Palm kernelamide DEA là gì

Nguồn gốc

Hai loài cọ thuộc chiElaeisđược trồng để sản xuất dầu: Cọ dầu Châu PhiElaeis guineensis Jacq. [Nguồn gốc Tây Phi] và cọ dầu Châu Mỹ,Elaeis oleifera[Kunth]Cortés[Nam hoặc Trung Mỹ].Elaeis guineensislà loài có năng suất cao nhất [5-7 so với dầu 0,5 tấn/ha/năm] và loài này được sử dụng cho sản xuất dầu, mặc dù những giống lai khác nhau đã được phát triển cho mục đích này.

Công dụng

Khô dầu cọ là nguồn nguyên liệu thức ăn quan trọng là sản phẩm phụ của việc sản xuất dầu cọ [Elaeis guineensis Jacq.]. Cây cọ này được trồng bởi vì các loại dầu của nó giàu axit béo no, dầu cọ chiết xuất từ cùi cọ, và dầu hạt cọ chiết xuất từ nhân trái cọ. Dầu cọ là dầu chủ lực [dầu ăn của người nghèo, phổ biến ở Đông Nam Á và châu Phi nhiệt đới] và là thành phần không thể thiếu cho ngành công nghiệp thực phẩm [Prabhakaran Nair, 2010].

Nó cũng có nhiều ứng dụng phi thực phẩm, bao gồm cả nguyên liệu cho dầu diesel sinh học. Dầu hạt cọ, ở trạng thái bán đông đặc ở nhiệt độ phòng, có giá trị kinh té không cao. Nhu cầu dầu cọ, được thúc đẩy bởi sự tăng trưởng của các nền kinh tế Trung Quốc và Ấn Độ, sản xuất đã tăng nhanh chóng kể từ những năm 1990. Sản lượng dầu cọ tăng gấp đôi từ năm 1996 đến năm 2005 và tăng 10% mỗi năm trong những năm 2000. Dầu cọ vượt qua dầu đậu nành vào năm 2004 để trở thành dầu thực vật hàng đầu thế giới [45 triệu tấn vào năm 2010]. Việc sản xuất dầu hạt cọ [5.6 triệu tấn trong năm 2010] vượt qua dầu lạc trong năm 2007 [FAO, 2012].
Dầu cọ được chiết xuất từ cùi cọ và giàu axit palmitic [42-47%] và axit oleic [37-41%] [Basiron, 2005].
Dầu hạt cọ được chiết xuất từ nhân cọ và giàu axit lauric [44-51%] [Gervajio, 2005].

Quy trình sản xuất khô dầu cọ

Trong quá trình chiết xuất dầu truyền thống, trái cây được đun sôi, đập vào cối gỗ, và bột được ngâm trong nước cho đến khi dầu nổi lên bề mặt. Dầu sau đó được tách ra và đun sôi để loại bỏ các dấu vết cuối cùng của nước [Vaughan et al., 2009]. Trong quy trình công nghiệp, các chùm trái cây được khử trùng bằng hơi nước để ngăn chặn sự hình thành các axit béo tự do. Các trái cây được tách ra khỏi chùm và chuyển đến một cái hố, nơi chúng được nung nóng, khuấy đều và ép để tách dầu cọ thô, và cho vào thùng làm sạch để loại bỏ bụi bẩn và độ ẩm trước khi gạn và sấy [Teoh Cheng Hai, 2002 ]. Các đơn vị sản xuất công nghiệp có thể xay 20-60 tấn buồng cọ/giờ [Rossin, 2009]. Trái cọ cho khoảng 43% dầu cọ thô và 57% bánh cọ, bao gồm vỏ 35% [xơ] và 65% thịt cùi [Pickard, 2005].

Các miếng vỏ còn lại sau quá trình chiết xuất dầu cọ được tách ra từ bánh ép để giải phóng phần nhân, sau đó phần nhân được nghiền trong một nhà máy riêng biệt để thu được dầu hạt cọ thô [Teoh Cheng Hai, 2002]. Dầu nhân cọ có thể được chiết xuất bằng máy hoặc trích ly bằng dung môi, quá trình này hiệu quả hơn nhưng tốn kém hơn, thường được thực hiện trong các đơn vị công nghiệp lớn hơn. Nhân được chia thành từng miếng nhỏ, được đưa qua các con lăn để làm chúng thành các mảnh, sau đó được nấu bằng hơi và ép [chiết cơ] hoặc được xử lý bằng dung môi [thường là hexane]. Dầu hạt cọ được làm sạch trong các bình chứa [Poku, 2002]. Hạt cọ bao gồm 83% vỏ và 17% hạt nhân, cho năng suất khoảng 50% dầu hạt cọ và 50% bánh nhân cọ [Pickard, 2005].

Phụ phẩm của ngành công nghiệp sản xuất dầu cọ là khô dầu cọ, giàu dinh dưỡng và được sử dụng làm nguyên liệu thức ăn cho heo, gà, bò và nhiều động vật khác.

Thành phần chính của khô dầu cọ

Bảng 1: Thành phần dinh dưỡng của khô dầu cọ, sử dụng làm nguyên liệu thức ăn cho động vật

Bảng 2: Thành phần axit amin của khô dầu cọ

Bảng 3: Năng lượng và các dưỡng chất khác

Như vậy, với thành phần và công dụng như trên, khô dầu cọ được xếp vào loại Hàng rời rắn

Nguồn:Ecovet Team //www.ecovet.com.vn/

Trương Phương [Maris] 14/04/2021

Video liên quan

Chủ Đề