Phù lạc minh nguyệt đang review năm 2024

Bạn sẽ làm gì nếu một ngày bạn được một cô gái xinh đẹp bắt chuyện, sau đó đột nhiên cô ấy nhập vai bi tình, tố cáo bạn là kẻ phụ bạc? Sẽ giận dữ rồi mắng cô ấy? Hay cười trừ bỏ qua, biết làm sao được, em đẹp em có quyền mà?

Vụ Mang Mang là một cô gái như thế, cô luôn sống trong những vở kịch do mình tự biên tự diễn, cũng vì lẽ đó mà bị N anh bạn trai đá. Ai biết được rằng lần này trò đùa của cô đã đụng phải họng súng. Cái cô nhận được không phải sự tức giận hay nụ cười trừ mà là giấy mời của luật sư. Và cô nàng đã bắt đầu kiếp sống bị cấm vận kinh tế do cha mẹ trừng phạt can tội phát bệnh không đúng lúc như thế đấy.

___________________________________________________________________________________

Sorry mọi người nếu có hơi lan man cụt hứng nha, bởi vì mình vừa đọc vừa viết review nên không biết sắp xếp bố cục sao cho hợp lý nữa, mà đọc hết truyện mới viết thì mình không nhớ chi tiết.

Ấn tượng đầu tiên của bộ này đương nhiên là hài rồi.

Thứ hai là lạ.

Warning: Cảnh cáo cấp độ 1, nam chính Lộ Tùy đại thúc 34 tuổi, mất trinh năm 16 tuổi, từng có 2 đời bạn gái (không tính cô nàng bóc tem chú) , bạn giường 2 cô, thích gái lớn tuổi nhưng cuối cùng thích nữ chính nhỏ hơn gần 10 tuổi.

Một người đàn ông có tất cả những thứ mà những người đàn ông khác mơ ước, nếu mà anh ta giữ mình trong sạch ba mươi mấy năm, có khi bạn lại nghi ngờ anh ta là thầy tu không chừng.

Tuy văn đại thúc nhưng mọi người đừng mong cái đặc trưng của văn đại thúc ở đây nhé. Không có 3000 cưng chiều chỉ cho em, càng không có em nói hai anh không nói một, cũng không có em giận dỗi anh sẽ dỗ dành, anh lớn tuổi anh sẽ nhường nhịn đâu… Ngược lại là chú già nhà này hơi khắt khe trong đời sống sinh hoạt của Mang Mang từ miếng ăn, giấc ngủ đấy, không phải lo lắng chi tiết đâu mà là quản lý chi tiết.

ĐÂY LÀ VĂN HIỆN THỰC!!!! ĐÂY LÀ VĂN HIỆN THỰC!!!! ĐÂY LÀ VĂN HIỆN THỰC!!!!

Nữ chính Vụ Mang Mang mắc bệnh diễn xuất thuộc diện thần kinh, tính tình trẻ con, phóng khoáng, từng có rất nhiều bạn trai nhưng vì bệnh nên vẫn còn trong trắng.

Mang Mang chính xác là nữ thần, nữ thần trên mạng ảo, cô sống một cuộc sống ảo, thỏa mãn hư vinh của một cô gái nhờ những lời khen ngợi trên mạng, những bình luận hâm mộ của người khác. Tuy nhiên ảo mà cũng không hẳn ảo, bởi những thứ khoe khoang trên mạng ảo là cô có thật, nhưng mà tác dụng của những thứ đó chỉ là chụp 1 tấm hình đăng lên khoe rồi thôi.

Vụ Mang Mang mong mỏi chiếc du thuyền lộng lẫy này sẽ tăng thêm phần đặc sắc cho cuộc sống thần thoại “bạch phú mỹ” của mình, thu hút những tiếng “wow wow” của người theo dõi.

Bố mẹ Mang Mang là điều khiến mình xoắn xít nhất trong câu chuyện này. Có thể nói mọi ngọn nguồn của Mang Mang điên điên khùng khùng bây giờ chính là bố mẹ cô. Mà cũng có thể, đó từ DNA rồi.

Bố mẹ Mang Mang không quan tâm cô từ nhỏ, bỏ cô cho bảo mẫu nhưng không biết những bắt nạt mà cô phải chịu đựng, thậm chí những lời nói của bố mẹ cô cũng từng bước đẩy cô xuống bờ vực.

Họ trở về bên nhau sau bao ngày tháng phiêu du ở ngoài, họ nhận họ mới là của nhau, thì cô con gái năm xưa đã trưởng thành rồi. Trở thành một cô gái khiếm khuyết đã không thể vẹn toàn nữa.

Hình ảnh Mang Mang bình thường vui vẻ hoạt bát đã bị đánh vỡ sau những lần tự làm tổn hại bản thân trong vô thức, những buổi gặp gỡ bác sĩ tâm lý người hiểu rõ cô còn hơn chính bản thân, những suy nghĩ đau đáu trong đầu.

Mình chưa từng thương một nữ chính nào như Mang Mang cả, có lẽ nhiều người chỉ thấy cô trẻ con, không hiểu chuyện, làm việc gì cũng tùy hứng, tự cho bản thân thông minh, tự cao quá đáng, kiêu căng, đỏng đảnh, ham hư vinh… Ngay cả Lộ Tùy ban đầu cũng thế. Bởi vì không ai đứng ở vị trí của Mang Mang để hiểu cho cô cả, không ai nguyện ý hiểu cho cô.

Tác giả miêu tả cuộc sống hiện đại của trai gái thời nay khá chi tiết, mình nghĩ nếu đặt ở VN thì có lẽ hơi làm quá nhưng với một đất nước lớn như TQ thì có lẽ cũng là điều dễ hiểu.

Đàn ông ở tầm tuổi 30 40, có bề ngoài lại có tiền rất thích tự đề cao bản thân aka đại gia, nhìn các cô gái đẹp thì nghĩ chỉ cần có tiền là sẽ được chơi thỏa thích còn các cô cũng thế, nghĩ rằng mình có tuổi trẻ có nhan sắc, sợ gì không có đàn ông chi tiền. Bên chịu mua bên chịu bán, mình thấy đây là giao dịch công bằng, không có gì để dị nghị.

Huống hồ, thời đại này ai cũng đặt việc hưởng thụ cuộc sống lên trên hết, không còn cái thời mà giữ gìn trong trắng, yêu ai yêu mãi một người như xưa nữa. Rừng cây thiếu gì hoa thơm cỏ lại, càng là xã hội tiên tiến, càng tiếp xúc nhiều thứ hiện đại thông minh, tư duy của mỗi người càng khác hơn.

Nên mình cũng đã cảnh báo trước cho những ai thích thể loại nam sạch nữ sạch gì đó thì nên né sớm, mắc công lại thấy đau mắt hột thì không nên.

Đây là hiện thực, cũng là tiểu thuyết, nên mọi người đọc vì giải trí đừng để nó làm mình mất vui.

Trước khi đọc truyện, mình đến đây nhờ một bài review, nhưng nói thật nó khiến mình khá băn khoăn, vì khi đọc review hình tượng về nam chính Lộ Tùy có hơi… không tốt lắm.

Nhưng mình đọc truyện lại cảm thấy không phải như vậy.

So với đám bạn heo bạn cún của chú Lộ, thì chú còn tốt chán. Một người đàn ông 34 tuổi, đang đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, việc có bạn giường là điều rất bình thường. Chú cũng không phải là loại một tay ôm hai nàng hầu, hơn nữa con mắt chú tinh tường, suy nghĩ chu đáo, kính kẽ, tuy trong lúc yêu đương có chút mù quáng nhưng so với đám tự cao trên trời, bỏ não ở lại thì còn tốt chán mọi người ạ.

Cá nhân mình lại thích mấy ông chú đẹp trai nên mình y như Mang Mang, chết mê chết mệt chú Lộ.

Nhưng được cái chị Mang Mang nhà mình cứ như bé thỏ ấy, mê đắm chú báo mượt mà nhưng vẫn biết đó là động vật ăn thịt, không dám rớ vào, nhưng chị không đụng người ta, người ta cũng không để yên cho chị.

Lúc mà hai người tiến triển thêm 1 bước, dù mình có đội mũ vẫn té bể đầu ToT

Đối với mình, chú Lộ đúng là có hơi hướm kẻ ăn trên ngồi trước, khoảng cách tuổi tác và vị trí trong xã hội không hoàn toàn biến mất giữa hai người, tuy nhiên, Mang Mang tính tình trẻ con lại bốc đồng, nếu như chú Lộ mà chiều chỉ quá thì chắc chắn chỉ sẽ sinh hư, và còn không tốt cho bệnh tình của chỉ nữa.

Khi hai người mới yêu nhau, có lẽ nhiều bạn sẽ thấy Mang Mang có phúc mà không biết hưởng, chú Lộ tuy có chút gia trưởng nhưng bù lại cũng xem đối xử với Mang Mang rất tốt, rất chu đáo. Nhưng với một người phóng khoáng như Mang Mang mà nói, một kẻ ít nói, sở thích hoàn toàn trái ngược, cả người phủ đầy cảm giác xa cách, lại có địa vị không tầm thường như thế, quả thật không phải thứ mà cô có thể rớ tới. Đương nhiên trong tâm lý muốn tránh càng xa càng tốt, huống hồ ban đầu chị đã có ý không muốn thân cận chú Lộ, không phải không thích, là không dám thích.

Ai có thể đảm bảo chú Lộ thật lòng? Ai có thể chắc chắn chú ấy không bỏ rơi Mang Mang? Ai có thể đảm bảo tình cảm của chú không phải nhất thời?

Lúc đó Mang Mang đối với vị Lộ Tùy này còn là thần long thấy đầu không thấy đuôi mà, tự dưng quan hệ được kéo gần như thế, chị cho chú đứng ngoài vòng an toàn là đương nhiên thôi.

.

Nhưng kiểu người như họ xưa nay muốn gì thì sẽ vươn tay chộp lấy.

Nếu có nguyên nhân gì mà không ra tay, thì chỉ là không đủ muốn có nó mà thôi.

.

Vương Viện là bạn gái cũ của Lộ Tùy, vào một ngày đẹp trời, chú Lộ đòi chia tay. Chú chỉ nói không hợp, người ta lại dây dưa mấy năm, Mang Mang không muốn trở thành một Vương Viện thứ hai, đột nhiên bị Lộ Tùy chia tay, chỉ để lại hai chữ ‘không hợp’ khiến cho cô rơi vào vũng bùn, dù vùng vẫy thế nào cũng không ngoi lên được. Nếu chú có thể tuyệt tình với một Vương Viện không ai đảm bảo rằng chú không tuyệt tình với Vụ Mang Mang.

Mang Mang lại vì bệnh tình mà không có cảm giác an toàn, càng xem Lộ Tùy như rắn rết mà tránh xa.

Cuối cùng cô vẫn chỉ là một cô bé lúc nào cũng trong trạng thái hoảng sợ, sợ bị bỏ rơi, sợ không ai quan tâm, sợ phải đối diện với cô đơn, nên tự tạo cho bản thân trăm ngàn vẻ mặt và lớp bộc.

.

cô hưởng thụ trong giây lát cảm giác giữa sống và chết, sau đó vùng dậy khỏi làn nước, hổn hển hớp lấy không khí.

Đối với người khác, có lẽ sẽ cảm thấy rất đáng sợ, nhưng đối với Vụ Mang Mang thì đây chỉ là trò chơi mà cô quen thuộc thôi.

.

Lần đầu tiên hai người chia tay, mình thấy thực sự hơi… Ba chấm.

Có lẽ đây là một plot twist nhiều người không thích, nhưng nó là bước ngoặt tình cảm của cả hai.

Mình nghĩ đây là điều cần thiết, bởi lẽ hai người muốn đi đường dài không thể cứ giả dối qua lại, hoặc tương kính như tân được.

Thậm chí lúc đó họ còn chẳng nhận ra sự quan trọng của đối phương.

Việc Mang Mang ra nước ngoài, còn quen một anh khác thực sự chỉ là cơ chế bảo vệ tổn thương thôi. Có lẽ đó cũng chỉ là một vai diễn, Mang Mang thường xuyên bị bạn trai đá, thế nên cách chấp nhận của cô nhanh hơn người khác, đã có chuẩn bị từ trước nên cô không thể khóc lóc đau lòng, chạy trốn có lẽ là một ý hay.

Thử hỏi nếu như không có tình cảm với Lộ Tùy thì Mang Mang cần gì lại phải chạy trốn chẳng phải được ông chú ‘chia tay’ cô lại càng tự do hơn sao?

Có điều trong đầu nghĩ thế mà trái tim lại thấy chua xót, Vụ Mang Mang ăn mấy miếng cơm chan nước mắt rồi giận dữ đập đũa xuống bàn.

Thật là vô dụng!

Vụ Mang Mang lấy ngón tay quẹt nước mắt, ngờ đâu càng lau càng nhiều.

Dẫn chứng cho thấy, dù Mang Mang đã kiềm chế bản thân như thế nào thì cái vũng bùn mang tên Lộ Tùy này cô cũng đã nhảy vào, và sự kiện đi du lịch trước đó hoàn toàn do tùy hứng mà ra, cô đang trốn chạy thực tế đau lòng là cô bị chú Lộ đá.

Nhưng về nước chú Lộ mới nhắn hai chữ là khóc bù lu bù loa lên rồi.

.

“Đó chính là tự tôn quá đáng, xem bản thân quá cao, lúc nào cũng đòi người ta nhường nhịn em, chưa từng nghĩ sẽ chủ động quan tâm người khác. Cho dù đôi phương mười ngày không chút tin tức, cho dù đối phương có chết ở bên ngoài thì em vẫn chơi game vui vẻ như bình thường đúng không?” Giọng Lộ Tùy không chút giận dữ nhưng giọng điệu bình thản, thờ ơ đó của anh lại khiến người ta đau đớn.

(À mình hơi buồn là tác giả không nói gì về chuyến đi này chú Lộ có xảy ra chuyện gì không)

Lại đoán xem có ai nói chú Lộ không yêu cô Mang không? Động vật đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn như chú có cần vì hứng thú nhất thời mà làm ra chuyện này không? Chờ đợi cô cả đêm để giải thích hiểu lầm, hạ giọng nhận sai trước, ngay cả chuyện mà bản thân chú muốn chôn xuống mồ cũng nói với chị?

Lần thứ hai chia tay, đơn giản là giọt nước tràn ly.

Một Lộ Tùy không thể cho cô những gì mà cô khát khao, một Lộ gia gò ép cô vào khuôn khổ, một Vụ Mang Mang từ lâu đã biến chất…

Mang Mang không muốn sống trong thế giới người khác tạo ra cho mình nữa.

Lộ Tùy không hiểu Mang Mang, anh không biết cô cần gì, cô coi trọng cái gì, cô muốn có cái gì… Mà chỉ gia trưởng bắt cô phải làm theo ý anh, dù đó có mang danh là tốt cho Mang Mang thì cô cũng thể nào dối lừa bản thân suốt đời nữa.

Thế nên cô chia tay, không do dự mà nói lời chia tay.

Với một bệnh nhân có tiền sử vào trại như Mang Mang, không khó để xảy ra điều này, không phải cô không trân trọng tình cảm của cả hai mà là không thể nào trân trọng được, những thứ văn hóa tinh thần đó đã trở thành trụ cột cho cô, mà đối với người bị bệnh như cô, trụ cột đó là quan trọng nhất. Một khi trụ cột sụp đổ, Vụ Mang Mang cũng biến mất.

Lần chia tay này, Mang Mang trở thành một cô gái rất bình thường, sống rất bình thường, chỉ là một khi đã vướng vào vòng thượng lưu thì đâu phải nói rút là rút được.

Hai người chia tay nửa năm, Mang Mang có nhiều chàng trai theo đuổi, Lộ Tùy cũng quen cô gái khác. Mang Mang thì chưa chính thức chấp nhận ai, Lộ Tùy thì coi người kia như trò chơi.

Một sự thật không thể chối cãi được, bước chia tay này là quá trình ‘tẩy trắng’ cho cả hai, bởi vì tính cách cả 2 nhân vật này thật sự không thể sống cùng nhau được nên phải có mất đi mới có quý trọng.

Khoảng thời gian này, tác giả dùng để làm rõ hơn về một sự thật là, Mang Mang chỉ cần một người đàn ông yêu cô một rất cách bình thường, rất phổ thông, chứ chả cần gì cao sang cả. (Có thể thấy qua việc anh chàng học đại học chung với Mang Mang chỉ theo đuổi cô bằng những việc rất đơn giản như mua đồ ăn sáng, giành ghế ngồi nghe giảng, chăm sóc, yêu chiều giản đơn thì Mang Mang đã có ý muốn anh này làm bạn trai rồi, nhưng có ý thôi chứ chưa quen nha.)

Bác sĩ tâm lý Ngô Dụng từng thầm than Manh Manh thông minh, trí tuệ của cô không áp dụng vào đời sống thực tế mà áp dụng vào đời sống tinh thần, khi cô phải đối mặt với cơn khủng hoảng cơ thể sẽ tự động lập ra rào chắn bảo vệ bản thân và trái tim của cô nên Vụ Mang Mang mới có thể tiếp tục tồn tại.

Thật ra cũng không ngược tâm gì lắm đâu mấy bạn, một bên tác giả không đứng ở góc độ Lộ Tùy nên không biết rõ chú ta như nào, nhưng một người lý trí như chú làm gì có chuyện đau khổ vì tình, nếu có đau khổ chú sẽ tự đi tìm Mang Mang, còn Mang Mang bên đây thì tự phong bế bản thân, vui chơi với mấy ‘cành hồng hạnh’ quên lối về.

Sau nửa năm gặp lại, Lộ Tùy tự nhận bản thân còn tình cảm nên quyết định theo đuổi lại Mang Mang, chú học cách theo đuổi từ người khác, quyết chí mặt dày thay đổi tính nết chiều chuộng theo chị, đúng là có thể cộng điểm cho chú khi đi được tới mức này. Nhưng đoạn này mình đọc cứ thấy trẻ con sao ấy, Mang Mang không vững tâm, Lộ Tùy bị biến chất.

Khi hai người hẹn hò lại thì mình… WTH??? Lướt lại xem có bỏ lỡ khúc nào không? Sao tự dưng tác giả lại bẻ khua khét lẹt dị???

Nhưng dù hơi khét mình vẫn tạm chấp nhận được công cuộc tẩy trắng này của tác giả, dù sao mình cũng thích nam chính phúc hắc hơn là gia trưởng.

Chính Lộ Tùy cũng ngộ ra, cùng đạt thành một kết quả nhưng cách thức khác nhau sẽ khiến đối phương có thái độ khác nhau.

Mà cái cách chú Lộ xóa đi bóng ma tâm lý của Mang Mang càng khiến mình muốn quỳ lạy chú!!!

Không thể phủ nhận được là truyện này tình tiết rất mới lạ, tuyến nhân vật cũng gây tò mò và hứng thú, tính giải trí lại cao, hài hước nhưng không lố lăng.

Thật ra bình thường mình đọc truyện nam nữ khuyết thân đã cảm thấy thiệt thòi rồi, đọc khuyết tinh thần còn thấy dã man hơn.

Bởi người ta nói, đau đớn về mặt thể xác còn lâu mới so được về tinh thần, cả khiếm khuyết cũng thế.

Những người bị bệnh về thần kinh mới là đau đớn và khổ sở nhất, họ hoàn toàn không thể khống chế được bản thân, có lẽ do tác giả viết truyện theo trường phái hài hước nên cảm giác nặng nề không quá lớn, nhưng mỗi khi Mang Mang suy nghĩ về bệnh tình của mình lại khiến người đọc đau lòng khôn tả.

Tầm khoảng 100 chương thì không dài, truyện không có khoảng lặng nên đọc không chán, hài hước gây cười ở tập 1 là điểm cộng lớn, tập 2 thì có vài chỗ tác giả viết khá khó hiểu, chung quy lại thì công cuộc tẩy trắng mình chưa thấy thành công rạng rỡ lắm, chỉ ở mức tạm chấp nhận thôi.

Có lẽ chấm điểm sẽ được 8.5/10.

À cái không thể không nói, mình lại ăn chay trường nữa rồi, có mấy tình tiết tác giả viết rất bạo nhưng một chút mùi thịt cũng không cho con dân!!!!! Tui hận!!!!

Đây là bộ truyện rất đáng đọc nhé mọi người, tương lai mình chắc chắn sẽ đọc lại.

Hi vọng các bạn có những khoảnh khắc vui vẻ khi đọc.

Truyện này mình nói đoạn mình thích hơi nhiều, vẫn câu nói cũ mọi người không thích spoil có thể bỏ qua.

.

Tuy tôi không có hứng với cô nhưng muốn theo đuổi tôi ư? Cũng có thể thử xem sao.

.

“Tiếc là bây giờ những người phụ nữ muốn sinh con cho chú đã xếp hàng đến tận Thái Bình Dương rồi, làm sao đến lượt bà chị Đổng Khả Khả già cỗi kia.”

Vụ Mang Mang gật đầu đồng ý, chí ít là cô cũng muốn xếp hàng.

.

Nếu Thẩm Đình hỏi là, phụ nữ các cô sao lại thích chụp hình như thế, thì Vụ Mang Mang sẽ trả lời anh ta là, giống như đàn ông thích khoe giàu vậy thôi.

.

Nghe nói sau khi kết hôn mười năm, Lộ Lâm bỗng nhận ra, hóa ra mình là một lesbian*, mà Lâm Tấn Nam cũng chợt nhận thấy bản thân anh ta thích đàn ông hơn.

Cái này không liên quan tới nam nữ chính, cơ mà mình đọc phải ‘phụt’ cười đó mấy bạng =))) đúng là hề hước

.

Con người một khi có tiền rồi, những cái nên chơi đã chơi hết, thì sẽ muốn chơi những thứ không nên chơi, vậy nên sống nửa đời người bỗng thay đổi xu hướng tình dục cũng là điều rất dễ hiểu.

.

Nhưng bạn phải biết rõ, thú tính của đàn ông vẫn chưa tiến hóa hoàn toàn, dưới lớp vỏ bọc đường quý phái kia, bọn họ “không bằng cầm thú” đến nhường nào, hoàn toàn không dính dáng gì tới văn minh cả.

Một sự đối lập mâu thuẫn, cũng chẳng trách âu phục lại quyến rũ đến thế.

.

Một là phụ nữ đánh nhau đều rất kinh khủng chẳng thèm nói đạo lý gì hết, vừa kéo tóc vừa nhổ nước bọt, hơn nữa cứ chỗ nào nhạy cảm thì tấn công chỗ đó. Kiểu đánh này thật sự quá mất mặt!

Hai là Vụ Mang Mang làm sao nỡ phản kích người khác? Người ta đến bắt gian, tuy cô chẳng làm gì nhưng tình ngay lý gian, cũng đáng đời lắm, ngu ngốc thì đáng kiếp thôi!

Trong vụ này khiến mình cộng rất nhiều điểm yêu thích cho Mang Mang cô nương

.

Vụ Mang Mang chụp lấy Baymax đặt lên ngực cô: “Cậu cảm thấy gì không, hơi thở tôi gấp gáp, nhịp tim đập nhanh, lòng bàn tay rịn mồ hôi, phần bụng hóp lại, đây là triệu chứng bệnh gì?”.

Đây đúng là những gì cô tưởng tượng trong Dream House rồi…

Lát sau Baymax nói bằng giọng đều đều không cảm xúc của robot: “Đây là triệu chứng bệnh thần kinh”.

.

“Còn nữa, bác sĩ tâm lý của cô tốt nhất là đổi người đi, tôi sợ cô diễn quá hăng, lần sau lại diễn cảnh mẹ tôi cho tôi bú sữa”.

.

“Chú ấy rất tốt, rất hào phóng, cho dù sau này hai người ly hôn thì chú ấy cũng sẽ chu cấp cho chị.” Vụ Đản Đản nói.

Vụ Mang Mang suýt ngã, “Thật lòng cảm ơn lời chúc tốt đẹp của em.”

.

“Bác sĩ Ngô à, tôi cứ cảm thấy trong nhà tôi như một người khách vậy, dù tôi cố gắng đến đâu cũng thấy mình không thể nào gần gũi họ được. Tôi lớn thế này rồi mà còn có suy nghĩ đó thì có phải là quá yếu đuối không?”

Tuy ở gia đình mình không phân biệt đối xử, nhưng con trai út lúc nào cũng được cưng chiều hơn là lẽ tất nhiên, khi Mang Mang nói câu này bỗng mình thấy thương chị ghê.

.

Lộ Tùy đáp nhẹ bẫng: “Con đã đông lạnh tinh trùng rồi, sẽ không để nhà họ Lộ tuyệt hậu đâu”.

.

Tâm trạng anh tốt, gió nhẹ nắng đẹp để bạn trèo lên thì bạn phải trèo. Nếu tâm trạng anh không tốt, phong ba bão tố tuyết rơi trứng trời, thì dù bạn có bản lĩnh đến mấy cũng chỉ có thể ở lại trong nơi trú chân mà ngưỡng vọng, nếu không may thì cả nơi trú chân cũng bị chôn vùi mất.

.

Lộ Lâm cảm thấy Lộ Tùy chính là chiếc xe chạy ngược chiều mở đèn chiếu xa khi bạn lái xe vào buổi tối, trong tích tắc làm lóa mắt bạn, giây sau sẽ đoạt lấy mạng sống của bạn.

.

Một chiếc xe tải mới toanh có tải trọng mười tấn!

Ha ha, trò đùa này buồn cười thật!

Nhưng Vụ Mang Mang không cười nổi.

“Có đủ cao to chưa? Lên ngồi thử xem, tầm nhìn rất tốt, tuyệt đối không ai có thể che chắn tầm nhìn của em được, so với hình tượng của em cũng cách biệt rõ rệt, người ta nhìn thây nữ tài xế này sẽ “wow” một tiếng.”

Đại gia tặng xe tải cho bạn gái =)))) Cừi ẻ

“Sao anh không tặng em cần cẩu luôn đi? Tẩm nhìn lại cao, còn không sợ tắc đường, nhấc em thẳng từ điểm A đến điểm B.”

“Để ngày này năm sau nhé”.

.

Nên trong tình yêu có một quy định bất thành văn, lâu không liên lạc thì tức là chia tay mãn tính.

Chắc ai từng trải qua rồi mới thấy câu này đau cỡ nào.

.

“Muốn làm mẹ anh hả, em có cho anh bú sữa chưa?”

.

Thế nên có triết gia nói rằng, đôi mắt phụ nữ đang rơi lệ vì đàn ông, nhưng trái tim lại che chở cho anh ta.

.

Trong tích tắc Vụ Mang Mang đoán ra suy nghĩ của Lộ Tùy, vì còn có hứng thú với cô nên tính toán so đo với William thì chỉ có thiệt thòi, vì thế Lộ Tùy có thể gác những điều không vui sang một bên.

Nhưng kiểu lý trí này lại khiến người ta cảm thấy lạnh người.

Phản ứng đầu tiên của Vụ Mang Mang chính là, tình cảm không phải như thế.

Đây là bằng chứng cho thấy tại sao Mang Mang vẫn luôn không tin tưởng vào tình cảm Lộ Tùy dành cho mình, dù chú có làm một số điều đặc biệt cho chị.

.

Nhưng bỗng nhiên, Lộ Tùy bỗng có chút thất vọng lạ kỳ, hơn nữa cảm giác đó đặc biệt mãnh liệt, đến nỗi thậm chí anh đã buông tay Vụ Mang Mang ra.

Lộ Tùy cúi xuống nhìn Vụ Mang Mang, không nghi ngờ gì cô rất xinh đẹp, hoạt bát, thú vị, nhưng lại cũng rất ngây thơ và thiếu lý trí.

Cô gái như vậy không thích hợp làm bạn đời, chí ít là với trí tuệ hiện tại của cô thì không thích hợp.

.

Vì trong xe không có ai nên không mở điều hòa, Lộ Tùy tháo giày của Vụ Mang Mang ra, cho chân của cô vào trong lòng anh.

.

Vì Vụ Mang Mang diễn hơi khoa trương, như thể chỉ khẽ cử động sẽ chạm đến vết thương, chỉ sợ rách da rồi để lại sẹo, thế nên trực thăng đưa cả cô lẫn băng ca cứu thương về nhà họ Lộ.

Nhẹ nhàng diễn tả độ giàu xụ của ông chú già

.

Vụ Mang Mang lại nằm xuống người Lộ Tùy, để mặc anh nắm tay cô, hôn lên đầu ngón tay cô.

.

Lộ Tùy không phải dạng người tùy tiện, nhưng một khi đã tùy tiện thì thật sự không phải người.

.

“Cuộc đời vốn như vở kịch, bác sĩ Ngô à, anh có từng nghĩ rằng chúng ta tướng mình đang tồn tại, nhưng thực chất chúng ta chỉ là một vị thần nào đó hoặc là một giấc mơ thôi chưa?”

.

Thế lực cũng tốt, tối nào cũng muốn, một buổi tối ba lần, lần nào cũng vượt quá nửa tiếng. Tôi nói với bạn anh mà bạn anh không tin, nói làm sao có thể thế được?”.

.

: “Lộ Tùy, anh không low đấy chứ?”. Hành vi cưỡng bức phụ nữ thực sự quá “low” đấy!!!

Lộ Tùy nghĩ ngợi rồi cười nói: “Thế thì em làm anh “high” lên đi”.

.

“Ban đầu anh chẳng đã nói ngựa tốt không nhai lại cỏ hay sao?”.

Lộ Tùy liếc Vụ Mang Mang một cái nhanh chóng: “Anh là người, không phải ngựa”.

.“Nhưng em là ngựa tốt”

“Đúng là một con ngựa tốt, anh cưỡi lên rất thoải mái”.

.

“Nếu anh nói rằng, rời xa em rồi, anh nhận ra ăn thức ăn ngon lành đến mấy cũng giống như thiếu muối, thì em có tin anh không?”

.

“Còn nữa, lần sau nếu cãi nhau, đừng cúi đầu trước, đợi anh đến tìm em.”

“Chia tay cái gì? Lần trước anh cũng chưa thừa nhận hai chữ ‘chia tay’. Cùng một sai lầm, anh không nỡ phạm lần thứ hai đâu”,

Với nhận thức của mình về chú Lộ thì đây đúng là lời nói chú sẽ không bao giờ nói với ai khác trong đời đâu.

.

“Nếu em muốn luyện tay nghề thì đồ sứ trong nhà em cứ đập thoải mái, được không?” Lộ Tùy hỏi.

“Nếu không đủ, anh sẽ đập cho em, được không?” Lộ Tùy lại hỏi.

.

Thương nhất là lúc Mang Mang đi khảo cổ, chú Lộ vì không liên lạc được mà tự mình xách đít đi tìm, còn không ngại giặt quần áo đồ lót cho chị.

Có thể thấy trong chuyện tình cảm này không ai hơn ai, cho dù lúc trước chú Lộ có không đúng thì bây giờ lãng tử hồi đầu quý hơn vàng mà.

.

Lúc nhớ nhung một người, sẽ không kìm được muốn đi trên những con đường cô từng đi qua, ngắm phong cảnh cô từng ngắm, đương nhiên bao gồm cả việc vào tài khoản của cô, xem trò chơi cô từng chơi.

.

“Mang Mang, em phải nhớ là, luôn là em không cần anh, không phải anh rời bỏ em”,

.

Bị một người con gái đá hai lần liên tiếp, lại phải mặt dày quay lại tìm cô ấy, Lộ Tuỳ nghĩ lại cũng muốn quỳ lạy mình.