Hóa giải thế cờ pháo đầu mã đội năm 2024

Cáp Mô Công bị Như Lai thần chưởng oánh cho tan xác. Xem Tuyệt đỉnh Kung Phu em thấy Châu Tinh Trì bay tuốt luốt lên trời cao rồi dùng Như Lai thần chưởng đè Cáp Mô Công bẹp dí hì hì..


xiangqi_newbie

31-10-2009, 08:06 PM

Môn Nhất Dương Chỉ hoàn toàn phát động theo tâm ý nên uy lực và lợi hại cùng sự biến hóa kỳ diệu gấp trăm ngàn lần các loại công phu chỉ lực kia . Để minh họa cho rõ ý hơn tui xin load một ván cờ để anh em thấy NDC thể hiện như thế nào tránh có người nói tantan3 này chỉ biét nói xuông!!!ko có thực học!!START{ 1. C2.5 A6+5 2. H2+3 H8+7 3. R1.2 R9.8 4. P5+1 C8+4 5. H8+7 C2.5 6. R9+1 C5+3 7. A6+5 H2+3 8. R9.6 R1.2 9. C8.9 P7+1 10. R6+3 P5+1 11. K5.6 R2+4 12. H7+5 R2+5 13. H5+7 R2.3 14. K6+1 C8+2 15. R2+1 R8+8 16. C5+3 H7+5 17. R6.5 R3-2 18. H7+6 R8-6 19. H6+7 K5.6 20. R5.4 R8.6 21. C5.4 R6.4 22. C4.6 H5+6 }END

Cao nhân cho hỏi, nước cờ nào đã xử công phu Nhất Dương Chỉ để tranh tiên và giành thắng lợi? :P


tantan3

02-11-2009, 11:56 PM

Cao nhân cho hỏi, nước cờ nào đã xử công phu Nhất Dương Chỉ để tranh tiên và giành thắng lợi? :P Bạn đừng vội khen tui ,ở TLKD này là nơi Ngọa Hổ Tàng Long nói ra cao nhân anh hùng cười cho thúi đầu hết ,hàhà.. Người choi cờ hoặc có danh sư chỉ điểm hoặc cũng có người tự học mà thành nghề.,vấn đề là bẩm chất cùng là sự rèn luyện cá nhân người đó. Trong giang hồ cũng vậy võ học phân chia ra nhiều môn phái khác nhau phải nói là bể học mênh mông như Đông Hải..Trong Võ Lâm Ngũ Bá có một nhân vật hết sức kì tài phải nói là hơn hẳn 4 người còn lại .Đó là Tây độc Âu Dương Phong!!Tại sao lại nói vậy,Vì Hắn ta là người Tự học và ko hề có rhầy dạy như 4 người kia.Xin trích đoạn: Ngọc Động Chân Nhân sau khi nghe Âu Dương Phong thổ lộ tên tuổi ra, biết hắn là một ma đầu trứ danh ở Tây Vực. Chân Nhân vốn chẳng muốn giao du với tà đạo nhưng lỡ cùng y gặp mặt chuyện trò khó thối thoát được, đành phải ngồi xuống cùng y qua loa vài lời cho khỏi mích lòng. Hai người cùng ngồi đối diện nhau trên phiến đá cách xa nhau một trượng. Âu Dương Phong bèn lên tiếng: - Ngu hạ lần này không ngại ngàn dặm xa xôi đến đất Miêu Cương, trừ sự thu nhặt trứng rắn đem về Bạch Đà Sơn ấp dưỡng ra còn muốn kết giao một số dị nhân ẩn tích mai danh nơi thâm sơn tuyệt lãnh, đạo trưởng xả thân đạo sĩ, đối với công phu thổ nạp hẳn là tinh thông lắm vậy. Ngọc Động Chân Nhân rúng động trong lòng, cúi đầu chắp tay chậm rãi đáp: - Nào có như thế, bần đạo cũng chẳng qua được biết một vài phép thô thiển vỡ lòng thôi! Âu Dương Phong bèn nói tiếp: - Đạo trưởng không nên khiêm tốn, tại hạ đối với thuật nội công có ít nhiều nghiên cứu, chỉ hiềm thiếu cao nhân chỉ điểm, Hội Đốc hai mạch làm thế nào mới có thể tương thông với KhíHải nơi đan điền, mong đạo trưởng ban lời chỉ giáo. Hai câu nói bình thường thuận miệng thốt lời y, khiến Ngọc Động Chân Nhân không khỏi giật mình đánh thót, vì phàm luyện võ công phải biết luật nội ngoại ngũ hành. Nội ngũ hành: tâm, can, tì, phế, thận. Ngoại ngũ hành là: thân, tay, đầu, mắt, chân. Nếu một người luyện tới mức nội, ngoại hành câu thông nhau thì bản lãnh có thể đổ ngã núi non, mỗi cái nhấc tay đở chân, hoặc cái chỉ cái xỉa của ngón tay cũng có thể giết người trong khoảnh khắc. Âu Dương Phong lại hỏi cách câu thông hai mạch Hội Đốc với Khí Hải ở Đan Điền, chính là câu thông với thận và bao tử hai tạng. Mà trong ngũ tạng thì Tì tạng thuộc Kim, Thận thuộc Thủy. Trong hai hành Kim và Thủy có một lối câu vô hình của trời đất, là một chướng ngại khó câu thông nhất của các nội gia vận khí nội công. Nếu như thông được cây cầu trời đất ấy, bản lãnh kể như đã tuyệt đỉnh cao thâm. Hội chính là Hội Âm, Đốc là Đốc mạch, hai nơi huyệt đạo đó, đều ở thân người nơi cuối đường xương sống dưới mông. Hai huyệt đạo ấy nếu có thể câu thông với Khí Hải nơi phần bụng,bằng như là đem được chân khí chân kình nửa phần phía dưới thân thể vận tất cả vào hai cánh tay, chuyền ra bàn tay và mấy ngón thì những công phu nội gia như Mãng Ngưu Khí, Hỗn Nguyên Công cùng Kim Cang Chỉ hay Nhất Thiền Chỉ rất dễ luyện thành. Ngọc Động Chân Nhân thành quả của nội công đã đạt được đến mức Lư Hỏa Thuần Thanh, đối với điểm võ học trọng yếu ấy làm gì chẳng thông suốt, nhưng vì thấy Âu Dương Phong cử chỉ lạ thường, lời ăn tiếng nói xấc xược, ngạo mạn không phải là người trong chính phái võ lâm.Hơn nữa hai người bất quá chỉ mới gặp mặt lần đầu, đâu có thể đem khẫu quyết nội công liên quan đến tính mạng võ gia mà tùy tiện cho người biết một cách bừa bãi được, nên Ngọc Đông Chân Nhân khẽ lắc đầu từ chối nói: - Thật không phải với Âu Dương Sơn Chủ, vì nội công của bần đạo rất thô thiển, đâu đáng khoe tài chỉ dạy ai, cái gì gọi là Hội Đốc câu thông Đan Điền, bần đạo quả tù mù chẳng hiểu, mong Âu Dương Sơn Chủ chỉ giáo thêm cho bần đạo. Âu Dương Phong hết sức bất mản, dùng giọng mũi "hừ!" một tiếng, tay áo trái phất trở ngoài mường tượng như dùng tay áo phủi bụi trên một phiến đá, kỳ thật đã kẹp theo một luồng cương khí hùng mạnh đẩy ập vào kẻ đối diện. Nếu Ngọc Động Chân Nhân chẳng vận khí kình chống đở tất phải rớt khói tấm thạch bàn. Ông vội trầm khí đan điền xuống hạ bàn thân, dùng phép Thiên Cân Trụy định thân hình vững như đá núi. Chưởng lực của Âu Dương Phong đẩy tới toàn thân Ngọc Động Chân Nhân vẫn y nhiên bất động. Âu Dương Phong bèn cười lên ha hả nói: - Đạo hữu quả đúng là kẻ đại trí giả ngu, tài cao vờ ra dốt, song Âu Dương Phong này nhất ý cầu học nghề hay, do lòngchí thành chứ không ngoại ý, nếu đạo hữu chẳng tin lời, ngu hạ có một chút lễ vật gọi là… Nói đến đây, bèn từ ở trong túi lôi ra một xâu minh châu màu sắc lung linh, quả là loài dạ minh châu giá đáng liên thành rực rỡ hào quang, xâu ngọc ước độ hai mươi viên, mỗi viên lớn bằng trái nhãn, chỉ cần được một viên, suốt đời cũng sung sướng ấm no. Âu Dương Phong giơ cao xâu chuỗi ngọc và nói tiếp: - Nếu đạo trưởng bằng lòng chỉ dạy Âu Dương Phong thì xâu minh châu này xin kính dưng đạo trưởng gọi là lễ tương kiến, còn mời đạo trưởng đến tận Bạch Đà Sơn Cốc cùng chung hưởng tiêu diêu lạc thú của nhân gian, đạo trưởng có thể cỡi bỏ lớp phong trần để thưởng thức thế giới thiên đàng của tệ xá. Ngọc Động Chân Nhân thấy y ngang nhiên đem vật ngọc ngà trần tục để lung lạc mê hoặc mình, liền biến ngay sắc mặt, phủi áo đứng dậy nói: - Lời của Sơn Chủ sai rồi, bần đạo là kẻ xuất gia cầu đạo, tuyệt bỏ lợi danh tham dục. Âu Dương Sơn Chủ lại dùng vật ô uế này để dẫn dụ kẻ xuất gia chẳng lẽ định phá hoại giới hạnh thanh tu của tôi sao? Đạo chẳng đồng chẳng nên giao kiến,bần đạo xin tạ từ nơi đây! Ngọc Động Chân Nhân nhìn thấy Âu Dương Phong là người hạ tiện vô cùng, lòng dạ lại lang độc hiểm ác, nên chẳng muốn lôi thôi buộc ràng với y thêm làm gì, bèn đứng dậy cáo biệt. Âu Dương Phong thấy Ngọc Động Chân Nhân không bị mình lung lạc được, bèn cười lên gian hiểm, xách cây đàn tranh đứng dậy, cất cười âm trầm nói: - Đạo trưởng, rượu kính không uống đòi uống rượu phạt chăng? Ngọc Động Chân Nhân chưa kịp đáp lời, thì Âu Dương Phong, bỗng ngầm vận nội kình, bứt đứt giây vàng xỏ ngang chuỗi minh châu, vung tay rải một cái, hai mươi viên ngọc quí, thẳng băng một đường tựa như một chuỗi sao xẹt, lửa hoa bay vút ra, mỗi viên ngọc đều nhắm chuẩn yếu huyệt trên châu thân Ngọc Động Chân Nhân lao nhanh tới. Chân Nhân tay trái đang phe phẩy, chợt thấy Âu Dương Phong đem ngọc quí thế cho thiết đạn bắn vào người mình theo tuyệt kỹ Mãn Thiên Sái Kim Tiền, trong lòng không khỏi nổi giận, tay áo cuốn lên một cái, phất trần bên tay phải đảo vung loang loáng, vù vù lên mấy tiếng, hai mươi mấy viên ngọc nhanh mạnh như những hòn đạn sắt kia đều bị ngọn phất trầncủa Chân Nhân cuốn gọn lại vận sức rũ một cái, từng viên ngọc quí rơi trên nặt đất vang lên những tiếng kêu nho nhỏ và nát biến như bột vụn. Âu Dương Phong biết rõ công phu dùng phất trần để đánh bể những viên ngọc quí vừa rồi, Ngọc Động Chân Nhân vừa sử dụng tên là Ưng Lạc Quần Nha (ưng rơi giữa bầy quạ) là tuyệt kỹ tinh hoa trong Kim Cang nội gia công, tức thì đổi ngay sắc mặt tươi cười, vòng tay nói: - Cam thất lễ, tại hạ nhất thời lóa mắt, không biết đạo trưởng là vị cao nhân, bụng đầy tuyệt kỹ nên múa rìu qua mắt thợ, thật hổ thẹn vô cùng, mong được tha thứ. Ngọc Động Chân Nhân thấy y đã nói thế, không nỡ làm mất mặt đối phương, nên cũng ôn tồn cúi đầu đáp: - Vô lượng thọ phật, Âu Dương Sơn Chủ quá lời thôi! Xin tái kiến. Ông vừa quay người bước đi, thình lình sau lưng nghe "vù!" một tiếng, rồi có một vật binh khí xé gió kẹp theo cả tiếng giây đồng ù ù rất lạ tai, nhắm ngay lưng mình quét xả tới. Thật là một sự đột kích vừa nhanh vừa mạnh không thể lường trước được. Ngọc Động Chân Nhân chẳng ngờ nổi Âu Dương Phong sâu hiểm độc ác đến thế, lửa giận ông bốc cao lên đầu, không còn vị nể gì được nữa. Ông lại biết rõ khí giới của Âu Dương Phongđang dùng đột kích mình chính là cây đàn tranh quái dị nọ, mà cây đàn tranh của y dùng thép ròng đúc thành, giây huyền làm bằng gân nai thật già, có thể thay thế khí giới tấn công kẻ địch, ông dù muốn tránh cũng chẳng kịp nào. Ngọc Động Chân Nhân chỉ còn cách quay phắt người lại, cánh tay phải gạt mạnh trở ra. Chân Nhân định bụng dùng nội lực Kim Cang Kình, lấy sống bàn tay bẻ cây thiết tranh của Âu Dương Phong, sau đấy trả lễ lại một đòn sát thủ, để y nếm mùi lợi hại. Ngờ đâu cây thiết tranh của Âu Dương Phong lại tầm phỗng bên trong, đầu tranh có lưỡi gà, đầu lưỡi gà có gắn hai con rắn giả đúc bằng chất nhuyễn cang, thoa lên lớp sơn đen, in hệt như rắn thiệt, miệng rắn lại có hai chiếc nanh thép sắc bén tẩm luyện trong nọc rắn độc, có thể tự động nhả ra táp, y như rắn thật cắn phải vậy. Ngọc Động Chân Nhân chẳng dè cây đàn tranh ấy lại dấu thứ ám khí độc giết người kia, cánh tay trái vừa chạm phải cây đàn, tức thì "vút! vút!" hai tiếng xé rít không khí, từ trong cây đàn bỗng bắn ra hai vật lạ giống như đầu rắn chích vào phía sau bả vai một cái đau nhói, liền khi cảm thấy nơi chỗ bị chích vừa ngứa vừa tê. Chân Nhân lập tức biết ngay là một phút vô ý bị trúng phảiám khí của tên ma đầu, lửa giận càng xung tim quát lên như sấm: - Quân vô sỉ, bần đạo cùng mi liều mạng mới được! Miệng quát tay đã vù ra chưởng quét tréo vào người Âu Dương Phong. Âu Dương Phong thấy mình được thế, đắc ý cười lên như điên, nhãy lùi ra sau, nhanh như một cơn gió băng mình qua gộp đá chạy lủi vào rừng sâu. Ngọc Động Chân Nhân căm hận cực cùng, tay phải vung mạnh đuôi phất trần quay ngược như mũi phiêu thương lao vun vút vào phía lưng của gã ma đầu. Âu Dương Phong lẹ như cắt lủi tuốt vào rừng tràn về một phía, đuôi phất trần lao chẳng trúng, ghim sọc vào một thân cây rừng, cán phất trần lút sâu vào thân cây trên nửa thước. Âu Dương Phong lỏn sâu vào rừng, cất cao giọng nói vọng lại: - Lão thầy chùa mũi trâu còn định ăn thua với ta nữa sao, chỉ một giờ sau là mi mà mạng rồi đấy, liệu mà tìm chỗ chôn thây đi! Ngọc Động Chân Nhân sực nghĩ lại cũng phải, mình đã trúng ám khí của đối phương nếu còn đuổi theo giao đấu dùng sức chạy nhãy thì lại càng mau chết. Vì nếu cùng đối phương giao tay, huyết mạch càng gia tốc để lưu chuyển khắp châu thân,độc khí vào tim phổi công phạt càng mau hơn, một giờ đồng hồ sau là ngã chết chẳng phương cứu chữa. Ngọc Động Chân Nhân nghĩ thế bèn lớn tiếng quát mắng: - Tặc tử, bần đạo cùng mi người dưng kẻ lạ, chẳng oán chẳng thù người lại đang tâm hạ độc thủ ta như thế này, còn mặt mũi nào mà tự xưng tông sư miền Tây Vực, thật là quân tồi bại sài lang. Âu Dương Phong từ bên trong rừng, cười lên khách khách nghe rất quái dị và nói: - Tuy ta hạ độc thủ hại mi, nhưng trên người ta vẫn có thuốc chữa, nếu mi muốn còn mạng cũng dễ chỉ cần đưa ra yếu quyết, nội công thế nào để câu thông thận tì hai tạng, khai xuyên cây cầu Thiên Địa của bản thể, ta sẽ lập tức chữa ngươi hết độc ngay, còn có thể hóa địch thành bạn, chết sống hai lòng tự ý ngươi chọn lấy! Khè…Khè!....Hết trích Học gì nữa cũng phải có nội công tâm pháp căn bản mới được bạn gí đó ơi!!:-?


xiangqi_newbie

03-11-2009, 12:01 AM

@tantan3: tại bác đưa ra ván cờ minh họa cho sự lợi hại của Nhất Dương Chỉ dĩ nhu chế cương áp dụng trong cờ tướng, mình mới théc méc vậy mà! Chứ nếu chỉ là 'câu chuyện làm quà' thì cần gì phải dẫn chứng dài dòng, bản thân truyện chưởng Kim Dung vẫn chỉ là thể loại 'giết thời gian' với 99% hư cấu hehehe ;))


dohuuthuc

03-11-2009, 12:07 AM

Nổ chút chơi : PDMD của dohuuthuc đã hơi bị cao ,BPMHD gặp phải là banh ngay.hì hì hì !


tantan3

03-11-2009, 12:32 AM

@tantan3: tại bác đưa ra ván cờ minh họa cho sự lợi hại của Nhất Dương Chỉ dĩ nhu chế cương áp dụng trong cờ tướng, mình mới théc méc vậy mà! Chứ nếu chỉ là 'câu chuyện làm quà' thì cần gì phải dẫn chứng dài dòng, bản thân truyện chưởng Kim Dung vẫn chỉ là thể loại 'giết thời gian' với 99% hư cấu hehehe ;)) Nếu vậy để bạn thấy rõ hơn,xin thứa Toàn Chân phái là môn phái nổi tiếng nhưng đã thất truyền trên giang hồ,đặc biệt là xuất thế ko tranh giành hơn thua với ai. Do vậy bạn thấy ngay nước đầu tiên đi hậu đã lên Sĩ như động tác chắp tay xá tỏ ra mình ko tranh (Tiên như là bạn nghĩ đi) với ai và sau đó khi đối phương hết sức hung hăng đẩy chốt lên để thi triển Cáp Mô Công thì nhẹ nhàng đẩy pháo cánh lên giồng như động tác thi triên NDC điểm nhẹ chuỗn chuỗn và khi hắn ta nhất định ko chịu hòa hoãn liền lập tức kéo pháo vào lúc này cũng giống như công phu NDC điểm vào giữa phối hợp hết sức mạnh mẽ... Trong nội công tâm pháp khai cục của tôi đưa ra có nói ngoài Tranh tiên còn có kịp tiên và ở đây thợp này là Đứng chờ người lấy chậm chế nhanh trong Nhu chế Cương đó bạn.

"Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư Đạo... Phù duy bất tranh, cố vô vưu". (Bậc thượng thiện giống như nước, nước hay làm lợi cho vạn vật mà không tranh, ở chổ mà người người đều ghét, nên gần với Đạo. Ôi, vì không tranh, nên không sao lầm lỗi). Lão Tử 3:-O Lên trên làm mưa móc, xuống dưới làm sông lạch, nước tưới gội và thấm nhuần vạn vật, không thiên lệch cũng không cạnh tranh (nhu thuận). Bậc thánh nhân đắc Đạo giống như nước, "bất cảm vi thiên hạ tiên, cố năng thành khí trưởng", khiêm hòa và lặng lẽ ứng cơ lợi vật, thành tựu đạo hạnh của mình.


vodanh_hoathuong

05-11-2009, 08:03 PM

Lão nạp ở Thiếu lâm tự đã lâu , nghe chư vị bàn về võ công như vậy lão nạp muốn bỏ tu wá . vì không nghe nhắc gì tới bảy mươi hai tuyệt kỷ của bản môn ! hắc hắc


tantan3

06-11-2009, 01:50 AM

Lão nạp ở Thiếu lâm tự đã lâu , nghe chư vị bàn về võ công như vậy lão nạp muốn bỏ tu wá . vì không nghe nhắc gì tới bảy mươi hai tuyệt kỷ của bản môn ! hắc hắc

"Biển khổ vô biên quay đầu là bờ,buông dao đồ tể lập địa thành phật"Thiện tai!!Thiện tai!! Dám hỏi hòa thượng tư 2 phương nào tới ,biết được bao nhiêu tuyệt kỹ của Thiếu lâm tự??Nên biết rằng:

"Bảy mươi hai tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm đã lừng danh thiên hạ, nghe nói từ khi phái Thiếu Lâm sáng lập đến nay, trừ một vị cao tăng đầu đời Tống luyện được hai mươi ba môn, ngoài ra không một ai luyện được trên hai mươi tuyệt kỹ cả. Vị Mộ Dung tiên sinh này thông hiểu toàn bộ bảy mươi hai môn cũng đã khó tin rồi, lại còn biết cả cách phá giải thì không thể nào ngờ nổi". Lại nghe Cưu Ma Trí nói tiếp: - Được Mộ Dung tiên sinh tặng cho ba quyển kỳ thư này, tiểu tăng giở ra xem quả thật ích lợi rất nhiều. Vậy nay xin đem ba quyển kỳ thư để xin đổi lấy Lục Mạch Thần Kiếm bảo kinh của quí tự. Xin quí vị đại sư bằng lòng cho để tiểu tăng được hoàn thành lời hứa năm xưa, quả thực cảm kích không đâu cho hết. Bản Nhân phương trượng lặng thinh không trả lời, nghĩ thầm: "Ba cuốn sách này nếu quả có chép bảy mươi hai tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm thì bản tự có được rồi, võ học không phải chỉ cùng phái Thiếu Lâm đứng ngang hàng mà còn có phần trội hơn là khác. Chùa Thiên Long từ nay thông hiểu tất cả tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm nhưng phái Thiếu Lâm làm sao biết được tuyệt kỹ của chùa Thiên Long". Cưu Ma Trí nói tiếp: - Trước khi quí tự tặng cho bảo kinh vẫn có thể để lại phó bản, chúng vị đại sư gia ơn cho tiểu tăng, thương xót cả đến nắm xương trắng dưới mồ, tự thân không mất mát gì là một điều. Tiểu tăng bái lĩnh bảo kinh lập tức gói kín, quyết không ghé mắt coi trộm, tự mình đem đến trước mộ Mộ Dung tiên sinh phàn hóa, cao nghệ của quí tự không thể nào lọt được ra ngoài, đó là hai điều. Các vị đại sư trong quí tự võ học uyên thâm, vốn chẳng cầu đến những môn của người ngoài, nhưng khốn nỗi đá núi vẫncó thể đem đập vỡ được ngọc, bảy mươi hai môn tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm cũng có chỗ độc đáo của nó, trong đó Niêm Hoa Chỉ, Đa La Diệp Chỉ, và Vô Tướng Kiếp Chỉ ba loại chỉ pháp, cùng với Nhất Dương Chỉ của quí phái có thể đem ra ấn chứng lẫn nhau, đó là ba điều.... Dám hỏi hòa thượng tinh thông được bao nhiêu tuyệt kĩ.. Như một cao thủ tại TLKD "daocaokhoa" đã từng nói "khai cuc chi can 3tran chinh(Tuyệt Kỹ TLT )la du nhieu wa la teo mang" E rằng hòa thượng luyện nhiều quá tẩu hỏa nhập ma chăng?Thiện tai!!Thiện tai!!


tantan3

06-11-2009, 01:27 PM

Theo sách cờ Tượng kỳ chiến thuật đại toàn Trung pháo là là loại hình chiến thuật thuộc cượng tính cón các loại hình khác ko phải trung pháo như tấn chốt bay tượng,khởi mã,sĩ giác pháo ,quá cung pháo,kim câu pháo đại thể thuộc nhu tính... Có thể thấy thêm rằng vào pháo đầu ngay xác định mục tiêu rõ ràng ngay nứoc đầu tiên,gây áp lực trực tiếp ngay chốt đầu,còn loại khai cục nhu tính như sĩ giác pháo,pháo để tốt(p8-7) chỉ là triển khai quân thôi chứ ko phải là ăn ngay con chốt 3,7 nghĩa là chưa xác định mục tiêu ngay từ đầu như loại cương tính. Nhiều bạn ở trình độ khá rồi vẫn đánh kc vào pháo đầu và kc như pháo để tốt mà ko thấy sự khác biệt rõ ràng giữa hai loại hình nhu và cương.Đó là điều đáng tiếc!!


dethichoo

04-07-2010, 10:01 AM

hehe dohuuthuc bị tẩu hỏa rồi! Hàm mô công có từ VLNB, lúc đó Hoàng Dược Sư chưa gặp mẹ Hoàng Dung nữa mà sao Hoàng Dung lừa được Âu Dương Phong? Vui xíu nha dohuuthuc!


Các đoạn các bạn trích là từ bộ Võ Lâm Ngũ Bá, không phải của Kim Dung và được giới truyện chưởng liệt vào thể loại giả Kim Dung, không bao giờ được xét khi tranh luận về chưởng pháp. Ban đầu Kim Dung cho Nhất Dương Chỉ là của Vương Trùng Dương, nhưng sau đó Kim tiên sinh đã chỉnh lý lại và cho Nhất Dương Chỉ là của Đoàn hoàng gia, sau này Vương Trùng Dương và Đoàn Hoàng gia cùng nhau nghiên cứu, phối kết hợp, dạy giỗ nhau nên cả hai đều biết Nhất Dương Chỉ. Vì vậy về chính thống Nhất Dương Chỉ là võ công trấn môn của họ Đoàn bên Đại Lý, Toàn chân giáo ngoài Vương Trùng Dương không ai biết Nhất Dương Chỉ cả.


hairambo

30-05-2011, 10:14 PM

uhm, tantan3 nói đúng. Để cho bên tiên tấn xe ép mã rồi xung trung chốt thì trời cứu. Thua ván cờ mà con xe tui vẫn còn trong gara nè 8-x


black.fox

14-02-2012, 11:47 AM

Bạn Này Chắc Là Fan Ruột Của Kim Dung :D. Bạn bàn cờ hay bàn võ thuật mình cũng chả phân biệt được nữa :D


mimi14970

02-04-2012, 10:09 AM

Vừa luận chiến thuật cờ vừa đọc chưởng, tôi thây ông tantan3 này vui đáo để. PĐMĐ quê tôi chơi suốt mà và thua thắng thường 5/5. Đúng là bên tiên muốn thắng nhanh nhưng hậu dùng chiêu "song kiếm hợp bích" thì còn diễn chán may ra mới thu hoạch được 1 điểm. Lớ ngớ bị chiêu "tiền xa hậu pháo - bắn ngang lưng" thì tiêu cả đôi mã kể như đã trúng ám khí rồi. Xin được tiếp tục thỉnh giáo các huynh đệ.


ManhCuong

15-05-2012, 02:06 AM

mấy chiêu này học lâu ko bác để em đóng cửa tu luyên vài ba năm :D


PDMD thì nên lấy PDMD mà phá.Đó là chiêu "gậy ông đập lưng ông"cuả Mộ Dung công tử.Mộ Dung công tử mà thấy tui sử dụng tuyệt chiêu PDMD phá PDMD thì cũng sẽ la lên"hảo hảo".


Hình như PDMD gặp BPM thì 5/5. Bên nào cưởng cầu thắng lợi thì sẽ bại ở tàn cuộc, vì thua con tốt . Không biết có đúng không? xin các cao thủ chỉ giáo.


thanhchick

04-06-2012, 10:47 PM

Tôi rất ghét chơi pdmd. Chỉ có người mới tập chơi mới hay chơi cái trò cũ rích này. Để phá có rất nhiều cách. Nhưng theo kinh nghiệm là chơi thuận pháo. Đập chết toi PDMD ko có đường thở!