Vỉ nướng bbq được xếp hạng hàng đầu dưới 500 đô la năm 2022

View Full Version : Du Lịch Nhật Bản - Thùy Linh

Pages : [1] 2

Thùy Linh

12-12-2011, 08:13 AM

Du Lịch Nhật Bản

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10001.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10012.jpg

TL & Tr.
in Japan 2005

Thùy Linh kể về 2 chuyến đi Nhật 2005 & 2008.
TLinh thích đi du lịch lắm, và mẹ của TL thường than phiền rằng chắc tại TL có nốt ruồi ở bàn chân, đó là chân đi.."
Và mỗi lần đi đến nước nào cũng có những kỷ niệm vui, buồn ...!

Lần thê thảm nhất là TL đến Paris được 2 ngày thì sáng ngày 3 xe cấp cứu chở TL đến bệnh viện ......
Suốt 1 ngày lăn lộn, đau đớn, chờ thử nghiệm định bệnh, TL loáng thoáng nghe được mình sẽ lên bàn mổ, mà không rõ TL bệnh gì ? và mơ hồ cái ý nghĩ ...gửi hồn nơi xứ lạ !

Nhưng kỳ thật, TL rất mong ai đem TL ra băm, cắt gì cũng được, miễn hết đau thôi, vì cơn đau kinh khủng quá thì tư tưởng..."sợ" không còn nữa !
Khi tỉnh lại, TL biết mình bị đau ruột thừa đến lúc ruột sắp vỡ ra rồi !

TL nằm ở bệnh viện 1 tuần, ngôn ngữ bất đồng, người Pháp không thích nói tiếng Anh và nhiều người không biết tiếng Anh .
Mỗi lần nhớ đến Paris là nhớ đến....khúc ruột bỏ quên...!

___o0o____

Việc TL đến Nhật Bản cũng là một quyết định bất ngờ, vì tiện đường "stop over flight" và vì Trang .
Đầu tiên TL chỉ muốn đi Mỹ 5 tuần thôi !
Khi TL xin nghỉ long service được 6 tuần nữa, tổng cộng 11 tuần, TL đi Singarpore, về Việt Nam, ghé Nhật thăm cháu Trang [ đang làm việc ở thành phố FUKUOKA ] rồi TL mới đi Mỹ

Trước khi TL rời Úc , có một việc xảy ra tưởng làm gián đoạn kế hoạch của TL
Buổi sáng đó, TL đang nói điện thoại với Tr. thì có động đất ở Fukuoka, Tr. nói :
" Cô ơi, hiện giờ đồ đạc của con rớt hết xuống đất rồi !"

Dì của TL là bà nội của Tr., không muốn TL ghé Nhật nữa, vì sợ rủi ro, nhưng TL cương quyết nói : " Con không sợ gì cả, con người sống, chết có số mà, con không thay đổi đâu...!"

Rồi TL đi Sing, ghé Việt Nam vài tuần ..., đến lúc rời Việt Nam tâm trạng buồn ngổn ngang, vì bà ngoại của TL mới vào bệnh viện đang hấp hối, TL muốn ở lại VN vài hôm nữa, nhưng cận quá, muốn thay đổi kế hoạch quá nhiêu khê, cho nên TL phải đi theo lịch trình ...[lúc TL ở Fukuka thì Ngoại qua đời ...]

___o0o___

TL đến Fukuoka từ Changi airport
Đến Fukuoka sáng ngày 25/5/05, Trang ra đón ở phi trường, hai cô cháu ôm nhau mừng mừng, tủi tủi

Cái tấm hình trên là Tr. dẫn TL vào shopping centre có nhiều phòng nhỏ nhỏ, set up đủ kiểu, mình chỉ bỏ tiền vào máy 400 yen = US $4 là set máy tự chụp, rồi chọn đủ size và muốn vẽ gì trên hình trước khi in ra thì vẽ [ Tr. vẽ cho TL cái vương miện đó hihihi]

Thành phố Fukuoka rất đẹp và điều làm TL ngẩn ngơ hơn nữa, là sao có quá nhiều con gái đẹp !?
Chẳng những đẹp người mà hầu như phụ nữ Nhật nào ra đường đều ăn mặc đẹp, các bà, cô nào cũng thoa môi son không đậm nhưng tươi tắn.
Thật vậy, nhiều cô cao ráo, mặt rất xinh đẹp còn hơn các cô tài tử Hàn Quốc mà TL thấy trong phim...
TL buột miệng kêu lên :" Sao nhiều người đẹp quá vậy Tr !?"

Trang: " Cô không biết, thành phố này nổi tiếng có nhiều con gái đẹp nhất ở Nhật đó!"

[Còn tiếp]

Thùy Linh

12-12-2011, 08:43 AM

Fukouka nằm trong Kyushu, phần màu vàng tận cùng phía trái, cách xa Tokyo .

Sendai [vùng màu blue đậm, kế bên Tokyo màu cam] là nơi bị sóng thần tàn phá kinh hoàng, khg lâu trước đây .

//www.istanbul-city-guide.com/map/country/Japan/japan_regions_map.gif

Fukuoka là thành phố lớn thứ 7 của Nhật.
Năm 2010 được chọn là thành phố sống động thứ 14 trên thế giới .

Người trẻ của Nhật sống vui vẻ, thoải mái .
Khi giao tiếp bạn bè theo giống như Tây, nếu cả nhóm đông rủ nhau ra quán thì khg ai phải trả tiền cho ai, tự order, tự trả .
Nếu ai thân nhau thì trả cho nhau, dĩ nhiên cả những cặp tình nhân họ trả tiền cho nhau, TL thấy nữ trả cho nam nữa.

Khi họ xã giao, chào hỏi, tình cảm thì rất ...Nhật .
Họ không lớn tiếng, ồn ào ngoài nơi công cộng, nói rất nhỏ tiếng, gặp chào nhau là cúi gập mình, tình cảm kín đáo, ăn mặc thì nữ ít ai mặc áo sát cánh đưa nách, vai trần ra, họ khoác 1 áo mỏng che .
TL đi cả ngày đếm được 1 người mặc singlet [mà chắc du khách]

Ban đêm nhóm bạn làm chung của Tr. tổ chức party ngoài park, họ nói Tr. mời cả TL, mỗi người đem 1 đĩa đồ ăn .

Con gái Fukuoka có tiếng là đẹp nhất nước Nhật.
đừng tính TL trong đó nhen .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10002.jpg

pensee

12-12-2011, 11:02 AM

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10002.jpg

vậy trong mấy cô đẹp đó, ai là TL vậy ta ? just kidding ... Đọc phóng sự của TL làm P nhớ lại những chuyến đi ... Công nhận đi du lịch bụi vui thật chứ . Nhiều cơ hội quen biết bạn bè tứ xứ . Có lần đó chuyến bay đi Thailand bị delayed ngồi đợi tán dóc quen mấy đứa đi bụi khác [1 thằng Nhật, 1 thằng từ Pháp] nó chỉ cho mình nhiều chiêu thức, những nơi mua sắm rẻ nên đi ... sau đó thì giữ liên lạc, tụi nó qua Mỹ ghé chơi ... Cánt wait to backpack again!!!

Thanks for sharing!!!

Ý Yên

12-12-2011, 10:51 PM

Con gái Fukuoka có tiếng là đẹp nhất nước Nhật.
đừng tính TL trong đó nhen .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10002.jpg

Không biết mấy cô gái trong hình có phải là những người đẹp nổi tiếng Fukuoka hay không, nhưng mà vẫn thấy không bằng cái cô ở giữa mặc áo xanh đậm đó nha :].
TL ơi, trong hình trước TL mặc ki mô nô hay là hình làm ra sẵn như vậy ? Chị nghe nói con gái Nhật Bản theo truyền thống thì phải mặc ki mô nô trong ngày cưới, mà ki mô nô thì rất mắc $2500 một áo là thường, chị ngạc nhiên không biết áo có gắn vàng bạc hay hột xoàn gì không mà sao mắc quá vậy không biết ?

Thùy Linh

12-13-2011, 07:01 AM

vậy trong mấy cô đẹp đó, ai là TL vậy ta ? just kidding ... Đọc phóng sự của TL làm P nhớ lại những chuyến đi ... Công nhận đi du lịch bụi vui thật chứ . Nhiều cơ hội quen biết bạn bè tứ xứ . Có lần đó chuyến bay đi Thailand bị delayed ngồi đợi tán dóc quen mấy đứa đi bụi khác [1 thằng Nhật, 1 thằng từ Pháp] nó chỉ cho mình nhiều chiêu thức, những nơi mua sắm rẻ nên đi ... sau đó thì giữ liên lạc, tụi nó qua Mỹ ghé chơi ... Cánt wait to backpack again!!!

Thanks for sharing!!!

Hi Pensee
Cám ơn ủng hộ TL nhen .

Khi TL kể chuyện đi du lịch, nhớ lại lúc đi chơi vui, là cách giảm stress đó, khg được đi chắc TL mát dây wa', dù đi chơi về làm cắm đầu cắm cổ nhưng nhớ lại vui và plan cho chuyến đi tới ...

Oh Pensee đi backpack huh ? TL chưa bao giờ thử, những nơi TL đi đều có bà con, người quen ra đón, lo cho khg thì TL đi theo tours thôi, chưa từng đi backpack.
Khách nước ngoài vô Úc backpack cũng nhiều, có an toàn cho nữ khg Pensee ? Hôm nào rảnh, Pensee dựng cái chòi "Backpack" kể chuyện nghe ....

Lần đi Mỹ, TL mua vé nội địa bên Mỹ trước, chọn 10 thành phố, có vé bay đến Oregon - Portland, Chicago, Washington DC, người quen không có, đã định đi chơi 1 mình nhưng gần tới ngày, TL do dự gọi đổi vé, chỉ ghé ngang 3 phi trường đó rồi đi tiếp ...TL thấy đi một mình vừa sợ, ngại mà khg vui nữa .

Ngày vui nhiều Pensee .

Thùy Linh

12-13-2011, 07:44 AM

Không biết mấy cô gái trong hình có phải là những người đẹp nổi tiếng Fukuoka hay không, nhưng mà vẫn thấy không bằng cái cô ở giữa mặc áo xanh đậm đó nha :].
TL ơi, trong hình trước TL mặc ki mô nô hay là hình làm ra sẵn như vậy ? Chị nghe nói con gái Nhật Bản theo truyền thống thì phải mặc ki mô nô trong ngày cưới, mà ki mô nô thì rất mắc $2500 một áo là thường, chị ngạc nhiên không biết áo có gắn vàng bạc hay hột xoàn gì không mà sao mắc quá vậy không biết ?

Chị Ý Yên
Những cô gái đó là bạn làm việc chung với Tr., là người thường mà đẹp gái như vậy, lúc TL đi ra phố, thấy nhiều cô cao ráo, mặc lady suits đi làm đẹp lắm.
Hong phải TL chưa từng thấy người đẹp, mà Fukuoka tập trung nhiều giai nhân chị Ý Yên ơi ...TL còn ngẩn ngơ luôn ...

Tokyo, Osaka đông người nhưng sát xuất người cao, đẹp khg nhiều đâu.
Giống như đất Tô Châu -Trung Quốc là vùng đất sinh con gái đẹp, [ngày nay đến Tô Châu, thì các mỹ nhân phần nhiều đã lấy chồng Hoa Kiều đi định cư nước ngoài hết ]

Áo kimono TL mặc là chỗ gần mấy phòng chụp hình, cho mượn mặc chụp chơi, có đủ màu, chắc loại thường dân, đơn giản, cái đai cũng thường.

Áo cưới VN mà đẹp đẹp cũng $ 2000-3000 đó chị, áo kimono chia ra nhiều loại mà áo cưới phải mắc rồi chị .

Áo cưới Shiromaku dệt bằng lụa, hoa văn tỉ mỉ, rất dài, và tỏa tròn ra. Chính vì vậy, cô dâu phải có sự giúp đỡ của một người đi kèm theo thì mới có thể đi lại trong chiếc Kimono này. Màu trắng này tượng trưng cho sự tinh khiết của cô dâu cả về thể xác lẫn tinh thần . Đa số thuê áo này mà thuê cũng vài ngàn USD á . lượm net vài áo cưới Shiromaku coi thử...

//29.media.tumblr.com/tumblr_l7dufrCOas1qahuhjo1_500.jpg //www.keppatsukobo.jp/com.plaza/images/photograph/kaname/shiromuku-2.jpg
//www.fashioncatalogtrend.com/wp-content/uploads/2011/07/Wedding-kimono.jpg
[//www.fashioncatalogtrend.com/2011/07/traditional-japanese-wedding-dress/gold-red-kimono-wasou/]

//www.fashioncatalogtrend.com/wp-content/uploads/2011/07/Japanese-wedding-kimono.jpg [//www.fashioncatalogtrend.com/2011/07/traditional-japanese-wedding-dress/japans-wedding/]

Thùy Linh

12-13-2011, 08:19 AM

Sẵn chị Ý Yên hỏi, TL tìm bài trước rồi đi lượm áo trên net đem lên .....

Kimono

Áo Kimono có nhiều loại :

Furisode:
Là loại áo chỉ dành riêng cho những cô gái chưa có chồng. Tay áo rất dài và rộng [thường dài từ 95 đến 115 cm]. Thời xưa, các cô gái thường vẫy vẫy ống tay áo để bày tỏ tình yêu với các chàng trai.

Khi một cô gái Nhật Bản bước sang tuổi 20, cô ấy sẽ được công nhận là một người trưởng thành.
Cô sẽ được quyền đi bầu cử, phải chịu mọi trách nhiệm về bất cứ một tội lỗi nào do cô gây ra, và được phép hút thuốc, uống rượu công khai.
Rất nhiều cha mẹ mua Furisode cho con gái họ để kỉ niệm bước ngoặt trọng đại này. Furisode là một Kimono dùng để đi lễ, dành cho các cô gái còn độc thân. Furisode có màu sắc tươi sáng và thường làm bằng lụa chất lượng tốt. Trong xã hội của Nhật, mặc Furisode là một tuyên bố rõ ràng rằng đó là một cô gái độc thân đã sẵn sàng để kết hôn.
Một trong những điểm đặc biệt của Furisode là ống tay áo của nó.
Furisode dùng để mặc trong những ngày lễ lớn, như khi đi dự đám cưới hay dự một buổi tiệc trà. Giá của một chiếc Furisode tùy thuộc vào chất liệu vải, kiểu dáng và tay nghề của người may. Một chiếc Furisode thường có giá là 15.000 USD.

//www.fashioncatalogtrend.com/wp-content/uploads/2011/07/Gold-red-kimono-wasou.jpg [//www.fashioncatalogtrend.com/2011/07/traditional-japanese-wedding-dress/gold-red-kimono-wasou/]

Yukata : Là một loại Kimono làm bằng cotton bình thường, dùng để mặc trong mùa hè.
thường mang màu sắc cực kì sáng. Cách thiết kế đơn giản của Yukata là để các cô gái Nhật có thể mặc mà không cần sự giúp đỡ [sau vài lần tập là họ có thể dễ dàng mặc được, bởi Yukata không cầu kì như Furisode].

Ngày nay, Yukata thường dùng để mặc trong ngày Bon-Odori [Ngày hội nhảy truyền thống của Nhật vào mùa hè] và các cuộc hội hè. Hơn nữa, Yukata còn được sử dụng rộng rãi trong các quán trọ truyền thống của Nhật.

Yukata được ưa chuộng bởi chất vải cotton nhẹ nhàng của nó. Vải đã được cách điệu đi từ mẫu vải có kẻ sọc ngang truyền thống. Chiếc thắt lưng cotton của Yukata cũng rất tiện dụng cho ngày thường và đồ mặc ban đêm.
Trong những ngày hội và ngày kỉ niệm sự kiện chung, Yukata thường được mặc với một chiếc thắt lưng rộng hơn, quấn quanh eo và gấp lại ở đoạn cuối. Thông thường hơn, Yukata được mặc với một thắt lưng Obi [thắt lưng thêu], đi cùng với một đôi xăng đan gỗ và một chiếc ví.

//www.look.yeah2.com/albums/userpics/14808/hibiscus.gif

Houmongi:

Khi một người phụ nữ Nhật Bản kết hôn, cha mẹ thường mua cho con gái họ một chiếc Kimono khác, chiếc Houmongi. Houmongi sẽ thay thế vị trí của Furisode. Houmongi là Kimono đi lễ của những người phụ nữ đã có chồng.
Loại Kimono này thường được dùng trong khi đi tham dự một đám cưới hay tiệc trà nào đó.

Khi đón tiếp một cuộc viếng thăm trang trọng, người phụ nữ sẽ mặc áo Homongi [áo Kimono dùnh để tiếp khách].

//livedoor.2.blogimg.jp/auberginefleur/imgs/f/8/f8b74085.jpg //lh3.ggpht.com/_fvTymQf2lVk/RqxVpmVA5DI/AAAAAAAAAIM/zI2CiBVufdk/CIMG0276.JPG

Tomesode:

Với những người phụ nữ đã kết hôn, họ sẽ không bao giờ được măc áo furisode, dù cho họ có li dị chồng đi chăng nữa. Thay vào đó, họ sẽ mặc áo Tomesode, một dạng áo Kimono với ống tay áo ngắn hơn . Áo Tomesode thường có màu đen , hoặc là nhiều màu khác . Áo Tomesode đen thường được đính gia huy tượng trưng cho họ tộc , đây là dạng áo Kimono chỉ mặc vào các dịp lễ trang trọng [như là đám cưới hoặc đám tang của họ hàng].

//fashion.3yen.com/wp-content/images/tomesode1.jpg //1.bp.blogspot.com/_fzU3d7yahSk/SdGmL6cC_LI/AAAAAAAAADw/QxmQD9Ltvkw/s320/Kimono+Tomesode+2_+Irotomesode-.PNG

Mofuku: Chỉ được dùng để đi dự đám tang của họ hàng gần. Toàn bộ chiếc Kimono loại này có màu đen. Dù rằng Tomesode và Mofuku không đắt bằng một chiếc Furisode, nhưng giá mỗi chiếc Tomesode hay Mofuku là khoảng vài ngàn USD.

//4.bp.blogspot.com/_fzU3d7yahSk/SdGkBip2mMI/AAAAAAAAADg/Sf00V-NbdXQ/s320/Kimono+Mofuku-.PNG

Tsumugi: Dành cho tầng lớp nông dân và thường dân.

//kidorakujapan.com/know/img/men_kimono_tsumugi.jpg

Tsukesage:

Áo này được trang trí theo dạng hoa văn chạy dọc theo thân và lưng áo rồi gắp nhau ở đỉnh vai], áo này được mặc vào các buổi tiệc tùng trà đạo, cắm hoa và đám cưới của bạn bè.

//www.chroniques-nippones.net/images/tsukesage.jpg

//3.bp.blogspot.com/_eHpQdz8SWF8/TQDv6abpISI/AAAAAAAAAA0/MwgDp5TwX5U/s1600/tsukesage.jpg

Ý Yên

12-13-2011, 11:00 PM

Nhờ TL kể mà chị mới biết có nhiều loại áo Kimono như vậy, thì ra giá vài ngàn chỉ là loại áo hạng chót thôi, cứ nghĩ áo cưới mình mua có vài trăm của cái thời một ngàn chín trăm lâu rồi:], quên mất lúc đó lượng vàng chỉ có $400 mà bây giờ đã trên $2000, đúng là chị dân nhà quê cóc ngồi đáy giếng he he.

Cám ơn TL chịu khó nghiên cứu và gõ chữ nha, thời gian này chị bận lắm mà tối nào trước khi đi khò cũng phải mò vô rẻo qua mục du lịch của TL nè, chúc em ngày vui nhe .

pensee

12-13-2011, 11:53 PM

Khi TL kể chuyện đi du lịch, nhớ lại lúc đi chơi vui, là cách giảm stress đó, khg được đi chắc TL mát dây wa', dù đi chơi về làm cắm đầu cắm cổ nhưng nhớ lại vui và plan cho chuyến đi tới ...
There goes my girl!!!
P cũng thích đi, và nghe về những chuyến đi lắm . Hồi xưa thì cũng nhát và lười không đi nhiều, nhưng trước và sau đám cưới 2 đứa dành hơn 4 năm đi bụi . Nói là bụi vì hứng thì đi, đến đâu hay đến đó chứ 0 có lịch trình hoặc chuẩn bị gì nhiều . Nhưng chưa dám dựng lều ngủ . :]] đa số là gởi đồ ở khách sạn lớn, sau đó thì mình xách giỏ nhỏ đi chu du đầu làng cuối phố . Mình thích du lịch kiểu Anthony Bourdain [travel show của Mỹ] bao gồm đi ăn rong, ngồi chơi relax kiểu địa phương ... tìm hiểu chút chút văn hóa vậy thôi . Không thích bị áp lực bởi phảI nhớ tên những địa danh, hoặc thăm những viện bảo tàng, học tiếng địa phương này nọ ... Có nhiều nước chưa kịp đi thì có baby . Thật đáng tiếc . Sau này nếu có muốn đi lại cũng không thể nào như ngày xưa khi mình còn đầy tuổi trẻ và sức khỏe . Mong TL chia sẽ thêm cho mình nhớ lại những kĩ niệm làm niềm vui qua ngày đông tháng lạnh này :]

cứ nghĩ áo cưới mình mua có vài trăm của cái thời một ngàn chín trăm lâu rồi, q
chị Ý Yên, xê qua em ngồi ké ... áo cưới em cũNg có $250 hà ... năm hai ngàn không trăm lận á :]]

Thùy Linh

12-14-2011, 08:10 AM

Nhờ TL kể mà chị mới biết có nhiều loại áo Kimono như vậy, thì ra giá vài ngàn chỉ là loại áo hạng chót thôi, cứ nghĩ áo cưới mình mua có vài trăm của cái thời một ngàn chín trăm lâu rồi:], quên mất lúc đó lượng vàng chỉ có $400 mà bây giờ đã trên $2000, đúng là chị dân nhà quê cóc ngồi đáy giếng he he.

Cám ơn TL chịu khó nghiên cứu và gõ chữ nha, thời gian này chị bận lắm mà tối nào trước khi đi khò cũng phải mò vô rẻo qua mục du lịch của TL nè, chúc em ngày vui nhe .

Chị Ý Yên
Mùa này em cũng bận chạy muốn ........mất thở luôn, sáng mới khg vô được á, sáng đang trên đường đi gặp chuyên khoa, điện thoại ở sở gọi nhờ vào sớm làm overtime [bình thường TL khg muốn làm overtime, dù sở trả 1 rưỡi, năn nỉ thì TL mới làm] vào giải quyết bớt cái núi việc đã trễ, mỗi ngày mỗi thêm, đi sớm về muộn, mai lại vô sớm "chiến đấu" tiếp ....

TL nghe nói về Kimono, mà khg có đọc hết, nhân dịp này tìm hiểu cũng thấy hay.

Chị Ý Yên, Phương Vy, Pensee, Ngọc Hân, Nam, ....đã có xem qua " memoirs of a Geisha" do nam tài tử Nhật Ken Watanabi đóng với Chung Tử Di, Củng Lợi, Dương Tử Quỳnh chưa ?

phân biệt được khác nhau giữa Maiko và Geisha ??

Thùy Linh

12-14-2011, 08:28 AM

There goes my girl!!!
P cũng thích đi, và nghe về những chuyến đi lắm . Hồi xưa thì cũng nhát và lười không đi nhiều, nhưng trước và sau đám cưới 2 đứa dành hơn 4 năm đi bụi . Nói là bụi vì hứng thì đi, đến đâu hay đến đó chứ 0 có lịch trình hoặc chuẩn bị gì nhiều . Nhưng chưa dám dựng lều ngủ . :]] đa số là gởi đồ ở khách sạn lớn, sau đó thì mình xách giỏ nhỏ đi chu du đầu làng cuối phố . Mình thích du lịch kiểu Anthony Bourdain [travel show của Mỹ] bao gồm đi ăn rong, ngồi chơi relax kiểu địa phương ... tìm hiểu chút chút văn hóa vậy thôi . Không thích bị áp lực bởi phảI nhớ tên những địa danh, hoặc thăm những viện bảo tàng, học tiếng địa phương này nọ ... Có nhiều nước chưa kịp đi thì có baby . Thật đáng tiếc . Sau này nếu có muốn đi lại cũng không thể nào như ngày xưa khi mình còn đầy tuổi trẻ và sức khỏe . Mong TL chia sẽ thêm cho mình nhớ lại những kĩ niệm làm niềm vui qua ngày đông tháng lạnh này :]

chị Ý Yên, xê qua em ngồi ké ... áo cưới em cũNg có $250 hà ... năm hai ngàn không trăm lận á :]]

Nghe Pensee nói đi backpack, nghĩ là độc thân, vui tính hihihi

Ở Fukuoka, đường đi bộ rất rộng bề ngang rộng như đường lộ, người đi bộ và xe đạp chạy chung, Tr. mượn cho TL chiếc xe đạp, 2 cô cháu đạp vào hang cùng, ngõ hẻm, ăn những chỗ có vẻ bình dân mà ngon lém ...đạp ra subway để đó bắt xe điện đi chơi...

TL lúc đầu đạp khg được muốn té hoài [hồi nhỏ có chạy mà bỏ mười mấy năm khg rớ ...]

Đi ăn mì Ramen, mì Udon
Ai nói đồ ăn bên Nhật mắc ? cũng tùy, nếu ăn ...thịt, pizza, rượu, trái cây nhập cảng nó mắc ...tàn nhẫn lựn á !

còn đồ Nhật thấy như bên Úc thôi, 1 tô mì $4 - $5

Bên Nhật đi ăn khg cần biết tiếng Nhật, ngoài cửa có trưng hình, giá tiền từng món ăn, menu có hình cứ chỉ là xong .
Bên NHật khg bao giờ có "cứa" họ hong có cầm dao đâu hihihihi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Japan3002.jpg

Nguyên mâm chừng $8, có tempura .
Vô ngồi là có nước trà mát uống free, nước bên Nhật khỏi trả tiền .
Họ dọn mâm ra, bill để trong cái ly

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Japan3123.jpg

Thùy Linh

12-14-2011, 08:33 AM

TL chào cả nhà Du Lịch

Một điều rất đặc biệt ở Nhật là sự tiếp đãi thực khách lịch sự, ân cần và người chủ không quên cảm ơn mình, hay thòng theo một câu chúc lành khi mình rời tiệm họ.

Sáng sớm, hôm đầu tiên TL đến Nhật...sau khi đem hành lý vào nhà sắp xếp xong, Tr. đưa TL đi ăn.

Chỗ này nhìn vào thì là nơi bình dân nhưng đồ ăn ngon và đó là bửa ăn đồ Nhật tại Nhật đầu tiên trong đời TL.
Cảm giác rất ngộ...từ hành động cởi giày rồi bò lên sàn gỗ, ngồi trên cái gối, thòng chân xuống đất hay quỳ trên gối...đến...đồ ăn !
Ở Nhật có những món mì phổ biến là mì Ramen và mì Udon, Soba...

Hôm nay, TLxin mang lại cho cả nhà bài viết sau đây :

===o0o====

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.
o O o

Mì Udon

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Japan3128Small-1.jpg

Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt.
Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân.
Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi.
Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.

- Đương nhiên... đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát mì.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. "Ngon quá" - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng.
Ba mẹ con cùng khen: "Thật là ngon! Cám ơn!" rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm.
Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới.
Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt.
So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn.
Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ.
Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

- Đương nhiên... đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát mì.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát mì!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?

- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: "Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!"

Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra.
Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận.
Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu.

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện.
Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả.
Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy "Đã đặt chỗ".
Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến.
Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát mì được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đã đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì".

- Vâng, hai bát mì. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi.

Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi.
Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết.
Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học.
Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc.
Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc".
Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa.
Lại còn: "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa.
Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn".
Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần.
Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người.
Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính.
Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn.
Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua.

Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đã đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi.
Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại.
Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

"Việc này có ý nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi.
Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ.
Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này.

Rồi rất nhiều lần 31/12 đã đi qua.

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì.
Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay.
Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống.
Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người.
Mọi người rất vui vẻ.
Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai.

Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới.
Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa.
Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ.
Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa.
Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại.
Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc.
Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây.
Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị... các vị là...

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống.
Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ.
Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô.
Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng.
Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu.
Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô.
Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát mì.

o O o

Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.

Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản.
Có người nhận xét rằng: "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt". Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế.
Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đã phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và lòng nhân hậu trong câu chuyện đã làm cho họ phải xúc động.

Tác giả : unknown

Hi cả nhà !

Xin chào làm quen chị Ý Yên, Pensee !

Chị Linh, chuyên bát mì thật cảm động ! Em có đọc trên núi rồi mà giờ đọc lại vẫn rớt nước mắt á ! Cám ơn chị đã post !

nam2010

12-14-2011, 08:13 PM

Hi Thùy Linh,

Phim Geisha tôi xem đã lâu rồi, chỉ còn nhớ mài mại thôi!

Maiko và Geisha chắc là người học việc hay người múa may [Mai] và người có tài nghệ [Gei]? TL chắc rành hơn rồi!

Bát Udon trông như một bát bánh canh không có thịt?

Fukuoka là tỉnh nhỏ nên vật giá rẻ hơn, đời sống cũng không nhộn nhịp bằng ở Tokyo đâu nhỉ?

PhPhuongVy

12-14-2011, 08:28 PM

Chị có xem phim Geisha lúc phim mới ra. Maiko chắc là những cô đang học, chưa đủ tài để được gọi là Geisha, phải không Thùy Linh?
Hi anh Nam. Chị Vy chào làm quen với cô Chín.

Camel

12-15-2011, 06:19 AM

Thùy Linh, chưa đọc kỹ hết các post nhưng cũng muốn chìa ngón tay trỏ lên ...# 1 TL ;]

TL cứ việc rinh hết tài sản cất giấu đâu đó về đây cho mọi người ngắm, như bàn về Kimono, nghệ thuật xếp giấy , xếp hình v.v... rất là lý thú khi tìm hiểu về tính cách Nhật , thường TL viết du ký thấy rất nhiều positive thing trong đó , nếu được tỏ bày luôn mặt negative thì lại càng hấp dẫn ! :]

Thùy Linh

12-15-2011, 08:03 AM

Hi Thùy Linh,

Phim Geisha tôi xem đã lâu rồi, chỉ còn nhớ mài mại thôi!

Maiko và Geisha chắc là người học việc hay người múa may [Mai] và người có tài nghệ [Gei]? TL chắc rành hơn rồi!

Bát Udon trông như một bát bánh canh không có thịt?

Fukuoka là tỉnh nhỏ nên vật giá rẻ hơn, đời sống cũng không nhộn nhịp bằng ở Tokyo đâu nhỉ?

Hi Nam

TL sẽ post bài về Maiko và Geisha .

TL quên nói tô mì Udon là TL để hình tượng trưng, còn "Bát mì" trong truyện là mì gì TL khg biết .

Mì Udon khg có thịt, có tôm tempura ăn kèm, loại nhẹ hơn mì Ramen, có thịt heo và nước soup thì béo ngậy ăn với gừng ngâm chua .

Fukuoka, nằm phía biển hướng bắc của Cửu Châu [Kyushu] như TL đã giới thiệu ở trang đầu, là 1 trong 7 thành phố lớn của Nhật tân tiến, rất sống động, nhộn nhịp khg là tỉnh nhỏ đâu Nam.

Tokyo thì hong ...nhộn nhịp nữa mà muốn ...ngộp thở luôn, người ở đâu mà nhiều quá .

Fukuoka rẻ hơn Tokyo thì đúng, giống như vật giá Cần Thơ rẻ hơn Sài Gòn, một phần cháu TL là thổ địa ở đó 3 năm, biết chỗ ăn ngon và rẻ, giống như ở thành phố bên VN, địa điểm thị tứ, diện tích, trang trí đẹp, quyết định giá cả khác nhau ...

Cả nhóm có kéo đi nhà hàng lớn ăn thì đồ ăn ít mà mắc hơn gấp 2-3 lần.

Lần TL đi Nhật 2005, mới có máy digital nhỏ, chụp hình rất ít vì lúc đó chưa có vô net nói chuyện đi chơi .
Ở Nhật thì accomodation, chi phí di chuyển mắc...
Đồ ăn, đồ xài thì không mắc lắm đâu, so với các nước tân tiến như Mỹ, Canada, Úc thì cũng bằng thôi...nhưng đến Nhật nhớ đừng ăn đồ nhập cảng như thịt bò, táo, lê, nho v...v...cũng đừng ăn pizza nhen, pizza lai không giống pizza của Ý cũng hủng giống của nước nào mà mắc lắm...
Đi ăn mì, cơm Nhật, đồ biển thì không mắc mà ngon...mới đúng là đi Nhật ăn đồ Nhật...

Nếu mình khg có ai quen thì nên book đi theo tour...vì nếu khg sẽ trở ngại về ngôn ngữ, chắc chắn không vui, đi lạc còn tốn nhiều tiền nữa !

Thùy Linh

12-15-2011, 08:35 AM

Hello anh Camel
Anh đang bỏ máy đóng bụi huh ?

TL cũng nói về negative chứ nhưng tùy nơi, ở Nhật negative thì ít, như khách sạn nhỏ mà ......mắc quá !

Tới 24/12 TL được nghỉ sẽ có thời gian khá hơn anh ạ .
Cám ơn anh vào chơi .

@ Em Chín

Áo cũ lâu đem ra mặc thành ...mới mới lại truyện cũng vậy á cưnghihihi.

Chị có xem phim Geisha lúc phim mới ra. Maiko chắc là những cô đang học, chưa đủ tài để được gọi là Geisha, phải không Thùy Linh?
Hi anh Nam. Chị Vy chào làm quen với cô Chín.

Dạ đúng vậy chị Phương Vy
Em cũng coi phim này lúc mới ra .

Memoirs of a Geisha, dựng theo truyện của nhà văn Mỹ Arthur Golden

//www.filesonichd.com/wp-content/uploads/2011/06/Memoirs-of-a-Geisha-2005.jpg

Tóm lược truyện phim :

Năm 1929, cô bé Chiyo mới 9 tuổi xuất thân trong một làng chài được bán cho một nhà geisha ở quận Gion, Kyoto.

Mẹ cô bị ốm nặng rồi mất, cả hai chị em đều bị bán lên Kyoto. Chị Chiyo bị bán vào một nhà chứa, còn Chiyo bị bán vào một nhà geisha. Chính vì vẻ xinh xắn và đôi mắt xám đặc biệt, Chiyo bị đối xử thậm tệ bởi đàn chị Hatsumomo [Củng Lợi đóng], một geisha xinh đẹp và nổi tiếng của vùng Gion. Lo sợ bị Chiyo cướp mất quyền thừa kế tài sản của nhà geisha này, Hatsumomo tìm mọi cách để "tiêu diệt" Chiyo từ khi còn trong trứng nước.

Tuy nhiên, mặc sự chèn ép của Hatsumomo, Càng lớn Chiyo càng xinh đẹp, cùng sự nỗ lực học hỏi từ Mameha [ Dương Tử Quỳnh tài tử Singapore đóng, DTQ từng đóng cặp với Brosman trong phim điệp viên 007, TL quên tên phim ...] một geisha lão luyện, cô trở thành một kỹ nữ tài năng với nghệ danh là Sayuri. [Lúc này là Chung Tử Di đóng]
Vẻ đẹp kiều diễm của Sayuri làm cho không ít các khách mê . Nhưng cô lại đem lòng yêu một vị đại gia nằm ngoài tầm với của một cô gái theo nghề geisha. Một tình cảm lạ lùng chớm nở trong lòng cô bé Chiyo thuở nào khi gặp ông "chủ tịch" có đôi mắt dịu dàng, giọng nói ấm áp bên cây cầu lúc mới 14 tuổi.
Hôm ấy, chủ tịch cho Chiyo tiền mua kem và tặng cô một chiếc khăn mùi xoa. Đó lại chính là động lực để Chiyo không ngừng phấn đấu hoàn thiên mình, rút ngắn khoảng cách đến trái tim người cô yêu thích . [lượm đại trên net]

3 diễn viên gạo cội Chung Tử Di, Dương Tử Quỳnh và Củng Lợi trong phim " Hồi Ức của 1 Geisha"

//www.ziyifilms.com/zpost/data/532/20three-geisha-hq2.jpg

Maiko lúc đang học, ăn mặc khác Geisha

hình mượn net nhen

Đoán cho vui, mời cả nhà du lịch đoán thử cô nào là Maiko, cô nào là Geisha nhen ???

//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/9/92/Maiko_and_geisha_back.jpg/800px-Maiko_and_geisha_back.jpg [//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/9/92/Maiko_and_geisha_back.jpg]

PhPhuongVy

12-15-2011, 09:32 AM

Khác mái tóc, khác cái đai áo [obi]. Một cô tóc bới gọn nhưng lưng đai áo buông dài xuống, một cô tóc bới lơi nhưng lưng đai áo thắt gọn lên. Nhìn chiếc áo lụa vàng có vẻ được mặc tươm tất tới nơi luôn [complete] nên chị Vy đoán là cô áo vàng là Geisha, cô áo trắng là Maiko.

Phụ nữ Nhật mặc chiếc áo kimono thật là kín đáo, nhưng cổ áo phía sau may trễ xuống và lại bới tóc lên, để lộ chiếc gáy và một phần nhỏ của lưng, là phần đẹp và nhìn gợi cảm của phụ nữ [khen].

Chào cả nhà !

Hi Nam, chị Linh, xin làm quen anh Camel !

Em cũng nắm tay làm quen chị Vy nhen !

Em đoán cô Nhật áo màu vàng nhạt, búi tóc trễ xuống là Geisha. Kiểu tóc búi cao lên hợp với cô gái hơi nhỏ hơn, và màu áo cũng nhiều hoa và sặc sỡ hơn. Tóc trễ xuống trông cô gái chững chạc hơn, màu áo cũng nhu mì hơn nên chắc là Geisha hơn Maiko.

Angie

12-15-2011, 04:16 PM

Theo như nguyên bản nghe trong CD mượn thư viện thì khi Mà-mê-hà đi đâu cũng đóng bộ, không bao giờ đi cà rỡn như Dương tử Quỳnh. Những ngày đầu Chi-ô đi theo là mặc thường phục. Khi làm lễ nhận chị em đỡ đầu nhận tên Sài-u-rì mới đóng bộ đàng hoàng. Mà-hê-ha đi đâu cũng đắt em út đi theo để giới thiệu cho khách hàng. Tới đâu cũng thắp một nén hương để tính sổ, nén hương geisha mắc tiền hơn nén hương của cô em. Cô em đôi khi phải ở lại tiếp khách cho bà chị đi tiếp khách chỗ khác cho đến khi nào được bà chị trở lại đưa đi chỗ khác. Cái búi tóc có màu đỏ hình như là chưa làm mì-dua-ghề, bán trinh, sau đó bỏ ra không đeo cái đó nữa. Lúc đó Sai-u-rì mới phân biệt là các cô đồng nghiệp tóc tai khác biệt ra sao.

mờ mờ

12-15-2011, 05:55 PM

Câu chuyện bát mì mm đã được đọc lâu rồi, chắc hồi trên núi ha Thùy Linh. mm cũng đoán như chị PhuongVy và Almond, cô bên trái là Maiko có áo hoa màu tươi hơn và đai áo chưa được cuộn lên như cô bên phải Geisha. mm thích món udon của Nhật lắm đó vì không có thịt lại dễ làm, ăn nhẹ cho bữa trưa là thích hợp nhất. mm làm udon chỉ với chả cá, trứng và cải xanh [nếu có đọt đậu là ngon nhất], bưng vào tiếp sức TL kể chuyện du lịch Nhật Bản thêm hén.

//i254.photobucket.com/albums/hh200/Ly-Lan/IMG_8640.jpg

Hàn Sinh

12-15-2011, 05:57 PM

Khác mái tóc, khác cái đai áo [obi]. Một cô tóc bới gọn nhưng lưng đai áo buông dài xuống, một cô tóc bới lơi nhưng lưng đai áo thắt gọn lên. Nhìn chiếc áo lụa vàng có vẻ được mặc tươm tất tới nơi luôn [complete] nên chị Vy đoán là cô áo vàng là Geisha, cô áo trắng là Maiko.

Phụ nữ Nhật mặc chiếc áo kimono thật là kín đáo, nhưng cổ áo phía sau may trễ xuống và lại bới tóc lên, để lộ chiếc gáy và một phần nhỏ của lưng, là phần đẹp và nhìn gợi cảm của phụ nữ [khen].Chào chị PhPhuongVy, Thùy Linh, và các ACE nhà du lịch,

HS đồng ý với hầu hết các điểm phân tích của chị PhPhuongVy.
Tuy nhiên, HS vẫn cho rằng cả hai cô đều vẫn còn là các Maiko-san. Hai cô này vẫn chưa ai được là Geisha, vì sao?
Đợi có câu trả lời của chủ nhà xong đâu đó, HS xin được giải thích sau, nhen!;]

Thân,
Hàn Sinh.

Angie

12-15-2011, 05:59 PM

//vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nqn4n4ntn31n343tq83a3q3 m3237nvn2n
Kiếm được cái ni:
Hầu như người nào chào Mameha, họ cũng đều chào tôi. - Cô thấy cô cũng được mọi người biết hết không? – Cô ta hỏi.
- Em nghĩ, nếu con cừu mà đi theo người đẹp Mameha, người ta cũng chào nó.
- Đem cô so với cừu thì cũng lạ đấy. Nhưng thực ra tôi đã nghe nhiều người hỏi về cô gái có cặp mắt xám xinh đẹp. Họ không biết tên cô, nhưng chuyện này chẳng quan trọng. Dù sao thì người ta cũng sắp hết gọi cô là Chiyo rồi.
- Có phải cô Mameha muốn nói…
- Tôi muốn nói tôi đã hỏi ông Waza – đây là tên ông thầy bói của cô – ông ta cho biết ngày mùng ba tháng 11 là ngày tốt để làm lễ nhập môn cho cô.

.....

người đi lấy hộp hoặc là xách trên tay hoặc là buộc vào xe đạp. Tôi không hiểu tại sao anh thanh niên này lại dùng cái khay. Nhưng anh ta đã đến gần rồi, đang đi về phía tôi. Mameha nhìn anh ta và nói với tôi: - Làm cho anh ta rớt khay đi.
Tôi đang phân vân không biết có phải cô ấy nói đùa không, thì bỗng cô đi rẽ sang con đường bên cạnh.
Tôi không tin một cô gái 14 tuổi – hay một phụ nữ bằng tuổi tôi, lại có thể dùng cách nhìn một thanh niên để cho anh ta làm rớt vật đang cầm trên tay, tôi nghĩ việc như thế này chỉ xảy ra trên màn ảnh hay trong tiểu thuyết mà thôi. Nếu hôm ấy tôi không thấy được hai điểm đáng lưu ý thì chắc tôi đã bỏ cuộc không thử làm gì. Trước hết anh thanh niên nhìn tôi hau háu như con mèo thấy chuột, và điểm thứ hai, hầu hết đường xá ở Gion không có lề đường, nhưng con đường tôi đang đi thì lại có, và anh chàng giao hàng đang đi giữa đường, không xa lề đường mấy. Nếu tôi tìm cách ép anh ta, thế nào anh ta cũng phải đi lấn vào lề đường rồi ép vào lề và làm cái khay rớt xuống. Tôi cúi xuống nhìn dưới đất trước mặt tôi, cố bắt chước như Mameha đã làm lúc nãy. Rồi tôi ngước mắt lên nhìn vào mặt anh ta một lát, đoạn quay mắt đi. Sau vài bước, tôi lại làm như thế một lần nữa. Lần này anh ta nhìn tôi đăm đăm, quên phứt cái khay trên tay, cũng như quên phứt lề đường dưới chân. Khi đến gần anh ta, tôi đi vào bên trong, đến gần sát bên anh đến nỗi anh ta không thể tiếp tục đi thẳng mà phải lấn vào để tránh đường, vừa đi vừa nhìn tôi, thế là anh ta vấp phải lề đường, té xuống một bên và làm rớt cái khay, các hộp đựng đồ ăn văng tung tóe ra. Tôi không làm sao khỏi cười cho được! Và tôi vui mừng thấy anh chàng thanh niên kia cũng cười. Tôi giúp anh ta lượm hộp lên, cười mỉm với anh trước khi anh cúi chào, anh cúi thật thấp, thấp hơn bất kỳ người đàn ông nào cúi chào tôi trước đó, rồi anh ta đi tiếp.
Một lúc sau tôi gặp Mameha, cô ấy thấy hết. Cô ta nói:
- Tôi nghĩ bây giờ cô em đã sẵn sàng để làm lễ nhập môn như lòng mong mỏi bấy lâu của cô rồi.

..........

Tôi đã nghe nói tuần lễ để cô geisha tập sự chuẩn bị làm lễ nhập môn giống như thời gian khi con sâu biến thành con bướm. Lời ví von nghe thật hay nhưng tôi không hiểu tại sao người ta lại ví như thế. Bởi con sâu bướm chỉ việc làm kén rồi ngủ một giấc trong kén, còn tôi thì trải qua một tuần mệt bở hơi tai. Đầu tiên, tôi phải làm tóc theo kiểu nàng geisha tập sự, kiểu “trái đào nứt”. Vào thời ấy ở Gion có nhiều thợ làm tóc, Mameha thường làm tóc tại một nơi rất đông khách. Tôi phải đợi gần hai giờ mới đến phiên mình. Mùi tóc bẩn tràn ngập cả phòng. Kiểu tóc lộng lẫy của giới geisha lúc bấy giờ quá cầu kỳ và tốn kém đến nỗi không ai đi làm một tuần quá một lần. Vì thế tóc của họ cũng hôi ngay cả khi họ rẩy nước hoa lên tóc.
Cuối cùng đến phiên tôi, đầu tiên người thợ làm tóc để đầu tôi tựa lên cái bồn gội lớn, với tư thế đó, tôi cảm thấy như ông ta sắp sửa chặt đầu tôi. Rồi ông ta xối nước ấm và xát xà phòng lên đầu tôi. Từ “xát” chưa đủ để miêu tả hết công việc của ông ta, vì mấy ngón tay của ông cào cấu vào da đầu tôi như người nông dân cào đất ruộng của họ vậy. Nhìn lại thời ấy, tôi hiểu lý do tại sao. Gàu trên đầu là vấn đề khó khăn nhất của người geisha, không có gì làm cho họ mất vẻ hấp dẫn bằng, và không có gì làm cho mái tóc của họ dơ bẩn bằng. Người thợ làm tóc đã có lý do chính đáng để làm thế, nhưng sau một lát, đầu tôi ê ẩm đến phát khóc. Nhưng ông thợ vẫn nói:
- Nếu cô thấy muốn khóc thì cứ khóc, cô hiểu lý do tại sao tôi để đầu cô lên bồn gội rồi.

Ý Yên

12-15-2011, 09:28 PM

Chị Ý Yên
Mùa này em cũng bận chạy muốn ........mất thở luôn, sáng mới khg vô được á, sáng đang trên đường đi gặp chuyên khoa, điện thoại ở sở gọi nhờ vào sớm làm overtime [bình thường TL khg muốn làm overtime, dù sở trả 1 rưỡi, năn nỉ thì TL mới làm] vào giải quyết bớt cái núi việc đã trễ, mỗi ngày mỗi thêm, đi sớm về muộn, mai lại vô sớm "chiến đấu" tiếp ....

TL nghe nói về Kimono, mà khg có đọc hết, nhân dịp này tìm hiểu cũng thấy hay.

Chị Ý Yên, Phương Vy, Pensee, Ngọc Hân, Nam, ....đã có xem qua " memoirs of a Geisha" do nam tài tử Nhật Ken Watanabi đóng với Chung Tử Di, Củng Lợi, Dương Tử Quỳnh chưa ?

phân biệt được khác nhau giữa Maiko và Geisha ??

Chào Thùy Linh, chị Phương Vy, Pensee, Chín, Nam, anh Camel, Angie, Mờ Mờ, anh Hàn Sinh,

TL, chị cũng coi phim Memoirs of a Geisha lúc chiếu ở rạp lâu rồi, vì màn ảnh lớn nên dòm mấy cô Maiko và Geisha mặc áo Kimono đẹp lắm, nhưng chị không hiểu cái tục lệ trét xi măng trắng lên mặt rồi bôi son đỏ chót trông giống như mặt nạ để làm gì, TL có biết không ?

Tuy áo trông lộng lẫy và làm có vẻ rất công phu nhưng chị vẫn thấy nó bó rọ sao đó TL, mặc nó thì hai chân phải đi bước ngắn túm túm, lại chả còn thấy ngực eo đâu hết vì cái thắt lưng vừa to bản vừa dầy cui, à mà sao ở phía sau áo cứ có cái túi thiệt to để đựng cái gì thế hở TL ?

//www.fashioncatalogtrend.com/wp-content/uploads/2011/07/Gold-red-kimono-wasou.jpg [//www.fashioncatalogtrend.com/2011/07/traditional-japanese-wedding-dress/gold-red-kimono-wasou/]

PhPhuongVy

12-15-2011, 11:26 PM

Ý Yên tinh mắt thật, đúng là nhìn lại chị mới thấy có cái gì giống cái túi để ngang.
Nhưng áo kimono của Nhật, cũng như áo Hanbok của phụ nữ Đại Hàn, có lẽ được may cố ý không phô eo và ngực. OX của chị đi Hán Thành về có đặt may cho chị một bộ Hanbok gồm đầy đủ phụ tùng, kể cả hài và ví nhỏ cầm tay. Bộ áo gồm luôn bộ đồ lót, là quần ngắn và một áo lót màu trắng luôn luôn được mặc bên trong Hanbok. Áo lót này may giống như chiếc Hanbok bên ngoài, có tay, nhưng áo chỉ ngắn tới quá ngực một chút. Khi mặc vào thì chiếc áo lót mà người ta cố ý may chật ém ém chặt bộ ngực xuống cho thật sát hết cỡ. Xong xuôi rồi mới được mặc Hanbok ở bên ngoài. Có lẽ những món phụ tùng như đai áo, ngoài việc giữ chiếc kimono khép lại, còn có tác dụng hỏa mù, làm cho người ngắm thấy chiếc áo nhiều hơn là thấy hình dáng thân hình của người phụ nữ.

Ý Yên

12-15-2011, 11:32 PM

Ý Yên tinh mắt thật, đúng là nhìn lại chị mới thấy có cái gì giống cái túi để ngang.
Nhưng áo kimono của Nhật, cũng như áo Hanbok của phụ nữ Đại Hàn, có lẽ được may cố ý không phô eo và ngực. OX của chị đi Hán Thành về có đặt may cho chị một bộ Hanbok gồm đầy đủ phụ tùng, kể cả hài và ví nhỏ cầm tay. Bộ áo gồm luôn bộ đồ lót, là quần ngắn và một áo lót màu trắng luôn luôn được mặc bên trong Hanbok. Áo lót này may giống như chiếc Hanbok bên ngoài, có tay, nhưng áo chỉ ngắn tới quá ngực một chút. Khi mặc vào thì chiếc áo lót mà người ta cố ý may chật ém ém chặt bộ ngực xuống cho thật sát hết cỡ. Xong xuôi rồi mới được mặc Hanbok ở bên ngoài. Có lẽ những món phụ tùng như đai áo, ngoài việc giữ chiếc kimono khép lại, còn có tác dụng hỏa mù, làm cho người ngắm thấy chiếc áo nhiều hơn là thấy hình dáng thân hình của người phụ nữ.

Dạ chị PVy, em có thấy và cũng thắc mắc tại sao họ lại phải may túm ống quần ?

Em nghĩ Kimono chắc cũng là hình thức áp chế khắt khe với phụ nữ thời xưa, vì ngực thì bó, thân áo phía dưới thì chật không thể đi nhanh được, nên chỉ có quỳ và cúi mình như nô lệ, trông thật là khổ sở tê chân tê cẳng a chị Vy .

PhPhuongVy

12-15-2011, 11:38 PM

Xin lỗi Ý Yên nha, chị đã xóa đoạn bàn về y phục của phụ nữ Ấn và Hồi, vì nhớ lại họ may túm ống quần mà để hở bụng.

Ý Yên

12-15-2011, 11:49 PM

Xin lỗi Ý Yên nha, chị đã xóa đoạn bàn về y phục của phụ nữ Ấn và Hồi, vì nhớ lại họ may túm ống quần mà để hở bụng.
Em cũng thấy lạ ở chỗ đó đó chị, che rất kín nhưng lại hở bụng !

PhPhuongVy

12-16-2011, 12:00 AM

Hy vọng là sẽ có các bạn Phố Rùm vào bàn tán với chị em mình để thử tìm câu trả lời.

Trở lại chuyện chiếc áo Kimono. Cách đây chừng hơn 10 năm, OX và chị có được xem một cuộc triễn lãm Kimono qua các thời đại Nhật ở Textile Museum [S Street, Washington DC, NW]. Thật là thích thú, họ trưng bày nhiều áo Kimono nam, nữ, may thật công phu, đẹp vô cùng. Tiếc là họ không cho phép chụp hình.

Thùy Linh

12-16-2011, 06:29 AM

Khác mái tóc, khác cái đai áo [obi]. Một cô tóc bới gọn nhưng lưng đai áo buông dài xuống, một cô tóc bới lơi nhưng lưng đai áo thắt gọn lên. Nhìn chiếc áo lụa vàng có vẻ được mặc tươm tất tới nơi luôn [complete] nên chị Vy đoán là cô áo vàng là Geisha, cô áo trắng là Maiko.

Phụ nữ Nhật mặc chiếc áo kimono thật là kín đáo, nhưng cổ áo phía sau may trễ xuống và lại bới tóc lên, để lộ chiếc gáy và một phần nhỏ của lưng, là phần đẹp và nhìn gợi cảm của phụ nữ [khen].

Chào cả nhà !

Hi Nam, chị Linh, xin làm quen anh Camel !

Em cũng nắm tay làm quen chị Vy nhen !

Em đoán cô Nhật áo màu vàng nhạt, búi tóc trễ xuống là Geisha. Kiểu tóc búi cao lên hợp với cô gái hơi nhỏ hơn, và màu áo cũng nhiều hoa và sặc sỡ hơn. Tóc trễ xuống trông cô gái chững chạc hơn, màu áo cũng nhu mì hơn nên chắc là Geisha hơn Maiko.

Chào chị PhPhuongVy, Thùy Linh, và các ACE nhà du lịch,

HS đồng ý với hầu hết các điểm phân tích của chị PhPhuongVy.
Tuy nhiên, HS vẫn cho rằng cả hai cô đều vẫn còn là các Maiko-san. Hai cô này vẫn chưa ai được là Geisha, vì sao?
Đợi có câu trả lời của chủ nhà xong đâu đó, HS xin được giải thích sau, nhen!;]

Thân,
Hàn Sinh.

Chị Phương Vy, em Chín nói đúng ...

Nhìn hình sau lưng cô bên phải TL khg nhìn rõ được hết đàng trước ? nhưng mái tóc bới là Geisha ...

Còn anh Hàn Sinh có ý kiến khác huh ? mời lên khán đài ..., ý lộn !! ...mời anh nói nhen ...hihihi

TL sẽ có bài post tiếp theo ......

Nghĩa của Gei : nghệ thuật
Sha : Người

Mai : Múa
Ko: em nhỏ

Phân biệt Geisha [Geiko] và Maiko .

Ta chỉ cần nhìn màu của cổ áo. Cổ áo này rời khg có dính với áo .

Maiko ăn mặc sặc sỡ hơn, trâm cài màu mè, hoa treo tòn teng, tóc bới tròn tròn như trái đào .

Cổ áo trắng, áo màu nhã, tóc búi phía sau dựng cao hơn và khg mang hoa tòn teng .

Geisha đây, cổ áo trắng

//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/6/63/Hisano.jpg/800px-Hisano.jpg [//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/6/63/Hisano.jpg]

Maiko đây, cổ áo màu đỏ, mang hoa lá màu sắc nhiều ...
Cổ thì geisha hay maiko đều lộ ra 1 phần da thịt thật đó là chỗ gợi cảm của phụ nữ Nhật .....

//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/4/45/Geisha-kyoto-2004-11-21.jpg

Thùy Linh

12-16-2011, 06:48 AM

Hello Mờ Mờ, Phi Phi, Pensee,Nam, Angie, .....chào cả nhà

Chào Thùy Linh, chị Phương Vy, Pensee, Chín, Nam, anh Camel, Angie, Mờ Mờ, anh Hàn Sinh,

TL, chị cũng coi phim Memoirs of a Geisha lúc chiếu ở rạp lâu rồi, vì màn ảnh lớn nên dòm mấy cô Maiko và Geisha mặc áo Kimono đẹp lắm, nhưng chị không hiểu cái tục lệ trét xi măng trắng lên mặt rồi bôi son đỏ chót trông giống như mặt nạ để làm gì, TL có biết không ?

Tuy áo trông lộng lẫy và làm có vẻ rất công phu nhưng chị vẫn thấy nó bó rọ sao đó TL, mặc nó thì hai chân phải đi bước ngắn túm túm, lại chả còn thấy ngực eo đâu hết vì cái thắt lưng vừa to bản vừa dầy cui, à mà sao ở phía sau áo cứ có cái túi thiệt to để đựng cái gì thế hở TL ?

TL đem bài của Trần Viết Minh Thanh [đã qua đời] về, trong đây có trả lời cho chị Ý Yên đây

Geisha và Trang Phục

Các cô geisha tượng trưng cho sắc đẹp mỹ miều của một người đàn bà Nhật bước ra từ một bức tranh vẽ của thế kỷ 11.

Muốn được vậy các cô sửa soạn kỹ lưỡng, từ khuôn mặt đến y trang và với sự giúp đỡ của nhiều bàn tay khéo léo chuyên nghiệp!

Bắt đầu với mái tóc. Mái tóc phải được bới từ sáng sớm hay từ ngày hôm trước.

Các cô tới một chuyên viên bới đầu cho geisha.
Tóc được gội kỹ càng, da đầu được chà xát thật mạnh để không còn gầu.
Sau đó tóc được bôi bằng dầu hoa trà, cho nước tóc láng lảy, mượt mà.
Rồi chuyên viên lại bôi một chất sáp, có tác dụng như keo, để kiểu tóc được giữ lâu dài.
Mỗi lần làm đầu là một khó khăn, cho nên các cô cố gắng giữ tới bốn, năm ngày mới tới hiệu tóc lại.
Khi ngủ các cô không dùng gối, mà đặt đầu trên một tấm takamakura, hình dáng thẳng, hai đầu tròn, độn cứng, được đặt sau gáy cổ.

Lúc đầu ngủ rất khó khăn, nhưng sau cũng quen dần đi. Ngày nay thì đỡ nhọc, mỗi cô thường có vài bộ tóc giả.

Căn bản của kiểu tóc geisha là hình trái đào chẻ ra làm ba, với cục bối chính giữa, hai cánh hai bên, một sợi dây đỏ được buộc vào chính giữa tóc, kiểu tóc này gọi là momoware.

Theo lời giảng của Arthur Golden, thì kiểu quả đào chỉa này có ý nghĩa sâu xa, gợi hình.
Phải nói, trên phương tình dục, người Nhật thích tạo các hình ảnh gợi cho trí tượng tượng làm việc.
Có nhiều kiểu bới đầu cho các cô maiko, mỗi kiểu tóc phản ánh thời gian cô đang luyện tập.

Các cô geisha mang kiểu tóc giản dị hơn. Cái gì của các cô maiko đều rườm rà, màu mè hơn các cô geisha hết, từ tóc cho đến đai obi, áo kimono.

Tóc được cài bằng những cái trâm rất đẹp, đủ hình thể, hình hoa đi đôi với áo, có vài sợi dây lòng thòng chảy dài như bông tai.

Trâm gắn ngọc trai, trâm làm bằng xà cừ, đồi mồi, chạm ngọc vân vân, và có loại trâm đặc biệt các cô maiko chỉ cài ba ngày đầu tiên của nghiệp maiko, rồi được cất lại trong tủ trang sức của giòng họ.

Các cô còn làm đẹp thêm đầu tóc với những cây kẹp tóc đâm vào mái tóc.
Một mái tóc được trang sức như một bàn tay, mang hai ba cái nhẫn, cộng thêm vòng đeo.

Tiếp đến phần trang điểm khuôn mặt.

Lý tưởng ra thì một khuôn mặt đẹp hình trái xoan, thế nhưng không phải ai sinh ra cũng được vậy, thành ra phải trang điểm sao cho người nhìn có ấn tượng đó là một khuôn mặt trái xoan.

Lông mày kẻ vòng cung bằng một cây bút chì đúc từ loại gỗ quý của Nhật.
Mặt thoa một lớp kem mỏng, sau đó thoa một lớp phấn trắng xóa. Lớp phấn này được trộn với nước thành chất sền sệt.

Cổ cũng được phết với phấn trắng bằng cây bút lông, cuối cổ được vẽ thành hình thể ba chân, tất nhiên đàng sau cổ phải có người trang điểm dùm.

Cổ áo trễ xuống rất sâu, nhất là với các cô maiko, để hở một cần cổ dài.....

//i142.photobucket.com/albums/r106/PinkHairedHime/Geisha-Kimono/geisha.jpg

Đối với người Nhật cổ là phần gợi cảm nhất của người đàn bà.
Đoạn da không có phấn tạo cho cảm giác nửa kín nửa hở, làm cho người đàn ông tưởng tượng phần da tự nhiên của người đàn bà sau lớp phấn trắng xóa đó. Môi được thoa son đỏ, nhưng có cô chỉ thoa môi dưới, tạo ấn tượng môi dầy hơn. Má thoa phấn hồng, và chung quanh mắt cũng thoa một đường hồng hồng đo đỏ.

Lớp phấn trắng trên khuôn mặt có tác dụng như mặt nạ, làm cho khuôn mặt mang chất kịch tính, tựa như mặt nạ của Noh, một loại kịch cổ truyền Nhật bản.

Trước khi bận áo kimono, các cô bận áo lót, cái áo lót này dài tới đùi, màu hợp với áo kimono, vì lúc vũ, hay quỳ gối ngồi xuống, cô geisha dở tà áo cho khỏi vướng và lòi một phần áo lót ra.

Áo kimono của các cô maiko màu sắc sặc sỡ, với những hình thiết kế, bắt mắt, vui tươi, còn áo kimono của các cô geisha thường trang nhã hơn.

Ngày xưa, các cô bận áo kimono phản ảnh với mùa đang thời, vào mùa hè vải nhẹ và mát, mùa đông vải dầy hơn.
Theo cổ truyền xưa của Nhật một năm có đến 28 mùa, mỗi mùa có một biểu tượng riêng, cuối tháng ba là mùa của chim hoạ mi, tháng hai cũng mùa xuân nhưng là mùa hoa anh đào, đầu tháng mười một là mùa hoa cúc, tháng mười cảnh lá phong đổi màu vv..
Áo kimono như bức tranh, có khi cả một phong cảnh được hoạ trên áo. Ngoài ra ngực áo lúc nào cũng có thêu hình thể huy hiệu của giòng họ. áo kimono của các cô maiko dài, có khi xuống tới tà áo.

Cổ áo của các cô maiko màu đỏ, cổ áo của geisha màu trắng.
Cổ áo là phần rời, mỗi ngày phải có người đính cổ áo vào với cái áo lót. Sau thời kỳ thực tập, các cô maiko sẽ trở thành geisha qua buổi lễ được gọi là eriage, nghĩa là “thay đổi cổ áo”. Cổ áo của các cô geisha bây giờ chỉ
có màu trắng, từ đây cô không còn bé bỏng nữa, cô đã trở thành một geisha chuyên nghiệp.

Thùy Linh

12-16-2011, 07:36 AM

Cuộc Đời Của Geisha

//japan-web-magazine.com/english/maiko/content/bin/images/large/japan_maiko_geiko_2008_39.jpg

Các cô geisha là một trong những biểu tượng văn hoá nước Nhật. Thế nhưng văn hóa nghệ thuật geisha chỉ được biết đến rộng rãi với quần chúng Nhật và với thế giới sau thế chiến thứ hai.

Trước đây chỉ có giới thượng lưu, các nhà quý tộc, tài phiệt, doanh gia, chính trị gia "lớn" mới có đủ khả năng thưởng thức nghệ thuật đắt tiền này.
Thời nay các hội đoàn, công ty có thể tổ chức những buổi tiệc liên hoan có mặt của các cô geisha. Từ đó các cô geisha được quần chúng biết đến rộng rãi.

Nhiều cô geisha nổi danh, được chiêm ngưỡng, ái mộ ngang hàng các siêu sao màn bạc bây giờ, tuy vậy đời sống của các cô vẫn là môt bí mật.
Geisha là một thế giới riêng, cách biệt, có quy luật, hệ thống điều hành riêng rẽ, và quần chúng Nhật tôn trọng sự cách biệt này.
Không có điều luật nào ngăn cấm các cô kể chuyện, nhưng như được hiểu ngầm, các cô geisha sau khi về hưu, chôn chặt quá khứ, giữ im lặng cho đến hết đời.

Năm 1998, một người Hoa Kỳ Arthur Golden đã viết quyển tiểu thuyết có tựa là “Memoirs of a Geisha”, “Hồi Ký của một nghệ sĩ Geisha”.
Quyển sách rất lôi cuốn, với nhiều chi tiết tỉ mỉ tả đời sống của xã hội geisha, và trở thành cuốn sách nóng hổi bán chạy tại Hoa Kỳ.

Trong trang Tạ Ơn, Arthur Golden dành những lời ưu ái tới cô geisha nổi danh tên là Mineko Iwasaki, thế nhưng cô Mineko lại đâm đơn kiện tác giả, lý do là Golden đã không giữ lời giao hẹn, là không được đề tên cô vào quyển sách, độc giả có thể hiểu sách dựa theo đời tư cô.
Vụ kiện đã được dàn xếp, sách xuất bản tại Nhật đã lấy tên cô ra khỏi trang Tạ Ơn.
Nghĩ rằng đã đến lúc thế giới bên ngoài cần biết rõ hơn về cuộc sống của các nàng geisha, cô Mineko Iwasaki đã cho ra đời cuốn hồi ký của mình, Geisha, Một Cuộc Đời.
Mineko là người đầu tiên viết hồi ký, tả nghiệp cuộc sống mình đã trải qua, mở ra cánh cửa bí mật của cuộc sống các nàng geisha. Sau đó cũng có thêm vài người viết hồi ký nữa.

Bài viết sau đây ghi nhận những chi tiết lý thú về cuộc sống geisha, từ khi đọc quyển chuyện của Arthur Golden, đồng thời người viết cũng phối kiểm lại nhiều dữ kiện qua quyển hồi ký của
Mineko Iwasaki, cũng như những tài liệu khác về cuộc đời geisha, kể cả phim tài liệu của đài truyền hình PBS. Mời đọc giả bước vào thế giới các cô geisha.

Thế Giới của Đóa Hoa Cành Liễu, Maiko, Geisha, Geiko.

Nước Nhật có những khu dành hoàn toàn cho giải trí nghệ thuật, gọi là karyukai, nơi các nghệ sĩ geisha sống và làm việc.Karyukai có nghĩa là “thế giới của đóa hoa cành liễu”.

Mỗi nghệ sĩ geisha được ví như đóa hoa, đẹp, yêu kiều, nhưng vững chãi như cây liễu. Nước Pháp có Jean de La Fontaine với bài ngụ ngôn để đời, Le chêne et le Roseau, cây sồi nhạo báng cây liễu, chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua, cây liễu đã phải nghiêng mình theo gió, trong khi đó cây sồi đứng vững vàng, oai nghiêm.
Thế nhưng khi bão cuồn cuộn nổi dậy thì cây sồi bị đánh bật tung cả rễ, và cây liễu vẫn nghiêng mình lả lướt theo gió. Lúc gió bão ngừng hẳn, nàng liễu chỗi dậy nhẹ nhàng, đón chào một ngày mới.

Tại đất Phù Tang, các cô geisha nhỏ nhắn, xinh xinh cũng được ví như cây liễu. Các cô không chỉ là đoá hoa để khách ngắm, mà còn là nghệ sĩ trình diễn nghệ thuật cổ truyền.
Một điều quan trọng mà các cô cần nắm vững là khoa giao tế, để các cô chuyện trò với khách hàng, giúp cho các buổi gặp gỡ giữa các nhà doanh thương thêm phần sống động, cởi mở.

Như cành liễu trước ngọn gió, mềm mỏng, chìu chuộng những khách khó tính nhất, tâm các cô phải vững chải vì các khách hàng geisha thường là những người có địa vị trong xã hội.
Đôi khi các vị đụng độ nhau tại các nhà khách tân với những ý muốn lạ lùng! Tránh cho các vị khỏi “choảng” nhau há phải là một nghệ thuật?
Danh từ geisha chính ra là chỉ cả nghệ sĩ đàn ông cũng như đàn bà, và những người geisha đầu tiên, thuộc thế kỷ 13, là đàn ông, còn được gọi là taikomochi.

Ngoài trình diễn nghệ thuật như đàn, vũ, ca hát, họ còn là bạn trà, và có khi là quân sư cho các vị lãnh chúa nữa.
Người đàn bà geisha đầu tiên, một onna geisha, một nữ nghệ sĩ, xuất hiện vào năm 1751 tại một buổi tiệc, làm cho quan khách mê mẩn tài nghệ của nàng.
Từ đó nhiều phụ nữ gia nhập nghề, dần dần chiếm luôn lãnh vực này. Ngày nay nói đến geisha người ta nghĩ đến đàn bà, còn các chàng nghệ sĩ taikomochi còn rất ít, chỉ khoảng năm, sáu người trên toàn nước Nhật.
Geisha là những người trình diễn nghệ thuật cổ truyền của Nhật, gồm có: nibon-buyoh, vũ cổ truyền, ca hát âm nhạc cổ truyền được phụ hoạ bởi tiếng đàn của nhạc cụ shamisen, một loại đàn ba dây.
Họ còn học đánh trống cổ truyền, học sadoh, nghệ thuật dâng trà, ikebana, nghệ thuật cắm hoa, shodoh, bút pháp, ngâm thơ, và đặc biệt là cách trang phục áo kimono.

Bận áo kimono là cả một công trình nghệ thuật! [áo kimono phụ nữ bận thường ngày là loại áo giản tiện hơn]. Các cô geisha còn học phương cách trò chuyện để thích ứng với mọi loại khách hàng.

Từ thập niên 60 các cô geisha bắt đầu còn học ngoại ngữ để tiếp xúc với khách ngoại quốc.
Thế nên muốn trở thành một geisha chuyên nghiệp phải mất mấy năm để luyện tập những nghệ thuật này.

Nhiều cô geisha xuất thân từ bà mẹ là geisha trước đây, nhưng có nhiều cô cũng từ gia đình khá giả, sau vì sa sút, cha mẹ đồng ý cho con gái vào học tập nghệ thuật geisha.
Cha mẹ ký hợp đồng với các nhà okiya, và như bất kỳ các hợp đồng doanh thương khác, hai bên đồng ý khoảng thời gian mà cô phải sống và làm việc cho nhà okiya.

Sau thời gian đó, cô geisha có toàn quyền quyết định đời mình, các cô có thể theo hẳn nghiệp geisha hay chuyển sang nghề khác.
Các cô thường vào tập sự lúc còn rất bé, tới tuổi đi học, các cô vẫn đến trường học, nhưng sau giờ học thì đến các trường nghệ thuật để học thêm về các môn nghệ thuật cổ truyền mà geisha trình diễn.

Vì sao cha mẹ lại muốn con trở thành geisha?

Xã hội Nhật ngày xưa rất ít việc làm dành cho đàn bà, geisha là một nghề nghiệp vững vàng, tạo cho phụ nữ cơ hội được độc lập về tài chánh, ngoài ra các cô còn có dịp mặc những bộ áo kimono đắt tiền, và theo học những nghệ thuật cổ truyền rất tốn kém.
Các gia đình xuất thân khá giả, quan tâm đến việc cho con gái được học những nghệ thuật này, cũng như được bận áo kimono, được tiếp xúc với giới thượng lưu trí thức.

Muốn được vậy các cô phải trải qua những năm tháng dài luyện tập công phu.
Không phải ai cũng thích hợp với nghiệp geisha, tùy theo sự tiến triển và khả năng, các cô có thể chuyển nghề, làm những công việc thích hợp hơn, như giữ kế toán cho gia đình geisha, hay tập sự để cai quản các trà đình, hay có thể trở thành cô giáo dạy đàn, vũ, hay vũ công chuyên nghiệp v.v..

Tại thành phố Kyoto, khu vực Gion và Pontacho, trước khi được gọi là geisha hoặc geiko, các cô gái trẻ, khoảng 5-11 tuổi trong thời kỳ thực tập được gọi là maiko.

Mỗi chiều, trước khi ra cổng, các cô đã trang điểm sẵn sàng. Theo lịch trình định sẵn, người bận áo kimono chuyên nghiệp sẽ đi một lượt tới các nhà okiya để giúp bận áo cho các cô geisha. Bận áo kimono là nghề gia truyền, thường gia đình đó cũng sản xuất áo kimono.
Đây là những người đàn ông duy nhất được phép có mặt trong nhà okiya vào lúc chiều sẩm. Áo kimono hình chữ T, có độ dài bằng nhau, thế nên trừ người rất cao, áo đứng dễ dàng, không bị sỗ, không bị nhăn, bổn phận người bận áo kimono phải kéo áo cho thật kỹ càng, thẳng thớm, túm một khúc áo bỏ vào đai, khúc kia gấp lại vào nơi khác cho thật gọn gàng để cô geisha giữ được thăng bằng, và quân bình khi đi đứng. Những phụ nữ Nhật không bận áo kimono quen, cần phải có phần đai độn bên trong cho áo được ngay ngắn, còn các cô geisha bận áo kimono hàng ngày, nên ít khi phải dùng đai độn, trông dáng áo mềm mại, dịu dàng hơn.
Chỉ nội phần trang phục thôi, các cô cũng phải luyện tập để có khả năng đỡ từng đó sức nặng trên người, thoải mái di chuyển từ trà đình này qua trà đình đến các buổi hẹn, chưa kể những lúc trình diễn các màn vũ điệu dân tộc! Bởi thế, người viết mạn phép gọi là văn hóa nghệ thuật geisha.
Tổ chức trong gia đình và hội đoàn geisha

Các cô geisha sống chung trong những căn nhà, gọi là okiya, nghĩa là nhà của các nghệ sĩ geisha.
Mỗi nhà là thuộc một giòng họ, người đứng đầu là một bà mẹ, okami, trước đây cũng là geisha, nay bà có bổn phận dìu dắt các cô trong gia đình, lo việc hành chính, giao tiếp với các chủ trà đình, tửu quán, giới thiệu các cô con gái mới vào nghề, để tất cả mọi người được biết đến cô, như thế các cô mới có cơ hội thăng tiến trong nghề, cũng như đem lợi tức về cho gia đình.

Các nhà okiya tài trợ cho các cô con gái mọi chi phí học tập, lệ phí của các lớp học nghệ thuật, các phí tổn như sắm áo kimono, đai obi vv.... Mỗi cô đều có một sổ kế toán riêng, ghi lại những chi phí cũng như tiền công cô tạo được, chi phí sẽ được trừ đi hàng tháng khi cô bắt đầu kiếm ra tiền. Tất cả là một hệ thống rất trật tự và chặt chẽ.

Sau một thời gian, bà mẹ okami sẽ đề nghị nhận nhận cô maiko là con nuôi, cô từ bỏ họ của gia đình và lấy họ của nhà geisha đó. Có cô còn được đặt tên mới cho phù hợp với cá tính của cô, hay tránh sự trùng hợp nếu có trong gia đình mới.
Từ thế kỷ 20, thủ tục này được chính thức hóa tại toà án, và quan toà lúc nào cũng đòi hỏi sự đồng ý của các cô bé, mới tán thành cho cô đổi họ.

Chủ gia đình là mẹ, người lớn cùng thế hệ với mẹ là các dì, những người tới sau là em gái, tới trước là chị. Trong mỗi nhà bà mẹ chọn một người nối dõi, một cô atotori, cô mang họ của nhà okiya đó, trong tương lai trở thành chủ gia đình cho đến khi cô kiếm người thừa kế, luyện tập người đó, rồi về hưu, chấm dứt nghiệp geisha.

Trong thời kỳ tập sự, mỗi cô maiko đều có một bà chị đỡ đầu, gọi là onesan, chị onesan có bổn phận dìu dắt cô em, giới thiệu với khách hàng, truyền cho cô em những phép giao tế với khách hàng. Các cô geisha ở trong nhà okiya cho đến khi hết hợp đồng, và sau khi trả xong các nợ mà gia đình đã tốn cho sự học tập của cô, rồi các cô có quyền ra riêng sống tự lập.
Đối với các cô geisha có tài và chịu khó thì sự việc trả nợ không là điều khó khăn. Trừ khi có người bảo trợ, nhiều cô thích sống với "gia đình" hơn, như cô Mineko ra đi rồi trở lại nhà vì đời sống của cô quá bận rộn, sống riêng phải tự lo lấy, cô không kham nổi.
Tại phương Tây các mạnh thường quân giàu có thường bảo trợ cả một đoàn hát, nhưng tại đất Phù Tang, thì người bảo trợ gọi là danna chọn bảo trợ một cô geisha, giúp cô trang trải mọi chi phí nhà cửa, cũng như tặng cho cô các quà đắt tiền như áo kimono.
Bù lại lúc nào cô cũng sẵn sàng có mặt tại những buổi tiệc do ông danna của cô tổ chức. Vào thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20, trước thế chiến thứ II, danna chứng tỏ địa vị khá giả của nhân vật đó nữa!
Danna không có ý nghĩa là người tình của cô geisha, như tác giả Arthur Golden đã ngầm cho độc giả hiểu, tuy rằng tình cảm giữa đàn ông và đàn bà khó tránh khỏi, nhất là người này lại trả mọi phí tổn cho cô geisha. Hơn nữa vào thời đó người vợ được gia đình chọn theo môn đăng hộ đối, còn các cô geisha là những nghệ sĩ mà đàn ông dễ dàng xiêu lòng vì tài, vì sắc.

Nước Nhật là nước nhiều thủ tục kiểu cách. Các cô maiko hết thời gian tập sự có buổi lễ thay cổ áo, lúc cô có người chị đỡ đầu, onesan cũng có buổi lễ nối tình hai chị em, và nếu cô có người danna bảo trợ cũng có một buổi lễ nho nhỏ với sự có mặt của nhân chứng cùng hai nhân vật chính.

Những nhà okiya, nơi các cô sống có luật lệ rất nghiêm ngặt. Đàn ông, những thương gia và ngày cả người thân của các cô chỉ được vào nhà sau 10 giờ sáng. Tới chiều, khi các cô geisha bắt đầu sửa soạn tắm, bận áo ra đi, nhà okiya đóng hẳn cửa không cho người ngoài vào, trừ ông dresser, người tới giúp bận áo kimono mà chúng ta có nói ở trên. Những người này cũng chỉ được vào một nơi đã chỉ định, và tuyệt đối không có đàn ông vào nhà ban đêm. Tiết hạnh của các cô geisha là một điều rất quan trọng mà những gia đình okiya có tiếng luôn giữ gìn.

Các cô nàng maiko và geiko trình diễn và gặp gỡ khách hàng tại các nhà ochaya, trà đình, hay tại các tiệm ăn, khách sạn ryokan hay ryokei có nhà khách tân lớn. Khách tân là một phòng lớn, trải thảm tatami.
Chủ ochaya sẽ cho trang hoàng phòng khách tân khác tuỳ theo thành phần khách hàng, từ chậu hoa, tranh ảnh treo tường, cho đến những con búp bê nho nhỏ bầy trong tủ kiếng...

Khi xong tiệc, phòng sẽ được trưng bày lại phù hợp với khách sắp tới. Người Nhật rất kỹ, chú trọng những chi tiết tỉ mỉ, với tinh thần phục vụ khách một cách tích cực. Trong các buổi tiệc liên hoan, tuyệt đối các cô geisha không dùng bữa ăn chung với khách hàng, bổn phận của cô là giúp vui khách hàng. Cuối buổi liên hoan, nếu khách hàng mời cô đi ăn riêng thì lúc đó cô mới ăn. Thường các cô ăn một tí và uống rất ít nước trước khi ra đi, khi cô về nhà, thường là sau nửa đêm, cô sẽ tắm rửa và ăn chút đỉnh trước khi đi ngủ.

Tất cả các cô geisha từ lúc mới vào thời kỳ tập sự đã phải tới ghi danh tại văn phòng hành chánh của hội đoàn geisha gọi là yataka.
Muốn mời các cô geisha tới các buổi hội, tiệc phải có người trung gian giới thiệu với các chủ trà đình ochaya hay các ryokan. Các nơi này sẽ liên lạc đến văn phòng yakata, và văn phòng này sẽ báo cho các nhà okiya biết. Yataka có bổn phận làm hoá đơn chi phí, gởi tới khách hàng sau mỗi buổi tiệc liên hoan.

Lệ phí geisha tính theo từng 15 phút theo thời gian cô có mặt trong buổi tiệc. Mỗi tiệc tuỳ lớn nhỏ, có tới mấy cô geisha, chia ra trò chuyện với khách. Phần trình diễn văn nghệ phải có hai người, người vũ và người đàn shamisen. Sau đó họ có thể bày trò chơi chung, giúp tất cả mọi người trong buổi tiệc thoải mái tham gia trò chơi.

Chi phí cho sự có mặt của các cô geisha cho một buổi tiệc là một chi phí lớn, cho nên thường là những doanh gia giàu có, các chính trị gia hạng lớn và ngày nay thì các hội đoàn, công ty tổ chức cho công nhân trong những dịp đặc biệt. Với hệ thống chặt chẽ như thế, cả hội đoàn geisha đều biết rõ ràng, ai là người làm ra nhiều tiền nhất, người có tăm tiếng được mọi người vời tới nhất.

Trần Viết Minh Thanh

Hàn Sinh

12-16-2011, 12:01 PM

Còn anh Hàn Sinh có ý kiến khác huh ? mời lên khán đài ..., ý lộn !! ...mời anh nói nhen ...hihihi

Phân biệt Geisha [Geiko] và Maiko .

Ta chỉ cần nhìn màu của cổ áo. Cổ áo này rời khg có dính với áo ...

Geisha đây, cổ áo trắng
....

Maiko đây, cổ áo màu đỏ, mang hoa lá màu sắc nhiều ...
Cổ thì geisha hay maiko đều lộ ra 1 phần da thịt thật đó là chỗ gợi cảm của phụ nữ Nhật .....
Thùy Linh,

Dựa vào đoạn text em đem về, "chỉ cần nhìn màu của cổ áo...", anh đã nghĩ đến điều không ổn trong ảnh em đem ra đố: cả hai cô đều có cổ áo đỏ mà không có cổ áo trắng nơi cô gái bên phải được cho là geisha cho dù mọi chi tiết khác đều đúng như chị PhphuongVy mô tả.
Vì thế, nếu chỉ dựa vào màu cổ áo, hai cô đó đều là Maiko chứ cô bên phải vẫn chưa là Geisha được!

Phải chăng hình chụp là dàn dựng với mục đích minh họa mà thôi, nên đã có thiếu sót không tránh khỏi?
Dù sao, đó cũng là thiếu sót lớn của người đạo diễn khi chụp hình ảnh này!

Thân mến,
Hàn Sinh.

Ý Yên

12-16-2011, 10:22 PM

TL đem bài của Trần Viết Minh Thanh [đã qua đời] về, trong đây có trả lời cho chị Ý Yên đây

@};-TL ơi, cám ơn TL đã mang về một bài viết nói về các cô gái geisha rất tỉ mỉ và lý thú, không ngờ cái nghề làm geisha nó lại quá công phu như vậy .

TL nói đã đi Nhật nhiều lần rồi, vậy khi nào có thời gian thoải mái thì kể chuyện tiếp nhe, TL kể chuyện có duyên lắm đó, chị thích!
Ngày vui nha TL .

Thùy Linh

12-17-2011, 05:13 AM

Thùy Linh,

Dựa vào đoạn text em đem về, "chỉ cần nhìn màu của cổ áo...", anh đã nghĩ đến điều không ổn trong ảnh em đem ra đố: cả hai cô đều có cổ áo đỏ mà không có cổ áo trắng nơi cô gái bên phải được cho là geisha cho dù mọi chi tiết khác đều đúng như chị PhphuongVy mô tả.
Vì thế, nếu chỉ dựa vào màu cổ áo, hai cô đó đều là Maiko chứ cô bên phải vẫn chưa là Geisha được!

Phải chăng hình chụp là dàn dựng với mục đích minh họa mà thôi, nên đã có thiếu sót không tránh khỏi?
Dù sao, đó cũng là thiếu sót lớn của người đạo diễn khi chụp hình ảnh này!

Thân mến,
Hàn Sinh.

Anh Hàn Sinh nhìn kỷ lại, theo TL nhìn cô bên phải cổ áo trắng, có ló tí ni màu đỏ là áo lót thôi, cổ là phần rời đính vô, nhìn rất rõ .

Theo như kiểu mái tóc bới cao, đuôi trệ, đơn giản khg cài nhiều trâm, khg hoa tòn teng, là geisha chuyên nghiệp rồi .

Khi đã là Maiko-san thì đổi cổ áo có hoa văn đỏ, cũng còn cài hoa tòn teng hihihi

Geisha và Maiko -san

//photospace_b.tripod.com/df-geisha-maiko-pp.JPG

Thùy Linh

12-17-2011, 05:26 AM

@};-TL ơi, cám ơn TL đã mang về một bài viết nói về các cô gái geisha rất tỉ mỉ và lý thú, không ngờ cái nghề làm geisha nó lại quá công phu như vậy .

TL nói đã đi Nhật nhiều lần rồi, vậy khi nào có thời gian thoải mái thì kể chuyện tiếp nhe, TL kể chuyện có duyên lắm đó, chị thích!
Ngày vui nha TL .

Chị Ý Yên dễ thương ơi, cám ơn chị, vâng, em sẽ tiếp mà hihihi
TL quên đem vô đoạn này, cái đai Obi mà chị Phương Vy và chị YY đã nhắc [thắt lưng]

Đai Obi

//static.flickr.com/178/472235541_8a076096f4.jpg

hình trên net

Đi đôi với áo là đai obi.

Đai áo cô geisha được cột tươm tất thành một cái hộp ngang lưng, màu sắc hợp với áo kimono cô đang bận, trong khi đó đai obi của các cô maiko dài thòng lòng, được cột thành từng vòng, kẹp cho ngay bằng những cái móc, đuôi dây thòng xuống tà áo.
Về bề ngang, đai áo được buộc lên tới ngực, và đoạn cuối xuống tới rốn. Vải đai obi dầy hơn vải áo kimono, hàng lụa, thêu kim tuyến, màu sắc lúc nào cũng sáng và tươi thắm hơn màu áo.

//www.risingsunimports.com/articles/kyoto/teruyuki06.jpg

Ngắm một cô maiko, không phải chỉ thấy vẽ đẹp của cái áo kimono mà còn ở cái đai obi nữa. Cả áo và đai nặng trên 40lbs. Vào thời kỳ đầu tập sự, các cô maiko khoảng 15 tuổi, cô Mineko cho biết lúc đó cô cân nặng 79lbs, mà cái áo kimono của cô nặng tới 44 lbs. Thế nên phải có người giúp cô bận áo kimono vào.

Mỗi chiều, trước khi ra cổng, các cô đã trang điểm sẵn sàng.
Theo lịch trình định sẵn, người bận áo kimono chuyên nghiệp sẽ đi một lượt tới các nhà okiya để giúp bận áo cho các cô geisha. Bận áo kimono là nghề gia truyền, thường gia đình đó cũng sản xuất áo kimono. Đây là những người đàn ông duy nhất được phép có mặt trong nhà okiya vào lúc chiều sẩm.

//www.nezumi.demon.co.uk/japan/kimono.jpg

hình trên net

Áo kimono hình chữ T, có độ dài bằng nhau, thế nên trừ người rất cao, áo đứng dễ dàng, không bị sỗ, không bị nhăn, bổn phận người bận áo kimono phải kéo áo cho thật kỹ càng, thẳng thớm, túm một khúc áo bỏ vào đai, khúc kia gấp lại vào nơi khác cho thật gọn gàng để cô geisha giữ được thăng bằng, và quân bình khi đi đứng.
Những phụ nữ Nhật không bận áo kimono quen, cần phải có phần đai độn bên trong cho áo được ngay ngắn, còn các cô geisha bận áo kimono hàng ngày, nên ít khi phải dùng đai độn, trông dáng áo mềm mại, dịu dàng hơn.

Chỉ nội phần trang phục thôi, các cô cũng phải luyện tập để có khả năng đỡ từng đó sức nặng trên người, thoải mái di chuyển từ trà đình này qua trà đình đến các buổi hẹn, chưa kể những lúc trình diễn các màn vũ điệu dân tộc! Bởi thế, người viết mạn phép gọi là văn hóa nghệ thuật geisha.

Tổ chức trong gia đình và hội đoàn geisha

Các cô geisha sống chung trong những căn nhà, gọi là okiya, nghĩa là nhà của các nghệ sĩ geisha.
Mỗi nhà là thuộc một giòng họ, người đứng đầu là một bà mẹ, okami, trước đây cũng là geisha, nay bà có bổn phận dìu dắt các cô trong gia đình, lo việc hành chính, giao tiếp với các chủ trà đình, tửu quán, giới thiệu các cô con gái mới vào nghề, để tất cả mọi người được biết đến cô, như thế các cô mới có cơ hội thăng tiến trong nghề, cũng như đem lợi tức về cho gia đình.

Các nhà okiya tài trợ cho các cô con gái mọi chi phí học tập, lệ phí của các lớp học nghệ thuật, các phí tổn như sắm áo kimono, đai obi vv.... Mỗi cô đều có một sổ kế toán riêng, ghi lại những chi phí cũng như tiền công cô tạo được, chi phí sẽ được trừ đi hàng tháng khi cô bắt đầu kiếm ra tiền. Tất cả là một hệ thống rất trật tự và chặt chẽ.

Trần Viết Minh Thanh

Thùy Linh

12-17-2011, 06:01 AM

Người Nhật khg có ngủ ....giường hihihi.
Họ đem nệm mỏng mềm ra trải ngủ, sáng xếp cất .

Đêm thứ nhì ở Fukuoka, TL đang ngủ, nghe 1 cái "sạt" rung rinh, như ai xô giường, giật mình choàng dậy ngơ ngác, nhớ lại khg có giường ...!!
Lúc đó Tr. cũng dậy :
- Động đất đó cô ...
- !!!!
TL ngủ tiếp ...

Bên Nhật cơm hộp rất phổ biến, bán nhiều ở subway, ngon và rẻ

có hộp 500 yen = USD $5, có hộp 650 yen = USD$ 6.50 rẻ, họ đưa đủa thông, loại xài 1 lần cho mình

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC02710Large.jpg

Nhật Bản đất ít, người đông cho nên đa số xây nhà cũng nhỏ.
Vì vậy, ai có xe thì chỗ đậu xe cũng hạn chế, cho nên xe sản xuất cho dân Nhật chạy, cũng bé tẹo, bên cạnh khg có hộp vô số mà làm chung trong tay lái.

TL nhìn thấy xe dễ thương như đồ chơi, vì bề dài thì có mà bề ngang rất hẹp....
Chính phủ Nhật hạn chế dân mua xe hơi riêng, bằng cách đánh thuế rất cao và làm hệ thống giao thông công cộng tâm tiến, hiện đại, sạch sẽ, giá rẻ đúng giờ và nhanh.

Nhìn từ apartment Tr. ở ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Japan3103Small.jpg

Người Nhật chuộng cái đẹp...
Họ làm bất cứ gì cũng cho đẹp
" Cái Nhà" này, nếu TL không nhìn bảng....:eek:
còn tưởng là nhà người ta...hủn dám bước vô hihi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA226Small.jpg

Trong subway của Nhật, luôn có nhiều thùng rác và chia ra 4 loại
cho lon, chai, báo, đồ ăn, trái cây dư, hư, những thứ khác ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC02697Large.jpg

Những ngày ở Fukuoka, TL đi shop, có ăn ...cá sống chút chút, uống trà sữa hạt trân châu, qua đảo chơi và leo núi Dazaifu có 88 cái chùa ....

Post tới là hình đảo và núi Dazaifu, xong TLinh sẽ chia tay Tr. bay đi Izumo để đi tàu qua đảo Oki thăm bạn NHật, chị Nakajo .

Camel

12-17-2011, 06:59 AM

Ở một nơi nào đó chị Minh Thanh chắc đang mỉm cười !

Thùy Linh không biết có ngạc nhiên khi biết chị Minh Thanh từng là mod của Đặc Trưng vào 10 năm trước , chị tvmt là một người rất được mọi người quí mến .
Đề mục rất hấp dẫn TL :]

Hàn Sinh

12-17-2011, 07:55 AM

Ở một nơi nào đó chị Minh Thanh chắc đang mỉm cười !

Thùy Linh không biết có ngạc nhiên khi biết chị Minh Thanh từng là mod của Đặc Trưng vào 10 năm trước , chị tvmt là một người rất được mọi người quí mến .
Đề mục rất hấp dẫn TL :]Chào anh Camel,

Lâu quá, không thấy anh chụp và post thêm hình mới. Chắc bận nhiều trong dịp cuối năm, anh nhỉ? ;]
Thật không ngờ, chị Minh Thanh đã từng là mod của ĐT!

Tôi có đọc bài này của chị ấy khoảng bốn năm trước đây thôi... Một bài viết công phu, rất hay và rất đẹp... về Geisha. Nhờ bài viết này, tôi cũng phát giác ra rằng người ngoại quốc đã diễn giải sai chữ Geisha nguyên thủy của nó. Do đó, đã dẫn đến những thành kiến không hay về Geisha. Nhất là khi có những lợi dụng thương mại xảy ra xung quanh và bên cạnh thế giới riêng của họ.
Tuy nhiên, tôi vẫn đang đợi cho Thùy Linh kết thúc chủ đề du lịch Nhật bản của mình hoặc topic về Geisha, thì mới dám viết thêm ý kiến riêng của mình vào đây.

Chúc anh và cả phố cuối tuần an khang.

Hàn Sinh.

pensee

12-17-2011, 10:27 AM

Thấy tên tác giả, nhớ "điểm phim" của chị TVMT ghê chứ!!! Bài Geisha này viết công phu thật .

TL ơi, lúc này làm P có hứng làm mấy con Geisha giấy ghê ... tính mua cái cuốn sách này:

//ecx.images-amazon.com/images/I/51og5B4dJTL._SL500_AA300_.jpg
//www.amazon.com/Japanese-Paper-Dolls-Shigeo-Suwa/dp/4079753802/ref=sr_1_23?ie=UTF8&qid=1324094328&sr=8-23
TL có info gì thêm chia sẽ cho P chơi chung với nha .... Tăng sì kíu!!!

Thích cái thread này!!!!! LIKE!!!

San Hô

12-17-2011, 10:50 AM

Chào TL và các khách khứa trong nhà TL nhe,
Mấy bữa nay SH làm độc giả âm thầm, đọc ko sót bài nào trong này, và bây giờ lót dép ngồi hóng để được đọc tiếp . Topic rất hấp dẫn và thú vị, coi hình thôi cũng đã con mắt lắm rồi . Ước mơ đi du lịch sang Nhật một chuyến lại càng thôi thúc hơn :]. Cám ơn TL nhiều nha .

pensee

12-17-2011, 10:56 AM

Ước mơ đi du lịch sang Nhật một chuyến lại càng thôi thúc hơn
chưa có con đi lẹ đi ... còn mơ gì nữa :]]

San Hô

12-17-2011, 11:05 AM

thú thiệt là phải đợi diet xong mới dám đi, sợ máy bay vừa đáp xuống thì ... động đất :]]

thêm, kết cái áo kimono lắm, vì mặc vào ai cũng như ai, hehe, chả phải sợ đứa khác eo thon hơn mình :]].

pensee

12-17-2011, 11:26 AM

mỗi bửa 2 đứa mày chia nhau hộp sà sí mì $6.50 như trong hình TL đảm bảo teo người liền hà . :]]

Thùy Linh

12-18-2011, 07:42 AM

Ở một nơi nào đó chị Minh Thanh chắc đang mỉm cười !

Thùy Linh không biết có ngạc nhiên khi biết chị Minh Thanh từng là mod của Đặc Trưng vào 10 năm trước , chị tvmt là một người rất được mọi người quí mến .
Đề mục rất hấp dẫn TL :]

Chào anh Camel, cuối tuần vui huh anh .

TL khg biết chị ấy làm Mod ở đây, khi xưa ở núi, có người chỉ Đặc Trưng có nhiều bài, TL có vô phố cũ coi, thấy thích, lấy bài viết của Trần Viết Minh Thanh đọc cho thính giả nghe, có bài viết về Tết và bài Geisha này [ hong biết có bị gọi là đi "chôm" khg huh ,TL trong nhóm phát thanh Việt ngữ của 1 hội thiện nguyện, phát trên đài radio đa văn hóa sắc tộc bang TL cư ngụ, cũng xin nói thêm, TL chỉ biết đọc như con két, được nhiều chị trong nhóm "uốn" chục năm, đọc thôi, mà khg có học tiếng Việt nhiều năm nên TL khg có hiểu hết, đó là sự thật ] lúc đó còn khg biết TVMT nam, nữ ? cũng khg từng vào diễn đàn Đ T đâu.

Sau nhờ anh Cao Nguyên viết bài trên núi mới biết là chị TVMT đã mất TL mới nói ....từ đây hết "chôm" bài của chị ấy ...
Tự thú trước bình minh:] .

Cám ơn anh, ngày Chủ Nhật vui nhiều

Chào anh Camel,

Lâu quá, không thấy anh chụp và post thêm hình mới. Chắc bận nhiều trong dịp cuối năm, anh nhỉ? ;]
Thật không ngờ, chị Minh Thanh đã từng là mod của ĐT!

Tôi có đọc bài này của chị ấy khoảng bốn năm trước đây thôi... Một bài viết công phu, rất hay và rất đẹp... về Geisha. Nhờ bài viết này, tôi cũng phát giác ra rằng người ngoại quốc đã diễn giải sai chữ Geisha nguyên thủy của nó. Do đó, đã dẫn đến những thành kiến không hay về Geisha. Nhất là khi có những lợi dụng thương mại xảy ra xung quanh và bên cạnh thế giới riêng của họ.
Tuy nhiên, tôi vẫn đang đợi cho Thùy Linh kết thúc chủ đề du lịch Nhật bản của mình hoặc topic về Geisha, thì mới dám viết thêm ý kiến riêng của mình vào đây.

Chúc anh và cả phố cuối tuần an khang.

Hàn Sinh.

Anh Hàn Sinh

Đề tài về Geisha đã xong rồi .
Geisha tựa tựa như hát cô đầu bên VN nhưng họ học nhiều hơn ?

Chúc anh cuối tuần vui

Thùy Linh

12-18-2011, 08:25 AM

Thấy tên tác giả, nhớ "điểm phim" của chị TVMT ghê chứ!!! Bài Geisha này viết công phu thật .

TL ơi, lúc này làm P có hứng làm mấy con Geisha giấy ghê ... tính mua cái cuốn sách này:

//ecx.images-amazon.com/images/I/51og5B4dJTL._SL500_AA300_.jpg
//www.amazon.com/Japanese-Paper-Dolls-Shigeo-Suwa/dp/4079753802/ref=sr_1_23?ie=UTF8&qid=1324094328&sr=8-23
TL có info gì thêm chia sẽ cho P chơi chung với nha .... Tăng sì kíu!!!

Thích cái thread này!!!!! LIKE!!!

Hello Pensee, rất vui có Pensee ủng hộ nhen...hihihi khúc đầu vô đề chưa gì hay đâu, càng về sau càng hay hơn [TL tự nghĩ thế ....]

Hôm nọ TL có cái email xếp giấy mà deleted mất rồi .

Pensee có thì giờ nhiều chơi thử hong chứ mua sách mà khg làm thì sách nằm yên sẽ bùn ? nhưng xếp lần đầu hong khéo đâu, rồi để vô chỗ có kiếng che khg thì bám bụi sẽ xấu, mừ giá đó TL mua cô geisha .
xếp cái gì dễ hơn đi Pensee à .

TL mua búp bế Maiko này ở phi trường Narita gần $50, búp bế gỗ $12 .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC01827.jpg

búp bế geisha của chị Nakajo, nơi TL đến thăm thì lớn và đẹp, đi mua hong thấy ...
Đây là phòng ngủ, lần đầu TL đi Nhật ra đảo thăm chị bạn Nhật, thì ngủ phòng này .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/ScanOki05.jpg

Pensse coi link này thử

//kenh24.vn/c114/20111128105612370/origami-va-nghe-thuat-xep-giay-dep-khong-tuong.chn

//fc01.deviantart.net/fs71/i/2010/228/2/6/Origami_vase_with_ear_by_blackwild.jpg

Thử cái bình bông màu mè chơi hong Pen ?

Thùy Linh

12-18-2011, 08:38 AM

Chào TL và các khách khứa trong nhà TL nhe,
Mấy bữa nay SH làm độc giả âm thầm, đọc ko sót bài nào trong này, và bây giờ lót dép ngồi hóng để được đọc tiếp . Topic rất hấp dẫn và thú vị, coi hình thôi cũng đã con mắt lắm rồi . Ước mơ đi du lịch sang Nhật một chuyến lại càng thôi thúc hơn :]. Cám ơn TL nhiều nha .

Hello San Hô

San Hô rủ Pensee, Chick đi 1 chuyến, muốn budget thì cũng có, vui và sẽ thích lắm .

San Hô và Pen thử ăn đồ Nhật là eo thon à, nhẹ nhàng, ngon lém .

Đồ ăn Nhật, trình bày đẹp, chưa ăn mà tưởng tượng thôi, tì vị đã đi xa lắm rồi ...:D

TL thấy trưng đồ ăn nhựa, giá $2000 yên = $20.
Vô nhà hàng chỉ cái này trưng tủ kính, họ bưng ra 1 mâm ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC04364-2.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04367Large.jpg

Gỏi ....tôm sống ....hình như $8

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04362Large.jpg

Hàn Sinh

12-18-2011, 01:06 PM

TL, chị cũng coi phim Memoirs of a Geisha lúc chiếu ở rạp lâu rồi, vì màn ảnh lớn nên dòm mấy cô Maiko và Geisha mặc áo Kimono đẹp lắm, nhưng chị không hiểu cái tục lệ trét xi măng trắng lên mặt rồi bôi son đỏ chót trông giống như mặt nạ để làm gì, TL có biết không ?

Chào Thùy Linh, chị Phương Vy, Ý Yên, San Hô, Pensee, Chín, Nam, anh Camel, Angie, Mờ Mờ, và... còn ai nữa?

Chị Ý Yên, do Thùy Linh đã kết thúc phần Geisha và Maiko xong rồi; HS xin được trả lời câu hỏi trên của chị. Có hai lý do chính khiến các Maiko và Geisha thoa phấn vẽ trắng toát trên mặt, da quanh cổ và vai và làm nền cho những nét vẽ trang điểm rất đậm trên gương mặt họ:

1/ Sự ra đời của Geisha và những bước phát triển đầu tiên của nó có sự tác động qua lại với một thể loại sân khấu ca vũ kịch truyền thống của Nhật bản, Kabuki. Kabuki là môn giải trí sân khấu lâu đời của Nhật. Nó được kết hợp từ ba bộ môn ca, vũ và kịch để tạo thành. Nôm na, nó là một loại nhạc kịch đông phương gần gũi với môn hát bộ của VN. Trên sân khấu ca nhạc kịch truyền thống thuở ban sơ, chưa có đèn điện thắp sáng mà phải dùng bằng đuốc lửa, do đó các nghệ sĩ của họ cần phải make up bằng nền bột trắng để thứ nhất có thể nhận ra nhau khi di chuyển trong các bước múa trên sân khấu. Thứ hai, khán giả có thể nhận ra được cảm xúc thể hiện trên các đường nét đậm màu của họ. Tuy không kết hợp chặt chẽ với Kabuki, Geisha cũng đã thừa kế một vài nét trang phục cũng như make up của bộ môn nghệ thuật sân khấu đã phát triển vững chãi từ trước đó.

2/ Lý do thứ hai, quan trọng hơn vì nó liên quan đến ý nghĩa của việc hàm chứa niềm kiêu hãnh của giới Geisha mà thế giới bên ngoài ít được biết đến ... Nhất là đối với người ngoại quốc, lại còn nhiều hiểu lầm tai hại hơn về họ sau khi có những lợi dụng danh nghĩa của họ trong những hoạt động thương mại xác thân phụ nữ. Điều này, xin được nói rõ hơn trong post sau viết về bài viết rất hay của chị TVMT.

Hàn Sinh.

Hàn Sinh

12-18-2011, 01:27 PM

Anh Hàn Sinh

Đề tài về Geisha đã xong rồi .
Geisha tựa tựa như hát cô đầu bên VN nhưng họ học nhiều hơn ?

Chúc anh cuối tuần vuiThùy Linh,

Cảm ơn và chúc đầu tuần an nhiên, mong thời gian sẽ qua mau để đến ngày nghỉ off và mùa lễ lớn, em sẽ được nghỉ ngơi relax nhiều hơn...
Đem so sánh với cô đầu của VN, về sinh hoạt và những tai tiếng, thành kiến xã hội, và các ngộ nhận ... có lẽ họ giống nhau được khoảng trên dưới 50%. Về học thuật, có lẽ sự giống nhau của họ không quá 20% đâu Thùy Linh à!

Về học thuật, các cô đầu VN chỉ bán được giọng ca, tiếng hát của mình mà thôi. Ca từ, câu ngâm đã mượn từ khách thơ hoặc thi nhân cổ xưa. Âm nhạc phụ họa đã có người cầm chầu, kéo đàn... Về tài năng, cô đầu không có gì đặc biệt hơn giọng ca tiếng hát của mình.
Trong khi đó, Geisha nếu tìm hiểu kỹ về thế giới của họ, chúng ta đã hoặc sẽ thấy hoàn toàn khác hẳn.
Để làm rõ hơn những điều đó, anh sẽ gõ một bài nhận định riêng sau đây:

Khoảng giữa năm 2007 hoặc 2008, trong chuyến vacation đi San Jose anh tình cờ đọc được bài viết của chị Trần Viết Minh Thanh về Geisha trên nhật hoặc tuần báo tiếng Việt xuất bản tại địa phương. Bài viết dưới nhan đề "Thế giới của Đóa Hoa Cành Liễu, Maiko, Geisha, Geiko."

Chủ đề của bài viết hấp dẫn dưới ngòi bút của Minh Thanh [ngày đó anh vẫn chưa biết tác giả là nam hay nữ, và đang làm gì... ] lại càng lôi cuốn độc giả bằng lối trình bày mạch lạc rõ ràng của chị. Do đó, nghiến ngấu trong vòng 10' anh đã đọc xong lượt đầu tiên. Rồi, sau đó đọc lại thêm một lần nữa chậm rãi hơn để thấm được từng ý từng lời của người viết lạ và mới [đối với anh khi đó]!
Quả thật, bài viết cung cấp rất nhiều thông tin mới lạ hoặc đã biết nhưng chỉ rời rạc trong trí nhớ của anh trước đó. Trước khi đọc lại bài lần thứ ba cho thật kỹ, anh chợt chú ý đến lời chú thích dưới tấm hình chụp hai chữ Tàu [Hán tự] phóng to ngay dưới tựa "Thế giới của Đóa Hoa Cành Liễu, Maiko, Geisha, Geiko." của bài viết giá trị:

//img833.imageshack.us/img833/6634/calgeisha.gif

Nguyên văn chú thích của ảnh hai chữ Hán văn đó ghi rằng: "Nghệ giả" [con người của nghệ thuật], viết bằng chữ Hán

Chú thích này đã khiến anh sửng sốt rất nhiều, sau hai lượt đọc bài viết rất công phu đến độ thán phục của chị Minh Thanh!

Thân mến,
Hàn Sinh.

Hàn Sinh

12-18-2011, 04:07 PM

Thùy Linh,

Anh ráng viết xong bài này trước khi đi birthday's party chiều nay:

...Lời chú thích đi kèm theo ảnh đã làm anh sửng sốt vì nghĩ rằng có chuyện nhầm lẫn [typos] do tòa báo khi trình bày. Đọc lại bài viết thêm lần nữa, anh bắt gặp đoạn text này:

Danh từ Geisha gồm hai phần: Gei có nghĩa là thuộc về nghệ thuật, Sha: người, vậy geisha là người của nghệ thuật. Geisha là những người trình diễn nghệ thuật cổ truyền của Nhật, gồm có: nibon-buyoh, vũ cổ truyền, ca hát âm nhạc cổ truyền được phụ hoạ bởi tiếng đàn của nhạc cụ shamisen, một loại đàn ba dây. Họ còn học đánh trống cổ truyền, học sadoh, nghệ thuật dâng trà, ikebana, nghệ thuật cắm hoa, shodoh, bút pháp, ngâm thơ, và đặc biệt là cách trang phục áo kimono. Bận áo kimono là cả một công trình nghệ thuật! [áo kimono phụ nữ bận thường ngày là loại áo giản tiện hơn]. Các cô geisha còn học phương cách trò chuyện để thích ứng với mọi loại khách hàng. Từ thập niên 60 các cô geisha bắt đầu còn học ngoại ngữ để tiếp xúc với khách ngoại quốc. Thế nên muốn trở thành một geisha chuyên nghiệp phải mất mấy năm để luyện tập những nghệ thuật này.

Câu đầu tiên anh high lited và gạch dưới khiến anh chú ý và như đó là lời giải đáp rất nhiều thắc mắc về vai trò xã hội của Geisha trong văn hóa Nhật bản. Nó cũng trả lời cho rất nhiều nghi vấn mà người ngoại quốc hiểu lầm về thế giới Geisha. [Câu anh bold đậm và gạch dưới, không thấy có trong phần text của em đem về ... Anh không biết tại sao!]

Lời chú thích khiến anh sửng sốt vì không phù hợp với nội dung hai chữ Tàu trong ảnh phóng to:
Hai chữ tàu đó [ 芸者 ] phải được đọc là "Vân giả" mới đúng. Chúng không phải là "Nghệ giả" như lời chú thích cũng như trong câu giải thích của chị Minh Thanh. Cẩn thận hơn, tối hôm đó về anh lên net tra cứu lại trong wikipedia thì thấy rằng các bản Việt, Anh ngữ đều lẫn lộn khi thì dùng chữ [ 芸者 ] và dịch là "nghệ giả" hoặc "art person". Riêng bản Hán văn thì mập mờ lúc là nghệ [ 艺 藝 ] bằng lối viết giản thể [gọn nét] và phồn thể [đầy đủ nét].

Tìm sang bản tiếng Nhật, anh đọc được từ chữ viết Kanji của họ là 芸者 [vân giả].

Có lẽ đối với rất nhiều người, cái sai này không quan trọng vì họ chẳng hiểu gì cả ...
Nhưng thật ra, đã có khác biệt rất lớn giữa hai chữ "nghệ" và "vân" làm thay đổi rất nhiều về tính cách của Geisha tùy theo chúng ta hiểu theo nghĩa của chữ nào trong hai chữ đó!

Tại sao ý nghĩa của chữ Geisha sẽ được hiểu khác nhau nếu gọi là "vân giả" hoặc "nghệ giả"?

Nguyên nghĩa "vân" [ 芸 ], là cuốn sách. Vân song [ 芸窗 ], nghĩa là thư trai, thư phòng. Vì thế, nếu dịch đúng nghĩa của nó, Geisha phải có nghĩa là "người đọc sách" mới đúng tinh thần trong thế giới đáng kiêu hãnh của những người Geisha. Bởi vì, không chỉ có nghệ thuật cầm kỳ họa ca, mà Geisha được đào tạo như những người có kiến thức, biết làm thơ, bình văn, thuộc sử... để xứng đáng làm bạn trò chuyện và nghe tâm sự với/của khách của họ [là những người có địa vị cao xa và kiến thức rộng rãi trong xã hội.

Ngoài ra, cũng có điểm khác biệt khá tế nhị giữa hai chữ "sĩ" [ 士 ] và chữ giả [ 芸 ] mà những người đã học chữ Nho [chữ Hán] khá sâu, dễ dàng nhận ra. Vì thế, chữ "Vân giả" theo nguyên nghĩa tiếng Nhật cho chữ Geisha là hợp lý hơn "Nghệ giả" đã bị người ngoại quốc viết hoặc dịch sai từ nguyên bản.

Trả về nguyên nghĩa của Geisha là "Vân giả" nói nôm na là bạn sách đèn của các thượng khách thì mới có thể giải thích được lý do tại sao xã hội Nhật đã xem trọng thế giới Geisha đến độ xem đó là một nét văn hóa đáng tự hào. Nó cũng giải thích được tại sao, ngay cả con gái nhà giàu quyền quý không thiếu gì phương tiện vật chất cũng có người mơ ước trở thành Geisha mặc cho thời gian rèn luyện gian nan cực khổ và thiếu thốn!
Nếu Geisha chỉ là những người nghệ sĩ [giả] tầm thường ... họ đã không có niềm tự hào đáng kể như thế!

Bỏ qua những việc bị lợi dụng chung quanh danh tiếng của Geisha trong thời chiếm đóng của Mỹ sau thế chiến thứ II đã làm tổn thương thanh danh của họ, Geisha còn được phụ nữ Nhật tự hào vì một lẽ khác nữa:

Với tổ chức giáo dục, đào tạo, rèn luyện, và quản lý chặt chẽ toàn bằng phụ nữ mà thôi; họ tự hào đã dấy lên tinh thần độc lập về tài chính, tổ chức, của phụ nữ trong xã hội khép kín ràng buộc bởi các lễ giáo phong kiến xưa cũ. Việc hóa trang bằng phấn trắng dày đặc như mặt nạ cũng là biểu hiện khoảng cách lành mạnh và rõ rệt giữa người Geisha và khách của họ, dù đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ. Nhưng những trường hợp như vậy, như trong bài viết của chị Minh Thanh cho biết, khi đã lập gia đình, những người phụ nữ đó phải từ bỏ nghiệp Geisha của mình cũng là điều rất hợp lý!

Tóm lại, bài viết của chị Minh Thanh rất công phu và tỉ mỉ. Một lỗi chung của người ngoại quốc khi tìm hiểu về thế giới Geisha đã không hề làm giảm đi giá trị của nó. Nhầm lẫn bất ngờ trong bài viết thực sự đã giúp anh tìm ra được sự thật kể trên. Chị Minh Thanh nằm xuống đã để lại những bài viết thật quý báu cho người đọc. Vì thế, anh đã cố gắng viết bài này như lời tri ân đối với người nằm xuống!

Chúc em tuần mới an khang và vui vẻ,
Thân mến,
Hàn Sinh.

pensee

12-18-2011, 10:26 PM

Hi Thùy Linh,

Hello Pensee, rất vui có Pensee ủng hộ nhen...hihihi khúc đầu vô đề chưa gì hay đâu, càng về sau càng hay hơn [TL tự nghĩ thế ....]
Rất thích!!!
Vậy cái mục này dành để tụi mình tham khảo và học hỏI về văn hóa Nhật ha . P rất thích món ăn Nhật, cây cảnh & trang trí Nhật .. nói chung là bất cứ gì về Nhật [ngoại trừ ... a hèm ...lấy thằng chồng Phát Xít :]]] oops excuse me ....

Ok so, ý kiến như thế này . P muốn làm mấy con Geisha, Maiko [hong biết phải cousin Maika từ trời rơi xuống hong ta ?] đẹp đẹp đặng bỏ vô khung như hình dưới [thay vì hình in, như hiện nay] mục đích sưu tầm các loại búp bê Geisha với các kiểu áo để treo lên tường ... Thấy người ta bán mấy cái kits để làm từng con 1, nhưng P thấy loại giấy đi cùng cái kits không được đẹp, và kiểu cũng không có sophisticated lắm . P biết giấy prints loại đẹp này khá mắc . Tiệm bên Berkeley bán tờ size 30x40 giá cỡ 45-50 USD. Cho nên làm con này phải có mẫu và phải lão luyện tay nghề kẻo không tốn giấy a ...

//lh6.googleusercontent.com/-owW3ENmqoZs/Tu69fh5dYuI/AAAAAAAABO8/MnzXZS_CfzY/s640/1.JPG
//lh3.googleusercontent.com/-NxOVmiDLIM0/Tu69fjDK5jI/AAAAAAAABPA/wC36lFuezRI/s640/2.JPG

Nói chung là rất thích đọc thêm chia sẽ, cao kiến gì hay từ TL và các anh chị & các bạn ...

ps: Hello anh Hàn Sinh . Anh viết nhiều và tỉ mỉ quá à .

Thùy Linh

12-19-2011, 09:57 AM

Anh Hàn Sinh
Cám ơn bài viết của anh, Vân Giả [người đọc sách] lại khg diễn tả hết những gì geisha cống hiến là nghệ thuật nữa ...??

Ah, nghĩa câu đó có ghi, nhưng vì TL đảo lộn ngắt khúc bài viết nên anh khg để ý ...

Anh cũng sắp lên đường bay về thăm Cali rồi héng, ngày làm việc vui nhé .

Thùy Linh

12-19-2011, 10:23 AM

Hi Thùy Linh,

Rất thích!!!
Vậy cái mục này dành để tụi mình tham khảo và học hỏI về văn hóa Nhật ha . P rất thích món ăn Nhật, cây cảnh & trang trí Nhật .. nói chung là bất cứ gì về Nhật [ngoại trừ ... a hèm ...lấy thằng chồng Phát Xít :]]] oops excuse me ....

Ok so, ý kiến như thế này . P muốn làm mấy con Geisha, Maiko [hong biết phải cousin Maika từ trời rơi xuống hong ta ?] đẹp đẹp đặng bỏ vô khung như hình dưới [thay vì hình in, như hiện nay] mục đích sưu tầm các loại búp bê Geisha với các kiểu áo để treo lên tường ... Thấy người ta bán mấy cái kits để làm từng con 1, nhưng P thấy loại giấy đi cùng cái kits không được đẹp, và kiểu cũng không có sophisticated lắm . P biết giấy prints loại đẹp này khá mắc . Tiệm bên Berkeley bán tờ size 30x40 giá cỡ 45-50 USD. Cho nên làm con này phải có mẫu và phải lão luyện tay nghề kẻo không tốn giấy a ...

Nói chung là rất thích đọc thêm chia sẽ, cao kiến gì hay từ TL và các anh chị & các bạn ...

ps: Hello anh Hàn Sinh . Anh viết nhiều và tỉ mỉ quá à .

Hello Pensee

Người Nhật sau khi bị Mỹ thả bom nguyên tử đã chấp nhận làm kẻ bại trận, họ khiêm tốn và cố gắng làm việc ...
Họ làm việc dữ lắm, và cũng có những sở thích lành mạnh để thư thả tâm hồn ...

Chung chung TL có tiếp xúc qua với nhóm trẻ người Nhật, họ cởi mở vui và kín đáo ...
trai, gái một nhóm bạn chơi chung thấy thân lắm mà khg có 1 tí gì "lạm dụng" tình cảm riêng tư như đụng chạm v...v....

Năm 2005, Tr. đã ở Nhật 3 năm, quen thân 1 số bạn Nhật .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan3105.jpg

Họ "partied" ngoài park xong kéo nhau về nhà 1 người sống độc thân, chơi gắn những "games" gì nhìn khó lắm ....
Tr. và anh chàng trai trẻ này đang chơi gắn "games" , TL quan sát những người khác, mạnh ai nấy tự nhiên, họ khg uống rượu ...
lúc đó 2am, có cô lăn ra sa long ngủ khò ...

TL nghi Tr. và anh chàng này có tí tình cảm ......
nhưng hoàn toàn khg có ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan4046-1.jpg

Lúc ngoài park, Tr. mở quà các bạn tặng, cái đồng hồ hồng, chụp hình ...nhìn "body language" anh chàng Nhật hong có cố ý cọ người hay giơ tay choàng ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan3111.jpg

Ở Nhật hầu như người ta "tuân thủ" theo "lệ" chung, đồng nhất ...như đó là chuyện phải như thế và rất tự nhiên ... ví dụ

- khg xả rác, khg khạc nhổ [từ đứa bé đến ông bà lão ...]
- Không dùng ngón tay chỉ vào người khác, khi chỉ vào một ai đó, người Nhật ko dùng ngón trỏ mà ngửa lòng bàn tay khép lại hướng về người được chỉ [ tư thế giống bưng mâm]

- Không rung đùi
- Ngoài người yêu, vợ/chồng, con ra, không bao giờ động chạm vào người đang nói chuyện với mình kể cả lúc thân mật cũng như lúc giận giữ, cãi cọ
- Khi đi thăm người bệnh, dứt khoát không được tặng hoa, trà hoặc những hoa có chậu. Bởi vì người Nhật cho rằng đó là điều không tốt. .
- khi đi mua bán, trả giá là điều thất lễ
- Người Nhật rất sòng phẳng. Nếu họ phải mang ơn người khác, họ sẽ tìm mọi cơ hội để có thể đền đáp người ta.
- Khi đi ăn uống họ bao giờ cũng chia đều chi phí [ warikan ] cho dù là mình mời họ hay được họ mời .
- Khi mời khách khứa đến dư party, đám cưới, tân gia...v.v.., kèm theo thiệp mời bao giờ cũng là một mảnh giấy nhỏ để xác nhận xem khách có đến dự được hay không. Dù đến hoặc không đến được, khách mời phải gửi báo lại cho họ biết để họ còn chuẩn bị.
- Khi ăn, khách không nên bỏ dở bất cứ món gì. Nếu không ăn được món nào, khách phải từ chối ngay từ đầu, tránh việc thử một vài miếng rồi lại bỏ ....
- người Nhật rất coi trọng lời hứa ,họ ko đễ dàng húa một điều gì, nhưng khi đã hứa thì họ sẽ bằng mọi giá để thực hiên lời hứa của mình

- ở Nhật, ngày bé trai là 5/5 âm lịch, ngày các bé gái là 3/3 âm lịch

- người Nhật cuối gập người khi chào nhau, tùy mức độ cấp bậc càng co thì người chào gập càng thấp
- khi trò chuyện với người ít quen biết, phụ nữ Nhật tránh nhìn vào mắt người đối diện, điều đó thể hiện đức hạnh
- người Nhật thích cách nói gián tiếp và ẩn ý, không nói thẳng .
..........

còn nhiều vô số ....hihihi bửa khác tiếp cái list này
_____________

Pensee hãy tự hỏi mình, có đủ đam mê để theo đuổi nghệ thuật xếp giấy orgigami khg ?
giấy cũng mắc mà còn thời gian và kiên nhẫn nữa ...mới làm mà học cái khó trước e khg được ưng ý đâu .

TL có bức tranh cô geisha làm bằng lụa, để rảnh chọp hình nhen .

TL mở ra thấy nhiều chóng mẹt lun Pensee ui ......coi thử có cái nào chơi hong nhen .

//www.google.com.au/search?q=or...w=1280&bih=550 [//www.google.com.au/search?q=origami+instructions&hl=en&rlz=1R2ACAW_en&prmd=imvns&tbm=isch&tbo=u&source=univ&sa=X&ei=51fvToLrJZKgiQfm9Yj4Ag&ved=0CE0QsAQ&biw=1280&bih=550]

Ah, Pensse

Anh Hàn Sinh là mọt sách, cặp mắt có đeo 2 miếng ve chai dầy cui á .........

Thôi dọt lẹ ............hong dám ngó lại .....
=]]

Ý Yên

12-19-2011, 11:30 PM

Chị Ý Yên, do Thùy Linh đã kết thúc phần Geisha và Maiko xong rồi; HS xin được trả lời câu hỏi trên của chị. Có hai lý do chính khiến các Maiko và Geisha thoa phấn vẽ trắng toát trên mặt, da quanh cổ và vai và làm nền cho những nét vẽ trang điểm rất đậm trên gương mặt họ .

…. Trả về nguyên nghĩa của Geisha là "Vân giả" nói nôm na là bạn sách đèn của các thượng khách thì mới có thể giải thích được lý do tại sao xã hội Nhật đã xem trọng thế giới Geisha đến độ xem đó là một nét văn hóa đáng tự hào. Nó cũng giải thích được tại sao, ngay cả con gái nhà giàu quyền quý không thiếu gì phương tiện vật chất cũng có người mơ ước trở thành Geisha mặc cho thời gian rèn luyện gian nan cực khổ và thiếu thốn!
…… dù đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ. Nhưng những trường hợp như vậy, như trong bài viết của chị Minh Thanh cho biết, khi đã lập gia đình, những người phụ nữ đó phải từ bỏ nghiệp Geisha của mình cũng là điều rất hợp lý!

Chào chủ nhà Thùy Linh, anh Hàn Sinh, Pensee, SanHo,

Cám ơn TL và anh HS đã giải thích nên YY mới hiểu rõ hơn về mấy cô Geisha, đáng hâm mộ thiệt chứ, vì ngoài nhan sắc ra mấy cô còn được huấn luyện và phải học hỏi thêm trong nhiều lãnh vực [chắc chỉ không cần học nấu bếp thôi:]] .
Thiệt tình từ xưa tới giờ YY vẫn nghĩ đó là một nghề xấu không à, bậy thiệt ! [tự thú cuối năm:-$]

Mà đọc xong bài trên lại thêm ra thắc mắc, là những cô Geisha vừa đẹp vừa tài giỏi như vậy, lại là nét văn hóa tự hào của xã hội Nhật, thì chắc phải là những người quí hiếm, thế thì phải có nhiều nhiều quí ông tranh nhau và rất hãnh diện khi cưới được người vợ trong giới Geisha, thế sao chỉ là: “đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ” ?

Đôi khi có nghĩa là không có nhiều, phải không cơ .
Tại người Nhật đa số vẫn còn bảo thủ, hay tại các cô Geisha có lời thề hứa không lập gia đình? [vì thấy anh HS có kiến thức rộng rãi trong nhiều lãnh vực nên tiện thể gặp anh trong nhà TL nên hỏi ké vậy đó mà]

Người Nhật sau khi bị Mỹ thả bom nguyên tử đã chấp nhận làm kẻ bại trận, họ khiêm tốn và cố gắng làm việc ...
Họ làm việc dữ lắm, và cũng có những sở thích lành mạnh để thư thả tâm hồn ...
Chung chung TL có tiếp xúc qua với nhóm trẻ người Nhật, họ cởi mở vui và kín đáo ...
trai, gái một nhóm bạn chơi chung thấy thân lắm mà khg có 1 tí gì "lạm dụng" tình cảm riêng tư như đụng chạmv...v..
Năm 2005, Tr. đã ở Nhật 3 năm, quen thân 1 số bạn Nhật

Đồng ý với TL là người Nhật rất có tinh thần tự giác.
Trong chỗ chị làm có vài người Nhật, họ vui tính nhưng thật là kín đáo đôi khi xa cách, ít có màn tâm sự tâm tình cho dù là biết nhau lâu, nên nhiều khi có thắc mắc mà cũng không muốn hỏi .

Nghỉ lễ cuối năm có tính đi đâu chơi không TL ?

nam2010

12-19-2011, 11:36 PM

.....
kẻ chỉ biết đọc lõm bõm đâu đó, rồi viết ... nhảm nhí:
.....

Thùy Linh,

Anh ráng viết xong bài này trước khi đi birthday's party chiều nay:

...Lời chú thích đi kèm theo ảnh đã làm anh sửng sốt vì nghĩ rằng có chuyện nhầm lẫn [typos] do tòa báo khi trình bày. Đọc lại bài viết thêm lần nữa, anh bắt gặp đoạn text này:

Danh từ Geisha gồm hai phần: Gei có nghĩa là thuộc về nghệ thuật, Sha: người, vậy geisha là người của nghệ thuật. Geisha là những người trình diễn nghệ thuật cổ truyền của Nhật, gồm có: nibon-buyoh, vũ cổ truyền, ca hát âm nhạc cổ truyền được phụ hoạ bởi tiếng đàn của nhạc cụ shamisen, một loại đàn ba dây. Họ còn học đánh trống cổ truyền, học sadoh, nghệ thuật dâng trà, ikebana, nghệ thuật cắm hoa, shodoh, bút pháp, ngâm thơ, và đặc biệt là cách trang phục áo kimono. Bận áo kimono là cả một công trình nghệ thuật! [áo kimono phụ nữ bận thường ngày là loại áo giản tiện hơn]. Các cô geisha còn học phương cách trò chuyện để thích ứng với mọi loại khách hàng. Từ thập niên 60 các cô geisha bắt đầu còn học ngoại ngữ để tiếp xúc với khách ngoại quốc. Thế nên muốn trở thành một geisha chuyên nghiệp phải mất mấy năm để luyện tập những nghệ thuật này.

Câu đầu tiên anh high lited và gạch dưới khiến anh chú ý và như đó là lời giải đáp rất nhiều thắc mắc về vai trò xã hội của Geisha trong văn hóa Nhật bản. Nó cũng trả lời cho rất nhiều nghi vấn mà người ngoại quốc hiểu lầm về thế giới Geisha. [Câu anh bold đậm và gạch dưới, không thấy có trong phần text của em đem về ... Anh không biết tại sao!]

Lời chú thích khiến anh sửng sốt vì không phù hợp với nội dung hai chữ Tàu trong ảnh phóng to:
Hai chữ tàu đó [ 芸者 ] phải được đọc là "Vân giả" mới đúng. Chúng không phải là "Nghệ giả" như lời chú thích cũng như trong câu giải thích của chị Minh Thanh. Cẩn thận hơn, tối hôm đó về anh lên net tra cứu lại trong wikipedia thì thấy rằng các bản Việt, Anh ngữ đều lẫn lộn khi thì dùng chữ [ 芸者 ] và dịch là "nghệ giả" hoặc "art person". Riêng bản Hán văn thì mập mờ lúc là nghệ [ 艺 藝 ] bằng lối viết giản thể [gọn nét] và phồn thể [đầy đủ nét].

Tìm sang bản tiếng Nhật, anh đọc được từ chữ viết Kanji của họ là 芸者 [vân giả].

Có lẽ đối với rất nhiều người, cái sai này không quan trọng vì họ chẳng hiểu gì cả ...
Nhưng thật ra, đã có khác biệt rất lớn giữa hai chữ "nghệ" và "vân" làm thay đổi rất nhiều về tính cách của Geisha tùy theo chúng ta hiểu theo nghĩa của chữ nào trong hai chữ đó!

Tại sao ý nghĩa của chữ Geisha sẽ được hiểu khác nhau nếu gọi là "vân giả" hoặc "nghệ giả"?

Nguyên nghĩa "vân" [ 芸 ], là cuốn sách. Vân song [ 芸窗 ], nghĩa là thư trai, thư phòng. Vì thế, nếu dịch đúng nghĩa của nó, Geisha phải có nghĩa là "người đọc sách" mới đúng tinh thần trong thế giới đáng kiêu hãnh của những người Geisha. Bởi vì, không chỉ có nghệ thuật cầm kỳ họa ca, mà Geisha được đào tạo như những người có kiến thức, biết làm thơ, bình văn, thuộc sử... để xứng đáng làm bạn trò chuyện và nghe tâm sự với/của khách của họ [là những người có địa vị cao xa và kiến thức rộng rãi trong xã hội.

Ngoài ra, cũng có điểm khác biệt khá tế nhị giữa hai chữ "sĩ" [ 士 ] và chữ giả [ 芸 ] mà những người đã học chữ Nho [chữ Hán] khá sâu, dễ dàng nhận ra. Vì thế, chữ "Vân giả" theo nguyên nghĩa tiếng Nhật cho chữ Geisha là hợp lý hơn "Nghệ giả" đã bị người ngoại quốc viết hoặc dịch sai từ nguyên bản.

Trả về nguyên nghĩa của Geisha là "Vân giả" nói nôm na là bạn sách đèn của các thượng khách thì mới có thể giải thích được lý do tại sao xã hội Nhật đã xem trọng thế giới Geisha đến độ xem đó là một nét văn hóa đáng tự hào. Nó cũng giải thích được tại sao, ngay cả con gái nhà giàu quyền quý không thiếu gì phương tiện vật chất cũng có người mơ ước trở thành Geisha mặc cho thời gian rèn luyện gian nan cực khổ và thiếu thốn!
Nếu Geisha chỉ là những người nghệ sĩ [giả] tầm thường ... họ đã không có niềm tự hào đáng kể như thế!

Bỏ qua những việc bị lợi dụng chung quanh danh tiếng của Geisha trong thời chiếm đóng của Mỹ sau thế chiến thứ II đã làm tổn thương thanh danh của họ, Geisha còn được phụ nữ Nhật tự hào vì một lẽ khác nữa:

Với tổ chức giáo dục, đào tạo, rèn luyện, và quản lý chặt chẽ toàn bằng phụ nữ mà thôi; họ tự hào đã dấy lên tinh thần độc lập về tài chính, tổ chức, của phụ nữ trong xã hội khép kín ràng buộc bởi các lễ giáo phong kiến xưa cũ. Việc hóa trang bằng phấn trắng dày đặc như mặt nạ cũng là biểu hiện khoảng cách lành mạnh và rõ rệt giữa người Geisha và khách của họ, dù đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ. Nhưng những trường hợp như vậy, như trong bài viết của chị Minh Thanh cho biết, khi đã lập gia đình, những người phụ nữ đó phải từ bỏ nghiệp Geisha của mình cũng là điều rất hợp lý!

Tóm lại, bài viết của chị Minh Thanh rất công phu và tỉ mỉ. Một lỗi chung của người ngoại quốc khi tìm hiểu về thế giới Geisha đã không hề làm giảm đi giá trị của nó. Nhầm lẫn bất ngờ trong bài viết thực sự đã giúp anh tìm ra được sự thật kể trên. Chị Minh Thanh nằm xuống đã để lại những bài viết thật quý báu cho người đọc. Vì thế, anh đã cố gắng viết bài này như lời tri ân đối với người nằm xuống!

Chúc em tuần mới an khang và vui vẻ,
Thân mến,
Hàn Sinh.

Sao Thùy Linh không hỏi cô cháu về chữ đó?

Thùy Linh

12-20-2011, 06:13 AM

Sao Thùy Linh không hỏi cô cháu về chữ đó?

Hi Nam, Nam có khỏe khg

Nhỏ Tr. khg hiểu nhiều tiếng Nhật đâu, chỉ biết nói đơn giản những chuyện giao thiệp hàng ngày thôi.

Tr. đưa TL đi mua vé máy bay bên Nhật, vì chỗ TL đi là 1 hòn đảo gần Đại Hàn, mà chính giới trẻ Nhật còn khg rành, Tr. vận dụng hết khả năng mà bị lúng túng, và nhân viên công ty du lịch giở mấy cuốn sách dầy cộm, cũng lâu mới tìm ra nên bay đến đâu và đổi chuyến bay ở đâu cho tiện ...

Vợ của bác sĩ chuyên khoa Nha của TL người Nhật, để TL sẽ hỏi thử sau nhen Nam.

Ngày vui nhiều nhé

Thùy Linh

12-20-2011, 08:09 AM

Chào chủ nhà Thùy Linh, anh Hàn Sinh, Pensee, SanHo,

Cám ơn TL và anh HS đã giải thích nên YY mới hiểu rõ hơn về mấy cô Geisha, đáng hâm mộ thiệt chứ, vì ngoài nhan sắc ra mấy cô còn được huấn luyện và phải học hỏi thêm trong nhiều lãnh vực [chắc chỉ không cần học nấu bếp thôi:]] .
Thiệt tình từ xưa tới giờ YY vẫn nghĩ đó là một nghề xấu không à, bậy thiệt ! [tự thú cuối năm:-$]

Mà đọc xong bài trên lại thêm ra thắc mắc, là những cô Geisha vừa đẹp vừa tài giỏi như vậy, lại là nét văn hóa tự hào của xã hội Nhật, thì chắc phải là những người quí hiếm, thế thì phải có nhiều nhiều quí ông tranh nhau và rất hãnh diện khi cưới được người vợ trong giới Geisha, thế sao chỉ là: “đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ” ?

Đôi khi có nghĩa là không có nhiều, phải không cơ .
Tại người Nhật đa số vẫn còn bảo thủ, hay tại các cô Geisha có lời thề hứa không lập gia đình? [vì thấy anh HS có kiến thức rộng rãi trong nhiều lãnh vực nên tiện thể gặp anh trong nhà TL nên hỏi ké vậy đó mà]

Đồng ý với TL là người Nhật rất có tinh thần tự giác.
Trong chỗ chị làm có vài người Nhật, họ vui tính nhưng thật là kín đáo đôi khi xa cách, ít có màn tâm sự tâm tình cho dù là biết nhau lâu, nên nhiều khi có thắc mắc mà cũng không muốn hỏi .

Nghỉ lễ cuối năm có tính đi đâu chơi không TL ?

Hello chị Ý Yên dễ thương

Để TL "bàn" trước trong khi chờ anh Hàn Sinh hay quý anh, chị, các bạn khác có ý kiến gì khg ?
Anh Hàn Sinh đang làm việc túi bụi và sắp bay đi Cali Thứ 5 này nên cũng đang chạy ...bắn khói ra ...[giống em ...hihihi]

TL đọc thấy trên net nhiều người VN dịch Geisha ra là "vũ nữ", "kỹ nữ" thì trật xa 1 trời về ý nghĩa, khg đúng theo "culture" của người Nhật nghĩ về Geisha đâu.

- Vũ nữ là ca-ve, nhảy đầm với khách đến vũ trường, bar uống rượu ...
ví dụ như ca ve Cẩm Nhung bị vợ của khách nhảy ghen tạt át xít hư mặt hết . Hồi nhỏ TL thấy bà Cẩm Nhung đi ca hát xin ở chợ [nhà mom TL ngay chợ] bà đeo cái hình thời còn trẻ, đẹp, chưa bị nạn...

- Kỹ nữ, như "kỹ nữ" trong " Lời Kỹ Nữ" thơ Xuân Diệu ...
.....
Tình du khách, thuyền qua không buộc chặt.
Lời kỹ nữ đã vỡ vì nước mắt
Cuộc yêu đương gay gắt vị làng chơi
Người viễn du lòng bận nhớ xa khơi
Gỡ tay vướng để theo lời gió nước ..."

kỹ nữ....là gái ....mà thôi sao dịch như vậy cho geisha được .

Geisha học ca múa là múa cổ truyền, đàn nhạc cụ dân tộc cổ truyền, có đọc sách kiến thức, ăn nói khéo, làm vui lòng khách, là tổng hợp của cô đầu, escort, dancer [vũ công], singer, entertainer, beauty, ... nhưng khg phải kỹ nữ, vũ nữ

Nếu khg có từ tương đương để dịch thì cứ gọi là Geisha.

Có sách nói Geisha bôi mặt 1 phần vì khg cho khách biết mặt.

TL nghĩ ...người chọn nghiệp geisha là do họ thích, mà khg chủ ý muốn lấy chồng, họ là mỹ nữ đa tài, có dung, ngôn, hạnh, tuy nói chuyện có "flirting" thì chỉ là góp lời làm vui chứ luôn có khoảng cách "thọ thọ bất thân".

Còn khách đa số là đã có vợ, và geisha khg phải phụ nữ bình thường nên từ đầu họ khg có ý nghĩ cưới "geisha" nhưng đôi khi mê tài, cũng có sinh tình cảm ...

Geisha một khi lấy chồng là bỏ nghiệp geisha [khg có married geisha được]

Có một số rất ít các cô muốn trở thành geisha và tìm chồng trong số khách hàng của họ [đa số là có danh vọng] như Sayuri trong phim "Mermoirs of a geisha" [cô bé lúc 14 tuổi đã thích ông chủ tịch]

Hy vọng TL nghĩ đúng hihihi

Dạ, trả lời chị Ý Yên nè, người Nhật lịch sự nhưng kín đáo, nếu có dịp làm bạn thì họ là bạn tốt, hết lòng vì mình, nhưng cần có thời gian .

Giáng Sinh TL được nghỉ 5 ngày, định đi hái cheery về ăn ngày 24/12, mệt quá TL hủy bỏ dự định về vùng quê chơi mà chỉ họp mặt gia đình ngày 25/12 rồi nghỉ ngơi lấy lại sức. Sang cuối tháng 1, dịp Tết đã mua vé đi overseas cũng định dời vì chuyện nhà khg tiện đi xa lâu chị ạ mà dời thì phải biết book lại lúc nào, đang bận mún ...mất thở lun, khg có suy nghĩ nổi.

Còn chị có đi đâu khg ? có dự tính gì khg ?

Thùy Linh

12-20-2011, 09:17 AM

Hai cô cháu TL đạp xe ra subway, dựng đó [có chỗ để xe đạp, có từng "rack" nếu bỏ quên 5 ngày thì xe cũng còn đó khg có mất đâu, Fukuoka nhiều người chạy xe đạp và đường đi bộ + chạy xe rộng như lộ lớn ...]
bắt xe điện đi leo núi có 88 cái chùa ở Dazaifu .

Đến thị trấn này, bên đây cầu sẽ có cái hộp đựng những que, rút 1 que ra và khỏ vào từng "bar" trên thành cầu sẽ phát ra những điệu nhạc ...

đến hết cầu thì cắm cái que vào cái thùng bên phía kia ....rồi tiếp tục đi vào núi ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan3009-1.jpg

Đi trong rừng trúc bạt ngàn....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Japan4037.jpg

Đi trong rừng trúc lên dốc xuống đèo, lá khô trơn tuột

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan3047.jpg

Đường lên núi là rừng trúc bạt ngàn, không thấy ánh nắng, men theo đường cong queo, dốc đứng, đầy những lá trúc khô trơn tuột...TL suýt té mấy lần...

Chùa số 1 từ chân núi...đến chùa thứ 88 ở trên ngọn...nhưng TL & Tr chỉ ghé có 6 chùa là...TL hết hơi...còn Tr cứ đi băng băng, nên TL đề nghị không ghé chùa số 7-87 mà ráng leo thẳng lên chùa thứ 88 trên ngọn...!!

Hic lúc xuống còn...sợ dữ nữa vì dốc...lá trúc khô trơn tuồn tuột dưới chân...nếu đi là té cắm đầu...cho nên cứ vừa chạy, vừa nhảy kiểu con kangaroo xứ Úc hic hic ! mệt phì khói...mờ hủn dám dừng lại....!

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10016.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan4040.jpg

Ngoc Han

12-20-2011, 04:43 PM

Chúc mừng Giáng Sinh

//i.123g.us/c/edec_c_spirit/th/304573_th.gif

angie

12-20-2011, 05:28 PM

Nghe nói trúc thân vàng, tre thân xanh.

Tượng phật to quá chị Linh ! Thấy cảnh rừng trúc/tre giống mấy cảnh trong phim cổ trang ghê!

Đi hái cherry cũng được á chị ! Trái nào trái nấy to không à ! Ăn 1 trái đáng 1 trái. Chộp hình về cho em ăn ngó với nhen chị !

Hàn Sinh

12-20-2011, 08:16 PM

Hi Thùy Linh,

Rất thích!!!
Vậy cái mục này dành để tụi mình tham khảo và học hỏI về văn hóa Nhật ha . P rất thích món ăn Nhật, cây cảnh & trang trí Nhật .. nói chung là bất cứ gì về Nhật [ngoại trừ ... a hèm ...lấy thằng chồng Phát Xít :]]] oops excuse me ....

Nói chung là rất thích đọc thêm chia sẽ, cao kiến gì hay từ TL và các anh chị & các bạn ...

ps: Hello anh Hàn Sinh . Anh viết nhiều và tỉ mỉ quá à . Hello Pensse,

Đầu tiên, xin chúc Pensse, Thùy Linh và mọi người trong quán Du Lịch Nhật Bản – Thùy Linh một mùa Giáng Sinh an vui.
HS vốn tính lazy nên chỉ muốn gõ chỉ vài dòng cho xong một câu chuyện… Thật tình, chẳng quen chuyện viết lách nên trình bày có phần luộm thuộm không đầu không đuôi nên thường được khen là dài, dai, và … dở ẹc! =]]

Hàn Sinh.

Hàn Sinh

12-20-2011, 08:41 PM

Anh Hàn Sinh
Cám ơn bài viết của anh, Vân Giả [người đọc sách] lại khg diễn tả hết những gì geisha cống hiến là nghệ thuật nữa ...??

Ah, nghĩa câu đó có ghi, nhưng vì TL đảo lộn ngắt khúc bài viết nên anh khg để ý ...

Anh cũng sắp lên đường bay về thăm Cali rồi héng, ngày làm việc vui nhé . Thùy Linh,

Vì bài viết trước ngắn quá… và gõ vội trong khi nhấp nhổm đi tiệc … nên đã không đủ ý. Rồi gây thắc mắc cho em và cả người khác nữa [trong đó có câu hỏi của chị YY]. Em đã biết anh vẫn còn tối tăm với công việc cho đến tối mai, trước khi lấy vacation. Vì thế, post trả lời này đã không gõ sớm hơn được.

Bài viết trước anh gõ tặng người đã khuất, như sự tri ân đối với những cống hiến của chị Minh Thanh qua bài viết công phu và tỉ mỉ. Do đó, anh đã dành những lời đẹp đẽ nhất có thể được.

Tuy nhiên về mặt học thuật, là một tác giả của những bài viết công phu như thế, chắc chắn chị Minh Thanh đã không muốn có những nhầm lẫn trong sáng tác mang đầy công sức và thời gian của mình bỏ vào.

Theo cách viết chữ Kanji của người Nhật, Geisha là “Vân giả” [ 芸者 ], do đó khi đọc hoặc giải thích chữ này, chúng ta chỉ đơn giản đọc chính xác chữ viết và giải thích trên chữ viết đó, thì có gì là khó hiểu, hả em?

Lấy thí dụ, tên anh là Nguyễn văn Xoài, một người ngoại quốc nào đó chỉ vào và đọc rồi giải thích đó là Trần văn Sầu Riêng, thì em sẽ nghĩ sao? Là tác giả của nó, anh nghĩ rằng chị Minh Thanh đã không muốn điều này xảy ra với bài viết rất giá trị của mình.

Điều em thắc mắc rằng, Geisha = Vân Giả, đã không nói lên được cống hiến nghệ thuật của họ, thì đã có chữ Geigi [芸妓]. Chữ này, âm Hán Việt đọc là “Vân Kỹ”, tức là có cả sách đọc có cả lời ca điệu múa. Điều đó có lẽ đã làm cho em hài lòng rồi, phải không? :]

Sẽ có một số người đọc được ít chữ Hán văn hỏi rằng, vì sao chữ Vân [ 芸 ] bình thường chỉ là tên của một loại cỏ thơm [vân hương] nhưng lại được hiểu nghĩa là cuốn sách?

Cỏ vân hương được dùng ép vào sách vở sẽ tránh được mối mọt. Từ đó, nghĩa bóng của chữ Vân [ 芸 ] này luôn luôn được hiểu là cuốn sách là vì thế!

Bộ bách khoa toàn thư đầu tiên của nước ta “Vân Đài Loại Ngữ” [ 芸臺類語 ] do Lê Quý Đôn biên soạn cũng đã dùng chữ Vân này với nghĩa đó: “Vân Đài Loại Ngữ” dịch sang tiếng Việt là “Các bài luận văn được sáng tác bên kệ sách”.

Bàn sang chữ “Kỹ” trong chữ “Vân Kỹ” [Geigi]. Thật ra, nguyên thủy nghĩa của chữ này chỉ là người làm nghề ca hát và không có gì xấu xa cả, đâu em!

Trong cuốn Lạc Dương Già Lam Ký viết về chuyến đi thăm chùa Thiếu Lâm Tự của mình năm 547, có đoạn Dương Huyên Chi viết “妓女三百人, 盡皆國色” [ Kỹ nữ tam bách nhân, tận giai quốc sắc – dịch, kỹ nữ ba ngàn, toàn là quốc sắc giai nhân]. Trong câu này, nghĩa của kỹ nữ cũng chỉ là người làm nghề múa hát mà thôi!

Tuy nhiên, trong quá trình phát triển của nghề ca hát thời xa xưa trong, một phần [không phải là tất cả] trong số họ lại gắn bó với nghề bán phấn buôn hương. Vì thế, thành kiến “xướng ca vô loài” được dịp gán lên trên chữ “kỹ” đó như là gái làng chơi như một thứ nghĩa bóng xấu xa.

Giới hạn trong post trả lời này, anh chỉ muốn nói rằng, ngoài chữ Geisha có nghĩa là “Vân Giả” ra, họ cũng dùng chữ Geigi, “Vân Kỹ” mà trong đó bao hàm đủ công việc của họ và không hề ám chỉ việc mua hương bán phấn như thành kiến xã hội đã gán vào nó!

Sẵn viết về các nghĩa bóng của một chữ như chữ "Vân" và chữ "Kỹ" trong bài trả lời này, anh gõ thêm một câu thành ngữ "Hữu xạ tự nhiên hương - 有麝自然香" . Nguyên văn trong câu có chữ "xạ" là tên của loài hươu xạ có mùi thơm. Mùi thơm của loài này nằm trong một cái túi dưới bụng hươu đực toát ra để quyến rũ hươu cái. Túi xạ này thường bị các ông Tàu lấy dùng làm hương liệu.
Tuy nhiên, câu này không được dùng theo nghĩa đen của nó. Trăm phần trăm khi nói đến câu thành ngữ này, người ta dùng hoàn toàn theo nghĩa bóng. Câu thành ngữ dùng để răn mình giữ tính khiêm cung, tránh điều khoác lác khoe khoang.

Hữu xạ tự nhiên hương hàm ý rằng người đẹp, khôn ngoan, hay tài giỏi ... chẳng cần phải khoe khoang ... Người khác nhìn vào có thể đánh giá được hay hoặc dở ra sao. Câu thành ngữ không hề nói đến mùi hương trong cơ thể người ta, như nhiều người khác tưởng nhầm, em ạ!

Thân mến,
Hàn Sinh.

Hàn Sinh

12-20-2011, 08:47 PM

Chào chủ nhà Thùy Linh, anh Hàn Sinh, Pensee, SanHo,

Cám ơn TL và anh HS đã giải thích nên YY mới hiểu rõ hơn về mấy cô Geisha, đáng hâm mộ thiệt chứ, vì ngoài nhan sắc ra mấy cô còn được huấn luyện và phải học hỏi thêm trong nhiều lãnh vực [chắc chỉ không cần học nấu bếp thôi:]] .
Thiệt tình từ xưa tới giờ YY vẫn nghĩ đó là một nghề xấu không à, bậy thiệt ! [tự thú cuối năm:-$]

Mà đọc xong bài trên lại thêm ra thắc mắc, là những cô Geisha vừa đẹp vừa tài giỏi như vậy, lại là nét văn hóa tự hào của xã hội Nhật, thì chắc phải là những người quí hiếm, thế thì phải có nhiều nhiều quí ông tranh nhau và rất hãnh diện khi cưới được người vợ trong giới Geisha, thế sao chỉ là: “đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ” ?

Đôi khi có nghĩa là không có nhiều, phải không cơ .
Tại người Nhật đa số vẫn còn bảo thủ, hay tại các cô Geisha có lời thề hứa không lập gia đình? [vì thấy anh HS có kiến thức rộng rãi trong nhiều lãnh vực nên tiện thể gặp anh trong nhà TL nên hỏi ké vậy đó mà]

Chào YY, anh Ngọc Hân và cả phố,

Cảm ơn YY có lời khen. Thật ra, HS có thói quen bạ đâu đọc đó rồi lâu ngày các chi tiết đọng lại đâu đó trong đầu … Khi cần đến thì lục lọi ra … Nhưng cũng quên nhiều nên phải cần nhờ đến google kiểm tra lại trí nhớ ngày càng tồi tệ!

Trong bài trước, HS cân nhắc nhiều lần trước khi gõ câu này “: đôi khi cũng có những người khách yêu quý Geisha và cưới về làm vợ ? “

Cân nhắc trước khi gõ vì,

Thứ nhất, ngay từ khi ra đời cho đến nay, con số Geisha thật sự trong mọi giai đoạn lịch sử nước Nhật đều không nhiều. Nếu chúng ta thấy con số cao hơn số ngàn là do những kẻ lợi dụng danh tiếng của họ để mưu lợi tài chính qua việc bán buôn thân xác phụ nữ. Vì bản thân các luật lệ của Geisha ngăn cấm điều đó trước khi luật pháp nước Nhật ban hành.

Thứ hai, như TL đề cập trong xã hội xưa kia khách của Geisha thường là người có địa vị xã hội và đã có gia đình tìm đến Geisha như tìm nơi giải trí có tính cách cao hơn những trà quán thông thường. Họ không đến chỉ vì ly rượu, chén trà, lời ca, tiếng hát… không thôi. Họ tìm đến Geisha với những nhu cầu mà người vợ bình thường ở nhà không có: các nhu cầu này có cả việc cùng nhau đánh cờ, làm thơ, bình văn, và thậm chí trao đổi chuyện … thời sự, chính trị …

Ngược lại, người Geisha nổi tiếng không mấy khi thiếu thốn vật chất vì tăm tiếng của mình… Có nhiều Geisha đến tuổi ngoài sáu mươi vẫn còn làm việc nhờ tài năng thực sự của họ hơn là nhan sắc. Khi đã về chiều, họ lại đào tạo học trò mới… Với các Geisha lớn tuổi và đầy tài năng này, dù quý mến họ; các vị khách chưa hẳn đã có ý định cưới về làm vợ.

Ngoài ra trong bài trước, HS có nói đến tính độc lập [tự do] của Geisha so với phụ nữ bình thường trong xã hội Nhật Bản xa xưa và mãi đến sau này… Đánh đổi tự do của mình để chấp nhận cuộc sống gia đình gò bó cũng là cân nhắc của Geisha.

Tất nhiên, cũng không ít Geisha có mạnh thường quân tài trợ họ chi phí học hành, may sắm áo quần đắt tiền từ khi còn là Maiko… Nhưng thế giới bên ngoài [trong chính xã hội Nhật] không được biết về các quan hệ này rõ ràng lắm!

Ngay cả các đường nét vẽ phía dưới chân tóc nơi sau gáy của Geisha, cũng có ý nghĩa riêng như các thông điệp mà người trong thế giới của họ mới tường tận được. Vì chúng vừa mang ý nghĩa tập tục tôn giáo lâu đời và cũng là các tín/ám hiệu riêng dành cho khách của họ…

Trong chiều dài lịch sử nhiều thế kỷ, trước tiên là nghề ca múa [Geigi] rồi Geisha chính thức ra đời và cho đến sau này… Tăm tiếng họ cũng từng nhiều lần bị ảnh hưởng và có nhiều giai đoạn bị cấm đoán. Thế kỷ 18, họ đã từng bị cấm oan vì bị gán ghép cùng với các hoạt động của môn ca múa kịch Kabuki. Thời gian đó, vì Kabuki có nhiều hoạt động mại dâm nên Kabuki và Geisha cùng bị cấm đoán.

Ít người trong chúng ta biết rằng mại dâm của Kabuki thời gian đó là đàn ông. Vì thế, trong xã hội Nhật ngày xưa, hiện tượng “gay” đã có cùng thời hoặc có trước phương Tây.

Sau thế chiến thứ II, nước Nhật bại trận, bị quân đội Mỹ chiếm đóng. Nhiều gái buôn hương tự nhận mình là Geisha để trục lợi nơi các người lính ngoại quốc xa nhà. Một lần nữa, thanh danh của Geisha lại bị đem ra bôi nhọ, như post của anh Ngọc Hân đóng góp.

Hàn Sinh.

Em xin đưa ra một giả thuyết táo bạo là các anh chị chả biết gì cả, chỉ gúc gồ rồi mò theo mà nói.

Geisha thật ra là phường ca kỹ. Geisha = con hát. Vâng, dù có luyện tập bao nhiêu thì họ chỉ là thứ đồ chơi. Gei là phiên âm từ chữ Hán "nghê" [霓]. "Nghê" là gì? Thưa là viết tắt của "nghê thường" [霓裳]. Sau này có nhiều geisha nổi danh nên xã hội Nhật học đòi viết trại thành "nghệ giả" [芸者]. Nguyên thủy thì tiếng Nhật nó không viết bằng như thế đâu. Tiếng Nhật luôn luôn viết bằng katakana. Đi tìm chữ Hán để nói mò thì quả là thất sách.

Ý Yên

12-20-2011, 11:23 PM

Chào Ý Yên
Những gì Ý Yên nghĩ đúng chứ không sai đâu, theo tài liệu về Geisha ….

Chào YY, anh Ngọc Hân và cả phố,
Cảm ơn YY có lời khen. Thật ra, HS có thói quen bạ đâu đọc đó rồi lâu ngày các chi tiết đọng lại đâu đó trong đầu … Khi cần đến thì lục lọi ra … Nhưng cũng quên nhiều nên phải cần nhờ đến google kiểm tra lại trí nhớ ngày càng tồi tệ!
Cám ơn Thùy Linh, anh Ngọc Hân và anh Hàn Sinh,
Chào Angie, Chín, anh Ốc và các bạn,

Trời, áy náy quá, chỉ vì mấy cái thắc mắc lẩm cẩm của mình mà làm cho Thùy Linh và anh HS, vốn đã đang bận tối tăm mặt mũi, lại còn phải dành thời gian đi tra cứu và trả lời cho YY nữa chứ, xin lỗi nhe!

Hai cô cháu TL đạp xe ra subway, dựng đó [có chỗ để xe đạp, có từng "rack" nếu bỏ quên 5 ngày thì xe cũng còn đó khg có mất đâu, Fukuoka nhiều người chạy xe đạp và đường đi bộ + chạy xe rộng như lộ lớn ...]
bắt xe điện đi leo núi có 88 cái chùa ở Dazaifu .
Chùa số 1 từ chân núi...đến chùa thứ 88 ở trên ngọn...nhưng TL & Tr chỉ ghé có 6 chùa là...TL hết hơi...còn Tr cứ đi băng băng, nên TL đề nghị không ghé chùa số 7-87 mà ráng leo thẳng lên chùa thứ 88 trên ngọn...!!
Hic lúc xuống còn...sợ dữ nữa vì dốc...lá trúc khô trơn tuồn tuột dưới chân...nếu đi là té cắm đầu...cho nên cứ vừa chạy, vừa nhảy kiểu con kangaroo xứ Úc hic hic ! mệt phì khói...mờ hủn dám dừng lại....!

he he ngày 3 bữa ăn toàn sushi với đậu hũ, rồi đi xe đạp, lại leo núi và nhảy tưng tưng như kangaroo, chắc vậy mà TL thấy có nhiều cô gái Nhật cao ốm xinh đẹp đấy :].

Lý thú, lót dép ngồi nghe TL kể tiếp …..

maiyeuthuong

12-20-2011, 11:27 PM

Tiếng Nhật luôn luôn viết bằng katakana.

Thật vậy hả Ốc?

Dạ đúng, katakana luôn được dùng để phiên âm chữ Hán. Chữ "geisha" nguyên thuỷ cũng được viết theo dạng katakana rồi sau này người Nhật tiếp thị bằng chữ Hán cho nó sang.

Hàn Sinh

12-21-2011, 05:48 AM

Nếu 芸者 = Vân giả thì chữ này 芸術 anh Hàn sinh nghĩ là chữ gì và nghĩa gì? vân thuật = thuật sách đèn?. Theo HX được biết người Nhật họ vay mưộn chữ viết từ tiếng Tàu Kanji ra nhưng ý nghĩa và cách dùng thì hoàn toàn khác hằn tiếng Tàu nên nếu mình dùng tiếng Hán để lý giải tiếng Nhật thì HX nghĩ là mìnnh sẽ hiểu khộng đúng lắm.

:]

Về chữ viết thì tiếng Nhật có ba dạng chữ Kanji, Hiragana [dùng để phiên âm chữ Kanji], và Katakana. Katakana chỉ được dùng để phiên âm những từ ngữ ngọai lai còn chính thì họ dùng Kanji và Hiragana để viết.

Quành lại chào cô chủ quán TL và mọi ngườii:]Tôi hy vọng HX nhìn ra được vấn đề:

Nếu người Nhật muốn gọi là nghệ giả, chắc chắn họ đã dùng chữ một trong hai chữ này 艺者 hoặc 藝者. Chẳng lẽ cả nước Nhật lại dốt tiếng Hán mà phải dùng sai chữ 芸者 này và đọc là nghệ giả như HX nghĩ vậy?

HX nghĩ thế nào, đã bao giờ bản thân HX từng gặp chữ "Nguyễn văn Xoài", mà lại đọc thành "Trần văn Ớt" chưa nhỉ?
Vấn đề quá rõ đối với một người đang dùng kỳ ngôn ngữ nào: chữ viết sao thì cách đọc và nghĩa được giải thích như vậy. "Cam" không thể đọc là "Chanh" và giải nghĩa đó là trái chanh được?
Phải chăng điều này rất bí ẩn và vô cùng khó hiểu, đối với HX?

Thùy Linh

12-21-2011, 07:22 AM

Chào quý anh, chị, em, các bạn, HX, Ốc, các ACE

Chữ viết Geisha dịch ra sao TL khg rõ, Geisha là hình ảnh chung, khg riêng cá nhân và cách người Nhật tôn trọng "Geisha" của họ, khác với cách người Việt đối với ca sĩ VN....

Nhà chị Nakajo bạn TL, có trưng cô Geisha cao 60cm mét, đẹp lắm, nếu họ trưng geisha trong phòng khách, thì ý nghĩ về vai trò của geisha trong văn hóa Nhật, khg phải chỉ đơn thuần như mấy anh chàng VN treo hình ca sĩ Như Loan đâu.

Geisha

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/USA171.jpg

Để cho công bằng cho "giới Geisha của Nhật", TL xin 1 điều là chúng ta không bàn thêm về "Geisha" nữa, TL hứa có dịp sẽ hỏi một vài người Nhật cho rõ ràng, khi có câu trả lời sẽ đem vào sau này nhé .

Cám ơn tất cả những ý kiến quý báu .

Một ngày vui và TL chúc quý anh, chị, em, các bạn và thành viên trong Đặc Trưng mùa lễ Giáng Sinh an lành hạnh phúc .

Thùy Linh

12-21-2011, 10:11 AM

Tượng phật to quá chị Linh ! Thấy cảnh rừng trúc/tre giống mấy cảnh trong phim cổ trang ghê!

Đi hái cherry cũng được á chị ! Trái nào trái nấy to không à ! Ăn 1 trái đáng 1 trái. Chộp hình về cho em ăn ngó với nhen chị !

Oh tre/trúc thì hong biết ? mà nó ốm cà tong, đi trong rừng đó hong có thấy ...trời xanh đâu ...

Em Chín, cảnh ở ngoài đẹp hơn, tại hồi đó chưa học, chị chọp hình thấy xí vậy á .
Chị đi hái về để cho má nuôi, hàng xóm và để ăn, mình hái thì để được lâu hơn, $5/ký thôi em gái, chợ đang bán $12/ký hihihi.

Thùy Linh

12-21-2011, 10:50 AM

Cám ơn Thùy Linh, anh Ngọc Hân và anh Hàn Sinh,
Chào Angie, Chín, anh Ốc và các bạn,

Trời, áy náy quá, chỉ vì mấy cái thắc mắc lẩm cẩm của mình mà làm cho Thùy Linh và anh HS, vốn đã đang bận tối tăm mặt mũi, lại còn phải dành thời gian đi tra cứu và trả lời cho YY nữa chứ, xin lỗi nhe!

he he ngày 3 bữa ăn toàn sushi với đậu hũ, rồi đi xe đạp, lại leo núi và nhảy tưng tưng như kangaroo, chắc vậy mà TL thấy có nhiều cô gái Nhật cao ốm xinh đẹp đấy :].

Lý thú, lót dép ngồi nghe TL kể tiếp …..

Chị Ý Yên dễ thương ơi

Lúc mới đến Nhật TL đang bị ...ú, tại ghé Tân Gia Ba, VN trước ăn nhiều nên bị ...phì lũ, quần áo mặc chật nức khó thở luôn, khg lẽ mua đồ mới, nhờ đạp xe, ăn sushi nhảy như con kangaroo mà đỡ, tuần sau bay ra đảo Oki lại mặc vừa lại

coi em mập ú ...

.. 1 chùa ở Fukuoka

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Japan4017.jpg

TL đến OKI Airport bằng hàng không JAC, hòn đảo này mỗi ngày chỉ có một chuyến bay đi & đến từ tỉnh Xuất Vân [IZUMO]
TL phải bay đến Xuất Vân, đổi chuyến bay mới đến được đảo Oki [gần Đại Hàn] nên rất mệt

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA155.jpg

Tuần sau đó TL bay qua đảo Oki gặp chị Nakajo ra đón .....

Hồi quen biết chị Nakajo, chị còn độc thân, chia tay 1988, sau 17 năm dài vật đổi sao dời, khi gặp lại chị đã lập gia đình có 4 con...!
Chị Nakajo & chồng ra đón, chị vừa ôm TL, vừa nhón gót lên cho cao và kêu lên :

" Chời uiii, sao U cao quá vậy L ơi !?"

thấy ốm lại ròi héng chị Ý Yên .....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/USA156-1.jpg

pensee

12-21-2011, 12:08 PM

Thùy Linh ơi, TL có nụ cười rất đẹp . I love your smile.

Hình lên chùa đẹp quá . P phải take note đặng lần tới ghé chổ này . Thích cảnh chùa lắm . Tụi Nhật nó chơi bạn cũng tôn trọng tình bạn và thật tình lắm . Hồi xưa P có mấy đứa quen ở college . Về Nhật rồi nó vẫn còn viết thư . trong khi mình thì lơ lơ riết rồi mất liên lạc luôn . :[ Nói chung văn hóa giao tế của họ rất lịch sự và ý nhị . Hơi lạnh lùng, nhưng điều đó cũng đúng, vì họ tôn trọng sự riêng tư cá nhân .

Hello anh Hàn Sinh!!!! Hello all!!!

Thùy Linh

12-22-2011, 07:47 AM

Thùy Linh ơi, TL có nụ cười rất đẹp . I love your smile.

Hình lên chùa đẹp quá . P phải take note đặng lần tới ghé chổ này . Thích cảnh chùa lắm . Tụi Nhật nó chơi bạn cũng tôn trọng tình bạn và thật tình lắm . Hồi xưa P có mấy đứa quen ở college . Về Nhật rồi nó vẫn còn viết thư . trong khi mình thì lơ lơ riết rồi mất liên lạc luôn . :[ Nói chung văn hóa giao tế của họ rất lịch sự và ý nhị . Hơi lạnh lùng, nhưng điều đó cũng đúng, vì họ tôn trọng sự riêng tư cá nhân .

Hello anh Hàn Sinh!!!! Hello all!!!

Cám ơn Pensee khen, khi chụp hình là TL nhe răng à hihihi
Pensee nói chuyện dễ thương hồn nhiên lắm á.

Ở Fukuoka có ngôi đền Dazaifu Tenmangu [Thái Tể Phủ - Thiên Mãn Cung] nổi tiếng mà TL chưa có đến ...

Nếu Pensee đi Nhật chơi thì nên đi cố đô Kyoto, có khu Gion, Pontocho là nơi tập trung Geisha, cố đô Nại Lương [Nara], Osaka vui và đồ ăn ngon đa dạng số 1 của Nhật .

Người Nhật họ kín đáo, lịch sự và giữ khoảng cách cho mình và họ. Khi làm bạn thì họ sẽ cởi mở và gần gũi hơn.

Bình thường thấy họ như vậy nhưng khi thấy người khác đói, gặp nạn thì dù khg còn bao nhiêu cũng sẽ chia cho tha nhân một miếng ...[chắc Pen có đọc nhiều về động đất, sóng thần tháng Ba năm nay ? Lúc đó cháu TL đang ở Đông Kinh, người ta kêu cháu TL về nước đi.]
Tính TL đi đâu hay quan sát, để ý, và TL học hỏi được ở người Nhật nhiều điều ..., so với người Trung Quốc thì TQ ....khg có hay được phần nào giống người Nhật hihihi.

TL cũng vậy mấy năm khg gặp cũng lười liên lạc với gia đình chị bạn Nhật .

Chúc Pensee và gia đình Giáng Sinh vui vẻ an lành

Thùy Linh

12-22-2011, 08:29 AM

Hôm nay TL kể chuyện gặp chị Nakajo Noriko ở đâu ? tại sao TL đến đảo Oki thăm gia đình chị ?

Năm xưa TL quen chị Nakajo trong trại tỵ nạn Panatnikhom - Thái Lan [ Một tổ chức của Nhật đài thọ mở bệnh viện IRFF trong trại tỵ nạn và gửi bác sĩ, dược sĩ, y tá, chuyên viên mới ra trường qua thực tập, nếu ai ở trại này, tất phải đến bệnh viện IRFF khám bệnh và chắc thấy bé TL ngồi làm giấy tờ trong phòng xét nghiệm...]

Thuở đó, chị Nakajo vừa ra trường y tá ở Nhật, qua Thái thực tập trong bệnh viện IRFF, còn TL biết viết, nói chút tiếng Anh, nên làm thiện nguyện cho bệnh viện IRFF [làm giấy tờ, trong phòng Lab], chị Nakajo coi phòng thử nghiệm .

1 ngày trước Christmas Eve 1987, cả phòng Lab [ chị Nakajo và người VN làm việc thiện nguyện, trình diễn văn nghệ trong bệnh viện]
chị Nakajo bôi mặt, kêu TL vẽ mặt mà TL hong chịu.
TL còn nhớ bài hát " You are my sunshine ..." chị N chép vô nón giấy [chị làm] cho đội, khi quên thì giở ra xem ...

Lúc xưa TL còn nhỏ, ốm nhách, đen nhẻm, mặt giơ xương .
Những anh VN tị nạn làm chung ...
hình này chụp đúng ngày 23/12/87 trong trại Panatnikhom Thái Lan, lúc đó TL đã ở bị giam trong trại tị nạn Thái hơn 5 năm rồi !!
~~~

Hình này 1988, TL đã "kẹt" ở trại tị nạn Panatnikhom - Chonbury ở Thái gần 6 năm rồi ...
Thời gian đó, TL xin đi làm thiện nguyện giúp đồng bào tị nạn trong trại và giúp bản thân mình quên ...buồn ...khg là TL tự tử rồi ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Image2-Copy.jpg

17 năm sau gặp lại ..........bửa cơm tối đầu tiên chị Nakajo đãi TL

Lúc đó chị đã lấy chồng, có 4 đứa con, anh Hejime chồng chị đang chụp hình ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10003.jpg

Chú bé này đang chỉ TL dùng miếng rong biển, gói cơm & cá salmon hay tôm tươi vào, rồi cuốn tròn lại như cái bì cuốn của ta và chấm vào nước tương ngọt có mù tạt [ mù - tạt cay nồng, TL ăn bị sặc cay tới mũi luôn]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA200.jpg

nam2010

12-22-2011, 10:18 AM

Hi Nam, Nam có khỏe khg

Nhỏ Tr. khg hiểu nhiều tiếng Nhật đâu, chỉ biết nói đơn giản những chuyện giao thiệp hàng ngày thôi.

Tr. đưa TL đi mua vé máy bay bên Nhật, vì chỗ TL đi là 1 hòn đảo gần Đại Hàn, mà chính giới trẻ Nhật còn khg rành, Tr. vận dụng hết khả năng mà bị lúng túng, và nhân viên công ty du lịch giở mấy cuốn sách dầy cộm, cũng lâu mới tìm ra nên bay đến đâu và đổi chuyến bay ở đâu cho tiện ...

Vợ của bác sĩ chuyên khoa Nha của TL người Nhật, để TL sẽ hỏi thử sau nhen Nam.

Ngày vui nhiều nhé

Hi Thùy Linh,

Cháu của TL còn ở Nhật không? TL đến Nhật vào mùa Xuân hay mùa Thu chưa?

Đó chỉ là chuyện viết về chữ Nhật nhưng không dùng sách Nhật để xem rõ nguồn gốc mà lại dùng sách Tàu để bàn loạn thôi!
Trong bài TL trích của TVMT như có gõ nhầm một chữ đó?

À! Tôi có đến thư viện chính tìm được truyện KCT.
Tác giả viết chữ phiên âm của sweet pea.

Chúc vui cuối năm!

Camel

12-22-2011, 03:32 PM

[SIZE=3]Hôm nay TL kể chuyện gặp chị Nakajo ở đâu ? tại sao TL đến đảo Oki thăm gia đình chị ?

TL muốn thăm chị Nakajo Noriko , mà ngày xưa TL quen trong trại tỵ nạn Panatnikhom - Thái Lan [ Một tổ chức của Nhật đài thọ mở bệnh viện IRFF trong trại tỵ nạn và gửi bác sĩ, dược sĩ, y tá, chuyên viên mới ra trường qua thực tập, nếu ai ở trại này, tất phải đến bệnh viện IRFF khám bệnh và chắc thấy bé TL ngồi làm giấy tờ trong phòng xét nghiệm...]

Thùy Linh, trí nhớ còn tốt lắm , trong khi anh hầu như đã quên gần hết quá khứ ! Hình chụp 1987 coi bộ mọi người quần áo cũng có chút tươm tất hơn hồi trước đó 4, 5 năm . Từ xx .. anh chuyển về Phanat có 6 tháng là anh đi Phi để đi Mỹ, trong khi tất cả nhóm anh em 6 người còn lại đều đi Úc trước anh 3 tháng . Nếu có gặp TL lúc đó chắc cô chỉ hơn cái kẹo 1 chút :]

Topic này đúng như TL hứa hẹn , càng về sau càng hấp dẫn với nhiều chi tiết , hình ảnh đẹp ... cool ! :]

Anh Hàn Sinh , dạ gần lễ việc làm bận , chạy rông thăm hỏi bạn bè cũng hết ngày , máy chụp hình đành xếp xó chờ đến đêm giao thừa này :]

Cô 9 chấm hai lăm , say Hi làm quen ;] ... [chín nút được rồi thêm cái lẻ còn chừng bù ah ! ;] ]

Pensee ... chừng nào có xếp giấy thì hú anh 1 cái nha :]] anh giới thiệu cho Pen 1 serie drama movie dưới đây , I think U going like it ! Film của Nhật nhất là film drama có 1 lối dàn dựng ... rất lạ , người xem đòi hỏi phải ngẫm nghĩ hơi nhiều , chịu khó quan sát vì một số film diễn bằng động tác hơn là bằng lời nói ! Hôm trước coi film này xong rủ thằng bạn làm chung đi ăn , nó thấy mình hỏi đầu bếp về món ăn nó cứ trố mắt nhìn :]] ... tầm bậy tầm bạ vậy chứ có biết rõ món mình gọi ra làm sao ! Coi film này xong mới hiểu tại sao tụi Nhật nó lịch sự 1 cách quá đáng ;]

//www.dramacrazy.net/japanese-drama/shinya-shokudo/

Thùy Linh

12-23-2011, 07:12 AM

Hi Thùy Linh,

Cháu của TL còn ở Nhật không? TL đến Nhật vào mùa Xuân hay mùa Thu chưa?

Đó chỉ là chuyện viết về chữ Nhật nhưng không dùng sách Nhật để xem rõ nguồn gốc mà lại dùng sách Tàu để bàn loạn thôi!
Trong bài TL trích của TVMT như có gõ nhầm một chữ đó?

À! Tôi có đến thư viện chính tìm được truyện KCT.
Tác giả viết chữ phiên âm của sweet pea.

Chúc vui cuối năm!

Hi Nam

Bà nội Tr. đã già nên gọi cô cháu gái duy nhất về Úc rồi.

Lần đầu TL đến Nhật tháng 5 mùa xuân, nhưng đã qua mùa hoa Anh Đào, Trà Hoa chỉ có Đỗ Quyên là ngay mùa .
Lần 2 là khi trời chớm sang thu, tháng 9 lá phong bắt đầu nhuốm màu ....

Thượng Uyển đậu = sweet pea

Vậy nhờ Nam coi dùm TL, hoa Wisteria tiếng Nhật dịch ra tiếng Việt là Tử Đằng hay tên khác nữa ?

Noel vui vẻ

Thùy Linh

12-23-2011, 07:35 AM

Thùy Linh, trí nhớ còn tốt lắm , trong khi anh hầu như đã quên gần hết quá khứ ! Hình chụp 1987 coi bộ mọi người quần áo cũng có chút tươm tất hơn hồi trước đó 4, 5 năm . Từ xx .. anh chuyển về Phanat có 6 tháng là anh đi Phi để đi Mỹ, trong khi tất cả nhóm anh em 6 người còn lại đều đi Úc trước anh 3 tháng . Nếu có gặp TL lúc đó chắc cô chỉ hơn cái kẹo 1 chút :]

Topic này đúng như TL hứa hẹn , càng về sau càng hấp dẫn với nhiều chi tiết , hình ảnh đẹp ... cool ! :]

Coi film này xong mới hiểu tại sao tụi Nhật nó lịch sự 1 cách quá đáng ;]

//www.dramacrazy.net/japanese-drama/shinya-shokudo/

Anh Camel

Anh may mắn như vậy nên khg còn nhớ .......
Còn TL thì ngược lại, đó là quãng thời gian TL khó thể quên .....gần 6 năm dài gỡ lịch trong 3 trại Songkhla, Sikiew, Panatnikhom ...

TL vừa đến Thái là người anh bên Mỹ "chu cấp" $ mỗi tháng cho đến lúc TL rời trại, nên vật chất thì TL có đủ, chỉ thiếu tự do thôi !

Vậy lúc Thái đóng cửa trại Sikiew dời lên Panatnikhom anh còn đó khg ?

Bộ phim Nhật đó hình chưa có đoạn kết héng ?

Giáng Sinh vui vẻ anh Camel

Em chưa có thời gian đọc hết . Chạy vô chúc Xmas !

Chúc chị Linh và cả nhà Noel vui vẽ , hạnh phúc, quà nhiều như mưa !

//lh3.googleusercontent.com/-o7VTnhK8bTY/TvVfTJjtddI/AAAAAAAAAP4/ABqZyQ9dcQs/s800/card12.jpg

Triển

12-23-2011, 10:59 PM

Hôm nay TL kể chuyện gặp chị Nakajo Noriko ở đâu ? tại sao TL đến đảo Oki thăm gia đình chị ?

Năm xưa TL quen chị Nakajo trong trại tỵ nạn Panatnikhom - Thái Lan [ Một tổ chức của Nhật đài thọ mở bệnh viện IRFF trong trại tỵ nạn và gửi bác sĩ, dược sĩ, y tá, chuyên viên mới ra trường qua thực tập, nếu ai ở trại này, tất phải đến bệnh viện IRFF khám bệnh và chắc thấy bé TL ngồi làm giấy tờ trong phòng xét nghiệm...]

Thuở đó, chị Nakajo vừa ra trường y tá ở Nhật, qua Thái thực tập trong bệnh viện IRFF, còn TL biết viết, nói chút tiếng Anh, nên làm thiện nguyện cho bệnh viện IRFF [làm giấy tờ, trong phòng Lab], chị Nakajo coi phòng thử nghiệm .

1 ngày trước Christmas Eve 1987, cả phòng Lab [ chị Nakajo và người VN làm việc thiện nguyện, trình diễn văn nghệ trong bệnh viện]
chị Nakajo bôi mặt, kêu TL vẽ mặt mà TL hong chịu.
TL còn nhớ bài hát " You are my sunshine ..." chị N chép vô nón giấy [chị làm] cho đội, khi quên thì giở ra xem ...

Lúc xưa TL còn nhỏ, ốm nhách, đen nhẻm, mặt giơ xương .
Những anh VN tị nạn làm chung ....

hình này chụp đúng 24 năm về trước [vào ngày 23/12/87] trong trại Panatnikhom Thái Lan .
lúc đó TL đã ở bị giam trong trại tị nạn Thái hơn 5 năm rồi !!

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Image-Copy.jpg

Hình này 1988, TL đã "kẹt" ở trại tị nạn Panatnikhom - Chonbury ở Thái gần 6 năm rồi ...
Thời gian đó, TL xin đi làm thiện nguyện giúp đồng bào tị nạn trong trại và giúp bản thân mình quên ...buồn ...khg là TL tự tử rồi ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/Image2-Copy.jpg

17 năm sau gặp lại ..........

bửa cơm tối đầu tiên chị Nakajo đãi TL
Lúc đó chị đã lấy chồng, có 4 đứa con, anh Hejime chồng chị đang chụp hình ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Scan10003.jpg

Chú bé này đang chỉ TL dùng miếng rong biển, gói cơm & cá salmon hay tôm tươi vào, rồi cuốn tròn lại như cái bì cuốn của ta và chấm vào nước tương ngọt có mù tạt [ mù - tạt cay nồng, TL ăn bị sặc cay tới mũi luôn]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA200.jpg

Thùy Linh, chào làm quen với TL. Tôi xem ba tấm ảnh xong và nhẩm tính thời gian xong,
thì đề nghị Thùy Linh vào phòng sắc đẹp & sức khỏe của diễn đàn hướng dẫn phương pháp
giữ gìn thẩm mỹ cho các chị em. So sánh ảnh của TL như huyền thoại của Kim Dung tức là
cô Tiểu Long Nữ.

nam2010

12-24-2011, 01:37 AM

Hi Nam

Bà nội Tr. đã già nên gọi cô cháu gái duy nhất về Úc rồi.

Lần đầu TL đến Nhật tháng 5 mùa xuân, nhưng đã qua mùa hoa Anh Đào, Trà Hoa chỉ có Đỗ Quyên là ngay mùa .
Lần 2 là khi trời chớm sang thu, tháng 9 lá phong bắt đầu nhuốm màu ....

Thượng Uyển đậu = sweet pea

Vậy nhờ Nam coi dùm TL, hoa Wisteria tiếng Nhật dịch ra tiếng Việt là Tử Đằng hay tên khác nữa ?

Noel vui vẻ

Hi Thùy Linh,

Ở chỗ dịch giả viết tên Thượng Uyển Đậu tác giả KCT viết tên phiên âm của sweet pea.
Người Tàu dùng tên Hương Oản Đậu để chỉ cây này. Sách Nhật cũng chua thêm tên Hương Oản Đậu.
Sách VN ghi là Hương Đậu nhưng gần đây thấy tên Đậu Thơm.

Tử Đằng là tên của Wisteria Trung quốc. Người Nhật gọi Wisteria Nhật bản là Fuji [có chua thêm chữ Đằng trong sách].
Người ta bảo chùm hoa Fuji dài hơn chùm hoa Tử Đằng.
Cây này trước đây như không có trồng ở VN nên không thấy ghi trong sách. Gần đây có người dùng tên Đậu Tía như TL đã biết.
TL thích thì TL cứ đặt tên. Nếu được nhiều người theo tên đó sẽ thành tên của hoa!

TL có chụp hình vườn hoa Đỗ Quyên không? Họ có vườn trồng ĐQ thành từng bụi ra nhiều hoa nhỏ khá đẹp.
Cảnh lá phong Nhật đổi màu đẹp là ở Kyoto, vào cuối tháng 11.

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/6cfe7f56.jpg

Chúc vui vẻ!

Thùy Linh

12-24-2011, 09:46 AM

Hi Nam

TL coi hoa sweet pee thì ra hoa này nè Nam ???

//ddeventdesign.files.wordpress.com/2009/10/sweet-pea1.jpg

TL thấy Wisteria bên VN dịch là cây Đậu tía , nghe lãng gì đâu, Tử Đằng TL chịu hơn, Thượng Uyển đậu cũng hay luôn .

TL có chụp hoa Đỗ Quên họ trồng rồi cắt tỉa từng cụm, dài theo shops ở Tokyo, mà chụp máy con 3.1 mp khg đẹp .

Lần hai TL bay qua Osaka, rồi đi xe điện đến cố đô Kyoto đi chơi nhiều nơi lắm, rồi anh Hejime lái xe lên Kyoto đón TL đưa đi Nại Lương đến Đông Đại Tự, ...... rồi đi Hemeji và về cảng Tùng Giang [Matsue] trả xe, đi tàu Quickcat về đảo Oki .

Nhờ đi xe mà TL thấy đường lộ bên Nhật tân tiến.

ăn Noel vui nhé .

Thùy Linh

12-24-2011, 10:08 AM

Thùy Linh, chào làm quen với TL. Tôi xem ba tấm ảnh xong và nhẩm tính thời gian xong,
thì đề nghị Thùy Linh vào phòng sắc đẹp & sức khỏe của diễn đàn hướng dẫn phương pháp
giữ gìn thẩm mỹ cho các chị em. So sánh ảnh của TL như huyền thoại của Kim Dung tức là
cô Tiểu Long Nữ.

Chào anh Triển, có lần gặp nhau bên bếp chị Nắng Hạ là đã ...quen rồi mà anh .

Anh ví TL với cô TLN cũng vui. Hồi TL bên trại cũng "luyện" phim mấy bộ này rồi hihihi

Một điều buồn cười là TL thuộc loại uống sưã voi, khi xưa mặt nhìn già trước tuổi hay sao, ai gặp TL cũng đoán tuổi TL luôn cộng thêm 5 tuổi [ bị nhốt, tương lai vô định, sống trong lo sợ, con người cằn cỗi lắm], và sau này thì mắc cười, người ta đoán trừ đi 10 tuổi.

TL hong có phương pháp chi, TL thấy nếu khg lo rầu, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, suy nghĩ lạc quan [positive thinking], vận động, ăn uống healthy, giải trí lành mạnh, thỉnh thoảng đi du lịch xa, gần ....hihihi thì con người trẻ khỏe, vui vẻ à . Mặc dù TL thức khuya [2am-3am], dậy sớm [9am] ngủ rất ít, và làm việc trong, ngoài nhiều lắm, thêm đi vác ngà voi đều đều chứ đâu được sung sướng , đâu ở khg sửa soạn chi chi ....

TL nói ra, tự khai là TL khg còn trẻ nưã, có chăng là ở trong lòng hihihi
Ai dưới 4 bó gọi TL bằng chị nhen hihihi .

Chúc anh Triển ngày Noel vui vẻ .

Thùy Linh

12-24-2011, 10:34 AM

Em chưa có thời gian đọc hết . Chạy vô chúc Xmas !

Chúc chị Linh và cả nhà Noel vui vẽ , hạnh phúc, quà nhiều như mưa !

Em cưng, chị nhắc cưng đi Mt. Gambier nhớ đi vườn Upherston Sinkhole nhen, mùa này đẹp lắm đó .

Đi chơi vui vẻ nhen cưng .

Hihihi quà mà rơi như mưa thì chắc u đầu quá .
Dưới cây thông phần chị có 4 hộp quà [1 hộp của anh Hàn Sinh gửi sách và phụ tùng máy chụp hình, chị để đó luôn ngày 25 hãy mở]

_________

Tiếp tục kể chuyện đi du lịch nhen .....

Lúc chị Nakajo bên Thái, thì anh Hejime đang ở bên Mỹ du học, họ đã đính hôn ...

Lúc chị về nước, đám cưới xong, hai người cùng đi làm ở Đông Kinh . Khi ba anh Hejime bệnh nặng, gọi anh về đảo trông coi nhà cửa và lo cho mẹ anh, và ba anh qua đời sau đó khg lâu.
Thế là chị Nakajo theo chồng về đảo Oki .

TL nghe nói ...

Ăn cơm Tàu ...Ở nhà Tây ...Lấy vợ Nhật .......

Ăn cơm Tàu thì hết đúng rồi, ở nhà Tây okie, và lấy vợ Nhật vẫn còn có lý á !

Chị Nakajo đúng là phụ nữ Nhật truyền thống, lăng xăng làm đồ ăn trưa ...

Hàng ngày chị đi làm bệnh viện, khi về là lao vào bếp nấu nướng, lo cho 4 đứa con, anh Hejime phụ rất ít .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA163.jpg

Buổi trưa dọn ra cá tuna áp [chín bên ngoài, chưa chín bên trong], mực tươi xắt sợi, củ cải trắng bào, nước tương ......
có tôm hấp nấm và trứng ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/USA166.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du Lich/USA164.jpg

Phi-Phi

12-24-2011, 11:22 AM

PP thương chúc TLinh và quý anh chị em cả nhà Du lich Nhật cùng gia quyến một đêm Giáng Sinh thật vui tươi , hạnh phúc và an lành nha

//www.graphicsgrotto.com/glittergraphics/holidays/christmas/images/gchristmas186.gif

nam2010

12-24-2011, 01:02 PM

Hi Thùy Linh,

Hoa Sweet Peas trong trang của người Nhật:

//aoki2.si.gunma-u.ac.jp/BotanicalGarden/PICTs/sweet_pea.jpeg

TL tùy ý dùng 1 tên nhưng nếu thích tên TUĐậu tôi nghĩ chỉ dùng 2 chữ Thượng Uyển.
[Lúc mới đầu dùng tên mới nên chua thêm tên Wisteria].

Tên Tử Đằng là tên chỉ hoa Wisteria Trung quốc nên có lẽ không thích nghi cho lắm với Wisteria Nhật bản!

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/34d19f39-1.gif

Thùy Linh

12-25-2011, 06:30 AM

Hello Phi Phi thương

Phi chắc bận lắm mà ráng chạy vô đây ...

Chúc Phi mùa lễ vui nhiều, mọi điều tốt đẹp .

Hi Nam

Theo hình chụp sweet pea, cũng giống hình TL đem lên [hoa còn chưa nở], người Nhật gọi là TU đậu huh ?
TL "đặt" chắc 1 mình TL kêu wá ...hihihihi

Những hình ảnh TL chụp đảo Oki bằng máy nhỏ, anh Hùng đã chọn ghép lại .

//www.hoasontrang.us/daohung/anhnghethuat/Oki_Islands_color.jpg

//www.hoasontrang.us/daohung/anhnghethuat/Oki_Islands_bw.jpg

Triển

12-27-2011, 11:59 AM

Chào anh Triển, có lần gặp nhau bên bếp chị Nắng Hạ là đã ...quen rồi mà anh .

Anh ví TL với cô TLN cũng vui. Hồi TL bên trại cũng "luyện" phim mấy bộ này rồi hihihi

Một điều buồn cười là TL thuộc loại uống sưã voi, khi xưa mặt nhìn già trước tuổi hay sao, ai gặp TL cũng đoán tuổi TL luôn cộng thêm 5 tuổi [ bị nhốt, tương lai vô định, sống trong lo sợ, con người cằn cỗi lắm], và sau này thì mắc cười, người ta đoán trừ đi 10 tuổi.

TL hong có phương pháp chi, TL thấy nếu khg lo rầu, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, suy nghĩ lạc quan [positive thinking], vận động, ăn uống healthy, giải trí lành mạnh, thỉnh thoảng đi du lịch xa, gần ....hihihi thì con người trẻ khỏe, vui vẻ à . Mặc dù TL thức khuya [2am-3am], dậy sớm [9am] ngủ rất ít, và làm việc trong, ngoài nhiều lắm, thêm đi vác ngà voi đều đều chứ đâu được sung sướng , đâu ở khg sửa soạn chi chi ....

TL nói ra, tự khai là TL khg còn trẻ nưã, có chăng là ở trong lòng hihihi
Ai dưới 4 bó gọi TL bằng chị nhen hihihi .

Chúc anh Triển ngày Noel vui vẻ .

Bí quyết nằm đây rồi: "suy nghĩ lạc quan". :]
Chúc Thùy Linh năm mới an lành vui khỏe nhé.

Thùy Linh

12-27-2011, 06:23 PM

Bí quyết nằm đây rồi: "suy nghĩ lạc quan". :]
Chúc Thùy Linh năm mới an lành vui khỏe nhé.

Cám ơn anh Triển :]

TL cũng chúc anh cùng quý quyến năm mới hạnh phúc an vui .

Lúc bị nhốt 6 năm trong trại tị nạn, khi trại mở cửa, mỗi lần đưa tiễn người cùng ghe đi định cư, TL đã từng khóc nhiều, từng suy sụp tinh thần, từng nghĩ bi quan, tùng bị chuột cống lang cắn chân chảy máu [vì ló ra thành mùng mà TL sợ chuột nhất trên đời] , từng uống thuốc quyên sinh, từng vô bệnh viện ...

Khi qua thời điểm đó được rồi TL mới suy nghĩ khác ....

_________

Hôm nay TL đưa quý anh, chị, em, các bạn vào nhà gia đình chị Nakajo ngoài quần đảo Oki .

Người Nhật tỉ mỉ thành thói quen, thấy rác là nhặt, thấy bụi là lau, thấy dép lổn ngổn là ....sửa !!!

Mỗi lần mang giầy đi chơi về trước khi leo lên sàn nhà, TL thấy guốc, dép của mình "tự nhiên" quay đầu ra hết ........[lúc ở k/sạn kiểu NHật Inakatei cũng vậy ]
Ở nhà chị Nakajo hay bà cụ sửa lại như vậy, thì khi bước xuống là mang vô thuận chân....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC03225Large.jpg

Lúc chị Nakajo làm việc bên Thái thì đã đính hôn, anh Hejime đang du học bên Mỹ .
Khi cả hai về Nhật, họ mới đám cưới .
Khi ba anh Hejime mất, anh con trai trong nhà phải rời Đông Kinh về lo cho mẹ .

Căn nhà này ba anh đã xây 50 năm, tất cả là 1 nhà dù nhìn tưởng hai, ba nhà .

Lần 2005 TL ở trên lầu căn giữa, lần 2008 ở dưới đất cũng căn chính giữa .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/ScanOki001.jpg

Căn có tường trắng, cửa sổ nhỏ lại là ......nhà kho

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04213Large.jpg

Trong nhà lót chiếu tatami dầy, giữ rất sạch

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04264Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04211Large.jpg

Camel

12-30-2011, 05:45 AM

Thùy Linh ... hình chụp Oki island rất quyến rũ , làm phải mơ có 1 lần được đến đó . Anh chỉ biết vài nơi ở Kyoto và Osaka vì gần với nơi làm việc , ngoài ra nói về nước Nhật hay người Nhật thì anh chỉ biết chút ít .

Rất thích và chú ý đến những tấm hình TL chụp tại nhà chị Nakajo , hình chụp các món ăn ... còn trước đó cảnh sắc Chùa và núi non nơi cháu gái TL lưu trú thì hết ý .

Hồi trước anh được chuyển thẳng từ trại tù về Panatnikhom ! Yeah có qua cầu mới biết cầu dài hay người việt hình như có câu nỗi đoạn trường thì phải ... lúc ở Thái thì anh rách như sơ mướp, có lẽ lúc đó còn trẻ nên chẳng thấy có gì khổ cực cho lắm , cũng như TL vậy ... tình thần hay vết thương trong tâm trí nó làm "phiền" mình nhiều hơn .

Serie MidNight Restaurant có tập 2 nữa đó , anh có người thày cũng là người anh tinh thần ... anh ấy dân võ đạo , thâm trầm và thích tìm hiểu về Á Đông , chẳng biết anh ấy download từ đâu nên anh chỉ việc thưởng thức . Anh lớn hơn TL nhưng về tiếng Việt hay thơ văn thì anh cũng mù tịt vì lúc rời VN anh chỉ mới học hết có lớp 10 . Nhiều lúc nghĩ mình cũng ngớ ngẩn , văn hóa nước mình thì không rành rẽ nhưng lại chú tâm tò mò văn hóa Nhật , người ta có thể mắng mình "hướng Ngoại" mà không sai . :] ... dò đó vào phố anh rất trọng các anh các chị có kiến thức sâu rộng về văn hóa Việt như anh Hàn Sinh , anh Triển , anh Gun v.v....

Thùy Linh

01-03-2012, 06:16 AM

Chào quý anh, chị, em, bạn

Hello anh Camel

Khi đến đâu, nước nào, TL nghĩ mình chú ý, tìm hiểu ít nhiều về con người và nơi đó chỉ là bổ sung cho phần kiến thức tổng quát của mình rất nhiều, cũng như câu " đi một ngày đàng học một sàng khôn " cái gì hay TL học, cái gì khg hay TL tránh ..., cái gì ...ẹ, loại bỏ ra ngoài tâm hồn mình hết [như mấy shows ẹ ở Pattaya Thái Lan á, có dịp kể ...]

Nói chung TL học hỏi được rất nhiều điều ...TL nghĩ anh cũng học vậy, học những gì mình thích, khg hẳn văn hóa VN mình khg học mà học của ai đâu, phải khg !

TL khg có cơ hội học chữ Việt nhiều và hiểu về VN ít, qua đây khg có trường lớp, học ngoài đời với trong net đó, TL may mắn trên net gặp thầy giỏi kèm, bạn hiền thương, theo học làm thơ Đường Luật, mò học văn phạm, vì thể thơ Đường Luật luật, niêm, vần, đối khó lắm !
Vạn sự khởi đầu nan và văn ôn võ luyện, bỏ 1 thời gian là sét kiếm luôn hihihihi

Đảo Oki đẹp và yên bình lắm, đảo chính là Dogo [nơi chị Nakajo ở] chỉ có 13 ngàn dân mà tên đảo có đến mười mấy đường hầm xuyên núi cho xe chạy, bệnh viện lớn, 7 trường học, 1 thư viện lớn lắm ...
Khi anh thấy cảnh nơi đây thì nơi cháu Tr. ở khg có bằng đâu hihihi.

Lẽ ra TL phải kể chuyến đi lần 2, vì lần 1 TL định ghé thăm nên khg ở lâu, cũng khg đi chơi nhiều, hình chụp cũng ít ...

Bây giờ TL kể lần 2 lúc bay qua Osaka, sau cùng đến đảo Oki hấp dẫn hơn nhé .

Trước khi đi, TL đã gửi tiền qua Nhật, anh Hejime lên kế hoạch, lo booked k/sạn sẵn cho TL rồi .
_____

TLinh đến Osaka 1 ngày, ở k/sạn gần phi trường, rồi ra công ty du lịch gần đó mua vé xe lửa tốc hành đến Kyoto chơi 2 ngày, sau đó anh Hemeji lái xe từ Tùng Giang lên [Matsue] cả ngày đường đến đón ở Kyoto, lái xe đến Nara 2 ngày [Nại Lương ở trong vùng Kansai, khg xa Kyoto ] Rời Nara lái xe đến Cảng Tùng Giang trả, đi tàu quick cát tới quần đảo Oki, khi trở về Osaka mới đi chơi ở đó trước khi về .

TL kể chuyện cố đô Kyoto trước .

Chúc anh Camel luôn an vui hạnh phúc .

Thùy Linh

01-03-2012, 06:27 AM

Cố Đô Kyoto

TL booked tour 1 day đi những nơi lịch sử của cố đô Kyoto như Nhị Trượng Thành [Nijo Castle] , Thanh Thủy Tự [Kiyomizu- dera ], Kim Các Tự [Kinkaku-ji ] Tam Thập Tam Gian Đường [Sanjusangen-dō ]

khoảng $125, có ăn trưa buffet, xe đón gần k/sạn .

1. Nhị Trượng Thành [Nijo jo castle]

Nijo Castle [ Nhị Trượng Thành] được xây dựng 1601-1603, diện tích rộng 275 ngàn mét vuông, là một trong những di sản thế giới của cố đô Kyoto.

Nijo Castle tức là mạc phủ của giòng họ Đức Xuyên trị vì Nhật bản từ năm 1601 đến khi trao quyền cho thiên hoàng năm 1868.
Thật ra khi đoạt quyền thống trị, Đức Xuyên đã chọn Edo [ tên cũ của Tokyo] làm thủ phủ và nơi đó ông ta đã cho xây thành Edo là mạc phủ chính làm nơi điều hành quốc gia, Nhị Trươ,ng Thành được xây dựng ở Kyoto là mạc phủ thứ hai như biểu tượng của quyền lực của một shogun bên cạnh thiên hoàng.

Trong lâu đài này, sàn gỗ được móc nhiều thanh sắt đủ dạng nối nhau bên dưới, khi bước người đi lên sàn sẽ phát ra tiếng nhạc tùy theo bước nhanh chậm và nếu có người đột nhập dĩ nhiên cũng phát lên âm thanh ...

Cổng Đại Đông Môn để vào thành, mái còn bằng rơm dầy cắt xén, uốn cong nguyên thủy, sơn đen và màu gold rất ngộ và cổ kính ...

Tháng 8 ở Nhật nóng trên 30 độ C, đi theo đoàn thì khg nghỉ, một ngày 5 chỗ, TL thủ cây dù :D

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02859Large.jpg

Vào bên trong vòng thành Nijo, những cây thông cắt tỉa kiểu rất ư Nhật Bản //dtphorum.com/pr4/images/smilies/biggrin.png
//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02866Large.jpg

Vào trong khuôn viên thành Nijo, nhiều phòng, lắm cổng ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC00047.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC00026.jpg

Cách xây dựng của Nhật kiên cố, dùng nhiều đá và gỗ quý .
Nhật cũng khg sơn nhiều màu sắc sặc sở như Trung Quốc .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00017.jpg

Thùy Linh

01-04-2012, 07:10 AM

Nhị Trượng Thành [ Nijo Castle] tiếp theo

TL kể 1 chuyện nhỏ về sự đúng giờ của người Nhật .

Cô dẫn đoàn tuổi trung niên, tên ...Diên Vỹ [cô giới thiệu là Iris hihi]
Lúc vào Nhị Trượng Thành, cô dặn giờ ra xe, TL lo chụp hình, cùng 1 cặp ở Sydney ra xe trễ 5 phút .
Iris lên xe, với nụ cười mà nhắc lại là phải đúng giờ, nếu khg là khg đủ giờ xem nơi khác .

Đến điểm cuối là Thanh Thủy Tự, cô nói 5 pm, nếu khg đến xe giờ đó, thì Iris xem như quý vị đi shops và tự đi taxi về k/sạn nhé.
làm hong ai dám trễ hết !

Bên Nhật nếu ghi xe bus đi lúc 6.28pm thì đúng phút 28 xe sẽ rời bến, cho nên khg ai dám trễ .
______

Điều rất tiếc du khách vào bên trong Nhị Trượng Thành chỉ xem chứ không được chụp hình .

Chỉ chụp chung quanh vòng thành và ngoài vườn thôi .

Hình chụp bên hông, cái nền của Nhị Trượng Thành, sàn gỗ là những cây có ngàn năm tuổi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC00040.jpg

Ngồi xuống đất nhìn lên mới thấy những thanh sắt bắt vào sàn nhà dài ngắn, mà khi người ta đi ở trên phát ra những âm thanh như nhạc...[ngoài ra khi có thích khách đột nhập, người trong thành sẽ biết ...]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC00037.jpg

Vườn trong thành, chung quanh thành chính

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00053Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC00035.jpg

Thùy Linh

01-05-2012, 04:53 AM

Chào quý anh, chị, em, các bạn, cả nhà Du Lịch

Hôm nay xen kẻ, TL nói về giá trái cây nhập cảng ở Nhật ...

Đi ăn đồ ăn của Nhật giá có rẻ hơn bên Úc, nhưng đừng ăn trái cây nhập cảng, thịt chờ về nhà hãy ăn nha...:eek: với đừng mua rượu nhập cảng, mua rượu đặc sản của Nhật sake có lý hơn .
TL thấy 1 chai rượu Úc giá $150 mà bên TL có $35 .

TL vào 1 Acade dưới subway lớn lắm, lúc $1 AUD = 84 yen , mà 1 trái xoài 6,300 yen, tính coi bao nhiêu đô ??? = $75 đô phải hong..? trong khi hồi TL đi làm ở Darwin khỏi mua xoài, đi ra parks hái rinh về ăn tới...phát hỏa lun !

Còn 1 trái xoài và 4 trái đào trắng thì giá 10,500 yen là bao nhiêu..?? = $125 đô hah' :eek: , hoảng chưa !?

1 trái dưa rock melon + trái xoài 12,000 yen = $142

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC04340Large.jpg

Rượu sake [đọc là sa -ki]
ngon hong TL hong biết, nhấm 1 chút thấy đắng quá .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00349Large.jpg

TL thích ăn bánh gạo dẻo của Nhật loại có trộn đậu đen, 1 cái $1 thoi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC02713Large.jpg

Tiệm ở dưới subway nhiều vô số, đi mà TL quên là TL đang dưới lòng đất ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC02708Large.jpg

Thùy Linh

01-06-2012, 06:56 AM

Kim Các Tự

Điểm thứ 2 TL đến là Kim Các Tự hay gọi Lộc Uyển Tự, [ chùa Vườn Nai] , chùa Gác Vàng- Kinkakuji - Golden Pavillian
Kim Các Tự [ Chùa Gá c Vàng] chung quanh bọ c toà n và ng lá , là 1 trong những di sản thế giới..., là biểu tượng của Cố Đô Kyoto
_____

Chùa đã đẹp, chung quanh đều rất đẹp nhưng là chùa xây lại .

Có câu chuyện thương tâm, đầy hối tiếc gắn liền với ngôi chùa này, mà đã mất 2 mạng người ...

Chuà kiến trúc nguyên thủy xây năm 1397, vốn dùng làm nơi an trí cho shogun Ashikaga Yoshimitsu.
Con ông cho đổi hành cung làm chùa và thiền viện cho tín đồ Phật Giáo phái Lâm Tế.
Trong cuộc chiến Onin [1467-1477], chùa bị đốt cháy rụi nhưng rồi được xây lại.

Gần 500 năm sau, vào năm 1950 tòa Gác Vàng bị một chú tiểu nổi lửa đốt cháy thành tro.
Chu tiểu sau đó tự tử nhưng bị bắt được. [theo Wiki]

Mẹ chú tiểu bị tra hỏi. Trên đường về, bà nhảy từ xe lửa, gieo mình xuống sông tự vẫn, còn chú tiểu sau khi truy tố bị tuyên án 7 năm tù, sau chết bệnh trong ngục năm 1956.

Chùa Kinkakuji [Golden Pavillian] Di sản thế giới biểu tượng của cố đô Kyoto....2 tầng trên chùa là bọc vàng lá

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02906Small-1.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00065Large.jpg

Thùy Linh

01-06-2012, 06:59 AM

//www.scenicreflections.com/files/Kinkaku_Ji_Golden_Pavilion_Kyoto_Wallpaper_qilk9.j pg

Kim Các Tự

Nhật nguyệt xoay trên cánh phượng hoàng
Sá gì dấu ấn của thời gian
Kính Trì lắng đọng làn nước biếc
Kim Các bừng soi ánh đạo vàng
Pháp Thủy luân lưu dòng bất tận
Triều Âm tuôn chảy tiếng hân hoan
Khách tìm Cứu Cánh nhờ duyên ngộ
Một bóng chim bay vượt dặm ngàn

Cát Vân

* Hồ nước soi bóng Kim Các Tự có tên là Kính Triều Trì
Các tầng của Kim Các Tự có tên là Thủy Pháp viện , Triều Âm động và Cứu cánh đình, trên đỉnh của Kim Các tự có đính một con Phượng Hoàng đang bay ..
[**] hai câu đầu của bài thơ ảnh hưởng từ đoạn trích sau đây:

Tôi cũng thường nghĩ đến con phượng hoàng bằng đồng thau nhự trị trên mái Kim Các Tự và đã đứng đó mãi mãi phơi mình trong mưa nắng gió sương với năm tháng.
Con chim vàng óng thần bí này chẳng bao giờ cất tiếng gáy sáng, chẳng bao giờ vỗ cánh - thực vậy, hiển nhiên tự nó đã quên phứt mình là một con chim. Tuy nhiên, nếu bảo rằng trông nó không có vẻ như đang bay thì thật là không đúng sự thực.
Những con chim khác bay trong không gian, nhưng con phượng hoàng vàng óng này vĩnh viễn bay qua thời gian trên đôi cánh chói rạng. Thời gian đập vào đôi cánh ấy và bềnh bồng trôi lại đằng sau.
Để tung cánh bay, con phượng hoàng đứng yên bất động, với ánh nhìn giận dữ trong cặp mắt, giương đôi cánh giữa trời, ve vẩy lông đuôi và kiêu hùng giăng đôi chân oai nghi vàng óng...

YUKIO MISHIMA - KIM CÁC TỰ
bản dịch của Đỗ Khánh Hoan và Nguyễn Tường Minh

//upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/d/d1/Kinkaku-ji_04.jpg

Bài Họa Vần :

Tuyết phong Lộc Uyển Tự *

Cứu Cánh đỉnh cao dáng phượng hoàng **
Nghìn năm bay vút giữa không gian
Thấu Thanh tuyết dạ ao gương bạc ***
Kim Các chùa in bóng kính vàng
Lộc Uyển chuông vang niềm hạnh phúc
Tịch Giai mõ vọng ý hân hoan
An Dân trạch nước hương trầm toả
Maí điện Hoàng Chung phủ khoí ngàn

Thùy Linh

* Lộc Uyển tự [ nghĩa : chùa Vườn Nai ] cũng là tên của Kim Các Tự
** Phượng hoàng trên Cứu Cánh Đỉnh
Thấu Thanh - mái nhỏ xây de ra ở bên hông Kim Các Tự
Tịch Giai đình, An Dân trạch [ là tên cái ao nhỏ], Hoàng Chung Điện, trong khuôn viên chùa Kim Các tự .
*** Ý miêu tả ...Kính Triều trì [ là cái ao Gương trong], in bóng Kim Các Tự .
Mùa đông tuyết phủ làm nửa mặt hồ dạ như bạc lẫn Kim Các tự in bóng vàng trong ao Gương ....

TLinh viếng Kim Các Tự mùa hè, chưa thấy cảnh chùa mùa đông ...
4 mùa, ngày đêm đều đẹp khác nhau

Thùy Linh

01-09-2012, 03:52 PM

TL xin cáo lỗi vì cho tới bây giờ TL vẫn nghĩ Chùa Gác Vàng [ Chùa bằng Vàng ] ở Kính Triều Trì là xây lại nhưng TL mới đọc bài viết trên net do Phúc Trung sưu tầm thì không TL nghĩ sai .

Khi chú tiểu đốt chùa, chỉ Kim Các Tự [ Lộc Uyển Tự, Chùa Vườn Nai] bị cháy rụi và xây lại chứ Chùa Gác Vàng còn nguyên .

Khu vực Lộc Uyển Tự mênh mông, chùa Gác Vàng chỉ là 1 phần của chùa .

//www.ahvinhnghiem.org/ChuaGacVang.html

Chùa Gác Vàng trong Kim Các Tự [Lộc Uyển Tự]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC02901.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC02892.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC00076.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC00079Large.jpg

Ý Yên

01-09-2012, 09:33 PM

:] Hello Thùy Linh,
Lâu nay chị bận không ghé phố, thăm nhà du lịch đã thấy TL dẫn đi xa mấy chặng đường rồi rượt không kịp, mới coi hình chứ chưa kịp đọc nhưng chắc với chuyện kể của TL thì phải hay rồi .
Mới tết Tây xong bây giờ lại sửa soạn tết Ta, TL chắc sẽ bận nữa nè phải không ?
Chúc vui nha !

Thùy Linh

01-10-2012, 05:49 AM

:] Hello Thùy Linh,
Lâu nay chị bận không ghé phố, thăm nhà du lịch đã thấy TL dẫn đi xa mấy chặng đường rồi rượt không kịp, mới coi hình chứ chưa kịp đọc nhưng chắc với chuyện kể của TL thì phải hay rồi .
Mới tết Tây xong bây giờ lại sửa soạn tết Ta, TL chắc sẽ bận nữa nè phải không ?
Chúc vui nha !

Hi chị Ý Yên
Ohhh ! em đang mong ...định vô nhắc chị Ý Yên, Nam 2010, anh Camel, ... sao vắng bóng lâu, có được khỏe và vui ?
Rảnh tay vô chơi với TL nhen.

TL cũng bận, bỏ máy hong chụp hình, mà phải vô Phố chơi chút chứ hihihi

Tết Ta tới nhanh quá, TL cũng khg rảnh để nghĩ tới ...Tết, hay định làm gì ? ngày nào cũng đi làm chị ơi.

TL post vài hình khuôn viên Kim Các Tự rồi qua Đền Bình An .

Những người thợ đang tỉa thông theo những hình thù đặc trưng Nhật Bản ...

Thông trên cù lao ở Kính Triều Trì [ ao Gương] trong Kim Các Tự [Kinkakuji temple]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC00080.jpg

Gác chuông trong khuôn viên Kim Các Tự

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC00063.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC02911.jpg

Tháng 9 ở Kyoto, lá phong nhuốm màu vàng ........

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC00087.jpg

Thùy Linh

01-10-2012, 06:21 AM

Thời kỳ Nại Lương [Nara] của của lịch sử Nhật kéo dài từ năm 710 -794, Nữ hoàng Nguyên Minh Thiên Hoàng [Genmei] đặt kinh đô tại Bình Thành Kinh [ Heijo-kyo] ngày nay là Nara.
Đó là kinh đô của Nhật bản cho đến khi Hoàn Vũ Thiên Hoàng [hoàng đế Kammu] đặt kinh đô tại Trường Cương Kinh [Nagaoka-kyo ] vào năm 784 trước khi di chuyển đến Bình An Kinh [Heian-kyo ], hoặc gọi Kyoto [Kinh Đô], một thập niên sau vào năm 794.

Từ năm 794 đến năm 1185, đây là một giai đoạn đỉnh cao của quyền lực Nhật hoàng, đánh dấu sự phát triển của nghệ thuật, thơ ca và văn học.

Tên gọi Heian tiếng Nhật là "hòa bình" hoặc "yên bình" .
Đền Bình An [Heian shrine] được xây dựng vào năm 1895, kỷ niệm 1100 năm ngày Hoàn Vũ thiên hoàng Kammu dời đô đến Heian tức Kyoto ngày nay .
Đền Bình An gắn liền với sự hình thành và diệt vong của các triều đại đóng đô ở Kyoto.

Phía sau Điện chính có một khu vườn tuyệt đẹp, đặc biệt là vào mùa xuân.

trước cổng đền Bình An [Heian]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02961.jpg

Vào cổng bên trong ............

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02960Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02959Large.jpg

Trước khi vào đền người ta đến giếng rửa tay, mặt, súc miệng [khg phải uống nước] ý làm cho người sạch sẽ trước khi vào chỗ linh thiêng ...
Đến chùa cũng vậy ...TL cũng làm y chang :D giữa trưa hè gặp nước lạnh thấy mát lắm ... [Hứng nước sạch chảy trong vòi ra ...khg phải nước ở giếng ]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00159Large.jpg

Qua khỏi cổng là quang cảnh đền Bình An

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00163Large.jpg

Những đèn Kéo Quân treo dài theo hành lang

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00175Large.jpg

hue huong

01-10-2012, 06:57 AM

Chào Thùy Linh ,
Vẫn theo dõi bước chân Thùy Linh qua các nơi . Bài viết hay , nhiều chi tiết thú vị , hình đẹp lắm .^:]^

Camel

01-10-2012, 05:43 PM

Thùy Linh,

Đầu năm có nhiều việc phải làm quá nên chỉ mò vào Net coi nhiều hơn lộ diện ! Nhưng topic này thì không tuần nào quên hết ah ! Lần anh sang Nhật chỉ nội cái cưỡi ngựa xem hoa anh cũng còn mù tịt , vì chưa hề chú tâm tìm hiểu địa lý hay nhân văn trước đó ... chừ TL có ghi tên nào thì anh mới biết đó là chỗ anh có ghé ngang qua . Không đi theo tour vì có anh bạn làm chung dắt lên Kyoto chơi 1 buổi sau đó đi xe lửa về nhà anh ta cách đó 25km ăn tối vào cuối tuần . Hồi đó chưa biết chụp hình luôn nữa nên mất cơ hội khoe hình hoa anh đào của tháng 4 ! Giờ mong được sang lại Nhật làm việc vì office chính của hãng ở Nozumi cách Kyoto có vài chục km mà chưa có cơ hội vì bên dó take a chance để đưa nhân viên sang Mỹ hơn là muốn bên này sang đó làm việc , tốn phí cao hơn .

HÌnh chụp Chùa Giác Vàng và đền Bình An đẹp lắm ... nếu không có TL dịch sang tiếng Việt và dẫn thích chắc anh mãi bị "mù chữ" thôi :]

YenLinh

01-11-2012, 02:33 PM

Có nhiều cảnh TLinh chụp đẹp như tranh vẽ vậy . Quang cảnh ở Nhật very relaxing. Từ lúc chạy theo TLinh đi Du Lịch Nhật Bản, YL phải đi ăn sushi 3 lần. Không biết tại sao luôn, cứ vào xem hình thì thèm sushi, bắt đền TLinh nha .

Thùy Linh

01-11-2012, 04:31 PM

Chào Thùy Linh ,
Vẫn theo dõi bước chân Thùy Linh qua các nơi . Bài viết hay , nhiều chi tiết thú vị , hình đẹp lắm .^:]^
Cám ơn chị Huệ Hương, những nơi TL đi, TL chỉ nói và post được 1 phần những gì TL thấy .

Chỉ cố đô Kyoto mà hơn 1000 đền chùa ...TL đi có vài nơi thôi hihihi

Chị Huệ Hương chuẩn bị ăn Tết vui nhé .

Có nhiều cảnh TLinh chụp đẹp như tranh vẽ vậy . Quang cảnh ở Nhật very relaxing. Từ lúc chạy theo TLinh đi Du Lịch Nhật Bản, YL phải đi ăn sushi 3 lần. Không biết tại sao luôn, cứ vào xem hình thì thèm sushi, bắt đền TLinh nha .

Hi Yến Linh, 2 lần TL đi Nhật chưa học chụp hình mà chụp bằng máy nhỏ nữa, do cảnh đẹp, khg phải TL chụp đẹp, tự thú trước ... YL mà thấy người ta chụp cùng cảnh so lại mới biết họ chụp đẹp hơn TL nhiều hihihi

Đồ ăn Nhật khg chỉ có sushi YL, có nhiều món nhẹ và ngon, dễ làm như soup miso, tempura, nấu mấy món mì ....

Đi chơi trưa đói bụng vào quán ăn đồ Nhật : tempura
TL nhớ nguyên mâm, kể cả cơm hấp chỉ chừng $9 -$10

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03638-1.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03638-1.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03638-1.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03638-1.jpg

Tlinh kêu đồ ăn theo từng set, set này có miso soup, cá, cà chiên bột [tempura], cơm hấp giá 1,150 yen =USD$ 11.50 ăn ...mệt lun :D nói vậy chứ ăn no lắm nhưng lại thấy nhẹ nhàng ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/Copy2ofDSC03639-1.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03300.jpg

Thùy Linh

01-11-2012, 05:18 PM

Thùy Linh,

Đầu năm có nhiều việc phải làm quá nên chỉ mò vào Net coi nhiều hơn lộ diện ! Nhưng topic này thì không tuần nào quên hết ah ! Lần anh sang Nhật chỉ nội cái cưỡi ngựa xem hoa anh cũng còn mù tịt , vì chưa hề chú tâm tìm hiểu địa lý hay nhân văn trước đó ... chừ TL có ghi tên nào thì anh mới biết đó là chỗ anh có ghé ngang qua . Không đi theo tour vì có anh bạn làm chung dắt lên Kyoto chơi 1 buổi sau đó đi xe lửa về nhà anh ta cách đó 25km ăn tối vào cuối tuần . Hồi đó chưa biết chụp hình luôn nữa nên mất cơ hội khoe hình hoa anh đào của tháng 4 ! Giờ mong được sang lại Nhật làm việc vì office chính của hãng ở Nozumi cách Kyoto có vài chục km mà chưa có cơ hội vì bên dó take a chance để đưa nhân viên sang Mỹ hơn là muốn bên này sang đó làm việc , tốn phí cao hơn .

HÌnh chụp Chùa Giác Vàng và đền Bình An đẹp lắm ... nếu không có TL dịch sang tiếng Việt và dẫn thích chắc anh mãi bị "mù chữ" thôi :]

Hello anh Camel

Anh ở đó mùa xuân lúc hoa đào nở huh ? wowww

Đi làm nhức đầu và có lúc phải "xông pha" cũng mệt, lúc vô net nói chuyện là lúc TL "thư giản" đó anh.

TL khg có biết đâu, mò trong cẩm nang du lịch Nhật Bản tra tên hihihi, hay đi lượm coi ai đã dịch, vì có tên dịch nghe gần gũi hơn ..., như đối với lịch sử Trung Hoa phổ biến với những tên Tần Thủy Hoàng, Càn Long, Từ Hi, ....Vạn Lý Trường Thành, Di Hòa viên, Thập Tam Lăng ...

Kyoto có nhiều cảnh đẹp, TL đến lúc trời chớm thu lá chưa đổi màu, muốn đi trễ tháng 11 ngay mùa thu mà ở sở TL lúc đó đến Noel khó xin nghỉ được .
anh xem hình trong web Phật giáo có ảnh mùa thu ....

//www.daophatngaynay.com/vn/phatgiao-qt/dat-nuoc/9428-Sac-mau-mua-thu-o-Kyoto.html

TL kể tiếp theo Đền Bình An dù nằm ngay trong cố đô Kyoto mà diện tích rất lớn ....

Chung quanh và phía sau đền Bình An có khu vườn rộng lớn, rất đẹp .......

Thái Bình Các [Taiheikaku] có mái che

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02972.jpg

Mượn đỡ hình này Thái Bình Các trong vườn đền Bình An .

//cathyandedwin.com/gallery/japan/2007-02-18 Bridge, Heian.JPG

Hồ hoa súng có những bậc đá để đi qua hồ, có ý nghĩa gì đó mà TL quên mất rồi ...???
hoa súng đỏ ở trong hồ rất đẹp, mai update thêm hình hihihihi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02967Large-1.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00184Large-1.jpg

PhPhuongVy

01-11-2012, 05:54 PM

Wow! Thiệt không có loài tôm nào ngay thẳng bằng tôm chiên của Nhật.

dulichnhatban

01-13-2012, 02:20 AM

Cám ơn chị Linh nhé.
Đọc bài này của chị, mọi người đều thích Nhật Bản hơn, muốn ít nhất một lần được du lịch Nhật Bản hơn rồi ^^

Thùy Linh

01-13-2012, 08:00 AM

Cám ơn chị Linh nhé.
Đọc bài này của chị, mọi người đều thích Nhật Bản hơn, muốn ít nhất một lần được du lịch Nhật Bản hơn rồi ^^

Hello chào vị khách mới :]

Nghe tên dulichnhatban là biết thêm người nữa thích ...sushi rồi .

Chúc dulichnhatban tìm được niềm vui nơi đây nhen

Post thêm hình vườn trong đền Bình An

Đường vào Đền Bình An có cổng Tori thật lớn

//wanderingvegans.files.wordpress.com/2009/10/dscf5332.jpg

Hình này thấy hay TL nhặt về xem ...
học sinh đang đi ngang hồ trong đền Bình An .

//cdn.c.photoshelter.com/img-get/I0000lUZ747xp04o/s/860/688/Heian-Shrine-84052203-10-2.jpg

Mùa Xuân trong khu vườn Đền Bình An

//2.bp.blogspot.com/-ydd-Q1tOrVw/Ta9pX9iog8I/AAAAAAAAABE/w9lpOBO-A98/s1600/heian+shrine.jpg

TL thấy tập ảnh Đền Bìn An mùa đông này trong Jeffrey Friedl blog đẹp
"chôm" về xem ...để " Em ngắm từng mùa thay chiếc áo " ........

//regex.info/i/JEF_046561_sm.jpg [//regex.info/i/JEF_046561.jpg]

//regex.info/i/JEF_046622_sm.jpg [//regex.info/i/JEF_046622.jpg]

//regex.info/i/JEF_046617_sm.jpg [//regex.info/i/JEF_046617.jpg]

Mùa xuân góc này hoa Tử Đằng nở đẹp nhìn sang Thái Bình Các càng đẹp

đầu mùa thu chỉ có lá còn xanh thôi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02968Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02965Large.jpg

nam2010

01-13-2012, 03:09 PM

Hello Thùy Linh,

Những bậc đá trong hồ hoa súng tượng trưng cho con rồng đó!

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/bcdbecec-1-1.jpg

PS:

Mấy tên TL mượn để thay thế tên Nhật không phải tên nào cũng dùng được đâu!

Thùy Linh

01-14-2012, 08:04 AM

Hello Thùy Linh,

Những bậc đá trong hồ hoa súng tượng trưng cho con rồng đó!

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/bcdbecec-1-1.jpg

PS:

Mấy tên TL mượn để thay thế tên Nhật không phải tên nào cũng dùng được đâu!

Hi Nam
Cám ơn Nam bổ sung thêm

Ý Nam nói "khg được" là cái nào khg được huh ? nếu Nam hiểu khác thì đem lên xem lại nhé .

Những tên dịch ra Việt Ngữ là TL tra trong "Sổ Tay du lịch Nhật Bản", cũng có tên dịch ra Việt khác là TL lấy từ tài liệu của công ty du lịch, họ giới thiệu về Nhật và những nơi đó ?

Hi Thùy Linh,

Ở chỗ dịch giả viết tên Thượng Uyển Đậu tác giả KCT viết tên phiên âm của sweet pea.
Người Tàu dùng tên Hương Oản Đậu để chỉ cây này. Sách Nhật cũng chua thêm tên Hương Oản Đậu.
Sách VN ghi là Hương Đậu nhưng gần đây thấy tên Đậu Thơm.

Tử Đằng là tên của Wisteria Trung quốc. Người Nhật gọi Wisteria Nhật bản là Fuji [có chua thêm chữ Đằng trong sách].
Người ta bảo chùm hoa Fuji dài hơn chùm hoa Tử Đằng.
Cây này trước đây như không có trồng ở VN nên không thấy ghi trong sách. Gần đây có người dùng tên Đậu Tía như TL đã biết.
TL thích thì TL cứ đặt tên. Nếu được nhiều người theo tên đó sẽ thành tên của hoa!

TL có chụp hình vườn hoa Đỗ Quyên không? Họ có vườn trồng ĐQ thành từng bụi ra nhiều hoa nhỏ khá đẹp.
Cảnh lá phong Nhật đổi màu đẹp là ở Kyoto, vào cuối tháng 11.

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/6cfe7f56.jpg

Chúc vui vẻ!

Hôm nay sẵn đem post này của Nam lên

Hoa trên là hoa Trạng Nguyên hồng [Pink Poinsettia ]
Vừa qua TL có mua cây Trạng Nguyên đỏ [Red Poinsettia] giống cây này.

//www.irishflorist.com/images/catalog/christmas_kisses_poinsettia.jpg

Thùy Linh

01-14-2012, 08:49 AM

Hô m nay, TL post hình Tam Thập Tam Gian Đường [Sanjusangen-do Hall]

Taira no Tadamori [Bình Trung Thịnh] [1096-1153] la` một samurai của gia tộc Taira.
Là một vị quan trong triều, Tadamori tiến hành các chiến dịch, bắt đầu năm 1129, chống lại hải tặc trên bờ biển Sơn Dương đạo [Sanyo-yo] và Nam Hải đạo [Nankaido] Ông cũng phục vụ cho gia tộc mình trong cuộc chiến chống lại tăng binh ở Nại Lương [Nara] và nuí Tỉ Duệ Sơn [Hiei].

Tadamori cũng nổi tiếng về việc xây dựng một ngôi đền lớn và giờ rất nổi tiếng ở Kyoto, có kiến trúc gỗ dài nhất trên thế giới, Tam Thập Tam Gian Đường [Sanjusangen-do].
Tadamori được phong làm Thống đốc tỉnh Tajima như là phần thưởng cho việc hoàn thành dự án này. [theo wiki]

Sanjusangen-do tiếng Nhật có nghiã là caí hội trường có 33 gian, đã đứng yên đó hơn 800 năm qua rồi

Tam thập Tam Gian đường được xây xựng năm 1164 theo ý cuả Thiên Hoàng. Hành lang bên ngoài rất dài, thẳng .
Gian đường này là công trình xây dựng bằng gỗ dài nhất nước Nhật.

Ngày xưa hàng năm ngày 15 tháng Một, các dũng sĩ thi bắn tên, một người bắn tên từ đầu hành lang này qua đầu kia từ sang sớm đến chiều …

Tam Thập Tam Gian Đường [Sanjusangen-do]
hình sưu tầm, TL khg có chụp được nguyên gian đường vì dài quá !

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/sanj031.jpg

Rất tiếc, vào trong Tam Thập Tam Gian Đường, khg cho phép chụp hình

Bên trong 1000 tượng phật cao lớn hơn TLinh, sắp 5 hàng dài từ thấp lên cao trong gian đường, mỗi vị là một mặt của con người ...Nếu ta nhìn kỷ sẽ tìm được gương mặt của mình trong 1000 vị phật này .

Tượng Phât chính có 1000 tay nhưng thật sự chỉ có 40 tays và mỗi tay có thể cứu rổi 25 giới . Tượng đều chạm từ cây cypress rất tinh vi

Hình sưu tầm

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/sanju011.jpg

Phía trước là những vị thần ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/sanjusangendo-kannon-statues2-c-qtl.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/sanj021.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/sanjusangendo_monk1.jpg

nam2010

01-14-2012, 06:32 PM

Hi Thùy Linh,

Vậy là mấy cái nguồn của TL không được khá!

Taiheikaku là Thái Bình Các ...

TL sang quá đi kiếm mấy món ăn mắc tiền không?
Tôi thấy mấy trái đào này ăn cũng ngon:

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/f065a365-1.jpg

À! Chuối ở Úc mắc!

Nơi TL ở có trồng poinsettia được không? Tôi thấy vài cây ở bờ sông Brisbane.

1000 Tượng phật bằng gỗ mạ vàng huh chị Linh ? Thấy vàng óng hết....

Em vẫn theo chân chị đi chơi Nhật Bản đó, mừ tại hong biết viết gì, nên lẳng lặng ngồi cắn hột dưa.....

Bên chị có hội chợ chưa ? Bên em bắt đầu từ tuần rồi, tuần này ở Richmond, chút em dẫn nhóc đi.... Phải ở gần chị đi theo coi chị làm ban giám khảo thi hoa hậu òi.....

Thùy Linh

01-16-2012, 06:33 AM

Wow! Thiệt không có loài tôm nào ngay thẳng bằng tôm chiên của Nhật.

Hello chị Phương Vy, chị khỏe khg, sắp Tết rồi chắc chị đang lên menu huh

Anh Hàn Sinh chỉ em làm sao cho con tôm thẳng đoong nè ...

"Sau khi lột tôm sống, dùng dao cắt [khứa] xeo xéo bên trong bụng con tôm ... cách quãng 7mm một khứa ...
chỉ khứa vào 1/3 chiều dày của con tôm để tôm không bị đứt ra
nhờ khứa con tôm từ bên trong như vậy, em đã có thể nắn con tôm thật thẳng booong trước khi nhúng bột và chiên ! "

Chúc chị luôn vui khỏe

Thùy Linh

01-16-2012, 07:08 AM

Hi Thùy Linh,

Vậy là mấy cái nguồn của TL không được khá!
Taiheikaku là Thái Bình Các ...

TL sang quá đi kiếm mấy món ăn mắc tiền không?
Tôi thấy mấy trái đào này ăn cũng ngon:

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/f065a365-1.jpg

À! Chuối ở Úc mắc!

Nơi TL ở có trồng poinsettia được không? Tôi thấy vài cây ở bờ sông Brisbane.

Hi Nam
Nếu Nam chắc chắn thì TL sửa lại là Thái Bình Các.

Nhà TL có trồng hoa Trạng Nguyên [ poinsettia] bên TL hầu như chỗ nào cũng trồng được .

So với giá trái cây khác thì chuối khg mắc, trung bình $2.5 -$3 ký nhưng có lúc rất mắc vì nơi trồng chuối ở Úc bị bão lớn làm ngã hư hết chuối như năm trước Queensland bị ...chuối $16/ký ốm và màu xanh chín háp ...

Trái đào Nam post giá 680 yên = $8.58 / trái, bên TL $2-$3 /ký, chợ cuối tuần 1 thùng 10 ký chừng $12 .

Đào lông khg ngon bằng trái peacherine thịt vàng [peach vàng lai với nectarine ]

Thùy Linh

01-16-2012, 08:06 AM

1000 Tượng phật bằng gỗ mạ vàng huh chị Linh ? Thấy vàng óng hết....

Em vẫn theo chân chị đi chơi Nhật Bản đó, mừ tại hong biết viết gì, nên lẳng lặng ngồi cắn hột dưa.....

Bên chị có hội chợ chưa ? Bên em bắt đầu từ tuần rồi, tuần này ở Richmond, chút em dẫn nhóc đi.... Phải ở gần chị đi theo coi chị làm ban giám khảo thi hoa hậu òi.....

Em gái cưng
Tượng chạm từ gỗ cây bách, chi tiết rất tinh vi rồi phết vàng.

Chỗ chị chưa có hội chợ, mà cộng đồng người Việt tổ chức hội chợ sau Tết vì ngay Tết ai cũng lo cúng ông bà sẽ ít người đi [chỗ chị người VN ít mà].

Nếu khg làm giám khảo thì chị cũng khg vô hội chợ, năm nào cũng vậy, tiết mục có phần nghèo hơn vì thiếu nhân sự, đồ ăn bán khg ngon .

Em đi hội chợ Richmond có gì lạ và vui ?

___________

Cố Cung ở Kyoto

Cố cung này được xây dựng từ thế kỷ 12, sau khi Thiên Hoàng quyết định dời đô từ cố đô Nại Lương [Nara] về Kyoto ...

Khác với Tử Cấm Thành của Trung Quốc, cố cung của Nhật cũng rộng lớn nhưng nhìn đơn giản hơn ...

Cổng trong cố cung Kyoto, bên trong là Cung Điện ...Du khách chỉ đứng ở phạm vi này xem và chụp hình, khg được vào trong gần cung điện ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/CopyofDSC02932.jpg

Cung Điện đàng sau lần cổng, cửa đỏ

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC00120Large.jpg

Trong khuôn viên cố cung Kyoto

Cảnh đi tour ...đi đến 1 điểm ngừng lại nghe giảng ...bài :D

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC02919Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC00113Large.jpg

PhPhuongVy

01-16-2012, 08:08 AM

Cảm ơn Thùy Linh. Chị cũng đang sửa soạn ăn Tết.

Chị làm tôm cho thẳng bằng cách xiên một chiếc que tre mảnh như cái tăm, dài ngắn tùy nhà có que cỡ nào [chẻ que tre ghim thịt nướng - chợ World Market bên chị bán đủ cỡ], xiên xuyên qua con tôm sống từ cái cổ cao ba ngấn của nó qua cái đuôi lòe xòe của nó. Trước khi xiên chị nhúng que tre vào dầu ăn cho sau dễ lấy ra. Xiên tôm xong, chị chiên hay nướng tôm, tùy ý. Trước khi dọn ra bàn ăn, chị nhẹ tay làm biến mất cái bí mật của bếp nhà. Chị chỉ nói riêng với Thùy Linh ở đây. Nhớ đừng nói cho ai nghe nha. :]

Chúc Thùy Linh và các bạn ăn Tết vui và ngon nhé.

nam2010

01-16-2012, 11:54 PM

Hi Thùy Linh,

Họ có dẫn Thùy Linh đi xem vườn đào, vườn mai ở bên cạnh cung vua không?

Đó là giá của cặp đào trắng.
Nhật có 2 loại trái cây tôi thích là đào trắng và hồng.
Đào vàng thì ở Spain.

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/3e09bbcb-1.jpg

À! Thùy Linh có ghé Hội An xem chùa Cầu chưa?

Thùy Linh

01-17-2012, 08:19 AM

Hi Nam
Vườn đào và mai ở kế bên ? nghĩ là khg, vì tháng 9 đâu phải mùa hoa ! TL chỉ đi vòng hoàng cung Kyoto và vườn Thượng uyển thôi .

Nhà TL khi trước có đủ loại đào, có cả 1 cây peacharine rất ngon, khi già rọi, ăn dòn ngọt ngon hơn cả cóc VN .
Đào trắng thì thơm và juicy, nhưng dọn đi và nhà hiện nay mới trồng 1 cây đào vàng Clingstone mà TL thích, loại này đa phần dùng để nấu vô lon, keo, hộp vì thịt dẽo dai ngon, ăn chín còn tươi khg mềm như đào khác.

TL đến Hội An 15 năm về trước và lần 2 là năm 2010, dĩ nhiên có ghé Chùa Cầu Nhật Bản chứ nhưng TL thích Hội An của 15 năm trước hơn là bây giờ ....
Chùa Cầu bây giờ tàn tạ hơn xưa.

Thùy Linh

01-17-2012, 08:28 AM

Cảm ơn Thùy Linh. Chị cũng đang sửa soạn ăn Tết.

Chị làm tôm cho thẳng bằng cách xiên một chiếc que tre mảnh như cái tăm, dài ngắn tùy nhà có que cỡ nào [chẻ que tre ghim thịt nướng - chợ World Market bên chị bán đủ cỡ], xiên xuyên qua con tôm sống từ cái cổ cao ba ngấn của nó qua cái đuôi lòe xòe của nó. Trước khi xiên chị nhúng que tre vào dầu ăn cho sau dễ lấy ra. Xiên tôm xong, chị chiên hay nướng tôm, tùy ý. Trước khi dọn ra bàn ăn, chị nhẹ tay làm biến mất cái bí mật của bếp nhà. Chị chỉ nói riêng với Thùy Linh ở đây. Nhớ đừng nói cho ai nghe nha. :]

Chúc Thùy Linh và các bạn ăn Tết vui và ngon nhé.

Cám ơn chị Phương Vy nói nhỏ cho TL nghe :]
Cách của chị lẹ, và cách anh Hàn Sinh chỉ khỏi tốn que, cần bàn tay thoi hihihi anh ấy nói sẽ làm cho TL coi, mà chưa thấy ...hihihi.

Chúc chị và quý quyến ăn Tết đầm ấm vui tươi

_________

Vườn thượng uyển trong hoàng cung Kyoto xưa .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00139Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00137Large.jpg

Trong khuôn viên hoàng cung Kyoto xưa

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02938Large.jpg

Phòng này xưa quá bắt đầu hư nóc

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00125Large-1.jpg

Một nóc phòng trong cố cung Kyoto

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00140Large-1.jpg

Cách kiến trúc nóc nhà, gồm nhiều tầng gỗ ép lại rất dầy

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00127Large-1.jpg

xin chào tất cả các anh chị trong DT phố rùm . Ivy là thành viên mới xin làm quen với các anh chị em ...

chị TL, hello chị 5, đố chị em là ai đây ... hihihi ... vào đây thấy Du Lịch Nhật Bản của chị là ko thể lẫn lộn với ai được .. chị của em đi du lịch khắp nơi, xem hình nghe kể chuyện du lịch mà thấy thèm :]

Thùy Linh

01-20-2012, 03:37 PM

xin chào tất cả các anh chị trong DT phố rùm . Ivy là thành viên mới xin làm quen với các anh chị em ...

chị TL, hello chị 5, đố chị em là ai đây ... hihihi ... vào đây thấy Du Lịch Nhật Bản của chị là ko thể lẫn lộn với ai được .. chị của em đi du lịch khắp nơi, xem hình nghe kể chuyện du lịch mà thấy thèm :]

Ohhhh chị biết em là ai rồi Ivy . Hôm bửa thấy dulichnhatban còn ngờ ngợ là "quen" chứ !?
Rảnh vô bếp chơi với Chín, quê Trà Vinh, Plat, Mờ Mờ cũng ở Melbourne đó.

Mùng Một Tết Thứ Hai em có nghỉ khg ? chị xin mà khg được nghỉ, khg có người thế nhưng sẽ được cho về sớm 2 tiếng cũng okie .

Em đi Tây Úc chưa ? vô coi, chị chưa xong phần đó mà tại chạy hong kịp ...hihihi

Chắc chị mở thêm mục " Chuyện đó đây .." hay " Đi bốn phương trời" hay " Hải âu phi xứ" mình 8888 chuyện đủ nước ....chứ mỗi cái 1 mục thì nhiều quá phải khg ...
Em cũng đi Hawai, đi Mỹ mới về mà huh, có dịp cho em 888, trong đây có chị Cát Vân, em muốn tìm nhà thì trong Nhiếp Ảnh và muốn gặp thì vô coi "Vẽ bảng hiệu ..." chị Vân đang học với thầy Triển .....

Chị phải dọt đi chợ, hôm nay nhiều việc phải làm, nếu nói 100 việc thì wa' mà có 80 việc đó ..

Thùy Linh

01-21-2012, 09:48 AM

Điểm cuối của tour 1 ngày TL chọn, là Thanh Thủy Tự [ Kiyomizu-dera]

________

Chùa Thanh Thuỷ

Thích Tâm Mãn

Chùa Thanh Thuỷ do vị đệ tử người Nhật của Ngài Huyền Trang Tam Tạng Pháp sư đời nhà Đường Trung Quốc là Ngài Từ Ân Đại Sư sáng lập vào năm 778 tức là vào thời đại Nại Lương niên hiệu Bảo Quy thứ 9 Nhật Bản. Tại núi Âm Vũ Kinh Đô Nhật Bản.
Năm 805 được triều đình phong cho đất ở Bản Điền Thượng thôn Ma Lữ để làm đất chùa.
Năm 810 được Tha Nga Thiên Hoàng sắc tứ thành Quốc Tự và bắt đầu xây dựng quy mô, sau nhiều lần bị hoả hoạn, kiến trúc của chùa hiện nay là do Tướng Quân Đức Xuyên Gia Quang cúng dường xây dựng năm 1633.

Chùa Thanh Thuỷ nguyên thuộc Nam Đô lục tông. Pháp Tướng Tông nhưng nay lập thành một tông độc lập không trực thuộc Nam Tông Pháp Tướng xưng là Đại Bổn Sơn Bắc Pháp Tướng.

Thanh Thuỷ Tự ngôi chùa cổ xưa và là đạo tràng phụng thờ Bồ Tát Quán Thế Âm, theo sách Kim Tích Vật Ngữ Tập và sách Phù Tang Lược Ký đều có ghi chép về khởi nguyên nguồn gốc của chùa chuyện kể rằng:

“Ngài Hoà Thượng Diên Chấn trụ trì Chùa Đại Hoà Quốc Tử Đảo Tự [chùa này nay vẫn còn tại Làng Cao Thu Quận Cao Thị Huyện Nại Lương] một đêm nằm mộng thấy Bồ Tát dạy Ngài nên đi tìm dòng suối linh thiên để xây chùa, khi tỉnh mộng Ngài bắt đầu đi tìm dòng suối linh thiên mà Bồ tát đã chỉ dạy.
Một hôm đến núi Âm Vũ trên núi có dòng suối nhỏ nước chảy trong suốt Ngài đến bên suối thấy có một Thảo Am, trong thảo am có vị lão cư sĩ tên là Hành Duệ, khi thấy Diên Chấn Thượng Nhân liền nói:

“Ta tại đây tu hành chờ ngươi đã mấy trăm năn, nay ta giao chổ này lại cho ngươi, ta phải đi về Đông Quốc” nói xong lão cư sĩ biến mất.
Ngài Diên Chấn thượng nhân chợt nhận ra lão cư sĩ này giống vị Bồ Tát trong mộng, cho đây là sự khải thị của Đức Quan Âm, nên lấy khúc gỗ thiêng mà vị lão cư sĩ để lại chạm thành pho tượng Quán Thế Âm Bồ Tát phụng thờ trong Thảo Am, và đây chính là nguồn gốc khai sơn hình thành chùa Thanh Thuỷ sau này.

Tượng Quán Thế Âm Bồ Tát được phụng thờ tại chùa Thanh Thuỷ là tượng Thiên Thủ Quán Âm xưng là Thanh Thuỷ Hình Thập Nhất Diện Tứ Thập Nhị Tý Quán Âm, tương truyền là do Ngài Diên Chấn thượng nhân tạo bằng khúc gỗ thiêng do Bồ Tát để lại và được tôn thờ từ hồi khai sơn chùa Thanh Thuỷ đến ngày nay nên rất linh thiêng, tượng được đặt trong khám thờ mỗi năm chỉ mở cửa khám một lần để hành lễ ngoài ra chỉ chiêm ngưỡng Ngài bằng hình vẽ để phía bên ngoài.

Tên chùa là Thanh Thuỷ có nguồn gốc từ dòng suối thiêng do Bồ Tát Quán Âm khải thị.

Suối thiêng chùa Thanh Thuỷ chảy ngang qua trước chánh điện chùa tạo thành một thác nước nhỏ gọi là thác Âm Vũ, hơn 1000 năm qua nước từ đỉnh núi Âm Vũ đổ về quanh năm không lúc nào khô cạn, dòng nước trong xanh tinh khiết, nước đổ xuống thác hoà cùng ánh nắng tạo ra sắc vàng nên còn được gọi Kim Sắc Thuỷ ứng với Kim Sắc Thế Giới của đức Quán Âm.

Nước suối ngọt ngào như Cam Lộ của Bồ Tát Quán Âm uống vào có thể trị bịnh nên còn được gọi là Diêm Mạng Thuỷ.
Nước suối chùa Thanh Thuỷ được liệt đứng đầu trong mười dòng suối nổi tiếng của Nhật Bản, vì thế tên chùa được đặt là Thanh Thuỷ.

Dòng thác Âm Vũ của chùa Thanh Thuỷ khi chảy xuống được chia thành ba nhánh và người Nhật tin rằng theo ý nghĩa của từng giòng thác khi uống và cầu nguyện thì sẽ được như ý nguyện.

Dòng nước thứ nhất gọi là Học Nghiệp Thành Tựu dành cho người cầu nguyện học tập thi cử.

Dòng nước thư hai gọi là Luyến Ái Thành Tựu đây là nước linh thiêng có sức mạnh vô cùng, có công năng đạt thành nguyện ước trong tình yêu cũng như hạnh phúc trong hôn nhân.

Dòng nước thứ ba có ý nghĩa là Trường Thọ Kỳ Nguyện khi uống nước này cầu nguyện thì sẽ được sức khoẻ và trường thọ.

Phong cảnh chùa Thanh Thuỷ đẹp đến nổi đủ điều kiện để đại diện cho cảnh đẹp của kinh đô Nhật Bản, trong sách Uyển Như Cổ Đô Phong Vật chép:
“cảnh sắc của chùa Thanh Thuỷ hoàn toàn có thể đem phong thái và diện mạo của cảnh vật kinh đô hiện ra trước mặt mọi người. Chẳng những xuân đến hoa anh đào nở, trời mùa hạ nước đổ thác reo, mùa thu lá phong nhuộm đỏ cuối trời, mùa đông đến tuyết rơi nhẹ nhàng trắng xoá.
” Tất cả và hầu như những gì đẹp và tinh hoa của sắc diện phong tình kinh đô Nhật Bản đều có ở đây, vì vậy không hổ danh là di sản văn hoá thế giới.
Phong cảnh chùa đã đẹp, kiến trúc chùa cũng không kém phần đặc biệt.

Chánh Điện chùa Thanh Thuỷ được dựng trên vách núi, mặt tiền của chánh điện được dựng trên một đài cao làm 139 cây cột gỗ cao 12 mét, dùng kết cấu rường cột giao nhau tạo thành mặt tiền như một khán đài thành thế tựa sơn diện thuỷ khí thế rất là hùng vĩ, tất cả quần thể kiến trúc kết lại với nhau được dùng mộng cá không đóng một cây đinh.

Hình thể kiến trúc độc đáo nầy rất là hiếm thấy ở Nhật Bản cũng như trên thế giới cho nên đài gỗ chùa Thanh Thuỷ rất nổi tiếng trong nền kiến trúc truyền thống Nhật Bản, thường được gọi là Thanh Thuỷ Vũ Đài.
Trong ngạn ngữ dân gian Nhật Bản có câu
“Từ Vũ Đài Thanh Thuỷ mà đi lên vậy” và từ vũ đài này có thể ngắm nhìn được góc độ phong cảnh đẹp nhất của Kinh Đô Nhật Bản.

Chùa Thanh Thuỷ là ngôi chùa nổi tiếng nhất ở Cố Đô Nhật Bản, vì ngôi chùa này là một trong những số ít ngôi chùa còn lại của Kinh Đô Bình An trước khi dời về đây.

Chùa Thanh Thuỷ với bốn mùa hoa tuyết, chánh điện vũ đài hùng vĩ trang nghiêm, khí thế phi phàm của cổng Nhơn Vương môn mà chu hồng tử sắc với nước suối ngọt ngào uống vào có công năng trị liệu, thác Âm Vũ ngày đêm tuôn chảy như đem vận may đến tất cả mọi người, Chùa Thanh Thuỷ xứng danh là danh lam phạm vũ, đồng thời là trung tâm tín ngưỡng của người dân Nhật đất Cố Đô.

Thích Tâm Mãn
_____________

Chùa được xây dựng vào năm 778 tức đầu thời kỳ Nại Lương [Nara]. Tuy nhiên, chùa nhiều lần bị cháy, và những kiến trúc hiện nay của chùa được xây dựng lại vào năm 1633.

Ngôi chùa được công nhận là di sản văn hóa thế giới.
Tòa kiến trúc chính của chùa [chánh đường] được đỡ bởi hàng trăm cột gỗ chống vào sườn đồi nhìn như tòa kiến trúc này ở trên không.

Là ngôi chùa Phật giáo, nhưng trong đó không chỉ có chùa, mà còn có cả đền thờ của đạo Shinto.

Đền thờ được nhiều du khách cúng bái nhất là đền Địa Chủ [Jishu-jinja] thờ Thần Tình yêu.

Có 2 tảng đá cách khoảng nhau, nếu ai cầu tình duyên, nhắm mắt đi từ tảng đá này qua được tảng đá kia thì sẽ được toại nguyện ...còn đi trật hướng ...chắc tình buồn ...?

Tảng đá Tình Yêu .

//www.dullahan.com/chunks/wp-content/uploads/2006/10/IMG_0838.jpg

Đến tảng kia ........

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02987Large.jpg

Đường lên Thanh Thủy tự ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02978Large.jpg

Đường vào chùa, du khách sẽ bước qua cổng Nhị Vương Môn [Nio-mon] có hai tượng La Hán ở hai bên cổng cùng những con sư tử-chó bằng đá, đang đứng uy nghiêm, bảo vệ ngôi đền .
Chánh đường, tòa kiến trúc chính của chùa có lẽ là nơi thu hút nhiều sự chú ý nhất vì nó được đỡ bởi hàng trăm cột gỗ chống vào sườn đồi tạo ra cảm giác như gian chùa này đang nằm trên không.

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02992Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC02996Large.jpg

Thùy Linh

01-24-2012, 05:44 AM

Thanh Thủy Tự [tiếp theo]

TL nghe nói mùa thu ở Kyoto có tiếng là rất đẹp ....
Tháng 9 TL đến Kyoto chỉ chớm thu, khoảng tháng 11 mới đẹp khi lá phong Nhật thay màu đỏ ...

TL mượn thêm hình trên net, nhìn thêm những góc khác nhau của Thanh Thủy Tự và khác mùa ....

Thanh Thủy tự mùa thu .....

//cdn2.gbot.me/photos/LX/D5/1284930341/Kiyomizu_dera_Temle__Kyot-Kiyomizudera-3000000022657-500x375.jpg

//www.sse-franchise.com/soapbox/wp-content/kiyomizu1.jpg

//yaccyann.maxs.jp/kiyomizu/9.jpg

//keith.chronosquare.com/Kiyomizu%20Dera17.JPG

Về đêm .........

//blog.japanican.com/en/staffblog/images_mt/kazumi/sakura_kyoto_kiyomizu01.jpg

Mùa Xuân khi mặt trời mọc ..........

//fc04.deviantart.net/fs70/i/2011/272/0/d/kiyomizudera_at_sunset_by_sakura_no_hana90-d4b97s7.jpg

//www.maniado.jp/por/Kyoto-Kiyomizudera-Sakura.jpg

Thùy Linh

01-24-2012, 06:06 AM

Trước khi vào Thanh Thủy Tự, du khách sẽ đi theo con đường Ninnen-zaka và Sannen-zaka, 2 con đường này nhỏ thôi mà rất đặc thù ...Hai bên là những cửa hàng Omiyage truyền thống .

Có thể nói những gì đẹp, khéo đều tập trung tại đây, và giá cả cũng giống như nơi khác [nếu có hàng]
TL thấy giá 1 búp bế Maiko ở đây và Osaka đều giống nhau .

Em thích đi shops ở Nhật, khg thích shops bên Trung Quốc hay Thái Lan...
Nhật buôn bán cũng có phong cách...trưng bày có kiểu đặc trưng, và họ sạch sẽ từ cá tính...nên đồ ăn cũng tin tưởng....! Còn đồ gì ra nấy, mình thấy sao là vậy khg có đồ giả như T Quốc...v..v...

TLinh đi ngang shops mà khg được vô, huhu vì đi theo tours...

Người dẫn đoàn ngừ Nhật đúng giờ y như nhà binh, trễ 5 phút cũng khg được...xem ra Nhật còn đúng giờ hơn tất cả những nước TL đã đi qua...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00215Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00214Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00303Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00295Medium.jpg

//1.bp.blogspot.com/_IXFI8Mv-8dY/TNUgrFDW6OI/AAAAAAAACcE/qX_E7MEhucY/s1600/Japan+773+of+985_HDREFX.jpg

Thùy Linh

01-24-2012, 06:23 AM

TL dự tính sẽ trở lại đi shop ở con đường này, nhưng ngày sau TL đi lạc cho tới chiều ...

Shops ở đây đồ đẹp mê luôn mà bánh gạo dẽo cũng ngon số 1...
TL mê quạt đẹp .
Nếu đến Kyoto, viếng Thanh Thủy Tự, du khách nên chuẩn bị hầu bao mua quà lưu niệm ở đây, vì tập trung nhiều đồ đẹp, sau này đi tìm khó lắm [TL bị rồi, vì chạy như nhà binh mà khg có ghé shops ở đây được]

Đi ngang shop bánh gạo dẽo thấy cô búp bế ngồi nhúc nhích cúi đầu nói những câu mời chào ...rất dễ thương ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00311Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00308Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00302Medium.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00301Medium.jpg

đọc & xem ảnh của chị mà ngứa chân ghê [nắng cũng có nốt ruồi dưới chân như chị] :]

Thùy Linh

01-25-2012, 07:45 AM

đọc & xem ảnh của chị mà ngứa chân ghê [nắng cũng có nốt ruồi dưới chân như chị] :]

Chào nắm tay làm quen Nắng nhen .
Năm mới an khang thịnh vượng .

Vậy là Nắng cũng đi nhiều huh. Có dịp Nắng đi Nhật 1 chuyến, nếu khg quen ai bên đó, thì đi theo tour tiện hơn.

TL kể tiếp nhen ...

Trên đường vào Thanh Thủy Tự, TL thấy 1 sư nữ khất thực ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00222Medium.jpg

Ở những con đường có nhà hàng truyền thống, có người đưa giấy mời ..

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/DSC04456Large.jpg

Búp bế geisha này 1050 yên = $11 .
TL khg có kịp ghé mua ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00306.jpg

Quạt đẹp lắm

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00310.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00305.jpg

Ở Nhật đi ăn rất dễ, ở ngoài chưng hình đồ ăn, giá cả thích thì vô quán chỉ ngay hình thôi ...
như tô mì soba 780 yên = $7.8 .
Người ta nói Nhật đồ ăn mắc, nhưng tùy, món ăn của Nhật nói chung khg mắc, ăn trái cây, đồ nhập hay thịt thì mắc .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00316.jpg

mờ mờ

01-25-2012, 05:46 PM

Thùy Linh ới ời, mm đi chơi về rồi nè, ghé vào dạo xem các ngôi đền Nhật mê quá nè, cám ơn TL nhé. Thanh Thủy Tự vào mùa Thu thật là thơ mộng hén TL. mm nhất định sẽ làm một chuyến Nhật du để tận mắt thưởng thức những ngôi đền Nhật, và vào một quán nhỏ nhâm nhi món mang cá nướng với rượu sake :].

Camel

01-25-2012, 09:22 PM

Thùy Linh ... chỉ có thể nói một câu "xem hình TL chụp và mang về thích chết được" :]

Áhhhh, MM về rồi, đi chơi vui hong MM ? Thích nhen, đi chơi lâu dữ hén ! Năm mới vui vẽ nhen MM and Happy Australia Day !!!

Chị Linh, ngày nào em cũng vô coi chị chiếu hình, thấy thích lắm ! Cảnh ở Nhật đẹp như trong tranh vậy, còn hơn nữa tại hình chụp đẹp hơn chứ !

Thùy Linh

01-26-2012, 09:24 AM

Chín cưng ngồi ghế thượng hạng mừ .
Ngày Quốc Khánh nhằm Thứ Năm, lở cở nên chị chịu đi làm, hihihi chị ham tiền, vì sở trả tiền theo public holiday rate nên nhiều, chứ trời nóng ở nhà mở máy lạnh 24/24 thôi .

Nhờ cảnh đẹp, chứ hình chị chụp đại à, lúc đó chưa học chụp hình đâu, mà có xài máy bỏ túi nữa, nếu có học chụp sẽ đẹp hơn. Ở Nhật khg có đất, dân số đông mà họ sạch sẽ, ngăn nắp lắm.

Thùy Linh ... chỉ có thể nói một câu "xem hình TL chụp và mang về thích chết được" :]

Cám ơn anh Camel, à anh có rành về comp. khg ?
Thật là khg tin nổi máy comp., USB, hardrive, ...
TL bị mất hình hoài, USB cháy mất hình chụp chung với bạn hiền, năm rồi cái máy comp. chừng 6 năm tuổi nó ...chít, lo chạy hồ sơ tax trước, xong tới hình, chậm như rùa, tắt hoài, có khi đang save nó tắt luôn, nên save được 1 phần ...làm lại, làm lại ...
giờ tìm lại mất gần hết hình chụp lúc ra đảo nhà chị Nakajo, đi nhặt lại được 1 số đã đem lên núi khi trước mà vì resize nên mờ ....hic còn bao nhiêu mất hết .
thêm cái laptop tháng rồi, nó cũng tự nhiên ... chít, còn kẹt mớ hình trong đó.

Anh Camel có biết cách nào "an toàn" cho hình ảnh lưu khg ? chỉ giúp TL ?

Thùy Linh ới ời, mm đi chơi về rồi nè, ghé vào dạo xem các ngôi đền Nhật mê quá nè, cám ơn TL nhé. Thanh Thủy Tự vào mùa Thu thật là thơ mộng hén TL. mm nhất định sẽ làm một chuyến Nhật du để tận mắt thưởng thức những ngôi đền Nhật, và vào một quán nhỏ nhâm nhi món mang cá nướng với rượu sake :].

Mờ Mờ ui, rượu sake đắng lắm, MM mà đi Nhật sẽ thích á, TL thấy MM hay cắm hoa kiểu Nhật Ikebana, dùng chén, tô kiểu Nhật, làm đồ ăn Nhật, chắc còn thiếu làm vườn Nhật nữa à ...
Nếu đi MM đi mùa xuân tháng 3-4 hay mùa thu nhen, Jetstar hay Sales vé đi từ Melbourne và Cairn á .

Hồi chiều TL đang làm, có người Úc từ c/ty Cochrane đến pick đồ, tự nhiên khen TL đẹp, hỏi phải người Việt ? he nói năm nay đi VN dự đám cưới [em trai cưới vợ VN]
he kể đi Nhật chơi ...he nói ....loves it ....khen quá chừng Osaka và Kyoto ...

Đi tour 1 ngày cho ăn buffet, nhiều món ngon mà TL khg thể thử hết
tham ăn lấy bao nhiêu ăn mún pể pụng lun ....
=]]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00156.jpg

maiyeuthuong

01-27-2012, 05:48 AM

Chào chị chủ nhà TL, chào cả nhà du lịch Nhật Bản năm mới!

Thấy hình mấy món ăn Nhật chị TL post lên làm MYT cũng hơi thèm thèm chút. Nếu chị TL cho phép, MYT xin post hình món Nhật vô đây. MYT cũng thích nước Nhật, từ phong cảnh, con người, văn hóa, búp bê ... thích nhiều thứ .... và đặc biệt là món ăn và cách trình bày món ăn của người Nhật.

Thùy Linh

01-27-2012, 06:36 AM

Chào Mãi, năm mới an lành, vạn sự như ý nhé

Nếu hình Mãi chụp thì được chứ, khg nên nhặt trên net, vì dù đẹp, nó khg có ý nghĩa với mục du lịch này là chia sẻ kinh nghiệm tai nghe, mắt thấy bản thân, khi dẫn chứng khg có đủ thì "mượn" 1-2 tấm thôi .

Cám ơn MYT vào chơi .

Thùy Linh

01-27-2012, 07:36 AM

Ngày đầu ở Kyoto, TL ở gần ga xe điện cho tiện, hôm sau dọn đến khu gần Gion [nơi nổi tiếng tập trung geisha]
Anh Hajime đã đặt chỗ dùm TL, ở một Yado [k/sạn kiểu nhà Nhật, có người nấu ăn, pha nước, như có người hầu, mỗi lần họ vào là quỳ mà mở cửa rồi đi bằng ....đầu gối vô].

Yado tên " Inakatei" ở trong hẻm, taxi phải thả TL ở đầu hẻm, TL đi loanh quanh tìm, hỏi người ta có người khg biết, và cuối cùng có 1 người chỉ đến căn nhà có 3 chữ Nhật [mù lun ...]

Ở Kyoto, vẻ cổ xưa vẫn như 1000 năm về trước .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00413.jpg

Đường tuy nhỏ, nhưng họ giữ ngăn nắp, rất sạch ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00418.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00417.jpg

Lúc TLinh mới vào Yado - Inakatei [k/sạn kiểu Nhật] họ đem 2 cái bánh lá vào....ăn được thôi, như bánh ít mà mềm hơn vì bột gạo....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00369Large.jpg

Rồi họ pha nước ấm trong bồn sẵn cho mình tắm, để sẵn guốc gỗ Nhật Bản quay ra cho mình mang...

Khi TLinh đi dạo phố Gion ăn tối về họ đã trải nệm sẵn cho mình ngủ [ Nhà người Nhật khg xài giường, trải nệm mỏng 2 miếng chồng lên, trải ga lên trên, sáng dẹp đi...]

Tắm xong TL sẽ đi bộ qua Gion, dạo phố kiếm gì bỏ bụng ......

Camel

01-27-2012, 06:03 PM

Anh Camel có biết cách nào "an toàn" cho hình ảnh lưu khg ? chỉ giúp TL ?

Thùy Linh, chà câu hỏi khó trả lời ha !

Anh giả thử như ở Úc giá mua mấy cái External hardrive hơi mắc [so với Mỹ, có khi 2TB bên này mua chỉ có $79 tì] nên việc gầy dựng một hệ thống Network storage at home hơi tốn phí , chứ nếu rẻ mình bỏ vài trăm thì có đến 10T nhét vào góc nhà ... sau đó cả nhà đều có thể via network dumping mọi thứ vào đó . Riêng việc nếu chỉ nghĩ đến làm sao giữ hình ảnh ... cái này anh không rành , anh chỉ trả tiền vài tì mỗi tháng cho Photobucket , họ cho unlimited , bỏ vào lấy ra lúc nào cũng được , chỉ là không biết khi nào nó nhăn răng ra chết thì cũng phải than trời mà thôi . Ngoài ra chẳng nghĩ ra cách nào khác hết !

TL cũng đừng quá lo , PC hay laptop cũ thì hardrive ít khi failure lắm, nhờ ai đó tháo ra đưa sang máy họ retrieve lại data , cũng không phải là việc khó khăn lắm đâu , đừng vội vất bỏ PC mà tiếc sau này ! Chúc TL tìm ra giải pháp cho vấn đề nha ! :]

Hàn Sinh

01-27-2012, 06:42 PM

Anh Camel có biết cách nào "an toàn" cho hình ảnh lưu khg ? chỉ giúp TL ?

Thùy Linh, chà câu hỏi khó trả lời ha !

Anh giả thử như ở Úc giá mua mấy cái External hardrive hơi mắc [so với Mỹ, có khi 2TB bên này mua chỉ có $79 tì] nên việc gầy dựng một hệ thống Network storage at home hơi tốn phí , chứ nếu rẻ mình bỏ vài trăm thì có đến 10T nhét vào góc nhà ... sau đó cả nhà đều có thể via network dumping mọi thứ vào đó . Riêng việc nếu chỉ nghĩ đến làm sao giữ hình ảnh ... cái này anh không rành , anh chỉ trả tiền vài tì mỗi tháng cho Photobucket , họ cho unlimited , bỏ vào lấy ra lúc nào cũng được , chỉ là không biết khi nào nó nhăn răng ra chết thì cũng phải than trời mà thôi . Ngoài ra chẳng nghĩ ra cách nào khác hết !

TL cũng đừng quá lo , PC hay laptop cũ thì hardrive ít khi failure lắm, nhờ ai đó tháo ra đưa sang máy họ retrieve lại data , cũng không phải là việc khó khăn lắm đâu , đừng vội vất bỏ PC mà tiếc sau này ! Chúc TL tìm ra giải pháp cho vấn đề nha ! :]Anh Camel,

Cảm ơn anh đã tận tình hướng dẫn chu đáo!

Sáng nay được nghỉ, nên Thùy Linh đã đi ra computer store sắm đồ nghề về mần com bu tờ tếch níc xần! :] như cách anh đang chỉ:
Ra ngoài sắm portable PATA external enclosure và USB-to-USB cable để retrieve data files trong laptop bằng cách copy vào máy deskstop mới [runs Windows 7] trước đã ... [Windows XP bị corrupted files]. Sau khi save data files của laptop [Dell, Inspiron] rồi, TL sẽ mới tính đến recover data trong cái PC cũ sau.

PC cũ runs rất chậm. Thùy Linh cũng đã sơ xuất deleted một số data trong máy đó rồi ... May mắn thay, các files bị deleted đó đã chưa hề bị overwritten. Vì thế, hy vọng rằng số data trong máy PC cũ cũng sẽ undeleted được bằng các available free software rồi copied và saved tạm vào máy PC mới, khi được hướng dẫn tỉ mỉ step-by-step. Với cách này, Thùy Linh có thể chỉ phải learn một lần rồi sẽ tự tay làm được cho những lần sau nếu có trục trặc gì xảy ra sau đó; mà không phải đem hard disk nhờ người khác retrieve cũng như thời gian chờ đợi ...

Câu hỏi lưu trữ an toàn cho image files của Thùy Linh là đề cập đến việc storing them in the external HDs như anh đã nói trong post tôi quoted lại này. Không phải là giữ bằng các image hosting websites, anh à!
Tôi cũng không đồng ý với việc giữ hình ảnh của mình bằng image hosting websites. Vì ngoài lý do risky là website's storage có thể bất đắc kỳ tử, các websites này còn tự động resize hình ảnh của users khiến cho chất lượng ban đầu của hình ảnh cũng bị mất đi một cách vô lý.

Vì thế, tôi lưu ý chúng ta nên tự manage và lưu trữ hình ảnh của mình đúng nơi và đúng phương pháp thì hay hơn.

Nhân dịp đầu năm mới, xin được chúc anh và gia đình luôn khỏe mạnh và hạnh phúc tràn trề!

Hàn Sinh.

Thùy Linh

01-29-2012, 07:16 AM

Cám ơn anh Hàn Sinh
TL "mần" laptop rồi, kết quả chưa được như ý, khg tìm được cái TL muốn save, máy PC cũ từ từ tính, hy vọng ...

PC cũ mở ra chạy chậm nửa tiếng mới lên, mà nó chớp chớp, lo save chưa được bao nhiêu, rồi 15 phút tự nó tắt .
đó là tại sao cái nào save xong TL deleted hy vọng nhẹ máy để mở lên nhanh hơn đặng chạy đồ ...khg ngờ save khg có hết .

Năm mới phát tài, vui khỏe .

Anh Camel có biết cách nào "an toàn" cho hình ảnh lưu khg ? chỉ giúp TL ?

Thùy Linh, chà câu hỏi khó trả lời ha !

Anh giả thử như ở Úc giá mua mấy cái External hardrive hơi mắc [so với Mỹ, có khi 2TB bên này mua chỉ có $79 tì] nên việc gầy dựng một hệ thống Network storage at home hơi tốn phí , chứ nếu rẻ mình bỏ vài trăm thì có đến 10T nhét vào góc nhà ... sau đó cả nhà đều có thể via network dumping mọi thứ vào đó . Riêng việc nếu chỉ nghĩ đến làm sao giữ hình ảnh ... cái này anh không rành , anh chỉ trả tiền vài tì mỗi tháng cho Photobucket , họ cho unlimited , bỏ vào lấy ra lúc nào cũng được , chỉ là không biết khi nào nó nhăn răng ra chết thì cũng phải than trời mà thôi . Ngoài ra chẳng nghĩ ra cách nào khác hết !

TL cũng đừng quá lo , PC hay laptop cũ thì hardrive ít khi failure lắm, nhờ ai đó tháo ra đưa sang máy họ retrieve lại data , cũng không phải là việc khó khăn lắm đâu , đừng vội vất bỏ PC mà tiếc sau này ! Chúc TL tìm ra giải pháp cho vấn đề nha ! :]

Chào anh Camel
Cám ơn anh đã chỉ TL tỉ mỉ, rất hữu ích .

Bửa hỏi anh, đang chờ thì anh Hàn Sinh có chỉ vài cách, TL đi mua đồ về tháo hardrive của laptop ra đem qua máy khác coi, nhưng khg có tất cả, chỉ có 1 số hình thôi, mò hoài khg hiểu nổi luôn .

TL có 1 external HD 1TB nhưng nghe nói ròi có khi nó cũng ...xi kà que, anh Hàn Sinh nói nên mua thêm 1 cái nữa mà TL mới nghe technician trong sở TL nói, cái gì theo thời gian cũng có thể bị tai nạn....chit, chỉ copy vô CD thên back up là chắc hơn ...
Photobucket TL lưu nhiều nên cũng đóng tiền lâu rồi, nhưng khi load hình thì bị tự động "resize" làm mờ đi bớt.

Năm mới chúc anh có nhiều niềm vui, sức khỏe, tài lộc dồi dào

Thùy Linh

01-29-2012, 09:19 AM

Chiều TL tới Yado [k/sạn kiểu nhà Nhật có người lo] gần Chi Viên [Gion] , Pontocho, thành phố của những nàng geishas .

Khi chỗ ở đã ổn, TL đi ra Gion ăn tối .

Kyoto chỉ bằng 1 quận của Tokyo, TL lại ở gần Gion, nên đi bộ khoảng 1 km, qua những con đường ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00328.jpg

TL ăn hàng, mua bánh Takosen ăn thử $3 1 cái cũng ngon.

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00320.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00321.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00338.jpg

Tiệm này quảng cáo đồ ăn ngon đến con chó nghe mùi thơm, lôi lại ......

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat%20Ban/DSC00337.jpg

Đi vào Chi Viên, như sống vào thời mấy trăm năm về trước, con đường nhỏ hai bên treo đèn lồng, nhà hàng xây kiểu cổ, san sát ...
có lẽ có 1 chút gì của phố cổ đèn lồng Hội An về đêm nhưng nhà hàng, trà thất thì trang trí hoàn toàn khác ...

Nếu nhà hàng mở cửa thì miếng vải treo ngoài cửa phủ xuống, nếu vén lên là đóng cửa .

Nhà hàng mở cửa ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00327.jpg

maiyeuthuong

01-29-2012, 08:56 PM

Chào Mãi, năm mới an lành, vạn sự như ý nhé

Nếu hình Mãi chụp thì được chứ, khg nên nhặt trên net, vì dù đẹp, nó khg có ý nghĩa với mục du lịch này là chia sẻ kinh nghiệm tai nghe, mắt thấy bản thân, khi dẫn chứng khg có đủ thì "mượn" 1-2 tấm thôi .

Cám ơn MYT vào chơi .

Dạ, tất cả đều là hình MYT chụp trong lần đi Nhật hồi năm 2009. MYT chỉ đi Tokyo, Kawasaki, và mấy vùng lân cận Kawasaki mà thôi. Món ăn thì MYT chụp nhiều lắm, cứ được thử món gì là chụp món đó, vì nó quá đẹp. Em chỉ xin post vài tấm tượng trưng.

Cơm hộp - Obento. Giá lúc đó chừng 1200 yên

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon%20an%20Nhat/IMG_0456.jpg

Sashimi
//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon%20an%20Nhat/IMG_0487.jpg

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon%20an%20Nhat/IMG_0488.jpg

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon%20an%20Nhat/IMG_0489.jpg

Sushi
//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon%20an%20Nhat/IMG_0490.jpg

maiyeuthuong

01-29-2012, 09:14 PM

Em cũng ko nhớ bao nhiêu tiền cho 1 phần ăn như vậy nữa, vì có người khác trả tiền giùm, nên giá cả ăn uống là mù tịt.

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_0778.jpg

Bữa ăn tối tại nhà sếp, em phụ làm bếp, và tự làm 2 dĩa tẩm bột chiên [tempura].

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_0974.jpg

Bộ chén mà vợ sếp rất quý, chưa bao giờ lấy ra dùng, em là người khách đầu tiên mở hàng.

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_0986.jpg

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_1134.jpg

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_1119.jpg

//i69.photobucket.com/albums/i73/maiyeuthuong/Mon an Nhat/IMG_1293-1.jpg

Còn nhiều lắm, nhưng em chiếm đất nhà chị nhiều rồi :]. Em khá may mắn là đã được đồng nghiệp dẫn đi thử gần như hầu hết những món của Nhật, cô đồng nghiệp nói vậy đó.

Thùy Linh

01-30-2012, 05:12 PM

Cám ơn Mãi nhiều nhé .
Oh vậy Mãi cứ tự nhiên đem vào chia sẻ với TL và Phố .
Mãi chụp đẹp đó, từ khi TL học chụp hình, hạn chế khg còn dám "chôm" hình của người khác hihihi , nếu kẹt cần dùng mà khg biết "chủ" thì nói là hình mượn ở đâu hihihi .....

Vậy Mãi đi Tokyo và Kawasaki kế cận Đông Kinh thôi và đi mùa nào ? nếu có hình chụp cảnh mà Mãi thích chia sẻ thì queo kom .

Mãi may mắn thử gần hết các món Nhật ròi huh, có ăn cá nóc [ cá lóc mít] kiểu Nhật thử chưa ? có thử các loại tương Nhật ?

Mãi đã đến Nhật, có đi taxi khg ? đi taxi ở Nhật, đứng chờ trên lề, khg đứng sát hoặc dưới đường, vì lúc xe dừng lại, cửa tự động mở ra coi chừng đụng hihihi [tài xế nhấn nút mở] mấy ông tài xế taxis thật thà, tận tụy với nghề và lịch sự héng .

Mãi có để ý nhà vệ sinh công cộng nhất là ở subway ở Đông Kinh, đẹp, tân tiến, bàn cầu tự động hết, và sạch bóng khg có mùi ... héng !

Và Mãi đi ăn ngoài nhiều, để ý thấy cứ vô quán là có nước trà lạnh hoặc nước mát đem ra liền [khg tính tiền]

Chúc vui Mãi

Thùy Linh

01-30-2012, 06:06 PM

Buổi tối ở Pontocho, Chi Viên [Gion], TL đi dạo mỏi chân đói bụng đã 9.30 pm, rẻ vào đường nhỏ, chọn nhà hàng ...

Con đường nhỏ chỉ vừa 2 người đi này, đông nge.t người đi ăn, lúc TL chụp là ăn xong hơn 10 pm rồi, 2 bên là nhà hàng san sát nhau, cái nào cũng đông khách ....

hình này mượn
//mboogiedown-japan.blogspot.com/2005/08/summer-stroll-in-ponto-cho_25.html

//i17.photobucket.com/albums/b98/kyoto_ben/strolled.jpg

//4.bp.blogspot.com/_4Qh0ArNLYgQ/TN6x1qV03aI/AAAAAAAABHo/k1nz4-ObvmQ/s1600/2010-08+japan32.jpg

TL đi vô đó ban đêm ...nên khg có thấy giống ban ngày

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00329.jpg

TL đi dài dài, có vào vài nhà hàng phía phải [nhìn ra sông Kamo, vị trí giống như Clarke Quays bên Singarpore, sát bờ sông] đông khách quá, khg có bàn TL đi ra, cuối cùng vào 1 chỗ hơi vắng ...

Sông Kamo ở cố đô Kyoto, rất nổi tiếng thơ mộng, có con đường đi bộ dọc theo sông.
TL khg có dịp đi bộ ban ngày..., vì theo kế hoạch đã định, trưa hôm sau anh Hajime từ đảo Oki qua Tùng Giang mướn xe lái lên Kyoto đón TL rồi .
Nhưng TL sẽ mượn hình sông Kamo mùa xuân, cho cả nhà chiêm ngưỡng ...

Vào ngồi tuốt phía sau, nhìn xuống sông Kamo [mà tối đen có thấy chi đâu] coi menu mới biết tại sao hơi vắng, họ bán đồ ăn Tây, chung quanh toàn thực khách Tây phương, giá khoảng $30/dish.
TL muốn ăn đồ Nhật mà ngại bỏ đi, đã trễ rồi 9.30pm, nên order 1 món garlic prawns, chủ ý khg muốn ăn no còn đi kiếm ăn tiếp .

mặt sau của nhà hàng sát sông Kamo

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00335.jpg

Khu nhà hàng sát sông Kamo vào ban ngày, đêm qua TL ngồi ngay góc sát lan can .

hình mượn net .

//www.yukiba.com/upl/server/uploads/1265758860-Kyoto-Japan-Asia-Kyoto.jpg

Sông Kamo mùa xuân hoa đào hai bên bờ nở rộ
hình mượn net

//farm3.static.flickr.com/2378/2251696078_2c285bdbd0.jpg

//image1.masterfile.com/em_w/02/88/72/700-02887263w.jpg

Lê Nguyễn Hiệp

01-30-2012, 06:19 PM

Chào Thuy Linh,

Nếu ai đã ở Nhật khá lâu thì có 3 món để nhớ:

Khoai nướng than
Jakkitori - gà nướng than
Oden

Thấm thoát thế mà đã 30 năm rời xa xứ Nhật đến Mỹ sống. Mọi việc đã đi vào dĩ vãng.

Giờ nhớ lại vẫn cảm thấy có cái gì gần gũi.

maiyeuthuong

01-30-2012, 06:35 PM

Cái máy chụp hình bé xíu của em gọn nhẹ nên đi đâu em cũng cầm theo chụp hết. Đến độ tới nhà sếp em, sếp em chọc "còn cái ofuro [cái bồn tắm kiểu Nhật] với cái toilet nữa, M chụp chưa" :]]. Rồi sếp kêu vợ sếp dẫn em vô coi =]]. Em qua đó em đi tàu điện, taxi, xe bus em cũng thử luôn - nhưng em chưa đi shinkansen vì đoạn đường em di chuyển ko có đủ xa để đi shinkansen. Cô đồng nghiệp dẫn em đi mấy đền thờ, lâu đài nhưng mà giờ hỏi tên gì thì em còn phải về lục lại mấy tờ brochure em mới nhớ. Em cũng bắt chước viết lời nguyện cầu lên tấm gỗ nhỏ treo lủng lẳng mỗi khi vào đền thờ.

Em hình như chưa được ăn cá nóc, mà em cũng ko biết nữa, vì đi đâu, cho ăn gì em đều nhờ cô đồng nghiệp hết. Chuyến đi đó quá đột xuất với em nên em không có chuẩn bị, ngâm cứu gì trên Net trước cả. Em đi vào mùa thu, nên cũng có thời gian ngắm lá phong đổi màu.

Em ấn tượng nhất là toilet bên ấy có hệ thống sưởi ngồi ấm ơi là ấm. :].

Camel

01-30-2012, 09:44 PM

Cám ơn lời chúc thân tình đầu năm của anh Hàn Sinh !

Cám ơn lời chúc của Thùy Linh - mừng TL đã có notebook mới để cất giữ "tư trang" quí giá :]

Mãi Yêu thương và Thùy Linh , bây giờ ngày nào cũng phải nhớ chạy vào nghía mấy tấm hình 2 người post ... chắc đến phải mê luôn người post mất =]] ... ngắm thức ăn thì thích mắt thiệt đấy , nhưng phải làm dân Nhật chắc đòi ăn lắm :]] ... ngắm mấy con ngõ và những tấm bảng hiệu mới thấy TL quả là tỉ mỉ , thiệt xứng đáng cho một chuyến đi vì một ngày đàng mà tóm gọn quá nhiều cái hay cái đẹp nơi mà TL đã đi qua ! Cách kể chuyện của TL cũng khá hấp dẫn lắm đó ! :]

Thùy Linh

01-31-2012, 04:41 PM

Chào Thuy Linh,

Nếu ai đã ở Nhật khá lâu thì có 3 món để nhớ:

Khoai nướng than
Jakkitori - gà nướng than
Oden

Thấm thoát thế mà đã 30 năm rời xa xứ Nhật đến Mỹ sống. Mọi việc đã đi vào dĩ vãng.

Giờ nhớ lại vẫn cảm thấy có cái gì gần gũi.

Chào anh Hiệp [30 năm rời xứ Nhật chắc lúc đó anh cũng trưởng thành rồi phải khg ?]
TL cũng chưa từng định đi Nhật, chỉ thấy tiện trên đường đi USA, ghé thăm đứa cháu đang làm việc ở đó và chị bạn Nhật cũ, rồi trở lại lần hai, và trong tương lai, chắc TL sẽ đi lần 3 nữa đó .

Anh nhớ gì về nước Nhật, kỷ niệm xin chia sẻ với TL và Phố nhé, cảm ơn anh trước .

Anh khg nhớ món nattou [ 1 loại tương do đậu nành lên men có sợi dính dính] ăn với cơm, món nattou quốc hồn quốc túy của Nhật sao ?
TL chưa có dịp thử, mà anh đã ăn qua chưa ?
Chắc lần tới nhắm mắt ăn thử hihihi

Nghe nhiều người nói rằng, ăn nattou lần đầu nặng mùi khg có thích đâu, nhưng quên đi, hãy thử lần 2 sẽ .....mê luôn !

Chúc anh năm mới vạn sự kiết tường, an vui, hạnh phúc
TL đi lượm bài về Nattou cho Phố xem .

________

Nattou

Nattou là một món ăn truyền thống của dân tộc Nhật làm từ đậu nành lên men và thường được dùng trong bữa ăn sáng.
Đây là một nguồn cung cấp đạm dồi dào cùng với súp Miso làm từ đậu nành có từ thời phong kiến ở Nhật.
Nattou có một mùi vị và vẻ ngoài rất đặc trưng và khá phổ biến ở miền Đông nước Nhật.
Những người lần đầu mới mở hộp Nattou ra sẽ có những phản ứng rất khác nhau vì cái mùi nồng của nó, có thể so sánh với pho mát hạng nặng ở Châu Âu hay nước mắm, mắm tôm của Việt Nam. Nattou rất nhớt, ẩm và trên bề mặt phủ những sợi tơ như tơ nhện. Nattou khá nặng mùi do đó người nước ngoài lần đầu tiên ăn Nattou hoặc sẽ thích nó luôn hoặc là ghét nó.

//nama.edu.vn/home/images/stories/2011/12/img10002140010.jpg

Nhiều người ở Nhật ghét món Nattou vì nó nhớt và cái mùi đặc trưng của nó rất khó ăn. Nhưng ai đã ăn được thì không thể bỏ nó. Đặc biệt những người miền Tây như người dân Osaka, Kobe thì không ưa Nattou trong khi người miền Đông như Tokyo và miền Bắc Hokkaido thì rất chuộng Nattou.
Mỗi năm ở Nhật, người ta tiêu thụ khoảng 50.000 tấn Nattou.
Để làm Nattou người ta chọn hạt đậu nành nhỏ để quá trình lên men dễ dàng hơn.
Đậu nành được rửa rồi ngâm trong nước khoảng 12~24 tiếng và quá trình này sẽ làm tăng kích thước của hạt đậu.
Sau đó đậu nành được đem đi hấp khoảng 6 tiếng, có thể dùng nồi áp suất để giảm bớt thời gian. Đậu nành được trộn với một dung dịch đặc biệt gồm muối, đường, men và một loại vi khuẩn được gọi là Nattou kinase.
Những nhà sản xuất khác nhau có thể sẽ thêm bớt những thành phần khác nhau để tạo nên hương vị đặc trưng. Và kể từ lúc này thì người ta sẽ phải rất cẩn thận, tránh không cho vi khuẩn có hại xâm nhập.

Nattou là một món ăn độc đáo của người Nhật, và cũng là của thế giới làm từ đậu nành lên men. Người ta đánh giá chất lượng Nattou qua độ dài của sợi nhớt. Nếu khi lấy đũa gắp một miếng lên khỏi chén mà sợi nhớt càng dài thì nattou càng ngon. Đây là món ăn nhiều dinh dưỡng, dễ làm, không đắt tiền mà mọi người có thể làm tại nhà, và không cần phải chế biến thêm khi dùng. Tương tự với Nattou thì trên thế giới cũng có những món làm từ đậu nành lên men như tương, chao của Việt Nam, tan-shih hay kan-shih [đậu hũ không muối] của Trung Hoa, Joenkuk-jang và Damsue-jang của Hàn Quốc, thua nao ở Thái Lan, Kinema ở Nepal và Sereh ở Bali. Nhưng chỉ có tại Nhật thì người ta mới sử dụng rộng rãi hình thức lên men của đậu nành này.
[Nguồn: công ty tư vấn GD & Đ T Nam Á]

Thùy Linh

01-31-2012, 05:08 PM

Cái máy chụp hình bé xíu của em gọn nhẹ nên đi đâu em cũng cầm theo chụp hết. Đến độ tới nhà sếp em, sếp em chọc "còn cái ofuro [cái bồn tắm kiểu Nhật] với cái toilet nữa, M chụp chưa" :]]. Rồi sếp kêu vợ sếp dẫn em vô coi =]]. Em qua đó em đi tàu điện, taxi, xe bus em cũng thử luôn - nhưng em chưa đi shinkansen vì đoạn đường em di chuyển ko có đủ xa để đi shinkansen. Cô đồng nghiệp dẫn em đi mấy đền thờ, lâu đài nhưng mà giờ hỏi tên gì thì em còn phải về lục lại mấy tờ brochure em mới nhớ. Em cũng bắt chước viết lời nguyện cầu lên tấm gỗ nhỏ treo lủng lẳng mỗi khi vào đền thờ.

Em hình như chưa được ăn cá nóc, mà em cũng ko biết nữa, vì đi đâu, cho ăn gì em đều nhờ cô đồng nghiệp hết. Chuyến đi đó quá đột xuất với em nên em không có chuẩn bị, ngâm cứu gì trên Net trước cả. Em đi vào mùa thu, nên cũng có thời gian ngắm lá phong đổi màu.

Em ấn tượng nhất là toilet bên ấy có hệ thống sưởi ngồi ấm ơi là ấm. :].

Hello Mãi

Lúc đó TL cũng dùng máy bỏ túi, có điều khi có điều kiện học từ lâu, TL lại khg chịu học chụp hình .
Cảnh của người ta đẹp mà TL chụp ra khg bằng thật, canh khg có đẹp như Mãi đó, máy nhỏ lớn khg so ở đây mà nói cách người chụp lựa "bố cục" hay, Mãi có khiếu đó .

Uh nhắc cái bồn tắm Nhật mới nhớ, nó hình vuông, có nắp đậy để giữ nước nóng ấm, TL thấy ở Yado và trong nhà chị bạn Nhật Nakajo, nhưng hong có chụp hình, hỏng lẽ ai đi tắm mà đem máy vô chụp ...kỳ wa' chời ....hihihi nên bi giờ khg bít tả ra làm sao héng !
Còn cái toilet thì có chụp vì nó tân tiến ....

Nói thật, ấn tượng của TL về người Nhật là sạch sẽ, chuộng cái đẹp, họ làm nhiều lắm và lại là người biết thưởng thức cái đẹp, chăm chút cây kiểng ...
khg phải 1 nơi, 1 số người mà cả nước Nhật ....sạch sẽ !!!

Nói nghe mắc cười, TL cũng ấn tượng với cái toilet đó nữa, có đủ nút nhấn hết, có nghe nhạc nữa, và ở Tokyo, toilet công cộng có cái nút nhấn như nước chảy, suối reo để ....lịch sự hơn ....hihihihi
TL còn ấn tượng cách ...thòi tiền lịch sự, khg có nơi nào giống của người Nhật và với dân số gần 130 triệu người, đông dân hơn xa so với nhiều nước, núi rừng khg, chẳng có đất đai nhiều, mà nơi công cộng khg có ồn ào .

Hôm qua đi làm về, đậu sau 1 xe khác ngay đèn đỏ, tự nhiên thấy tài xế quăng ra cái tàn thuốc ....
Đã hút thuốc lúc lái xe, coi xe him thì quý, mà ngoài đường là ...thùng rác ...hic
TL nghĩ bụng, nếu ở Nhật thì người Nhật khg bao giờ làm vậy, mà có người sẽ nhặt lên nếu du khách ...làm ...!

Mùa thu đẹp lắm huh, có hình Mãi trưng lên nhé .

Cá nóc là cá nóc mít của mình đó, TL gọi theo chỗ TL hồi nhỏ nghe là "cá lóc mít" khi nó phình cái bụng tròn vo như trái banh, và người ta bỏ khg có ăn được !
nó có độc, ăn là ...chít á, ở VN nhiều người thiệt mạng vì ăn nhầm cá nóc này .

Nhà TL ngay chợ nên khi thấy thì đem chơi nhà chòi ...

Bên Nhật món cá nóc mít rất đắc tiền, có khi $500 ......và phải đầu bếp thượng thừa mới biết lấy độc ra hết !!

TL đọc thấy bài này, đem về xem chung nhé

_______
Lạ kỳ nấu cá nóc bằng nồi giấy

Cá nóc vốn dĩ rất độc, nhưng với một số nhà hàng Nhật lại trở là món ăn rất ngon lành. Thú vị hơn nó lại được nấu bằng cái nồi rất đặc biệt: nồi giấy.

Bình thường cá nóc rất độc, nhưng người Nhật đã nghiên cứu để biết cá nóc vào mùa nào thì phần nào có chứa độc tố nhiều, ví dụ mùa đông thì gan cá nóc ở Nhật là độc nhất.

//img.news.zing.vn/img/488/t488524.jpg

Cá nóc đang bơi lội trong bể ở nhà hàng Nhật.

Không phải những nhà hàng nào ở Nhật cũng có quyền kinh doanh món cá nóc “siêu” độc này, vì nếu lỡ xảy ra chuyện ngộ độc thì rắc rối to. Mà điều kiện bắt buộc là phải có chứng chỉ hiểu biết về cá nóc, biết cách làm cá nóc theo đúng tiêu chuẩn cho phép, và tay nghề đầu bếp phải thuộc hàng siêu đẳng, vì không chỉ biết chế biến món cá nóc thơm ngon mà còn phải là người hiểu rõ tường tận về loài cá này.
Theo kinh nghiệm của Tiến sĩ Hải dương học ở Nha Trang, chị đang có thời gian làm việc ở Nhật dẫn anh bạn tôi đi ăn và giải thích, là khi ăn, nếu có phản ứng độc thì sẽ thấy vị tê tê ở đầu lưỡi.

Cá nóc có thể làm được rất nhiều món ngon. Thịt cá nóc thì ngon hơn thịt gà, làm món chiên, nướng đều ngon. Salad da cá ăn rất lạ, da cá nóc vừa dai, dòn ăn rất ngon. Sau đó đến món gỏi cá nóc, ăn vị lạ.Trứng cá nóc thì ăn sống cũng được, nướng cũng được, có miếng ăn thấy tê tê.

//img.news.zing.vn/img/488/t488544.jpg

Thịt cá nóc ngon và nhiều dinh dưỡng.

//img.news.zing.vn/img/488/t488527.jpg

Gỏi cá nóc.

//img.news.zing.vn/img/488/t488528.jpg

Salad cá nóc.

//img.news.zing.vn/img/488/t488529.jpg

Dạ dày cá nóc rất dòn.

//img.news.zing.vn/img/488/t488566.jpg

Bầu dục cá nóc.

Món đặc biệt nhất chính là món lẩu cá nóc. Họ dùng một loại bếp đặc biệt - nồi bằng giấy không thấm nước để làm nồi lẩu. Một sự sáng tạo đầy bất ngờ. Nước vẫn sôi sùng sục trong nồi mà tờ giấy vẫn không hề hấn gì.

//img.news.zing.vn/img/488/t488536.jpg

Nước dùng lẩu chỉ là nước sôi.

//img.news.zing.vn/img/488/t488564.jpg

Dưới tác động của nhiệt nước dần bốc khói.

//img.news.zing.vn/img/488/t488545.jpg

Lẩu cá nóc chỉ ăn kèm cải thảo.

Thịt cá nóc cho vào nước. Nước trong không dùng nước xương và cũng không sử dụng nhiều gia vị. Nấu đúng 7 phút mới ăn được.
Sau đó nước lẩu họ cho cơm vào để nấu cháo, được gọi là món cơm cháo kiểu Nhật. Đây cũng là món truyền thống của người Nhật, và chỉ được ăn sau cùng.

//img.news.zing.vn/img/488/t488541.jpg

Cơm cháo kiểu Nhật.

Rượu sake thì có ở đây có loại rượu nóng, ngâm vi cá. Trước khi uống, họ châm lửa cho rượu cháy, rất nóng, phải cầm cả đế đựng bằng gỗ để uống. Thưởng thức rượu sake bằng loại gỗ thông rất đặc biệt của Nhật, đổ rượu vào thì mùi gỗ quyện với mùi rượu rất hấp dẫn.

//img.news.zing.vn/img/488/t488546.jpg

Đầu bếp đang pha chế rượu sake.

//img.news.zing.vn/img/488/t488543.jpg

Rượu sake ngâm vi cá.

Một trải nghiệm tuyệt vời và rất thú vị về một góc ẩm thực Nhật, anh bạn tôi đã khẳng định như vậy.
Linh Phong
Theo Bưu điện Việt Nam

Thùy Linh

01-31-2012, 05:46 PM

Cám ơn lời chúc thân tình đầu năm của anh Hàn Sinh !

Cám ơn lời chúc của Thùy Linh - mừng TL đã có notebook mới để cất giữ "tư trang" quí giá :]

Mãi Yêu thương và Thùy Linh , bây giờ ngày nào cũng phải nhớ chạy vào nghía mấy tấm hình 2 người post ... chắc đến phải mê luôn người post mất =]] ... ngắm thức ăn thì thích mắt thiệt đấy , nhưng phải làm dân Nhật chắc đòi ăn lắm :]] ... ngắm mấy con ngõ và những tấm bảng hiệu mới thấy TL quả là tỉ mỉ , thiệt xứng đáng cho một chuyến đi vì một ngày đàng mà tóm gọn quá nhiều cái hay cái đẹp nơi mà TL đã đi qua ! Cách kể chuyện của TL cũng khá hấp dẫn lắm đó ! :]

Hello anh Camel

Có anh ủng hộ thì Mãi và TL lên tinh thần lắm hihihi.

TL quên kể ở Kyoto đi lạc hơn nửa ngày ...
Để kể ở Yado trước ...

Đi Chi Viên định xem geisha show ca, múa, biểu diễn nhạc cụ truyền thống ở Gion Corner, trong hí viện mà TL đến trễ giờ vào [8pm] xuất cuối .
Còn các nơi lịch sự khác như nhà hàng, trà thất có geisha, tiền tính theo giờ mà các geisha ngồi với khách, thì đi nhóm hay mí ông vô phải thế hơn hihihihi

TL về Yado gõ cửa lúc 11.30pm [kiểu ở yado hơi mắc, 1 ngày $210, lo ăn, hầu hạ như nhà giàu có người hầu vậy, anh Hajime muốn TL thử ở Yado. vì mỗi lần lên Kyoto có công việc anh thích ở yado hơn k/sạn]

Buổi sáng thức dậy trời mưa ...
Người ta gõ cửa, TL trả lời, và người đàn bà trung niên quỳ gối kéo cửa, vào dọn mền, nệm ngủ đi cất, phòng trống trơn lại

Hình của TL chưa "phục hồi" được trong máy, nên TL mượn đỡ hình net, nệm mỏng trải trên chiếu tatami rất sạch, sáng guộn lại cất .

//t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRYtfCgcEY1Qwq2dnT65jZ0zvCg-pD4Qws9xCyWj4DtUADQrz9p0MWS9GdhUw

Một số hình loaded ở núi, TL mang về

Buổi sáng tháng 9 ở Yado - Inakatei trời lành lạnh, đang mưa ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00364.jpg

Bà người Nhật đem vào phòng TL để trên bàn 1 cái ....lò, trên có cái nồi ....
lửa bập bùng trong lò, làm TL thấy ấm ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00375-Copy.jpg

Phải nói là người Nhật cầu kỳ, dù họ rất bận và thời gian tính bằng giây, phút ...
Khi dọn ăn, thì mỗi thứ 1 chén, đĩa đủ loại ...

Trong nồi khg có gì....dữ dội như cái xác của nó , chỉ là....tà hủ non hâm nóng để chấm tương....:D

Đồ ăn được dọn lên .......

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat Ban/DSC00392.jpg

maiyeuthuong

01-31-2012, 06:34 PM

Anh Camel ơi, chị em đang đứng bên em nè. Hihihi.

Chị Linh ơi, hình phong cảnh thì chị chụp đẹp hơn mấy hình em chụp, nên em đâu dám khoe hihi. Vì mấy món ăn em chụp người ta trang trí đẹp nên em chụp chị thấy đẹp thôi. Hay không bằng hên :]. Coi mấy hình cá nóc đó thì món này em chưa thử chị à. Còn cái món Nattou thì em không thích mùi của nó, cái món này em được thử từ hồi em còn đi học lận, nhưng em ko có thích. Em cũng có thử cái món trứng cá gì đó nữa, ngậm vô miệng rồi muốn ói ra, nhưng vì nhìn ánh mắt của người đem cái món này qua cho em thử làm em ko dám, phải nuốt xuống rồi khen ngon :] [chưa bao giờ thấy mình xạo sự như lúc đó].

Cái em không thích ở người Nhật là đi tàu điện em không hề thấy người trẻ nhường ghế cho người già. Lúc em nhường ghế, người ta nhìn em như người từ trên trời rơi xuống.

Thùy Linh

02-01-2012, 06:42 PM

Anh Camel ơi, chị em đang đứng bên em nè. Hihihi.

Chị Linh ơi, hình phong cảnh thì chị chụp đẹp hơn mấy hình em chụp, nên em đâu dám khoe hihi. Vì mấy món ăn em chụp người ta trang trí đẹp nên em chụp chị thấy đẹp thôi. Hay không bằng hên :]. Coi mấy hình cá nóc đó thì món này em chưa thử chị à. Còn cái món Nattou thì em không thích mùi của nó, cái món này em được thử từ hồi em còn đi học lận, nhưng em ko có thích. Em cũng có thử cái món trứng cá gì đó nữa, ngậm vô miệng rồi muốn ói ra, nhưng vì nhìn ánh mắt của người đem cái món này qua cho em thử làm em ko dám, phải nuốt xuống rồi khen ngon :] [chưa bao giờ thấy mình xạo sự như lúc đó].

Cái em không thích ở người Nhật là đi tàu điện em không hề thấy người trẻ nhường ghế cho người già. Lúc em nhường ghế, người ta nhìn em như người từ trên trời rơi xuống.

Hello Mãi
Hình đẹp xấu mình chụp thì có ý nghĩa hơn hình đẹp mà "mượn" của người ta hihihi

Nếu Mãi khg ngại, TL hỏi Mãi học ngành gì được khg ? sao liên hệ người Nhật ?

Không biết Mãi thấy sao, chứ TL đi Nhật ăn sashimi rồi về khg thích đi nhà hàng Nhật ở nước khác mà gọi sashimi, như Mỹ, Úc ...ăn vô muốn ói luôn đó, họ làm khg giống cách hay sao mà miếng cá ngừ khg dòn, ngọt mà mềm nhũn, tanh tanh, TL bị như vậy chỗ Sushi Bar ở Boston và Sushi Train ở China Town ngay San Francisco, ....

Ngừ ta đã nói, thử nattou dù thích hay khg, thử lần 2 mới biết chắc hhihi...?
Cũng như xưa giờ TL khg thích olive, nhưng khi được ăn olive ông cậu ngâm, trộn ...bi giờ TL ghiền olive homemade ròi đó .

Nếu sushi có trứng cá hồi thì ngon á, mà TL hong thích ăn trứng, phải chi để nó đẻ thành con ...

Mắc cười Mãi ...xạo, nếu từ từ ăn, có chuẩn bị thay vì được đưa tới ..., chắc khg đến nỗi dợn như vậy chứ huh !?

Hôm TL ở nhà chị Nakajo, dọn đồ ăn ra mỗi người mỗi tô, trong đó, cá tôm, trứng, có mấy miếng râu bạch tuột tươi, TL nhìn hoài ... nghĩ chắc khg nuốt được, mà cũng hong dám bỏ mứa ...
Vậy mà khi nhìn mí nhóc của chị Nakajo gắp râu bạch tuột chấm nước tương, hít hà nhai ra vẻ thưởng thức ngon lành ...TL cũng làm y chang, vậy mà ăn được hết ...khi chấm vào nước tương có mù tạt, vị cay hòa vô thì khg đến đỗi, ăn thua mình có gan .....thử là được ! =]] tuy là về nhà ròi khg có ăn món như vậy nữa.
TL có mấy con mực tươi bạn đi câu cho, chắc làm sashimi ...hihihi đi mua TL hong dám làm ...

Mãi nói ở Nhật người trẻ khg nhường già, khg phải họ thiếu tôn trọng đâu ...
là do tính cách của người Nhật, người già họ cho đó là người khác "thương hại" hay nghĩ là họ "yếu đuối" , "già cả "

Tính cách người nhật miền đông, tây cũng khác nữa ...

Hôm qua TL nói về ấn tượng cách thòi tiền ...
Hôm nay đọc được đoạn này của 1 công ty tư vấn du học Nhật Bản - HN
TL còn thấy ở công ty du lịch, khi thòi tiền họ để vào cái khay hoa văn đẹp, có cái tượng nhỏ đẹp dằn lên [cho khỏi bay mà đâu có bay được] khách cầm lên chứ khg dúi vào tay trực tiếp .
Còn khi ở siêu thị họ đưa khéo léo, nhẹ nhàng mà TL khg biết tả ..., chỉ biết ...lịch sự lắm hihihi.

Đem về xem chơi ...

__________

Máy bán vé hiện đại này vẫn cần đến sự phục vụ khách hàng của con người
Quý bạn đi mua hàng ở Nhật, nhất là vào các cửa hiệu lớn sẽ thấy đúng "Khách là nhất!".
Họ tiếp đãi rất ân cần, lịch sự, khách mua thì cám ơn thật nhiều, dù sau khi giở ra xem đủ thứ mà không mua thì cũng vui lòng cám ơn rồi sắp xếp lại chứ không có màn cự nự.
Khi khách đưa trả tiền, nhân viên thường nhận bằng hai tay, rồi kẹp ở máy tính tiền để phòng trường hợp nhầm lẫn giữa tiền giấy 5.000 hay 10.000 Yen..., khi nhận cũng như khi thối lậi thường đếm hai lần, đưa tiền thối cũng bằng hai tay, thối xong mới cất tiền giấy của khách đi rồi chắp hai tay cúi chào. Trong giao dịch, lúc trao đổi danh thiếp, đôi khi cũng thấy họ đưa và nhận bằng hai tay, nhất là người có địa vị thấp hơn.

Những điều lạ đối với người ngoại quốc

1- Cởi giày khi vào nhà [họ đi dép nhẹ trong nhà vì ngày xưa phòng lót chiếu, nay nhà thường lót thảm, hay nhựa, gỗ... nhưng thay giày bằng dép riêng thì giữ cho nhà sạch hơn].

2- Lập tức cám ơn, xin lỗi [tiếp xúc với người Nhật ai cũng thấy họ luôn luôn cám ơn và rất sẵn sàng nhận lỗi, hơi phiền người khác một chút là xin lỗi ngay].

3- Ăn thức ăn sống như cá... [người Nhật ăn cá sống nhiều thứ nhì thế giới sau một nước ở Nam Mỹ].

4- Tặng quà Tết và Trung Nguyên [các cửa hàng lớn đều chưng các các hộp quà định sẵn, người mua chỉ việc trả tiền là quà tới tay người nhận].

5- Ăn mì hay soba húp xùm xụp [người Nhật nổi tiếng lịch sự, nhưng khi ăn mì nước, bún nước... thì họ húp kêu rất to, theo họ, ăn như vậy mới đã].

6- Cầu tiêu kiểu Nhật [nhiều khi vào không biết ngồi quay hướng nào, quay vào hay quay ra, thực ra là quay vào].

7- Không phải trả tiền típ/bo [nếu khách ngoại quốc trả típ sẽ làm họ bối rối, còn nếu tự ý bỏ lại, họ sẽ vội gọi báo cho khách là "để quên tiền".

maiyeuthuong

02-02-2012, 02:16 AM

Chị, hồi xưa em học tiếng Nhật, thầy cô em là người Nhật nên có liên hệ với Nhật đó chị. Mấy thầy cô rất tận tâm với học trò, dạy cho tụi em nhiều thứ, và rất hay đem đồ ăn từ bên đó sang cho tụi em ăn thử. Hiện giờ thì em cũng làm ở cty Nhật nên cũng học hỏi được nhiều điều từ người Nhật.

Thùy Linh

02-02-2012, 07:03 AM

Cảm ơn Mãi đã chia sẻ, Mãi học tới dịch tên được chưa ?

________

Theo TL, bài TL post ở trên, người ta nói người Nhật ăn mì hay soba "húp xùm xụp" thì dùng từ khg chính xác, húp xùm xụp thì đúng với người Hoa.

Người Nhật "hút xoàn xoạt" thì gần đúng hơn, người Nhật ăn mì gắp 1 gắp kéo lên, miệng hút ...hút mì vô mà khg nhai hay cắn đứt những cọng mì, nên nghe tiếng xoạt xoạt, cháu Trang có chỉ TL cách đó .

TL đọc "Văn hóa giao tiếp của Nhật" mới biết tại sao đi chơi về là thấy đôi guốc của mình quay đầu ra ...

"Khi đến nhà người khác chơi, được chủ nhà mời vào nhà thì người khách phải đáp “cảm ơn, rất hân hạnh” và cởi bỏ áo khoác trước cửa nhà.
Nếu là người đến thăm lần đầu thì chỉ ở chơi không quá nửa giờ, sau đó vào lúc thích hợp phải xin phép ra về với câu “Tôi đã làm phiền ngài quá lâu, xin lượng thứ”.
Sau khi cởi đôi dép đi trong nhà, người khách phải quay mũi dép vào trong phòng, ở cửa người khách phải cúi chào một lần nữa và cảm ơn chủ nhà vì sự tiếp đón rồi mới đi ra.

Phụ nữ Nhật khi nói chuyện với người ít quen biết thì họ phải im lặng và nhìn đi chỗ khác, đó được coi là những hành vi đức hạnh, được đánh giá là người phụ nữ đức hạnh, còn nếu nhìn chăm chú sẽ bị đánh giá là người không đứng đắn, thiếu đức hạnh vì hành vi đó được đánh giá như lời mời gọi dẫn tới sự thân mật."

Với lại phụ nữ Nhật khg bao giờ xỉa răng nơi công cộng hay ngồi vắt chân chữ ngũ.

Thùy Linh

02-02-2012, 07:26 AM

Hôm đầu đến Kyoto, TLinh coi bản đồ định đến rừng tre Arashiyama Park, đi xe điện khg biết chỗ xuống để bắt xe khác nên đi huốc ..., xuống trạm đại định quay về Kyoto, ghé vào một quán trà hỏi thăm đường...

Mấy bà Nhật khg biết tiếng Anh nhưng tử tế vô cùng, TLinh móc cuốn tự điển Anh -Nhật chỉ cho bà xem là mình đi lạc, họ mời nước mát, rồi họ còn gọi điện thoại di động cho ai đó, xong đưa cho Tlinh nghe ...
Cô gái nói được tiếng Anh hỏi TLinh có muốn cô giúp gì khg ? TLinh cười nói khg sao, bắt quá Tlinh sẽ quay về Kyoto thôi, đi chơi mà ...:D
Sau khi nghỉ ngơi, các bà nói Tlinh có thể đi Uji chơi, đẹp lắm, đi thêm 2 trạm là tới ....

TL đi lạc nên vào quán này hỏi đường ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Du%20Lich/DSC02714-Copy2-1.jpg

Thế là TL đi thám hiểm Uji Uji là thành phố lớn thứ hai của vùng Kyoto, nằm giữa kinh đô Kyoto và cố đô Nara [Nại Lương], thành phố tập trung ven sông Uji
Cảnh ở Uji rất đẹp, nổi tiếng về trà, có chùa Byodo-in, Ujigami shrine
Uji Bridge

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/Copy2ofDSC02740.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02732.jpg

Cảnh ở Uji rất thơ mộng, nhưng trên giòng sông Uji này, thế kỷ 15-16 đã xảy ra bao nhiêu trận thủy chiến đẫm máu giữa các sứ quân giành quyền cai trị Nhật Bản .
Những bờ sông bên Nhật đều làm bờ kè đá nhìn đẹp và sạch không có rác rưởi, lở lói, người Nhật có ít đất nên họ quý lắm .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02738.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02844.jpg

Dọc theo bờ sông Uji, tháng 8 những cây Japanese maples còn xanh, qua tháng 10 mùa thu trổ đỏ rất đẹp ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02776.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02779.jpg

Thùy Linh

02-03-2012, 09:22 AM

Uji [tiếp theo]

Cổng vào đền Ujigami

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02743.jpg

Ở Nhật đền, chùa đều có cái giếng nước đàng trước cho người ta dùng cái gáo, hứng nước sạch, xúc miệng, rửa mặt, tay trước khi vào ...ý là cho người sạch trước khi vào nơi thờ phượng, linh thiêng

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02745.jpg

Trước cửa những đền bên Nhật luôn có cái dây chuông bằng rơm dài tới đất .
TLinh thấy ai tới trước khi van vái, cầu gì nắm cái dây chuông giật vài cái trước [hình như 3 cái] ý báo là có "tôi" đến cầu xin rồi mới khấn :D

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02754.jpg

Hôm đó TL thấy người ta đem xe, máy, người đến nạo vét lòng sông Uji cho sạch, khg phải chuyện nhỏ.
Đúng là người Nhật quan tâm về môi trường .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02731Large.jpg

Thùy Linh

02-05-2012, 09:04 AM

Uji [tiếp theo]

Bên bờ sông Uji, có tượng này, TL đoán là tượng của con trai Thiên Hoàng Ojin, người xây cung điện ở Uji ...
TL khg biết đọc chữ Nhật .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02811.jpg

Những con đường ở Uji, nhỏ vừa 1 chiếc xe chạy mà rất sạch .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02826Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02825Large.jpg

Cổng 1 ngôi đền ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02832.jpg

! ngôi chùa ở Uji

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02786.jpg

Con cò lặn lội bờ sông ..., rình cá, nhưng nó đã đợi rất lâu, chẳng thấy con nào ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02807.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/CopyofDSC02814.jpg

Lan Nguyen

02-09-2012, 08:13 AM

Hi Thùy Linh & mọi người nhé

Nhìn hình đẹp quá, mê quá đi mất . Hình TL chụp rất rõ, rất đẹp . L thích quá . Cám ơn TL đã share với phố nhé . Hi vọng một ngày nào đó L cũng sẽ được thấy tận mắt Japan như TL .

Thùy Linh

02-09-2012, 05:37 PM

Hello Lan, cảm ơn đã vào chơi và ủng hộ TL
Phố này lớn quá Lan ơi, lắm khi muốn đi vòng vòng chơi, mà chạy bao nhiêu còn khg kịp .
Chị Ý Yên nói TL giàu xây nhà nhiều mà TL nói xây rồi ...bỏ hoang á ...:]

Nhật Bản tuy mắc mỏ nhưng đi 1 lần muốn trở lại đó Lan .

Cũng như bạn TL nói Thổ Nhĩ Kỳ, đi rồi còn muốn trở lại chứ Ai Cập thì đi 1 lần là đủ, chỉ có Kim Tự Tháp thôi ...

Lan nhớ nuôi con heo rồi đi chơi Nhật nheng, TL còn đang kể cố đô Kyoto, chưa tới đảo Oki, nơi đây mới hấp dẫn hơn .

Một ngày mới vui

________

Uji [tiếp theo]

TL tuy đi lạc tới Uji, lại đi lạc tiếp ..., khg coi được ngôi chùa nổi tiếng Byodo ở Uji nhưng thấy phong cảnh rất hữu tình ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02772-1.jpg

Cảnh vật làm cho lòng thanh tịnh .......những con đường rợp hàng cây phong Nhật ...

Cổng này là đường vào 1 ngôi chùa ....TL đi lạc nên khg biết chùa gì ...cũng vào coi thử
TL đi coi chùa chứ ít khi vào đốt nhang cầu khấn ...hihihi

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02773.jpg

Đường vào chùa, hàng phong Nhật rợp bóng .....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02796.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02797.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC02761.jpg

Thùy Linh

02-10-2012, 09:40 AM

Hôm ở Uji, TLinh vào một quán nhỏ nhưng rất xinh ở trên lầu ...
Gọi menu có mì U Don, món ni như ăn chay khg có thịt, cái đen đen là rong biển ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02849Medium.jpg

Xong còn mua đồ ngọt về khách sạn tối ăn hàng tiếp ...bánh bột gạo với tinh chất trà xanh
Oop ...!! cắn một cái mới nhớ chụp hình để lưu :D

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02853Medium.jpg

Một tiệm trà ....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC02838Large.jpg

Trà Nhật

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/TraNhat.jpg

Camel

02-10-2012, 10:15 AM

Thùy Linh, người xem dám "chết" vì hình ảnh đẹp về nước Nhật, văn hóa cùng đồ ăn Nhật ! Nếu có thể TL làm luôn 10 điều "đáng ghét" của nước Nhật để khỏi ai nói mình bias :]

Có nhiều người bạn nói anh đi nhiều nhưng thực sự anh ít đi ra khỏi nước Mỹ lắm, do đó đi đến đâu anh cũng chỉ dùng sự so sánh với nước Mỹ mà anh sinh sống nên có nhiều phần thiên lệch . Điều mà anh không thích ở những nước khác là đèn trong nhà tối mủ tối mù , hay như ở Pháp người ta dùng đèn neon [fluorescent light] ánh sáng trắng về đêm như nhà bên VN , chỉ có vậy mà anh đã có thành kiến rồi , Nhật cũng thế :] ... theo dõi bước chân của TL trên các nẻo đường của Kyoto thực sự đã mở ra cho anh rất nhiều điều kỳ thú , anh cũng có đến Uji , đã cùng người bạn đi xe lửa cao tốc xuống Hiroshima, dạo phố đêm ở Kobe trong thời gian ghé Nhật - nhưng hoàn toàn cảm thấy uncomfortable mỗi khi bên cạnh không có bạn - Điều buồn cười nhất là nhóm bạn Nhật làm chung khi họ sang Mỹ , có nhiều anh không có bằng lái xe vì ở bên Nhật họ không có xe , chỉ cần 1 cuộc điện thoại mình chạy ra đón , đưa họ về hotel , họ đi ăn nhà hàng vô tình credit card của họ bị block , gọi cho mình ... mình cấp kỳ tiếp cứu , đến khi mình sang Nhật họ gửi cho mình cái document trong dẫn giải các cách thức lấy vé xe lửa , đổi xe và xuống trạm tên gì ... rồi cuốc bộ 500m đến hotel v.v... chính những điều này làm mình "chán" người Nhật vì các bạn mình chẳng galant tí nào =]] hay thực sự mà nói mình đúng là chicken :]] - hy vọng lần kế đến có dịp đi Nhật mình phải làm một chuyến hoành tráng đúng nghĩa như chuyến du lịch của TL . Topic này rất là thú vị , cám ơn TL thực nhiều !

MaiYeuThuong, tiếng Nhật là thứ tiếng "khỉ tiều" khó học chết được ... bộ MYT mê anh Nhật nào hay sao mà lại học tiếng Nhật ? ;]

maiyeuthuong

02-11-2012, 07:41 AM

Anh Cán bộ ơi, hồi đó em học tiếng Nhật với lý do hết sức đơn giản là sv sẽ được học với giáo viên người Nhật, được tài trợ miễn phí từ tiền học đến toàn bộ sách vở, giáo trình, và có cả học bổng. Đến lúc vô học mới biết là nó khó thì muộn rồi, phải ráng thôi.

Mấy người bạn, hay đồng nghiệp của anh cũng hơi hờ hững :]. Chứ em thấy mấy ông Nhật làm cùng em, mỗi lần ai sang VN [đặc biệt là sang lần đầu tiên] mấy ông ấy đều chăm sóc rất kỹ lưỡng, đón đưa, dẫn đi ăn, sai em làm osin dẫn đi chơi.

Chị Thùy Linh, đồ bánh kẹo của Nhật thì có rất nhiều loại ngon. Tuy những loại làm từ đậu đỏ, đậu đen thì nó quá ngọt, ngọt quá luôn. Bao bì mẫu mã, giấy gói thì ôi thôi là đẹp, mê luôn. Hihihi, nói chị đừng cười chứ cái tủ ở vp em, em để toàn hộp bánh rỗng. Hihihi, vì nó đẹp quá, vứt cũng tiếc. Đôi lúc sếp em mở tủ, ông lắc đầu, thở dài =]]=]]

Em vẫn âm thầm coi hình chị post, phong cảnh đẹp và thanh bình quá đỗi.

Thùy Linh

02-11-2012, 10:01 AM

Hello Mãi
Siêng post hình và kể chuyện nhen

Có 1 người mới đến là Mướp Hương cũng có đi Nhật rồi, có thể Mướp sẽ đem gạch vô còn khg TL sẽ đi ...chôm ! hihihi.

Mãi nói đúng, bánh đậu đỏ này ngọt quá thiệt, nên ăn phải nhâm nhi trà xanh mới được .

Nói gì Mãi, TL cũng giữ mấy cái hộp Nhật đẹp khg nở bỏ . Mãi để hộp khg làm gì, đem về đựng kim, chỉ, thư từ, hình ảnh, muốn đựng gì đựng ...hihihi

Ngày xưa lắm, khi TL còn nhỏ ở VN, thì kiếm cái hộp xấu hơn như thế đựng kim chỉ khg ra, kem đánh răng nhám ồ, xà bông cục như tro ... , nước mấm hợp tác xã như nước muối và bo bo, gạo mốc ...

Chúc Mãi luôn tươi vui

Thùy Linh, người xem dám "chết" vì hình ảnh đẹp về nước Nhật, văn hóa cùng đồ ăn Nhật ! Nếu có thể TL làm luôn 10 điều "đáng ghét" của nước Nhật để khỏi ai nói mình bias :]

Có nhiều người bạn nói anh đi nhiều nhưng thực sự anh ít đi ra khỏi nước Mỹ lắm, do đó đi đến đâu anh cũng chỉ dùng sự so sánh với nước Mỹ mà anh sinh sống nên có nhiều phần thiên lệch . Điều mà anh không thích ở những nước khác là đèn trong nhà tối mủ tối mù , hay như ở Pháp người ta dùng đèn neon [fluorescent light] ánh sáng trắng về đêm như nhà bên VN , chỉ có vậy mà anh đã có thành kiến rồi , Nhật cũng thế :] ... theo dõi bước chân của TL trên các nẻo đường của Kyoto thực sự đã mở ra cho anh rất nhiều điều kỳ thú , anh cũng có đến Uji , đã cùng người bạn đi xe lửa cao tốc xuống Hiroshima, dạo phố đêm ở Kobe trong thời gian ghé Nhật - nhưng hoàn toàn cảm thấy uncomfortable mỗi khi bên cạnh không có bạn - Điều buồn cười nhất là nhóm bạn Nhật làm chung khi họ sang Mỹ , có nhiều anh không có bằng lái xe vì ở bên Nhật họ không có xe , chỉ cần 1 cuộc điện thoại mình chạy ra đón , đưa họ về hotel , họ đi ăn nhà hàng vô tình credit card của họ bị block , gọi cho mình ... mình cấp kỳ tiếp cứu , đến khi mình sang Nhật họ gửi cho mình cái document trong dẫn giải các cách thức lấy vé xe lửa , đổi xe và xuống trạm tên gì ... rồi cuốc bộ 500m đến hotel v.v... chính những điều này làm mình "chán" người Nhật vì các bạn mình chẳng galant tí nào =]] hay thực sự mà nói mình đúng là chicken :]] - hy vọng lần kế đến có dịp đi Nhật mình phải làm một chuyến hoành tráng đúng nghĩa như chuyến du lịch của TL . Topic này rất là thú vị , cám ơn TL thực nhiều !

MaiYeuThuong, tiếng Nhật là thứ tiếng "khỉ tiều" khó học chết được ... bộ MYT mê anh Nhật nào hay sao mà lại học tiếng Nhật ? ;]

Anh Camel

Dĩ nhiên cũng có vài điều TL khg thích nhưng thích thì nhiều vô số ...hihihi

Đèn thì tùy chứ anh, khi đọc, viết cần đèn sáng, còn đèn ánh sáng trong vàng dịu thì nhìn ấm cúng . TL chỉ hong thích đèn dầu thôi, ở trại tị nạn Thái, về đêm chuyên môn xài đèn nầy, để tim đèn nhỏ ngủ, đụng nó ngã cháy cả mùng , phỏng cả tay ...

TL thích cách viết của anh :
" theo dõi bước chân của TL trên các nẻo đường của Kyoto thực sự đã mở ra cho anh rất nhiều điều kỳ thú , anh cũng có đến Uji , đã cùng người bạn đi xe lửa cao tốc xuống Hiroshima, dạo phố đêm ở Kobe trong thời gian ghé Nhật ..."

TL chưa đến Hiroshima, Ground 0, Kobe...Anh chắc thưởng thức thịt bò Kobe rồi huh ?

Người Nhật làm việc nhiều lắm, thời giờ của họ quý hơn vàng bạc, họ đi làm 1 năm nghỉ phép khg nhiều đâu, có thể hoàn cảnh bạn anh lúc đó, họ khg sắp xếp được đành lơ anh chắc ?

Lần đầu đến Oki 2005, lúc về nhớ lộn 2:25pm thành 2:45pm mà TL bị lỡ chuyến bay duy nhất từ đảo đi Osaka, mà ra thì thấy máy bay vù qua cất cánh ...
TL giật thót người .......vì chiều hôm sau phải có mặt ở Narita airport bay đi Mỹ ...lo xanh mặt
Về nhà gấp, anh Hajime lấy túi đem đồ, chị Nakajo đưa tiền cho anh, và anh cấp tốc đưa TL xuống bến tàu đi qua cảng Tùng Giang [Matsue] mua vé xe lửa tốc hành đi suốt đêm đến Tokyo ...Lần đó TL đã booked k/sạn ở Osaka, vé máy bay từ đó đi Tokyo phải để lại coi có lấy tiền lại được khg cho các bé .
Anh Hajime làm việc tư nhân, muốn đi lúc nào cũng dễ sắp xếp với ngoài đảo nhàn tản hơn trong đất liền và phố .

Người Nhật thân thì thân nhưng tiền bạc thì rõ ràng, TL có gửi tiền trước qua Nhật để trả $ k/sạn booked trước, mướn xe, mua vé tàu, ......
Sau anh Hajime đem sổ ra và trả phần còn dư lại, khg lấy anh khg chịu á ... còn đi chơi ăn uống thì cũng giành trả ...[thân lắm mới vậy ]

Cuối tuần vui vẻ, anh Camel

Thùy Linh

02-11-2012, 10:17 AM

Nại Lương [Nara]

Kyoto có hơn 1000 ngôi đền, chùa và nhiều nơi để đi nhưng TL chỉ có vài hôm đi thoáng qua thôi .

Rồi anh Hajime từ cảng Tùng Giang mướn xe lái lên Kyoto hơn 1 ngày đường đón TL cùng đi Nại Lương viếng ngôi chùa gỗ nổi tiếng Đông Đại Tự [ Todaiji] có Đại Tượng Phật bằng đồng lớn nhất thế giới và nghỉ đêm ở Nại Lương.

Hệ thống đường bên Nhật tân tiến

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat%20Ban/DSC03084.jpg

Xe điện chạy phía trên ...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Nhat%20Ban/DSC03087.jpg

Đường vào Đông Đại Tự

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00431Large.jpg

Trước khi vào tới cổng chùa, phải gặp... nai..., nai ở Nại Lương rất nhiều, vì người Nhật coi nai là "messenger" nên chúng nó làm gì làm...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00434Large.jpg

Nai ở đây hiền, nó đến nghiêng đầu lạy mình hay cọ mình nữa
Tới chừng Tlinh mua cho chúng nó 2 phong bánh 300 yen, thì ôi thôi, chúng nó bu lại, có đứa dùng miệng kéo mạnh áo Tlinh, có đứa kéo skirt của Tlinh lun, Tlinh phải quăng bánh mà chạy lấy thân....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC03005Large.jpg

Mướp Hương

02-12-2012, 04:02 PM

Leo 17 tần lầu của TL le lưởi luôn, ứa nước mắt với tô mì Udon và phục tài nhớ dai của TL, muop đi năm ngoái cũng vào tháng nầy, vậy mà một năm trôi qua rồi lẹ quá, muop nhớ ngày đầu tiên xuống phi trường Narita vào sáng sớm đả có 2 cô con gái đứng chờ sẳn, sau đó đi xe điện vô Tokyo khoảng 50km gần 1 tiếng rưởi, tới khách sạn mới có hơn 12 giờ trưa, tụi muop ở khách sạn Business nên phải 3 giờ chiều mới nhận phòng được, gởi hành lý tại quầy qua cái quán kế bên ăn đở tô mì :], sau khi ăn trưa xong kéo nhau ra phố Ginza [ đi 3 trạm xe điện ]
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/tokyo-1-Ginza.jpg
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/tokyo-1-0029.jpg
sau khi dạo phố đến chiều tối rồi về khách sạn lấy phòng, con gái muop đặc phòng loại Business nên giá 1 phòng 2 người không ăn sáng có 50 us 1 đêm , tuy nhỏ như rất sạch

Mướp Hương

02-12-2012, 04:18 PM

Sáng hôm sau trả phòng để đi Kyoto, nhưng hành lý vẫn gởi lại gì 2 ngày sau sẻ trở lại :], trên đường Tokyo đến Kyoto nhìn thấy ngọn núi Phú sỉ sơn //i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto-PhuSi_2.jpg
Tới Kyoto gần 3 giờ chiều, nhận phòng xong đi kiếm đồ dằn bụng rồi đi xe bus đến Tempe Ginkaku, xàn xê đến nơi thì xấp 5 giờ chiều, muop đi vào mùa đông nên những chổ tham quan chỉ mở cửa tới 5 gời chiều thôi :[[, vậy thì tụi muop đi vòng vòng phần bên ngoài, hihihi đi tới tối thui :] [ 7 gời thì tối thui thiệt ]
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_05.jpg
Phố vắng, cửa đóng cữa từ từ

//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_09.jpg

//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_12.jpg

//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_16.jpg
Cảnh thật bình yên

Hàn Sinh

02-12-2012, 05:07 PM

Trước khi vào tới cổng chùa, phải gặp... nai..., nai ở Nại Lương rất nhiều, vì người Nhật coi nai là "messenger" nên chúng nó làm gì làm...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00434Large.jpg

Nai ở đây hiền, nó đến nghiêng đầu lạy mình hay cọ mình nữa
Tới chừng Tlinh mua cho chúng nó 2 phong bánh 300 yen, thì ôi thôi, chúng nó bu lại, có đứa dùng miệng kéo mạnh áo Tlinh, có đứa kéo skirt của Tlinh lun, Tlinh phải quăng bánh mà chạy lấy thân....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC03005Large.jpgThùy Linh,

Phải chăng cố kinh có tên Nại Lương vì "lượng nai" ở đó có rất nhiều? =]]

Ghẹo em thôi, những con em đã nhìn thấy và chụp ảnh này tiếng Việt gọi là hươu sao đó em! :]

Loại hươu này, nổi tiếng vì sừng non của nó được dùng làm thuốc với tên gọi là "nhung hươu". Nhung hươu là phần sừng non của hươu sao mới mọc và còn da non bao bọc cùng các lông tơ phủ quanh chất sừng đó. Trong giai đoạn còn non của sừng hươu, "nhung hươu" dễ bị tổn thương vì dưới lớp da bọc là chằng chịt mạch máu. Người khai thác nhung thường lấy sợi cước xiết cột cho nhung hươu rụng ra rồi đem phơi khô làm thuốc Bắc.

Hươu sao có nhiều ở phía trên vĩ tuyến 18 của VN [từ vùng núi cao ngoài Hà Tĩnh trở ra Bắc], phía bắc của Trung hoa, vùng Siberia của Nga, Mỹ, Canada, và Nhật bản. Em đi vào dịp cuối Hè nên nhung hươu không nhìn thấy rõ lắm vì đã quá lứa mùa Xuân. Tuy nhiên, chú hươu đực còn trẻ trong ảnh đầu tiên của hai ảnh này là vừa lứa để khai thác đôi nhung đó [dài độ 40cm hơn].

Trong ảnh bên dưới, hai chú hươu đực còn non đã có nhung đang chuyển hóa thành chất sừng gần nơi đầu. Dẫu rằng, trên chót nhung của chúng vẫn còn rất nhiều lông măng bao phủ quanh cặp nhung của chúng....
Riêng chú hươu đang nghiêng đầu dưới túi xách của em bên phải khung hình, cặp nhung chỉ mới nhú ra được chưa đầy 10cm. Nếu muốn khai thác cặp nhung đó, người nuôi phải đợi thêm chừng ba tháng sau để bộ nhung phát triển to và lợi nhất về mặt kinh tế.

Tất nhiên, Nại Lương, nơi em ghé thăm người ta đã không khai thác nhung hươu vì lợi nhuận mà để cho du khách thưởng ngoạn các nét văn hóa và môi sinh trong lành, thân thiện với thiên nhiên!
Nhưng biết được chính xác tên của con vật cũng là một điều bổ ích.
Như đã nói, hươu sao có tại nhiều vùng đất trên thế giới. Tuy nhiên, không hiểu sao khi tra wikipedia thì anh thấy họ gọi tên hươu gắn bó với nước Nhật: [ The Sika Deer, Cervus nippon, also known as the Spotted Deer or the Japanese Deer ]

Ngày xưa, [và cả ngày nay] các thầy thuốc Bắc dùng sừng non [nhung] hươu làm một vị thuốc Bắc riêng. Khi các nhung hươu đã già mà chưa cắt thì trở thành sừng. Sừng hươu và nai được khai thác, rửa kỹ và trộn chung để nấu thành một loại cao, gọi là "cao ban long". Cao ban long có tác dụng chữa trị suy nhược cơ thể tương tự cao hổ cốt. Tuy nhiên, các thầy thuốc Bắc tin rằng cao ban long có nhiều âm tính, khí hàn. Trong khi cao hổ cốt thì dương tính và khí ôn nên nóng hơn! [Khoảng những năm 1950-1960, Cô anh ở nhà thường mua của người Thượng sừng hươu và gạc nai trên Komtum, Darlak,... đem về Saigon nấu cao, nên anh biết rất rõ!]

Vài nét bổ sung cho em về tên gọi của một loài động vật bốn chân, cũng như các bộ phận trên thân thể chúng mà chúng ta có nghe qua nhưng chưa chứng kiến tận mắt!

Anh.

P/S: Virginia, WV, Pennsylvania, và các tiểu bang vùng Đông Bắc nước Mỹ sang đến Canada được xem là vùng có nhiều hươu sao hơn cả nước Nhật. Trong mùa săn vừa qua, Game and Fishing department đã cấp riêng cho tiểu bang Pennsylvania 200,000 giấy phép săn deer - bao gồm cả nai và hươu sao [mỗi giấy phép một mùa được săn hai con]. Tiểu bang PA được cấp nhiều giấy phép như vậy để có thể hạn chế số nai và hươu sao phát triển quá đông. Hiện nay, tỉ lệ giữa nai và hươu sao của Virginia, WV, và PA là cứ có 3 con nai [white tail deer - lớn] là một con hươu sao [spotted deer, có size nhỏ hơn một chút]. Lái xe đi làm từ khoảng cuối Thu cho đến giữa mùa Xuân, hầu như mỗi tuần anh đều nhìn thấy tai nạn liên quan đến nai hoặc hươu sao và xe hơi đang di chuyển trên công lộ. Do đó, tai nạn do hươu nai va chạm với xe đang chạy nơi vùng này là mối nguy hiểm nhất đối với tài xế đang chạy trên xa lộ, đó em!

Thùy Linh

02-13-2012, 08:12 AM

Hi Mướp

Nói vậy Mướp khg vô trong Lộc Uyển Tự [Ginkakuji] được huh ? uổng quá vì Kim Các Tự bọc vàng, biểu tượng của cố đô Kyoto ở trong đó .

Mướp kể có duyên nhen, L nghe như chuyện mới đây hihii
Núi Phú Sĩ nhìn đẹp hùng vĩ và cao , TL có đến Tokyo nhưng khg thấy Phú Sĩ sơn .

Anh Hàn Sinh

Vậy mấy con đó là hươu huh ? là giống khác với nai ?
TL thấy có con gải sừng rướm máu trên sừng đó nhìn hơi sợ ....?

Hươu ở đó khg có ai dám đụng đâu, người Nhật tin chúng là messengers mà, đến đổi chùa có sân cỏ phải bao lưới lại hong là chúng ăn hết .

_________

Đông Đại Tự ở cố đô Nại Lương [Nara]

Chùa được xây dựng năm 752 theo lệnh của hoàng đế Shomu, là một ngôi chùa gỗ lớn nhất thế giới và ngự Đại Tượng Phật bằng đồng lớn nhất thế giới, cao 14.84 mét, nặng 500 tấn.

Chùa Đông Đại Tự là tài sản quốc gia Nhật cũng như được công nhận di sản thế giới [UNESCO]

Có đến 2,600,000 người đã giúp hoàn thành Đại Tượng Phật bằng đồng này, và vào thời đó đất nước khg còn đồng, quốc gia Nhật gần như phá sản.

Buổi lễ thượng Đại Tượng Phật có hoàng đế cùng hoàng thân quốc thích và mời nhiều đại diện của các nước khác đến tham dự.

Hoạt động của ngôi chùa lớn mạnh nhanh quá, năm 784 hoàng đế Kammu dời đô về Nagaka, rồi Kyoto để tránh ảnh hưởng vào chuyện triều chính.

Mô hình của Đông Đại Tự

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC00447Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC03007WinCE.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC03012WinCE.jpg
//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/CopyofDSC03043WinCE.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC03053WinCE.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC03060WinCE.jpg //i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/DSC03058WinCE.jpg

TLinh bay đến Osaka 1 ngày, rồi đi xe lửa tốc hành đến Kyoto chơi 2 ngày, sau đó đi xe hơi đến Nara 2 ngày [Nại Lương ở trong vùng Kansai, khg xa Kyoto ] Rời Nara lái xe đến Cảng Tùng Giang trả, đi tàu quick cát tới quần đảo Oki [vòng tròn nhỏ ]

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy Linh/japan_map_cities1.jpg
[còn tiếp]

Mướp Hương

02-13-2012, 04:10 PM

ThuyLinh phải đi tuyến đường từ Tokyo đến Kyoto mới thấy núi phú sỉ :]
Vườn lộc yuển là Ginkaku hả TL? hahaha muop chỉ thấy bản để sau thì biết vậy thôi :]], hôm đó đến nơi thì còn mấy phút nên người bán vé nói sấp đóng cữa, thành ra chỉ đi vòng ngoai thôi, buồn 5 ´´
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_1-1.jpg

Sau đó ra phố ăn tối rồi đi dài dài trên con đường mà bây giờ tên gì cũng quên mất, xôm tụ lắm thiên hạ tấp nập luôn, à muop nhớ tối hôm đó vô tiệm Korea ăn, woa ngon ơi là ngon
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto-0237.jpg

Đường vào Đông Đại Tự

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00431Large.jpg

Trước khi vào tới cổng chùa, phải gặp... nai..., nai ở Nại Lương rất nhiều, vì người Nhật coi nai là "messenger" nên chúng nó làm gì làm...

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00434Large.jpg

Nai ở đây hiền, nó đến nghiêng đầu lạy mình hay cọ mình nữa
Tới chừng Tlinh mua cho chúng nó 2 phong bánh 300 yen, thì ôi thôi, chúng nó bu lại, có đứa dùng miệng kéo mạnh áo Tlinh, có đứa kéo skirt của Tlinh lun, Tlinh phải quăng bánh mà chạy lấy thân....

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC03005Large.jpg

Chị Linh, mấy hình này thấy thích quá huh ! Người và nai đi chung trên đường, mấy con nai dạn quá hén ! gặp em chắc thích lắm ! ủa, mà tụi nó có hôi hong hén chị trông tụi nó sạch sẽ quá , chứ em nhớ đi zoo ngang chuồng mấy tụi nó là nghe mùi à...!!!

Xí lộn....hươu sao...hổng phải nai, em nói lộn.... nói lại..

Sau đó ra phố ăn tối rồi đi dài dài trên con đường mà bây giờ tên gì cũng quên mất, xôm tụ lắm thiên hạ tấp nập luôn, à muop nhớ tối hôm đó vô tiệm Korea ăn, woa ngon ơi là ngon
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto-0237.jpg

Mướp ơi, đi Nhật ăn đồ Korea huh Mướp ? Nhưng mà Korea BBQ này nhỏ 9 thích lắm nè, kim chi ngon là khỏi nói rồi, họ còn có món khoai tây và cà rốt ngâm sao mà ngọt ngọt dẻo dẻo ăn ngon lắm nè mà Almond hong biết là món gì, để ăn kèm với thịt nướng á !

Hàn Sinh

02-13-2012, 11:00 PM

Anh Hàn Sinh

Vậy mấy con đó là hươu huh ? là giống khác với nai ?
TL thấy có con gải sừng rướm máu trên sừng đó nhìn hơi sợ ....?

Hươu ở đó khg có ai dám đụng đâu, người Nhật tin chúng là messengers mà, đến đổi chùa có sân cỏ phải bao lưới lại hong là chúng ăn hết .

Thùy Linh,

Hươu nai [tiếng Mỹ gọi chung là deer, tiếng Hán gọi chung là "lộc", khoa học gọi là Cervidae] là một dòng họ rất lớn có nhiều chi nhánh khác nhau!
Có hai nhánh tuy mang tên hươu, nhưng không thuộc dòng họ này. Đó là "hươu cao cổ" và "hươu xạ". Hai loại hươu này cũng có hai hoặc bốn ngón chân như các loài hươu nai khác, nhưng chúng không có sừng hoặc sừng rất ngắn và không thay được mỗi năm!

Hươu xạ, như có lần anh đã gõ, có tên đó vì con đực mang trong người một cái túi có hương thơm để hấp dẫn hươu cái trong các mùa sinh sản. Cái túi xạ này của hươu cũng đượcc các ông Tàu xem là vị thuốc quý. Và, câu "hữu xạ tự nhiên hương" cũng từ hình ảnh ví von về túi xạ của loài hươu đó mà ra. Sau này, "hữu xạ tự nhiên hương" hoàn toàn chỉ dùng với một nghĩa, và là nghĩa bóng duy nhất: "Nhân tài không cần khoe khoang, tiếng thơm tự nó đưa đi xa"

Dòng họ hươu nai "thực thụ" [ Cervidae ] bao gồm nhiều loài khác nhau từ nhỏ như con cheo, nhỡ nhỡ có tườu, con mang, con hươu,... lớn hơn nữa thì có con hoẵng, con nai ... Khi đó, tiếng Mỹ cũng như tiếng Hán cũng đã dùng các danh từ khác nhau để chỉ chúng [lộc, khương, quỳnh,...]
Trong số mỗi loài vừa kể, còn có khá nhiều loại khác nhau của mỗi loài đó. Đặc điểm chung của dòng họ hươu nai là mỗi năm chúng thay sừng một lần. [Vì thế, người ta mỉa mai bằng câu nói "trâu già cưa sừng làm nghé", chứ không bảo, "nai già cưa sừng làm nai tơ" =]] ]

Trong mùa đông giá, thiếu thức ăn và phải di chuyển nhiều, sừng hươu nai rụng tự nhiên và để lại trên đường di chuyển của chúng. Sang Xuân, nhờ khí hậu ấm áp và cỏ non mơn mởn đầy chất dinh dưỡng, sừng hươu nai lại nhú ra và mọc lại. Sừng của chúng, khi còn non màng da bọc đầy những máu tươi bên trong chưa vỡ gọi là nhung [hươu/nai]. Khi đã mất đi lớp da và phần sừng bên trong cứng lại trong những ngày tháng Hè, Thu ... gọi là gạc [hươu/nai].

Nhung hươu được xem là quý vì thành phần chất bổ trong máu nuôi chất sừng biến thành gạc hươu. Châu á có ít hươu nhiều nai [tỉ lệ khoảng dưới 1/20] nên nhung hươu được ưa chuộng là lẽ tự nhiên. Nhất là, phải lấy nhung khi cái bọc da kia chưa vỡ ra và giữ được toàn bộ lượng máu bên trong, đem phơi khô để dành, cắt khúc rồi ngâm rượu làm thuốc. Thời gian nhung hươu/nai sắp già và vỡ ra, chúng thường ngứa và gãi nhung sừng và máu chảy ra lênh láng. Các loại hươu nai có sừng chĩa nhọn thì ít máu. Nhưng các loại có sừng tấm to lớn, em nhìn còn thê thảm hơn!

Trong những năm 1980's, bộ đội bắc việt xâm lăng campuchia. Xứ Miên ngày ấy nổi tiếng lắm vàng nhiều bạc ... Sĩ quan "bộ đội cụ hồ" cướp bóc đem được ở Nam vang rất nhiều vàng đem về VN. Bọn trọc phú vô học xuất phát từ trường sơn khi đó mới đi tìm mua sừng tê giác, cao hổ cốt, nhung hươu và các loại thuốc quý khác... để hưởng thụ. Saigon ngày ấy đã người xe đầy nhung nhúc thì lấy đâu ra nhung hươu để bán? Ngày ấy, anh có những thằng bạn con nhà sĩ quan VNCH đang học tập tại núi rừng miền Bắc xa xôi!

Vài thằng bạn trong số đó ra chợ Ông Tạ tìm mua chân chó [cờ tây] đã thui. Đem về nhà phơi và sao chế cho thật khô quắt lại và cắt thành từng khúc ngắn bán cho bọn cán ngố. Cứ mỗi cặp "nhung hươu" sản xuất từ chân chó khô bán được ba bốn cây vàng... Vàng của cán ngố lại đem đóng cho chủ ghe vượt biên đi Mỹ hoặc mua sắm đồ đạc đi thăm nuôi Ba/Bố trong trại học tập cải tạo! =]]

Vài dòng tản mạn kể nghe về con nai con hươu, đồng loại của chúng và những chiếc sừng, nhung ...

Thân mến,
Hàn Sinh.

Mướp Hương

02-14-2012, 02:44 PM

Chín biết huh, bên nhật họ làm ăn đàng hoàn lắm, tụi muop ăn buffet 90 phút mổi người khoảng 20€, được chọn 30 món, còn 30€ thì 45 món, trên bàn họ để cái kart và cái chuông, khi mình bấm 1 cái là có người đến liền, còn 30 phút trước khi hết giờ là họ đến nói cho mình biêt và kêu mình đặt thêm, có tiệm có cái máy nhỏ để trên bàn, [ giống như cái Pad] mình cứ coi bấm vô là có người bưng tới
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/SDC12287.jpg
lúc họ bưng cái mâm tới, nói thiệt dòn cái hủ muop không biết cái gì, thì ra là nước tương, hahaha quê 1 cục :]]
ngày thứ 2 ở Kyoto tụi muop đi Kinkaku
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/01_Kinkaku_kyoto.jpg
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/02_Kinkakukyoto.jpg
sau khi rời Kinkaku thì thả bộ Ryoan
//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/01_Ryoanjikyoto.jpg

nam2010

02-14-2012, 03:15 PM

Hình như Thùy Linh chưa đi Ginkakuji?

Ginkakuji:

//i779.photobucket.com/albums/yy75/nam2010/c23dd809-1.jpg

Hình này của Mướp Hương là hình con đường Triết học với hàng cây anh đào:

//i639.photobucket.com/albums/uu113/muophuong/kyoto_Ginkaku_16.jpg

Thùy Linh

02-14-2012, 03:33 PM

Hi Nam

Lâu khg gặp, khỏe khg huh.

Vâng, đúng rồi TL lộn Ginkaku-ji hình như là Ngân Các Tự [Chùa Bạc] đó chắc ? TL chưa đi, TL tưởng Lộc Uyển Tự [ Rokuon-ji ] trong đó có Kim Các Tự tức chùa Gác Vàng [ Kinkaku-ji]

Thùy Linh

02-14-2012, 04:08 PM

Chị Linh, mấy hình này thấy thích quá huh ! Người và nai đi chung trên đường, mấy con nai dạn quá hén ! gặp em chắc thích lắm ! ủa, mà tụi nó có hôi hong hén chị trông tụi nó sạch sẽ quá , chứ em nhớ đi zoo ngang chuồng mấy tụi nó là nghe mùi à...!!!

Xí lộn....hươu sao...hổng phải nai, em nói lộn.... nói lại..

Em Chín cưng
Nai ...ủa hươu ở đây đi rong tự do như vậy nên khg hôi cưng à, nhưng mừ nếu mà ...hun nó thì ........hihihihi chị hong chắc nó thơm à nhen ....=]]

Chị cũng thích vì bên mình ít khi thấy hươu nai héng .
hươu nữa nè

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00456Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00542Large.jpg

Bên Nhật khi đi đến chùa ăn mặc sao cũng được, không giống như chùa, hoàng cung bên Thái Lan, Campuchia, Việt Nam vào chùa mặc mini skirt, quần ngắn trên đầu gối thì khg được .

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00459Large.jpg

//i28.photobucket.com/albums/c202/ThuyLinh_/Thuy%20Linh/DSC00515Large.jpg

Thùy Linh

02-14-2012, 04:21 PM

Thùy Linh,

Hươu xạ, như có lần anh đã gõ, có tên đó vì con đực mang trong người một cái túi có hương thơm để hấp dẫn hươu cái trong các mùa sinh sản. Cái túi xạ này của hươu cũng đượcc các ông Tàu xem là vị thuốc quý. Và, câu "hữu xạ tự nhiên hương" cũng từ hình ảnh ví von về túi xạ của loài hươu đó mà ra. Sau này, "hữu xạ tự nhiên hương" hoàn toàn chỉ dùng với một nghĩa, và là nghĩa bóng duy nhất: "Nhân tài không cần khoe khoang, tiếng thơm tự nó đưa đi xa"

Dòng họ hươu nai "thực thụ" [ Cervidae ] bao gồm nhiều loài khác nhau từ nhỏ như con cheo, nhỡ nhỡ có tườu, con mang, con hươu,... lớn hơn nữa thì có con hoẵng, con nai ... Khi đó, tiếng Mỹ cũng như tiếng Hán cũng đã dùng các danh từ khác nhau để chỉ chúng [lộc, khương, quỳnh,...]
Trong số mỗi loài vừa kể, còn có khá nhiều loại khác nhau của mỗi loài đó. Đặc điểm chung của dòng họ hươu nai là mỗi năm chúng thay sừng một lần. [Vì thế, người ta mỉa mai bằng câu nói "trâu già cưa sừng làm nghé", chứ không bảo, "nai già cưa sừng làm nai tơ" =]] ]

Trong mùa đông giá, thiếu thức ăn và phải di chuyển nhiều, sừng hươu nai rụng tự nhiên và để lại trên đường di chuyển của chúng. Sang Xuân, nhờ khí hậu ấm áp và cỏ non mơn mởn đầy chất dinh dưỡng, sừng hươu nai lại nhú ra và mọc lại. Sừng của chúng, khi còn non màng da bọc đầy những máu tươi bên trong chưa vỡ gọi là nhung [hươu/nai]. Khi đã mất đi lớp da và phần sừng bên trong cứng lại trong những ngày tháng Hè, Thu ... gọi là gạc [hươu/nai].

Nhung hươu được xem là quý vì thành phần chất bổ trong máu nuôi chất sừng biến thành gạc hươu. Châu á có ít hươu nhiều nai [tỉ lệ khoảng dưới 1/20] nên nhung hươu được ưa chuộng là lẽ tự nhiên. Nhất là, phải lấy nhung khi cái bọc da kia chưa vỡ ra và giữ được toàn bộ lượng máu bên trong, đem phơi khô để dành, cắt khúc rồi ngâm rượu làm thuốc. Thời gian nhung hươu/nai sắp già và vỡ ra, chúng thường ngứa và gãi nhung sừng và máu chảy ra lênh láng. Các loại hươu nai có sừng chĩa nhọn thì ít máu. Nhưng các loại có sừng tấm to lớn, em nhìn còn thê thảm hơn!

Vài dòng tản mạn kể nghe về con nai con hươu, đồng loại của chúng và những chiếc sừng, nhung ...

Thân mến,
Hàn Sinh.

Anh Hàn Sinh
TL lại hiểu thêm nghĩa "hữu xạ tự nhiên hương" nghĩa đen nữa, giống truyện Kim Dung tả giai nhân thơm phức mà tả oánh kiếm, phi thân, ngủ ở trong rừng hong có nói tắm táp gì cả mà dữn ...thơm á . ^:]^ chắc có túi thơm ?

Oh hôm đó có con lại gần cọ sừng vào TL, nhìn thấy máu trên sừng thấy như ...đau, TL khg dám nhìn phải tránh ra ...

>>>>[Vì thế, người ta mỉa mai bằng câu nói "trâu già cưa sừng làm nghé", chứ không bảo, "nai già cưa sừng làm nai tơ" =]] ]
>>>[Vì thế, người ta mỉa mai bằng câu nói "trâu già cưa sừng làm nghé", chứ không bảo, "nai già cưa sừng làm nai tơ" =]] ]

Chủ Đề