Sủng thê làm hoàng hậu review năm 2024

Thể loại: hiện đại, phản xuyên không, điền văn, sủng, nhẹ nhàng, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã

Số chương: 67 chính văn + 1 phiên ngoại

Chúc Yểu x Nguyên Trạch

Truyện của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ mình đã đọc được hai bộ, một bộ là Thịnh sủng thê bảo và bộ còn lại là Sủng thê làm hoàng hậu. Mình hơi chán ngán bộ Thịnh sủng thê bảo nhưng bù lại có ấn tượng tốt với bộ Sủng thê làm hoàng hậu. Vì thế, mình quyết định thử một bộ khác của tác giả để nhận xét kỹ lưỡng hơn. Mình yên tâm rằng tác giả này sẽ không bao giờ cho mình một câu chuyện ngược thương tâm, nên các bạn yêu thích sủng hãy xem xét nhé.

Hoàng đế Chúc Tấn Ung cùng hoàng hậu Tiêu Minh Châu và công chúa Chúc Yểu đều tình cờ xuyên từ cổ đại đến hiện đại. Tội nghiệp ông hoàng đế vốn đang chán chê hoàng hậu già nua, sủng ái Từ quý phi tươi roi rói =]] Đột nhiên đùng một phát cả nhà cùng xuyên không. Hoàng hậu già nua mà ông chán chê lại thoắt một cái trở thành chủ tịch tập đoàn Bích Mậu. Còn bản thân ông lại trở thành một chàng rể ăn bám Tiêu gia :v

Lần xuyên đến hiện đại này gom đủ cả gia đình luôn, từ hoàng đế, hoàng hậu, thái tử, thái phó, công chúa… đến cả thái tử phi cũng đến luôn. Theo như tác giả viết, có một đợt sấm sét đánh xuống khiến mọi người đều chết ở cổ đại rồi xuyên đến hiện đại, không thể ngờ được lại chết nhiều người đến vậy luôn…

Bây giờ bước vào phần nhận xét về truyện nào :3

Điểm khiến mình không thích đầu tiên chính là chi tiết về Chúc Yểu và Nguyên Trạch. Có lẽ do cô quá thích anh nên khi lần đầu gặp anh trong thân xác người hiện đại, cô đã nhận ra anh chính là thái phó. Thế nhưng, mình không công nhận chi tiết này cho lắm.

Điểm vô lý thứ hai mà mình nhận thấy được thể hiện ở chi tiết cô giáo chủ nhiệm muốn đổi chỗ của Chúc Yểu và thay bằng Lâm Chỉ Y. Khi nghe được tin này từ cô giáo, Chúc Yểu đã thẳng thừng từ chối. Sau đó có vẻ như Nguyên Trạch đã nói gì đó với cô giáo vì anh đã đi một khoảng khá lâu. Cuối cùng, cô giáo không chuyển Chúc Yểu đi chỗ khác nữa. Chi tiết này có hai nghi vấn, thứ nhất, Chúc Yểu không có quyền phản đối vì cô chỉ là một học sinh. Hiện tại mình đã đi làm, quyền chuyển chỗ ngồi còn có thể từ chối được, nhưng mình không nghĩ học sinh có khả năng này. Thứ hai, cô giáo là một người không ưa Chúc Yểu, đa phần là khinh thường cô, vậy nên việc cô giáo nghe lời phản đối của Chúc Yểu có chút khó tin. Nếu thực sự Nguyên Trạch đã nói gì đó với cô giáo thì tác giả nên viết rõ ràng hơn, tránh việc lờ mờ như vậy.

Cả mấy chục chương của truyện đều là tình cảm ngọt ngào của cặp chính, đôi lúc xen vào chuyện tình yêu của các cặp phụ. Không một chút sóng gió, không một điểm nhấn nào, truyện cứ đều đều như vậy khiến mình chán đến buồn ngủ. Mình thích truyện sủng, nhưng sủng đến phát ngấy như vậy thì mình sợ thật. Cứ tưởng tác giả sai khai thác nhiều về những biến cố mà người cổ đại gặp phải khi sống ở hiện đại, nhưng chẳng có gì cả! Một đám người cùng đến kiếp sau của mình, từ hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, thái tử phi, công chúa, thái phó… mà chẳng ai gặp vấn đề gì? Cho dù họ có ký ức của kiếp này, họ cũng không thể dễ dàng chấp nhận quan điểm, cách sống của thế hệ này được…

Điểm thứ tư mà mình muốn nhắc đến chính là cái kết lửng lửng cho cặp phụ Thái tử Chúc Hằng – Thái tử phi Phùng Tinh Vãn. Mình không biết cuối cùng hai người có thành đôi được hay không vì Phùng Tinh Vãn vẫn còn sợ hãi kiếp trước quá xá =]]

Sương sương thôi đã có đến bốn cục sạn, hình tượng các nhân vật trong truyện cũng chẳng gỡ gạc gì được…

Nữ chính Chúc Yểu vốn là công chúa ở cổ đại – nơi nữ tử không tài mới là đức. Vì thế, khi đi đến hiện đại, cô chẳng tài giỏi gì cho cam, nếu không muốn nói thẳng rằng cô học quá dở. Để bù đắp cho tài năng kém cỏi của nữ chính, tác giả cho cô sự siêng năng, cố gắng học hỏi. Thế nhưng, tiền đề của sự cố gắng này không vì cô cảm thấy bản thân nên học hành đàng hoàng, mà là để có thể sánh bước bên cạnh Nguyên Trạch. Mình không thích suy nghĩ này của cô, dù mình rất hiểu, cô có ý nghĩ như vậy do ảnh hưởng của kiếp trước. Mình vẫn nghiêng về một nữ chính thông minh hoặc một nữ chính không muốn thua kém người khác hơn là một người nỗ lực vì người khác.

Chính vì Chúc Yểu có hình tượng quá kém, nên đặt cạnh nam chính Nguyên Trạch vừa đẹp trai vừa tài giỏi, cô lại trở nên mờ nhạt hơn hẳn. Nữ chính học dở, ngây ngô bao nhiêu thì nam chính lại học giỏi, thông minh bấy nhiêu. Đây là một trong số ít lần mình cảm thấy dù nữ phụ có ích kỷ, đáng ghét đến đâu thì cũng tốt hơn nữ chính @@

Các nhân vật phụ khác cũng dễ thương, nhưng lại không đủ đặc sắc để níu giữ người đọc.

Tóm lại, truyện khiến mình chán ngán ngay từ mấy chương đầu, đúng kiểu cảm giác mà mình từng gặp ở truyện Thịnh sủng thê bảo. Mình không có hứng thú lắm với câu chuyện chẳng có chút sóng gió nào của các nhân vật trong truyện, đến nỗi chỉ cố lướt cho hết truyện. Mình từng đọc nhiều truyện phản xuyên không, cũng thuộc thể loại sủng, nhưng lại có điểm nhấn ở nhân vật, tình huống truyện, văn phong như Béo mới là đẹp, Ảnh vệ xuyên đến thật dễ nuôi. Có lẽ do Mạt Trà Khúc Kỳ thích viết về những câu chuyện ngọt ngào, nhẹ nhàng nên tác phẩm nào của Khúc Kỳ cũng vậy cả. Nếu bạn nào thích những truyện điền văn, nhẹ nhàng, bình bình, không sóng gió, ngọt ngào đến sâu răng thì đây quả nhiên là một bộ thích hợp với bạn. Còn không, mình khuyến khích các bạn đừng nhảy hố thì hơn, nếu không muốn tốn thời gian cày vài chương rồi bỏ lỡ.

Mình chỉ cho truyện này 3.5/5 điểm thôi vì mình không hợp với truyện này.

Thể loại: phản xuyên, hiện đại, showbiz, sủng, siêu nhẹ nhàng

Số chương: 43

Kiều Na x Giang Phàm

Nữ chính là Kiều hoàng hậu đến từ Đại Yến triều xa xôi cách hiện tại đến một nghìn năm, phụ thân của cô là một vị tướng quân hiển hách, phu quân của cô là Yến Hiếu Công hoàng đế. Cô xuyên vào thân xác một sinh viên năm tư tên là Kiều Na. Nguyên chủ bị bạn trai Triệu Thạc bỏ lại khi cả hai tình cờ gặp phải hai tên côn đồ.

Khi nữ chính xuyên qua, cô đã đánh ngã hai tên côn đồ cũng như cắt đứt liên lạc với tên tra nam Triệu Thạc. Đồng thời, cô dành thời gian viết khoá luận tốt nghiệp của mình.

Đề tài mà cô chọn rất hiếm người chọn vì tư liệu về thời đại đó rất ít ỏi. Không ngờ khi đến thư viện quốc gia tìm tài liệu thì cô gặp được Giang Phàm, một diễn viên kiêm biên kịch có hứng thú với hoàng hậu của Yến Hiếu Công. Vì thế, hai người đã cùng hợp tác tìm hiểu thông tin.

Cuối cùng Kiều Na không chỉ trở thành cố vấn lịch sự cho bộ phim của Giang Phàm mà còn trở thành nữ chính, đóng chung với anh.

Nếu các bạn hỏi rằng mình thích nhất nhân vật nào trong truyện có lẽ là tổng tài “ngố” Nhiễm Ngọc Bác. Ở đây mình không thể lột tả hết tính cách dễ thương của anh. Là người của một gia tộc lớn, quản một công ty lớn nhưng chẳng biết do anh không tiếp xúc nhiều với phụ nữ hay do quân sư Nhạc Lam toàn đưa ra tối ý mà Nhiễm Ngọc Bác luôn gây được tình huống hài hước.

Có thể kể đến… Cách anh phát cuồng vì chơi cờ đến nỗi nhất định phải mò cho ra Kiều Na để cùng cô chơi cờ. Rồi còn chi tiết hai người chơi đánh cờ online, Nhiễm Ngọc Bác cứ liên tục phát bao lì xì cho Kiều Na khiến cô than thở vì mỏi tay nhấn mở bao lì xì. Thế là Nhiễm Ngọc Bác khắc phục chuyện này bằng cách chuyển khoản qua tài khoản ngân hàng.

Nói vậy thôi chứ tính cách của nam chính Giang Phàm cũng khá dễ thương. Là một ảnh đế kiêm biên kịch, đạo diễn, rồi kiêm luôn quản lý chuỗi cửa hàng trà sữa, trung tâm thương mại… nhưng anh không hề kiêu ngạo, cũng không dây dưa không rõ với cô gái nào từ khi thích Kiều Na. Những hành động dễ thương của anh như:

– Hành động anh ăn dấm chua với chủ cửa hàng lẩu Trịnh Tử Lâm, hành động bảo vệ Kiều Na khỏi “dân cuồng đánh cờ” Nhiễm Ngọc Bác.

– Hành động anh ngấm ngầm cũng như công khai bảo vệ Kiều Na khỏi sức ép của dư luận.

– Hành động anh lấy lòng ba mẹ vợ tương lai bằng cách kể quá khứ của mình một cách đáng thương, cũng như thể hiện rằng bản thân là người thiện lương. Anh còn ngỏ ý đem thức ăn dùng chưa hết về để ra vẻ biết tiết kiệm trước ba mẹ vợ. Trong khi đó, anh không hề tiết kiệm nhé, lúc mới gặp Kiều Na anh còn không tình nguyện đem thức ăn về mà :v

– Hành động anh đóng cửa trung tâm thương mại để được tự do đi dạo cùng Kiều Na.

– Khi hai người diễn cảnh hôn, vốn chỉ cần lợi dụng góc quay để giả hôn thôi, nhưng Giang Phàm lại tiến công nhanh, hôn thật luôn, thành công khiến Kiều Na đứng hình :3

Về phần Kiều Na, cô không quá đặc sắc nhưng cũng thuộc dạng nữ chính đáng để yêu thích.

Nãy giờ mình khen hơi nhiều rồi, đến phần chê thôi nào :3

Nội dung của truyện cũng tạm ổn, nhưng vẫn còn một số điểm khiến mình không thích nổi. Đó là:

– Sự xuất hiện rồi lại biến mất của “ông chủ cửa hàng lẩu” Trịnh Tử Lâm. Tuy mình không mong muốn có nam phụ tranh giành với nam chính. Thế nhưng, sự xuất hiện của anh này quá chóng vánh, giống như người qua đường thôi. Chi tiết này sẽ ổn đối với những bạn nào thích “tính thực tế” vì trên đường đời hẳn sẽ gặp những người qua đường lướt qua như vậy.

– Ở đầu truyện, Giang Phàm là người hứng thú với Kiều Na trước trong khi cô chỉ là một người xa lạ, còn anh là ngôi sao. Rồi còn lý do anh “đam mê” và quyết định chọn làm phim về Kiều hoàng hậu nữa. Mình đã trông đợi nhiều vào chi tiết này với hi vọng cặp chính có dây dưa từ kiếp trước. Nhưng không, chẳng có gì cả. Điều này khiến mình có một chút thất vọng.

– Tuy có ký ức của nguyên chủ, nhưng mình vẫn cảm thấy Kiều Na thích nghi quá nhanh. Từ phong cách ăn mặc hở hang hơn cổ đại, điện thoại di động, weibo… đến việc hôn người khác phái, Kiều Na đều vượt qua khá nhanh. Điều này có một chút vô lý, dù không ảnh hưởng mấy đến cảm quan.

– Một câu hỏi lớn được đặt ra… Nguyên chủ hiện đang ở đâu? Đã chết sao? Vậy thì tại sao lại chết? Vì sợ hãi đám côn đồ hay vì bị bạn trai bỏ lại nên đột tử :v ?? Khi đang đọc truyện, mình cứ đoán rằng “Kiều hoàng hậu” xuất chinh cùng Yến Hiếu Công là nguyên chủ, mặc dù không giống với tính cách của nguyên chủ. Ai ngờ, cuối cùng chẳng phải… mình đã đoán sai bét. Có lẽ nếu là như vậy thì quá dễ đoán và theo mô típ cũ. Tuy nhiên, điều này lại đưa ra câu hỏi về thực trạng của nguyên chủ…

– Kết thúc của truyện hơi hụt hẫng, đặc biệt là đối với một đứa hảo một cốt truyện rõ ràng như mình. Đó là về quá khứ của Kiều Na. Cô “nhớ lại” khi nhìn thấy lăng mộ của Yến Hiếu Công hoàng đế. Và cuối cùng… kiếp trước nam nữ chính chẳng có dây dưa gì với nhau cả. Đã vậy, còn lòi ra rằng Yến Hiếu Công vốn thật lòng yêu thương Kiều Na. Điều này làm mình có chút tuột mood. Quá khứ của Kiều Na rất đáng thương, rất kiên cường, can đảm, nhưng mình không thích việc Yến Hiếu Công yêu Kiều Na. Sau khi biết chuyện này, Kiều Na cũng chỉ cảm thán một chút, không có biểu hiện gì nhiều. Nếu tác giả chỉ viết chi tiết này cho vui thôi, vậy thì chi bằng khỏi thêm vào cho rồi. Thật là chẳng cần thiết chút nào =.=

Tóm lại, truyện sủng đến rụng răng, lại cực kỳ nhẹ nhàng, không có sóng gió nào hết, cũng có chút chuyện nhưng cũng dễ dàng vượt qua. Nhân vật phản diện chỉ để làm màu một chút rồi cũng sớm bay màu thôi. Vì thế, bạn nào thích thể loại trên thì nên nhảy hố thử. Mình không ưng phần kết cho lắm, nhưng có thể các bạn khác sẽ thấy ổn thì sao :3

Cho truyện này 4/5 điểm.

Thể loại: hiện đại, phản xuyên, đoản văn 25 chương

Quan Nghênh Hạ x Lý Lan Ngọc

Ba vị hoàng tử của hoàng đế Lý Thế Dân do Trưởng Tôn hoàng hậu sinh ra: đại ca Lý Lan Tĩnh, nhị ca Lý Lan Khang, con út Lý Lan Ngọc. Ba vị hoàng tử đều xuất sắc và có khuôn mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân. Vào một hôm, cả ba người bị xuyên đến hiện đại, Trưởng Tôn hoàng hậu cũng quên việc bản thân có ba nhi tử.

Hai hoàng huynh của nam chính đều đã tìm được hạnh phúc – đó là con gái nhà họ Quan. Chỉ còn mỗi Lý Lan Ngọc và “nhị tiểu thư” Quan Nghênh Hạ là chưa thành đôi thôi.

Mình đọc truyện này cách đây một năm. Lúc đó mình còn xin ngoại truyện nữa. Bây giờ đọc lại bỗng dưng cụt hứng do nam chính không sạch, lên giường với nhiều cô gái. Mình drop tại chương 3 nên không biết sau khi yêu nữ chính, nam chính có tốt hơn hay không [chắc là có]. Có điều mình bị tuột mood nên không muốn cày tiếp nữa.

Văn phong của truyện tạm ổn. Cốt truyện phản xuyên, nhưng không nêu về cách ba hoàng tử hoà nhập cuộc sống hiện đại, nên chi tiết phản xuyên hơi vô dụng, chắc được ích lợi gì lắm. Chính vì thế nên truyện không khơi gợi hứng thú cho mình, nếu không thì dù nam chính không sạch mình cũng sẽ ráng cày.

Truyện này mình không cho điểm.

Thể loại: hiện đại, phản xuyên, sủng

Triệu Tiêu x Tống Cẩn

Tống Cẩn [Hoàng đế] cùng phi tần Triệu Tiêu [Tiêu phi] xuyên từ cổ đại [nước Đại Kỳ] đến hiện đại.

Truyện phản xuyên không cả nam lẫn nữ mình đã từng thử truyện Béo mới là đẹp và hiện tại, mình cũng chỉ biết mỗi truyện đó, nên làm thử vài phép so sánh giữa 2 truyện xem sao nhé :3

Yến Tư Thành là thị vệ của công chúa Lý Viện Viện nên luôn quan tâm, chăm sóc cho cô ngay cả khi xuyên đến hiện đại. Yến Tư Thành có thể lấy danh nghĩa thị vệ chăm sóc cho công chúa để mỗi ngày lo lắng từng li từng tí cho Viện Viện. Khác một chút với cặp đôi Yến Tư Thành – Lý Viện Viện, vì Tống Cẩn là hoàng đế nên có chút lạnh lùng, cao ngạo, có quan tâm nhưng không thể hiện quá rõ ràng.

Nếu như Lý Viện Viện hoà nhập khá tốt vào cuộc sống hiện đại thì Triệu Tiêu hoà nhập có chút khó khăn hơn [dù đã sống ở hiện đại hơn 2 năm]. Do tính tình ngốc nghếch, ngoại trừ môn Văn khá ổn, còn lại mấy môn kia Triệu Tiêu đều làm không tốt lắm. Cô còn tưởng “bcs” là bong bóng, lấy ra thổi nữa chứ =]] Trái ngược với Triệu Tiêu, Tống Cẩn hoà nhập rất nhanh, còn là học bá sáng chói khắp trường nữa chứ.

Triệu Tiêu lên Cao trung thì gặp Cố Nhất Minh – nam thần vừa giỏi [cao hơn Tống Cẩn 2 điểm thi] vừa biết đàn piano. Do 2 người phải hợp tác, bên đàn bên hát để biểu diễn cho trường, giáo viên xếp Triệu Tiên ngồi kế Cố Nhất Minh.

Cố Nhất Minh chuyên chọc ghẹo Triệu Tiêu. Mình không biết Cố Nhất Minh có thích Triệu Tiêu hay không. Tần Tử Lâm – một cô gái giống với sủng phi Cố Ấu Dung của Tống Cẩn, cô cũng thích Tống Cẩn. Sẽ là cuộc tình tay bốn chăng?

Mình rất thích đọc truyện phản xuyên, nhưng truyện này mình đành phải dừng ở chương 15 [cỡ 1/4 truyện]. Mình không thích sự ngơ ngơ của Triệu Tiêu: thành tích có chút kém, không cố gắng nâng thành tích, đã xuyên tới hiện đại nhưng lại không có ý nhập gia tuỳ tục. Tuy mình biết Triệu Tiêu sợ sau này về lại Đại Kỳ sẽ bị Hoàng thượng Tống Cẩn “xử đẹp” và cũng do bản chất “nô” có sẵn trong người cô không dễ bị xoá bỏ, nên Triệu Tiêu mới nhường nhịn, nhún nhường trước Tống Cẩn. Thế nhưng mình không thích tính cách nữ chính như vậy.

Nếu bỏ qua chi tiết trên thì truyện khá ổn. Tống Cẩn cũng khá quan tâm đến Triệu Tiêu, có lẽ sau này anh sẽ “thê nô” hơn chăng?

Cho truyện này 4/5 điểm, mình drop chỉ vì không hợp với tính cách nữ chính một xíu thôi.

Review ngắn thôi nha :3

Thể loại: hiện đại, phản xuyên, điền văn

Truyện hay cực… nhiều khúc cười lộn ruột luôn :* Có điều mình không thích kết OE lắm… phải chi có thêm phiên ngoại nữa nhỉ??

Cho 4/5 điểm.

Thể loại: hiện đại, phản xuyên không cả nam lẫn nữ, cực sủng, nhẹ nhàng

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương

Truyện này là truyện phản xuyên thứ 2 mà mình từng đọc sau truyện Ảnh vệ xuyên đến thật dễ nuôi [thật ra mình rất thích thể loại này nhưng truyện thuộc thể loại này ít đến thê thảm, ít hơn cả truyện np với nữ tôn nữa nên nếu bạn nào biết truyện cùng thể loại này thì giới thiệu cho mình nha]. Mình luôn đọc review trước khi xem truyện và theo mình nhớ hình như có review nào đó bảo truyện này hài. Thật ra mình thấy truyện này không hài nhưng được cái truyện rất dễ thương, sủng ngọt.

Nữ chính Lý Viện Viện ở cổ đại là công chúa không được sủng ái nên rất biết nhìn sắc mặt người khác, vậy nên cũng khá thông minh. Nam chính Yến Tư Thành từ thị vệ chuyển từ từ sang người yêu rất dễ thương, có cá tính, giỏi võ, cực sủng nữ chính. Truyện nhẹ nhàng, đơn giản, tiểu tam vẫn có nhưng không hư cấu quá như mấy truyện khác [ví dụ như tìm cách giành giật người yêu, đấu đá nhau chỉ vì 1 người hay ghen tị đến mức muốn giết tình địch].

Cách diễn giải của tác giả khá hấp dẫn làm cho mình – 1 đứa cực kỳ ghét thể loại điền văn và mấy truyện nhẹ nhàng, không gây cấn, vậy mà rất yêu thích truyện này. Yến Tư Thành và Lý Viện Viện rất may mắn vì đã xuyên không, do vậy tình yêu của 2 người mới nảy nở và phát triển được, vì nếu Yến Tư Thành còn ở cổ đại, 1 khi nhận ra bản thân “có ý đồ xấu” với công chúa thì nhất định sẽ tự sát. Cũng hơi tội cho Yến Tư Thành – chủ thể vốn ở hiện đại, vì khi xuyên về cổ đại thì ổng bị chết, mặc dù hồi trước ổng ở hiện đại cũng ăn chơi trác táng dữ lắm :3 Lý Viện Viện hiện đại đã tìm được phu quân như ý và rất hạnh phúc.

Chủ Đề