Em về cùng ngày nắng review

Ngày nào đó đèn phòng học phụt tắt, trong bóng tối, cô bị chàng thiếu niên nắm chặt cổ tay kéo vào lòng.

"Ghét bỏ lão tử nghèo, hửm?"

*** Đây là thể loại song trùng sinh, nam nữ chính chết đi quay về thời niên thiếu, truyện sủng ngọt rất hấp dẫn***
                                          
**EM VỀ CÙNG NGÀY NẮNG**
                      
Tác giả: Cuồng Diêu Tiểu Vĩ Ba
                      
Độ dài: 73 chương + 1 phiên ngoại
                      
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, trọng sinh, ngọt ngào, cảm động, HE.
                      
Nhân vật chính: Ninh Trăn, Lục Chấp.
                      
_Link: https://tuncoi.wordpress.com/em-ve-cung-ngay-nang/_
                      
**_Review sẽ spoil cân nhắc trước khi đọc_**
                      
Đọc truyện này mới thật sự ngấm câu đúng thời điểm gặp đúng người.
                      
Chưa đọc xong truyện này mình đã muốn review, cảm giác đây chính là truyện mà mình đang tìm kiếm. Thể loại, tính cách nhân vật, diễn biến, lời văn được edit quả thật không chê được chỗ nào.
                      
Ngay từ lúc bắt đầu ở kiếp trước khi Ninh Trăn và Lục Chấp gặp nhau mọi thứ đã sai. Ninh Trăn không phải là một Ninh Trăn mà cô nên, Lục Chấp cũng không phải là Lục Chấp dành cho Ninh Trăn.
                      
Kiếp trước, Ninh Trăn không đủ tự tin, không đủ kiên định để ở lại bên cạnh Lục Chấp, còn đôi cánh của Lục Chấp lại chưa đủ cứng cỏi để bảo vệ người con gái mà anh yêu sâu đậm. Bởi suy cho cùng họ mới chỉ đang ở lứa tuổi học trò. Tình cảm của họ có thể mãnh liệt hơn bất cứ thứ gì họ từng có trong sinh mệnh nhưng họ lại lực bất tòng tâm bảo vệ nó.
                      
Ở phiên ngoại kiếp trước, vào giây phút cuối đời, Lục Chấp nói: _"_ _Ninh Trăn ơi, anh xin lỗi, Ninh Trăn ơi"_
                      
Mình thực sự muốn khóc.
                      
Dường như từ lúc gặp nhau bọn họ đã định sẵn là sẽ có kết cuộc bi kịch. 
                      
Vậy nên câu chuyện mới bắt đầu vào thời điểm Ninh Trăn trọng sinh trở về năm 16 tuổi. Cái tuổi mà cô có thể tìm lại chính mình. Cái tuổi mà còn chưa muộn để sửa chữa mọi thứ.
                      
Mình rất ngạc nhiên khi sau đó tác giả cũng cho Lục Chấp trọng sinh trở về bởi vì tình cảm của họ ở kiếp này đã không còn gì hối tiếc nữa rồi. Nhưng nghĩ lại cũng chỉ có như thế mới đem lại cho bọn họ một kết cục vẹn toàn. 
                      
Khi đọc về cuối truyện, những chuyện đấu đá nhau giữa nhiều thế lực mới khiến mình nhận ra suy nghĩ của mình quá ngây thơ, giống hệt Ninh Trăn vậy, cho rằng bởi vì cô trọng sinh trở lại, đối mặt một lần, không chừng có thế tránh được bi kịch kiếp trước.
                      
Nhưng không, Ninh Trăn cần Lục Chấp hai mươi bảy tuổi thành thạo thương trường, nắm rõ những âm mưu quỷ kế của năm đó bảo vệ cô, còn Lục Chấp cần một Ninh Trăn trao cho anh những ấm áp mà anh hằng mong đợi, kí ức của anh không nên là hơi thở dần lạnh lẽo chết trong vòng tay anh của cô gái nhỏ 19 tuổi.
                      
Cặp đôi này quá đáng yêu, Lục Chấp tuy mặt dày vô sỉ, suốt ngày trọc ghẹo con gái nhà người ta không biết ngượng nhưng Ninh Trăn chỉ hơi rớm nước mắt thôi thì anh đã luống cuống tay chân.
                      
Mình thích tính cách cứng đầu của Ninh Trăn, cô một khi đã tiếp nhận Lục Chấp là sẽ kiên trì cả đời. Cô hồn nhiên, lương thiện, trong sáng, đáng yêu, cô khiến người ta yêu thích. Không phải bởi vì cô ấy là nữ chính nên mình mới có cảm giác này đâu, mà thật sự trong cả thế giới có lẽ chỉ một mình cô có thể ở bên cạnh Lục Chấp, xứng đáng được anh dùng hết yêu thương cả đời mình dành cho cô.
                      
Hai người họ của kiếp trước rất tốt, rất đẹp đẽ.
                      
Hai người họ của kiếp sau là đầy ắp, là vẹn toàn.
                      
Tương lai của bọn họ không nên là cùng nhau chết mà phải là cùng nhau tiến lên, bạc đầu tới già.
                      
Câu chuyện của những nhân vật phụ cũng được khắc họa rất sinh động, không một ai là thừa thãi, rất thực tế, mỗi người đều có một cái kết cho riêng mình.
                      
Truyện từ đầu tới cuối không ngược đau đớn gì mà là vô cùng vô cùng sủng, sủng điên đảo trời đất. Chỉ có duy nhất một chương phiên ngoại là hơi buồn lòng, nhưng cũng giống bạn editor, mình bởi vì chương đấy mà lao vào cái hố này rồi chui ra trong vòng nửa ngày. Đọc miệt mài như kiểu bị ma nhập vậy =)))))
                      
P/s:Cả truyện đầy rẫy sự đáng yêu và dễ thương của Lục Chấp và Ninh Trăn nên mình không biết trích dẫn câu nào giữa hai người mà mình thấy ấn tượng nhất, bạn nào mà đọc sẽ hiểu cảm nhận của mình ngay thôi =)))
                      
**2/8/2018**