Nghé là một con trâu con, loài đại diện cho nông nghiệp Việt Nam. Con trâu đi trước cái cày theo sau, đi qua những cánh đồng làm nên lúa thóc.
Nhà thơ đã dùng phép ẩn dụ để nói về sự tinh nghịch, đầy vẻ ngộ nghĩnh, trong sáng, đầy vẻ tươi mới của các em thiếu nhi. Và cả sự ngoan ngoãn của các em đã giúp bố mẹ chăm sóc tốt cho nghé và trâu mẹ thì nghé con mới béo tốt như thế. Tác giả dùng lời thơ của mình lấy nghé tả người, lấy người tả nghé, thật đặc biệt.
Thi NghéNghé hôm nay đi thi Cũng dậy từ gà gáy Người dắt trâu mẹ đi
Nghé vừa đi vừa nhảy
Thi nghé gầy nghé béo Toàn hợp tác xã nhà Nghé xem chừng cũng hiểu
Chạy tung tăng tung ta
Vui sao đàn nghé con Miệng chúng cười mủm mỉm Mắt chúng ngơ ngác tròn
Nhìn tay người giơ đếm
Cả một đàn nghé béo Con nào hơn con nào Chờ lâu nghé khó chịu
Chạy vù lên đồi cao.
- Huy Cận -
Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Viễn Phương
Ngày đầu tiên đi học - Nhạc: Nguyễn Ngọc Thiện; Thể hiện: Xuân Mai
Ngày đầu tiên đi họcMẹ dắt tay đến trườngEm vừa đi vừa khócMẹ dỗ dành bên emNgày đầu tiên đi họcEm mắt ướt nhạt nhoàCô vỗ về an ủiChao ôi! Sao thiết thaNgày đầu như thế đó,Cô giáo như mẹ hiềnEm bây giờ cứ ngỡCô giáo là cô TiênEm bây giờ khôn lớn,Bỗng nhớ về ngày xưaNgày đầu tiên đi học
Mẹ cùng cô vỗ về.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thiện phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Ngày đầu tiên đi học Mẹ dắt tay đến trường Em vừa đi vừa khóc Mẹ dỗ dành bên em
Ngày đầu tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhoà Cô vỗ về an ủiChao ôi! Sao thiết tha.