Trang sức tiếng anh là gì
Các đồ trang sức vương miện thực sự khá tuyệt vời. Show
The crown jewels are actually quite magnificent. Hãy khiêm tốn trong cách ăn mặc và trang sức Be modest in dress and grooming Dải buộc đầu và trang sức hình trăng lưỡi liềm,+ The headbands and the crescent-shaped ornaments,+ Bố cậu ấy quay lại buôn bán trang sức. His father is back in the jewellery business. Tất cả bọn mày đều đeo mấy loại trang sức giá trị nhất! You're all wearing your finest jewelry! Tôi có vài cái áo lông và ít trang sức. l've got some furs and a little jewelry. Trang sức của tôi! My jewelry! Bên cạnh đó, tôi e rằng những đồ trang sức lộng lẫy là không được phép. Also, I'm afraid jewelry and such finery are not allowed. Có cả một đường dây buôn bán trang sức riêng. Even has his own line of wholesale jewelry. Khi rời đi, hắn lấy quần áo, tiền, trang sức, và thiết bị điện tử nhỏ. Upon leaving, he takes clothing, money, jewelry, and small electronics. và trang sức? And some jewelry? Đây là từ Big Sur, chúng giống như những đồ trang sức bé nhỏ. Here's from Big Sur, like they're little jewels. Ông nói: “Phải trang-sức (Hy Lạp, eg·kom·boʹsa·sthe) bằng khiêm-nhường”. He says: “Gird yourselves [Greek, eg·kom·boʹsa·sthe] with lowliness of mind.” Thật kỳ lạ khi ở trong một món đồ trang sức của phụ nữ Very strange thing for a young lady to be carrying in her sundries. Hình như tôi sẽ phải cẩn thận hơn về người tôi đưa trang sức cho. Looks like I will have to be more careful about who I give jewelry to. Hãy đi và nói với tất cả những thợ trang sức tại Vương Đô. Go and speak to the jewelers of King's Landing. Như trang sức đẹp đẽ nơi cổ con. And a fine ornament for your neck. Không tiền, không trang sức, không gì cả? There's no cash, no jewelry, nothing? 10 Đôi má nàng xinh xắn bên món trang sức,* 10 Your cheeks are lovely with ornaments,* Của cải tại Moria không phải là vàng... hay trang sức... mà là bạch kim. The wealth of Moria was not in gold... or jewels... but mithril. Nữ hoàng Elizabeth II cũng có một bộ sưu tập đồ trang sức Boucheron. Queen Elizabeth II also has a collection of Boucheron jewels. 4 Còn hoa chóng tàn làm trang sức lộng lẫy nó 4 And the fading flower of its glorious beauty, Vẫn đang chờ báo cáo pháp y, nhưng ví và trang sức bị mất. Still waiting on the M.E.'s report, but their wallets and jewelry were missing. Công việc đó có liên quan gì đến trang sức không? Did that job have anything to do with, uh, jewelry? Trang sức (hay còn gọi là nữ trang), là những đồ dùng trang trí cá nhân, ví dụ như: vòng cổ, nhẫn, vòng đeo tay, khuyên, thường được làm từ đá quý, kim loại quý hoặc các chất liệu khác. Từ trang sức trong tiếng Anh là jewellery bắt nguồn từ jewel được anh hóa từ tiếng Pháp cổ "jouel" vào khoảng thế kỷ 13. Nó cũng bắt nguồn từ tiếng Latinh "jocale", có nghĩa là đồ chơi. Đồ trang sức là một trong những hình thức trang trí cơ thể cổ xưa nhất. Gần đây người ta đã tìm thấy những chuỗi hạt 100.000 năm tuổi được tin là một trong những món đồ trang sức cổ nhất từng được biết đến. Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức là một phần không thể thiếu trong đời sống của con người từ xa xưa. Nó không chỉ tô điểm cho con người mà còn mang theo nhiều ý nghĩa văn hóa và biểu tượng. Qua nhiều thế kỷ, trang sức đã trở thành một cửa sổ để khám phá cách vận hành của các nền văn minh cổ đại. Thời tiền sử[sửa | sửa mã nguồn]Người Neanderthal ở châu Âu đã tạo ra những món đồ trang sức cách đây hơn 115.000 năm. Những hạt trang sức đục lỗ được làm từ vỏ sò biển nhỏ này được tìm thấy tại hang Cueva de los Aviones ở Tây Ban Nha. Tại Kenya, người ta cũng tìm thấy những hạt trang sức làm từ vỏ trứng đà điểu có niên đại hơn 40.000 năm. Ở Nga, một chiếc vòng tay bằng đá và một chiếc nhẫn bằng đá cẩm thạch cũng được xác định có niên đại tương tự. Người châu Âu sơ khai đã tạo ra những món đồ trang sức thô sơ từ nhiều vật liệu khác nhau, bao gồm xương, răng, quả mọng, đá, và vỏ sò. Một số món đồ trang sức còn được chạm khắc trang trí. Một trong những món đồ trang sức nổi tiếng nhất của thời kỳ này là mặt dây chuyền Star Carr, có niên đại khoảng 11.000 năm trước Công nguyên. Mặt dây chuyền này được làm từ xương và được trang trí bằng các hình chạm khắc tinh xảo. Ở miền nam nước Nga, người ta cũng tìm thấy những chiếc vòng tay chạm khắc làm từ ngà voi ma mút có niên đại khoảng 10.000 năm trước Công nguyên. Khoảng 7.000 năm trước, những món trang sức bằng đồng đầu tiên xuất hiện. Một phát hiện quan trọng trong năm 2012 là mộ của một nữ thợ kim loại tài năng tại Hạ Áo, thách thức quan niệm rằng nghề này chỉ dành riêng cho nam giới. Châu Phi[sửa | sửa mã nguồn]Ai Cập[sửa | sửa mã nguồn]Người Ai Cập cổ đại đã chế tác trang sức từ khoảng 3.000 đến 5.000 năm trước Công nguyên. Họ đặc biệt ưa chuộng vàng vì sự sang trọng, quý hiếm và dễ chế tác. Trang sức sớm mang ý nghĩa biểu tượng cho quyền lực chính trị và tôn giáo. Người Ai Cập giàu có cũng mang trang sức sang thế giới bên kia. Người Ai Cập cổ đại sử dụng nhiều loại vật liệu khác nhau để làm trang sức, bao gồm vàng, bạc, đá quý, thủy tinh màu và đá bán quý. Màu sắc của trang sức có ý nghĩa biểu tượng, chẳng hạn như màu xanh lá tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở. Khmissamulet bằng bạcVùng Maghreb[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức của người Berber là một phong cách trang sức truyền thống của phụ nữ và trẻ em gái Berber ở các vùng nông thôn Maghreb, Bắc Phi. Trang sức được làm bằng bạc và bao gồm nhiều loại, từ trâm cài, vòng cổ, vòng tay đến hoa tai. Trang sức Berber không chỉ là đồ trang trí mà còn mang ý nghĩa văn hóa và tâm linh sâu sắc. Các chi tiết phức tạp và hình dạng tượng trưng thể hiện bản sắc riêng của từng nhóm Berber, trong khi các vật liệu như bạc được coi trọng vì vẻ đẹp và độ bền của chúng. Châu Âu và Trung Đông[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức bằng vàng đầu tiên từ Bulgaria[sửa | sửa mã nguồn]Những món đồ trang sức bằng vàng cổ nhất trên thế giới được tìm thấy ở Bulgaria, có niên đại từ 4.600 đến 4.200 trước Công nguyên. Chúng được phát hiện trong nghĩa trang Varna, gần bờ Biển Đen. Bulgaria còn có nhiều di tích tiền sử khác có niên đại tương tự, nhưng kho báu vàng Varna là lớn nhất và đa dạng nhất. Nó bao gồm vòng cổ, vòng tay, nhẫn, hoa tai và các đồ trang sức khác được làm bằng vàng tinh khiết. Lưỡng Hà[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức đã trở thành một nghề thủ công quan trọng ở Lưỡng Hà khoảng 5.000 năm trước. Bằng chứng khảo cổ quan trọng nhất đến từ Nghĩa trang Hoàng gia Ur, nơi khai quật được hàng trăm ngôi mộ có niên đại từ 2900-2300 trước Công nguyên. Những ngôi mộ như của Puabi chứa vô số đồ tạo tác bằng vàng, bạc và đá bán quý, chẳng hạn như vương miện lapis lazuli được trang trí bằng tượng vàng, vòng cổ ôm sát cổ và ghim cài đầu ngọc. Tại Assyria, cả nam và nữ đều đeo nhiều đồ trang sức. Trang sức Assyria thường được làm bằng vàng, bạc, đá quý và thủy tinh màu. Chúng bao gồm các loại khác nhau, chẳng hạn như bùa hộ mệnh, vòng đeo chân, vòng cổ nhiều lớp nặng và con dấu hình trụ. Hy Lạp[sửa | sửa mã nguồn]Người Hy Lạp bắt đầu sử dụng vàng và đá quý trong trang sức vào khoảng năm 1600 trước Công nguyên. Các kỹ thuật chế tác vàng phổ biến thời kỳ Mycenaean bao gồm đúc, xoắn thỏi và thợ dây. Tuy nhiên, chúng đã thất truyền vào cuối thời đại đồ đồng. Trang sức Hy Lạp cổ đại có nhiều hình dạng và kiểu dáng, bao gồm vòng tay, trâm cài áo, ghim, vòng nguyệt quế, hoa tai, vòng cổ. Một ví dụ điển hình về chất lượng cao của trang sức Hy Lạp là "Vòng nguyệt quế Oliu vàng". Trang sức có niên đại từ năm 600 đến 475 trước Công nguyên không được ghi chép nhiều trong các di tích khảo cổ, nhưng sau cuộc chiến tranh Ba Tư, số lượng trang sức lại trở nên phong phú hơn. Một thiết kế đặc biệt phổ biến thời điểm này là vòng tay được trang trí bằng đầu rắn và động vật. Đến thế kỷ 3 trước Công nguyên, người Hy Lạp đã thành thạo trong việc chế tạo trang sức màu và sử dụng thạch anh tím, ngọc trai và ngọc lục bảo. Đồng thời, những dấu hiệu đầu tiên của đá cameo xuất hiện. Rome[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức La Mã chịu ảnh hưởng từ nhiều nền văn hóa khác nhau, đặc biệt là người Celt. Người La Mã sử dụng nhiều loại vật liệu cho trang sức, bao gồm vàng, đồng, xương, thủy tinh, ngọc trai, đá quý. Trang sức La Mã thường mang ý nghĩa tâm linh, giúp xua đuổi "mắt quỷ". Phụ nữ La Mã đeo nhiều loại trang sức đa dạng, bao gồm kẹp áo, vòng cổ, hoa tai, vòng đeo tay, mặt dây chuyền. Nam giới thường chỉ đeo nhẫn. Sau khi Đế quốc La Mã sụp đổ, phong cách trang sức La Mã tiếp tục được phổ biến ở các nước láng giềng và bộ lạc xung quanh. Trung Cổ[sửa | sửa mã nguồn]Châu Âu thời hậu La Mã tiếp tục phát triển kỹ thuật chế tác trang sức. Người Celt và Merovingian nổi tiếng với đồ trang sức chất lượng cao, sánh ngang hoặc vượt trội Đế chế Byzantine. Các đồ tạo tác phổ biến nhất bao gồm phụ kiện quần áo, bùa hộ mệnh và nhẫn signet. Tara Brooch là một ví dụ nổi bật của đồ trang sức Celt. Vòng cổ Torc là biểu tượng địa vị và quyền lực phổ biến ở châu Âu. Đến thế kỷ thứ 8, vũ khí trang trí trở nên phổ biến đối với nam giới, trong khi đồ trang sức khác (ngoại trừ nhẫn signet) dường như trở thành lĩnh vực của phụ nữ. Một ngôi mộ của thế kỷ 6-7 gần Chalon-sur-Saône cho thấy một cô gái trẻ được chôn cất với 2 chiếc kẹp bạc, vòng cổ, vòng tay, hoa tai vàng, ghim tóc, lược và khóa thắt lưng. Người Celt chuyên về các mô hình và thiết kế liên tục, trong khi thiết kế Merovingian nổi tiếng với các hình động vật cách điệu. Ngoài ra, các tác phẩm Visigoth và đồ trang sức Anglo-Saxon cũng được đánh giá cao. Cloisonné và garnet là các phương pháp và đá quý tiêu biểu của thời kỳ này. Phục Hưng[sửa | sửa mã nguồn]Phục hưng và các cuộc khai phá đã mở ra kỷ nguyên mới cho đồ trang sức châu Âu. Đến thế kỷ 17, nguồn cung đá quý đa dạng và nghệ thuật của các nền văn hóa khác đã ảnh hưởng đến thiết kế trang sức. Kho báu Cheapside là một ví dụ điển hình, chứa nhiều loại đá quý quý hiếm từ khắp nơi trên thế giới. Jean-Baptiste Tavernier là một thương nhân đá quý nổi tiếng, người đã mang viên đá tiền thân của Kim cương Hope đến Pháp. Napoleon Bonaparte lên ngôi Hoàng đế Pháp năm 1804, ông đã thúc đẩy sự phát triển của trang sức hoàng gia Pháp. Dưới thời ông, các thợ kim hoàn giới thiệu các bộ parures, gồm nhiều món trang sức đồng bộ như vương miện, hoa tai, nhẫn, trâm và vòng cổ. Những bộ trang sức này thường được làm từ các loại đá quý đắt tiền như kim cương, ngọc lục bảo và ruby. Napoleon cũng là người hồi sinh xu hướng trang sức chạm khắc. Chiếc vương miện chạm khắc đá của ông đã trở thành biểu tượng của thời đại. Ngoài ra, ông cũng là người khởi đầu của trang sức giả, với những hạt thủy tinh bọc vảy cá thay thế cho ngọc trai hoặc vỏ ốc điệp thay thế cho đá chạm khắc. Những thuật ngữ mới được đặt ra để phân biệt các nghệ thuật: thợ kim hoàn làm việc với chất liệu rẻ hơn được gọi là bijoutiers, trong khi thợ kim hoàn làm việc với chất liệu đắt tiền được gọi là joailliers. Những thuật ngữ này vẫn được sử dụng cho đến ngày nay. Châu Á[sửa | sửa mã nguồn]Tiểu lục địa Ấn Độ là nơi có lịch sử chế tác trang sức lâu đời nhất châu Á với niên đại hơn 5.000 năm. Những người dân của nền văn minh Thung lũng Indus, chủ yếu cư trú tại miền Pakistan ngày nay và một phần Tây Bắc Ấn Độ, là một trong những nhóm người đầu tiên chế tác trang sức. Họ sử dụng các loại đá quý như ngọc lục bảo, ngọc bích và đá garnet để tạo ra những món trang sức tinh xảo, bao gồm vòng cổ, vòng tay, nhẫn và khuyên tai. Trung Quốc[sửa | sửa mã nguồn]Từ thời cổ đại, người Trung Quốc đã có truyền thống chế tác trang sức. Ban đầu, họ sử dụng bạc và lông chim chả xanh thẫm để trang trí. Sau đó, các loại đá quý màu xanh và thủy tinh cũng được sử dụng. Tuy nhiên, ngọc bích vẫn là loại đá được ưa chuộng nhất. Người Trung Quốc tôn thờ ngọc bích vì những phẩm chất giống con người mà họ gán cho nó, chẳng hạn như độ cứng, bền và vẻ đẹp. Những món đồ trang sức ngọc bích đầu tiên rất đơn giản, nhưng theo thời gian, các thiết kế phức tạp hơn đã phát triển. Nhẫn ngọc bích từ khoảng thế kỷ 4 đến 7 trước Công nguyên cho thấy bằng chứng đã được gia công bằng máy mài phức tạp, hàng trăm năm trước khi thiết bị như vậy được đề cập lần đầu tiên ở phương Tây. Trang sức ngọc bích Trung Quốc là một phần quan trọng của văn hóa và truyền thống của đất nước. Nó được sử dụng trong nhiều dịp khác nhau, từ lễ hội đến trang phục hàng ngày. Trang sức ngọc bích là một biểu tượng của sự giàu có, thịnh vượng và vẻ đẹp. Trong lịch sử trang sức Trung Quốc, khuyên tai là món đồ ít phổ biến nhất, không được cả nam giới và nữ giới đeo. Điều này vẫn được coi là kiêng kị về mặt văn hóa đối với nam giới ở Trung Quốc hiện đại. Ví dụ, nền tảng phát video trực tuyến iQiyi của Trung Quốc đã bắt đầu làm mờ tai của các nam diễn viên đeo khuyên tai vào năm 2019. Mặt khác, bùa hộ mệnh rất phổ biến ở Trung Quốc. Chúng thường mang những biểu tượng Trung Hoa hoặc hình rồng. Các thiết kế trang sức thường lấy cảm hứng từ hình rồng, biểu tượng Trung Hoa và phượng hoàng. Người Trung Quốc cũng có truyền thống chôn trang sức cùng người đã khuất. Hầu hết các ngôi mộ cổ ở Trung Quốc được các nhà khảo cổ tìm thấy đều chứa đồ trang sức trang trí. Việt Nam[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức đã có mặt trong văn hóa Việt Nam từ thời tiền sử. Những món đồ trang sức sớm nhất được tìm thấy ở Việt Nam có niên đại từ khoảng 4.000 năm trước Công nguyên. Chúng được làm từ các vật liệu tự nhiên như vỏ sò, xương và đá. Hiện đại[sửa | sửa mã nguồn]Nữ diễn viên Shraddha Kapoor với phong cách trang sức Ấn Độ hiện đại.Trang sức hiện đại là một lĩnh vực đa dạng và sáng tạo, phản ánh những thay đổi trong xã hội và văn hóa. Nó bắt đầu phát triển mạnh mẽ vào cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, khi các nhà thiết kế bắt đầu sử dụng các vật liệu mới, nhấn mạnh vào nghệ thuật và kết hợp các yếu tố từ các nền văn hóa khác nhau. Ảnh hưởng đến xã hội[sửa | sửa mã nguồn]Đồ trang sức là một biểu hiện của địa vị xã hội ở La Mã cổ đại. Chỉ những người thuộc tầng lớp quý tộc, quân đội, hoặc các chức sắc tôn giáo mới được đeo nhẫn. Sau này, luật xa hoa quy định cụ thể hơn loại trang sức nào được phép đeo, cũng dựa trên địa vị của người đeo. Văn hóa có thể định hình cách mọi người đeo trang sức. Ví dụ, ở phương Tây, đàn ông đeo khuyên tai từng bị coi là nữ tính. Ngày nay, việc xỏ khuyên tai đã trở thành phổ biến hơn, nhưng vẫn còn một số nhóm văn hóa coi đó là không phù hợp. Văn hóa hip hop đã phổ biến thuật ngữ "bling-bling" để chỉ cách đeo trang sức phô trương, thường được coi là biểu hiện của sự giàu có và thành công. Ngành trang sức vào đầu thế kỷ 20 đã thực hiện một chiến dịch nhằm phổ biến nhẫn cưới cho nam giới. Họ thành công trong việc thuyết phục đàn ông đeo nhẫn cưới, nhưng không thành công trong việc phổ biến nhẫn đính hôn cho nam giới. Họ thậm chí còn giả mạo lịch sử, tuyên bố rằng phong tục này có nguồn gốc từ thời Trung cổ. Đến giữa những năm 1940, 85% đám cưới ở Mỹ sử dụng nghi lễ trao nhẫn đôi, tăng từ 15% so với những năm 1920. Nhiều tôn giáo có quy định về trang sức, bao gồm cả việc cấm đeo trang sức. Trong đạo Hồi, nam giới đeo vàng bị coi là cấm. Phần lớn trang sức Hồi giáo là đồ sính lễ đám cưới và thường được bán sau khi người phụ nữ qua đời. Do đó, trang sức Hồi giáo từ trước thế kỷ 19 rất hiếm. Biến đổi cơ thể[sửa | sửa mã nguồn]Trang sức dùng trong thẩm mỹ biến đổi cơ thể có thể rất đa dạng, từ đơn giản, mộc mạc đến kịch tính và độc đáo. Một số loại trang sức phổ biến bao gồm đinh bạc, nhẫn, và khuyên tai. Phụ nữ Padaung ở Myanmar đeo vòng cổ từ khi lên 5 tuổi. Theo thời gian, số vòng được thêm vào khiến cổ của họ dài ra, có thể lên tới 38 cm. Tập tục này có tác động đến sức khỏe và đang dần trở thành sự tò mò của khách du lịch. Các bộ tộc liên quan đến Padaung cũng như nhiều nền văn hóa khác trên thế giới sử dụng đồ trang sức để kéo giãn dái tai hoặc mở rộng lỗ xỏ tai. Ở châu Mỹ, người Innu và người Da đỏ ở bờ biển tây bắc đã đeo labrets từ trước khi người châu Âu đến. Ở châu Phi, người Mursi và Sara cũng như một số người Nam Mỹ đeo đĩa môi. Thị trường trang sức[sửa | sửa mã nguồn]Cửa hàng trang sức Oulun Koru trên phố Kirkkokatu ở Oulu, FinlandTheo một nghiên cứu của KPMG năm 2007, thị trường trang sức thế giới được chia thành sáu khu vực chính, với Hoa Kỳ là thị trường lớn nhất chiếm 31% thị phần. Nhật Bản, Ấn Độ, Trung Quốc và Trung Đông mỗi nước chiếm 8-9%, và Ý chiếm 5%. Thị trường trang sức Việt Nam đang phát triển mạnh mẽ với tốc độ tăng trưởng trung bình hàng năm (CAGR) đạt 10% trong giai đoạn 2022-2026. Theo báo cáo của Statista, quy mô thị trường trang sức Việt Nam năm 2022 đạt 1,8 tỷ USD và dự kiến sẽ đạt 2,4 tỷ USD vào năm 2026. Thị trường trang sức Việt Nam được chia thành hai phân khúc chính là trang sức vàng và trang sức kim cương. Trong đó, trang sức vàng chiếm tỷ trọng lớn nhất, với thị phần đạt 84% vào năm 2022. Trang sức kim cương chiếm thị phần còn lại, với tỷ trọng đạt 16%. Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]
Khái niệm trang sức là gì?Trang sức (hay còn gọi là nữ trang), là những đồ dùng trang trí cá nhân, ví dụ như: vòng cổ, nhẫn, vòng đeo tay, khuyên, thường được làm từ đá quý, kim loại quý hoặc các chất liệu khác. Từ trang sức trong tiếng Anh là jewellery bắt nguồn từ jewel được anh hóa từ tiếng Pháp cổ "jouel" vào khoảng thế kỷ 13. Trang sức trong tiếng Pháp là gì?Les bijoux - Trang sức Với trang sức chúng ta có các từ vựng sau: Le pendentif: mặt dây chuyền. Mặt dây chuyền Tiếng Anh là gì?- Mặt dây chuyền (pendant) là một viên ngọc, hạt, tua, hoặc những thứ tương tự được treo xuống như một vật trang trí. Ví dụ: The pendant was hanging by a thin gold chain. (Mặt dây chuyền được treo với một sợi dây chuyền vàng mỏng.) Trang sức phụ kiện là gì?Phụ kiện trang sức là những món đồ bên ngoài nhưng lại có tác dụng thể hiện cá tính bên trong của mỗi người. Ngày nay, với sự ra đời và phát triển của các thương hiệu trang sức, chúng ta có vô vàn lựa chọn lý tưởng cho bản thân. |