Tự yêu bản thân gọi là gì

Bài viết sẽ không đưa ra lý thuyết về khái niệm “yêu bản thân” là gì, nhưng sẽ làm rõ sự hiểu lầm của tôi [cũng như phần đông giới trẻ] về khái niệm trên. Và cách tôi thực hành đúng “yêu bản thân” cùng những thay đổi tích cực trong hành trình chuyển hóa này.


Yêu bản thân - nói gọn là một hành động trao gửi yêu thương cho chính bản thân mình. Nhưng, nói chi tiết hơn, chắc có lẽ bạn phải đối mặt với hàng tá câu hỏi khi bắt đầu hành trình này, như: “yêu bản thân là gì”, “tại sao ta lại phải yêu bản thân?”, “yêu bản thân có phải là ích kỉ?”, “yêu bản thân bao gồm những hành động nào?”. 

Vậy thì trước tiên, hãy cùng tôi đi lùi lại quá khứ, trước khi tôi bắt đầu hành trình yêu thương chính mình, để cùng tìm hiểu “yêu bản thân” là gì nhé! 


Ngày xưa, tôi hiểu rằng, “yêu bản thân là chiều chuộng bản thân mình hết mức có thể”. Tôi muốn ăn thức ăn nhanh mỗi ngày - tôi sẽ chiều mình với nào là gà rán, mì ý, hamburger mỗi ngày. Tôi muốn uống trà sữa một ngày 3 ly? 10h tối, thèm ngọt và muốn uống trà sữa? Tôi sẽ tự mua trà sữa cho tôi mỗi ngày 3 ly, hay có xách xe chạy ra đường vào lúc 10h tối để kiếm quán trà sữa nào còn mở mua cho mình một ly trà sữa vì mình “thương thân” mình, đang thèm ngọt lắm thì tôi cũng chiều! 

Mỗi lúc đó, tôi hay mượn “câu cửa miệng” của Tào Tháo mà bao biện rằng “Người không vì mình, Trời tru Đất diệt” mặc dù tôi chẳng ở trong trường hợp phải tranh đấu lợi ích với ai [có chăng chỉ là tôi tranh với tôi].


Nhưng, chính bản thân tôi đã hiểu sai ý nghĩa câu nói “danh bất hư truyền” này của ông mà dung túng cho những hành động tự tôi cho rằng đó là yêu thương mình.


Vậy nên theo quy luật tự nhiên, sau thời gian dài chiều chuộng bản thân vì thương mình, tôi đã nhận hậu quả rất đắt giá! Thân hình tôi nếu có thể quấn dây lạt như đòn bánh tét thì tôi cũng sẽ đầy ngấn như vậy. Bề ngoài mập mạp, thể trạng, sức khỏe giảm sút, da mặt nổi đầy mụn là những điều kinh khủng tôi phải đối mặt vì “yêu bản thân” mình một cách quá đà, không lành mạnh. 


Cảm thấy tự bất công cho chính mình, tôi đã thương yêu mình như thế, muốn gì thích gì cũng chiều, hà cớ phải nhận lấy những kết cục xấu xí này? Tôi không cam tâm với những gì mình có và nhất quyết phải đi tìm cho ra lẽ, rốt cuộc thì như thế nào mới là “vì mình”. 

Và rồi tôi lấy hết kinh nghiệm “nghiên cứu, đào sâu” ra, nhất tâm làm rõ câu nói “Người không vì mình, Trời tru Đất diệt” là ý như thế nào. Các bạn biết không? Kết quả tôi nhận được đã thay đổi hoàn toàn tư duy của tôi. 


Nguyên văn toàn bộ câu nói trên, tiếng Hán được trình bày như sau "Nhân sinh vi kỷ, Thiên kinh Địa nghĩa, nhân bất vi kỷ, Thiên tru Địa diệt". Đây chính là một trong những lời dạy của Đức Phật, nằm trong quyển “Phật thuyết thập thiện nghiệp đạo kinh”. Đại ý được dịch ra là “đời người cần phải sửa mình, đó là đạo lý của Trời Đất. Người không sửa mình thì Trời tru Đất diệt”. Thật ra, các bản dịch nghĩa đã làm chạy đi tiếng “vi” thành “vị” dẫn đến hiểu lầm rằng, sống phải vì mình, yêu thương mình bằng cách đặt lợi ích của mình lên hàng đầu bất kể đúng sai phải trái gì thì mới không bị “Trời tru Đất diệt”. 

Nhưng nói một cách đúng đắn, lời dạy này phải được hiểu theo nghĩa là “làm người, phải biết tu tâm sửa tánh. Tự rèn luyện bản thân mình, không làm điều xấu cho mình, cho người. Phải biết phấn đấu để nâng cao năng lực, tri thức của bản thân thì trời không tru, đất không diệt”. Vậy nên, những hành động chiều chuộng ham muốn không lành mạnh của bản thân tôi không hề thể hiện cách tôi yêu bản thân mình như thế nào. Ngược lại, hành động này còn gây hại đến cơ thể tôi. 


Tôi rút ra được bài học rằng, “yêu bản thân” không đồng nghĩa với việc “chiều chuộng bản thân quá đà vào những ham muốn không lành mạnh”. “Yêu bản thân” là phải biết đấu tranh với những ham muốn gây ảnh hưởng đến bản thân mình cả về bên trong lẫn bên ngoài. Phải biết chọn lựa giữa điều xấu và điều tốt để rèn luyện cho bản thân trở nên tốt đẹp hơn, không phải chỉ để thỏa mãn những nhu cầu nhất thời mà gây tổn hại đến mình

Hành trình quay về hiểu đúng nghĩa cách để “yêu bản thân” của tôi không suôn sẻ như thế. Không chỉ có mỗi hiểu lầm bên trên, tôi cũng đã gặp một vấn đề rất nghiêm trọng trong các mối quan hệ tình cảm xung quanh mình. Chính vì vậy, tôi đã tự làm bản thân tổn thương vì luôn tìm kiếm tình yêu từ bên ngoài và luôn cho đi. Tôi chọn sống vì đối phương hết mình với suy nghĩ rằng “mình trao tình cảm cho họ một cách thật lòng và đầy ắp thế này, thế nào họ cũng sẽ yêu thương lại mình như cách mình yêu họ thôi”


Và kết cục là, từ đó trở đi, tôi trượt dài trong các mối quan hệ. Làm quen - hẹn hò - yêu, cái vòng lặp này cứ thế lặp đi lặp lại trong cuộc đời tôi với rất nhiều vết xước để lại. Điều [mà lúc đó tôi cho rằng] kỳ lạ là, tôi vẫn không khi nào cảm thấy được yêu thương, được “thỏa mãn” mong muốn của mình. Cảm giác xuất hiện trong tôi nhiều nhất, nặng nhất chính là cảm giác trống rỗng


Đúng, tôi thấy trống rỗng khi trong mối quan hệ yêu đương với người yêu tôi. Tôi “yêu bản thân” tôi, bản thân tôi thèm khát sự yêu thương, và rồi, ai đó đến bên tôi, bản thân tôi ra lệnh cho tôi không được để người ấy vụt khỏi vòng tay mình. Bản thân tôi sợ bị bỏ rơi! Bản thân tôi yêu cầu tôi phải trao hết tình cảm cho người ta, lúc người ta cần, phải luôn luôn có mặt, hãy cứ trao đi, trao nhiều hơn nữa đi, để người ta sẽ chọn ở lại với mình. Và vì “yêu bản thân” tôi bỏ qua hết mọi tiếng nói phản đối nhen nhóm đâu đó bên trong mình. Tôi đặt người ta lên vị trí đầu tiên trong danh sách những điều tôi cần ưu tiên mặc dầu tôi đã cảm thấy mệt mỏi vì luôn chạy theo tình yêu, nhưng tôi phớt lờ tất cả.


Bạn biết rồi đấy, tình yêu có hàng ngàn định nghĩa khác nhau. Nếu giải thích một cách khoa học thì tình yêu là quá trình chứa đầy các hooc-mon sẽ tuần tự xuất hiện theo giai đoạn yêu đương của bạn. Đàn ông dù có tự khẳng định mình cao thượng đến mấy thì vẫn là một “giống đực chuyên săn mồi”. Bạn càng thú vị, khó chiều, bạn càng có lợi thế chiếm được trái tim anh ta. Còn tôi, tôi dễ dàng trao tình cảm, không đòi hỏi, nên anh ta nhanh chóng chẳng còn thấy tôi hấp dẫn và rời đi tìm “con mồi” khác để anh ta được thỏa mãn tính chinh phục vốn có của mình. 


Vì đã bị bỏ rơi, tinh thần tôi ngày càng kiệt quệ, tôi chẳng còn tha thiết tìm kiếm một tình yêu đích thực để được yêu thương nữa. Nỗi đau và cảm giác trống rỗng đã chiếm lấy toàn bộ con người tôi. Chính lúc đó, tôi với được một chiếc phao cứu sinh từ những lời dạy của Sư ông Làng Mai - Thích Nhất Hạnh. 


“Ai là kẻ có thể hiểu anh, có thể thương anh? Nếu anh không hiểu được anh, nếu anh không thương được anh, thì anh sẽ hiểu được ai và anh sẽ thương được ai?” 

[Anh đi tìm chi? - Làng Mai]


“Yêu bản thân” là học cách lắng nghe và thấu hiểu bản thân. “Yêu bản thân” là biết cách dành thời gian cho bản thân, làm bạn với chính mình, trò chuyện với chính mình, dành tình thương cho mình mỗi ngày. Tôi cứ lầm tưởng rằng, “yêu bản thân” là tìm cho mình được một tình yêu từ một anh người yêu tử tế, tôi cho anh ấy hết con người mình, anh ấy cũng sẽ cho tôi hết tình cảm của anh ấy. 


Nhưng sự thật mà tôi không hề hay biết là tôi không thể yêu được ai, và được ai yêu nếu như tôi không biết yêu chính mình trước. Thay vì bỏ qua tiếng nói của bản thân, tôi sẽ phải lắng nghe bản thân mình cần gì. Thay vì đặt ai đó lên làm ưu tiên hàng đầu, tôi sẽ phải học cách từ chối, từ chối có mặt, từ chối giúp đỡ bất kì ai khi bản thân tôi chưa sẵn sàng. Vậy nên, tôi đã bắt đầu lắng nghe mình, tôi bắt đầu học và làm những điều tôi thích. Tôi chọn cho mình một môn thể thao để chơi, một kỹ năng để rèn luyện. Tôi từ chối những lời mời, những cuộc hội thoại vô bổ. Tôi xây dựng một chế độ ăn tốt cho sức khỏe. Tôi viết nhật ký để theo dõi tâm trạng mình. Chỉ vài tháng sau, cảm giác trống rỗng đã không còn trong tôi nữa. Tôi hạnh phúc bởi bên trong tôi luôn tràn ngập tình yêu thương mỗi ngày. 

Yêu thương bản thân là một hành trình dài và đầy gian nan, nhưng không đồng nghĩa với việc khó thực hiện. Hành trình này chỉ khó khi bản thân chúng ta ngại thay đổi và đương đầu với thử thách thôi. Vậy nên sau khi trải qua hai bước đệm quan trọng phía trên, tôi hiểu được rằng: ““Yêu bản thân” là điều rất quan trọng và cần thiết cho những ai muốn trở thành một người ưu tú. “Yêu bản thân” là biết lắng nghe bản thân mình. Thấu hiểu và chấp nhận tất cả những gì bản thân mình có. Dùng sự bao dung để nhìn nhận hết những khuyết điểm và bắt đầu cải thiện. “Yêu bản thân” là không chiều chuộng bản thân các thói hư tật xấu, phải biết chọn lọc những điều tốt đẹp nhất dành cho bản thân, để mình ngày càng trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.”


Có lẽ đến đây bạn sẽ thắc mắc vì sao mình cần “yêu bản thân” mình đúng không? Lí do để “yêu bản thân” nếu kể ra chắc sẽ nhiều như sao trên bầu trời đấy! [^^]. Tôi sẽ nêu ra ba lí do chính thôi nhé!  

Thứ nhất, khi bạn biết “yêu bản thân”, bạn sẽ hiểu được con người bạn như thế nào, có điểm gì nổi bật, có điều gì cần cải thiện. Từ đó, bạn sẽ ngày càng rèn luyện, phát triển bản thân mình một cách toàn vẹn hơn để có thể trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình!  Khi tình yêu thương đủ đầy, mình sẽ biết được giá trị của mình nằm ở đâu, và chỉ khi đó, như luật hấp dẫn, Vũ Trụ sẽ dẫn dắt mình đến nơi tốt đẹp hơn, và trao cho mình cơ hội gặp gỡ những người cùng chung “tần số” với mình nhiều hơn nữa.

[Có thể sau này bạn sẽ tự ngưỡng mộ bản thân mình nữa đấy, vì đã làm được những điều mà bản thân “thèm khát” từ lâu] 


Thứ hai, khi bạn biết “yêu bản thân”, bạn sẽ chấp nhận và bao dung hết với mọi tính xấu, mọi mặt tiêu cực của mình. Bạn sẽ cho chính mình thời gian để cải thiện những điều này. Việc bao dung chính mình sẽ dễ dàng khiến bạn bao dung được cho mọi người xung quanh bạn và cho cuộc đời này. Bạn sẽ bao dung với suy nghĩ rằng ai ai cũng đều có mặt xấu mặt tốt, chuyện gì cũng có hai mặt [thậm chí là nhiều hơn hai] khác nhau, nên rộng lượng với họ, với những câu chuyện xảy ra trong cuộc đời này, để có được các mối quan hệ kết nối thật sự hơn và một cuộc sống nhẹ nhàng, bình thản hơn. Từ đó, bạn sẽ luôn cảm nhận được tình yêu thương bao la ngập tràn xung quanh mình.


Thứ ba, khi bạn biết “yêu bản thân”, bạn sẽ dễ dàng chia sẻ tình cảm của mình cho tất cả mọi người. Ví tình thương như nước, bạn có một chiếc cốc đầy nước và nếu bạn luôn thực hành yêu thương mình thì chiếc cốc ấy, khi san sẻ cho người khác, vẫn sẽ được làm đầy lại ngay sau đó. Tương tự, trong tình yêu, bạn yêu và cho đi hoàn toàn bằng tất cả những gì bạn có một cách vui vẻ nhất, bạn không đòi hỏi điều gì từ đối phương nên bạn sẽ không có cảm giác mất mát hay thiếu thốn bất cứ điều chi! 


“Yêu bản thân” sẽ có được một cuộc sống tốt đẹp hơn, tràn ngập năng lượng tích cực và tình yêu thương hơn. “Yêu bản thân”, sẽ luôn luôn sống vui vẻ, có ai đến với cuộc đời mình, mình an nhiên đón chào, ai muốn rời đi, mình bình thản đưa tiễn. Ai đến, ai đi, cuộc sống mình vẫn sẽ luôn hạnh phúc và bình yên, vì, mình yêu mình, chính là một tình yêu đủ đầy rồi! 


Sau khi đọc bài viết này, bạn hãy thử ngẫm lại xem bấy lâu nay cách bạn đối xử với chính bản thân bạn có gọi là tình yêu chưa nhé! Nếu chưa, hãy cùng mình bắt đầu hành trình yêu bản thân mỗi ngày nhé! Mình chắc chắn rằng, bạn sẽ bất ngờ bởi kết quả đó!  


“Be a lover - be a beloved” 

--Thích Nhất Hạnh--

Tác Giả: Phạm Thị Phương Anh

--------------------------------

Bạn đam mê viết lách, nhận giải thưởng [tổng trị giá +22,000,000 VNĐ / tháng, sách, chứng nhận Social Impact Awards] và muốn được tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người trong cộng đồng của YBOX.VN? Xem chi tiết tại link:  //bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info

[*] Bản quyền bài viết thuộc về Cuộc thi Triết học Tuổi trẻ do Ybox đồng sáng lập và tổ chức. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Tên tác giả - Nguồn: Triết Học Tuổi Trẻ". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

1,320 người xem - 1336 điểm

Video liên quan

Chủ Đề