Vẻ đẹp không phải ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà nằm trong đôi mắt của kẻ si tình tiếng Anh

“Cái đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ, mà ở trong mắt của kẻ si tình.”
Chúng tôi xin giới thiệu bài viết “Từ “đắt” nhất trong quản trị trải nghiệm khách hàng, bán hàng và tiếp thị” của ông Nguyễn Dương – Chuyên gia Quản trị Trải nghiệm Khách hàng, Nguyên Giám đốc Singtel Việt Nam.

18 năm qua, tôi gắn bó với công việc yêu thích là bán hàng, quản trị trải nghiệm khách hàng, marketing và chiến lược.

Đây là những lĩnh vực hết sức thú vị, đa dạng và “tiến hóa” nhanh với những quan niệm và cách nhìn mới mẻ. Từ các vấn đề nền tảng như: khách hàng mục tiêu, kênh phân phối, chính sách giá cả, triết lý lấy khách hàng làm trung tâm, hành trình khách hàng… cho đến những vấn đề như ảnh hưởng hoạt động bộ não, sự chi phối của tiềm thức, vai trò của cảm xúc trong các hoạt động này cũng được nghiên cứu và khai thác với những góc nhìn sâu sắc và thú vị. Các lĩnh vực này rất rộng với nhiều nội dung và các vấn đề của nó đều quan trọng, nên để nói điều gì là quan trọng nhất trong mỗi lĩnh vực là rất khó chính xác.

Nhưng cách đây ít ngày, có một bạn hỏi tôi: “Điều gì là quan trọng nhất trong bán hàng?”. Tiện thể tôi nghĩ luôn câu trả lời cho cả ba lĩnh vực có nền tảng tương tự là quản trị trải nghiệm khách hàng, bán hàng và tiếp thị. Tôi nói, là chuẩn bị kỹ, vì điều quan trọng nhất của mỗi lần bán hàng sẽ thay đổi theo khách hàng và bối cảnh; để diễn đạt nó bằng một từ, thì đó là “relevance”.

Một cách tương đối, tôi nghĩ, luôn có thể “cô đọng” mỗi lĩnh vực thành một vài điều quan trọng nhất, và điều đó sẽ giúp ích nhiều cho người làm nghề. Tôi quyết định suy ngẫm từ thực tế làm bán hàng, tiếp thị, trải nghiệm khách hàng, xem cái gì đọng lại như những vấn đề quan trọng nhất của các chuyên môn này. Tôi gắn từng từ quan trọng với những bối cảnh, trải nghiệm làm nghề của mình và tự hỏi, nếu phải chọn chỉ một từ, thì từ nào là “giá trị” nhất trong bán hàng, tiếp thị và trải nghiệm khách hàng? Giá trị theo nghĩa là nó vừa quan trọng nhất, đồng thời nó cũng phải dễ để mọi người hiểu và áp dụng trong thực tế.

Việc cố gắng tìm một thứ quan trọng nhất của lĩnh vực hay vấn đề nào đó, “cô đọng” nó trong chỉ một từ, hóa ra lại là quá trình rất hấp dẫn, đồng thời cũng là một quá trình học hỏi hiệu quả và thú vị.

Sau nhiều giờ, từ quan trọng nhất mà tôi chọn đó là chính là “RELEVANCE”, nó có nghĩa là: liên quan hay phù hợp. Một từ rất “giản dị” nhưng lại có “quyền lực” vô cùng lớn và khi dùng nguyên bản tiếng Anh là “relevance” chúng sẽ cảm nhận được đầy đủ ý nghĩa của nó hơn là dịch ra tiếng Việt.

Một số bối cảnh thực tế sau sẽ giúp chúng ta hình dung rõ hơn vì sao “relevance” lại là từ “tinh túy” nhất trong các lĩnh vực này:

Đang ngồi họp với một đối tác quen, tôi nhận được tin nhắn “spam”; tôi lẩm bẩm: “lại tin nhắn rác bán số đẹp”. “Ấy, cái này hay chứ, thỉnh thoảng anh cần mua số đẹp tặng bạn gái” anh đối tác nói. Thật ngẫu nhiên, câu nói này làm tôi nhớ lại đã nhiều lần bạn bè tôi kêu bức xúc vì tin nhắn và cuộc gọi “spam” bán bất động sản và bảo hiểm; thì tôi, ở một thời điểm nào đó, thấy cần nó. Vậy nghĩa là khi nó “relevance” thì “rác” sẽ không phải là rác; khi nó “relevance” thì “spaming” không phải là “spaming” nữa. Đó là một cách truyền thông hữu ích. Điều kiện của nó là đúng đối tượng và thời điểm. Khi không “relevance”, không phải là bạn chỉ mất công mà bạn còn mất cả uy tín.

Hồi sinh viên, tôi còn nhớ câu chuyện một chàng trai tỏ tình bằng cách mang hàng trăm bông hồng xếp hình trái tim giữa sân trường, rồi gọi bạn gái của mình để cô ấy chứng kiến điều đó từ trên giảng đường. Cô gái xúc động nhận lời và nhiều người cũng thấy ấn tượng.

Ở trường hợp tương tự, thì chàng trai lại “lĩnh” đủ một xô nước. Cô gái bạn đang theo đuổi có muốn bạn tỏ tình theo cách này không? Cô ấy mới là người quyết định đó có phải là một trải nghiệm tuyệt vời hay không; điều này thuộc về “khách hàng” cụ thể chứ không phải bạn cứ tạo ra “giá trị” thì người ấy sẽ nhận được giá trị.

Một lần khác, tôi tiếp một công ty đến chào hàng về giải pháp công nghệ cho doanh nghiệp. Sau khi họ trình bày khoảng 45 phút, không có gì đọng lại. Họ đã rất hào hứng mô tả về tính năng, lợi ích của sản phẩm với hơn 20 trang slides chi chít chữ.

Khi tôi hỏi cụ thể để xem sản phẩm đó làm được gì cho chính tình trạng công ty tôi, thì không có câu trả lời thuyết phục. Họ đã quá tập trung vào sản phẩm của mình, nhưng quên mất rằng chúng ta đi bán giải pháp chứ không bán sản phẩm. Và nếu là bán giải pháp thì rõ ràng phải tồn tại một “vấn đề” cần giải quyết, giải pháp mới có ý nghĩa. Nếu khách hàng không có “vấn đề” thì sao cần một giải pháp? Nghĩa là chúng ta phải hiểu khách hàng trước, hiểu vấn đề của họ là gì đã.

Khi chúng ta thao thao bất tuyệt những điều không liên quan, thì kể cả ta đề cập đến giá trị hữu ích cho khách hàng, chúng ta cũng “tước” đi cơ hội để họ hiểu, vì nó đã bị che lấp bởi quá nhiều thông tin không liên quan, không hiểu.

Vấn đề lớn nhất của công ty tôi lúc đó không nằm ở sản phẩm, vì điều đó phần lớn các nhà cung cấp khác cũng làm được, nó nằm ở sự phối hợp quá kém của nhà cung cấp, tần suất xảy ra sự cố nhiều, ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín với khách hàng của chúng tôi. Và điều đó lại xuất phát từ một nguyên nhân đơn giản và ít ngờ tới: đó là, nhà cung cấp hiện tại của chúng tôi thay đổi người quản lý dịch vụ quá thường xuyên, thay đổi nhanh một cách kỳ quặc làm mất đi khả năng hiểu nhau khi phối hợp và bắt khách hàng phải chạy theo mình.

Vậy nếu đội bán hàng kia chịu hiểu khách hàng, họ đã tìm ra cách trình bày giải pháp có giá trị cho công ty tôi. Đó chính là tầm quan trọng của “relevance”, không phải sản phẩm, giá cả, điều kiện thanh toán… vì các điều còn lại, họ không khác đối thủ của mình.

Bạn cũng có thể suy ngẫm điều này từ thực tế của mình với khách hàng xem sao. Tôi đã tái hiện rất nhiều tình huống và thấy rất rõ “relevance” quan trọng như thế nào trong việc tạo ra giá trị cho khách hàng, bởi khách hàng đánh giá “giá trị” trên những tiêu chí của riêng họ chứ không phải theo cách của chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta là phải thấu hiểu họ trước. Nếu thao thao nói với khách hàng những tính năng sản phẩm và đối thủ cũng có, khách hàng không thể “nhìn” ra giá trị chúng ta mang đến.

Điều này càng đúng khi các sản phẩm trên thị trường khá tương đồng và ít khác biệt. Chắc hẳn ai cũng biết câu này: “Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong mắt của kẻ si tình”. Không phải sản phẩm của chúng ta [đôi má hồng], điều quan trọng hơn là tiêu chí riêng của khách hàng và bối cảnh cụ thể mới là điều kiện để khách hàng coi cái gì là có giá trị nhất. Giá trị của “relevance” sinh ra từ đó vì nó tạo nên tính cá thể hóa và sự khác biệt.

Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong đôi mắt của kẻ si tình là của ai, chủ nghĩa gì, là đúng hay sai, bình luận câu vẻ đẹp...

Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong đôi mắt của kẻ si tình là gì?

Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong đôi mắt của kẻ si tình là của triết gia nổi tiếng người Đức - Kant.

Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong đôi mắt của kẻ si tình tiếng Anh là Beauty is in the eye of he beholder.

Mọi người đều thích thưởng thức cái đẹp. Vẻ đẹp của thiên nhiên làm say đắm lòng người nhưng, cái đẹp là gì khi nói đến con người? 

Vẻ đẹp không phải là thứ đến từ ngoại hình. Sự hấp dẫn về thể chất là sự lừa dối; điều quan trọng thực sự là bản chất của một người. Đúng là người đẹp hay người đẹp trai đều hấp dẫn hơn. Nhưng chúng ta có thể có một mối quan hệ đáng tin cậy và sự tin tưởng lâu dài chỉ dựa vào tính cách của con người. 

Ngoại hình của một người có thể mờ dần khi nhiều năm trôi qua; nhưng nhân vật của họ thì không. Vì vậy, chúng ta nên đánh giá bất cứ ai hay bất cứ thứ gì qua vẻ bề ngoài. Đó là một sự khôn ngoan tuyệt vời khi nhận ra rằng “Beauty is in the eye of he beholder”.



Nếu tất cả chúng ta đều quen thuộc với câu tục ngữ "Tất cả những gì lấp lánh không phải là vàng", thì chúng ta sẽ biết rằng chúng ta không thể tin ai đó bằng vẻ bề ngoài của họ. Khi chúng ta ở trong ánh sáng của trí tuệ, vẻ đẹp bên ngoài của một người sẽ không thúc đẩy chúng ta. Điều làm nên sức hấp dẫn của một người chính là vẻ đẹp bên trong.

Những người có vẻ đẹp nội tâm là những người yêu hòa bình với mọi người, chăm sóc đồng loại và cố gắng đi theo con đường công lý.

Chúng ta có nghĩ rằng ngoại hình là quan trọng ngay cả khi chúng ta nắm giữ những nhân vật Thể thao như Sachin Tendulkar, Mary Kom, Maria Sharapova và nhiều người khác như hình mẫu của chúng ta?

Chúng tôi không xem sự xuất hiện của những người này để giữ họ cao như một nguồn cảm hứng của chúng tôi. Tài năng và thành tích của họ là không thể so sánh được và đó là điều đã khiến họ trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới. Nếu chúng ta nghĩ rằng họ đã trở nên nổi tiếng bởi vẻ đẹp của họ thì đó là sự ngu ngốc của chúng ta.

Những huyền thoại đã sống và khiến chúng ta nhận ra tầm quan trọng của vẻ đẹp nội tâm là: Nelson Mandela, Mahatma Gandhi và Mẹ Teresa. Nelson Mandela là một người đàn ông vĩ đại được biết đến với sự hy sinh của mình Mandela đã sẵn sàng hy sinh để mang lại bình đẳng và quyền bình đẳng cho người da đen ở Nam Phi. 

Anh ấy chắc chắn là một huyền thoại với vẻ đẹp nội tâm. Mahatma Gandhi, người đã chiến đấu đến chết cho Ấn Độ Tự do là một người có vẻ đẹp nội tâm. Nếu chúng ta học được sự hy sinh của Mẹ Teresa trong cuộc đời mình để phục vụ người nghèo, chúng ta sẽ đồng ý rằng Vẻ đẹp nằm bên trong chứ không phải bên ngoài.

Chỉ khi chúng ta biết được vẻ đẹp thực sự là gì, chúng ta sẽ hiểu những gì chúng ta nhìn thấy bên ngoài chỉ là hình chiếu. Điều quan trọng là nhân vật bên trong. Giống như cách chúng ta nhìn quả mít là một loại quả cứng và xù xì bên ngoài, nhưng bên trong lại là một miếng ngon ngọt và ngon miệng, đúng là “Beauty Lies in the Eye of The Beholder”.

Sontag so sánh các góc nhìn khác nhau về cái đẹp trong xã hội đương đại với góc nhìn lịch sử. Ví dụ, cô cho rằng những người Hy Lạp am hiểu nhiều vấn đề khác nhau và cho rằng những đặc điểm bên trong có giá trị hơn những đặc điểm bên ngoài.

Ví dụ, Plato, một nhà triết học nổi tiếng, không đẹp về bề ngoài nhưng vẫn hấp dẫn do kiến ​​thức mà ông sở hữu. Ngoài ra, Sontag cũng đề cập rằng những người theo đạo Cơ đốc ban đầu không coi trọng vẻ đẹp bên ngoài so với những người theo đạo Cơ đốc hiện tại, những người thậm chí còn coi thường một số sản phẩm làm đẹp như sử dụng nước hoa.

Trong xã hội đương đại, phụ nữ phải đối mặt với nhu cầu làm đẹp rất lớn. Tình trạng đã hạ thấp địa vị của họ bởi vì so với nam giới; họ được xem như những người quan tâm đến vẻ bên ngoài của họ hơn là quan tâm đến danh tính thực của họ. Theo Sontag, sự lo lắng của phụ nữ về ngoại hình của họ chỉ biểu hiện sự thiếu quyền lực.

Việc xã hội bắt phụ nữ coi mình như đối tượng của thú vui khiến họ luôn lo lắng về ngoại hình của mình và đó là lý do tại sao họ luôn nỗ lực để có được số đo theo tiêu chuẩn của xã hội. Sontag chỉ ra sự khác biệt chính giữa nam và nữ liên quan đến sắc đẹp. Mặc dù nam giới góp phần vào nỗi ám ảnh về nhan sắc của phụ nữ nhưng họ vẫn tự tin và chắc chắn hơn về bản thân.

Quan trọng nhất, vẻ đẹp của họ không toát ra từ ngoại hình bên ngoài mà là đặc điểm tổng thể của họ. Sontag kết thúc bài luận của mình bằng lời kêu gọi phụ nữ tránh xa cái đẹp và thay vào đó tập trung nhiều hơn vào những đặc điểm nữ tính như dịu dàng và khiêm tốn nhưng cũng không kém phần hấp dẫn.

Không ai có thể phủ nhận một thực tế rằng phụ nữ hiện nay luôn bị ám ảnh bởi việc làm đẹp. Sự sẵn có của nhiều loại sản phẩm làm đẹp trên thị trường là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy mức độ ám ảnh về sắc đẹp của phụ nữ.

Bên cạnh đó, phụ nữ thậm chí còn đi phẫu thuật thẩm mỹ để thay đổi cách nhìn, để trông xinh đẹp hơn và duy trì làn da tươi trẻ. Đó là điều khá đáng tiếc cho phụ nữ vì như Sontag nói, xã hội xem họ như những đối tượng được đánh giá cao về ngoại hình của họ hơn là về con người của họ. 

Video liên quan

Chủ Đề