Brest la gi

Cơ duyên đưa tôi đến với nước Pháp chính là chuyến công tác đầu tiên của tôi đến Châu Âu, tôi đã làm việc tại một thành phố cảng yên bình và xinh đẹp nằm ở miền tây bắc nước Pháp cách thủ đô Paris hơn 600 km. Thành phố Brest của vùng Bretagne. (Ngô Tuyết Vân, Đồng Nai)

Vì lần đầu được đến châu Âu nên trước khi đi tôi đã phải chuẩn bị cho mình hàng trang kỹ càng như nắm rõ những đặc điểm riêng về thành phố này cũng như toàn bộ vùng Bretagne từ ngôn ngữ Breton đến văn hóa, ẩm thực, thời tiết…

Đón chào tôi khi bước ra khỏi sân bay Brest Bretagne là cái lạnh 170C và cơn mưa phùn lất phất, do là người sống ở miền nam của một nước nhiệt đới nhiệt độ trung bình 29-330C nên tôi khẽ rùng mình với cái lạnh giá này một cách thích thú và sảng khoái vì đã chuẩn bị sẵn một cái áo manteau và chiếc khăn quàng cổ. Xe của Ban tổ chức hội nghị đưa chúng tôi vào thành phố, thành phố hiện ra trước mắt tôi dần dần qua những con đường uốn lượn và những khóm hoa hồng, hoa cúc dại ven đường xinh xắn. Vắng vẻ, tĩnh lặng và hiện đại là điều tôi cảm nhận đầu tiên về thành phố này.

      

Brest la gi

Brest la gi

Những con phố không đông đúc người, không kẹt xe, không tiếng xe máy, tiếng rao, không bụi bặm… Người dân Pháp đa phần đi lại bằng phương tiện công cộng như tramway hoặc bus. Tôi rất thích đi tramway, ngồi trên đó rất thoải mái và an toàn, đặc biệt là có thể ngắm cảnh thành phố một cách thỏa thích. Chỉ cần một vé “voyage un jour” là một ngày bạn có thể đi bất cứ lúc nào, đi đến nơi nào, đi từ đầu tới cuối bến quay trở ngược lại.

Người dân Breton rất nhiệt tình và tốt bụng, ví như lúc tôi gặp một ít khó khăn trong việc mua vé tàu điện tại trạm và tôi đã lên tiếng nhờ một người đàn ông đang ngồi chung trạm gần đó giúp đỡ, ông không ngần ngại chỉ dẫn tôi mua vé mà khi lên tàu chung ông còn chỉ tôi cách cho thẻ vé vào cái hộp soát vé tự động.

Làm việc ở đây 5 ngày tôi đã dần rành rọt các con đường, cách di chuyển trong thành phố mà thậm chí tôi còn giúp đỡ một người Pháp mua vé đi tramway, tôi cứ thắc mắc tại sao ông ta là người Pháp phải biết rành hơn tôi nhưng sau đó khi ở Paris mấy ngày và đi metro, tramway ở Paris tôi mới đoán có lẽ ông là người từ vùng khác đến, bởi vì các tramway hay metro ở từng vùng có cách bán vé không giống nhau cho lắm. Làm được một điều tốt thật ra không quá khó mà đặc biệt là lại ở nơi xứ người, đem lại cho tôi cảm giác thoải mái và an bình.

Brest la gi
Tôi là cô bé mặc áo manteau màu tím đang chỉ cách mua vé cho người đàn ông Pháp.

Đêm Brest 22h00 vẫn còn mờ sáng, không tối sẫm như ở Việt Nam cho nên sau khi kết thúc công việc và ăn tối, tôi vẫn có thể đi dạo chụp hình và tham quan thành phố mà không lo lắng gì cả, chỉ trừ khi nào mệt và lạnh quá tôi mới trở về lại khách sạn. Nào là lâu đài Brest, cầu Recouvrance, tháp Tanguy, công viên hải dương Océanopolis… Bức ảnh với tấm bia đá “ la ville de Brest a ses enfants morts pour la France” - thành phố Brest có những đứa trẻ đã hy sinh cho nước Pháp càng thôi thúc tôi tìm hiểu về lịch sử của thành phố này. 

Brest la gi

Sẽ thật rất thiếu khi tôi nói yêu mến một thành phố hay một đất nước mà không nhắc đến ẩm thực của nó. Bánh crêpe hay bánh quy breton, bánh mì baguette, croissant, beurre… tôi đều đã nếm qua rất là ngon và ấn tượng nhất là bánh crêpe. Đến Pháp, lần đầu tiên bước chân vào một crêperie, nhà hàng chuyên bán bánh crêpe, tôi mới khám phá ra một thế giới crêpe phong phú, từ mặn tới ngọt, với các loại nhân và cách trang trí đẹp mắt.

Món ăn đặc sản của vùng Bretagne này được làm từ bột lúa mì hoặc lúa mạch, trộn với sữa, trứng, bơ, sau đó tráng mỏng hình tròn rồi chiên vàng cả hai mặt . Với món crêpe mặn, bột thường dùng là bột lúa mạch đen, nhân bánh có thể là jambon, nấm, phô mai hoặc thịt vịt, gà... Trên cùng không thể thiếu một lớp phô mai mỏng, nóng chảy, vừa béo vừa giúp món bánh không bị khô, cứng khi ăn.

Thức uống không thể thiếu khi thưởng thức crêpe là cidre, một loại rượu rất nhẹ làm từ táo, thơm thơm, ngọt ngọt. Crêpe ngọt có sắc vàng nhẹ, bởi được làm từ bột mì. Sau món crêpe mặn, thêm một crêpe ngọt có phần hơi nặng bụng, tuy nhiên ít ai có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của món tráng miệng này. Crêpe ngọt thường đi kèm với sốt sô cô la, hoặc caramel, kem tươi, hạnh nhân... đủ làm vừa lòng những người hảo ngọt.

Nhìn anh chàng đầu bếp tráng bánh môt cách khéo léo mắt tôi cứ dõi theo bàn tay thoăn thoắt của anh ta mà tay thì bấm máy lia lịa mong chụp được môt khoảnh khắc thật đẹp này. Giữa thời tiết lạnh giá, tôi đã ăn một cái galette double với jambon, frômage, champignon nóng hổi cảm nhận vị béo ngậy của frômage và nhấm nháp một ít rượu cidre thì không còn gì bằng.

Brest la gi

              

Brest la gi

Brest la gi
Cây cầu Recouvrance nối hai ngọn đồi giữa cảng Brest.
Brest la gi
Một góc thành phố cảng vào buổi sáng mai.

Một lần đi tramway, tôi đã xuống một trạm ngẫu nhiên và muốn đi bộ thay vì ngồi trên xe lí do là tôi phát hiện hai bên đường cũng như dọc theo đường rây có rất nhiều loài hoa nào là hoa Iris, lavande, cúc dại và loài hoa màu hồng tím xinh đẹp này mà tôi không biết tên. Vô tình làm cho thành phố này vốn dĩ yên ắng, thanh bình lại càng xinh đẹp, thơ mộng hơn.

            

Brest la gi
Brest la gi

Khi đến làm việc tại một nhà máy chế biến thực phẩm nổi tiếng của vùng Bretagne, gặp gỡ vị giám đốc kính mến và hiếu khách, lúc ra về tôi không quên dùng ngôn ngữ Breton để chào tạm biệt “Kénavo et à galon” – au revoir toutes mes amitiés, mà tôi đã học được từ một người bạn là một chuyên gia người Pháp qua Việt Nam làm việc. Biết tôi đi công tác ở Bretagne, ông đã dạy tôi nhiều điều trong đó có ngôn ngữ breton. Vị giám đốc này rất ngạc nhiên và lấy làm thích thú khi nghe được chính ngôn ngữ đặc trưng của vùng từ một cô bé phiên dịch còn non nớt như tôi.

Thời phổ thông tôi ước mơ được đến nước Pháp nên tôi đã chọn tiếng Pháp làm ngôn ngữ thứ hai để trau dồi, tôi mê mẩn nước Pháp qua những tác phẩm của tác giả Dương Thụy viết về châu Âu và đặc biệt là ưu ái nước Pháp. Trong đó có một truyện ngắn “Tonnerre de Brest” – Brest sấm sét, tôi cũng như tác giả không hiểu vì sao Brest lại có cái tên như vậy nhưng tôi chắc chắn rằng chúng tôi đều có một điểm chung, đó là cùng yêu thành phố này với những con phố yên bình, bến cảng hiền hòa và tiếng chim hải âu ríu rít chao liệng trên bầu trời, yêu cả đất nước Pháp, xứ sở của thi ca và nghệ thuật.

Về đến Việt Nam sau chuyến công tác cách đây bốn ngày, ngồi viết bài văn này nhưng trong miệng tôi vẫn còn hương vị của bánh crêpe, mùi hương thoang thoảng của loài hoa hồng tím, bên tai còn nghe văng vẳng tiếng chim hải âu và hình ảnh góc phố Brest yên bình ./.

Brest la gi

Ngô Tuyết Vân