Coi thường danh lợi là gì

Bạn đang chọn từ điển Tiếng Việt, hãy nhập từ khóa để tra.

Có nghiên cứu sâu vào tiếng Việt mới thấy Tiếng Việt phản ánh rõ hơn hết linh hồn, tính cách của con người Việt Nam và những đặc trưng cơ bản của nền văn hóa Việt Nam. Nghệ thuật ngôn từ Việt Nam có tính biểu trưng cao. Ngôn từ Việt Nam rất giàu chất biểu cảm – sản phẩm tất yếu của một nền văn hóa trọng tình.

Theo loại hình, tiếng Việt là một ngôn ngữ đơn tiết, song nó chứa một khối lượng lớn những từ song tiết, cho nên trong thực tế ngôn từ Việt thì cấu trúc song tiết lại là chủ đạo. Các thành ngữ, tục ngữ tiếng Việt đều có cấu trúc 2 vế đối ứng [trèo cao/ngã đau; ăn vóc/ học hay; một quả dâu da/bằng ba chén thuốc; biết thì thưa thốt/ không biết thì dựa cột mà nghe…].

Định nghĩa - Khái niệm

danh lợi tiếng Tiếng Việt?

Dưới đây sẽ giải thích ý nghĩa của từ danh lợi trong tiếng Việt của chúng ta mà có thể bạn chưa nắm được. Và giải thích cách dùng từ danh lợi trong Tiếng Việt. Sau khi đọc xong nội dung này chắc chắn bạn sẽ biết từ danh lợi nghĩa là gì.

- d. Danh vị và lợi ích cá nhân [nói khái quát]. Chạy theo danh lợi.
  • trình diễn Tiếng Việt là gì?
  • phụ cấp Tiếng Việt là gì?
  • mưa bụi Tiếng Việt là gì?
  • Lã Bất Vi Tiếng Việt là gì?
  • son trẻ Tiếng Việt là gì?
  • thổ địa Tiếng Việt là gì?
  • Đồ điếu Tiếng Việt là gì?
  • sang tên Tiếng Việt là gì?
  • tiểu đăng khoa Tiếng Việt là gì?
  • tức mình Tiếng Việt là gì?
  • tổng bãi công Tiếng Việt là gì?

Tóm lại nội dung ý nghĩa của danh lợi trong Tiếng Việt

danh lợi có nghĩa là: - d. Danh vị và lợi ích cá nhân [nói khái quát]. Chạy theo danh lợi.

Đây là cách dùng danh lợi Tiếng Việt. Đây là một thuật ngữ Tiếng Việt chuyên ngành được cập nhập mới nhất năm 2022.

Kết luận

Hôm nay bạn đã học được thuật ngữ danh lợi là gì? với Từ Điển Số rồi phải không? Hãy truy cập tudienso.com để tra cứu thông tin các thuật ngữ chuyên ngành tiếng Anh, Trung, Nhật, Hàn...liên tục được cập nhập. Từ Điển Số là một website giải thích ý nghĩa từ điển chuyên ngành thường dùng cho các ngôn ngữ chính trên thế giới.

Trong cuộc sống của chúng ta ai ai cũng muốn trở thành một người thanh đạt có danh có lợi. điều này không chỉ ngày nay mới có mà từ cổ chí kim chúng ta đều như thế. Chẳng thế mà ông Cao Bá Quát biển rằng vướng vào danh lợi nhưng vẫn đi trên bãi cát mải mê theo đuổi nó, biết rằng người “say vô số tỉnh bao ngươi”, vì nó là quy luật của xã hội rồi. Hay Nguyễn Công Trứ có câu “ Làm trai đứng ở trong trời đất – Phải có danh gì với núi sông”. Cái danh cái lợi luôn là cái đích mà người ta muốn đạt tới thế nhưng mặt trái của nó cũng xuất hiện tương đồng với những mặt tích cực. Đó là hiện tượng hám danh hám lợi.

Bạn đang xem: Bình luận về sự hám danh lợi là gì, nghĩa của từ danh lợi trong tiếng việt

Danh có nghĩa là danh tiếng của một con người hay chính là sự vang danh ai cũng biết đến mình giống như một người nổi tiếng vậy. Lợi là lợi ích mà chúng ta thường xuyên theo đuổi trong cuộc sống, đó là tiền bạc, lợi ích. Hám danh hám lợi là bất chấp tất cả dù không đủ khả năng hay hi sinh tinh thân để đạt được những danh tiếng và lợi ích đó. Những người như thế sẽ bất chấp tất cả kể cả đi vào con đường sai trái. Nó thể hiện sự mong muốn quá mức khiến cho người ta không còn tỉnh táo. Hiện tượng hám danh hám lợi trong xã hội ngày nay vô cùng phổ biến.

Ảnh minh họa

Những người hám danh hám lợi là những người luôn muốn thể hiện bản thân mình, muốn mình là số một không có ai được ở trên họ cả. Hay những người như thế thường rất được khen và ghét khi bị chê. Họ luôn mong muốn mọi người ai ai cũng biết đến mình và không thể nào chấp nhận được sự thất bại. Biểu hiện rất cụ thể như trong học đường hiện nay những bạn hám danh hám lợi thì thường rất hay muốn làm cán bộ lớp rồi thật tâm thì không tốt đẹp gì nhưng lại giả tạo làm mọi thứ để cho thầy cô chú ý đến mình, học thật chăm thì rất tốt nhưng học không tốt lại hay đi nịnh hót thầy cô để thầy cô cho điểm cao để đạt học sinh giỏi. Vui vẻ gì khi thực chất lực học của mình không thế. Hay những vụ việc gây nhức nhôi học đường thời gian gần đây là lộ lên clip học sinh chấp nhận quan hệ tình dục với thầy giáo để đổi lấy điểm cao. Đó là minh chứng rõ nhất cho sự hám danh hám lợi mà quên đi những giá trị của bản thân mình, bất chấp tất cả vì nó.

Xem thêm: Telmisartan Là Thuốc Gì - Hướng Dẫn Sử Dụng Thuốc Telmisartan

Hay trong làng giải trí ngôi sao, những ngôi sao nổi lên theo con đường khả năng của họ thì không nói làm gì nhưng có những con người chỉ vì muốn nổi mà có thể cởi đồ ăn mặc hở hang để cho cư dân mạng ném đá không thương tiếc nhưng sau đó lặn đi và bước chân vào con đường showbiz. Hám danh hám lợi đến mức tự tạo scandal để người ta biết đến mình. Thời buổi công nghệ hiện đại ném đa rồi nhưng họ vẫn trơ trơ thế rồi lại trở thành người mà ai cũng biết, họ đã nhầm cái danh ở đây. Người ta theo đuổi cái danh tiếng vẻ vang đẹp đẽ kìa chứ không phải danh hư tiếng xấu.

Thế mà Lệ Rơi cũng trở thành người được người ta biết đến với giọng hát không đâu vào đâu. Ngọc Trinh dẫu biết là thẫm mỹ và nổi lên nhờ cởi đồ mà vẫn nổi tiếng. Hám danh hám lợi những cô gái chân dài ấy còn sẵn sàng ăn nằm với bất cứ một ông bầu nào để đạt được mục đích của mình. Thử hỏi như thế thì lợi danh làm gì, nhục nhã vì chẳng khác nào một ả kĩ nữ cả.

Hám danh hám lợi dẫu có đạt được mục đích cũng không vẻ vang gì, hơn nữa nó còn có thể làm hại đến người khác. Vòng danh lợi không ai không muốn bước đến nhưng hãy bước đến bằng chính đôi chân của mình. Không vì danh lợi mà bán rẻ con người mình.

...Khi xem danh lợi là điều nhất quyết phải đạt được bằng mọi cách thì ta không có được hạnh phúc, an lạc. Vì không có an lạc nên ta mới tìm kiếm hạnh phúc ở bên ngoài, ở phía ngũ dục và danh lợi. Ta không khác gì con thiêu thân lao vào lửa danh lợi để tận hưởng cảm giác sung sướng nhất thời rồi tự chết bằng chính ngọn lửa danh lợi đó. Không phải ta không biết chạy theo danh lợi là sai, là đau khổ. Nhưng vì ta không có hạnh phúc thật sự và nhu yếu được đứng trên đầu thiên hạ trong ta quá lớn nên ta đành phải làm nô lệ cho danh lợi...

Bạn đang xem: Danh lợi là gì

Tiếng khen, địa vị, lợi dưỡng luôn là điều mà ai ai cũng muốn có. Dường như đã trở thành một niềm vui thú vị của con người dù biết rất rõ khi đạt được, phần lớn ta mất tự do, bị nó chi phối, đau khổ.Người tu, tiêu chuẩn mà người đời thường đặt cho, trước nhất phải là người buông bỏ danh lợi. không theo quyền hành, chức tước. Nhưng không phải người tu nào cũng có thể thực hiện tiêu chuẩn đó. Nếu ta không dành thời gian để quán chiếu, chiêm nghiệm cũng như nhìn sâu vào bản chất của danh lợi thì dứt khoát sẽ là nô lệ của nó.Là một học Tăng nhưng tôi cũng là một học sinh. Khi đóng vai trò của một học sinh, dù muốn hay không, tôi cũng bị lôi vào vòng thắng thua bởi tài năng của tôi có phần trội hơn chúng bạn. Rồi những cuộc thi học sinh giỏi khiến tôi lao tâm không ít. Không chỉ tốn thời gian và sức lực cho việc “văn ôn, võ luyện” mà tôi còn bị chi phối, kéo vào vòng xoáy hơn thua với những học sinh có năng lực hơn. Điều này làm tôi đau khổ rất nhiều, vì tôi đã phụ lại chí nguyện xuất gia ban đầu cũng như đánh mất tiêu chuẩn căn bản của một người tu: buông bỏ danh lợi.Khi xem danh lợi là điều nhất quyết phải đạt được bằng mọi cách thì ta không có được hạnh phúc, an lạc. Vì không có an lạc nên ta mới tìm kiếm hạnh phúc ở bên ngoài, ở phía ngũ dục và danh lợi. Ta không khác gì con thiêu thân lao vào lửa danh lợi để tận hưởng cảm giác sung sướng nhất thời rồi tự chết bằng chính ngọn lửa danh lợi đó. Không phải ta không biết chạy theo danh lợi là sai, là đau khổ. Nhưng vì ta không có hạnh phúc thật sự và nhu yếu được đứng trên đầu thiên hạ trong ta quá lớn nên ta đành phải làm nô lệ cho danh lợi. Vì thế, ta khẳng định có hạnh phúc hay không chính là mấu chốt của việc ta có chạy theo hay buông bỏ được danh lợi.Tuy nhiên, ta rất dễ lầm việc chạy theo danh lợi và phát triển năng lực của cá nhân. Khi tranh tài với các học sinh tại các kỳ thi học sinh giỏi, bắt buộc tôi và những học sinh khác phải ra sức rèn luyện, nỗ lực học tập không ngừng nhằm đạt được kết quả cao nhất và giật được những giải nhất, nhì, ba là cái đích mà chúng tôi hướng tới. Việc treo giải như thế có tác dụng kích thích học sinh gia công học tập và nhờ đó, năng lực, tài năng của học sinh được nâng cao, phát triển. Đó là tác dụng của những kỳ thi học sinh giỏi. Nhưng hầu hết, tất cả những học sinh tham gia các cuộc tranh tài đều không nghĩ như thế. Họ hướng ngoại, quyết đạt được giải, quyết hơn những học sinh trường khác và rồi những tâm niệm danh lợi có dịp bùng phát. Và luôn luôn, họ viện cớ tham gia các kỳ thi học sinh giỏi để khẳng định bản thân, phát triển năng lực, nhưng thực chất là thỏa mãn danh lợi.Không chỉ nhầm lẫn việc phát triển cá nhân, ta cũng thường che lấp tâm danh lợi bằng nhiều mục đích khác. Người Phật tử làm việc phước thiện cốt để được tiếng thơm, để được quý thầy, các sư cô khen ngợi, người đó đang vướng vào danh lợi. Các thầy, các sư cô nếu xem chuyện giảng kinh, thuyết pháp, công tác Phật sự là nơi khẳng định bản thân, để thiên hạ biết về tài năng của mình, đó không còn là Phật sự nữa mà là Ma sự. Bởi lẽ, tâm danh lợi, hơn thua đã chi phối toàn bộ các hoạt động đó. Và công tác Phật sự chỉ là cái cớ để ta thỏa mãn cái bản ngã, tâm danh lợi không hơn không kém của mình.

Không có hạnh phúc, an lạc, không có tình thương, hiểu biết thì ta đang vướng vào vòng danh lợi. Trong nhà không có hạnh phúc, chắc chắn ta sẽ đi tìm những thú vui bên ngoài. Cũng thế, trong tự thân không có hạnh phúc, không có pháp lạc thiền duyệt bằng sự tu tập chánh niệm, tỉnh thức thì ta sẽ hướng ngoại để tìm những niềm vui thế gian vô thường nhằm khỏa lấp, trốn tránh những khổ đau trong tự tâm. Và danh lợi cũng như các món dục khác luôn là những thứ cám dỗ có thể khiến ta “táng thân, thất mạng” trong tích tắc.

Khi vướng vào danh lợi, ta bị cuốn vào trong vòng xoáy của hơn thua. Một khi đã ở trong vòng xoáy đó, nhất định ta luôn có sự căm thù, ganh ghét, phân biệt. Tâm thức đầy tràn những tâm hành tiêu cực có thể dẫn ta đến chuyện oán hận, bạo động. Ta hoàn toàn đánh mất tình thương trong mình. Thắng thua chỉ là thước đo trong cuộc chơi. Nhưng trong cuộc đời, thắng thua không có chỗ đứng. Tình thương giữa người và người, lòng hiểu biết giữa tâm hồn và tâm hồn mới là điều quan trọng nhất. Có tình thương trong trái tim, ta là người tự do, danh lợi không có chỗ đứng. Mất tình thương trong người, ta là người danh lợi.

Xem thêm: Lạc Mất Nhau Rồi _ Ca Sĩ Yến Ngọc Ra Mv Nhân 10 Năm Dừng Ca Hát

Đó là dấu hiệu đầu tiên và cũng là dấu hiệu quan trọng nhất để đánh giá ta có chạy theo danh lợi, bị danh lợi nhấn chìm hay không.Danh lợi là một khúc xương khô và kẻ danh lợi, nếu nói thẳng, không khác gì một con chó đói. Con chó chạy theo khúc xương khô và cứ thế gặm nhấm mãi mà vẫn không thấy no. Nhưng con chó vẫn tiếp tục nhai khúc xương. Vì lẽ, làm như thế cơn dãi dịch tiết của nó được thỏa mãn chút phần. Đó là hình ảnh mà Đức Phật dùng để ví dụ cho người chạy theo ái dục cũng như danh lợi. Khúc xương khô, trong trường hợp này là danh lợi. Chỉ cần nhìn tâm thức trong một ngày, ta có thể biết mình có vướng vào danh lợi hay không. Ta như con chó đói khát gặm khúc xương khô trong ví dụ của Đức Phật. Những suy nghĩ, tư duy của ta lúc nào cũng có khuynh hướng mơ tưởng về tiếng thơm, lời khen. Ta khao khát được thể hiện tài năng trước đám đông. Ta muốn thiên hạ biết về mình bằng một ánh mắt kính trọng, nể phục. Ta hoàn toàn giao phó thân mạng, tâm thức mình cho những hình ảnh đẹp mà đầy hư ảo đó để rồi đê mê một cách sung sướng. Rõ ràng với một tâm hành như thế, ta là một người chạy theo danh lợi.Kẻ chạy theo danh lợi, quyền bính, bao giờ cũng muốn đứng trên đầu thiên hạ và không bao giờ chấp nhận mình là kẻ đến sau. Hẳn nhiên, y không bao giờ muốn gần gũi những kẻ mà y cho là thua kém, không xứng tầm với mình. Do đó, nếu thấy ta không thể gần gũi hoặc khó chịu khi thấy những người thấp kém hơn về một phương diện nào thì ta đã là nô lệ cho danh lợi. Có những môn học tôi giỏi hơn chúng bạn ở đời cũng như những bạn đồng tu. Nếu tôi lấy cái giỏi đó làm thước đo để lựa chọn bạn cũng như phân biệt kẻ giỏi người dở, thì tôi là người chạy theo danh lợi. Đời sống của tôi được làm bằng chất liệu danh lợi. Vô hình trung, tôi là kẻ cô đơn, tự cho mình đứng cao hơn người để rồi phải sống trong thế giới chỉ có một mình, vừa là chủ vừa là khách. Ta còn phân biệt, phân chia, kỳ thị trên thước đo kẻ giỏi người dở tức là ta đang vướng vào danh lợi. Cũng vì tự cho mình hơn người nên người chạy theo danh lợi không có cơ hội học hỏi thêm nữa. Người tự do là người mỗi ngày luôn học được một điều mới, luôn có được những khám phá tuy nhỏ nhoi nhưng đầy ắp niềm phúc lạc của học hỏi. Người danh lợi cho mình hơn người nên đánh mất rất nhiều cơ hội học hỏi. Ta chỉ hơn người kia về một phương diện trong cuộc sống nhưng ở phương diện khác, ta làm sao có thể bằng? Nhân vô thập toàn, ta không thể nào hơn người ở tất cả các phương diện. Do đó, muốn nhận biết mình trở thành người danh lợi hay chưa thì hãy nhìn vào đời sống thường nhật của mình. Nếu thấy mỗi ngày ta luôn học hỏi từ mọi người ta gặp gỡ thì ta đang là một con người tự do. Nếu mỗi ngày, kiến thức ta vẫn thế, cái thấy của ta vẫn như cũ, ta không hề mở mang trí óc để biết thêm về thế giới thì ta là người danh lợi.Ta phải nhìn kỹ tâm của mình trong đời sống thường nhật. Làm phước thiện, Phật sự là điều rất tốt và nếu nghĩ tới những công tác đó, ta luôn thấy hình ảnh cá nhân được đề cao mà không nghĩ đến mục đích chính đáng của các công tác từ thiện thì những chuyện phước thiện, Phật sự đang là tay sai của danh lợi. Làm phước thiện mà nghĩ đến cảnh được chư tôn đức, các thầy, các sư cô khen ngợi biểu dương, hoặc đi thuyết pháp mà toàn nghĩ đến hình ảnh ngồi thuyết pháp sáng tỏa rực rỡ trong chúng hội thì đó là sự trá hình của danh lợi dưới hình thức là làm phước thiện, Phật sự. Ta không nghĩ tới mục đích chính của công tác đó là giúp cho người bớt khổ, tuyên dương chánh pháp để mọi người tu tập và chuyển hóa. Làm bất cứ việc gì mà ta luôn nghĩ đến cảnh mọi người biết đến mình bằng sự kính trọng thì ta đang bị danh lợi chi phối bằng những mục đích trá hình khác.

Căn cứ trên những nguyên nhân khiến ta trở thành người danh lợi thì ta sẽ biết cách thoát khỏi lợi danh. Sở dĩ người tu, kể cả xuất gia lẫn tại gia, vướng vào vòng danh lợi là vì người đó không tìm được niềm vui trong sự tu tập. Họ đang gặp vấn đề trong sự hành trì đối với pháp môn mà họ đang tu tập. Chính vì không có niềm vui trong sự tu tập nên họ hướng ngoại để tìm tiếng thơm, lời khen, tuyệt ảnh ảo để tìm những cảm xúc khoái lạc nhất thời thay thế cho niềm pháp lạc đã mất. Người tu, thoát khỏi danh lợi, không khó. Chỉ cần tìm được niềm vui ngay trong khi thực tập thì danh lợi không lôi cuốn ta được.

Hạnh phúc của người tu là gì? Đừng dài dòng, hạnh phúc của người tu là tu. Hạnh phúc của người xuất gia là gì? Chính là xuất gia. Do đó, ta phải nếm được pháp lạc trong khi tu tập, phải tận hưởng niềm hạnh phúc của sự thực tập, hành trì. Nhờ đó, ta có thảnh thơi, có tình thương. Đó là gia tài quý nhất của một người tu. Trong Cư Trần Lạc Đạo Phú, Tổ Trúc Lâm Đại Sĩ có nói: “Kinh nhàn đọc dấu, trọng lòng rồi trọng nữa hoàng kim” nghĩa là “người tu Phật yêu chuyện đọc kinh xem luận, cho nếp sống thanh thản còn quý giá hơn cả hoàng kim”. Đó là sự tự do của người tu và Thiền sư Nhất Hạnh bình luận rất sâu sắc: “Điều mà người tu phải thực hiện trước tiên là đạt tới sự thảnh thơi của tâm, điều đó còn quý hơn cả vàng, quý hơn cả bạc, quý hơn tất cả những thứ như công danh lợi dưỡng”. Ta có sự thảnh thơi, tình thương, hiểu biết trong ta hay chưa? Thực tập được tiêu chuẩn này là ta cũng đủ sức để thoát khỏi danh lợi.

Xem thêm:

Ở trường học, tôi là một học sinh giỏi văn. Nhưng chưa chắc tôi giỏi toàn diện. Giỏi là giỏi cái gì? Và dĩ nhiên cũng có cái tôi không giỏi. Do đó, tôi luôn luôn đặt mình trong thế người học hỏi. Tôi chăm chú quan sát, lắng nghe tất cả những người tôi tiếp xúc. Tôi nhìn từng cử chỉ, từng hoạt động, cố gắng nhận biết rõ ràng tài năng cũng như khuyết điểm của họ để so sánh đối chiếu với tài năng của mình. Nhưng lạ một điều, những người tuy gọi là quá quen thuộc nhưng mỗi lần quán sát, lắng nghe họ, tôi vẫn thấy trong họ những điều hay hơn tôi mà tôi chưa hề biết. Luôn luôn đặt mình trong tư thế của người học hỏi đối với tất cả mọi người dù người đó yếu kém, thua thiệt ta về một phương diện nào đó là cách thoát khỏi danh lợi rất dễ thực tập và có nhiều hạnh phúc.Trong một cuộc đua, bao giờ ta cũng bị cuốn vào vòng hơn thu. Ta dễ có ác cảm với người tranh đua với mình. Và ta rất ngây ngô khi phủ nhận toàn bộ tài năng của họ. Vì ta cho họ là đối thủ của mình. Ta chỉ nhìn khuyết điểm của họ và đạp đổ tất cả tài năng trong họ. Nhưng với sự thực tập này, ta dễ dàng thoát ra khỏi vòng hơn thua đó. Và cuối cùng, ta đi vào trong thế giới của sự học hỏi điều tốt và gạn lọc khuyết điểm. Như thế, còn đâu hơn thua, mà một khi hơn thua không còn thì danh lợi chỉ là bọt nước thôi!Khi thấy mình thua kém người trong tư thế người học hỏi, ta rất dễ có thiện cảm với người đó. Ta rất dễ gần gũi họ hơn để hiểu thêm con người của họ. Ta có thêm rất nhiều người bạn và với bất cứ người bạn nào, ta cũng thấy trong họ một người thầy và ta luôn luôn phải học hỏi. Nhờ đó, ta sống trong khung cảnh của tình người, tình bạn và ta dễ dàng thoát khỏi sự phân biệt, chia rẽ của những người danh lợi. Trong trường hợp này, tình người sẽ xóa tan đi danh lợi. Khi tôi nói những điều này, nhiều người sẽ cho rằng tôi phản đối việc có danh lợi. Tôi không phản đối danh lợi. Tôi chỉ phản đối những tâm niệm hẹp hòi, ích kỷ, tự cao tự đại khi con người có danh lợi. Chư vị Hòa thượng vẫn được mọi người tặng cho những tiếng khen, những giải thưởng lớn. Nhưng tâm niệm của chư vị không bao giờ đặt nặng phải có những lời tặng, giải thưởng đó. Các Ngài hoàn toàn đặt tâm niệm của mình vào việc hoằng pháp lợi sanh, giúp nước độ đời. Danh lợi lúc đó là hệ quả tất yếu cho những công tác độ sanh không biết mệt của các Ngài. Các Ngài không cho danh lợi là hạnh phúc của mình mà hoàn toàn an trụ trong hạnh phúc của sự thực tập, của sự hành trì. Và các Ngài không bị xem là người danh lợi mà luôn được xem là người tự do. Có danh lợi chưa hẳn ta là người danh lợi. Chỉ khi nào ta xem hạnh phúc của danh lợi là hạnh phúc quan trọng nhất của mình thì ta mới là người danh lợi. Nếu có danh lợi mà ta không xem nó là hạnh phúc của mình, hoàn toàn sống trong niềm hạnh phúc của pháp lạc, của sự tu tập Phật pháp. Lúc này, ta đích thực là người tự do với tất cả ý nghĩa của con người thoát khỏi danh lợi.

Thích Pháp Từ - Nguyễn Tân Như Ân

Facebook Google Tweet Danh mục tin tức Phật Sự Phật Giáo & Đời Sống Phật giáo & Xã Hội Phật giáo & Tuổi trẻ Văn Học Phật Giáo Pháp môn niệm Phật

Video liên quan

Chủ Đề