Tiếng thời gian du dương review năm 2024

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tiếng Thời Gian Du Dương PDF của tác giả Ngải Tiểu Đồ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Chào mừng bạn đến với TruyenYY - Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo. TruyenYY [TruyệnYY hay gọi tắt "YY"] là một nền tảng nội dung số trên internet, nơi thành viên có thể tự do xuất bản những nội dung tiếng Việt như: Tiểu thuyết, light novel, truyện ngắn hoặc thơ văn khác. Với những chức năng được cải tiến liên tục, TruyenYY sẽ mang lại cho Tác giả sáng tác truyện, Dịch giả đăng truyện và Người đọc truyện online những trải nghiệm tuyệt vời nhất. Đừng ngại đăng ký tài khoản tại TruyenYY, chỉ mất 30s và hoàn toàn miễn phí.

Thẩm An Bình vừa là hoa hoa công tử cũng vừa là người đàn ông si tình nhất của thành phố C. Thoặt nghe thì hai danh từ này có vẻ không liên quan tới nhau, thậm chí là đối lập luôn. Thực tế là thế này, Thẩm thiếu gia luôn có những cuộc tình 419, tuy nhiên người phụ nữ trong tình một đêm đó, từ đầu đến chân nhất định phải có một điểm giống như Cố Bình An.

Những người bạn của anh luôn lưu truyền một câu nói: "Cái thằng Thẩm An Bình này, nói nó thế nào cũng được, tìm nó, xin thứ gì nó cũng cho, ngoại trừ Cố Bình An, chỉ cần tranh giành Cố Bình An với nó thì đừng trách nó xấu xa."

Hai người là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên từ nhỏ. Thế giới của Thẩm An Bình lúc đó chỉ có ba loại người: con trai, con gái và Cố Bình An - cô là một loại tồn tại mang tính hiển nhiên trong cuộc đời anh mà chẳng cần phân biệt giới tính.

Từ nhỏ, ngoài chí hướng lập nghiệp, Thẩm An Bình còn có cả chí hướng lập gia đình, đối tượng tất nhiên là "người mà ai cũng biết là ai đấy". Tình yêu có nhiều sắc thái nên để thể hiện tình cảm cũng có rất nhiều cách thức. Thuở còn niên thiếu, tình yêu bộc lộ một cách hơi thật thà quá mức qua một bức "tâm thư": "Cố Bình An! Khu nghĩa trang gia đình nhà anh có hướng phong thủy khá đẹp. Em có đồng ý sau này chết đi sẽ được an táng trong khu nghĩa trang nhà anh không?"

Khi đã trưởng thành, anh thường xuyên đưa cô đi ăn kem Häagen-Dazs, chỉ đơn giản vì slogan vô cùng lãng mạn của nó: "If you love her, take her to Häagen-Dazs." Nhiều năm về sau Thẩm An Bình mới phát hiện, yêu và thể hiện tình yêu với Cố Bình An đã như một thói quen ăn sâu vào máu anh: "Nghe này, Cố Bình An, nhiều thì anh không thể bảo đảm, nhưng nhất định cả cuộc đời này anh chỉ yêu mình em thôi."

Không phải tiền tài vật chất, vẻ ngoài hay những lời đường mật [dù những lời anh nói phải nói là ngọt muốn truỵ tim :v ] mà chính tấm lòng chân thành của Thẩm An Bình đã khiến Cố Bình An nhận ra tình cảm của mình và đón nhận anh: "Nếu anh ấy muốn cháu ở cạnh anh ấy thì lần này, dù trời có sập, cháu cũng không đi."

--

Có thể các bạn thấy mình không kể về nữ chính, phải nói là dù tác giả viết phần Cố Bình An rất nhiều nhưng so với tình yêu của Thẩm An Bình thì nữ chính lại quá mờ nhạt. Trước khi đọc truyện mình khuyên các bạn nên chuẩn bị sẵn thuốc trợ tim để không bị khuỵu trước sự si tình và đáng yêu của nam chính, ôi mấy lần mình đọc đến lời thoại của anh mà muốn nhũn tim luôn :v Mình sẽ trích một vài câu:

"Thực ra trái tim của anh lớn hơn của em. Bình An, đừng khiến mình quá mệt mỏi, trái tim anh đủ lớn, hãy ở trong trái tim anh thôi."

"Này cô bé, về sau đừng khóc ở nơi anh không thể nhìn thấy nhé! Anh đau lòng lắm!"

"Trong các nguyên tố hóa học, có một nguyên tố là Heli, nó được gọi là "khí hiếm". Vì nó rất ổn định, không hoạt động mạnh, gần như không thể phản ứng với những nguyên tố khác. Còn anh chính là "Heli" của riêng em, chỉ xảy ra phản ứng với một mình em."

Bạn tưởng thế là hết rồi ư? Không đâu, nhưng mình muốn bạn hãy tự khám phá để cảm nhận thế nào là bị "rung tim" nhé :v

Thẩm An Bình có cảm tình với Cố Bình An, nhưng Cố Bình An lúc nào cũng cự tuyệt tình cảm ấy. Khi Thẩm An Bình du học ở nước ngoài, vì quá nhớ nhung Cố Bình An nên đã đáp máy bay trở về gặp cô, không ngờ vừa đúng lúc chứng kiến cảnh thân mật giữa Tất Nhiễm và Cố Bình An trong vườn trường. Thẩm An Bình đau khổ buồn bã, uống một trận thật say rồi quyết định buông xõa, còn Cố Bình An thì không hề biết gì.

Liệu, tình yêu lặng lẽ chưa kịp nói của Thẩm An Bình có ngày nảy mầm? Liệu, có lúc nào đó Cố Bình An tình cờ nhận ra? Liệu, trên con đường này, họ có mỗi người một phương?

Nếu như gió ngừng đưa tiếng hát du dương, chỉ còn lưu lại dư vị nhàn nhạt, hồi ức đau buồn có phải cũng theo gió tĩnh lặng mà dừng lại? Nếu như hồi ức không lan theo thủy triều, chỉ để lại sự khô cạn, sự lưu luyến trong đáy lòng có phải cũng theo ký ức khô kiệt mà tiêu tan mãi mãi?

***

Từng cơn gió lạnh buốt len lỏi qua từng kẽ hở trên cơ thể, hơi thở đông cứng nơi lồng ngực, có cảm giác trước mắt là vực thẳm hun hút không nhìn thấy đáy, chẳng thấy đường chân trời, cũng không thấy điểm cuối cùng nhưng anh vẫn cam tâm tình nguyện lao xuống.

Khung cảnh mờ mờ ảo ảo, những âm thanh vỡ vụn, anh không thể nghe rõ tiếng kêu thất thanh lẫn với tạp âm, cũng chẳng thể nhìn rõ những hình ảnh náo loạn trước mặt, trong mắt anh, trong lòng anh lúc này chỉ có một người, người mà anh sẵn sàng dùng sinh mạng mình để đánh đổi.

Dường như trong một cái chớp mắt, tất cả mọi thứ đều im bặt. Đỉnh đầu anh đau đến tê dại, một thứ chất lỏng ấm nóng không ngừng tuôn trào, toàn thân chẳng còn chút sức lực, anh chỉ còn biết dùng chút tàn hơi còn lại ôm chặt lấy người đang ở trong vòng tay mình, trong giây phút cuối cùng còn chút cảm giác mơ hồ ấy, anh chỉ kịp nói một câu: “Nhắm mắt lại, đừng sợ.”

Trái tim cũng theo đó mà đau nhói, con người ngốc nghếch ấy chắc lại khóc rồi. Chỉ cần cô ấy khóc là trời sẽ đổ mưa. Dường như cả thế giới cũng trở nên đau buồn theo.

Cơn đau khiến ảo giác trở nên rõ ràng hơn, từng khung cảnh diễn ra trong quá khứ chợt ào ạt ùa về, khuôn mặt tươi tắn như hoa ấy lại một lần nữa vụt qua.

Đó là Bình An của anh.

“Anh An Bình, sau này lớn lên em lấy anh nhé?”

“Thẩm An Bình, sẽ có ngày nhất định anh phải hối hận!”

“Thẩm An Bình, em không thể sống thiếu anh. Anh đừng qua lại với người con gái khác, em không thể chịu được việc anh cưới người con gái khác.”

“Thẩm An Bình, chúng ta đừng đính hôn nữa, có được không?”

...

Từng khung cảnh lần lượt hiện ra, ngọt ngào đến chẳng muốn phải tỉnh dậy cũng có, đau đớn đến chẳng muốn phải nhớ tới cũng có... Nghĩ mãi, nghĩ mãi, anh chỉ có thể mím môi mà mỉm cười nhạt nhẽo.

Chủ Đề