Phim thanh van chi co y nghĩa là gì năm 2024

Lảm nhảm: Đây là một bài confession được đăng lên page, ad cảm thấy quá tâm đắc nên đã ghim nó lên đầu trang. Bài viết thật tuyệt vời *vỗ tay*, đọc xong nghĩ đến cái rác phẩm kia chỉ muốn đạp luôn cái màn hình :((

P/s: Ad đọc đến gần hết bài này mới liếc thấy tên tác giả. Cho bạn ấy một tràng vỗ tay nào @Aoi Chan

Phim thanh van chi co y nghĩa là gì năm 2024


Không biết như vầy có hợp lệ không, vì vào nhà Tuyết Kỳ mà lại confess về một nhân vật khác… Nhưng quả thật rất muốn viết đôi dòng về nhân vật Trương Tiểu Phàm, mà chính xác hơn là về Trương Tiểu Phàm giữa phim và truyện…

Mọi người bỏ cũng đã bỏ rồi, nói cũng đã nói hết mức rồi. Cô gái của chúng ta, người con gái mà chúng ta hằng ngưỡng mộ bị dìm thế nào, bị biến chất ra sao, bị cướp cảnh, cướp thoại, bị chửi bới, bị sỉ nhục ra sao chúng ta đều đã bảo vệ hết lòng rồi. Đều đã tránh mà không nhắc đến bất cứ một nhân vật nào khác, không hề đổ lỗi cho họ, cái chúng ta chửi là chửi biên kịch, chửi Hoan Thụy, chửi đạo diễn. Tất cả đều là vì Lục Tuyết Kỳ của chúng ta. Nhưng, có một nhân vật khác rất nên được bảo vệ như thế. Một nhân vật chính là linh hồn của cả truyện và cả phim.

Trương Tiểu Phàm của Tru Tiên là một nhân vật mà mọi người đều tôn trọng, đều ngưỡng mộ. Anh ta thoạt nhìn có vẻ hiền lành, chất phác, nhưng suy nghĩ của anh ta lại mang tầm vóc của một vĩ nhân. Dù trong lòng luôn canh cánh về họa diệt thôn, nhưng Trương Tiểu Phàm đã bế quan tu luyện trên núi năm năm, vốn dĩ trong ánh nhìn của cậu ta vẫn chưa hiểu rõ thế nào là đối nhân xử thế. Ấy thế mà khi đối mặt mới Quỷ Vương, dù rất thẫn thờ, bối rối nhưng vẫn cứng rắn thốt lên được câu: “Thiêu Hỏa côn có thể là một vật tà ma, nhưng ta dùng nó để trảm yêu trừ mà, nó là chính đạo, ta không thẹn với lương tâm,…” Về vấn đề chính-tà, dù là cậu thiếu niên Trương Tiểu Phàm năm đó hay Quỷ Lệ sau này, cậu ta luôn có một sự phân định vô cùng rạch ròi. Có thể trong vấn đề này, Trương Tiểu Phàm không thể hiện rõ đến mức cực đoan như Lâm Kinh Vũ, nhưng cậu ta có một sự tránh né nhất định đối với ma giáo. 10 năm gia nhập Quỷ Vương Tông, Huyết Công Tử nổi lên sự tàn bạo và thâm trầm đến khó lường. Nhưng Huyết Công Tử chưa bao giờ làm hại dân thường, và trong 10 năm đó, cậu ta với chính đạo dường như đã cắt đứt hoàn toàn, không liên quan gì đến nhau. 10 năm sau, gặp lại người cũ bên chính đạo, cậu ta cũng chưa bao giờ ra tay với họ lần nào. Quỷ Lệ thật sự giao chiến với chính đạo chỉ có ba người, Lục Tuyết Kỳ, Lâm Kinh Vũ và Vạn Kiếm Nhất (mấy phần đánh râu ria với Phần Hương Cốc không tính). Dù là người của ma giáo, nhưng Quỷ Lệ không hoàn toàn nghiêng về ma giáo. Thật ra mà nói, Quỷ Lệ không hẳn là mất niềm tin vào chính đạo. Ở cái tình thế lúc đó, cái phao cứu sinh duy nhất mà Trương Tiểu Phàm níu vào chỉ có thể là Quỷ Vương. Nên nhớ, Trương Tiểu Phàm theo Quỷ Vương bởi vì câu nói nếu giúp hắn có được thiên hạ, hắn sẽ hồi sinh Bích Dao (hay đại loại thế, mình không nhớ rõ lắm…) Sợi dây gắn kết Quỷ Lệ và ma giáo chính là Bích Dao. Trong lòng Trương Tiểu Phàm luôn có sự trăn trở về chính và tà, sự trăn trở ấy lúc đầu có sự bối rối khi cậu nhận ra, chính hóa ra chẳng hoàn mỹ đến thế. Trong chính đạo luôn phải có những sự hi sinh nhất định để bảo toàn cho những tư tưởng của mình. Sợi dây chính-tà ấy thế mà mong manh đến vô cùng. Sau sự bối rối ấy là sự thấu hiểu, từ thấu hiểu mới đi đến chấp nhận. Trên đời, không điều gì là tuyệt đối, tùy theo cách nhìn một việc mà mới có thể dẫn đến những nhận định đúng-sai. Trương Tiểu Phàm mất hơn mười năm mới thấm nhuần hết những đạo lý trên đời này. Tưởng chừng như trải qua tất thảy những đau thương của một đời người, hắn lại có thể trở lại là một người bình dị sống một cuộc sống bình thường.

Những phẩm chất của Trương Tiểu Phàm là những phẩm chất đáng quý. Có lẽ, điều đáng quý nhất là trải qua biết bao thăng trầm ấy, Trương Tiểu Phàm vẫn luôn giữ được phẩm chất trong sáng và bản chất lương thiện của mình. Điều đó chẳng phải là thứ mà chúng ta nên học hỏi hay sao? Trong cuộc sống xô bồ này, giữ được bản chất của mình là điều đáng quý vô cùng. Có như thế, chúng ta mới có thể tránh được những cám dỗ do cuộc sống mà lại; có như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ sa lầy và trượt lầy trên những vũng bùn của xã hội. Tâm hồn không bị biến chất trước nhưng thăng trầm của cuộc sống, con người mới có thể thanh thản được. Cuộc sống vốn dĩ không phải màu hồng. Những áp lực của cuộc sống có thể kinh khủng đến mức bức người ta đến con đường cùng. Trương Tiểu Phàm không phải là một nhân vật được thần thánh hóa, nhưng phẩm chất của hắn lại được nâng lên tới mức lý tưởng. Một con người tốt đẹp như vậy, trọng tình nghĩa đến như thế, sao lại có thể bị chà đạp đến nỗi không thể thấy được hình dạng trong Thanh Vân Chí cơ chứ?

Nếu nói ai là người bị bôi đen nhất trong rác phẩm kia, tôi không ngần ngại mà nói rằng đó chính là Trương Tiểu Phàm. Không phải là người con gái tôi ngưỡng mộ Lục Tuyết Kỳ, không phải là Lâm Kinh Vũ, Tăng Thư Thư, Tề Hạo, Tiêu Dật Tài hay là cả Bích Dao cô nương kia. Hôm nay đã đọc được một bạn Tuyết Mê nói đại loại thế này: Trương Tiểu Phàm trong phim bất nhân, bất nghĩa, bất trung, bất hiếu. Quả thật nếu ai đã xem hai tập 48 và 49, nếu đã là một người đọc và yêu thích truyện thực thụ liệu có còn bình tĩnh nổi không với một Trương Tiểu Phàm như thế? Trương Tiểu Phàm không phải chỉ vì một vài câu nói mà có thể bỏ qua họa diệt thôn của mình như thế. Có thể, lúc ban đầu, khi bước chân vào Thanh Vân môn hắn không có ý niệm trả thù. Vì không thể, cũng không có sức mạnh để làm điều đó. Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không quan tâm đến điều ấy. Trong một đêm mọi thứ đều mất sạch, cha mẹ, người thân, bạn bè, hàng xóm láng giềng,… cả thế giới của Trương Tiểu Phàm trong một đêm đều không còn gì cả. 10 năm trước hay 10 năm sau, Thanh Vân môn vẫn là sư môn, vẫn là tín ngưỡng của hắn. Đối với hắn, sư môn ơn trọng như núi, 10 năm và hắn luôn khắc khoải một hình ảnh sư phụ, sư nương, sư tỷ cùng các sư huynh quay quần quanh căn bếp ở Đại Trúc Phong. 10 năm sau đã như thế, huống chi 10 năm trước, Thanh Vân môn là nơi chấp nhất của Trương Tiểu Phàm. Hắn không thể trở thành một con người bình phàm, thì ít nhất hắn cũng có thể là một tên đầu bếp bình dị nơi Đại Trúc Phong. Người như thế, liệu 1 câu nói của Bích Dao là có thể vứt bỏ mối thù diệt thôn, vứt bỏ sư môn ư?

Trong Thanh Vân Chí dù Thanh Vân môn có bị bôi xấu đến cỡ nào thì ít nhất nó vẫn là chính đạo, người ta biết đến nó là sự tương trưng cho chính nghĩa. Nên nhớ, Thanh Vân môn đã cứu Trương Tiểu Phàm từ cõi chết, cho nó một chỗ nương thân, một mái ấm gia đình. Cha mẹ không còn thì Đại Trúc Phong chính là gia đình của Trương Tiểu Phàm, thế mà có người kêu hắn từ bỏ gia đình để chạy theo tiếng gọi của tình yêu? Dù bị bôi xấu, nhưng không thể phủ nhận Thanh Vân môn đã cưu mang Trương Tiểu Phàm, thế mà trong phim, Bích Dao năm lần bảy lượt kéo hắn đi, Tiểu Phàm không đồng ý thì trách mắng hắn? Nào là chửi hắn không có chính kiến, rồi kéo theo chửi cả Trương Tiểu Phàm của Tru Tiên. Khi Điền sư phụ trách mắng Trương Tiểu Phàm thì quay sang chửi cả lão Điền, lại còn sử dụng ngôn từ hết sức thô thiển. Điền Bất Dịch sai chỗ nào ư? Ngoài mặt trách mắng nhưng trên đại điện vẫn là nói hộ cho hắn. Nên nhớ Thanh Vân Chí là phim cổ trang, phim về thời xưa. Quy tắc ứng xử của người cổ đại khác hoàn toàn với người hiện đại. Chưa nói đến tính logic của phim, việc sư phụ trách mắng, đánh đập đệ tử là hoàn toàn bình thường và chẳng có điều gì đáng lên án. Họ sống theo quan niệm của thời xưa, dù có là tiên hiệp đi chăng nữa nhưng những đạo lý của Nho giáo vẫn in sâu trong mỗi tác phẩm Trung Hoa. Dùng lối suy nghĩ của người hiện đại mà phán xét người cổ đại, đã thế, so với logic của phim thì việc Điền sư phụ trách mắng Trương Tiểu Phàm là hoàn toàn có lý. Vì tình,Trương Tiểu Phàm của Thanh Vân Chí có thể bất chấp tất cả. Hóa ra đây chính là “tư tưởng đổi mới” hay sao? Trương Tiểu Phàm hay Quỷ Lệ trong truyện chưa bao giờ đặt tình yêu lên đầu. Hắn sẽ không vì Bích Dao nằm đó mà đi ngược lại đạo lý làm người của mình, hắn cũng không vì Lục Tuyết Kỳ mà từ bỏ hết thảy mọi thứ. Một con người, không chỉ xem xét người ấy ở lời nói mà cả hành động nữa. Hắn có giết cả thiên hạ để cứu Bích Dao, hắn có từ bỏ Bích Dao, từ bỏ hận thù để đến với Lục Tuyết Kỳ? Trương Tiểu Phàm của Thanh Vân Chí, sa ngã vì tình mà thức tỉnh cũng chỉ vì tình. Tất cả đều xoay quanh tình yêu của hắn. Một con người như thế, hỏi thật lòng, có xứng đáng để Bích Dao cô nương đỡ thay một Tru Tiên Kiếm, có khiến Lục Tuyết Kỳ tương tư mười năm hay không?

Một Lục Tuyết Kỳ còn giữ được sự lạnh lùng ẩn nhẫn, một Lâm Kinh Vũ vẫn giữ được nét ngọc thụ lâm phong, một Tăng Thư Thư còn giữ được sư thông minh, khôn khéo, vậy Trương Tiểu Phàm còn lại gì? Không phải là một thiếu niên lầm lì, tự ti, ít nói, không phải là một thiếu niên hiền lành chất phác nhưng cũng rất ngoan cố và kiên cường, không phải là một người sâu sắc lãnh đạm. Rốt cuộc Trương Tiểu Phàm còn lại những gì? Bản chất của hắn, tư tưởng của hắn, sự trăn trở của hắn,… hết thảy đều không còn gì cả.

Hình như đã quá dài rồi, những dòng viết ra quả thực vẫn không đủ để thể hiện cảm xúc đối với một nhân vật như thế này. Mỗi nhân vật trong Tru Tiên đều đáng được trân trọng và yêu quý. Không ai lại không có sự tôn trọng cho riêng họ cả. Dù rất bức xúc về fans người kia, nhưng ngẫm lại, có vẻ cảm xúc của mình đã đi chệch hướng rồi. Nàng ta trong lòng mình không hề có một vị trí đặc biệt nào, nàng cũng không phải là kiểu nhân vật mà mình yêu thích hay ngưỡng mộ, nhưng mình vẫn rất thương cảm và khâm phục nàng. Tình cảm của nàng cũng rất đáng quý, rất đáng được tôn trọng và ngưỡng mộ. Nhưng, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự hảo cảm đối với vị cô nương ấy sẽ ngày càng tụt dần. Trương Tiểu Phàm trong Tru Tiên là người vô cùng trọng tình trọng nghĩa, hắn không phải là một tên nhu nhược chỉ biết đến bản thân mà quên đi trách nhiệm của mình. Dù thế nào, xin hãy dành cho hắn một sự tôn trọng nhất định!