Bài văn cảm nhận về tình yêu tuổi học trò năm 2024
Dàn ý nghị luận xã hội về tình yêu tuổi học trò
I. Mở bài: giới thiệu về tình yêu tuổi học trò
Người ta thường nói "mối tình năm 17 tuổi là mối tình đi suốt cuộc đời bạn" có lẻ là sẽ đúng. Một mối tình ngây thơ, khờ dại tuổi học trò, một tình yêu tinh khiết, trong sang. Chắc có lẻ mỗi chúng ai cũng sẽ trai qua mỗi tình năm 17 tuổi này. Có người cho rằng mối tình tuổi học trò này không tốt, cũng có người cho rằng đây là một tình yêu chân thành nhất của con người, chúng ta cùng tìm hiểu về vấn đề này.
II. Thân bài:
1. Định nghĩa tình yêu tuổi học trò:
2. Mặt tích cực và tiêu cực của tình yêu học trò
a. Tích cực:
b. Mặt tiêu cực của tình yêu học trò:
III. Kết bài: suy nghĩ của bản thân về tình yêu học trò
Nghị luận xã hội về tình yêu tuổi học trò - Mẫu 01
Vote đã từng nói: "Chân lí cuối cùng trên cuộc đời vẫn là tình yêu. Yêu là còn sống và còn sống là còn yêu". Phải vậy, tình yêu vẫn luôn là khúc ca ngọt ngào của muôn đời. Chừng nào con người còn hơi thở, còn khao khát thì trái tim sẽ không thôi rung động vì những cảm xúc yêu thương.
Tình yêu học trò luôn khờ dại, vô tư, nhưng chắc chắn đó chính là mối tình ít nước mắt, ít đau buồn và nhiều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời chúng ta."Tớ thích cậu"Không nồng nhiệt như "anh yêu em" của người lớn, 3 từ "tớ thích cậu" là 3 từ đẹp nhất, trong sáng nhất của tình yêu tuổi học trò. Ngập ngừng không dám nói, chỉ dám viết mảnh giấy nhỏ kẹp vào vở nhau. Không có một lời tỏ tình nào được nói ra, tình yêu học trò chỉ là những rung động nhẹ nhàng, trong sáng của thời học sinh. Những rung động đầu đời ấy luôn là những kỷ niệm đẹp đẽ nhất, khó quên nhất, thậm chí ảnh hưởng sâu sắc đến tương lai của mỗi người. Nhiều năm sau, tuổi thanh xuân qua đi, tình yêu đó chỉ còn lại trong những bài hát cũ, nhớ lại cái thời yêu nhau chân thành và ngốc nghếch rồi mỉm cười một mình. Tình yêu ngày ấy thật đơn giản, cùng nhau đi học thêm, cùng nhau lên thư viện ôn thi, chia sẻ cho nhau từng cái kẹo, bẻ đôi chiếc bánh mỳ ăn sáng, khi tan trường chờ nhau, đạp xe cùng nhau, rôm rả nói chuyện cùng bạn bè nhưng ánh mắt hai người lâu lâu lại liếc nhìn nhau đầy ngượng ngùng. Nói là yêu nhau, thích nhau nhưng những năm tháng ấy chỉ dám nắm tay nhau, run run, không nói được gì. Khuôn mặt ngây ngô, ánh mắt ngại ngùng... tạo nên sự đáng yêu và là dấu ấn khó phai cho đến tận cuối đời. Niềm vui đi học mỗi ngày là để nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc. Khi người ấy vắng mặt một buổi cũng đủ khiến ai đó nôn nao, mất tập trung cả buổi học. Những tiếc nuối nhẹ nhàngThời học sinh, khi biết rung động, chúng ta từng khao khát được ôm trọn thế giới của một người, cùng người đó đi đến cuối cùng nhưng lại chỉ "đi ngang qua" họ. Sự ngượng ngùng thuở ấy khiến chúng ta đánh mất đi người mang đến cho ta những cảm xúc đầu tiên, dạy ta biết yêu là thế nào. "Yêu" và "thích" thời học trò chỉ đơn giản là cảm thấy vui vẻ khi gặp người ấy, ngưỡng mộ một người anh khóa trên, thầm thương cô em khóa dưới. Sau này nó là tiếc nuối, những cảm xúc chợt vui, chợt buồn? Vì thế nên đại đa số chúng ta chọn cách bỏ qua, không theo đuổi đến cùng, không đủ mạnh mẽ để nói lời yêu. Nếu được trở về những năm tháng học trò, bạn có đủ can đảm để nói "Tớ thích cậu" với người bạn thích. Thời học sinh có nhiều hối tiếc lắm, nhưng điều tiếc nuối nhất vẫn là không dám bày tỏ tình cảm với một ai đó. |