Hồng Liên Nghiệp Hỏa là gì

26/05/2011, 03:09 PM #4 [permalink]

Được cảm ơn 2,233 lần qua 556 bài viết

Điểm uy tín: 6853005

Niệp hoa nhất tiếu.

Nhất niệm thành phật.

Nhất niệm thành ma.

Hồng Liên, ta tìm thấy nàng rồi.

Hồng Liên, ngươi nở hoa kìa.

Hồng Liên, Nghiệp Hỏa cuối cùng cũng chờ được ngày này.

Nghiệp Hỏa, ta nhớ ra chàng rồi.

Nghiệp Hỏa, ta nở hoa vì chàng đó.

Nghiệp Hỏa, cười đi, cười như ngày xưa đi.

Mười sáu.

Nghiệp hỏa đốt trụi âm giới.

Sổ sinh tử thành tàn tro bay tung trong gió.

Hắc Bạch Vô Thường tan vào cõi hư vô.

Diêm Đế trốn lên nhân giới.

Nghiệp hỏa lan đến Nại Hà kiều.

"Nghiệp Hỏa, nhờ có ngươi mà ta có can đảm đi gặp người ấy, đa tạ ngươi. Mạnh bà chúc ngươi hạnh phúc. Không, nhất định phải sống hạnh phúc nhé."

Nghiệp hỏa lan lên nhân giới.

Cây cối, súc vật, nhà cửa.

Bị oán niệm che mờ, bị hỏa diễm thiêu thành tro bụi.

"Chạy đi, lửa sắp lan đến đây rồi."

"Không, có đi thì cùng đi."

Người thanh niên đó dìu một người với đôi chân tật nguyền.

Người kia cố đẩy ra thì người này ôm càng thêm chặt.

Lủa càng đến gần, vòng tay càng siết chặt hơn.

"Buông ra."

"Không buông, thà chết không buông."

Lửa đỏ phi diễm.

Bất chợt...

Lụi tàn.

Mười bảy.

Hồng Liên, rốt cuộc nàng ở đâu?

Nghiệp hỏa vươn lên thiên giới, qua Nam Thiên môn.

Thiên binh thiên tướng bị nghiệp hỏa nung chảy giáp trụ, binh khí.

Ngọc Đế cầu Thủy Thần, mở cống trời hòng dập nghiệp hỏa.

Nghiệp hỏa sinh ra từ oán niệm.

Oán niệm chưa tan, nghiệp hỏa làm sao có thể lụi tàn?

Hồng Liên, nghiệp hỏa lan khắp tam giới rồi, sao ta không tìm thấy ngươi?

Nghiệp hỏa lan đến Dao trì.

Lửa nóng rực, bỏng rát như tương tư ghi xương khắc cốt, như nỗi nhớ quay cuồng suốt bảy ngàn năm.

Nghiệp Hỏa, là ngươi sao?

Nghiệp Hỏa, ngươi đến vì ta sao?

Nghiệp Hỏa....

Mười tám.

"Nghiệp Hỏa to gan dám gây họa cho tam giới, còn không mau bó tay chịu trói?"

"Thiên địa bất nhân còn trách ta tàn ác?"

Đầy trời mây đỏ.

Cung vàng lung lay.

Điện ngọc ngả nghiêng.

Ngọc Đế xống áo không chỉnh, thắp nhang cầu Phật Tổ.

Phật Tổ hiển linh, vẻ mặt vô bi vô hỉ.

"Ái tình là phù vân, hà tất ghi xương khác cốt."

"Ngày đó Phật Tổ chẳng phải vì không có được ái nhân mà từ bỏ ngôi hoàng tử, ngồi dưới gốc bồ đề tu thành chính quả?"

Phật Tổ động dung.

"Nói quên thật dễ, quên được mới khó. Phật Tổ người quên được người ấy chăng?"

Nực cười.

Tu thành Phật Tổ, thanh tâm quả dục hóa ra vẫn là lừa mình dối người.

"Phật Tổ vì sao không trừng phạt hắn như với Tôn Ngộ Không ngày xưa?" Ngọc Đế hỏi Phật.

Phật Tổ khẽ than: "Khỉ đá vô tri, Nghiệp Hỏa hữu tình."

"Ta cũng là người hữu tình."

Phật Tổ niệm Ai Di Đà, phủi tay áo quay đi.

Mười chín.

Một góc Dao trì. Hồng liên nở hoa.

Nghiệp Hỏa, ngươi cuối cùng cũng về rồi.

"Tiểu liên hoa, chờ được người tri kỷ chưa?"

"Chờ được rồi."

"Vậy sao?"

"Tiểu liên hoa, ngươi nở hoa kìa."

"Nghiệp Hỏa..."

"Hả?"

"Hồng Liên chờ ngươi thật vất vả quá."

Nghiệp hỏa tan biến, chuyển thành nhân hình.

Khóe môi khẽ cong, ý cười phiêu tán.

"Nghiệp Hỏa, ngươi cười thật đẹp."

Nghiệp hỏa, tan đi.

Oán niệm không còn.

Làm sao còn nghiệp hỏa?

Tươi cười dưới hoa.

Nhất niệm thành Phật.

Nhất niệm thành Ma.

Phật Ma cách nhau một niệm.

Liên hoa nở rộ, huyễn hóa thành nhân hình.

Mi thanh mục tú.

Dung mạo vô song.

"Ta thành người rồi, thành người rồi. Nghiệp Hỏa, ngươi đi đâu rồi?"

Atula sinh ra từ oán niệm.

Oán niệm không còn.

Atula cũng tan biến.

"Tâm nguyện đã thành, Nghiệp Hỏa đã vào luân hồi."

"Hồng Liên ngươi cũng luân hồi đi thôi."

Hồng Liên mỉm cười.

Vươn tay.

Ở đầu Nại Hà kiều, nơi bỉ ngạn hoa đỏ rưc nở đầy.

Có Nghiệp Hỏa vươn tay ra chờ nàng nắm.

Hai mươi.

Dao trì, liên hoa nở rộ.

Linh tiêu bảo điện trầm hương thoảng đưa.

Ngọc Đế cầm lang hào bút, chấm một vệt chu sa, phê lên bốn chữ.

"Vĩnh kết đồng tâm."

Miếu Nguyệt Lão, trăng sáng vằng vặc.

Nguyệt Lão tu một hơi rượu.

Tay cầm sợi tơ hồng.

Mắt kèm nhèm dò sổ.

" Nghiệp Hỏa, Hồng Liên, thế gian tuyệt phối."

Nguyệt Lão rung đùi, cười ha ha.

Lần này ta buộc không nhầm.

Diêm La điện âm trầm.

Vong Xuyên thủy lạnh lẽo.

Nại Hà kiều vắng tanh.

Mạnh bà đi rồi.

Đầu trâu nấu Mạnh bà thang thật khó uống.

Diêm Đế giở sổ sinh tử.

Dấu ngọc ấn lên.

"Nghiệp Hỏa, Hồng Liên, bách niên giai lão."

_ Hoàn _

Video liên quan

Chủ Đề