Bảy năm vẫn ngoảnh về review năm 2024

Lục Bắc Thần nói: “Còn tôi sẽ giữ lại thi thể không còn nguyên vẹn đó của cô ta để nhận ra nhân tính.”

***

Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, thế mà ngày trùng phùng ấy lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn bối rối, anh lại bình tĩnh thản nhiên.

Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”

Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”

Lục Bắc Thần với thân phận cao quý khiến người ta phải kính nể. Anh là vị pháp y nhân chủng học quốc tế nổi danh, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là ‘người phiên dịch của xác chết’ uy tín mà bất kỳ manh mối nào cũng không thể thoát khỏi đôi mắt hiểm của anh, là giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là ‘nam thần’ khó mời nhất, là người nắm giữ ‘quỹ Bắc Thần’ tiếng tăm lẫy lừng.

Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng, lại không phải Bắc Thâm của cô.

***

Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.

Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm giữ trong tay anh. Anh chỉ dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.

Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.

Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung bình tĩnh, bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”

Anh không phải Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá, nhưng anh lại chống con dao giải phẫu lên ngực cô mà nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”

Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.

***

Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác, bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.

Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”

Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…

***

Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…

Nhân vật: Lục Bắc Thần, Cố Sơ, Cố Tư, La Trì, Kiều Vân Tiêu, Tiêu Tiếu Tiếu, Cố Khải Mân, Lâm Gia Duyệt, Lục Bắc Thâm, Lăng Song, Ngư Khương (Sera), Chloe, Ngữ Cảnh, Phan An, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Lục Đông Thâm, Lục Nam Thâm, Cố Tứ, Phó Lượng, Smith…

Đời trước: Lục Chấn Dương, Tần Tô, Thẩm Sở, Cố Trạch Phong, Sầm Nghệ, Sầm Vân, Tỉnh Tuệ, Kiều Trí Viễn, Tưởng Lăng… (Lục Môn, Viễn Thăng, Kiều Viễn)

Vụ án “Dây đàn hoa lệ”: Tiêu Tuyết, Lưu Kế Cường, Thường Quân, Bạch Đông, Khương Đinh.

Vụ án “Rối gỗ đèn xanh”: Mục Thanh Đăng, Thẩm Cường, Mi Thủ, Tiffany, Bàng Thành, Tề Tuyết (Mục Thanh Tuyết), Thích Kiều Kiều (Mục Thanh Liên), Quách Hương Vân, Lưu Thạch.

Vụ án “Vu ức”: Kỳ Quái, Hà Nại, Bell, Ngải Hân, Tiền Hào, Lưu Xuyên, Phùng Tử Liên…

Vụ án “Người chưa chết” (Góa phụ): Hướng Trì, Mộc Thanh Dao, Trình Diệp, Phương Tử Hân, Trình Phong, Giang Nguyên, Mục Đan Cát, Lạp Nhĩ Đan, Long Thiên, Huyền Thiên Nữ, Quỷ Mã…

Haizzzz, khi nói tới bộ truyện này mình chỉ biết thở dài.

Tình hình là mình biết đến bộ truyện này hồi năm lớp 11 (bây giờ mình vừa thi đại học xong ) nhưng là nghe con nhỏ bạn rủ rê đọc chung, lúc đó má Tầm mới viết được có 400 chương thôi, mình là mình ngán nhất mấy bộ truyện dài ngoằn như vậy, đọc truyện dài lắm cũng chỉ có 100 hay 200 chương là cùng rồi, thế nên vừa nghe vậy mình liền bỏ ngay ý định đọc nó.

Sau đó lên lớp 12, đúng ra năm nay là năm bận rộn nhất nhưng mà đầu năm dô không biết chuyện gì sai khiến mà mỗi lần đọc truyện em này cứ hiện lên trong wattpad của mình, hôm đó lỡ dại ấn vào đọc…

Kết quả cũng biết được, mình hối hận muốn đâm đầu vào tường luôn.

Thứ nhất, mình hối hận vì đọc bộ này quá muộn (nhưng thực chất thời gian đó đọc vừa hay, vì mình đọc chưa hết thì má Tầm đã hoàn rồi bravo…)

Thứ hai, mình hối hận vì nó đã lấy đi bao nhiêu là nước mắt của mình (huhu đọc thương anh nam chính lắm lắm luôn.)

Thứ ba, mình hối hận vì … (tạm thời chưa nghĩ ra)

Mình đọc xong hồi mới vào lớp 12 không lâu, tính ra cũng cả năm rồi nên tình tiết chi tiết mình không nhớ rõ lắm.

Chuyện kể về một vị pháp y đại tài được xưng là “Người phiên dịch của xác chết” mang tên Lục Bắc Thần.

Cái tên bây giờ vẫn còn ám ảnh mình.

Lần đầu tiên nam nữ chính gặp lại, nữ chính còn nhìn lầm anh là người yêu cũ của mình, anh em song sinh của Lục BẮc Thần, Lục Bắc Thâm.

Sự thật chứng mình cho nữ chính là cô hoàn toàn sai lầm, Lục Bắc Thâm và Lục Bắc Thần hoàn toàn là hai thái cực, vì một người thì y như ánh mặt trời ấm áp một người thì như vầng trăng đêm lạnh lẽo vô cùng, một người hay cười hay nói một người thì tiếc chữ như vàng, một người quyết tâm làm bác sĩ một người thì lại là đại tài trong ngành pháp y.

Móc nối hai người lại với nhau là qua các vụ án khác nhau, má Tầm lần này thực sự dọa chết con dân rồi, mỗi một vụ án đều rùng mình, ghê rợn đến dọa người, khuyến khích không nên đọc buổi tối (mặc dù mình chỉ đọc buổi tối X…X)

Anh nhà thực sự là tay nghề điêu luyện, xác chết của một đám nào người nào động vật bị trộn chung một chỗ anh cũng có thể từ những mẩu xương nho nhỏ mà ghép lại thành một bộ xương hoàn chỉnh, từ đó suy ra được nguyên nhân cái chết, thời gian tử vong, hung khí gây án… bla bla bla một đống.

Chị nhà vốn đi theo con đường làm bác sĩ nhưng vì biến cố gia đình chỉ có thể nghỉ học giữa chừng, đi bán thuốc ở một tiệm thuốc tây, chị này thông mình khỏi bàn, cũng thuộc dạng cấp bậc soái tỷ.

Truyện dài lê thê không nói, tình tiết trong truyện càng khiến người đọc thêm hộc máu, hai người thành rồi chia chia rồi thành không biết bao nhiêu lần, thế nhưng là dứt không được.

Đọc truyện cứ cho chúng ta cảm giác đi đến một thế giới mới, thế giới không nói tiếng người, đọc giả phải thật sự bội phục trình độ của nam chính hay là tác giả đây …

Trong truyện nhân vật rất rất nhiều, nhiều tới nỗi không điếm xuể. Tuy nhiên ngoài hai vị nhân vật chính ra còn có một dàn nhân vật phụ đáng nhắc tới tỷ như bạn của bạn nam chính (anh trai bỉ bựa mặt dày nhất truyện, anh này đem lại nhiều tiếng cười trong truyện lắm lắm) , bạn thân khác của anh nam chính ( anh này làm cảnh sát sau này thích em gái của nữ chính), em gái nữ chính (cô gái này lúc đầu hâm mộ anh nam chính như thần thánh nhưng sau thì …), em trai nam chính (vị thần mang tên Lục Bắc Thâm ==), anh nam phụ hi sinh đáng thương (yêu nữ chính cực kỳ , yêu tới cuối cùng) , bạn thân nữ chính (yêu anh nam phụ hi sinh )…

Không thể thiếu chính là một dàn sát thủ, hung thủ, nghi can, đồng bọn trong các vụ án mạng.

Tình tiết vụ án cực kì bất ngờ, mỗi lần có vụ án mình không hề có một manh mối nào để đoán ra hung thủ là ai (chắc vì mình ngu )

Anh nhà là thanh niên thâm tình số một trên thế giới luôn (so với Hà Dĩ Thâm mình thấy anh này còn thâm hơn nhiều lắm), nói là về nước trả thù nữ chính nhưng mà khi gặp rồi đừng nói là trả thù, dù nhìn chị này bị tí ti gì đó tổn hại cũng đứng ngồi không yên rồi, anh thường hay trưng cái bản mặt lạnh như tiền của mình ra để lừa gạt quần thể nhân dân lắm.

Đọc truyện thương anh nam chính lắm, mình toàn khóc vì ảnh thôi, cứ nghĩ sao bà nữ chính này cứ hành hạ ảnh quài dị (tuy là nữ chính cũng đáng thương lắm nhưng mà mình theo trường phái sủng nam ).

Trong truyện anh hi sinh đủ thứ cho nữ chính, cho dù bản thân mình chịu mọi thương tổn cũng không muốn người con gái mình yêu chịu đau đớn, cho dù nữ chính chỉ bị chút xíu xiu tổn thương thôi thì anh cũng đau lòng.

Mình cùng con bạn mình mỗi lần gặp mặt nhau thì y như rằng Lục Bắc Thần là cái tên dính ngay cửa miệng.

Một số câu nói mình thích của anh nam chính :

“Tôi cảnh cáo cậu, Cố Sơ mà mất một sợi lông nào tôi cũng lấy mạng cậu.”

“Bề ngoài anh ấy lạnh lùng bao nhiêu thì đối với người mình yêu trái tim mềm yếu bấy nhiêu.”

“Nếu quá khó để bắt đầu lại thì tôi tình nguyện cùng em ngược về quá khứ.”

“Sau này không ăn hết thì gạt cho tôi,tôi ghét người đàn ông khác ăn nước bọt của em.”

“Anh chỉ muốn mang tới cho em những gì tốt nhất vào những năm tháng đẹp nhất của em.”

“Cuối cùng, cũng là điều quang trọng nhất , đừng sợ không thuyết phục được mọi người.Em là người con gái do Lục Bắc Thần này đào tạo ra, không ai dám nghi ngờ khả năng của em.”

“Cho dù cuối cùng sẽ rơi vào kết cục thương tích đầy mình. Nhưng Sơ Sơ à, anh sẽ bảo vệ em, dù có phải gánh mọi đau đớn, anh cũng sẽ không để em phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.”

“Tự trọng, có lẽ ngay từ giây phút quen biết cô đã như hoa rụng, trông có vẻ như kiên quyết, thực tế là anh không thể xa rời cô. Cô không muốn quan tâm tới anh, anh lại không nỡ bỏ mặc cô.”

“Cứ chốc chốc anh lại nhìn vào di dộng là mong cô có thể gọi mọt cuộc điện thoại hỏi anh ở đâu. Anh không cần cô nói gì nhiều, cho dù chỉ hỏi một câu đơn giản như vậy, cho dù thái độ có tệ cỡ nào anh cũng sẽ lập tức quay về.”

Và còn nhiều nhiều lắm những câu nói gây nhức nhối của anh nam chính, khi đọc lên những lời chỉ hận bản thân mình không phải sống trong thế giới đó.

Hiện tại trong lòng mình, người đàn ông hoàn hảo nhất chính là Lục Bắc Thần, tuy mình biết sẽ không thể có người đàn ông nào như vậy trên đời nhưng mình vẫn cứ không thể ngừng mê luyến anh ấy. (ôi ôi…)

Không phải chỉ thâm tình thôi đây, anh nhà đôi khi cũng thể hiện sự bỉ bựa mặt dày của mình (hiển nhiên nhiều nhất là lúc trên giường), những ai gây tổn thương cho cô vợ nhỏ của anh thì nên sớm biết anh sẽ trả thù, dù là bạn thân cũng không buông tha.

Thề với mọi người là sẽ không ai đoán được Boss cuối cùng trong bản đồ này là ai đâu (kkkk =))))

Đọc truyện mới ngộ ra rằng còn nhiều thứ trên đời này mình không biết lắm ( >…<) có những thứ mình cón không biết đến sự tồn tại của nó.

Chương khiến mình đau lòng nhất nhất trong truyện chính là chương kể về sự thật vụ tai nạn năm đó, từng dòng chữ như cây đao ghim vào mắt người đọc, tự hỏi con người này phải mạnh mẽ như thế nào mới có thể trải qua ngần ấy chuyện vẫn có thể yêu thương cô gái kia.

Câu chuyện hiển nhiên kết thúc có hậu (nếu không mình cũng không có động lực lết hết cuốn truyện), cuối cùng thì có một chi tiết hơi khiến người đọc băng khoăng hết mực.

Túm cái váy lại là truyện này là truyện yêu thích số một của mình cho tới giờ, cũng là bộ truyện mình cảm thấy má Tầm viết suất sắc nhất. Truyện của má Tầm thì mình nghe nói nhiều, tuy nhiên chỉ đọc có vài bộ mà thôi, bởi vì má Tầm thường đi theo hơi hướng ảo tưởng quá mức, nam chính quá mức thần thánh, tình tiết thì cẩu huyết ngược nam nữ chính chết đi sống lại, com tim nhỏ bé này của mình không đảm đương nổi (nhưng mình lại nhảy vào bộ đọc đau tim nhất)

Nếu có thể mình chí muốn cho bộ này một bầu trời sao *** Nhảy hố nhảy hố nào các tình yêu.

P/s :Bởi vì yêu thích nên mình có tạo image cho những câu nói mình thích nhất trong truyện Link :https://www.facebook.com/vo.kimtho.18/media_set?set=a.665147480318369.1073741851.100004693697010&type=3