Nguyễn Trãi từng ca ngợi thú lâm tuyền [niềm vui thú được sống với rừng, suối] trong bài Côn sơn ca. Trong bài thơ này, Hồ Chí Minh cũng cho thấy niềm vui thú đó. Thế nhưng thú lâm tuyền của Nguyễn Trãi, ấy là cái thú lâm tuyền của người ẩn sĩ bất lực trước thực tế xã hội muốn lánh đục về trong, tự tìm đến cuộc sống an bần lạc đạo. Ở Hồ Chí Minh, cái thú lâm tuyền vẫn gắn với con người hành động, con người chiến sĩ. Nhân vật trữ tình trong bài thơ tuy có dáng vẻ của một ẩn sĩ nhưng thực tế đó lại là một người chiến sĩ đang tận tâm, tận lực vì tự do độc lập của non sông [Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng].
Nguyễn Trãi từng ca ngợi thú lâm tuyền [niềm vui thú được sống với rừng, suối] trong bài Côn sơn ca. Trong bài thơ này, Hồ Chí Minh cũng cho thấy niềm vui thú đó. Thế nhưng thú lâm tuyền của Nguyễn Trãi, ấy là cái thú lâm tuyền của người ẩn sĩ bất lực trước thực tế xã hội muốn lánh đục về trong, tự tìm đến cuộc sống an bần lạc đạo. Ở Hồ Chí Minh, cái thú lâm tuyền vẫn gắn với con người hành động, con người chiến sĩ. Nhân vật trữ tình trong bài thơ tuy có dáng vẻ của một ẩn sĩ nhưng thực tế đó lại là một người chiến sĩ đang tận tâm, tận lực vì tự do độc lập của non sông [Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng].