Top truyện ngôn tình hay nhất năm 2023 năm 2024

Tham gia: 26/2/2022 Bài viết: 111 Đã được thích: 5 Điểm thành tích: 18

Những câu chuyện trong tiểu thuyết ngôn tình thường có những yếu tố chung như: mối tình đầu, cặp đôi trẻ tuổi, tình yêu chị em, mối tình ngang trái, trải qua nhiều khó khăn và trở ngại trước khi cuối cùng đến với hạnh phúc. Ngoài ra, những tình tiết truyện còn có thể bao gồm các yếu tố xã hội như gia đình, công việc, học tập, tình bạn, địa vị xã hội, v.v.

Theo mình tìm hiểu top 10+ tiểu thuyết ngôn tình hay nhất 2023, hội tụ những yếu tố hay, làm cho những tác phẩm mình sưu tầm tại web đọc truyện chữ uy tín Enovel.vn trở nên thật hoàn hảo.

Top truyện ngôn tình hay nhất năm 2023 năm 2024

Tìm hiểu Tiểu Thuyết Ngôn Tình là gì? Tiểu thuyết ngôn tình là một thể loại tiểu thuyết văn học phổ biến ở Trung Quốc, với những câu chuyện tình yêu lãng mạn giữa các nhân vật chính thường là nam và nữ. Từ "ngôn tình" được lấy từ cụm từ "tình cảm ngôn ngữ", đại diện cho tình yêu và lãng mạn được thể hiện thông qua các lời nói, cử chỉ và tình huống.

Danh sách 10+ Tiểu Thuyết Ngôn Tình hay nhất 2023:

  1. Liệu Có Thương Nhau Mãi
  2. Sự Khiêu Khích Ngọt Ngào
  3. Nuôi Nhầm Sói
  4. Bé Giúp Việc Nhỏ: Anh Say Em Rồi!
  5. Không Ai Yêu Em
  6. Không Gặp Không Tan
  7. Mật Ngọt Chết Tình
  8. Hình Như Em Đã Đợi Rất Lâu
  9. Xin Đừng Rời Xa
  10. Chào Anh, Bác Sĩ Cố Ngoài những yếu tố lãng mạn, tiểu thuyết ngôn tình cũng có thể mang đến những thông điệp về sự độc lập, sự nỗ lực, tình bạn và gia đình. Những nhân vật nữ trong tiểu thuyết ngôn tình thường được miêu tả là những người phụ nữ mạnh mẽ, tự lập và đáng ngưỡng mộ, tuy nhiên, cũng có những ý kiến cho rằng tiểu thuyết ngôn tình thường mô tả những mối tình quá hoàn hảo và không thực tế, gây ra áp lực về chuẩn mực đối với người đọc, đặc biệt là các bạn trẻ.

Trong tiểu thuyết ngôn tình, những câu chuyện tình yêu lãng mạn vẫn luôn được những người yêu thích. Những mối tình trong tiểu thuyết ngôn tình có thể không thực tế, nhưng chính sức hút của nó chính là để đưa người đọc vào một thế giới lãng mạn, nơi mà mọi khó khăn đều có thể được vượt qua bằng tình yêu và sự đồng cảm.

Điều đặc biệt của tiểu thuyết ngôn tình là sức mạnh của những nhân vật nữ. Các nhân vật nữ trong tiểu thuyết ngôn tình thường được tạo hình như những người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và có khả năng tự giải quyết các vấn đề của mình. Những câu chuyện tình yêu trong tiểu thuyết ngôn tình không chỉ dừng lại ở mối tình đôi lứa mà còn đưa vào các yếu tố gia đình, bạn bè và xã hội, tạo nên một bức tranh đa dạng và đầy màu sắc về tình yêu.

Với thể loại trinh thám cổ đại mình đã mong chờ khá là nhiều, nhưng bộ này thì lại không phải kiểu mình thích rồi :(

Nữ chính Sở Sở xuất thân trong gia đình 3 đời làm pháp y, vì vậy nàng lặn lội lên kinh tìm Lục Phiến Môn trong truyền thuyết để xin việc. Nhưng không tìm được Lục Phiến Môn, lại chỉ gặp được An vương gia Tiêu Cẩn Du đứng đầu Tam pháp ty, rồi trở thành nương tử của hắn, cùng nhau phá án.

Vì chuyên môn của nữ chính là pháp y nên các vụ án đều lấy nghiệm thi làm mấu chốt phá giải. Tình tiết các vụ án khá ổn nhưng nếu có sự móc nối thì sẽ hay hơn. Tính cách nữ chính thỏ bạch quá mình không thích lắm. Chi tiết về bệnh của nam chính cũng dùng hơi over, người hơi tí gió thổi cỏ lay là lăn ra ngất 3 ngày 3 đêm xong lại bật dậy phá án thì nó lạ lắm…

So với 2 nhân vật chính thì mình thích nhân vật phụ Cảnh Dực và A Sử Na Tô Ô hơn nhiều, rất hài hước và thú vị.

Bản edit tương đối nhiều lỗi, không phải lỗi typo mà là lỗi chính tả nên lúc đọc mình cứ kiểu bị lấn cấn, và thi thoảng tên nhân vật không đồng nhất chắc do chưa được beta lại.

• Anh bước ra từ trong ánh lửa – Nhĩ Đông Thố Tử (\)

Hiện đại, quân nhân, showbiz, HE

Nam quân nhân phòng cháy x Nữ diễn viên, một sự kết hợp khiến mình khá kỳ vọng nhưng lại không được như mong đợi mặc dù cũng sẵn tấm lòng bias quân nhân :)

Truyện hông có gì mới mà ngay cả những cái điển hình về truyện quân nhân và showbiz thường thấy cũng làm hông hay…

• Thích khách – Thẩm Nhạn (❤❤❤)

Cổ đại, giang hồ, OE

Tính đọc theo kiểu nhấm nháp, nhưng tầm từ chương hăm lăm trở đi là lại đọc liền tù tì trong một buổi tối vì nóng lòng muốn biết kết cục của các nhân vật.

Có lẽ truyện này hợp với mình hơn . Vẻ chiêm nghiệm cảm hoài của cũng rất hay, chỉ là mình không thích lắm cảm giác trống rỗng sau khi hết truyện. Trái lại khiến mình thoả mãn và hào hứng hơn với một cái kết mở khi số phận của các nhân vật vẫn còn tiếp diễn. Một giang hồ náo động, hỗn loạn ân oán, con người nỗ lực cầu sinh, thân bất do kỷ. Những tiểu nhân vật chừng như trôi nổi lang bạt, con sâu cái kiến ấy, vào thời khắc quyết định nào đó, sẽ trở thành viên đá làm lật cả cỗ xe, thành mồi lửa bén dẫn thiêu rụi tất cả.

{Cụt dịch}

• Cô đảo dư sinh – Trần Chi Dao (❤❤❤+)

Dân quốc, luật pháp, HE

Mình có love-hate relationship với bối cảnh Dân quốc thật đấy nhưng nhìn số điểm là biết ở bên nào rồi ha :”> Với mình, đây là một bộ truyện vô cùng dễ chịu.

Mình thích ở chỗ không cố gắng xây dựng hình ảnh nam-nữ chính thật hoành tráng, quân phiệt nọ tiểu thư kia, mà tác giả đã đầu tư cho tất cả các nhân vật. Mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình, đều là những “cô đảo” nhỏ bé giữa Thượng Hải nửa hoa lệ nửa tối tăm. Nhưng đồng thời, số phận của họ cũng ràng buộc với nhau, tạo nên bức tranh sinh động và ấm áp về tình thân, tình yêu, tình nghĩa và lý tưởng.

Nói đến lý tưởng, tất cả các tác phẩm Dân quốc đều sẽ ít nhiều đề cập đến chủ nghĩa dân tộc của thời kỳ này, nhưng mình thích cách chọn góc nhìn từ phương diện luật pháp. Hiện đại, chặt chẽ, không quá khoa trương, vừa đủ để hiểu và đồng cảm.

Nhân vật mình thích nhất có lẽ là Tô Cẩm Linh – một hòn đảo cô đơn, thầm lặng, từng chút một nắm lấy ước mơ của mình, hèn mọn mà ngay thẳng. Đoạn văn khiến mình chấn động nhất là đoạn lời thoại trên phim của cô ở những chương cuối, thông qua bộ phim bộc bạch lại chân tướng câu chuyện năm xưa.

Nam chính Đường Cạnh cũng rất thú vị. Luật sư Đường chính là mẫu nhân vật mà mình cực kỳ ưng ý, anh “vừa giống thư sinh vừa giống côn đồ rất khó hình dung” làm mình nhớ đến một người nửa công tử nửa con buôn mà mình luôn rất thích =))))))

{Cụt dịch nhưng còn ngoại truyện bạn iu oiiiiii}

• Giang sơn có nàng – Cửu Hộc Châu (❤❤❤)

Cổ đại, trọng sinh, tiền hôn hậu ái, cung đấu, HE

Vâng, tui vẫn chưa chán motif này đâu ạ, vẫn có thể đọc thêm tiếp =))))

Lệnh Dung kiếp trước bị phu quân thanh mai trúc mã phản bội lời hứa, ôm vết thương lòng mà hoà ly nhưng ngay sau đó lại bị ám sát bất ngờ, trọng sinh trở lại năm 12 tuổi. Lúc này cuộc đời nàng rẽ sang hướng khác khi phải gả cho thống lĩnh Cẩm Y Vệ – Hàn Chập, kẻ mà trong kiếp trước đã soán ngôi đoạt vị.

Nếu như có điểm gì để phân biệt bộ này trong cơ man tác phẩm cùng motif thì có lẽ chính là yếu tố mỹ thực. Nam chính – nữ chính cực kỳ tri kỷ trong chuyện ăn uống và gian bếp cũng là nơi có những khoảnh khắc mỹ mãn nhất của Lệnh Dung và Hàn Chập giữa những sóng gió trong triều ngoài nội. Bạn editor cũng cực kỳ có tâm trong việc chú thích các món ăn xuất hiện trong truyện.

Tuy nhiên với mình thì đây không phải một câu chuyện có sức hút về văn phong, chỉ dừng ở mức dễ đọc mà thôi. Tình tiết và tuyến nhân vật cũng không nhiều mới mẻ. Đúng là nhờ Lệnh Dung thì Hàn Chập mới có được sự ấm áp thuộc về riêng hắn sau nhiều năm khắc nghiệt rèn giũa bản thân và áp lực kỳ vọng từ tổ phụ, nhưng mình sẽ thích hơn nếu như Lệnh Dung chứng tỏ được vai trò nhiều hơn, kề vai sát cánh cùng Hàn Chập nhiều hơn là một nữ nhân hậu trạch đơn thuần.

{đọc bên nhà Cookie Choux ạ}

• Thường Nga – Thẩm Nhạn (❤❤❤)

Truyện ngắn, cổ đại, giang hồ

Câu truyện như một lát cắt về cuộc sống sau mười năm của cặp đôi phụ Tạ Thiêm & Tào Ngọc Doanh trong , được kể khá thú vị dưới góc nhìn của cậu con trai Tạ Bất Hối.

Bất Hối… đó cũng là dấu hỏi lớn nhất dẫn dắt đến những mâu thuẫn nội tâm của hai nhân vật chính. Họ có hối hận về quyết định rời khỏi Lạc Dương năm xưa hay không? Tình yêu, rồi sao nữa? Tự do, rồi sao nữa? Mười năm sau, liệu cô hoàng thân quý nữ và cậu công tử nhà quan, sau khi rũ bỏ vinh hoa phú quý để sống một cuộc đời tự do nhưng tầm thường đến mòn mỏi, sẽ trả lời như thế nào.

Mình thật sự thích vấn đề mà tác giả Thẩm Nhạn đặt ra và khai thác xung quanh truyện ngắn này. Đến cuối cùng, “tựa hồ hết thảy đều chưa từng thay đổi, lại tựa hồ hết thảy đều đã thay đổi”, thật sự rất thú vị. Mong chờ câu truyện tiếp theooooooo

{Cụt dịch nè}


2-0-2-3

• Đại Lý Tự Khanh – An Ni Vi (\)

Cổ đại, trinh thám, cung đình hầu tước, HE

Plot cũng khá thú vị khi nữ chính Lâm Vãn Khanh là con gái tội thần, giả trang nam trở thành một Lục sự ở Kinh Triệu Phủ, oan gia gặp phải Đại Lý Tự khanh Tô Mạch Ức vào đúng đêm hắn trúng xuân dược. Nữ chính hy sinh thân mình cứu nam chính rồi bỏ chạy khiến mình kỳ vọng sau đó 2 nhân vật sẽ phát triển tình cảm theo hướng đuổi bắt hài hước kết hợp với phá án. Nhưng mình đã kì vọng hơi nhiều =)) Nữ chính thì không quản được cái miệng, nhiều lần lợi dụng ưu thế giới tính quyến rũ nam chính để đạt được mục đích và mẫu thuẫn giữa nhân vật thì giải quyết bằng H làm mình thật sự không tìm ra điểm gì để khen ở bộ này nữa.

• Bệnh Phú Quý – Bạc Yên (❤)

Cổ đại, trùng sinh, cung đình hầu tước, HE

Với một cốt truyện sêm sêm nhưng ở bộ này các tình tiết viết chán hơn hẳn. Nữ chính Chu Khởi La kiếp trước chịu nhiều đau khổ, được trùng sinh vào một tiểu thư nhà quan có phụ mẫu yêu thương nên cố gắng học hành, cẩn trọng chọn cho mình một mối hôn sự an toàn với biểu ca. Tuy nhiên giữa đường gặp lại nam chính Lâm Huân là người kiếp trước từng yêu nhưng không được đáp lại.

Nhân vật nữ chính bàn tay vàng như của 10 năm về trước, hú hoạ gặp 1 người cũng là cao nhân, học gì cũng thành tài, ai gặp cũng si mê :) Nam chính Lâm Huân văn võ song toàn như thường lệ cũng không có gì đặc sắc. Mình còn thậm ghét cách tác giả phá hoại tình cảm huynh muội, bằng hữu trong sáng bằng thứ tình yêu nhảm nhí và nhàm chán. Cứ ai khác giới thì đều phải lòng nam/nữ chính à…

Một trái tim kia chắc là dành cho mối quan hệ nửa đối thủ nửa đồng đội giữa Lâm Huân và Lục Vân Chiêu. Tuy rằng Lục Vân Chiêu hơi lép vế, nhưng chi tiết khiến mình gật gù là khi Lâm Huân và Lục Vân Chiêu có sự ngầm hiểu, bởi cả 2 đều muốn bảo vệ người con gái mà họ yêu.

• Tái thế làm phi – Tổng Công Đại Nhân (\)

Cổ đại, trùng sinh, cung đình hầu tước, HE

Nữ chính Mạnh Uyển kiếp trước phụ tình nam chính Triệu Sâm nên khi có cơ hội trùng sinh không còn muốn bỏ lỡ hắn nữa. Tự nhin thấy plot trùng sinh sửa lỗi như nè cũng hay hay nhưng tác giả xây dựng tình tiết chán quá, văn phong cũng chán nốt. Nam chính Triệu Sâm được mô tả là lạnh lùng quyết đoán mà đến cuối có mấy pha khóc thuê mất hình tượng quá, chạ hiểu kiểu gì. Hình tượng tiếu lý tàng đao, đam mê diễn xuất nên mang sách vở sang học Bùi Cẩn của nha :D

• Bát Bảo Trang – Nguyệt Hạ Điệp Ảnh (❤)

Cổ đại, xuyên không, cung đình hầu tước, HE

Lúc xem review đã thấy bảo bộ này diễn biến chậm nhưng không ngờ mình lại mất nhiều thời gian để đọc xong đến vậy. Vì mỗi tối cứ đọc được tầm 2-3 chương là ngủ mất =)))))

Nữ chính Hoa Tịch Uyển gả cho nam chính Yến Tấn Khâu, vốn ban đầu không ai thật lòng với ai, từ từ thăm dò cho đến khi chân chính gắn bó với nhau. Quá trình nam chính mưu đồ đế vị đúng là chả có gì, xây mỗi cái tư ngục trong phủ, bắt mấy đứa nội gián vào dụng hình tra hỏi là có thể lên làm vua được hả. Làm mình lại nhớ trong , quá trình Mai Trường Tô đưa Cảnh Diễm từ một hoàng tử thất thế lên đến ngôi vị thái tử như thế nào. Haizzzz đúng là không nên so sánh…

Điểm sáng ấn tượng nhất với mình có lẽ là tình tiết Hoa Tịch Uyển xử lý vụ tù nhân trong phủ trốn ra ngoài. Vừa thể hiện được sự cơ trí của nhân vật, vừa có sự thấu đáo về tình cảm khi nàng hiểu rằng nàng buộc phải lựa chọn đứng về phe Yến Tấn Khấu, vận mệnh của nàng đã buộc chặt vào với nam chính và phủ đệ này rồi. Hành động đó của Hoa Tịch Uyển xứng đáng được nam chính Yến Tấn Khâu coi trọng khắc cốt ghi tâm.

• Hoàng sủng – Khai Hoa Bất Kết Quả (❤)

Cổ đại, cung đình hầu tước, 2S, HE

Đọc mấy chương đầu vui mừng hơi sớm :) Tam tiểu thư thất sủng của Tiết gia Tiết Tĩnh Xu bỗng nhiên được thái hoàng thái hậu gán ghép tứ hôn với Hoàng đế. Hai người thuận theo lão nhân gia cũng dần dần trở thành một đôi, tương kính như tân, lễ tiết đầy đủ nhưng cũng phảng phất một chút mập mờ ái muội rất thú vị.

Nhưng sau khi đại hôn, mình vốn mong chờ việc nhân vật sẽ mâu thuẫn rồi chữa lành, phải đối mặt với triều thần thế gia này nọ đồ… nhưng khum, 2/3 còn lại của bộ này chỉ là chuyện đế hậu đút cho nhau ăn, xây hồ bơi nghịch nước :)))))) trẻ con đến mức không thể trẻ con hơn, làm mình lại vừa đọc vừa ngủ ==”

• Kiều sủng – Khai Hoa Bất Kết Quả (\)

Cổ đại, cung đình hầu tước, 2S, HE

Toi xin lũi, là toi hơi lì… Nhưng vốn dĩ plot cũng đường được chứ bộ :”> Đích công chúa, con gái của cặp đôi trong , được đế hậu cưng chiều có thể tự do lựa chọn hôn phối. Ban đầu nhỏ lựa chọn rất lý trí 1 người khá nhất trong dàn thư đồng của ca ca, nhưng về sau đôi bên không hợp, nhỏ phát hiện ra mình thích võ sư thúc thúc, mặt lạnh Đại tướng quân.

Tình tiết? Chẳng có tình tiết gì. Đúng kiểu đầu chương xuất quân đánh giặc cuối chương kết thúc bằng 1 câu chiến thắng trở về vậy là xong. Cực kỳ không thú vị.

• Bí ẩn đôi long phụng – Kiều Gia Tiểu Kiều (❤❤❤)

Cổ đại, cung đình hầu tước, trinh thám, hài hước, sủng, HE

Mãi mới được giới thịu cho 1 bộ ra tấm ra món hiuhiu

Hai huynh muội song sinh của Sở gia có cảm ứng đặc biệt, mỗi khi ca ca Sở Tiêu thấy máu sẽ phát tác chứng vựng huyết ngất đi, đến khi tỉnh lại thì đổi thành muội muội Sở Dao ở trong thân thể của ca ca mình. Nhờ đó mà Sở Dao thay huynh trưởng học hành thi cử, nổi danh kinh thành là “thi hoạ song tuyệt”. Chỉ đến khi Sở gia huynh muội vướng vào một vụ án cùng Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ – nam chính Khấu Lẫm, thì bí mật về cảm ứng song sinh, thân thế và một loạt âm mưu kéo nhau mà đến.

Đọc riết mấy bộ tình tiết như trẻ con, đến đây gặp được những thắt mở lớp lang, tiền căn hậu quả, plot twist các thứ… mừng muốn rơi nước mắt. Tuy rằng nhiều lúc mình cảm thấy tác giả có phần cường điệu hoá, phức tạp hoá vấn đề, nhưng tựu chung lại, ý tưởng để xây dựng nên nhân vật và tình tiết vẫn là những ý tưởng tốt. Mình thích nhân vật nam chính Khấu Lẫm, từ một cô nhi trở thành kẻ đứng đầu Cẩm Y Vệ, được Thánh thượng tín nhiệm, đứng giữa các thế lực phân tranh của triều đình để “làm tiền”, là Khấu Moi Moi danh xứng với thực =))))) vô lại một cách thẳng thắn và cực kỳ khôn ngoan =))))) Mình cũng thích cách Tạ Trình và Sở thượng thư nuôi dạy Tạ Tòng Diễm, một đứa trẻ còn sót lại từ tranh đấu đoạt quyền nhưng lớn lên với sự ngay thẳng, cương trực, không cảm thấy mắc nợ những kẻ muốn trông vào hắn để thay triều đổi đại, đối với ngôi vị hoàng đế cũng không có một chút tư tâm.

Mình thích cách Sở thượng thư và Kim đại lão bản hoà giải vướng mắc năm xưa vì một người phụ nữ. Kim đại lão bản phóng khoáng, trọng tình nghĩa, Sở thượng thư tôn trọng vong thê và hết lòng thương yêu con cái. Tính ra, Sở hồ ly Sở lão gia là nhân vật mà mình đánh giá cao nhất. Cũng thích nhất những lúc mà một đôi nhạc phụ – tế tử, Sở thượng thư và Khấu Lẫm, hai đại quan triều đình, một gian một tham, cùng chụm đầu bày mưu tính kế thật khiến người ta phải kinh hãi =)))))))

Sai lầm của đời trước không bắt đời sau phải trả giá, những vị tiền bối cho dù có bảo thủ, có nhẫn tâm, có từng lầm đường lạc lối nhưng cũng hết lòng khoan dung và nuôi dưỡng ra một thế hệ tiếp theo ưu tú. Mình từng rất băn khoăn không biết Hoàng đế tiếp theo sẽ là ai, nhưng kể ra, có Sở lão gia làm Thủ Phụ, Khấu Lẫm đứng đầu Cẩm Y Vệ, có những tướng quân như Tạ Tòng Diễm & Ngu Thanh, có Liễu Ngôn Bạch làm cơ quan tình báo bí mật, có Kim Trấm mở rộng kinh thương vùng duyên hải, có Sở Tiêu – Sở Dao tài học đầy mình,… thì tương lai của quốc gia ấy, quả thật rất đáng trông đợi _

• Nhớ mãi không quên – Mặc Bảo Phi Bảo (\)

Truyện ngắn, hiện đại, HE

Tìm thấy bộ này trong tag gương vỡ lại lành nhưng cũng hông có gì đáng nói.

• Nhân duyên tiền định – Mục Đề Hoàng Hoàng (❤)

Cổ đại, trùng sinh, cung đình hầu tước, sủng, HE

Một bộ trùng sinh như biết bao bộ trùng sinh khác khi nữ chính Khương Văn Chiêu sau khi trải qua một kiếp đau khổ quay trở lại năm mười tuổi, không chỉ tránh đi những âm mưu hãm hại trong trạch viện mà còn ôm đùi nam chính Lục Nhiên – tể tướng tương lai. Tình tiết truyện đối với mình không có gì đặc sắc nhưng khá thích giai đoạn làm partner-in-crime của Văn Chiêu và Lục Nhiên.

• Sủng trong lòng bàn tay – Bạc Yên (❤❤)

Cổ đại, xuyên không, cung đình hầu tước, sủng, HE

Hạ Sơ Lam là đích nữ tam phòng của Hạ gia, sau khi cha nàng gặp nạn, Nhị thúc kém cỏi nên nàng đã đứng ra gánh vác gia sự, trở thành đương gia của nhà họ Hạ. Nam chính là tể tướng trẻ tuổi Cố Hành Giản, hai người quen biết tình cờ khi Hạ Sơ Lam tưởng hắn chỉ là một tiên sinh dạy học uyên bác, nên chủ động bày tỏ lòng mình. Sau khi nam nữ chính thành thân thì trọng tâm câu chuyện là về thân thế của Hạ Sơ Lam và những thế lực đảng tranh trên triều mà Cố Hành Giản phải đối mặt. Vì là tác giả Bạc Yên nên mình thấy tình tiết và nhân vật đều ở mức ổn, nhưng không có gì đủ kịch tính hay cao trào nên mình cũng không thật sự đánh giá cao.

• Điểm hoa đăng nơi đuôi mày nàng – Trầm Tiêu Chi (❤❤❤+)

Cổ đại, xuyên không, cung đình hầu tước, phá án, HE

Hơi phân vân không biết liệu có phải là “điểm hoa đăng nơi đuôi mày chàng” mới đúng không vì trong truyện có một hình ảnh so sánh tương tự giành cho nam chính chứ không phải nữ chính =))))))

Nam chính Trình Sưởng là Tam công tử nhà Tông thân vương, ăn chơi trác táng, phong lưu thành thói. Nhưng sau một lần trượt chân rơi xuống hồ, người tỉnh lại là một “Trình Sưởng” đến từ thế 21, thông minh, tỉnh táo, điềm tĩnh, dịu dàng. Người cứu hắn từ dưới hồ lên là nữ bộ khoái Vân Hy, nàng là đại Tiểu thư nhà Trung Dũng hầu nhưng cha và anh đều đã hy sinh, hầu phủ thất thế, nàng dù bị từ hôn nhưng vẫn kiên trì muốn đi theo con đường binh nghiệp trăm năm của Vân gia.

Trình Sưởng và Vân Hy là sinh tình từ trong hoạn nạn. Hắn bị lay động bởi sự kiên cường của nàng, còn nàng cũng cảm mến sự lương thiện của hắn. Câu truyện kịch tính dần theo những lần cận kề ranh giới sống chết và qua lại giữa 2 thế giới của nam chính. Mình thật sự rất thích ý tưởng gửi gắm trong những vật đã theo Trình Sưởng trở về thế giới hiện đại ở 3 lần hồi sinh. Đầu tiên là lá bùa bình an Vân Hy cầu cho hắn, đó là tấm lòng đơn phương của nàng. Lần thứ 2 – cây trâm, khi ấy chính đã là tín vật định tình của hai người. Và lần thứ 3 là giọt nước mắt của Vân Hy, tượng trưng cho nỗi bi thương và niềm hy vọng của nàng đối với người nàng yêu. Mối liên hệ giữa Trình Sưởng và thễ giới cổ đại bén rễ sâu hơn qua mỗi lần xuyên không như vậy, và sự tồn tại của Vân Hy chính là niềm nuối tiếc tột cùng để Trình Sưởng đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Tình tiết truyện xoay quanh những vụ ám sát liên tiếp nhắm vào Trình Sưởng và bản án oan kéo theo cả ngàn mạng người của phủ Trung Dũng hầu, từ đó khơi ra rất nhiều bí mật của nhà Đế vương, cũng nổi lên một trận can qua thay triều đổi đại. Quá trình đó khiến Trình Sưởng từ thụ động phòng vệ để giữ mạng, đã buộc phải tranh đấu để bảo vệ bản thân và cả Vân Hy.

Thiện ác nằm trong một ý niệm của con người, đó là thử thách mà mỗi nhân vật trong thời cuộc này đều phải đối mặt. Đặc biệt là Trình Sưởng, anh ta có cơ hội tái sinh là do đã hành thiện tích đức suốt ba đời. Nhưng không có phép màu nào là vô hạn, khi bản thân anh ta nảy sinh thù hận, nó sẽ khiến sinh mệnh Trình Sưởng được ban tặng ấy dần dần sụp đổ.

Điểm trừ của bộ này năm ở cách hành văn của tác giả, cứ như là sợ độc giả không hiểu nên mỗi lần đụng phải vấn đề gì lại giảng lại một lượt từ đầu, đâm ra dài dòng mất thời gian…

• Thanh Vân Đài – Trầm Tiêu Chi (❤❤❤+)

Cổ đại, cung đình hầu tước, phá án, HE

Xoay quanh thảm kịch sập Tiển Khâm đài, câu truyện là hành trình phá án rửa oan của nữ chính Thanh Duy/Ôn Tiểu Dã – con gái người thợ xây đài năm xưa, và nam chính Giang Từ Chu/Tạ Dung Dữ – vị tiểu vương gia từng chịu trách nhiệm giám sát xây đài.

Vào ngày Tiển Khâm đài hoàn công, thợ cả Ôn bất ngờ vắng mặt, nên người ra lệnh dỡ cột chống đài chính là Tiểu Chiêu vương. Trong phút chốc, đài cao sụp đổ, vùi lấp cả trăm sinh mạng. Ôn Tiểu Dã vừa mất cha lại trở thành con gái tội thần, phải thay tên đổi họ để sống tiếp và bảo vệ bằng chứng quan trọng mà nàng được giao phó. Còn Tạ Dung Dữ rơi vào cảnh thập tử nhất sinh, dù thân thể được cứu ra nhưng tâm thức hắn vẫn luôn mắc kẹt dưới tro bụi của Tiển Khâm đài.

Cách tác giả khai thác các vụ án xoay quanh Tiển Khâm đài rất thú vị. Từ khía cạnh vật lý: Tại sao đài sập? có bao nhiêu thanh gỗ, bao nhiêu viên gạch đã bị rút bớt đi… Cho đến khía cạnh tinh thần: Đài ấy mang ý nghĩa gì? liệu nó có thật sự tốt đẹp như người ta kỳ vọng, và liệu có cần thiết phải xây nó hay không?

Người quyết tâm theo đuổi từng ngóc ngách của vụ án Tiển Khâm đài chính là Tiểu Chiêu vương, vì “tâm bệnh” của hắn và cũng vì cô gái mà hắn luôn mang lòng áy náy. Bởi vậy, khoảnh khắc gặp lại Tiểu Dã và nhận ra nàng, Tạ Dung Dữ đã hạ quyết tâm bước ra khỏi sự yên bình giả tạo, tháo xuống chiếc mặt nạ che đậy cõi lòng đổ nát bấy lâu. Hắn cần phải bảo vệ nàng, minh oan cho phụ thân nàng, trả lại cho nàng một thân phận trong sạch, tự do.

Mình thích cách nam chính – nữ chính trở thành phu thê giả rồi dần động lòng với đối phương. Mình cũng hài lòng cách giải quyết nút thắt cuối cùng của truyện: Tiển Khâm đài đã sập là sự thật, vì vậy vẫn phải có một người chịu trách nhiệm cho việc này ít nhất là trên sử sách, vậy nên Tạ Dung Dữ tình nguyện quy tội danh này về bản thân để phụ thân quá cố của Tiểu Dã được xoá sạch mọi hiềm nghi.

Vì đọc liền 2 bộ của Trầm Tiêu Chi nên mình nhận thấy khá nhiều sự tương đồng. Bỏ qua cách hành văn dài dòng thì mình đều thích 2 nữ chính mạnh mẽ, giỏi võ nghệ mà Trầm Tiêu Chi xây dựng. Nhưng so với Tiểu Dã cô nương có phần nóng nảy, liều lĩnh thì mình thích Vân Hy cẩn trọng, điềm tĩnh hơn. Mình cũng thích cả Trình Sưởng và Tạ Dung Dữ, nhưng so với khí chất ưu tú của Trình Sưởng đến từ trí tuệ thời hiện đại, thì mình càng thích Tiểu Chiêu vương dịu dàng quyết đoán, một nam chính cổ đại chuẩn mực khiến mình không thể không xiêu lòng :”>

{Đọc bên nhà Qin Zồ nhé}

• Quan hạc bút ký – Nàng và Đèn (❤❤❤❤+) – ⭐️ BEST OF 2023 ⭐️

Cổ đại, xuyên không, cung đình hầu tước, HE

Hạc thật sự là một hình ảnh vô cùng phù hợp để liên tưởng đến nam chính Đặng Anh, cũng như chàng thực xứng với 2 chữ “Trí Khiết” được người bạn thân đề tặng sau khi qua đời.

Bi kịch của Đặng Anh đến từ sự mâu thuẫn giữa thân phận bên ngoài của chàng, và “văn tâm” bên trong chàng. Đặng Anh là con trai tội thần, được tha chết nhưng phải chịu hủ hình. Từ một thiếu niên tài tuấn, là người kiến tạo Hoàng thành, giờ phải khom lưng uốn gối, tự xưng nô tì. Chính vào thời điểm đau đớn nhục nhã nhất ấy, Đặng Anh đã gặp Dương Uyển.

Cô là một người nghiên cứu lịch sử vô tình xuyên không đến triều Đại Minh, mà đối tượng nghiên cứu của cô ở thế kỷ 21 lại chính là chàng trai tài hoa nhưng đầy bi kịch trước mắt này. Chỉ có Dương Uyển mới biết, lần thụ hình này đã huỷ hoại tư cách sống một cách đường hoàng của Đặng Anh, nhưng đồng thời cũng đẩy chàng lên con đường trở thành Xưởng thần Đông Xưởng, kề cận thánh giá và từng bước đi đến kết cục cuối cùng – lăng trì xử tử. Bởi vậy mình rất tâm đắc nhận định ban đầu của Dương Uyển, rằng thời điểm ấy, vừa là kết thúc cũng vừa là bắt đầu cho cuộc đời Đặng Anh.

Ban đầu, Dương Uyển tiếp cận Đặng Anh chỉ vì mục đích học thuật, nàng muốn làm rõ những khoảng trống của lịch sử mà sáu trăm năm sau không có cách nào sáng tỏ. Nhưng rồi dần dần, con người máu thịt mang tên Đặng Anh ấy đã khiến nàng kính chàng trước, rồi thương chàng, yêu chàng hơn, muốn bảo vệ chàng, muốn chàng sống thật lâu, muốn được thấy dáng vẻ chàng khi về già. Mình thích một điều rằng, Dương Uyển đau lòng cho Đặng Anh nhưng nàng cũng không vì vậy mang lòng căm hận hay phán xét nặng nề với vương triều phong kiến. Nàng nói, sự khiêm tốn của nàng với triều đại này đến từ sự khiêm tốn của Đặng Anh. Nàng đau lòng nhưng không hề ngăn cản Đặng Anh đi trên con đường mà chàng muốn đi, làm những việc mà chàng muốn làm. Thay vào đó, Dương Uyển từ tốn lấp đầy cuộc đời đơn bạc của Đặng Anh bằng vài món quả hạch, một bát mì dương xuân, một bộ trung y, một đôi giày mới,… Nàng khiến Đặng Anh cũng yêu nàng, vì nàng mà cố gắng sống thật tốt. Nàng chữa lành cho sự hèn mọn và tội lỗi mà chàng phải gánh trên vai, cởi bỏ mặc cảm khuyết thiếu đã gông cùm cõi lòng chàng.

Mình thích Dương Uyển bởi như Tống Vân Khinh nói, khi ở quanh nàng, mọi người dường như không còn câu nệ thân phận thứ bậc, thoải mái mà chung sống với nhau. Dương Uyển không chỉ cứu được Đặng Anh, nàng cũng “cứu” cả Dương Luân, Dương Hủ, Dịch Lang, Trương Lạc, Châu Mộ Nghĩa,…

Đặng Anh và Dương Uyển, một người dâng hiến cả tính mạng để kiên trì với văn tâm, còn một người dùng phương thức nhân văn nhất để phản kháng lại thế đạo. Những nỗ lực ấy của họ tuy không khiến bánh xe lịch sử xoay chiều, nhưng đủ để khiến nhân tâm lay động, nước chảy đá mòn, từ từ nở ra những đoá hoa thiện ý.

Sự xoay chuyển quan trọng nhất chính là ở kết cục của Đặng Anh. Thật sự đã phải rưng rưng nước mắt trước tấm lòng thương xót đồng tình mà bá tánh dành cho “người xây Hoàng thành”, cảm động khôn nguôi khi những việc nghĩa nhỏ nhoi mà chàng từng làm ấy, vào thời khắc cam go nhất, đã kết lại thành sợi dây cứu mạng cho chàng.

Mình chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ lời khen ngợi nào dành cho tác phẩm cổ đại chỉn chu và sâu sắc này. Tác giả Nàng và Đèn đã tạo nên những tình tiết thật sự có sức nặng để nhân vật bộc lộ phẩm chất. Vấn đề chính trị được khai thác tốt. Không thiếu tác phẩm đề cập đến mâu thuẫn giữa yêm đảng và quan đảng nhưng ở đây, vì nhân vật nam chính có thân phận cực kỳ đặc biệt như Đặng Anh mà mình có thể cảm nhận được điều đó rõ ràng hơn bao giờ hết.

{Cụt dịch – xứng đáng bỏ tiền donate để đọc hiuhiu}

• Tai mắt – Hồng Mông (❤)

Cổ đại, truyện ngắn, cung đình hầu tước, sủng, HE

Tự nhiên va phải trên fb trong lúc ngồi xe đi đường nên đọc thử. Truyện sủng đơn giản không có gì đáng nói, nữ chính trên đường lưu đày thì được Tam hoàng tử cứu rồi đưa vào phủ của nam chính làm thiếp để trở thành tai mắt cho hắn. Nhưng chưa kịp tai mắt gì thì nam chính nữ chính đã iu nhau, delulu các kiểu xong hoá ra nam chính đã để ý nữ chính từ trước rùi, để Tam hoàng tử đưa nàng vào phủ chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

• Kiều nương xuân khuê – Tiếu Giai Nhân (❤)

Cổ đại, điền văn, tiền hôn hậu ái, sủng, HE

Nữ chính A Kiều bị mợ nhẫn tâm bán vào lầu xanh nhưng không biết là may hay rủi, ngay trước đêm đầu tiên thì tú bà bị quan phủ bắt đi, nàng được trả về nhà nhưng phải gánh cái danh đã từng ra vào chốn phong lưu. Nàng được gả cho Triệu bổ đầu cách vách làm thiếp, con người hắn tuy có hơi lạnh lùng nhưng là người cương trực lại có tiền đồ. Hai người gắn bó từ căn nhà nhỏ ở nông thôn cho đến toà nhà ngũ tiến ở kinh thành, từ thiếp thành thê,… nói chung là một bộ điền văn lông gà vỏ tỏi đọc để đi ngủ như mọi lần :D

• Nhượng Xuân Quang – Giá Oản Chúc (❤❤❤+)

Cổ đại, tra nam, ngược trước sủng sau , HE

Trước đây mình từng đọc thử 1 bộ nào đó không nhớ tên của Giá Oản Chúc, nhưng rồi drop và chỉ biết rằng đặc trưng của tác giả này là nam chính có hình tượng cực kỳ xấu xa tệ hại. Mình đã bắt đầu đọc với mindset như vậy, và cho đến hết nửa đầu truyện, mình vẫn cho rằng mình sẽ không thể thích nổi nhân vật này vì mọi hành vi và thái độ của Mộ Cẩm đều khiến mình cực kỳ khó chịu. Phong lưu bừa bãi, tráo trở vô tình, coi mạng người như cỏ rác,… tuy rằng có hint cho thấy tất cả đều là bộ mặt hắn cố tình dựng lên thì mình vẫn cảm thấy phản cảm cách Mộ Cẩm đối xử với nữ chính Nhị Thập.

Nhưng, cho đến khi mình nhận ra, mình bắt đầu cảm động vì những tia cảm tình tử tế loé lên trên người Nhị công tử, mình biết mình bị tác giả đưa vào tròng rồi :) À hoá ra, hậu viện đầy ắp mỹ nhân của hắn là để thu lưu những cô gái lương thiện xinh đẹp số khổ. Hắn bỏ mặc các nàng, để cho các nàng lại tự thương mến lấy nhau. Cái này mình công nhận, mình rất thích tình cảm giữa các cô nương trong hậu viện của Mộ Cẩm.

Và hoá ra, cả đời này của Nhị công tử chỉ thật sự cưỡng ép đúng một người. Đó cũng chính là người đã khiến hắn vứt bỏ toàn bộ nguỵ trang để đối đầu với Thái tử, vì nàng mà tẩu hoả nhập ma, vì nàng mà suy sụp tàn phế. Hắn thừa hưởng cùng lúc sự kiêu ngạo ngang tàng của phụ thân, và sự phóng khoáng trung trinh của mẫu thân, là kẻ dường như sinh ra để làm việc lớn. Nhưng có ai ngờ, “đại cục” trong mắt hắn lại chính là một cô nương nho nhỏ, bình dị nhạt nhoà. Cho nên khi đối diện với Thái tử, Mộ Cẩm sẵn lòng nhận thua, bởi vì thiên hạ giang sơn là của Thái tử, còn một mảnh thiên địa của hắn chỉ đơn giản là nàng và đứa con mà hai người cùng nhau sinh dưỡng mà thôi.

Vậy đó, mình thật sự đã “sập bẫy” để đi từ căm ghét đến cảm mến đối với một nhân vật. Bởi vì sự đắp nặn độc đáo và chuyển biến tinh tế ấy, mình dành lời khen cho tác giả Giá Oản Chúc và cũng in đậm gạch chân lại: Mộ Cẩm là một trong những nhân vật có character arc thú vị nhất mà mình từng biết.

• Bạn Chanh – Giá Oản Chúc (❤❤)

Hiện đại, cường thủ hào đoạt, ngược trước sủng sau , HE

Tiếp tục với Giá Oản Chúc =)) Thiết lập nhân vật của bộ này cũng không hề tốt đẹp, nữ chính làm gái, nam chính là công tử ăn chơi đàng điếm, biến thái, vô pháp vô thiên. Tác giả vẫn tận dụng hết thế mạnh và đặc trưng của mình nhưng tình tiết không được mượt như , bởi nếu ở mình có cảm giác bị lay chuyển lúc nào không hay thì ở hoàn toàn có thể chỉ rõ turning point chính là chương 22 khi nam chính và nữ chính rơi xuống hang âm dương.

Chung Định từ chỗ mang Hứa Huệ Chanh theo làm trò tiêu khiển, làm công cụ cá cược với đám bạn không nên thân, bỗng nhiên lại bảo vệ cô, cứu mạng cô, chuộc thân cho cô, thu nhận cô rồi yêu cô. Đoạn sau đúng là ngọt đến ê cả răng khiến mình đọc lướt khá nhiều vì không còn thú vị nữa. Thú vị nhất có lẽ là cô hôn thê họ Thẩm của Chung Định thôi.

• Phù Lam – Giá Oản Chúc (❤❤❤)

Hiện đại, oan gia, hài hước , HE

Đã nhớ ra câu truyện mình từng drop và đọc nốt. Nam chính Lam Diệm, công tử nhà giàu, nghiện ma tuý nặng. Nữ chính Doãn Tiểu Đao, học võ từ nhỏ, được thuê làm vệ sĩ cho Lam Diệm.

Mình đã nghĩ sau khi đọc xong bộ này của Giá Oản Chúc mình phải ngừng lại thôi, chứ không thể tên nghiện nào cũng do bị người thân ép buộc, thật ra lại thuần khiết và giàu lòng trắc ẩn như Lam Diệm được =))))) Dù vậy quá trình cai nghiện sống không bằng chết, phải cai đến 2 lần của Lam Diệm cũng vẫn là một nét hiện thực mà mình muốn cộng điểm.

Điều độc đáo nhất của câu truyện này là nữ chính Doãn Tiểu Đao với tính cách như một nữ hiệp thời hiện đại. Do cách cô ấy được nuôi dạy, nhờ những người thân xung quanh cô ấy (mà Lam Diệm hay gọi là một đám đần haha) mà phẩm chất chính trực như Doãn Tiểu Đao, quả thật đáng quý.

Lam Diệm cũng là nam chính đầu tiên khiến mình công nhận sự “độc miệng” hài hước chứ không bị vô duyên =))))) Nên tóm lại, mình vẫn cho rằng Giá Oản Chúc là tác giả xây dựng nhân vật khá khéo léo, độc đáo… nghỉ 1 thời gian rồi đọc típ =)))

• Một nét son tình – Twentine (❤❤)

Cổ đại, giang hồ, HE

Tác phẩm đầu tay của Twentine và điều khiến mình quyết tâm đọc chính là dòng bình luận này của chị idlehouse: “… bạn sẽ gặp bao nhiêu ý tưởng và hình mẫu của nam chính đậm chất Twentine gộp lại trong La Hầu mà sau này, Twentine sẽ khai thác thêm trong những nhân vật nam chính mà bạn đọc khắp nơi yêu thích. Cùng với sự dịu dàng tiếc thương, khâm phục và lưu luyến của nữ chính đặt lên người đàn ông của lòng mình, người mà không ai đoái hoài đến, không ai muốn đụng vào, nhưng bản thân họ đã từng có một quá khứ oanh liệt, đầy cống hiến.”

Cái “chất” kia thật sự là điều mà mình cực kỳ công nhận ở Twentine cho dù về mặt tình cảm thì mình không hẳn mê bả =)) Chỉ là ở bộ này mình có chút không thích nghi được với thiết lập của truyện, thiết lập mà nam nhân đến tuổi ở trong nhà đợi gả còn nữ nhân thì làm kinh thương, tòng quân đánh giặc… :D Cái này chắc do mindset của mình chưa đủ cởi mở, cho nên đó cũng là một rào cản để mình cảm nhận câu truyện này.

{Đọc ở đây nhé}

• Ký Linh – Nhan Lương Vũ (❤❤❤+)

Cổ đại, huyền huyễn, hoan hỉ oan gia, HE

Được giới thịu cho bộ này cũng lâu lâu rùi mà thấy là huyền huyễn tu tiên nên ngại ngần chưa đọc. Hic giờ thì tui hối hận rồi muốn tìm truyện tương tự để đọc ạ :)))))

Nữ chính Ký Linh khiến mình không thể không thích nàng. Tính cách chính trực nhưng thấu tình đạt lý. Nàng tâm niệm thưởng thiện phạt ác, thiên hạ thái bình, nhưng cũng không hề áp đặt niềm tin của mình lên người khác. Không có định kiến thân phận, không than trách số mệnh. Cảm giác như bất kỳ ai gặp cô nương này đều sẽ bị nàng “tẩy não” bằng sự ngay thẳng và lương thiện của nàng. Nam chính Đàm Vân Sơn lại càng là guuuuuuu của mình. Giống như Ký Linh cô nương, thực sự thích chàng bởi vì chàng “phong nhã”, bởi chàng túc trí đa mưu, tuy có chút vô tâm vô phế nhưng lại rất đáng yêu hiuhiu

Bộ tứ đánh quái còn có thêm Phùng Bất Cơ, Bạch Lưu Song, và sự trợ giúp từ xa của thượng tiên Nam Ngọc, một tổ hợp đầy bất ổn nhưng lại cực kỳ ăn ý, gắn bó với nhau, cho mình cảm giác thích thú giống như hồi đọc nhưng lại càng đáng yêu hơn vì có thêm loveline của cặp đôi Ký Linh – Đàm Vân Sơn vậy. Từ oan gia cho đến lúc mắt đi mày lại, từ một mối “duyên cạn” cho đến lúc dù không có tim thì từng hạt tinh phách trong cơ thể cũng đều biết vì nàng mà động lòng :”>

Muốn tác giả viết thêm ngoại truyện vì mình tin Ký Linh cô nương sẽ không vì có được tiên tịch mà chôn chân ở đảo Bồng Lai, Trường Nhạc tiên nhân cũng vậy =))) Hai người này sớm muộn cũng sẽ kéo nhau xuống trần bắt quái tiếp thui _

• Đôi lần gặp, lỡ bén duyên – Minh Nguyệt Thính Phong (❤❤❤)

Cổ đại, trinh thám, sủng, HE

Một bộ không chỉ dài về dung lượng mà còn dài dòng về cả các diễn đạt ỗi sợ hãi những đoạn hội thoại dài cả gang tay…

Nhưng chung qui lại mình vẫn đánh giá đây là một bộ khá ổn về tình tiết và cả nhân vật. Đại cô nương An gia An Nhược Thần bị cha ép gả để đổi lấy lợi ích bèn 3 lần trốn nhà đào hôn, cả 3 lần đều vô tình đụng phải Long tướng quân Long Đằng. Đến lần cuối cùng nàng nửa sống nửa chết bò từ An phủ ra, Long Đằng đã thu nhận nàng đồng thời cũng “thu nhận” mớ rắc rối liên quan đến mật thám ngoại bang mà nàng chẳng may liên quan vào.

Sau đó là câu chuyện truy tìm manh mối về mật thám, phá án, xây dựng thế lực, đàm phán hoà bình,… Long đại tướng quân từ chỗ cưu mang, dẫn dắt, chỉ điểm, rèn luyện đã phải lòng An cô nương rồi biến nàng trở thành phu nhân tướng quân của mình. An Nhược Thần là một cô nương thông minh và bản lĩnh, rất xứng đôi với Long đại. Tuy nhiên nếu so ra thì mình thấy cặp đôi phụ Tiết Tự Nhiên – An Nhược Hi cũng thú vị không kém :))

• Trường Ninh tướng quân – Bồng Lai Khách (❤❤❤)

Cổ đại, cung đình hầu tước, tiền hôn hậu ái, HE

Bồng Lai Khách có bộ cực kỳ nổi nên mình cũng đọc cho biết nhưng đến bộ này rồi mình lại tự hỏi, viết được bộ như này tại sao còn viết 1 bộ như chi vậy tác giả đại nhân ơi =))))) mới là một bộ đủ sức khiến mình muốn tìm tiếp nhưng truyện khác của cùng tác giả để đọc thêm.

Nhiếp chính vương Thúc Thận Huy cầu hôn nữ tướng quân Khương Hàm Nguyên để tạo mối giao tình giữa hoàng gia và quân đội, trải đường cho Thiếu đế tương lai nắm chắc giang sơn bờ cõi. Một cuộc hôn nhân vốn dĩ có thể dùng lợi ích để trao đổi rạch ròi từng chút một, nhưng Thúc Thận Huy lại thật sự mang lòng tương kính, quyết tâm gắn bó lâu dài với người con gái ấy để bước vào. Lòng nàng tỉnh táo, tâm nàng chỉ hướng về quân doanh, trong khi hắn lại vì nàng mà hết lần này đến lần khác vượt quá giới hạn. Không ngừng thăm dò lẫn nhau rồi lại tổn thương nhau, chia xa rồi mới biết hoá ra thiếu niên lang trong lòng nàng, lại chính là hắn năm mười bảy tuổi.

Mình đặc biệt thích mối quan hệ giữa Thúc Thận Huy và Thiếu đế Thúc Tiển. Vừa là người thân vừa là thầy trò, trên hết, lại là quân thần. Thích cái cách tam hoàng thúc vừa dạy dỗ vừa bảo bọc thằng cháu báo đời, đến cuối cùng lại dùng chính bản thân mình để dạy cho nó bài học lớn nhất về lòng người khi ngồi trên ngôi cao.

• Vãn Thiền – Hạnh Dao Vị Vãn (❤❤)

Cổ đại, huyền huyễn, tiên hiệp, HE

Một cô nương nho nhỏ ở trấn Nam Hà hẻo lánh đang an an ổn ổn sống qua ngày với bốn người cha mẹ nuôi tàn tật, mỗi ngày lén đến tửu lâu nghe nhạc sư mà nàng ái mộ đánh đàn. Bỗng một ngày nàng phát hiện ra cha mẹ mình đều là cao thủ, nhạc sư mình ái mộ cũng không tầm thường, mà bản thân nàng cũng mang một thân phận li kỳ.

Mình thích ý tưởng xây dựng 2 nhân vật chính của tác giả. Với Yến Hạ là quá trình nàng trưởng thành từ một cô nương ngây thơ cho đến thủ lĩnh dẫn dắt Ngũ Đạo nhưng vẫn không hề mất đi sơ tâm của mình. Với Minh Khuynh là sự đa diện nửa chính nửa tà nhưng ý chí chàng kiên định, tấm lòng chàng đầy chính trực.

Cốt lõi là vậy nhưng cảm thấy tác giả triển khai không được tốt lắm, lúc cảm thấy hơi bị hụt, lúc lại cảm thấy quá dài dòng.

• Không tỉnh – Nhất Độ Quân Hoa (❤❤❤❤)

Cổ đại, huyền huyễn, hài hước, HE

Liệu đây đã phải là “best of NĐQH” đối với mình chưa nhỉ hiuhiu vì mình thật sự là thích bộ này quá chừng à :))))))

Nữ chính Hoàng Nhưỡng từng là tông chủ phu nhân của đệ nhất tiên môn thời bấy giờ, phong quang vô hạn. Nhưng nàng bị hãm hại biến thành xác sống, không cử động không nói năng, bị ném trong xó ngục suốt mười năm ròng. Cho đến khi có người trộm nàng đem ra – Giám chính Ti thiên giám Đệ Nhất Thu. Ôi mình thật sự thích hình tượng này vô cùng. Một hoàng tử bị ruồng bỏ, có thiên phú về chế tạo đúc khí, tự mình lập thân trở thành Thủ tác đại sư đồng thời đứng đầu Ti thiên giám. Hắn thông minh, khắc kỷ, nhưng cũng rất biết tiến lùi, không ngại dùng thủ đoạn. Với Hoàng Nhưỡng cực kỳ dụng tâm, hay ghen tuông vặt vãnh đáng iu nhưng đối mặt với đại sự lại không hề mù quáng. Chỉ cần nàng ở bên hắn, Đệ Nhất Thu cũng chẳng màng quá khứ trăm năm của nàng với người kia.

Hoàng Nhưỡng được ban cho 4 lần trở về quá khứ trong 4 giấc mơ. Lần thứ nhất, nàng cắt đứt mối duyên cũ, thống khoái báo thù. Lần thứ hai, nàng khổ luyện để trở nên ưu tú, một lần nữa báo thù rửa hận, với người cũ cho dù sớm chiều ở bên cũng không còn một chút tư tâm, lại bắt đầu nhen nhóm để tâm đến “tên chó” Đệ Nhất Thu mà nàng từng bỏ lỡ. Khoảnh khắc giấc mộng thứ hai tan vỡ là khi nàng nhìn rõ lòng mình hướng về đâu. Lần thứ ba nhập mộng, nàng liền dùng mọi cách để đến bên Đệ Nhất Thu ngay từ đầu.

Mình khá thích ý tưởng mỗi giấc mộng của Hoàng Nhưỡng đều sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến hiện thực, nhưng không thích chi tiết những người sống lại từ trong mộng phải từ bỏ sinh mạng để “thiên đạo tự chữa lành” ở đoạn cuối. Tựu chung lại, NĐQH ở bộ này viết cực kỳ hợp ý mình, văn phong hài hước tự nhiên đọc đến là vui vẻ, nhân vật thì yêu thích mãi không thôi hiuhiu

{Đọc tại nhà trên cây}

• Đệ nhất sủng – Nhất Độ Quân Hoa (❤❤❤)

Cổ đại, huyền huyễn, hài hước, HE

Nhất Độ Quân Hoa lại một lần nữa tạo nên câu chuyện mà mình cảm thấy cực kỳ thú vị khi kết hợp plot tu tiên vào bối cảnh “phản địa đàng”, đặc biệt là yếu tố về mối quan hệ sen – boss giữa con người và thú cưng thời hiện đại cũng được đưa vào một cách hài hước, đáng yêu =))))))))

Tất nhiên, truyện của bà Bông không thể nào chỉ có hài hước và đáng yêu được. Nữ chính Vấn Thuỷ nguyên thân là một con chó trắng, được Thiên Ấn chân nhân cứu giúp nên luôn tâm niệm phải tu luyện để phi thăng và gặp lại ân nhân. Nhưng thế giới sau khi phi thăng lại hỗn loạn và tàn nhẫn, nơi mà bản năng sinh tồn được đề cao hơn cả tiên phong đạo cốt gì gì đó. Thiên Ấn chân nhân của nàng cũng trở thành một Hàn Thuỷ Thạch phải chém giết để sinh tồn, hai tay dính máu. Nhưng chỉ Hàn Thuỷ Thạch biết, Vấn Thuỷ từ lâu đã là tâm ma của hắn. Chỉ vì một thoáng khinh hồng khi hình bóng nàng hoá thành người lọt vào mắt hắn, khiến hắn trầm mê, không cách nào thoát được.

Tuy rằng có nhiều tình tiết khá là phức tạp cẩu huyết, kiếp trước kiếp này, hồn này hồn kia, nhưng gần như tất cả đều được hoá giải bằng trí thông minh loài chó vô cùng đơn thuần thẳng thắn của Vấn Thuỷ. Một con chó lãnh đạo cả vạn thú học chữ học số, giải phóng cho một con rồng, cũng bảo vệ cả đám người tự cho mình là cao siêu kia… thật sự là đỉnh :))))

• Chuông bạc huyết tế – Mạc Tây Kha (❤❤)

Cổ đại, huyền huyễn, hài hước, HE

Nữ ma đầu Cố Kinh Mặc không biết chữ nên đọc nhầm đơn thuốc thành phải tìm một hoà thượng để song tu =)))))) mà chẳng may “hoà thượng” bị nàng bắt về ấy lại chính là Huyền Tụng – Già Cảnh thiên tôn năng lực đứng đầu tu chân giới.

Mình khá thích câu chuyện này ở điểm, Cố Kinh Mặc lại vừa khéo hoá giải được tâm ma của Huyền Tụng. Vướng mắc vì tấm lòng chính trực của mình bị phản bội, lại vừa khéo gặp được một người không quan tâm thế gian nhìn nhận nàng ra sao, chỉ làm những việc không thẹn với lòng, hết mực che chở cho những người từng yếu ớt giống như nàng.

• Như Ý Xuân – Chanh Dữ Bạch (❤❤❤)

Cổ đại, hào môn thế gia, tiền hôn hậu ái, HE

Plot khá quen thuộc khi Tân đế lên ngôi muốn dẹp bớt vây cánh của các thế gia thâm căn cố đế, nên sẽ luôn có một vị quan sát phạt là cánh tay đắc lực xuất thân bần hàn – Tầm Lại. Nữ chính Thịnh Lộ Yên là tiểu thư thế gia bị hoàng đế tứ hôn với Tầm Lại, mối hôn sự mà người người cho rằng nàng đang nhảy vào hố lửa vì hắn chính là cái gai trong mắt phụ thân nàng. Mà không ai biết rằng chính Thịnh Lộ Yên cũng muốn thoát li khỏi gia đình, lật đổ phụ thân và kế mẫu vì cái chết của mẹ nàng năm xưa.

Mình cảm thấy cho dù là bị tứ hôn với cô nương từ phe địch nhưng Tầm Lại đối với mối hôn sự này, đối với cô nương mà bản thân cưới hỏi đàng hoàng qua cửa, vẫn thực sự tôn trọng không một chút coi nhẹ nàng. Thịnh Lộ Yên từ chỗ đề phòng và cảnh giác đã dần dần hiểu được con người Tầm Lại, chính là người mà nàng có thể dựa dẫm, có thể che chở cho nàng khỏi thế lực của phụ thân.

Tình tiết truyện với mình thì hơi thiếu kịch tính nhưng đọc cũng khá dễ chịu. Đôi phu thê cũng rất dễ thương. Nói chung là 1 bộ đọc ổn ạ.

• Một đêm gió lộng khắp biên quan – Nhàn Vũ (❤❤)

Cổ đại, chiến tranh, thanh mai trúc mãi, oan gia hoan hỉ, 3S, HE

Nhảy hố sau khi đọc plot nam chính nữ chính là 2 vị tướng quân trẻ tuổi bị hoàng đế tác hợp thành phu thê. Ngoài mặt thì đối nghịch nhưng thật ra đã âm thầm làm partner-in-crime từ thời niên thiếu rồi. Vì Thẩm Tầm và Tạ Cẩn cùng chung lý tưởng bảo vệ biên quan nước nhà nên với đối phương là thực lòng tôn trọng và luôn sẵn sàng tương trợ khi cần.

Vậy rồi tân hôn xong tự nhiên câu chuyện nó “sắc” lăn đùng ngã ngửa, mà mình đi tìm thêm review mới thấy mọi người bảo bộ này là H văn =))))) Mặc dù tình tiết gom lại thì cũng ổn đấy nhưng mấy đoạn H làm mất tập trung quá :D

• Cẩm Đường Xuân – Cầu Chi Bất Đắc (❤❤❤)

Cổ đại, cung đình hầu tước, sủng, HE

Mình rất thích cách thiết lập nhân vật của nam chính Trần Thúc. Hắn từng là cô nhi của một thế gia suýt chút nữa đã diệt tộc trong tay triều đình, khó khăn lắm mới nhặt được mạng về và sau bao nhiêu năm nỗ lực, hắn trở thành Kính Bình hầu nắm giữ một phương.

Thời điểm Trần Thúc gặp lại Đường Ngọc – cháu gái của vị ân nhân năm xưa, là cô nương mà hắn luôn tâm niệm trong lòng suốt nhiều năm, đó là khi kế hoạch mưu phản của hắn và đại ca hắn đang ở những bước cuối cùng. Bởi vậy mà Trần Thúc đã buộc phải án binh bất động để nàng được thả khỏi cung an toàn.

Cũng bởi vậy mà trong ấn tượng của Đường Ngọc, Kính Bình hầu là nam nhân lạnh nhạt âm trầm mà nàng gặp ở dịch quán, một đêm thân mật ấy với nàng như giấc mộng hoang đường. Rồi trên đường trở về quê nhà Bình Nam, truyền đến tai nàng là tin hắn dẫn quân tạo phản, phò tá Tân đế lên ngôi, là kẻ sát phạt lại túc trí đa mưu. Nhưng lắc mình một cái, hắn xuất hiện trước cửa nhà nàng ở Bình Nam, đó mới chính là con người thật của hẳn, một Trần Trường Doãn ôn hoà bình đạm, gần gũi ân cần lại thích bông đùa.

Mình đặc biệt ưng Trần Thúc ở 1 điểm, đó là hắn cực kỳ tôn trọng trưởng bối. Trần Thúc hiểu rằng bản thân hắn và Vạn châu của hắn được như này hôm nay là nhờ các vị trưởng bối che chở, rèn giũa. Bởi vậy mà trước mỗi quyết sách lớn, Trần Thúc đều bàn bạc với các thúc bá, mỗi năm đều đi thăm các thúc bá, đưa cả thê nhi đến gặp. Một người như vậy, mỗi bước đi đều cẩn trọng vững vàng. Hắn biết rõ hắn muốn điều gì, xưng hầu xưng đế sẽ chỉ là lựa chọn khi hắn bị bức vào đường cùng mà thôi. Còn thực ra, hắn là một vị hầu gia rất mực bình dị gần gũi với người dân Vạn châu. Và cả với quận Bình Nam giờ đây đã trở thành đất phong của hắn, Trần Thúc vẫn tự nhận mình là “con rể Bình Nam” đó thôi =))))))

Tiếc là bản edit hơi non tay nên đọc không được mượt, nếu không thì Trần Thúc sẽ giống như Tạ Dung Dữ của , là một hình mẫu nam nhân cổ đại chuẩn mực mà mình yêu thích.

• Giả thành thân xong, vương gia tâm cơ mất trí nhớ – Trác Ngọc Lang (❤❤❤)

Cổ đại, linh dị, cung đấu, HE

Bộ truyện với cái tên như teenfic mà nếu không phải được giới thịu chắc mình đã bỏ qua mất rồi =))))

Hoàng cung ngày ngày diễn ra minh tranh ám đấu, giành giật sủng ái cũng là nơi tích tụ oán khí, sinh ra nhiều yêu ma quỷ quái nhất. Bởi vậy mà Nguyên Tư Trăn thân là nữ đệ tử đạo gia, nàng rất muốn tiếp cận để hàng yêu trừ ma, tích luỹ công đức. Nhờ nhân duyên một lần giải cổ độc cho Tấn vương Lý Hoài, nàng cùng hắn ký khế ước kết thành phu thê giả, đến khi hắn trở thành Thái tử hoặc nàng công đức viên mãn thì đôi bên giải tán.

Nhưng không ngờ giữa chừng Lý Hoài đột nhiên muốn huỷ bỏ khế ước, còn định trừ khử nàng để bịt miệng. Chỉ là sự chưa thành thì hắn liền bị đập đầu mất trí nhớ, mệt cho Nguyên Tư Trăn còn chưa ra được khỏi thành đã bị gọi trở về diễn tiếp vai Vương phi này =))))) Lý Hoài sau khi mất trí nhớ thì trở nên cực kỳ ngây thơ trong chuyện nam nữ, da mặt lại mỏng, thường xuyên bị Nguyên Tư Trăn trêu đùa, mà chính hắn cũng dần tin tưởng vào “chân ái” giữa hai người mà nàng thường treo bên miệng.

Tình tiết truyện xoay quanh những vụ án quái đản, do yêu ma hoặc con người lợi dụng tà thuật làm ra. Các manh mối dần dẫn đến một sự mưu tính liên quan đến ngôi cửu ngũ chí tôn, cũng liên quan trực tiếp đến Lý Hoài, mà Nguyên Tư Trăn lại vừa vặn là người có thể hoá giải thế cục ấy. Các tình tiết có thắt có mở, có tiền căn hậu quả, có twist khá là hấp dẫn. Đan xen với đó là quá trình nam nữ chính từ hư tình giả ý cho đến khi nhận ra tấm lòng chân thật dành cho đối phương, cũng rất thú vị. Nguyên Tư Trăn thông minh hoạt bát, Lý Hoài thì trầm ổn chính trực, giữa hai người còn có nhân duyên sâu xa, cùng nhau hoá giải sát cục, gặp dữ hoá lành, cuối cùng viên mãn bên nhau.

• Đệ nhất mỹ nhân thành Trường An – Phát Đạt Đích Lệ Tuyến (❤❤)

Cổ đại, trùng sinh, hào môn thế gia, HE

Truyện kể về 3 tỉ muội Thẩm gia là mỹ nhân nức tiếng kinh thành nhưng số phận trắc trở. Đại tỷ Thẩm Nhiễm gả thấp, nhị muội Thẩm Dao bị phong làm công chúa hoà thân, tam muội Thẩm Chân chưa kịp gả đi thì cả nhà bị khép tội, trong một đêm từ tiểu thư khuê các bỗng tứ cố vô thân, lại phải gánh món nợ hoang đường. Vào lúc nàng đang chật vật giữ mình thì rơi vào tay thiếu doãn Kinh Triệu phủ Lục Yến, bị hắn ép làm ngoại thất, mà sở dĩ Lục Yến giữ nàng bên mình là do câu chuyện từ kiếp trước của họ hàng đêm hiện lên trong giấc mơ của hắn.

Không thích lắm cách tác giả miêu tả vẻ đẹp của nữ chính lúc nào cũng có chút gợi dục, thế nên tình cảm nam chính dành cho nữ chính cứ làm mình thấy gai gai. Chỉ đồng tình rằng chính Lục Yến cũng nhận ra, mối quan hệ của họ xuất phát điểm không hề tốt, hắn đã không cho Thẩm Chân sự tôn trọng và danh phận ngay từ đầu nên về sau điều đó mãi mãi trở thành vướng mắc trong lòng nàng.

So ra thì mình thích cặp đôi phụ Thẩm Nhiễm và Chu Thuật An hơn. Hắn là một kẻ xuất thân bần hàn thi đỗ Trạng Nguyên, lên đến vị trí Đại Lý Tự khanh, là sủng thần của Hoàng đế, người như vậy chắc chắn trí tuệ và thủ đoạn có thừa. Hắn ái mộ nàng từ khi còn chưa có công danh, lại phải nhìn nàng gả thấp cho kẻ khác. Đến khi Thẩm gia sụp đổ, trượng phu trở mặt với nàng, Chu Thuật An mới không kìm chế được mà tiến đến, trong tối ngoài sáng dùng mọi thủ đoạn để đoạt lấy Thẩm Nhiễm. Mối quan hệ tư tình danh bất chính ngôn bất thuận, vừa tội lỗi vừa mê hoặc, vừa cưỡng ép lại vừa trao đổi đẩy đưa giữa hai người này thật sự rất thú vị. Tự tay Chu Thuật An viết thư hoà li và tố cáo chồng cũ cho nàng, rồi lại tam môi lục sính đến cầu thú nàng lần nữa. Đại Lý Tự khanh công chính nghiêm minh, chắc cũng chỉ có một tâm ma, một chấp niệm, một ngoại lệ duy nhất, là nàng.

Ở ngoại truyện kiếp thứ 3 khi Chu Thuật An (ở kiếp thứ nhất) được trọng sinh, dựa vào trí tuệ ấy và còn nắm trong tay cả sự tình kiếp trước, Chu Thuật An đã có thể đường đường chính chính đưa Thẩm Nhiễm đến bên mình.

• Sư huynh cho muội mượn nội đan nhé – Thiển Dạ Bạch (❤❤❤)

Cổ đại, huyền huyễn, hoan hỉ oan gia, HE

Một câu chuyện đáng yêu và cảm động khiến mình thấy tiếc vì sao tác giả không viết thêm vài ngoại truyện nữa :(( Phần mở đầu vừa hài hước lại gây tò mò, đến khi nữ chính bắt đầu vào lại kiếp trước thì tình tiết có hơi chậm chạp buồn ngủ xíu, nhưng đến đoạn cuối khi các đầu mối liên kết lại thì thú vị đến mức đọc không muốn dừng.

Phinh Phinh là một chiếc bình sứ không hiểu vì sao lại nuốt phải nội đan của Tam điện hạ Tinh Trầm trên Cửu Trung Thiên, một đường phi thăng thành tiên nữ. Bởi vậy nàng bị hắn ép phải kè kè bên cạnh, ngày ngày bắt nạt sai sử nàng cho đến khi tìm ra cách trả lại nội đan cho hắn. Khoảng thời gian hai người ầm ĩ với nhau, sau này mới biết đó lại là những năm tháng dịu dàng nhất. Rời khỏi núi Lưu Ba bước vào nhân gian, những thiếu niên thiếu nữ lần đầu nếm trải vui buồn sướng khổ của đời người, cũng trải qua những khoảnh khắc tuyệt vọng lực bất tòng tâm.

Khoảng thời gian đó, Tinh Trầm không cho Phinh Phinh biết hắn khổ sở đau đớn ra sao khi thân thể không có nội đan, mà nàng cũng không biết chính mình đang mang trên thân một âm mưu huỷ diệt Tinh Trầm. Cứ như vậy phải lòng nhau, rơi vào một mối duyên không biết là may hay rủi.

Những đứa trẻ vì ân oán của đời trước mà bị đẩy vào hiểm cảnh, nhưng may mắn thay vẫn có một người trưởng bối như A Phụ, dốc cả tính mạng để trải một con đường thoát thân cho đám trẻ, bù đắp lại mọi lỗi lầm.

{Bản edit dễ thương của nhà Alanfox}

• Xuyên thành chị dâu của nữ chính trong truyện ngược – Tương Nguyệt Khứ (❤)

Cổ đại, xuyên sách, điền văn, HE

Háo hức đọc đoạn đầu, Cố Diệu xuyên sách trở thành chị dâu của nữ chính truyện ngược Từ Ấu Vi, nam chính bạo quân vì muốn chiếm được nàng mà hại cả Từ gia thê thảm. Nhưng khi Cố Diệu xuyên vào, nhờ kĩ năng sinh tồn ở mạt thế của nàng mà cứu người Từ gia một mạng, đưa họ trốn khỏi sự truy sát của triều đình.

Văn án nói, ngược văn mà biết chỉnh sửa một chút sẽ trở thành một câu truyện ngọt ngào. Nhưng tác giả chỉnh một phát đang từ bỏ trốn, sinh tồn, đồng cam cộng khổ thành điền văn, dưỡng sinh văn, mỹ thực văn thì mình lại thấy chán :( Rồi cả quá trình biến quân triều đình thành quân nhà mình, khởi binh đoạt ngôi rất đỗi ngu ngơ và sảng khiến mình hết hy vọng với bộ này luôn.

Tiếc cho cảm giác thú vị lúc ban đầu khi Cố Diệu cõng Từ Yến Chu đi cầu y trong đêm, khi ấy hai người thậm chí còn chưa bái đường. Cố Diệu vì cảm mến tấm lòng của Từ Yến Chu với dân với nước nên nhất định muốn hắn sống, còn Từ Yến Chu lại áy náy với nàng, bảo nàng vứt hắn lại bên đường rồi tự mình chạy đi… Trời ơi mở đầu vốn dĩ hấp dẫn như dzậy màaaaaa

• Ab initio – Trần Chi Dao (❤❤❤+)

Hiện đại, luật pháp, oan gia hoan hỉ, HE

Cỡ này mới đủ kéo tui về đọc hiện đại hiuhiu

Nam chính Đường Ninh là con cháu của cặp đôi trong , của vị “luật sư côn đồ” Đường Cạnh. Tất nhiên bây giờ nhà họ Đường đã trở thành gia tộc 4 đời làm nghề luật.

Đường Ninh thật sự là con nhà nòi nhưng anh không tán thành cách làm việc của bố, cũng vì những ngày đau ốm cuối đời của mẹ mà trở nên xa cách với bố hơn. Đường Ninh theo đuổi chuyên ngành luật hình sự, có chí hướng và nguyên tắc làm việc của riêng mình. Anh không từ chối những ưu thế mà nền tảng gia đình đem lại cho mình, nhưng cũng rất kiên trì muốn được tự do làm án mà không phải chịu sự chi phối của bất kì ai. Bởi vậy mà có Lập Mộc – một văn phòng luật hình sự nhỏ xíu tập hợp những “công nhân pháp luật” chẳng ai giống ai.

Mình rất thích cách Trần Chi Dao xây dựng nên những vụ án xoay quanh Lập Mộc. Mỗi case dù lớn dù nhỏ nhưng cực kỳ đa dạng, đều là một khía cạnh khác nhau của luật hình sự, đều rất đời và đều có những đạo lý riêng, cũng phù hợp với hoàn cảnh hơn 30 tuổi mới bắt đầu làm luật sư thực tập của nữ chính Dư Bạch.

Cô từng học nghiên cứu sinh chuyên ngành hình sự nhưng sau đó lại theo tư bản đi làm thu mua & sáp nhập mất mấy năm. Khoảng thời gian đó cô mải mê làm việc, kiếm tiền, cũng có “bạch nguyệt quang” của riêng mình, chỉ là vẫn không thể thoát khỏi dây dưa cùng khắc tinh Đường Ninh kia. Cho đến khi cô đặt dấu chấm hết với tâm tư nho nhỏ của mình, mới là khi hai người họ thật sự bắt đầu. Đúng vào lúc Dư Bạch nản lòng với những tính toán lợi ích của tư bản, Đường Ninh lại kéo cô về làm hình sự cùng anh, làm những vụ việc liên quan đến con người. Bởi vậy từng vụ án của Lập Mộc đều là những “bài tập” cho Dư Bạch, đồng thời khắc hoạ nên một Đường Ninh thông minh, mạnh mẽ, khôn ngoan và chính trực mà trước giờ cô chưa từng nghiêm túc nhìn nhận anh. Mình hiểu được sự xúc động của Dư Bạch vào lúc cô thuật lại từng vụ án trong bài thi nói, bởi những cảm xúc ấy là điều mà khi làm việc với đồng tiền không thể nào có được.

Lúc mới bắt đầu nhảy hố, Cụt đã bảo mình là “truyện hơi dài mà tuyến tình cảm hơi ít nha bạn”, nhưng thật sự loveline của với mình là không có gì để chê :”> Ưng lắm í chời ơi như vậy là vừa đủ, vừa đẹp, vừa thích ý. Giống như Dư Bạch từng tổng kết, phải có những dây dưa và tan hợp suốt những năm tháng tuổi trẻ đó, thì mới có hai người họ của bây giờ. Bấy nhiêu va vấp, nông nổi và bối rối ấy, đổi lại được một Đường Ninh kiên trì và nồng nhiệt, chờ cho đến khi cô gái của anh nhìn rõ lòng mình; đổi lại được một Dư Bạch “cho dù anh vứt bỏ chính mình, em cũng không vứt bỏ anh”. Đôi bên đồng lòng, gia đình vun vén, quả thực là mĩ mãn không còn gì để chê, relationship goal thật sự mà hehe

{Cụt dịch, 10 đỉm}

• Vẫn còn rung động – Quất Nhục (\)

Hiện đại, trinh thám, gương vỡ lại lành, HE

Quyết tâm níu kéo duyên phận với hiện đại mà níu không nổi… Cố tình chọn 1 bộ hội tủ đủ thể loại mình thích, trinh thám nè, gương vỡ lại lành nè, nhưng truyện này nhạt quá mí bà à…

• Động xuân tâm – Cố Liễu Chi (❤❤)

Cổ đại, nữ truy, cung đình hầu tước, HE

Cũng là nữ truy nhưng Cố Liễu Chi lại viết ra một bộ khiến mình chỉ muốn đọc lại hic, mà thậm chí bộ này còn được viết sau vì có cameo “Lục trung thư tiền triều” trong lời phu tử. Huhu nhớ Lục trung thư quá đây nè :((

Nói chung là thiết lập của bộ này bị sảng :D Nữ chính ngã đụng đầu rồi coi mình là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết kỳ lạ nàng ta đang đọc mà yêu nam chính. Đến nỗi tự nam chính cũng thắc mắc là tình cảm ấy hoàn toàn không có ký ức, không có cơ sở thì nàng ta làm sao mà có. Haha chỉ đơn giản là nàng ta bị đụng đầu thôi quí vị =)))))))

Nam chính Nguyên Sách có 2 thân phận tạo nên tình huống mâu thuẫn rằng tình cảm của nữ chính Khương Trĩ Y rốt cuộc là dành cho thân phận nào của hắn. Đáng lẽ là thiết lập này rất hay ho đấy, huynh đệ song sinh nhưng chỉ 1 người được sống dưới ánh mặt trời. Huynh trưởng ở kinh thành giả vờ làm công tử ăn chơi trác táng, âm thầm nghiên cứu binh thư sách lược. Đệ đệ bị ném đến biên cương, lăn lộn thực chiến trong quân ngũ từ nhỏ. Hai anh em chỉ có một khoảng thời gian ngắn cùng nhau tác chiến sau đó huynh trưởng bỏ mạng sa trường, đệ đệ lấy thân phận anh trai trở về kinh thành tính nợ với kẻ thù.

Phải đến lúc nam chính nữ chính hết bị sảng, Nguyên Sách khám phá ra động cơ của Trĩ Y và Trĩ Y hết bị đập đầu vào cửa thì câu truyện mới trở nên thú vị hơn hẳn, nhưng với mình như vậy cũng là quá muộn để chấm điểm cao cho bộ này rồi :)

Một loạt tình tiết về cuối đều cực kỳ hay: Khương Trĩ Y cùng hộ vệ thủ thành chống lại phản quân; Quận chúa đồng ý đi hoà thân, không muốn thiếu tướng quân bách chiến bách thắng phải vì nàng mà tước vũ khí đầu hàng; nhưng không ngờ hắn vậy mà lại dám giết sạch sứ đoàn để cướp dâu ngay tại địa giới hai nước; Nguyên Sách hợp mưu với Tứ hoàng tử để gánh tội mưu sát vua, trải đường cho Tứ hoàng tử lên ngôi, đổi lại hắn có cơ hội lấy lại thân phận thật và trở về Huyền Sách Quân một lần nữa,…

Mình vừa đọc vừa nghĩ, tác giả đại nhân à, sao từ đầu hông viết vậy đi ạk :))))) Như vầy nè:

“Thiếu tướng quân muốn cho Quận chúa một lễ thành hôn long trọng hoàn chỉnh, không để nàng phải chịu chút ấm ức nào. Nhưng hôm nay, so với những thứ lễ tiết chỉ để cho người ngoài xem đó, Quận chúa càng hy vọng rằng, sau hôn lễ này, khi Thiếu tướng quân trên chiến trường lao vào tử địa, có thể nhớ rõ thê tử của hắn đang ở cách xa ngàn dặm, chờ hắn trở về.”

• Người khôn ai rơi vào bể tình – Trần Chi Dao (❤❤❤+)

Hiện đại, luật pháp, HE

Trần Chi Dao tiếp tục mang đến một câu chuyện tuyệt vời trong lĩnh vực sở trường của chị ấy và lần này là góc nhìn từ Luật hôn nhân & gia đình.

Trong , Trần Chi Dao định nghĩa và khắc hoạ hôn nhân như một mối liên kết vi diệu nhất giữa con người với con người, từ hai cá thể độc lập trở nên gắn bó cả về tình cảm, lợi ích và trách nhiệm. Mình khá thích cách dẫn truyện của mỗi case khi tác giả mở đầu bằng cách đưa người đọc đến một thời điểm mang tính quyết định trong mối quan hệ của 2 nhân vật chủ thể, đó có thể là ngày đầu họ gặp nhau, là khoảnh khắc họ tỏ tình, hoặc đêm trước đám cưới,…

Giống như cái tên rất thực tế của câu truyện này, nhân vật nam chính – Tề Tống, 35 tuổi, luật sư chuyên giải quyết tranh chấp nhưng lại không hoà giải được với quá khứ của chính mình, anh giúp khách hàng đối mặt với mâu thuẫn nhưng bản thân lại là người mang hội chứng rối loạn nhân cách né tránh. Một Tề Tống độc lập, khôn ngoan, điềm tĩnh, tỉnh táo trong công việc, đối lập với một Tề Tống không muốn kết hôn, không dám hứa hẹn, không có niềm tin vào bản thân. Bởi vậy, cũng dễ hiểu khi anh bị thu hút bởi sự thông minh, từng trải và tính cách có phần thánh mẫu của Quan Lan. Luật sư Tề dường như là một single man không gì vướng bận nổi anh, trong khi cô giáo Quan vừa hay lại là một người phụ nữ ôm đồm quá nhiều gánh nặng mà anh không thể lý giải. Từ một lần chịu thiệt trước cô, một lần giải vây cho cô, một lần hẹn hò cùng cô, rồi dần dần trở thành cô dẫn dắt anh làm những vụ án vụn vặt nhưng rất đời, đổi lại anh giúp cô nhận những vụ việc thật sự ra tiền.

Hai người bước vào một mối quan hệ yêu đương tỉnh táo và trưởng thành, không ràng buộc đối phương, cũng đồng ý rằng tình yêu chưa bao giờ là ưu tiên số 1. Nhưng mình cảm nhận được cả hai dần dần thay đổi theo mỗi lần cùng nhau làm án, những câu chuyện của các đương sự cũng dẫn dắt họ mở lòng với nhau, thấu hiểu nhau, bao dung nhau và dựa dẫm vào nhau. Mình rất thích phương thức giao tiếp giữa Tề Tống và Quan Lan, chẳng dài dòng nhiều lời nhưng giữa hai người luôn có một sự tin tưởng và ăn ý đến không ngờ. Mình cũng thích mối quan hệ giữa Quan Lan và con gái Nhĩ Nhã, cũng như giữa Tề Tống với con mèo Manja, và càng thú vị hơn khi đặt 2 mối quan hệ đó trong tương quan so sánh với nhau. Việc nuôi dạy Nhĩ Nhã là điều quan trọng nhất đối với Quan Lan, cho đến khi cô hiểu được cần buông tay con bé ra một chút, từ bỏ không có nghĩa là ngừng yêu thương. Ngược lại Manja vốn là con mèo hoang được bạn gái cũ trả về cho Tề Tống, nhưng rốt cuộc chính luật sư Tề lại bị nó “đồng hoá”, trở thành một tình bạn nghiêm túc và tràn đầy trách nhiệm hiếm hoi trong cuộc đời luật sư Tề =)))))

Tề Tống và Quan Lan, họ thay đổi lẫn nhau cũng thay đổi chính mình, thật sự bước vào tình yêu sau khi đã trải qua những mối quan hệ khiến họ không còn niềm tin để bắt đầu lại. Mình nghĩ rằng cả cô giáo Quan và luật sư Tề đến cuối cùng đều đã “bơi qua eo biển” vì nhau. Với Quan Lan là việc cô có thể hỏi Tề Tống “anh có bằng lòng bơi qua eo biển vì em không?”, còn với Tề Tống chính là đáp lại câu hỏi đó, bằng một đáp án khẳng định không hề do dự. Truyện dừng ngay tại thời điểm mà mình nghĩ là turning point trong mối quan hệ vi diệu giữa 2 nhân vật, làm mình cảm thấy hơi hụt hẫng, nên cũng tham lam muốn có thêm 1 chút ngoại truyện. Không phải để xem luật sư Tề và cô giáo Quan đi lĩnh chứng =)))))) mà chỉ đơn giản là muốn thấy họ tiếp tục ở bên nhau, vẫn tràn đầy ăn ý như vậy nhưng cũng lại khác đi chút chút, bởi tình cảm dành cho nhau đã thật sự thấu tỏ đến tận cùng rùiiiii

{Cụt iu dịch}


— vạch ngăn cách khu vực những truyện đang đọc dở =)) —

• Trường An ly ca – Úc Phức

Cổ đại, trinh thám, cung đấu

Mua full 3 tập rồi nhưng mới đọc được vài chương đầu tập 1 hoy ạ :”>

• Trúc thư dao – Văn Giản Tử

Cổ đại, đấu trí, tranh quyền đoạt vị

Rất là mong đợi bộ này do Nhã Nam xuất bản và chị idol Tố Hinh dịch, sách ra tập 1 mua về đọc liền~~~

Thật ra plot của truyện không mới nên mình kỳ vọng vào văn phong nhiều hơn, và đúng thật :) Đọc quyển 1 thì cách xây dựng nhân vật nữ chính như kiểu của 10 năm trước vậy =)) Nhưng hoy dù sao quyển 1 cũng mới chỉ là set up, hy vọng các tập sau sẽ hấp dẫn hơn.

Và chị Tố Hinh dịch vẫn mê lắm ạ :((

• Bảy thanh hung giản – Vĩ Ngư

Hiện đại, phiêu lưu kỳ ảo, kinh dị

Update này chỉ để thể hiện sự phấn khích của tui khi đọc xong tập 1 thôi :”> chứ theo như thông báo thì phải đến năm sau mới ra trọn bộ.

Tập 1 này gồm 2 phần Người rối dây câu và Thần tiên chỉ lối, chủ yếu gợi mở về hung giản và team up dàn nhân vật chính để lên đường truy tìm đủ bảy thanh và phong ấn chúng lại một lần nữa. Diễn biến nhanh, dồn dập, nhiều đầu mối, nhiều thông tin, nhiều twist, đọc thích _