Danh sách 100 album nhạc jazz hàng đầu năm 2022

Page 1 of 4 1 2 3 4 Next >

  1. Nghe nhạc như chúng ta không thể gọi là có phương pháp.

    Để tiếp cận những album Jazz bất hủ và sẽ tồn tại mãi mãi trong lịch sử âm nhạc thế giới thì đòi hỏi chúng ta phải tiếp cận với các tạp chí chuyên ngành về Jazz hàng đầu thế giới. Hoặc những chuyên gia tầm cỡ thế giới về nhạc Jazz.

    Nghe như vậy là bước đầu đúng về phương pháp nhưng vẫn chưa đủ.

    Là người nghe Jazz, yêu Jazz nhiệt thành và thực sự khao khát những album đỉnh cao về nghệ thuật trong lịch sử Jazz thì cũng có nghĩa là phải làm việc thường xuyên với các List [danh sách] dạng "Best Jazz albums of All Time". Do các tạp chí hàng đầu hoặc chuyên gia/tập thể chuyên gia hàng đầu lập nên.

    ++++

    Đẳng cấp cao nhất của người nghe Jazz là tổng hợp từ những list trên thành cái gọi là "my danh sách mơ ước" [danh sách mơ ước của tôi] để tìm nghe, thậm chí bỏ nhiều tiền ra để mua về nghe.

    Một câu hỏi đặt ra là:

    Danh sách này [gồm những album thuộc dạng "best Jazz albums of All Time" được xây dựng như thế nào?

    Câu trả lời chỉ có 1: đó là "tổng hợp từ các list "best Jazz albums of All Time" để xây dựng nên".

    Dòng nhạc nào cũng vậy. Rock cũng vậy và nhạc cổ điển cũng vậy.

    ++++

    Đến đây tôi xin phép vào phần chính: giới thiệu một list tổng hợp kiểu như vậy về Jazz. Và cho đến giờ phút này, đó là list đầu tiên và duy nhất.

    Một thành viên của Rateyourmusic đã làm việc với 22 list từ các tạp chí, chuyên gia hàng đầu để chọn ra những album Jazz được hầu hết các tạp chí/chuyên gia hàng đầu này đồng loạt tôn vinh. Đó là tiêu chí để xác định những albums đỉnh cao về nghệ thuật.

    Và sau đây là đường link dẫn đến list:

    //rateyourmusic.com/list/erikfish/ ... _combined/

    Tôi thực tế đã xây dựng list "mơ ước" của mình dựa trên list này.

  2. Khi bạn có các list này trong tay [thực tế tôi cũng có một vài list] thì cũng có một tiêu chí khác nữa là : Top 10 trong số danh sách này là đáng tin cậy và top 8 là những album siêu phẩm của Jazz đó.

    Với điều kiện list đó được xây dựng từ tạp chí gia uy tín.

    Tiêu chí đánh giá này chỉ áp dụng cho tạp chí có từ 20 chuyên gia trở lên.

    Sau đây tôi xin giới thiệu một list của cá nhân một chuyên gia:

    //scaruffi.com/jazz/best100.html

    List này chỉ để tham khảo chứ thể so sánh với list "Best Jazz albums of All Time - 22 lists Combined" ở trên.

  3. Bạn có thể nghe thử một số album của List này trên Youtube.

    Chúc bạn nghe nhạc thú vị và tìm được nhiều album hay để nghe.

  4. Tóm lại nghe nhạc là phải có phương pháp bác nhỉ!!!!
    Tóm lại cái nữa là em chưa có phương pháp nghe nhạc!!!

  5. sondh63 Advanced Member

    Joined:28/4/13Messages:99Likes Received:5

    Em nghĩ mỗi người một khẩu vị nên mỗi người sẽ có list riêng của mình.
    Bác chủ Post cái list của bác lên đây đi cho mọi người tham khảo khẩu vị của bác.

  6. Tóm lại là bác tai_trau phải học nghe đi, mà nhớ là phải có phương pháp đấy nhé.

  7. Bác chịu khó ghé box Nhạc Rock ttvnol.com nhé!

  8. sondh63 Advanced Member

    Joined:28/4/13Messages:99Likes Received:5

    Ơ, vậy mà em cứ tưởng bác chủ là fan nhạc Jazz

  9. no1knows Advanced Member

    Joined:30/7/12Messages:2.908Likes Received:1.707

    Bác này vừa là fan nhạc Jazz vừa fan nhạc Rock. Em đoán thế, chuyện cũng bình thường thôi.
    List của bác đưa trên là một list tốt, đáng để tham khảo. Tuy vậy, nó mang tính chuyên môn khá cao và không dễ nghe.

  10. Lưu ý các bạn: là Top 20 chứ không phải là top 10 nhé!

    Và phải là tạp chí uy tín. Ví dụ như The Rolling Stone, NME hay Pitchfork.

    Đáng tin cậy nghĩa là xác suất những album đó là siêu phẩm là rất cao.

  11. no1knows Advanced Member

    Joined:30/7/12Messages:2.908Likes Received:1.707

    Theo em mọi sự đánh giá chỉ có ý nghĩa tham khảo thôi. Mỗi bảng xếp hạng đều là ý chí chủ quan của 1 hoặc một nhóm người nào đó. Bản thân nhạc Jazz đã là một phạm trù quá rộng, trong Jazz đã có hàng chục những dòng nhạc nhỏ hơn như: Big Band, Swing, Vocal Jazz, Bop, Post Bop, Hard Bop, Boogie Woogie Piano, Cool Jazz, Cuban Jazz, Bossa Nova, Classic Fusion, Avant Garde Jazz... Nếu để giới chuyên môn đánh giá, chắc chắn những dòng nhạc như Cool Jazz, Classic Fusion, Post Bop, Hard Pop sẽ được đánh giá cao hơn rất nhiều so với những dòng nhạc khác [như Vocal Jazz] vì tính hàn lâm và sáng tạo của các dòng nhạc này. Tuy vậy, nó không dành cho tất cả mọi người và không phải ai cũng có thể cảm nhận được cái hay của nó. Nghe nhạc mà không thấy hay thì khác nào tra tấn. Nên ai thích gì thì nghe nấy thôi.

  12. Em thấy không đồng ý với bác lắm. Sao Vocal Jazz lại bị đánh giá thấp hơn nhiều so với các dòng nhạc Jazz như bác kể ở trên.

    Thử xem lại list "Best Jazz albums of All time - 22 lists combined" [và một list cũng tương tự về Jazz nữa].Trong list trên em thấy có những đĩa sau thuộc phong cách Vocal Jazz nè:
    Sarah Vaughan - Sarah Vaughan [1955]
    Billy Holiday - Laydy Day
    Ella Fitzgerald -The Complete Songbooks [1956-1964] [bìa đỏ bạn nhé!]
    Louis armstrong & Ella fitzgerald – Ella & Louis
    Cassandra Wilson - Blue Light Til' Dawn [1993]
    Diana Krall - Live in Paris [2001]
    Lambert, Hendrick & Ross - Everybody's Boppin'
    Frank Sinatra - Sinatra at the Sands
    Billy Holiday with Ray Ellis and His Orchestra - Lady In Satin
    Louis Armstrong - Louis Armstrong Play W.C. Handy
    Madeleine Peyroux - Careless Love
    Louis Armstrong - The Complete RCA Victor Recordings
    Bessie Smith - The Essential Bessie Smith
    Nancy Wilson and Cannonball Adderley - Nancy Wilson/Cannonball Adderley

    Đó là chưa kể những album Jazz Vocal khác mà list này chưa thống kê hết.
    Theo em phong cách nào cũng có thể là có triển vọng nghệ thuật dù ít dù nhiều.

    Bác nói vậy cũng đúng.

    Nhưng mà nên nhớ đây là ý kiến của các chuyên gia hàng đầu thế giới về Jazz và họ không đánh giá theo cảm tính mà họ đúc kết cả cuộc đời nghe Jazz của họ để tổng kết lại trong list của họ những albums mà theo họ có tính nghệ thuật cao nhất của nhạc Jazz.


    Có thể với bác những album trong list này bác không cảm nhận được cái hay của nó. Nhưng mà trên khắp thế giới những người yêu Jazz nghệ thuật trên khắp thế giới họ vui mừng đón nhận list này.

    Ở trên diễn đàn này em cũng thấy có nhiều bác hào hứng đón nhận list này đấy.

  13. Lưu ý các bạn yêu Jazz: Có một cuộc bàn bạc trên mạng vô cùng sôi nổi và đưa ra nhiều ý kiến về Greatest Jazz albums of All Time. Bạn qua đó đọc nhé:

    //www.udiscovermusic.com/50-greate ... lbums-ever

  14. no1knows Advanced Member

    Joined:30/7/12Messages:2.908Likes Received:1.707

    Có lẽ bác không hiểu ý em nói. Em đang nói về list của bác đấy ạ. Bác có biết trong top 10 và top 20 list của bác có bao nhiêu album là thuộc Cool Jazz, Post Bop, Hard Bop và Classic Fusion không ạ? Và bác thử tính xem có album vocals Jazz nào trong top này không? List em cũng có thể lập được một list [có lẽ] còn tốt hơn list này. Và trong List này chắc chắn không có những album kiểu Live hoặc Compilation.

    PS: Miles Davis, Herbie Hancock, John Coltrane, Hiromi Uehara là những nghệ sỹ em yêu thích nhất của Jazz.

  15. Âm nhạc không nên cố nghe hoặc bắt trước nghẹ . hay nghe những gì mình thích

  16. Âm nhạc cũng như ẩm thực thôi. Theo em là nghe rùi đọc, chứ đừng đọc rùi nghe.

  17. List bác đua ra đáng để tham khảo đó, mình sẽ nghe thử vì mình chỉ có vài album trong list đó, tyu nhiên có một vài album trong list của bác đã nghe qua , rất khó nghe đó, he he

  18. GOHOME Advanced Member

    Joined:28/4/11Messages:1.445Likes Received:30

    Nina Simone thì album nào hay nhất các Bác ?


  19. Bạn theo dõi hai list: một là list "Best Jazz Albums of All Time - 22 lists combined" mà tôi đã post ở đầu chủ đề này.

    Hai là lists sau:

    //beckchris.wordpress.com/music-l ... ics-picks/

    Nếu có đĩa nào của Nina Simone thì kiếm đĩa đó về nghe.

    Nếu không có thì bạn tìm Nina Simone trên mạng. Tìm hiểu xem Artist này là như thế nào. Rồi tìm sâu thêm về các album của Nina. Nói chung là nếu bạn đã thích thì phải đầu tư công sức tìm hiểu vậy.

    Một cách làm khá khó khăn cho bạn nữa, là tra Google "Best Jazz ALbums of All Time" rồi tìm xem trong các kết quả có album nào của Nina hay ko.

    Chúc bạn thành công.

  20. GOHOME Advanced Member

    Joined:28/4/11Messages:1.445Likes Received:30

    Em có 2 albums âm thanh không được tốt nhưng rất ấn tượng với " The rising sun collection " .
    Tks Bác

  21. Hảo Hảo New Member

    Joined:13/3/21Messages:1Likes Received:0

    Cảm ơn post của bác, tôi hồi xưa nghe nhạc Jazz nhưng cứ như đi giữa sương mù, giờ mới bắt đầu xây dựng 'Dream list' của mình.

  22. List for somebody,not every one !
    Nghe nhạc là cảm nhận,Jazz cũng k là ngoại lệ,và Cảm nhận mỗi người một khác.Cảm thụ âm nhạc k nhất thiết phải học phương pháp nghe như kiểu “Nghe thẩm định”.Chúng ta nghe nhạc chứ k phải các chuyên gia nghe hộ ta,cảm nhận hộ ta. Chúng ta là con người,k phải Computer,cảm nhận theo lập trìng của các chuyên gia,vì thế List mà mà các chuyên gia lập ra chỉ đề tham khảo,chưa chắc ai nghe các bản trong list này cũng sẽ thích và hấp thụ nổi ! Sưu tầm đủ list của các chuyên gia sẽ là nhà sưu tập đáng nể,nhưng k có nghĩa là cảm thụ Jazz của họ chắc chắn vượt trội người khác !

  23. Duc Ng Approved Member

    Joined:8/2/21Messages:7Likes Received:2

    Em lúc mới thử bắt đầu nghe jazz thì bắt đầu bằng 2 boxset The Perfect Jazz Collection, mỗi boxset có 25 cd. Nhìn chung em thấy cũng khái quát được khá tốt lịch sử thể loại này. Các bác có ai biết đến hai bộ này chưa và nếu có thì các bác nghĩ sao ạ?

  24. shrekfiona Advanced Member

    Joined:28/9/16Messages:381Likes Received:314

    Cá nhân em ban đầu mới nghe cũng hay tham khảo các dạng xếp hạng. Tất nhiên cách xếp hạng thì mỗi nơi mỗi khác, và lại còn gộp các giai đoạn khác nhau và các nhánh jazz khác nhau để so sánh là rất khó và phần nhiều là 1 dạng dung hòa giữa tính nghệ thuật và sự phổ thông. Thế nên dạng như kind of blues của Miles Davis lên đầu cũng là dễ hiểu vì cái này dung hòa dc các kiểu [vừa có tính sáng tạo, trình diễn xuất sắc và cũng dễ nghe nên đĩa bán ầm ầm].

    Còn bọn phê bình theo hướng chuyên nghiệp nó sẽ thiên về dạng như John Coltrane [cho giai đoạn hiện đại] và Duke Ellington [cho giai đoạn cổ điển].

    Mới nghe jazz có thể vocal dễ nghe hơn vì nó cũng thuộc dạng nhạc Pop của thời xưa, nhưng mà cũng có nghĩa là ít tính sáng tạo và giá trị nghệ thuật hơn [theo kiểu nhìn của hội phê bình].

    Trong các dạng xếp hạng thì em thấy VN ta có thi thoảng góp dc 1 tay là Cường Vũ, cũng rất đáng tự hào vì người Nhật ko kể chứ người c Á khác chắc ít.

  25. Desafinado Approved Member

    Joined:28/6/21Messages:32Likes Received:52

    Search mãi mới ra được topic quan tâm về jazz.
    Em là người thích nhạc jazz, đi từ ko ưa nổi đến thích là cả một quá trình tự nó thấm vào lúc nào không hay, nên có vài lời để duy trì một topic hay, toàn là ý riêng của e, thiếu sót mong các bác đóng góp

    Cũng như mọi thể loại âm nhạc khác, Jazz cũng có fan và lượng fan tăng giảm theo suốt chiều dài lịch sử hình thành. Lịch sử của Jazz thì mọi người dễ dàng tra Google. Wiki...Có một điều e nhận ra, đã thích jazz thì khó bỏ, khó ghét.
    Bắt đầu bằng giai điệu [melody], hầu hết các thể loại âm nhạc cuốn hút người nghe bằng giai điệu, ở jazz, em nhận thấy giai điệu là rất khó cuốn hút ngay từ đầu, nó như người ta ko quen uống cà phê nhưng được bạn mời uống thì nhấp 1 ngụm lấy lệ. Mới đầu nhăn mặt khó chịu vì nó ko giống với bất kì trải nghiệm êm dịu hay sôi nổi hào hứng nào, như rock, dance, pop...chúng ta có nhịp điệu [rhymth] để nghe lần một lần hai sẽ thấy hay, thấy bắt nhịp theo, ở jazz, nhịu điệu khá buồn tẻ dập dìu bởi tiếng búng contra-bass và tiếng phẩy cymbal sột soạt.

    Cũng dễ hiểu khi hầu hết người nghe jazz bắt đầu với Vocal, những bài hát nhạc Pop lâu đời hát theo điệu Jazz rất dễ vào tai, cũng như ta làm quen với cà phê bằng Pạc-xĩu

    . trong Vocal-Jazz thì giọng ca là một loại nhạc cụ, e bắt đầu với vocalist Ella Fritzgerald, người được cho là có thể diễn đạt đủ mọi nhạc cụ jazz trong giọng hát - The First Lady of Song. Ban nhạc jazz lúc này làm nền tạo cho thể loại này rất dễ nghe, dễ chill. Vocal - Jazz như sữa ngọt cho vào cà phê, giọng ca càng ngọt ngào càng dễ nghe.
    Bắt cặp với Ella là người bạn thâm niên Louis Amstrong - tay Trumpet kì cựu với giọng ca khàn đặc như hút thuốc lào lâu năm. Album rất thành công của cặp đôi là Ella and Louis

    Từ Louis em bắt đầu tìm hiểu về jazz nhạc cụ chìm vào những thể loại "khó nghe" hơn. Rồi nhận ra, nghe jazz không cần cố, cứ để giai điệu hay kể cả sự vô trật tự, sự ứng tấu của các nghệ sĩ len lỏi làm rung lên sợi dây sáng tạo trong tâm hồn là được.

Page 1 of 4 1 2 3 4 Next >

Share This Page

Nếu bạn yêu cầu bất kỳ người hâm mộ nhạc jazz hay nhạc sĩ nghiêm túc nào cho bạn biết những album nhạc jazz hay nhất mọi thời đại, có lẽ bạn sẽ nhận được một câu trả lời rất ngắn [không thể! ngày trong tuần

Với rất nhiều bản thu âm tuyệt vời trong lịch sử nhạc jazz, có thể là một danh sách dứt khoát ‘album hay nhất là không khả thi.

Mặc dù vậy, có một bộ sưu tập cốt lõi của các bản phát hành đã được coi là các bản ghi nhạc jazz thiết yếu: những bản mà mọi người hâm mộ nhạc jazz đều biết - hoặc nên biết. Âm nhạc đã đứng trước thử thách của thời gian, ảnh hưởng đến các nhạc sĩ khác và nhận được sự hoan nghênh quan trọng trong những năm qua.

Chúng tôi bắt đầu với mục tiêu làm nổi bật 10 album hay nhất mọi thời đại, nhưng có quá nhiều bản thu âm tuyệt vời.

Vì vậy, kết quả là, ở đây, lựa chọn cập nhật của chúng tôi về 50 thiết yếu - hoặc chúng tôi dám nói điều đó - những album nhạc jazz hay nhất từ ​​trước đến nay, từ một số nhạc sĩ vĩ đại nhất mọi thời đại.

Xem ra các liên kết đến các đánh giá sâu hơn về một số album mà chúng tôi đã ủy thác cho các nhà báo nhạc jazz quốc tế viết.

50. Ella Fitzgerald: Ella Fitzgerald hát bài hát Duke EllingtonElla Fitzgerald Sings the Duke Ellington Songbook

Ca sĩ nhạc jazz huyền thoại Ella Fitzgerald là một trong những nghệ sĩ có ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20, cung cấp nhiều phiên bản dứt khoát của các bài hát jazz cổ điển.

Nhiều người trong số này đến từ sê -ri ‘Songbook của cô, một bộ sưu tập 8 album được phát hành từ năm 1956 & 1964, trong đó đã chứng kiến ​​sự hợp tác của cô với các bài hát vĩ đại trong ngày.

Trong khi mỗi trong số này [cộng với phần thưởng thứ 9, được phát hành năm 1981] xứng đáng được lắng nghe cẩn thận, sự hợp tác của cô với Duke Ellington và dàn nhạc của anh có lẽ là điểm nổi bật.

'Đệ nhất phu nhân của Jazz' [như cô ấy đã biết], làm việc thông qua các tiêu chuẩn bao gồm Take The 'A' Train, Perdido & Satin Doll, với album cũng đáng chú ý là người duy nhất trong loạt bài hát mà nhà soạn nhạc cũng là nhà soạn nhạc đặc trưng như một người biểu diễn.

49. Jaco Pastorius: Jaco Pastorius: Jaco Pastorius

Mỗi khía cạnh của người chơi bass điện Jaco Pastorius, có khả năng trên màn hình vạn hoa trong album đầu tay đầy tham vọng này.

Pastorius bắt đầu với một phiên bản hàm của Miles Davis Donna Lee Lee [tất cả thông qua một phần bass kèm theo Congas!] Và tiếp tục giới thiệu một bộ sưu tập hoàng gia Jazz Fusion, từ Lenny White và Herbie Hancock đến Brecker Brothers Và Wayne ngắn hơn.

Các chuỗi đẳng cấp và nhịp điệu Latin chia sẻ không gian với funk hấp dẫn và bebop bouncy.

Quan trọng hơn, album nói rõ rằng Pastorius có một bộ óc âm nhạc tuyệt vời như khả năng chơi của anh ấy.

Toàn bộ gói rực rỡ đã đưa ra tên của mình như một lực lượng được tính toán trong thế giới âm nhạc.

48. Charlie Christian: Chuyến bay một mình, thiên tài của Charlie ChristianSolo Flight, The Genius of Charlie Christian

Không giống như hầu hết mọi nhạc sĩ khác trong danh sách này, tay guitar jazz Christian hầu như không được thu âm là một ban nhạc.

Mặc dù vậy, anh ấy là một trong những nhạc sĩ đầu tiên có ảnh hưởng nhất trên nhạc cụ của anh ấy và xứng đáng là một vị trí trong mỗi bộ sưu tập fan hâm mộ nhạc jazz.

Bản tổng hợp này là một lựa chọn tuyệt vời, vì nó tập hợp một số tác phẩm đáng chú ý nhất của anh ấy với Benny Goodman [bao gồm một số người có Bá tước Basie tại piano] cũng như một số bản nhạc Quintet dưới tên riêng của Christian.

47. Louis Armstrong: Satchmo tại Symphony Hall Satchmo at Symphony Hall

Thật khó để nói về lịch sử của nhạc jazz mà không chú ý đến siêu sao ban đầu của âm nhạc, Louis Armstrong.

Anh ta có thể được thế giới rộng lớn biết đến với tư cách là một nghệ sĩ giải trí nghiêm túc, nhưng Satchmo, hay pop pops, như đôi khi anh ta được biết đến, đầu tiên là một người thổi kèn jazz điêu luyện.

Bản ghi âm trực tiếp năm 1947 này cho thấy anh trở lại với một bối cảnh ban nhạc nhỏ Dixieland cổ điển, cùng với một tiền tuyến toàn sao của Barney Bigard trên Clarinet và Jack Teagarden trên Trombone.

Hai thập kỷ sau khi xuất hiện, anh thể hiện cùng một năng lực ngẫu hứng, kỹ thuật và nhịp nhàng khiến anh trở thành một ngôi sao.

46. ​​Wes Montgomery: Smokin, tại nửa ghi chúSmokin’ at the Half Note

Một người yêu thích guitar jazz, Wes Montgomery đã phát triển một phong cách chơi độc đáo với việc sử dụng các quãng tám thường xuyên, tạo ra một âm thanh rất đặc biệt, luôn luôn vui vẻ, có hồn và đung đưa.

Bản ghi âm năm 1965 này, được ghi hình trực tiếp tại Câu lạc bộ Jazz Half Note ở New York, thấy Wes kèm theo Wynton Kelly, Paul Chambers và Jimmy Cobb.

Được hỗ trợ bởi ba nhạc sĩ khó tính từ ban nhạc Davis 1959-63, nghệ sĩ guitar jazz đáng kinh ngạc thể hiện sự độc tấu mạnh mẽ và sáng tạo mà lần đầu tiên khiến anh dành cho người hâm mộ trên khắp thế giới.

45. Dizzy Gillespie: AfroAfro

Nhiều album nhạc jazz hay nhất trong lịch sử vượt qua âm nhạc và thực sự ghi lại sự phát triển của thể loại này.

Đây chắc chắn là trường hợp với album ban nhạc lớn năm 1954 này từ Trumpeter Dizzy Gillespie, trong đó thể hiện vai trò chính mà anh ấy đóng trong việc đưa nhạc Afro-Cuban vào đấu trường nhạc jazz.

Người sắp xếp huyền thoại Chico O hèFarrill đã cung cấp các bảng xếp hạng cho phiên họp chủ yếu là những người chơi sừng Mỹ đi kèm với một phần nhịp điệu Cuba.

Sự hợp nhất này với Bebop đã được biết đến trong một thời gian là hình khối, mặc dù thuật ngữ này không bao giờ thực sự bị mắc kẹt.

Ca khúc áp chót là Gillespie, người đẹp Con Con Alma, vẫn được chơi thường xuyên bởi các nhạc sĩ nhạc jazz ngày nay.

44. McCoy Tyner: McCoy thực sựThe Real McCoy

Được mô tả bởi nhà sản xuất Alfred Lion là một phiên bản nhạc jazz thuần túy, album năm 1967 này đã được thu âm sau khi nghệ sĩ piano rời khỏi bộ tứ John Coltrane.

Tuy nhiên, nó vẫn giữ được phần lớn sức mạnh, tranh thủ các đồng nghiệp Ron Carter trên Bass và Elvin Jones cùng với người chơi Tenor Sax Joe Henderson.

‘Passion Dance, là một tác phẩm kinh điển jazz theo phương thức, và McCoy Tyner, solo là một lớp học chính trong việc tiếp cận sự hài hòa tĩnh, sử dụng các kỹ thuật như chơi bên trong.

43. Kurt Rosenwinkel: Bước tiếp theoThe Next Step

Có lẽ do khả năng chi trả ngày càng tăng của âm nhạc ở phần sau của thế kỷ 20, sự lựa chọn của các bản ghi nhạc jazz trở nên lớn hơn theo cấp số nhân.

Tuy nhiên, rất ít người có tác động của album Kurt Rosenwinkel, bước tiếp theo, được phát hành vào năm 2001.

Được phát triển trong suốt một nơi cư trú dài tại Câu lạc bộ Jazz New York Smalls, Rosenwinkel tập hợp các nghệ sĩ saxophone của cựu sinh viên Berklee Mark Turner, tay bass Ben Street và tay trống Jeff Ballard cho một bộ giai điệu đã trở thành một tiêu chuẩn nhạc jazz hiện đại cho cả một thế hệ sinh viên .

Đặc biệt, lắng nghe, vì giai điệu của anh ấy ‘Zhivago, một bài hát thực sự của những bản nhạc jazz đương đại ban đầu.

42. Herbie Hancock: Voyage Maiden Maiden Voyage

Herbie Hancock có thể được biết đến nhiều hơn như là một nhạc sĩ hợp nhất tiên phong, thử nghiệm âm thanh điện, funk và pop.

Nhưng nghệ sĩ piano lần đầu tiên xuất hiện trên bối cảnh vào đầu những năm 1960 như một tài năng cực kỳ thú vị trong Jazz acoustic, trước khi giúp xác định lại vai trò của phần nhịp điệu với nhóm nhạc lớn thứ hai của Miles Davis.

Album Maiden Voyage năm 1964 của anh là một bản ghi ý tưởng cổ điển, với chủ đề hải lý, đại dương.

Sự hài hòa phương thức tĩnh của ca khúc chủ đề cho thấy vùng nước mở, trong khi Eye The Eye of the Hurricane, một bản nhạc blues nhịp độ, có tác phẩm solo phồng rộp từ Freddie Hubbard trên Trumpet và George Coleman trên tenor saxophone.

Dolphin Dolphin Dance, một người chơi trung bình và là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Hancock, chứa một bản độc tấu nhạc jazz cổ điển từ nghệ sĩ piano.


41. Art Tatum: Piano bắt đầu từ đây
Piano Starts Here

Hầu hết các tác phẩm kinh điển của Art Tatum, đã được ghi lại trước kỷ nguyên LP, nhưng có vẻ không công bằng khi loại trừ huyền thoại piano khỏi danh sách các album nhạc jazz vĩ đại nhất này chỉ vì điều đó.

Piano bắt đầu ở đây, được phát hành vào năm 1968, bao gồm Solo cổ điển 1933 Take Like ‘Tea For Two‘, Lady Lady sành điệu ‘và Tiger Rag nổi tiếng, cũng như một số bài hát trực tiếp từ năm 1949.

Về mặt kỹ thuật, mới mẻ và cực kỳ ấn tượng, đây là sự lắng nghe rất cần thiết cho mọi nghệ sĩ piano jazz ngoài kia, cũng như những người hâm mộ nhạc jazz nói chung.

40. Bá tước Basie: Nguyên tử Mr. BasieThe Atomic Mr. Basie

Đối với nhiều người, kỷ nguyên đu quay của những năm 1940 và 50 là hình ảnh thu nhỏ của âm nhạc nhạc jazz.

Count Basie chịu trách nhiệm cho nhiều tác phẩm kinh điển trong thời gian này và album năm 1958 này có phiên bản Tân Ước thứ hai của Dàn nhạc Bo Basie chơi các tác phẩm và sắp xếp của Neal Hefti.

Trong khi một số người chơi trong ban nhạc sẽ thành công với tư cách là những người chơi nhạc cụ, nó không phải là một nhóm toàn sao và một đơn vị cực kỳ đu thể làm việc theo cách của họ thông qua một số bảng xếp hạng ban nhạc lớn trong ngày.

Đọc bài đánh giá đầy đủ của chúng tôi về nguyên tử Mr Basie

39. John Coltrane & Johnny Hartman

Đến năm 1963, nghệ sĩ saxophone John Coltrane đã tự mình trở thành người tiên phong nhạc jazz, đã lưu diễn rộng rãi với Miles Davis và phát hành các album bao gồm các bước khổng lồ, Blue Train & tôi những điều yêu thích của tôi.

Người hâm mộ có thể đã ngạc nhiên, sau đó, bằng quyết định thu âm với ca sĩ lãng mạn Johnny Hartman.

Dù hoàn cảnh là gì, phiên này đã dẫn đến một trong những album ballad jazz cổ điển mọi thời đại, giới thiệu một khía cạnh khác của phạm vi cảm xúc của Coltrane trên sax.

Lắng nghe, đặc biệt, để đối xử tuyệt vời với bài hát nhạc jazz ‘My One và duy nhất tình yêu.

38. Lee Konitz: Chuyển động: Motion

Album năm 1961 này từ nghệ sĩ saxophone Alto Lee Konitz là duy nhất trong danh sách này trong đó ban nhạc hầu như không chơi giai điệu của bất kỳ tiêu chuẩn nào trong năm tiêu chuẩn nhạc jazz mà nó bao gồm.

Thay vào đó, thủ lĩnh ra mắt vào sự ngẫu hứng tinh khiết, được truyền cảm hứng về những gì nhiều người coi là album hay nhất của anh ấy từ trước đến nay.

Sự lựa chọn của phần nhịp điệu trong hồ sơ này cũng rất hấp dẫn: chiếc ghế trống được tổ chức bởi tay trống mạnh mẽ Elvin Jones [nổi tiếng nhất với vai diễn trong John Coltrane, Firey, tứ tấu tâm linh] và tay bass Sonny Dallas, một sinh viên của biểu tượng nhạc jazz Cool Lennie Tristano.

Bất kể trận đấu này có thể trông như thế nào trên giấy, nó cung cấp bối cảnh cho một trong những album ngẫu hứng tuyệt vời mọi thời đại.

37. Ahmad Jamal: At the Pers Breath: nhưng không dành cho tôiAt the Pershing: But Not For Me

Cách tiếp cận và khái niệm rất đặc biệt của Ahmad Jamal, đã ảnh hưởng nổi tiếng với Miles Davis và là một bổ sung thiết yếu cho bất kỳ bộ sưu tập nhạc jazz nào.

Vào cuối những năm 1950, bộ ba Jamal, đã cư trú tại khách sạn Chicago, Pers Breath, như với một số người khác trong danh sách này, cho phép anh ta tập hợp nhiều bộ âm nhạc khác nhau vào một album trực tiếp.

Đây là một album ‘nhóm, thay vì một nghệ sĩ độc tấu ngôi sao; Sự sắp xếp phức tạp làm nổi bật những người phụ nữ Israel Crosby [bass] và Vernel Fournier [trống], với rãnh sau này trên giai điệu ‘Poinciana Hồi tạo ra ảnh hưởng đặc biệt đối với những người đánh trống tiếp theo.

Thành công của bản thu âm trực tiếp năm 1958 này cho phép Jamal mở câu lạc bộ nhạc jazz của riêng mình, Alhambra, ở Chicago.

36. Michael Brecker: Câu chuyện từ HudsonTales From The Hudson

Trong khi rất nhiều sự hoan nghênh đúng đắn đến những người ban nhạc trong những năm 1950 và 1960, những người đã thành lập nhạc jazz như một thể loại phổ biến, một nghệ sĩ saxophone, đặc biệt, nổi bật như mang theo ngọn đuốc trong suốt phần sau của thế kỷ 20 đối với những gì chúng ta gọi là bây giờ Jazz hiện đại.

Michael Brecker là một nhạc sĩ đa năng đáng kinh ngạc, người có sự nghiệp bao gồm làm việc với các ban nhạc jazz-rock và hợp nhất tiên phong, xuất hiện với các bậc thầy nhạc jazz lớn tuổi, làm việc với một số hoạt động nhạc pop và rock lớn nhất trên thế giới, và các album được giành giải thưởng, được giành giải thưởng dưới tên riêng của mình.

Một trong những câu chuyện đáng nhớ nhất của anh ấy - Tales from the Hudson - đã được phát hành vào năm 1996 và giành được giải thưởng Grammy cho album nhạc jazz nhạc cụ xuất sắc nhất Andbest Jazz nhạc cụ solo.

Album có một 'Who's Who' của bối cảnh nhạc jazz giữa thập niên 90 [cả cũ và mới] với Pat Metheny trên guitar, Joey Calderazzo & McCoy Tyner chia sẻ nhiệm vụ piano, Dave Holland trên Double Bass, Jack Dejohnette trên trống và bộ gõ .

35. Joe Henderson: Sự thôi thúc bên trongInner Urge

Nghệ sĩ saxophone của Tenor Joe Henderson có thể lần đầu tiên tìm thấy sự nổi tiếng rộng rãi cho bản solo của anh ấy trên Horace Silver, ‘Bài hát cho cha tôi, nhưng đó là bản phát hành Blue Note năm 1966 của anh ấy thực sự củng cố vị trí của anh ấy trong lịch sử nhạc jazz.

Bản thân ca khúc chủ đề, ‘Sự thôi thúc bên trong, đã trở thành một tiêu chuẩn nhạc jazz và đã cung cấp cho vô số sinh viên nhạc jazz một bài tập luyện kỹ thuật khó khăn.

.

Một ca khúc nổi bật khác, ‘El Barrio, là một tác phẩm nhuốm màu Tây Ban Nha, sử dụng hai thang đo.

Album kết thúc với một phiên bản được phục hồi của Cole Porter Classic ‘Night and Day.

34. Charlie Parker: Charlie Parker với chuỗiCharlie Parker With Strings

Người tiên phong của Bebop Charlie Parker rất quan tâm đến âm nhạc cổ điển, với Stravinsky, Brahms và Bartok trong số các mục yêu thích của anh ấy, và đó là một tham vọng từ lâu của anh ấy để thu âm với một dàn nhạc.

Ước mơ này đã được thực hiện vào năm 1949 khi ông tạo ra Charlie Parker với các chuỗi, kèm theo một phần chuỗi bao gồm Harp, cộng với oboist Mitch Miller và một phần nhịp điệu nhạc jazz tiêu chuẩn.

Như nghệ sĩ độc tấu nổi bật, ‘Bird, bay lên trên bản hòa tấu về một lựa chọn các tiêu chuẩn được sắp xếp bởi Jimmy Carroll.

Sau album Charlie Parker xuất sắc này đã tìm thấy thành công thương mại, một bản ghi âm thứ hai - cũng được đưa vào phiên bản Master Takes này - đã được thực hiện vào năm sau.

Alto Solo đầy thời gian trên ca khúc mở đầu, Just Just Friends là một điểm nổi bật đặc biệt, và tiếp tục được phiên âm bởi các sinh viên kinh ngạc học nhạc jazz ngày nay.

33. Ella Fitzgerald & Louis Armstrong: Ella và Louis: Ella and Louis

Năm 1956, Armstrong đã hợp tác với Ella Fitzgerald, ‘Đệ nhất phu nhân của bài hát‘ và một trong những ca sĩ nhạc jazz vĩ đại nhất từ ​​trước đến nay.

Là giọng ca, cặp đôi gần như đối lập: giọng nói của Armstrong sâu và đất, trong khi Fitzgerald, sạch sẽ và nhẹ nhàng, gần như nữ tính.

Họ bổ sung cho nhau một cách hoàn hảo, tính cách nắng của họ tỏa sáng rực rỡ, và đây là một bản thu âm nhạc cổ điển dễ tiếp cận.

Nó là loại thuốc cửa ngõ hoàn hảo cho những người mới đến thể loại này, nhưng đây là những nghệ sĩ có đủ chất lượng vượt thời gian để nó cũng lặp đi lặp lại lắng nghe cho những người hâm mộ nhạc jazz dày dạn.

Đây là sản phẩm đầu tiên của Armstrong, cho Norman Granz, Verve Records.

Sau thành công của nỗ lực đầu tiên này, anh và Fitzgerald sẽ sớm thu âm Ella và Louis một lần nữa và Porgy và Bess, một lựa chọn các bài hát từ vở opera của George Gershwin.


32. Bill Evans: Waltz cho Debby
Waltz for Debby

Là một người phụ nữ, Bill Evans, chơi nội tâm và chu đáo đã được nghe trên một số bản thu âm lớn nhất của thế kỷ 20.

Là một ban nhạc, ông ủng hộ định dạng bộ ba piano và giúp xác định lại đội hình như một đơn vị dân chủ, tương tác.

Có lẽ việc lặp lại nổi tiếng nhất có Scott Lafaro trên Bass và Paul Motian trên trống, đó là Lin Up On The Jazz Classic Waltz cho Debbie.

Được ghi lại trực tiếp tại Village Vanguard ở New York, nó dựa trên các tài liệu hài hòa tiêu chuẩn hơn các bản phát hành khác từ thời kỳ đó và có lẽ đáng chú ý nhất là bản ghi cuối cùng từ dòng này; Scott Lafaro đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi chưa đầy 2 tuần sau đó.

31. Alice Coltrane: Ý thức phổ quátUniversal Consciousness

Bản ghi âm năm 1971 này là album solo thứ năm của Alice Coltrane, với ban nhạc chơi đàn hạc, organ và sắp xếp chuỗi đóng góp.

Jazz huyền bí và tinh thần cao kết hợp các yếu tố của phương thức, ngẫu hứng miễn phí và sáng tác có cấu trúc hơn.

Một bài tiểu luận về bản ghi của 100 người đã tạo ra thế giới trên lửa, trong dây nói rằng ý thức phổ quát rõ ràng kết nối với các truyền thống jazz khó tiêu khác - bộ ba organ, nghệ sĩ độc tấu với các chuỗi - nhưng vẫn Votley vào không gian bên ngoài, Ai Cập cổ đại, sông Hằng, sông Hằng, sông Hằng , người tuyệt vời hơn nữa.

30. Horace Silver: Bài hát cho cha tôiSong For My Father

Nghệ sĩ dương cầm nhạc jazz người Mỹ Horace Silver là một trong những thành phần hàng đầu của phong trào BOP cứng và ca khúc chủ đề từ album Blue Note này có lẽ là đóng góp nổi tiếng nhất của anh cho thế giới nhạc jazz.

Trong khi bài hát cho cha tôi đã trở thành một tiêu chuẩn nhạc jazz thực sự, album chứa 9 viên đá quý khác, bao gồm cả Que Pasa chịu ảnh hưởng Latin? và mạnh mẽ, số nhịp độ lên của kicker.

29. Chick Corea: Bây giờ anh ấy hát, bây giờ anh ấy khóc nức nởNow He Sings, Now He Sobs

Được thu âm vào năm 1968, bây giờ anh ấy hát, bây giờ anh ấy Sobs là album thứ hai của Chick Corea, với tư cách là một ban nhạc và có lẽ là nổi tiếng nhất của anh ấy.

Nó có sự tham gia của nhạc sĩ trong một đội hình piano jazz cổ điển với Miroslav Vitouš trên bass và tay trống Roy Haynes, người trước đây đã xuất hiện trên các bản thu âm cổ điển của Bebop với Bud Powell và Charlie Parker.

Nó pha trộn các bản gốc Corea, giai điệu nhà sư ‘Pannonica, bản ballad jazz tiêu chuẩn‘ một và duy nhất tình yêu và các đoạn của sự ngẫu hứng miễn phí.

Đội hình thay đổi ở nhiều điểm khác nhau trong album, nhưng có những người thổi kèn Carmell Jones & Blue Mitchell, nghệ sĩ saxophone tenor Joe Henderson & Junior Cook, Bassist Teddy Smith & Gene Taylor và tay trống Roger Humphries & Roy Brooks.

28. Charles Mingus: Thay đổi một & haiChanges One & Two

Sau khi gặp phải các vấn đề sức khỏe vào giữa những năm 1960, tay bass Charles Mingus đã phải lùi lại và thậm chí nghỉ chơi một thời gian.

Cho đến năm 1974, anh bắt đầu một nhóm nhạc mới với cộng tác viên lâu năm của mình, Dannie Richmond trên trống, Don Pullen trên piano, George Adams trên tenor Sax và Jack Wallrath trên kèn.

Họ đã phát hành hai album, thay đổi một lần và thay đổi hai lần cho Atlantic Records vào năm 1975 được các nhà phê bình ca ngợi và đánh dấu sự trở lại thành công của anh ấy.

Bây giờ có sẵn như một album đôi, chúng tôi đã tự do bao gồm cả hai trong cùng một mục.

Bản ballad nổi tiếng của anh ấy, Duke Duke Ellington, âm thanh của tình yêu đã là cáo phó của Mingus, đối với thần tượng lâu năm của anh ấy đã qua đời ngay trước đó. Bài hát chứa những trích dẫn theo nghĩa đen của các giai điệu của Ellington, Lush Lush Life, Hồi Blues in Black, Brown và Beige, và Take Take A-Train.

Những thay đổi của Sue, dành riêng cho người vợ cuối cùng Susan Graham [nay là Sue Mingus].

Một số người nhớ đến Rockefeller tại Attica, là một tiêu đề chính trị khác như là Fables Fables của Faubus, được trích dẫn. Nó đề cập đến một cuộc bạo loạn nhà tù ở New York vào năm 1971, nơi Thống đốc Nelson Rockefeller ra lệnh xông vào nhà tù, dẫn đến 39 người chết.

Devil Blues được đồng sáng tác với nghệ sĩ saxophone George Adams và một lần nữa, nguồn gốc của nó trong âm nhạc Tin Mừng & Blues, với Adams đảm nhận vai trò của một blues truyền thống ‘shouter.

27. Bud Powell: Bud Powell tuyệt vời, tập. 1The Amazing Bud Powell, Vol. 1

Bebop Pioneer Bud Powell được mô tả nổi tiếng là ‘Charlie Parker của piano, vì vai trò của anh ấy trong sự xuất hiện của phong cách nhạc jazz này.

Lần đầu tiên được phát hành bởi Blue Note vào năm 1952, album tập trung vào bối cảnh bộ ba piano thông thường của anh ấy, nhưng bao gồm các bản nhạc với việc bổ sung Fats Navarro và một Sonny Rollins rất trẻ trên kèn kèn và saxophone tenor tương ứng.

Một ca khúc đặc biệt-‘un poco loco, được coi là một ví dụ ban đầu về sự hợp nhất của âm nhạc Afro-Cuban như một phần của nhạc jazz.

Các tác phẩm nổi tiếng khác của Bud Powell cũng được nghe thấy, bao gồm ‘Dance of the Infidels,‘ Bouncing với Bud, ‘Wail, và‘ Parisian Contiritorfare.

26. Art Pepper: Art Pepper đáp ứng phần nhịp điệu: Art Pepper Meets The Rhythm Section

Phiên năm 1957 này chứng kiến ​​Alto Saxophone Great Art Pepper đi kèm với Red Garland, Paul Chambers và Philly Joe Jones.

Là thành viên của nhóm Miles Davis, lúc đó, có lẽ họ là phản đề của phong cách Bờ Tây mà Art Pepper được biết đến, một phần, có thể làm cho album này trở nên hấp dẫn.

Được mô tả bởi tất cả âm nhạc là một người Đông cổ điển gặp Tây, Cool Plus nóng nhưng không bao giờ ấm áp kết hợp, trò chơi là thô và thú vị.

Ca khúc nổi bật, bạn có thể rất tốt khi trở về nhà, đặc biệt giới thiệu nghệ thuật tiêu với khả năng sáng tạo của mình.

Kiểm tra bài viết chuyên sâu của chúng tôi về album ở đây


25. Frank Sinatra: Sinatra tại cát
Sinatra at the Sands

Sự nghiệp của anh ấy trong lĩnh vực phim và những trò hề ngoài sân khấu có thể khiến một số người hâm mộ nhạc jazz khó tính xem Sintra nhiều hơn một ngôi sao nhạc pop, nhưng album trực tiếp năm 1966 này, từ The Sands Hotel ở Las Vegas, nhìn thấy anh ấy rất hay nhất.

Đi cùng với Dàn nhạc Bá tước Basie, với sự sắp xếp tuyệt vời của Quincy Jones, nó khó có thể không chạm chân bạn khi Sinatra mang đến các phiên bản chính xác của các bài hát mà anh ấy được biết đến.

Buổi biểu diễn của 'Come Fly With Me', 'Tôi đã có bạn dưới làn da của tôi' và 'Fly Me to the Moon' trước một trong những ban nhạc lớn hay nhất mọi thời đại khiến đây trở thành một album nhạc jazz thiết yếu cho mọi người hâm mộ của thời đại đu.

24. Hank Mobley: Trạm linh hồnSoul Station

Soul Station có thể không phải là một người thay đổi trò chơi theo cách một số album trong danh sách này đã lập bảng xếp hạng hành trình của chính nhạc jazz, nhưng nó có một số phiên bản BOP, rùng rợn nghiêm túc nhất của các tiêu chuẩn nhạc jazz mà bạn sẽ từng nghe.

Hank Mobley là một trong những nghệ sĩ saxophone tenor đung đưa nhất của thời kỳ Hard Bop và chuyến đi chơi này - cùng với Wynton Kelly [piano], Paul Chambers [Bass] & Art Blakey [DRUMS] - là album nổi tiếng nhất của anh.

23. Chet Baker: Chet Baker hát: Nó có thể xảy ra với bạn: Chet Baker Sings: It Could Happen To You

Trong khi Chet Baker trở nên nổi bật như một người thổi kèn trữ tình và đung đưa, đó là quyết định của anh ấy để bắt đầu hát vào giữa những năm 1950, điều thực sự đưa anh ấy lên bản đồ.

Giọng nói nhẹ nhàng, tinh tế của anh ấy không thực sự giống như bất kỳ ca sĩ nào khác thời đó và chia rẽ ý kiến ​​trong thế giới nhạc jazz, nhưng họ đã chứng minh một thành công thương mại và đã đứng trước thử thách của thời gian.

Lựa chọn của chúng tôi về album hay nhất từ ​​Danh mục Chet Baker là phiên Chet Baker Sings năm 1958: Nó có thể xảy ra với bạn & NBSP; khi thấy anh ấy hát và đưa ra một lựa chọn tuyệt vời về các tiêu chuẩn, cũng như có những bản solo kèn ngắn nhưng tuyệt vời.

Ca khúc chủ đề, cũng như ‘mọi thứ xảy ra với tôi, đặc biệt, đã trở thành những màn trình diễn của nghệ sĩ và là một album nhạc jazz thiết yếu cho bất cứ ai muốn hiểu rõ hơn về nghệ thuật của phrasing.

22. Herbie Hancock: Thợ săn trưởngHead Hunters

Herbie Hancock đã trở nên nổi tiếng như một phần của ban nhạc Miles Davis, tham gia vào những gì được biết đến như là nhóm nhạc lớn thứ hai của ông vào năm 1963.

Nhưng cùng với các kiệt tác như E.S.P và Miles Smiles, anh đã tìm thấy thời gian để ghi lại rộng rãi cho hãng thu âm Blue Note trong suốt những năm 1960 và có thể được nghe trên hàng tá hồ sơ cả với tư cách là một người phụ nữ và một nhà lãnh đạo.

Tuy nhiên, bản hit lớn nhất của anh ấy đã đưa anh ấy lên bản đồ âm nhạc với những người hâm mộ âm nhạc của tất cả các phong cách, đến vào năm 1973 khi anh ấy thành lập các thợ săn trưởng nhóm.

Album cùng tên của họ đã bán được hơn một triệu bản và có Hancock rộng rãi trên các bộ tổng hợp, các yếu tố hợp nhất của Funk, Groove và R & B.

Âm thanh sâu thẳm, đất được cộng hưởng với công chúng và một ca khúc đặc biệt - người đàn ông dưa hấu - là một trong những bài hát jazz hiếm hoi dường như được mọi người biết đến, bất kể hương vị âm nhạc.


21. Sonny Rollins: Một đêm ở Village Vanguard
A Night at the Village Vanguard

Phải mất một loại tài năng âm nhạc đặc biệt để phát hành một album trực tiếp đứng lên các phiên phòng thu hay nhất trong ngày.

Mặc dù vậy, đó chính xác là những gì chúng ta tìm thấy với Sonny Rollins, năm 1957 ghi lại một đêm tại Village Vanguard.

Rollins đã chọn ghi lại màn trình diễn trực tiếp đầu tiên của mình với tư cách là Bandleader với bộ ba saxophone, các nhạc sĩ đồng nghiệp ở đây là Wilbur Ware và Elvin Jones.

Anh ấy đã có một nhóm thường xuyên vào thời điểm đó và liên tục thay đổi các bản hòa tấu của anh ấy.

Việc chơi là thô và thú vị và hoàn toàn tổng hợp sự sáng tạo nhịp nhàng dường như vô tận của người đàn ông tenor.

20. Lennie Tristano: Tristano: Tristano

Nghệ sĩ piano Lennie Tristano còn hơn cả một nhạc sĩ; Ông đảm nhận vai trò là nhà giáo dục cho cả một thế hệ nhạc sĩ nhạc jazz tuyệt vời theo dõi.

Album năm 1956 của anh ‘Tristano‘ chắc chắn là một trong những kỷ lục có ảnh hưởng nhất, và đã đột phá không chỉ là cách chơi.

Nghệ sĩ piano ngẫu hứng trên tiêu chuẩn cũ ‘Tất cả tôi‘ [được đặt tên là Dòng xếp hạng trên album] có rất nhiều mánh khóe nhịp nhàng và độ dài cụm từ kỳ lạ.

Tuy nhiên, nó rõ ràng đã được ghi lại ở một nửa tốc độ và một quãng tám thấp hơn, tách biệt với âm trầm và trống, trước khi được tăng tốc độ nhịp độ và độ cao mà chúng ta nghe thấy, chiếm chất lượng âm thanh khác.

Tác phẩm ‘Thổ Nhĩ Kỳ Mambo‘ cũng sử dụng ghi âm nhiều đường theo dõi.

Những kỹ thuật ghi âm này gần như chưa từng thấy vào giữa những năm 1950, và một số người được coi là Tristano, sử dụng chúng tương đương với gian lận.

Nửa sau của album này là một bộ tứ tiêu chuẩn hơn, với Konitz và một phần nhịp điệu tuyệt vời của nghệ thuật Taylor và Gene Ramey.

19. Lee Morgan: Sidewinder

Như với một số album trong danh sách này, ca khúc chủ đề của Sidewinder đã cố thủ như một tiêu chuẩn nhạc jazz cổ điển, được gọi là tại Jam Sessions và các hợp đồng bán tải trên toàn thế giới ngay cả ngày nay!

Nhưng một cú hích lớn sang một bên, nó là một album gây nghiện có 5 bài hát ooze blues, linh hồn và rãnh, với nhiều sự phức tạp ngay bên dưới bề mặt.

Jazz kèn vĩ đại Lee Morgan được tham gia bởi nghệ sĩ saxophone huyền thoại Joe Henderson trên Tenor, Barry Harris trên piano, Bob Cranshaw trên Bass & Billy Higgins trên trống.

18. Oscar Peterson: Tàu đêmNight Train

Được coi là một trong những nghệ sĩ piano vĩ đại trong lịch sử nhạc jazz, Oscar Peterson, sự nghiệp được trang trí lâu dài đã chứng kiến ​​ông phát hành hơn 200 bản thu âm, tìm kiếm bảy giải Grammy và biểu diễn hàng ngàn buổi hòa nhạc trên toàn thế giới trong khoảng thời gian gần 7 thập kỷ.

Bản phát hành năm 1963 trên Verve là nổi tiếng nhất của ông, với phần Ray Brown & Ed Thigpen cổ điển phục vụ ông rất tốt trong suốt sự nghiệp của mình.

Như bạn mong đợi từ Peterson, Night Train rất có thể tiếp cận và dễ tiếp cận.

Độ dài theo dõi khá ngắn của nó [được cho là có kế hoạch làm cho nó hấp dẫn hơn đối với các đài phát thanh thương mại] làm cho nó trở thành một giới thiệu đặc biệt tốt cho những người mới đến: một album nhạc jazz thiết yếu cho mỗi bộ sưu tập!

Những gì làm cho Night Train & NBSP;

17. Miles Davis: Sự ra đời của cái lạnh: The Birth of The Cool

Từng là nhà đổi mới, Miles Davis là một nhân vật trung tâm trong sự xuất hiện của nhạc jazz tuyệt vời, vì sự hợp tác này với người sắp xếp có ảnh hưởng Gil Evans chứng thực.

Ban nhạc chín phần trong bản thu lịch sử này là một âm thanh jazz buồng cho sự bao gồm bất thường của tuba và tiếng Pháp.

Với giai điệu kèn mang tính biểu tượng và cảm giác nổi bật về phong cách thị giác, Miles là thủ lĩnh hoàn hảo cho một ban nhạc bao gồm một số nghệ sĩ độc tấu có suy nghĩ tiến bộ nhất trong ngày.

Sự ra đời của sự lạnh lùng phải nghe có vẻ cực kỳ tương lai khi nó được ghi lại vào năm 1949. Với sự sắp xếp trái ngược của nó và một bảng màu hài hòa được thông báo bởi âm nhạc cổ điển ấn tượng, ban nhạc âm thanh được báo trước bởi văn bản Evans Evans cho Dàn nhạc Claude Thornhill.

Davis sẽ hợp tác với The Dàn nhạc một lần nữa trong các album nhạc jazz cổ điển sau này như Miles Awes trước, Phác thảo của Tây Ban Nha và Porgy và Bess.

Kiểm tra hướng dẫn chuyên sâu của chúng tôi về album của nhà báo nhạc jazz người Anh Nick Lea tại đây.

16. Cannonball Adderley: Somethin.Somethin’ Else

Vô số người hâm mộ nhạc jazz trên khắp thế giới đã bị cuốn hút vào thể loại này vì những phẩm chất có tâm hồn, cảm thấy tốt đẹp và, như vậy, không có danh sách nào tốt nhất sẽ được hoàn thành với Alto Saxophone Great Julian ‘Cannonball, Adderley.

Trò chơi háo hức của anh ấy có lẽ nổi tiếng nhất với tư cách là một người phụ nữ trên Miles Davis Records, nhưng bản phát hành năm 1958 này trưng bày Cannonball với tư cách là người ban nhạc và Ringleader.

Cùng với Hank Jones [piano], Sam Jones [bass] và Art Blakey [trống], album rất đáng nhớ vì có sự xuất hiện hiếm hoi từ Miles với tư cách là một người phụ nữ.

Đó là người chơi kèn, người, ở cuối bài hát One One For Daddy-O, có thể được nghe nói ra dòng nổi tiếng hiện nay với nhà sản xuất:

"Đó có phải là những gì bạn muốn Alfred?"

15. John Coltrane: Những bước khổng lồGiant Steps

John Coltrane đã tham gia sâu vào cuộc cách mạng nhạc jazz phương thức diễn ra vào cuối những năm 1950, tham gia Miles Davis để chuyển từ các chức năng hợp âm truyền thống hướng tới một cảnh quan hài hơn tĩnh hơn.

Nhưng bên cạnh đó, nghệ sĩ saxophone tenor và soprano đang âm mưu biến động hài hòa tương phản của riêng mình.

Sự phát triển này được nghe, được hình thành đầy đủ, trong album khổng lồ phát hành Atlantic năm 1959, đáng nhớ vì sự thay đổi nhanh chóng của nó và sử dụng trình tự ‘Coltrane thay đổi của mình.

Ca khúc chủ đề vẫn là một giai điệu mà các nhạc sĩ nhạc jazz trên khắp thế giới nghiên cứu - gần như là một nghi thức cho sinh viên - nhưng cũng là một sự lắng nghe ly kỳ cho người hâm mộ nhạc jazz.

Lắng nghe đặc biệt cho bản ballad tuyệt đẹp ‘Naima, được cho là yêu thích của Coltrane, về các tác phẩm của chính mình và một sự cống hiến dịu dàng cho người vợ đầu tiên của mình.

Muốn thêm? Nhà báo âm nhạc người Anh Nick Lea của Jazzviews.Net đã xem xét các bước khổng lồ cho chúng tôi ở đây.

14. Keith Jarrett: Buổi hòa nhạc KölnThe Köln Concert

Có lẽ không có nhạc sĩ nào tốt hơn thu hẹp khoảng cách giữa các nhạc sĩ huyền thoại của thập niên 50 và 60 với thế kỷ 21 so với Keith Jarrett.

Album năm 1975 của anh The Köln Concert cho ECM Records đã bán được hơn 3,5 triệu bản, dễ dàng biến nó thành album solo-piano bán chạy nhất trong lịch sử nhạc jazz.

Mặc dù về mặt kỹ thuật, nó có thể được mô tả là một loại nhạc jazz miễn phí [rốt cuộc, đó là một buổi hòa nhạc piano solo hoàn toàn ngẫu hứng], nó đã cách một triệu dặm so với quan niệm đôi khi gây rối của những người theo chủ nghĩa tiên phong như Ornette Coleman.

Jarrett, dường như tràn ngập những ý tưởng, thể hiện âm thanh của mình từ từ vẻ đẹp nhạy cảm đến vamp Grooving thôi miên.

13. Duke Ellington: Ellington tại NewportEllington at Newport

Sự nghiệp của Duke Ellington, không phải là một điểm cao vào năm 1956: nhiều ban nhạc lớn kinh điển đã gấp lại và dàn nhạc Duke Duke thậm chí không có một thỏa thuận kỷ lục.

Tuy nhiên, một màn trình diễn huyền thoại tại Lễ hội Jazz Newport năm đó, rất may được ghi lại cho hậu thế, đã giúp hồi sinh sự nghiệp gắn cờ của anh ấy.

Điểm nổi bật của bộ ảnh, và một khoảnh khắc nổi tiếng trong lịch sử nhạc jazz, là Paul Gonsalves, đã truyền cảm hứng cho người độc tấu tenor 27 hợp xướng trên ‘Diminuendo và Crescendo trong Blue.

Những điểm nổi bật khác trong album nhạc jazz thiết yếu này bao gồm nghệ sĩ saxophone alto Johnny Hodges, các tính năng trên ‘I Got It Bad [và Ain sắt Good] và‘ Jeep, Blues, và giọng hát của Ray Nance, bật lên ‘Tulip hoặc Turipp.

Đám đông dễ bị kích động có thể được nghe rõ ràng trên bản thu âm, và rõ ràng đã mang đến cho Ellington và dàn nhạc một trong những sự hoan nghênh lớn nhất trong lịch sử của Liên hoan nhạc Jazz Newport.

12. Eric Dolphy: ra ngoài ăn trưaOut To Lunch

Khi bạn nghĩ về những năm 1960 màu xanh, có lẽ bạn không thể tưởng tượng ra nhạc jazz miễn phí.

Nhưng đó chính xác là những gì đã được trình bày vào năm 1964, với album Eric Dolphy mang tính biểu tượng và có tư duy tiến bộ ra bữa trưa.

Tất cả các nhạc sĩ trong hồ sơ đều có phả hệ jazz nghiêm túc - đặc biệt là người thổi kèn Freddie Hubbard, người có lẽ được coi là một người chơi BOP khó tính hơn - và sự kết hợp giữa clarinet cá bass của Dolphy với Bobby Hutcherson, là một âm thanh rất đặc biệt.

Thật đáng kinh ngạc, tay trống Tony Williams chỉ mới tròn 18 tuổi khi anh lập kỷ lục này. Mặc dù, với tư cách là một thành viên đầy đủ của Miles Davis, ‘Quintet lớn thứ hai, anh ấy không có nghĩa là một bất ngờ

11. Miles Davis: Bitches BrewBitches Brew

Lấy cảm hứng vào cuối năm 1960, bởi những người như Jimi Hendrix và James Brown, và được thúc đẩy bởi mong muốn luôn khám phá các hướng nghệ thuật mới, Miles Davis được cho là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong sự ra đời của Jazz Fusion.

Bitches Brew, được phát hành vào năm 1970 và có sự tham gia của những người vĩ đại Fusion như Joe Zawinul & John McLaughlin, được cho là có ảnh hưởng nhất của ông, tiếp tục thử nghiệm với các nhạc cụ điện bắt đầu một năm trước đó với việc phát hành một cách im lặng.

Những cây đàn guitar bị bóp méo, sự sắp xếp ảnh hưởng đến đá nặng và sự mài mòn trong khuôn mặt của bạn, Mark Bitches Brew là một trong những ví dụ ban đầu quan trọng nhất về nhạc jazz-rock.

Top 10 album nhạc jazz hay nhất

Một lưu ý nhỏ trước khi chúng tôi tiếp tục chọn mười album nhạc jazz vĩ đại nhất mọi thời đại

Tất nhiên, không thể có lựa chọn dứt khoát cho một cái gì đó chủ quan và tình cảm như âm nhạc.

Mặc dù vậy, những bản ghi này nổi bật chỉ dành cho âm nhạc có trên đó; Sự nổi tiếng của họ là bền bỉ [cả về mặt thương mại và phê bình] và mỗi người nổi bật không chỉ là một trong những trò chơi hay nhất mọi thời đại, mà còn ghi lại những khoảnh khắc dứt khoát trong lịch sử nhạc jazz.

Trên thực tế, khi nghe 10 album mang tính biểu tượng này, bạn gần như có thể nghe thấy sự phát triển hoặc sự xuất hiện của nhiều phong cách nhạc jazz khác nhau mà chúng tôi đã biết để biết bất kỳ tình yêu nào.

10. Thelonious Monk: Genius of Modern Music: Tập 1Genius of Modern Music: Volume 1

Một cuộc trò chuyện về những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong lịch sử nhạc jazz là hoàn thành mà không có Monk và chỉ có một nhà sư và album này là lựa chọn hàng đầu của chúng tôi từ đĩa hát rộng lớn của anh ấy.

Biên dịch các bản nhạc được ghi vào năm 1947 cho nhãn Blue Note mang tính biểu tượng, âm nhạc phải có vẻ hiện đại đáng kinh ngạc khi nó được phát hành lần đầu tiên.

Phát hành lại của đĩa này đã trình bày các bài hát theo dõi khác nhau với các thực hiện thay thế, nhưng các bản hit lớn đều ở đó.

Nó bao gồm một số giai điệu của nhà sư yêu thích, bao gồm ‘In Walked Bud, [một sự cống hiến cho Bud Powell],‘ Epistrophy, ‘Ý tôi là bạn, và‘ Round Midnight, sáng tác nổi tiếng nhất của anh ấy.

Như với tất cả các album trong Top 10 này, âm nhạc không chỉ là một người hâm mộ nhạc jazz, mà còn hướng đến ý thức của hàng triệu người nghe khác trên thế giới.

9. Stan Getz và Joao Gilberto: Getz/Gilberto Getz/Gilberto

Sự hợp tác của người Mỹ gốc Brazil này được ghi nhận với việc bắt đầu cơn sốt Bossa Nova đã gây bão Hoa Kỳ vào những năm 1960.

Antonio Carlos Jobim là nhà soạn nhạc chính của sự hợp nhất mới của samba và jazz, và anh được nghe ở đây trên piano, cùng với người Brazil Joao Gilberto, người có tiếng guitar guitar, âm thanh của người Bra.

Trong phiên ghi âm năm 1963, người ta cho rằng họ ghi lại một phiên bản tiếng Anh của Jobim, ‘Cô gái từ Ipanema, và, là người Brazil duy nhất có thể nói tiếng Anh, Astrud Gilberto, vợ của Joao, đã hát bài hát.

Mặc dù thực tế là cô chưa bao giờ hát chuyên nghiệp, cách tiếp cận giọng hát mềm mại của Astrud, phù hợp với sáng tác và ban nhạc một cách hoàn hảo, và tác phẩm đã trở thành một trong những bài hát nổi tiếng nhất trong lịch sử nhạc jazz.

Một số tác phẩm kinh điển của Jobim sườn Bossa Nova có mặt, như ‘Corcovado [những đêm yên tĩnh của những ngôi sao yên tĩnh] và‘ Desafinado, với Stan Getz theo dõi từng đoạn điệp khúc giọng hát với một bản độc tấu saxophone ngắn, được hình thành hoàn hảo.

Getz/Gilberto là một khoảnh khắc đầu nguồn trong lịch sử nhạc jazz; Đó cũng là một hit Smash quan trọng và thương mại, giành được nhiều giải Grammy.

8. Billie Holiday: Lady in Satin Lady In Satin

Đến năm 1958, những năm nghiện đã gây thiệt hại cho giọng nói đặc biệt của Billie Holiday, và cô đã mất đi đỉnh cao trong phạm vi giọng hát của mình.

Nhưng trong khi, từ góc độ kỹ thuật, Lady in Satin có thể không chứa tiếng hát mạnh nhất của mình, màn trình diễn Holiday Holiday chứa đầy cảm giác đáng kinh ngạc, không nghi ngờ gì được truyền cảm hứng từ cuộc sống phức tạp của chính cô.

Mới được ký hợp đồng với Columbia Records, đây là album được sản xuất nhiều nhất của cô, với một dàn nhạc 40 mảnh được sắp xếp bởi Ray Ellis, người ban đầu được coi là một lựa chọn trường trái.

Trong khi một số người nghe thích các bản thu âm cổ điển của cô ấy với Teddy Wilson và Lester Young, chương trình di chuyển của American Songbook Ballads này cung cấp một mức độ sức mạnh và chiều sâu đầy cảm xúc khác.

Có lẽ kết hợp với kiến ​​thức rằng cô ấy sẽ chết vào năm sau, ở tuổi 44, Lady in Satin là một điều bắt buộc đối với mọi người đam mê nhạc jazz.


7. Nghệ thuật Blakey và The Jazz Messenger: Moanin
Moanin’

Kiệt tác BOP cứng từ Art Blakey & The Jazz Messengers này là một tác phẩm kinh điển tuyệt đối và có thể được tìm thấy trong bộ sưu tập thu âm của những người hâm mộ nhạc jazz của tất cả các thuyết phục.

Bản thân ban nhạc đọc là một người của một người mà người của cảnh bop cứng vào thời điểm đó: Art Blakey được tham gia bởi Lee Morgan [kèn], Benny Golson [Tenor Sax], Bobby Timmons [piano] và Jymie Merritt [bass].

Người chơi trống là trung tâm trong sự xuất hiện của phong cách nhạc jazz này và album này-và đặc biệt là bản nhạc nổi bật Moanin, trở nên đồng nghĩa với âm nhạc bluesy, Groovy, có hồn ra khỏi bờ biển phía đông của Mỹ.

Thêm vào đó là một số bản solo đáng nhớ nhất từ ​​thời đại [rằng Lee Morgan Trumpet bị phá vỡ ngay trước khi hát moanin 'hoặc Benny Golson, những dòng nhạc du dương trên mưa hoặc đến sáng] và bạn đã có cho mình một tác phẩm kinh điển …

Đọc toàn bộ câu chuyện của Moanin ở đây.

6. Dave Brubeck: Thời gian ra ngoài

Dave Brubeck, một nghệ sĩ piano bị ảnh hưởng kinh điển, đã rất nổi tiếng trong các trường đại học chơi cho các sinh viên trẻ nhiệt tình, và anh sẽ trở thành nhạc sĩ nhạc jazz thứ hai, sau Louis Armstrong, xuất hiện trên trang bìa của tạp chí Time.

Thời gian phát hành Columbia năm 1959 của ông là đột phá vào thời điểm đó để sử dụng rộng rãi các chữ ký thời gian bất thường và đạt được thành công thương mại lớn.

Nó đạt vị trí thứ 2 trên bảng xếp hạng nhạc pop, là album nhạc jazz đầu tiên bán được hơn một triệu bản, và sự nổi tiếng lâu dài của nó đã thấy nó được giới thiệu vào Hội trường danh vọng Grammy năm 2009.

Album có sáu tác phẩm của nghệ sĩ piano Brubeck, và một [đĩa đơn Jazz bán chạy nhất từ ​​trước đến nay, ‘Take Five] của nghệ sĩ saxophone Paul Desmond, người có âm thanh được mô tả bởi ban nhạc là một người giống như một martini khô.

Các tác phẩm của Brubeck, lấy cảm hứng từ một loạt các nền tảng âm nhạc.

‘Blue Rondo à la Turk, được lấy cảm hứng từ một bài hát dân gian Thổ Nhĩ Kỳ trong thời gian 9/8 trong khi‘ Pick Up Sticks, trong 6/4.

Brubeck, xác định kiệt tác Cool vừa tinh vi vừa có thể truy cập được: phải có trong bất kỳ bộ sưu tập bản thu jazz nào.


5. Sonny Rollins: Saxophone Colossus & NBSP;
 

Nghệ sĩ saxophone tenor Sonny Rollins đã đưa ra tuyên bố của mình được coi là một trong những người ngẫu hứng sáng tạo nhất trong âm nhạc trong một lựa chọn các bản ghi nhạc jazz hay nhất vào giữa những năm 1950-âm thanh của Sonny, Way Out West, Tenor Madness, Newk's Time and Freedom Suite đều xuất sắc - nhưng Saxophone Colossus, từ năm 1956, có lẽ là album nổi tiếng nhất của ông.

Calypso ‘St. Thomas, là bài hát dễ nhận biết nhất của anh ấy, mặc dù nó thực sự bắt nguồn từ một vần điệu mẫu giáo Caribbean mà mẹ anh ấy hát cho anh ấy khi còn nhỏ.

St. Thomas, và ‘Blue 7, một bản nhạc blues với giai điệu ngoài khơi mà Rollins đã đưa ra trong studio, là những ví dụ đặc biệt tốt về sự phát triển theo chủ đề thông minh, có nhịp độ cao, đặc trưng cho giọng nói ngẫu hứng của anh ấy.

Album Jazz Essential này cũng chứa một bản tái hiện mạnh mẽ của bản ballad tiêu chuẩn ‘Bạn không biết tình yêu là gì và một bản solo tuyệt vời khác trên Kurt Weil,‘ Moritat, [còn gọi là Mack Mack The Knife,].

Nhà báo nhạc jazz người Anh Nick Lea đã xem xét album cho chúng tôi ở đây, kết luận rằng bản thu âm phi thường này đã chứng kiến ​​sự xuất hiện của Rollins là một trong những người khổng lồ của âm nhạc và đảm bảo cho anh ta một vị trí trong pantheon của những người saxophone tenor cùng với Coleman Hawkins, Lester Young, Ben Webster và John Coltrane.

4. Ornette Coleman: Hình dạng của Jazz sắp tới The Shape of Jazz to Come

Một album mang tính cách mạng khác từ năm 1959, The Shape of Jazz sắp ra mắt chỉ là một album tuyệt vời, nó báo hiệu một hướng hoàn toàn mới trong nhạc jazz, khi các nhạc sĩ tìm cách thoát khỏi các cấu trúc thông thường như trình tự hợp âm và các hình thức sáng tác.

Bộ tứ của Ornette Coleman, đứng đầu với cộng tác viên lâu đời Don Cherry trên Trumpet, sẽ chơi một trong những chủ đề đáng nhớ của Ornette là 'đầu vào' ở đầu, và 'đầu ra' ở cuối, giống như một ban nhạc jazz tiêu chuẩn sẽ .

Tuy nhiên, các bản solo ngẫu hứng ở giữa các giai điệu này được phân phối với các thay đổi và hình thức hợp âm, theo một kỹ thuật được gọi là thời gian, không có thay đổi.

Hình dạng của nhạc jazz sắp diễn ra bao gồm một số tác phẩm đáng nhớ nhất của Ornette Coleman, bao gồm ‘Hòa bình và‘ Người phụ nữ cô đơn, và mặc dù chủ nghĩa cấp tiến của nó, vẫn chìm đắm trong cú swing dễ lây nhiễm.

Khám phá các album tương tự như thế này trong vòng của chúng tôi về các album nhạc jazz & avant miễn phí hay nhất trong lịch sử nhạc jazz

3. Charles Mingus: Mingus ah um Mingus Ah Um

Bassist, Bandleader & Composer Charles Mingus là một nhân vật nổi tiếng và là một bản gốc âm nhạc thực sự.

Có một cái gì đó Ellingtonian trong cách tiếp cận của anh ấy: các ban nhạc hàng đầu của các môn đệ tận tụy, âm nhạc của anh ấy rất có chủ đề, được viết một cách có chủ ý để gợi lên một người hoặc tâm trạng cụ thể.

Có lẽ album tốt nhất tổng hợp tinh thần của bài viết, chơi của anh ấy và ảnh hưởng của anh ấy với tư cách là một ban nhạc là Mingus Ah Um.

Một album nhạc jazz cổ điển khác từ năm huyền thoại năm 1959, Mingus Ah UM là lần đầu tiên của anh cho Columbia Records và chứa một số cống phẩm âm nhạc.

Goodbye Pork Pie Hat, là một Elegy thương tiếc cho nghệ sĩ saxophone tenor vĩ đại Lester Young, người đã chết hai tháng trước khi bản ghi âm này được thực hiện. Jelly Roll, đề cập đến nghệ sĩ piano New Orleans Jelly Roll Morton và ‘Thư ngỏ gửi Duke, là một sự tôn kính của Ellington.

’Tốt hơn là nó trong tâm hồn của bạn, mang đến cho tâm trí âm nhạc và thuyết giảng của nhà thờ, trong khi‘ Fables of Faubus, là một cuộc biểu tình nhắm vào Arkansas Govenor Orval E. Faubus, một đối thủ của hội nhập chủng tộc.

2. John Coltrane: Một tình yêu tối caoA Love Supreme

Cổ điển năm 1964 này có hình thức của một bộ bốn phần: ’xác nhận,‘ Nghị quyết, ‘theo đuổi và‘ Thi thiên.

Theo đề xuất của các tựa game theo dõi, nghệ sĩ saxophone đang đi theo một hướng ngày càng tâm linh, đặc trưng cho phần lớn tác phẩm sau này của anh ấy, và âm nhạc có thể được hiểu là một biểu hiện của lòng biết ơn đối với một sức mạnh cao hơn.

Bản thân Coltrane đã nói bằng lời nói trên bản nhạc mở đầu, thôi miên lặp lại những từ tạo nên tiêu đề album.

Đi cùng với phần nhịp điệu cổ điển của anh ấy của McCoy Tyner [piano], Jimmy Garrison [bass đôi] và Elvin Jones [trống], Coltrane cho mọi khả năng du dương ra khỏi nhạc jazz mạnh mẽ này.

1. Miles Davis: Loại màu xanhKind of Blue

Kind of Blue [1959] là album nhạc jazz hàng đầu trong hầu hết các danh sách hay nhất và được trích dẫn là người bán hàng lớn nhất nhạc jazz.

Miles Davis Classic đã đạt đến loại phổ biến chính thống mà thấy nó bao gồm trong các bộ sưu tập thu âm của những người hâm mộ không phải là Jazz là bản thu âm nhạc jazz token của họ.

Nhưng tình trạng huyền thoại của nó được bảo đảm rất nhiều: loại màu xanh chắc chắn là một trong những âm nhạc tuyệt vời nhất, trong khí quyển và có ảnh hưởng nhất mỗi bản ghi.

‘Vì vậy, những gì mà - album nổi tiếng nhất của album - tiếp tục các thí nghiệm với âm nhạc phương thức mà Davis đã bắt đầu với các cột mốc, với Cymbal Fill nổi tiếng của Jimmy Cobb, thành lập ban nhạc tuyệt vời, rộng rãi.

Nghệ sĩ piano Bill Evans cung cấp một liên lạc ấn tượng, nội tâm cho bản ballad tuyệt đẹp ‘màu xanh lam trong màu xanh lá cây, trong khi John Coltrane và Cannonball Adderley đóng góp một số lửa tương phản trên tenor và alto saxophone tương ứng.

Một điểm nổi bật khác là solo cực kỳ khó khăn của Wynton Kelly trên ‘Freddie Freeloader,: Kelly đã thay thế Evans trên ghế piano trong ban nhạc làm việc của Davis, và được nghe trên một ca khúc ở đây.

Davis là một nhà đổi mới không ngừng, người đã từ chối đứng yên: âm nhạc của anh ấy sẽ thay đổi mạnh mẽ trong những năm sau đó, có các hình thức tự do hơn và hợp nhất nhạc jazz, nhưng loại màu xanh, đối với nhiều người, vẫn là tuyên bố nghệ thuật dứt khoát của anh ấy và chắc chắn là một điểm khởi đầu tuyệt vời khi nó Đến với nhạc jazz cho người mới bắt đầu.


Cảm ơn bạn đã tham gia cùng chúng tôi trong chuyến đi này thông qua việc chọn 50 album nhạc jazz thiết yếu nhất mọi thời đại của chúng tôi - chúng tôi hy vọng bạn đã phát hiện ra ít nhất một vài album mới để xem!

Nếu bạn quan tâm để đi sâu hơn vào thể loại này, hãy xem hướng dẫn của chúng tôi về các loại & phong cách jazz khác nhau.

Và, như bạn có thể nhận thấy, từ ‘blues, cây trồng thường xuyên; Khám phá thêm về điều đó thông qua sự lựa chọn của chúng tôi về các album Blues nổi tiếng nhất trong lịch sử.

Hãy lắng nghe vui vẻ!

Matt Fripp

Đại lý đặt phòng Jazz quốc tế, người quản lý và người dẫn chương trình Jazzfuel. Tham gia danh sách gửi thư để biết thêm nội dung miễn phí hoặc trở thành thành viên của JazzFuel Manager [Thành viên.jazzfuel.com] để hỗ trợ và phản hồi 1 trên 1.
Join the mailing list for more free content, or become a member of Jazzfuel Manager [members.jazzfuel.com] for 1-to-1 support & feedback.

Những gì được coi là album nhạc jazz hay nhất mọi thời đại?

10 album nhạc jazz hay nhất mọi thời đại..
Herbie Hancock - Voyage Maiden ..
Ornette Coleman - Hình dạng của Jazz sắp tới ..
Charles Mingus - Mingus ah um ..
John Coltrane - Những bước khổng lồ ..
Cannonball Adderley - đôi khi khác ..
Bill Evans - Chủ nhật tại Village Vanguard ..
John Coltrane - Một tình yêu tối cao [Impulse!].
Miles Davis - Loại màu xanh ..

Tôi bắt đầu với nhạc jazz ở đâu?

9 album để giúp bạn 'tham gia' nhạc jazz..
Hết giờ.Bộ tứ Dave Brubeck, 1959 ..
Loại màu xanh.Miles Davis Sextet, 1959 ..
Đôi khi khác.Julian 'Cannonball' Adderley, 1958 ..
Ella & Louis.Louis Armstrong và Ella Fitzgerald, 1956 ..
Chân dung trong nhạc jazz.Bill Evans Trio, 1960 ..
Bước tiếp theo.....
Nhận thức.....
Công tước Ellington và John Coltrane ..

Tại sao loại màu xanh như vậy rất quan trọng?

Loại màu xanh phổ biến một cách tiếp cận mới để ngẫu hứng.Thay vì dựa trên năm giai điệu của nó trên một khuôn khổ cứng nhắc của các hợp âm thay đổi, cũng như thông thường cho nhạc sau bop, Davis và Evans đã viết các tác phẩm với một bộ thang đo hạn chế hơn ở các chế độ khác nhau.popularized a new approach to improvisation. Rather than basing its five tunes on a rigid framework of changing chords, as was conventional for post-bop music, Davis and Evans wrote pieces with a more limited set of scales in different modes.

Tại sao một tình yêu tối cao là album nhạc jazz hay nhất mọi thời đại?

Một tình yêu tối cao, đã hòa nhập với những người khó tính trong thập niên 50 với những âm thanh vẫn đang phát triển của Jazz Jazz Modal Modal, được xây dựng xung quanh một cảm giác hài hòa dựa trên quy mô thay vì các tiến trình hợp âm thông thường.

Chủ Đề