Viết bài văn về người phụ nữ tôi yêu

Hướng dẫn

“Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”

Nếu như công cha được ví như núi Thái Sơn cao ngất trời, chắn phong ba bão táp che chở cho con thì lòng mẹ dạt dào, chảy mãi chảy vĩnh hằng như nước trong nguồn. Mẹ tôi cũng như vậy, luôn yêu thương, che chở cho tôi. Là bến đỗ cuối cùng của tất cả những người con.

Mẹ dong dỏng cao, da trắng, mái tóc hạt dẻ lượn sóng bồng bềnh, chảy dài xuống quá vai. Hàm răng trắng đều, mẹ đẹp nhất là những lúc mẹ nở một nụ cười, hàm răng đều tăm tắp, trắng ngà lộ ra, trông thật duyên dáng làm sao! Nghe mự kể lúc nhỏ, lúc tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé mới sinh ra trên đời này. Mẹ luôn mong tôi sẽ thành một người con ngoan, học giỏi. Nhưng có những lúc tôi đã làm cho ẹ thất vọng những lúc tôi thất bại. Nhưng khi đó mẹ vẫn nở một nụ cười an ủi, động viên đầy ấm áp với tôi. Đó cũng là động lực giúp tôi tiến bộ hơn và có lẽ đối với tôi không gì hạnh phúc hơn lúc nhìn thấy mẹ nở một nụ cười đầy tự hafocho tôi. Nụ cười của mẹ như lò sưởi ấm trái tim, nếu thiếu đi nụ cười ấm áp của mẹ tôi như thiếu thứ gì đó không thể bù đắp nổi. Tôi luôn cảm nhận được tình cảm của mẹ dành cho tôi thật lớn lao.

Dù mẹ không phải là một giáo viên dạy giỏi. Nhưng mẹ luôn là một tấm gương để chị em chúng tôi noi theo. Tôi còn nhớ một lần mẹ hỏi: “ Con biết bộ phận nào trên cơ thể quan trọng nhất không?” tôi nghĩ hồi lâu rồi trả lời mẹ: “ Là bàn tay phải không mẹ?”. Vì bàn tay tần tảo chai sờn của mẹ đã làm nên tất cả, bao bọc che trở cho tôi. Mẹ nói: “ Có thể con nói có lí nhưng đó chưa phải là đáp án đúngcon ạ”. Tôi trầm ngâm suy nghĩ rồi lại nói: “Đó là đôi mắt phải không mẹ?”. Mẹ tôi vẫn lắc đầu nói “ Không”.

Mãi cho đến một ngày, tôi cùng mẹ đến dự đám tang bố bạn mẹ. Ở đó, những người con lòng đau như cắt khóc thảm thiết bên linh cữu người cha. Mọi người thương cảm chia sẻ nhưng buồn đau với những người con trong cơn mất mát. Trên đường về mẹ nói:

– Con à, đôi vai chính là phần quan trọng nhất của con người bởi đó là nơi con người có thể tựa vào để khóc mỗi khi buồn, mỗi khi bị tổn thương hay gặp bất hạnh trong cuộc sống.

Sau này lớn lên tôi mới hiểu hết được ý nghĩa của câu nói đó. Ở bên mẹ tôi đã học được rất nhiều điều.

Mẹ tôi là thế đấy! Tôi luôn tự hào vì có một người mẹ tuyệt vời. Nếu một ngày nào đó, cuộc sống của tôi thiếu vắng mẹ thì sao nhỉ? Nó sẽ thật vô nghĩa. Vì tôi vẫn luôn là đứa trẻ cần mẹ chở che. Mẹ là bóng cao luôn dõi theo mỗi bước đi của tôi để chỉ đường mỗi khi tôi lạc lối.

Xem thêm:  Em hãy tả con ngỗng

Mẹ thật cao cả, thật vĩ đại! Nếu có một điều ước tôi ước mẹ sông thật lâu để tôi có thể đền đáp công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ:

“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn lên mặt mẹ nghe không?”

Đề bài: Miêu tả về một người phụ nữ mà em yêu quý nhất

Mục Lục bài viết:
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu

Miêu tả về một người phụ nữ mà em yêu quý nhất

I. Dàn ý miêu tả về một người phụ nữ mà em yêu quý nhất


1. Mở bài

- Giới thiệu về người phụ nữ em yêu quý nhất mà em định tả: Mẹ
- Nêu cảm xúc khái quát về mẹ.

2. Thân bài

a] Tả ngoại hình- Mẹ thuộc mẫu người xinh đẹp và thanh lịch- Ngoài 40 tuổi, mẹ vẫn tươi trẻ, dáng người mảnh mai- Khuôn mặt trái xoan, làn da trắng mịn không tì vết- Đôi mắt sáng và trong, dịu dàng như dòng nước mùa thu

- Nơi khóe mắt đã xuất hiện một vài vết chân chim, càng tô thêm vẻ mặn mà  của người phụ nữ...[Còn tiếp]

>> Xem chi tiết Dàn ý miêu tả về một người phụ nữ mà em yêu quý nhất tại đây

Mỗi khi ai đó hỏi rằng: Ai là người mà tôi trân quý nhất trên đời? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời: Người phụ nữ mà tôi ngưỡng mộ, yêu quý nhất chính là mẹ tôi.

Mẹ tôi là mẫu người xinh đẹp và thanh lịch. Dù đã đi qua hơn nửa cuộc đời, mẹ vẫn không hề đánh mất đi vẻ đẹp đó. Đã ngoài 40 tuổi, mẹ tôi trông vẫn rất tươi trẻ với khuôn mặt trái xoan và làn da trắng mịn không tì vết. Đẹp nhất ở mẹ tôi chính là đôi mắt. Mẹ có đôi mắt sáng và trong, nhẹ nhàng như dòng nước mùa thu. Mỗi lần mẹ nhìn tôi, dường như sâu thẳm trong đôi mắt ấy luôn ánh lên một vẻ cưng chiều vô hạn. Không một ai có thể thắng nổi thời gian, theo năm tháng, nơi khóe mắt mẹ đã xuất hiện vết chân chim. Tuy vậy, nó không khiến mẹ trông già đi, ngược lại còn tô đậm thêm sự mặn mà của người phụ nữ. Tô điểm thêm cho khuôn mặt thanh tú hài hòa của mẹ, là chiếc mũi dọc dừa cao và thẳng, thật may mắn làm sao khi tôi cũng được di truyền nét ấy từ mẹ. Như những cô thiếu nữ đang tuổi xuân xanh, đôi môi của mẹ mỏng nhẹ, lúc nào cũng hồng hào tươi tắn. Chẳng cần son, cũng chẳng thêm phấn, mẹ tôi cũng thập phần hấp dẫn.

Dáng người của mẹ mảnh mai, tuy không cao nhưng nhìn rất vừa vặn. Làn da trắng sáng và mái tóc mượt mà suôn thẳng của mẹ luôn là thứ khiến tôi ghen tị nhất. Nhưng điều tôi thích nhất ở mẹ lại là đôi bàn tay. Đó không phải là đôi bàn tay mịn màng, mà là bàn tay với đầy những vết chai sạn hằn rõ như khắc sâu những vất vả, gánh nặng của cuộc đời. Chính bằng đôi bàn tay chai sạn ấy, mẹ tôi đã tảo tần vì gia đình mà cố gắng làm việc. Chính đôi bàn tay ấy đã nâng đỡ tôi từ những bước đi đầu tiên của cuộc đời, dạy cho tôi những điều hay lẽ phải và cũng chính đôi bàn tay ấy đã chở che, vỗ về tôi những lần vấp ngã. Chẳng cần đến những lời nói mỹ miều, mẹ truyền sức mạnh, sự an ủi và niềm tin qua sự ấm áp nơi bàn tay. Đó chính là liều thuốc hữu dụng nhất, chữa lành mọi vết thương trong lòng tôi. Và cũng chính đôi tay ấy, đã làm nên những bữa ăn ngon miệng mà không nơi đâu sánh bằng cho cả gia đình. Những lần tôi ốm đau, chính đôi bàn tay ấy đã nhẹ nhàng, cẩn thận lau mồ hôi trên trán tôi, bón cho tôi từng thìa cháo và dỗ dành tôi uống thuốc.

Trong lòng tôi, mẹ luôn là một bức tượng đài vĩ đại nhất. Cuộc sống với biết bao nhiêu lo toan, khó khăn vất vả nhưng mẹ luôn vì gia đình mà đứng vững. Là một người phụ nữ hiện đại, mẹ là người giỏi việc nước, đảm việc nhà. Trong công việc mẹ tôi là một người rất nghiêm khắc cầu toàn, nhưng cũng rất chu đáo và cẩn thận. Những đồng nghiệp tại cơ quan luôn ví mẹ tôi như "Ma ma đại tổng quản" bởi không chỉ chăm lo tốt cho gia đình mà trong công việc hay trong cuộc sống, mẹ tôi đã giúp đỡ quan tâm chăm sóc cho họ rất nhiều. Điều đó làm tôi thêm tự hào về mẹ của mình.

Bản thân tôi yêu mẹ rất nhiều, nhưng dường như sự ngại ngùng khiến tôi rất ít khi có thể bày tỏ được tình cảm với mẹ. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện trau dồi bản thân, để không phụ tấm lòng yêu thương của mẹ dành cho tôi. Và hơn thế, khi còn có thể, tôi sẽ cố gắng học cách bày tỏ tình cảm với mẹ thật nhiều, để mẹ có thể biết rằng, trong cuộc đời này không có ai có thể thay thế được vị trí của mẹ trong lòng tôi.

-----------------------HẾT--------------------------

Với bạn học sinh trên đây, người phụ nữ mà bạn ấy kính yêu nhất chính là mẹ của mình. Vậy còn các em thì sao? Các em hãy viết về người phụ nữ đặc biệt nhất trong cuộc đời mình. Để các em có nhiều gợi ý hay cho bài viết, chúng tôi còn giới thiệu đến các em nhiều bài văn mẫu đặc sắc khác như: Tả cô giáo chủ nhiệm lớp em, Tả chị gái yêu quý của em, Tả người bà yêu quý của em, Tả người bạn của em.

Trong cuộc đời ai cũng sẽ lưu giữ cho mình bóng hình một người phụ nữ đặc biệt, vậy người phụ nữ đặc biệt trong trái tim em là ai? Hãy viết bài văn miêu tả về một người phụ nữ mà em yêu quý nhất và bài tỏ tình cảm của mình với người phụ nữ ấy.

Lời bài hát Gửi những người phụ nữ tôi yêu Đoạn văn mô tả người mà bạn yêu quý nhất bằng Tiếng Anh Tả người bà yêu quý của em Bài văn Tả con mèo đạt điểm cao Lời bài hát Mẹ người phụ nữ tôi yêu Sự thật ít ai biết về ngày Quốc tế phụ nữ 8/3


         Mỗi chúng ta đều được sinh ra, nuôi dưỡng và lớn lên từ bầu sữa mẹ,tình yêu của mẹ dành cho chúng ta không bao giờ diễn tả được bằng lời, công lao nuôi dưỡng, chăm sóc của mẹ đối với tôi nó rất cao vời. Chỉ có mẹ mới là người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Suốt cuộc đời này tôi không bao giờ quên.Tình yêu đó càng lớn dần trong tôi mãi mãi. Và đến bây giờ, khi tôi làm mẹ thì tôi càng cảm thấy điều đó rõ hơn. 

Cứ mỗi năm sắp đến 20/10 là tôi lại càng thấy mình yêu mẹ hơn. Tôi nghĩ có lẽ không gì chạy nhanh bằng thời gian,hay do cảm nhận của tôi nữa,thời gian trôi càng nhanh tôi càng sợ, tôi sợ mẹ già đi, tôi sợ tôi chưa làm được gì cho mẹ. 

Tình mẹ đã đến với  tôi và mỗi người chúng ta ngay từ khi chúng ta đang còn trong bụng mẹ, và khi sinh ra chúng ta được nhắc đến tình mẹ qua những bài hát,những câu chuyện….nhưng không gì bằng thực tế, chỉ có những hành động thực tế mới diễn tả được tình cảm, sự hy sinh vô bờ bến của mẹ dẫu biết rằng như vậy vẫn chưa diễn tả đủ tình cảm thiêng liêng, cao cả đó. Tôi luôn cảm nhận cuộc đời và tình cảm của mẹ theo năm tháng, tôi chợt thấy sợ hãi nếu như cuộc đời này thiếu vắng hình bóng của mẹ. Tôi còn nhớ những lúc tôi bị ốm, mẹ đã thức cả đêm để chăm sóc cho tôi, đối với tôi mẹ luôn là người hoàn hảo nhất và là tấm gương cho tôi noi theo, là người tiếp sức mạnh cho tôi để tôi cố gắng trong cuộc sống.

Ở đâu đó tiếng ai ru con sao nghe buồn thảm: "Cha mẹ nuôi con bể hồ lai láng. Con nuôi ba mẹ kể tháng, kể ngày”. Phải chăng mọi người sợ cái cảm giác phải chăm sóc khó khăn cho một người lớn tuổi, dẫu biết rằng đó là mẹ mình. Cuộc sống càng bận rộn, con người ai cũng tất bật với công việc của mình, rồi có những lúc mẹ già đau yếu, phận con không làm tròn. Những lúc như vậy tôi cảm thấy mình có lỗi với mẹ rất nhiều. Tôi yêu mẹ tôi nhiều lắm , chỉ có mẹ là người yêu tôi vô điều kiện, giờ đây tôi phải luôn sống tốt để luôn làm mẹ tự hào, để mẹ luôn vui vẻ vì tôi,.Tôi muốn được ôm mẹ vào lòng,được mẹ âu yếm, được mẹ vỗ về như khi còn bé. 

        Con càng trưởng thành theo năm tháng thì mẹ càng già đi theo thời gian, mái tóc mẹ có thêm nhiều sợi bạc. Con cầu mong mẹ luôn được khỏe mạnh, để cuộc đời con luôn có ánh mắt mẹ dõi theo.
                                                                                                                                                                                                         Phương Thúy

Video liên quan

Chủ Đề