thường nghỉ rằng, thôi kệ, giúp được người ta thì bản thân mình củng thấy thoải mái chút ít, mặc dù họ gạt mình nhưng chỉ cần không làm hại tới ai thì không sao, Cùng lắm là mình chịu khổ một chút thôi. Và ngược lại nếu mình từ chối họ và vì sự từ chói đó khiến họ không may xẩy ra chuyện gì thì mình sẽ hối hận và nổi bức rức đó còn khó chịu hơn là bị người ta gạt nhiều lắm.



    "Có 1 người sao lại giống tôi" .... Vậy cuối cùng thì Tina có còn khờ ko hả?

Khờ,dzể tin người có phải là cái tội không? Tôi ngậm nghĩ thật lâu mà không bao giờ có câu trả lời cho chính mình. Tôi cũng đi tìm kiếm và hỏi hết tất cả mọi người chung quanh tôi. Ai ai điều nói với tôi rằng: Khờ không có tội, nhưng tội là mình khờ quá nên bị người ta lệ dụng. Còn tin người là cái tội lớn trong đời người. Họ nói với tôi là: có lúc mình nên tin và có lúc không nên tin. Tôi nghe xong thì thật tôi không hiểu họ đang nói gì hết, nhưng bản thân tôi thì không bao giờ nghĩ tới điều đó. Tôi sinh ra thì đả có tính tin người rồi, ai ai nói gì tôi không bao giờ có nghi ngờ hay một phút suy nghĩ là người đó đang xạo với tôi. Tôi đối sử với họ bằng trái tim chân thành của tôi, bằng khói óc tróng rộng. Có nhiều khi tôi biết là họ đang gạt tôi đó, thậm chí làm tôi đao lòng, nhưng tôi vẫn cứ tin họ. Tôi biết dù mình biết họ đang xạo mình mà họ được vui, thoải mái thì cứ cho họ làm. Tôi không bao giờ chấp nhức chuyện đó. Có nhiều người nói tôi thật là khờ. Đúng! có khi tôi phải chịu tôi là người "khờ" người "dại" để tôi bỏ đi bớt tính chấp nhứt, và có khi tôi phải làm người khờ mới hiểu bạn bè tôi và người thân tôi đối sử tôi như thế nào?

Có nhiều khi tỏ vẻ mình khôn lanh quá là chỉ hại cho mình thôi, tại gì khi người ta làm gì, nói gì, thậm chí hành động nho nhỏ thì mình phải bỏ công ra suy nghỉ và tính toán. Tôi thấy quá cực khổ đi. Đầu ốc mình để suy nghĩ làm sao cho mọi người sống tươi vui và hoà đồng. Tôi không phải nói khôn lanh là cái tội hay không đúng cho con người, nhưng khôn lanh cho đúng và dùng cho đúng. Không phải lấy khôn lanh đó mà đem đi gạt người hay méo mó người ta. Tôi cũng đả thử cho tôi là người khôn lanh, méo mó, nhưng tôi cảm thấy sao mà nặng nề quá. Tôi cảm thấy mình như đang gạt bản thân mình. Tôi thật khó chịu và đao trong lòng.

Tôi biết có nhiều người chung quanh tôi đang gạt tôi và làm tôi đao lòng lắm. Tôi đả từng bỏ thì giờ ra suy nghĩ và thậm chí đi nói là họ đang gạt tôi. Tôi suy nghĩ rồi lại bỏ, tại tôi nghĩ nếu tôi nói ra thì họ có vui không? và họ có đồng ý với mình họ đang gạt mình không? vậy tại sao tôi không chọn cái là tin họ, tuy họ nghĩ tôi thật khờ, nhưng họ vui, họ khoái trí thì tôi cũng vui theo. Sống trên đời không nên chấp nhứt quá. Khoa học nói " Con người chấp nhức là mao bị già", không fải tôi sợ già, mà tôi muốn sống vui vui, vẻ vẻ với mọi người chung quanh tôi.
Tôi biết tôi đang gạt bản thân tôi, nhưng thà tôi gạt tôi, tôi không muốn đi gạt bạn tôi, người thân tôi.

ThuyTrang

Khờ đúng ra là cái tội rất lớn. Đã biết người ta gạt mình mà mình cứ giả vờ như không biết. Làm như vậy sẽ khiến mình không được vui, và ít nhiều củng có phần ảnh hưởng xấu tới người đã gạt mình. Vì mình làm như vậy đã trực tiếp khiến họ cảm thấy rằng họ rất thông minh vì đã gạt được mình một cách thần không hay quỷ không biết. Và từ đó họ sẽ tiếp tục gạt mình lần thứ hai rồi lần thứ ba và cuối cùng họ không bỏ được cái tật lường gạt, họ lại đi gạt hết người nầy tới người khác.
Và kết quả cuối cùng là mình lại một lần nửa đau lòng cho họ. Vì mình chính mắt nhìn thấy họ đã từ từ đi vào con đuòng xấu mà mình lại không thể nào giúp được.

Tina tuy nói vậy nhưng cách sớng của Tina củng gióng bạn TT thôi. Tuy biết rằng mình rất đau lòng mỏi khi nhận ra được người thân hay bạn bè cho mình là một kẻ khờ khạo, hết lần này tới lần khác cứ lợi dụng lòng nhẹ dạ của mình. Nhưng mình củng vẩn im lặng và không nở lòng từ chói người ta. Tina thường nghỉ rằng, thôi kệ, giúp được người ta thì bản thân mình củng thấy thoải mái chút ít, mặc dù họ gạt mình nhưng chỉ cần không làm hại tới ai thì không sao, Cùng lắm là mình chịu khổ một chút thôi. Và ngược lại nếu mình từ chối họ và vì sự từ chói đó khiến họ không may xẩy ra chuyện gì thì mình sẽ hối hận và nổi bức rức đó còn khó chịu hơn là bị người ta gạt nhiều lắm.

Video liên quan

Chủ Đề