Yêu tôi xin hãy nói review năm 2024

  • Reads 649,808
  • Votes 27,943
  • Parts 46

Complete, First published Apr 05, 2015

Table of contents

  • Sun, Apr 5, 2015
  • Mon, Apr 6, 2015
  • Tue, Apr 7, 2015
  • Wed, Apr 8, 2015
  • Wed, Apr 8, 2015
  • Thu, Apr 9, 2015
  • Thu, Apr 9, 2015
  • Fri, Apr 10, 2015
  • Fri, Apr 10, 2015
  • Sat, Apr 11, 2015
  • Sat, Apr 11, 2015
  • Sun, Apr 12, 2015
  • Sun, Apr 12, 2015
  • Sun, Apr 12, 2015
  • Sun, Apr 12, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015
  • Mon, Apr 13, 2015

Thể loại: trọng sinh, vườn trường, cường công nhược thụ, 1x1,HE

****
Nguồn: haanhcu.wordpress.com
Chào nàng, ta toàn làm silent-reader thôi, lần đầu cmt tại nhà nàng, mong nàng tha thứ. Thật ra ta chỉ muốn chia sẻ cho nàng rằng ta thực sự rất thích bộ này luôn ấy nàng :”> Có thể là vì nội dung truyện chọt đúng “tim đen” của ta, mà còn vì tựa truyện rất thơ, rất gợi sự tò mò. Tính ra ta đã đọc lại bộ này nhiều lần lắm rồi và chưa từng thấy chán nàng ạ~ có chăng là do đọc lại nhiều lần nên sau mỗi lần đọc, đoạn sau của truyện càng lúc càng cảm thấy ngọt thôi. Còn có phong cách edit nữa, mượt và êm lắm, nếu nói chính bản thân câu chuyện đem đến cho ta cảm giác bình yên thì cách dịch góp phần truyền tải sâu sắc hơn sự bình yên đó a~ Ta chỉ muốn nói nhiêu đó thôi a~ chúc nàng một ngày tốt lành :”>

Mình đang đọc lại bộ này, là đọc lại, n lần, và chưa từng thấy chán. Mình thích cái cảm giác mà bộ này đem lại cho mình: nhẹ nhàng, bình thản, ấm áp, có chút xót xa nữa. Nếu bạn đang “quá tải” vì những bộ Đam dài chưa có hồi kết; ngán ngẩm vì những màn trả thù, hãm hại; hay những cuộc phiêu lưu khiến con tim bé nhỏ của bạn không thể chịu đựng nỗi; và bạn đang cần một bộ Đam ngắn, nhẹ nhàng để điều hòa lại cảm xúc thì mình nghĩ đây sẽ là bộ Đam thích hợp dành cho bạn. À, nếu bạn không “dị ứng” với trọng sinh nữa :”>

Bạn đã từng yêu nhưng rụt rè không chịu thổ lộ cùng người thương, rồi vào một ngày nắng đẹp trời trong xanh, có một người khác đến làm điều đó trong khi bạn còn đang do dự, và người thương chấp nhận người đó thay vì bạn, vì người thương không biết rằng trên đời vẫn còn người khác âm thầm thích họ, vì bạn đã không cho họ cơ hội để đáp trả tình cảm mà bạn dành cho họ. Những gì còn lại chỉ còn tiếc nuối. Nhân vật chính trong truyện – Tưởng Thanh Dung – cũng tương tự như vậy, thầm thích một người nhiều năm mà không dũng cảm thổ lộ, chỉ đợi đến khi mọi thứ không thể cứu vãn mới nói ra nỗi lòng. Nhưng thật may, Tưởng Thanh Dung được cho cơ hội làm lại từ đầu…

Nếu cậu thích tớ, yêu tớ, thì nhất định phải nói cho tớ biết. Tớ không phải con sâu trong bụng cậu, tớ không đoán được cậu suy nghĩ cái gì, cho nên nếu muốn tớ đáp lại cậu, nhất định phải nói cho tớ biết, cậu thích tớ, cậu yêu tớ.

“Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng vĩnh viễn cũng không thể xóa bỏ nó được.”Tưởng Thanh Dung lúc này, chính là người mà câu nói đó nhắc đến.

Cậu đã lấy hết dũng khí để trao đổi số điện thoại với người đó. Nhưng lại chưa từng dám ấn nút gọi.

Em thụ vì không dũng cảm để tỏ tình, nên suốt 3 năm cấp 3 chỉ lặng lẽ theo dõi người mình thích là anh công. Đến khi lên đại học, mỗi người một thành phố, em thụ vẫn giữ trong mình mối tình đơn phương mười mấy năm của mình. Cho đến khi, em biết được anh sắp kết hôn với người khác, mới nhắc nhở chính mình rằng đến lúc từ bỏ, xách hành lý lên để đến thành phố nơi có anh, ít ra có thể ngắm nhìn người mình yêu lần cuối.

Đau lòng thay, cho dù em cứ núp đủ rồi rình mò đủ kiểu thì vẫn bị bắt gặp, và được anh mời dự đám cưới. Sau đó ngồi trong góc uống say, lò mò vô nhà vệ sinh thì gặp anh công, nói ra tình cảm của mình bấy lâu nay. May mắn làm sao giật điện mà thăng thiên.

Em được trọng sinh quay lại năm lớp 10, những gì mà em đã từng trải qua được coi như những giấc mơ. Em dần làm quen nói chuyện với anh thay vì lén lút theo dõi. Như có một cái gì đó thúc đẩy, em mạnh dạn xin anh dạy tập bóng cho mình, nên mùa hè năm đó không như kiếp trước mà cô đơn nữa. Hai người ngày càng thân với nhau hơn, mới có 16 tuổi mà đã đem tiền đi cá độ đá banh -_- rồi đi đầu tư cổ phiếu. Sau vài chuyện phát sinh em nối liền với những giấc mơ của mình, mới biết rằng đó là mình kiếp trước, và cố gắng sắp xếp mọi chuyện để 2 người có thể bên nhau. Để được vào cùng trường đại học với anh, em đã bày ra một kế hoạch hoành tráng, nhưng cuối cùng gậy ông đập lưng ông. Buồn tình, trốn về quê chăm cúc. Hết hè mới quyết định gặp anh, để cắt đứt giao tình, nhưng lại đi tỏ tình….

Chủ Đề