Giáo viên dạy hóa điều chế ma túy tại nhà năm 2024

Năm 2014, Đội cảnh sát chống ma túy ở thành phố Hàm Dương, tỉnh Thiểm Tây được lệnh điều tra lượng lớn ma túy mới có độc tính cao và gây ảo giác trên thị trường. Loại ma túy này đã xuất hiện ở hơn 10 tỉnh, thành phố trên cả nước, thậm chí ở cả nước ngoài. Qua điều tra, nó bắt nguồn từ một xưởng sản xuất của công ty hóa chất dược phẩm ở huyện Tam Nguyên, Hàm Dương.

Cảnh sát nhiều lần bí mật điều tra nhưng xưởng luôn trong tình trạng ngừng hoạt động hoặc dược phẩm sản xuất đều hợp pháp. Ngày 21/5/2014, cảnh sát nhận được tin báo từ người dân xung quanh cho biết xưởng bắt đầu hoạt động và bốc ra mùi hăng nồng, nghi đang sản xuất ma túy.

Khi đá tung cửa, cảnh sát phát hiện ba người đàn ông đeo mặt nạ phòng độc đang làm việc trên dây chuyền sản xuất. Nghe thấy tiếng động, họ lập tức bỏ chạy. Trong vòng hai phút, cả ba bị khống chế.

Xưởng chỉ rộng hơn 100 m2, có nhiều thiết bị như lò phản ứng, máy ly tâm, cân điện tử cùng hàng chục thùng sắt dán nhãn "acetone", "axit hydrochloric", "benzen tinh khiết", "methylamine"... Bên trong có một phòng sấy rộng hơn 20 m2, chất đầy kệ gỗ, mỗi kệ có hơn 10 tầng chứa thứ bột màu trắng không rõ nguồn gốc. Kiểm tra sơ bộ, chất bột màu trắng này có chứa thành phần của nhiều loại ma túy.

Theo các chuyên gia chống ma túy, thành phần của loại bột màu trắng được xác định là Methcathinone, thường được gọi là "thuốc zombie", dễ gây ảo giác sau khi hít và khiến người dùng lệ thuộc. Nếu dùng quá liều, nó có thể gây tổn thương não không thể phục hồi, thậm chí tử vong.

Năm 2012, một "con nghiện" ở Miami, Mỹ sau khi sử dụng Methcathinone đã rơi vào trạng thái rối loạn thần kinh và cắn vào mặt của người qua đường, vì thế có tên là "thuốc zombie". Từ năm 2005, Methcathinone được Trung Quốc liệt kê là thuốc hướng thần loại I, việc sản xuất buôn bán loại thuốc này được kiểm soát chặt chẽ.

Khám xét hiện trường, cảnh sát thu giữ 128 kg Methcathinone thành phẩm và 2 tấn bán thành phẩm, 21 thùng nặng 2,85 tấn chứa các tiền chất ma túy và hơn 5 triệu nhân dân tệ tiền mua bán ma túy.

Giáo viên dạy hóa điều chế ma túy tại nhà năm 2024

Xưởng sản xuất ma túy ở Hàm Dương, Thiểm Tây bị phát hiện năm 2014. Ảnh: The Paper

Bộ Công an Trung Quốc coi đây là vụ án ma túy trọng điểm cấp Bộ. Qua sáu tháng điều tra, danh tính của các tội phạm sản xuất ma túy, nguồn nguyên liệu, kênh bán hàng, thành viên băng nhóm và dòng chảy ma túy dần lộ ra.

Công ty dược phẩm là vỏ bọc giúp băng nhóm này có địa điểm sản xuất thuận tiện và dễ tiếp cận nguồn nguyên liệu thô, nhưng cảnh sát cần tìm ra nhân vật cốt lõi đã giúp bào chế loại ma túy mới có độ tinh khiết như vậy.

Khi thẩm vấn chủ xưởng tên Trần Quốc Lương, cảnh sát thu được thông tin liên lạc trên điện thoại di động của Lương và phát hiện hắn liên lạc chặt chẽ với một số điện thoại ở Tây An, Thiểm Tây, thậm chí nối máy suốt đêm. Chủ nhân của số này là Lục Vịnh, 58 tuổi, chuyên gia hóa học tiếng tăm.

Gần nửa đêm 24/5/2014, cảnh sát gõ cửa nhà Vịnh trong khu dân cư ở thành phố Tây An. Người mở cửa là nữ giúp việc trẻ tuổi. Cảnh sát nhanh chóng bắt giữ Vịnh ngay khi cửa mở và chuẩn bị đưa ông ta về thẩm vấn.

Lúc này, Vịnh không kìm được, liên tục hỏi cảnh sát: "Những thứ các anh tìm thấy là màu trắng hay màu đen - đỏ?". Sau khi nhận được câu trả lời "Màu trắng", Vịnh thở dài một hơi, chậm rãi nói: "Kết thúc rồi!".

Trong khi thẩm vấn, Lục Vịnh khai từng là giáo sư danh dự tại Đại học Giao thông Tây An và là "người có cống hiến cho đất nước", hiện là cố vấn kỹ thuật tại Công ty TNHH Công nghệ Dược phẩm Tây An.

Trong ngành công nghệ hóa học, Lục Vịnh có nhiều chức danh. Từ năm 1995 đến 1997, ông ta giữ chức giám đốc kỹ thuật của Công ty hóa chất tinh khiết thuộc Học viện Công nghệ Hóa học của Đại học Giao thông Tây An. Từ năm 1997 đến 2014, ông ta giữ chức kỹ sư trưởng và tổng giám đốc của Dược phẩm Tây An.

Lục Vịnh chuyên môn phát triển công nghệ, sản xuất hóa chất dược phẩm tinh khiết. Năm 2000, ông ta từng lãnh đạo một nhóm nghiên cứu và phát triển thuốc kháng virus điều trị HIV/AIDS Stavudine, bổ sung nguồn thiếu hụt trong nước và nhận được bằng sáng chế quốc gia, sau đó là thuốc chống ung thư mới 7-Ethyl-10-hydroxycamptothecin cũng nhận được bằng sáng chế quốc gia.

Năm 2007, một vụ nổ xảy ra khi Vịnh làm thí nghiệm hóa học tại nhà thuê ở ngoại ô Tây An, mảnh vỡ bình thủy tinh cắt vào mắt khiến ông ta bị mù.

Không thể nhìn thấy, đồng nghĩa với việc Vịnh không thể tiếp tục nghiên cứu. Ông ta quyết tâm chữa khỏi mắt dù phải tiêu sạch tiền tích cóp. Vịnh nhiều lần phẫu thuật ghép giác mạc nhưng chỉ được vài tháng lại bị mù vì hóa chất đã làm tổn thương nghiêm trọng các tổ chức thần kinh ở mắt.

Dù xuất thân khá giả, chi phí phẫu thuật khổng lồ gần như khiến Vịnh phá sản và không còn đủ sức lực để cống hiến cho công việc. Tính tình ông ta thay đổi rõ rệt, trở nên đa nghi, thường xuyên nổi giận và có xu hướng bạo lực.

Sau khi bị mù, Vịnh chuyển cổ phần Dược phẩm Tây An cho vợ thứ hai là Nhậm Hồng, chỉ đảm nhiệm vai trò cố vấn kỹ thuật trong công ty. Tuy nhiên, ông ta vẫn là người kiểm soát thực tế của Dược phẩm Tây An.

Hồng kém Vịnh khoảng 20 tuổi, từng là nhân viên của Dược phẩm Tây An. Sau khi Vịnh ly dị vợ đầu, ông ta sống với Hồng và có một con gái nhưng không đăng ký kết hôn. Năm 2009, hai người ly thân vì Vịnh luôn nghi ngờ Hồng ngoại tình nên thường xuyên cãi vã, nhiều lần dọa giế. Hồng thuê giúp việc chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho Vịnh, ít khi thăm hỏi.

Bị mù và mắc bệnh tiểu đường, Vịnh thấy mình cô độc không còn ai ở bên. Trong gần sáu năm, ông ta hiếm khi rời khỏi nơi ở, coi người giúp việc như đôi mắt của mình, nhờ hỗ trợ làm thí nghiệm hóa học, viết công thức, đọc tài liệu, gửi và nhận tin nhắn, trả lời điện thoại và liên lạc với thế giới bên ngoài. Tuy nhiên, Vịnh gặp khó khăn vì thu nhập bấp bênh không thể bù đắp được chi phí y tế quá lớn.

Đầu 2013, Lương tìm đến Vịnh. Lương là chủ xưởng hóa chất ở Diêm Thành, tỉnh Giang Tô, từng có quan hệ làm ăn với Vịnh. Tuy nhiên, Lương từng bị kết án một năm tù vì buôn bán trái phép chất ma túy. Sau khi ra tù, hắn không xu dính túi và muốn quay lại nghề cũ. Lúc này, hắn nghĩ đến việc cấu kết với chuyên gia hóa học Lục Vịnh để luyện chế ma túy. Cùng mục đích kiếm tiền, cả hai nhanh chóng bắt tay. Vịnh cung cấp công nghệ và Lương chịu trách nhiệm sản xuất.

Ngoài tiền bạc, việc chế tạo ma túy còn được cho là sự trả thù của Vịnh sau khi thân thể bị khuyết tật và hôn nhân tan vỡ, nhằm tìm kiếm sự kích thích và cân bằng tâm lý.

Giáo viên dạy hóa điều chế ma túy tại nhà năm 2024

Lục Vịnh (trái) và Trần Quốc Lương. Ảnh: The Paper

Vịnh chọn thử điều chế Methcathinone vì đây là loại ma túy tổng hợp, nguyên liệu thô đều là nguyên liệu hóa học tương đối dễ kiếm, có thể thu gom trên mạng.

Nhà Vịnh có các giá sách chứa đầy sách về công nghệ hóa học, dụng cụ thí nghiệm. Ông ta có thể nhớ rõ vị trí từng cuốn sách và nội dung từng trang cụ thể. Khi làm thí nghiệm, Vịnh thuật lại các bước và phương pháp thao tác cụ thể cũng như lượng hóa chất cần dùng và ra lệnh cho người giúp việc hoàn thành.

Các thí nghiệm khiến cả khu dân cư nồng nặc mùi hóa chất. Một số cư dân không thể chịu đựng nên gọi cảnh sát. Vịnh khi đó giải thích rằng bị mù nên đã tự điều chế tất cả chất tẩy rửa cần dùng tại nhà cho tiện.

Tháng 5/2013, nhóm Lương làm theo công thức và công nghệ sản xuất ma túy do Vịnh cung cấp, sản xuất thử hơn 20 lần tại một xưởng hóa chất thuê ở thành phố Vị Nam, Thiểm Tây, chỉ thu được bán thành phẩm có độ tinh khiết thấp, màu đen và đỏ.

Tháng 9/2013, Lương và Vịnh thương lượng chuyển bán thành phẩm và nguyên liệu thô còn lại đến phân xưởng ở thị trấn Đại Trình, huyện Tam Nguyên để tiếp tục sản xuất. Lương trả tiền thuê hàng tháng cho Dược phẩm Tây An là 40.000 nhân dân tệ, còn Dược phẩm Tây An giúp hắn mua tiền chất ma túy.

Vịnh chỉ đạo Lương từ xa qua điện thoại, đọc công thức và cách điều chế, nghe báo cáo kết quả. Bằng cách này, đầu 2014, nhóm Lương đã sản xuất được ma túy thành phẩm màu trắng với độ tinh khiết cao.

Đây chính là lý do Vịnh hỏi cảnh sát về "màu sắc" khi bị bắt. Màu đen và đỏ nghĩa là cơ sở sản xuất ma túy ở Vị Nam đã bị điều tra, còn màu trắng nghĩa là ma túy thành phẩm được sản xuất tại huyện Tam Nguyên đã bị tra ra.

Lương bán phần lớn số ma túy sản xuất ra cho Vịnh với giá 400 nhân dân tệ mỗi kg, phần còn lại được bán cho người đàn ông họ Phó ở Hợp Phì, tỉnh An Huy thành nhiều đợt.

Vịnh bán lại ma túy cho Đàm Vĩnh Thắng, chủ sở hữu hai công ty kinh doanh hóa chất ở Thượng Hải, với giá 900-1.200 nhân dân tệ mỗi kg. Thắng và Phó tiếp tục phân phối đến các nơi khác qua mạng lưới riêng. "Hàng" qua tay càng nhiều người thì giá càng cao, đến tay con nghiện ma túy với giá 600-800 nhân dân tệ một gram, tăng gấp 1.500-2.000 lần.

Toàn bộ quá trình giao dịch, Vịnh gần như hoàn thành mà không cần rời khỏi nhà, thậm chí còn chưa đặt chân đến xưởng sản xuất ma túy của Lương. Thông qua Dược phẩm Tây An, Vịnh yêu cầu nhân viên thu ngân của công ty chịu trách nhiệm giao hàng, thu tiền và sau đó mang tiền mặt đến nhà cho ông ta. Từ tháng 7/2013 đến khi bị bắt, Vịnh đã nhận hơn 859.000 nhân dân tệ tiền bán ma túy.

Vịnh còn sử dụng Dược phẩm Tây An để vận chuyển ma túy đến tay Thắng bằng cách yêu cầu Lương cho Methcathinone đã điều chế xong vào thùng 25 lít, dán nhãn các chất hóa học khác để che đậy. Trong nội bộ công ty, họ gọi lô hàng này là "hàng của Lương", chỉ một số người như Vịnh biết lô hàng này thực chất là gì, ngay cả Hồng và nhân viên thu ngân cũng không hay biết. Dược phẩm Tây An bị Vịnh "kéo xuống bùn", gần như tất cả mọi người trong công ty đều liên quan đến vụ án.

Để tránh bị cảnh sát phát hiện, họ chỉ sản xuất ma túy 2-3 tháng một lần. Trong thời gian này, việc sản xuất bị đình chỉ hoặc sản xuất thuốc hợp pháp bình thường.

Ngày 21/5/2014, cảnh sát bắt Lương tại xưởng sản xuất ma túy ở Đại Trình. Đội cảnh sát phòng chống ma túy huyện Tam Nguyên mất hơn nửa năm để bắt giữ và truy tố 17 nghi phạm trên hơn 10 tỉnh. Trong số đó, 4 người bao gồm Hồng, đại diện pháp luật của Dược phẩm Tây An, đã bị kết án vì cung cấp tiền chất ma túy cho nhóm Lương.