Bài thơ hay văn xã luận cho 20-11 năm 2024

Những bài xã luận hay cho ngày 20/11 là một chủ đề không thể bỏ qua trong nội dung của báo tường 20/11. Nhân dịp chào mừng kỷ niệm 40 năm ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11/1982 - 20/11/2022). ACC GROUP xin chia sẻ đến bạn đọc tổng hợp những bài xã luận sân trường, bài viết hay về ngày 20/11 làm báo tường, bài viết về ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, bài xã luận báo tường ngắn gọn nhất... Giúp các em có thêm tài liệu tham khảo để hoàn thành bài viết trang nhật ký tường 20/11 ý nghĩa dành tặng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11.

Những bài xã luận báo tường 20/11 là những câu chuyện hay về tình cảm của học trò đối với thầy cô giáo của mình. Một tờ báo hay là điều cần thiết để có những bài xã luận sâu sắc và ý nghĩa về ngày 20/11. Sau đây ACC GROUP xin gửi đến thầy cô và các em những bài báo tường hay cho ngày 20/11 đã được Hoatieu chọn lọc và tổng hợp nhằm giúp các bạn có thêm ý tưởng để hoàn thiện những trang báo tường thật đẹp. Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.

Bài thơ hay văn xã luận cho 20-11 năm 2024

1. Bài xã luận đăng báo nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 số 1

Giáo viên! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên thân thương từ sâu thẳm tâm hồn mỗi người. Donkyise từng nói: “Dưới ánh nắng không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học”. Thật vậy, nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong tất cả các nghề cao quý, và người thầy là người vĩ đại nhất và thầm lặng nhất.

Từ khi còn là học sinh bỡ ngỡ cắp sách đến trường cho đến khi trưởng thành, thầy cô luôn dõi theo từng bước chân của chúng ta. Các thầy cô - những người cha, người mẹ thứ hai trong trường đã nắn nót từng câu chữ, từng trang sách cho em. Thầy cô chắp cánh tri thức để mai sau em tiến bước, làm giàu cho đất nước. Thầy cô không chỉ tận tình giúp ta mở cánh cửa kho tàng tri thức nhân loại mà còn dạy ta đạo làm người. Điều mà em và các bạn trong lớp nhận được từ mỗi thầy cô trong mái trường này là tình yêu thương vô bờ bến. Đã bao lần chúng ta ăn chơi sa đọa, vô lễ, không chăm chỉ học tập mà làm thầy cô buồn và suy nghĩ. Và cũng biết bao lần chúng em miệt mài, tặng cô những bông hoa điểm tốt, những nụ cười rạng rỡ trên gương mặt thầy cô. Con hiểu rằng đằng sau sự thành công của chúng con trên đường đời luôn có những dấu ấn, sự giúp đỡ, dạy dỗ ân cần của thầy cô. Rồi mai sau rời ghế nhà trường xa quê hương. Chúng em tiếp tục con đường sự nghiệp của mình, nhưng chúng em cũng sẽ không bao giờ quên ơn thầy cô, những người đã đồng hành cùng em trong suốt những năm tháng sinh viên.

2. Xã luận báo tường 20-11

2

Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là ngày cả nhân loại hướng về thầy cô - người mở đường tương lai cho học sinh, là người ươm mầm xanh cho đất nước Việt Nam thân yêu! Giáo viên! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên thân thương từ sâu thẳm tâm hồn mỗi người. Donkyise từng nói, “Không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học. Thật vậy, nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong tất cả các nghề cao quý, và người thầy là người thầm lặng nhất nhưng vĩ đại nhất. Ngày 20-11, từ cụ già tóc bạc cho đến các em học sinh, từ ba miền đất nước, từ đồng bằng đến miền núi, từ thôn quê đến thành thị, ai ai cũng đến chúc mừng, thăm hỏi. và bày tỏ lòng biết ơn vô hạn tới các thầy cô giáo của mình. Từ thuở còn là học sinh bỡ ngỡ cắp sách đến trường cho đến khi trưởng thành, thầy cô luôn dõi theo từng bước chân của chúng em. Các thầy cô - những người cha, người mẹ thứ hai của trường đã uốn nắn cho tôi từng con chữ, từng trang sách, từng dòng thơ bay bổng khiến chúng tôi sống lạc quan, yêu đời hơn. Thầy cô chắp cánh tri thức để mai sau em tiến bước, làm giàu cho đất nước. Thầy cô không chỉ tận tình giúp ta mở cánh cửa kho tàng tri thức nhân loại mà còn dạy ta đạo làm người. Người cha thứ hai ở ngôi trường này đã phải hy sinh rất nhiều cho chúng tôi. Hy sinh giấc ngủ và sức khỏe của mình để chuẩn bị bài chu đáo trước khi đến lớp mang đến cho chúng ta một tiết học hay, thú vị và bổ ích. Đã bao đêm thầy cô thức trắng đêm chấm bài cho lũ học trò bé nhỏ, để sáng mai mỗi đứa có bài kiểm tra với những nét chữ đỏ au và những lời tâm huyết của thầy cô. , giọng trầm, thầy cô mang đến cho chúng em những kiến ​​thức bổ ích, những điều thú vị trong cuộc sống, thầy cô dạy cho chúng em đạo đức làm người, tình yêu thương, lòng bao dung, v.v. Các giáo viên của chúng tôi đã cho chúng tôi lòng vị tha và hy sinh. Điều mà em và các bạn trong lớp nhận được từ mỗi thầy cô trong mái trường này là tình yêu thương vô bờ bến. Đã bao lần chúng ta ăn chơi sa đọa, vô lễ, không chăm chỉ học tập mà làm thầy cô buồn và suy nghĩ. Và cũng biết bao lần chúng em miệt mài, tặng cô những bông hoa điểm tốt, những nụ cười rạng rỡ trên gương mặt thầy cô. Con hiểu rằng đằng sau sự thành công của chúng con trên đường đời luôn có những dấu ấn, sự giúp đỡ, dạy dỗ ân cần của thầy cô. Rồi mai sau rời ghế nhà trường xa quê hương. Chúng tôi tiếp tục con đường sự nghiệp của mình. Nhưng tôi hiểu rằng, tôi có được ngày hôm nay là nhờ công ơn của thầy cô, nhờ những giọt mồ hôi và hơi ấm tình thương của thầy cô đã giúp tôi trở thành người có ích. Vì vậy, dù sau này chúng em có trưởng thành, thành công trong cuộc sống thì chúng em cũng không bao giờ quên ơn thầy cô, những hình bóng thân yêu của thầy cô đã gắn bó với chúng em suốt bao năm tháng học trò. Thời gian luôn lặng lẽ trôi, những người thầy thầm lặng như những người lái đò chở bao lớp thế hệ học trò cập bến bến bờ tương lai. Biết bao người qua sông còn trở lại thăm con đò xưa? Một sự thật đáng buồn, nhưng những người tài xế này vẫn bền bỉ tiếp tục công việc thầm lặng và tuyệt vời này. Tương lai các thế hệ học sinh này sẽ là những chủ nhân tương lai của đất nước, mang vinh quang về cho Việt Nam. Khi đã thành công trong sự nghiệp, các thế hệ học trò như đàn chim sẽ bay về tổ ấm nơi mình đã vun đắp nên người. Những lời dạy bảo nhân ái của thầy cô sẽ mãi là hành trang cho em đi suốt cuộc đời, khi thuận lợi cũng như khó khăn, khi thành công hay thất bại, nó sẽ luôn là điểm tựa để chúng em cố gắng vượt qua những khó khăn, thăng trầm của cuộc đời. Thay mặt các thành viên trong lớp nói riêng và toàn thể các bạn học sinh nói chung, em xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới các thầy cô giáo:

"Thầy! Lớp học trò ra về, thầy ở lại

Con đò xưa vẫn lặng lẽ qua sông

Và thầy - người lái đò cần mẫn

Cho các thế hệ học sinh cập bến tương lai

Cỗ xe thời gian, ngừng trôi

Hãy cho tôi một chút thời gian để nhìn lại

Hai tiếng chào giáo sư: "Giáo sư."

3. Bài xã luận ngắn ngày 20/11 về chủ đề "Tấm màn tri thức"

Con thuyền ra khơi khi căng buồm căng gió, con thuyền lướt sóng vượt qua muôn trùng biển cả để đưa những người thủy thủ đến bến bờ mong ước. Và trên con thuyền này, thầy cô là thuyền trưởng, chúng em là những người thủy thủ, và hành trang tri thức chính là cánh buồm. Cánh buồm càng căng, thuyền đi càng nhanh...

Trong đại dương, sóng rất lớn

Con thuyền nhỏ luôn hướng về đích

Vì tôi có một đội trưởng cả ngày lẫn đêm

Với một bàn tay vững chắc ở vị trí lãnh đạo.

Trên đại dương tri thức bao la này, biết bao con tàu và thủy thủ đoàn đã ra khơi chinh phục những chân trời mới. Thầy cô - những người thuyền trưởng tài ba luôn sát cánh cùng chúng em vượt ngàn đại dương xa xôi, mở ra cho chúng em một ánh sáng mới.

Giáo viên! Những con người thiêng liêng cao cả, những người thủy thủ ngày đêm tận tụy đưa thủy thủ đoàn đến nơi an toàn, những người mở ra con đường mới cho đàn em nhỏ tuổi, công ơn thầy cô, ôi sao nói không thể hết. Dù sóng to gió lớn, những cánh buồm luôn căng, con thuyền luôn vững vàng vượt sóng trên mọi vùng biển. Đối với những người thủy thủ chúng tôi, tình yêu thương của thầy cô như ngọn hải đăng soi sáng cho những con tàu trên đại dương bao la đang lạc lối trên đường về nhà. Những làn sóng phát sáng mang lại sự bộc phát cho nhiều thủy thủ đang đói khát trước những cơn bão dữ dội.

Hôm nay, chúng em đang từng bước trưởng thành dưới mái trường… Thầy cô truyền đạt cho chúng em những kiến ​​thức, kinh nghiệm quý báu để chúng em trở thành những thuyền trưởng tương lai, theo đuổi con đường tu hành cao đẹp. Đó là tất cả về việc tiếp tục dẫn đầu tương lai. mầm chinh phục hành trình tri thức. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, chúng em xin gửi đến thầy cô ngàn lời yêu thương và tấm lòng kính trọng. Với tấm lòng chân thành, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất tới thuyền trưởng.

4. Bài xã luận ngắn 20/11 chủ đề "Lời giáo sư thời ấy"

Ngài dạy rằng lòng không biết tha thứ là lòng chết, người không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ và đá.

Gửi giáo sư đang mải miết chèo đò giữa dòng sông cũ... Tôi vẫn nhớ rõ hình bóng của giáo sư trên bục giảng. Mái tóc hơi pha sương, chiếc cặp sách cũ kỹ, nụ cười vết chân chim hằn vết tuổi tác đã theo chúng tôi đi hết những năm tháng cuối cấp của tuổi học trò, dù chúng tôi ở lứa tuổi nào…

Bụi phấn rơi theo từng dòng chữ thầy viết, gieo vào tâm hồn trẻ thơ của chúng em những bài học của cuộc đời.

Khi đó, chúng tôi mới biết làm người thì phải có ước mơ, dù đơn giản, nhỏ bé hay lớn lao. Bảng đen, mỗi trang giấy trắng, những lời dạy của bạn là con đường dài dẫn đến những giấc mơ đầu tiên!

Khi đó, chúng tôi không biết rằng cuộc sống luôn là một bài toán khó, nhưng chúng tôi đã đi một chặng đường dài để nhận ra rằng không có lời giải nào tốt hơn hai từ “trải nghiệm”.

Ông đã dạy rằng bước vào cuộc sống của chúng ta cần có đôi mắt sáng và trái tim yêu thương, phải tử tế với người ngay chính và tránh xa những kế hoạch và sự xúi giục của kẻ ác. Lúc đó chúng tôi không biết rằng “tha thứ” là động từ đẹp nhất trong cuộc đời. Thầy dạy chúng con không quay lưng với kẻ đã nhận ra lỗi lầm, không nhụt chí với kẻ biết mình sai, không tàn nhẫn với kẻ biết quay đầu lại... Thầy dạy rằng, lòng không biết tha thứ là một trái tim Trái tim đã chết, kẻ không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ đá.

Khi ấy, chúng tôi đâu biết rằng cậu bé lấm lem bùn đất chỉ vì giúp bố cày thêm ruộng, không biết rằng cô bé đôi khi ngủ gật trong lớp đêm qua đã thức khuya để đưa chăm mẹ ốm, không biết người bạn bên cạnh. Em có người nhà bị bệnh nặng nên thường xuyên phải bỏ học…

Chúng ta vẫn chỉ là những đứa trẻ ngây thơ nhìn cuộc đời một cách đơn giản nhất, mà vô tình quên mất đằng sau đó có thể là cả một câu chuyện dài.

Thầy dạy chúng em biết cẩn thận, biết quan tâm đến những người xung quanh, biết trân trọng những điều tưởng chừng như bình thường nhưng lại vô cùng quý giá. Vì một ngày nào đó, yêu thương cũng có thể là quá muộn… khi sự hời hợt và vô tâm đã khiến người ta xa nhau. Lúc đó ta đâu biết rằng cuộc đời luôn có những vòng tròn. Những khúc cua, khúc khuỷu, ghềnh thác luôn là một phần tất yếu. Đừng ảo tưởng về cuộc sống theo một đường thẳng… Nếu cuộc sống của bạn không có những khúc ngoặt, thì rõ ràng nó sẽ chẳng có ý nghĩa gì.

Thầy cũng dạy chúng em biết ngẩng cao đầu trước thất bại, không dừng lại khi còn nhiều chông gai trước mặt… Hơn nửa cuộc đời con đã sống như lời thầy dạy, con đã lớn thêm một chút rồi thầy ạ.

Dù mùa đông có dài, mùa hạ trắng xóa, nắng hay mưa... Những người lái đò luôn tất bật qua sông đưa khách...

Dù cho gió lạnh, đèn khuya, lưng áo mỏng...

Thầy tôi những đêm trăng rằm, bao đời chèo rộn ràng...

Nhân ngày tôn vinh các thầy cô giáo, em kính chúc thầy dồi dào sức khỏe, công tác tốt. Chúng tôi mãi mãi biết ơn bạn.

5. Bài xã luận ngắn ngày 20/11 chủ đề "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây"

Đừng quên cây ăn quả,

uống nước nhớ người đào giếng...

Từ thời thơ ấu cho đến khi đi học, các giáo viên của chúng tôi đã dạy chúng tôi những điều này, và những bài học đạo đức đầu đời đó đã giúp hình thành chúng tôi thành con người như ngày nay.

Là người Việt Nam, chúng ta không thể quên truyền thống tôn sư trọng đạo mà ông cha ta đã truyền dạy từ bao đời nay. Không thầy đố mày làm được… Chính thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay cao, cho chúng em hành trang vào đời và giúp chúng em thành công trên con đường học vấn.

Nhưng sau khi chào đời, có mấy lần trở lại trường xưa thăm lại những người đã hy sinh tấm lòng để ta nên người như ngày hôm nay? Hàng năm, ngày 20/11 là ngày lễ của cả nước và cũng là ngày lễ nhớ ơn các thầy cô giáo, là ngày để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đối với những người cha mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên người. Với những du học sinh như chúng mình, một bó hoa tặng thầy cô nhân ngày này chắc không dễ, nhưng những món quà tinh thần bằng thơ hay một chút vật chất thì có thể làm được phải không các bạn?

Nhân ngày 20/11 Trang... (nhật ký báo tường gì đó) xin gửi đến các bạn những bài thơ về thầy cô để chúng ta cùng chung vui và bày tỏ lòng biết ơn đến thầy cô trong ngày vui. Đây cũng là lời nhắc nhở rằng: Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.

6. Bài xã luận ngắn ngày 20/11 về chủ đề "Ơn Người Khai Minh"

Thời gian trôi nhanh, một mùa 20/11 nữa lại đến. Mỗi ngày đến lớp, nhìn về mái trường thân yêu mà trong lòng chúng em dâng lên một cảm giác lạ lùng. Vậy là chúng ta sắp trải qua mùa XX của 20/11, mùa XX của mưa nắng, mùa XX của buồn vui. Còn với thầy cô, đó là sự chở che suốt đời thầm lặng. Xin chân thành cảm ơn quý học viên! Thầy cô đã dạy chúng tôi biết khóc, biết cười trước những cảnh đời, biết đứng dậy khi vấp ngã và biết nhặt những bụi gai trên đường để bảo vệ đôi chân của những người đi sau. Thầy cô dạy chúng tôi biết hy sinh, biết sống, biết yêu thương gia đình, đất nước. Thầy cô dạy chúng tôi biết quý trọng thời gian, tôn trọng đức tin và giữ tâm hồn trong sáng... để ngẩng cao đầu với bạn bè. Cuộc đời thầy đã đưa bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức. Dòng sông vẫn hiền hòa chảy, tóc thầy cô đã ngả hoa râm nhưng họ vẫn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ. Bao nhiêu thế hệ học sinh đã qua sông? Bao nhiêu khát vọng đã cập bến? Có bao nhiêu ước mơ trở thành hiện thực? Bao nhiêu người dưới đất biết ngoái đầu nhìn lại?

Đôi khi chúng em không ngoan, luôn ham chơi, hư làm thầy buồn, nhìn những giọt mồ hôi trên trán thầy, lắng nghe lời dạy ngọt ngào của thầy, chúng em hiểu.

Chúng em biết rằng niềm vui lớn nhất, niềm hạnh phúc lớn nhất của thầy cô là thấy chúng em chăm ngoan, học giỏi, thấy chúng em nên người, thấy chúng em - thế hệ trẻ hôm nay và mai sau luôn thành đạt, góp phần xây dựng đất nước.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin dành tặng nơi này cho chính chúng em - những học sinh của lớp - để bày tỏ lòng biết ơn trân trọng nhất đến thầy cô của mình. Kính chúc thầy cô dồi dào sức khỏe và dìu dắt chúng em trên con đường tương lai. Những bài văn hay về ngày 20/11

7. Bài xã luận ngắn ngày 20/11 chủ đề "Ơn thầy cô"

Tiết trời chuyển đông se lạnh, ngày Nhà giáo Việt Nam đang đến gần. Những kỉ niệm về công ơn thầy cô chợt trỗi dậy trong tiềm thức khiến mỗi chúng ta vô cùng xúc động.

Nhanh quá! Khi đó đã gần mười năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên tôi đến trường. Gần mười năm em cắp sách tới trường được thầy cô dạy dỗ, mười năm ấy tình thầy trò đã ngọt ngào quyện vào từng bước chân em. Và bây giờ chúng em đang ở ngôi trường Việt Đức thân yêu, học lớp 10 TN 1 với thầy cô mới, nhưng 2 tháng qua đã là quá đủ để chúng em cảm nhận được tình yêu thương mà thầy cô dành cho chúng em. Và chúng tôi cảm thấy mình đã vào lớp 10 rồi mà vẫn như học sinh lớp 1, rụt rè bước vào lớp.

Điều tôi nhận được từ tất cả thầy cô là tình yêu thương vô bờ bến. Đã bao lần tôi bắt gặp ở thầy cô nỗi buồn và sự lo lắng khi chúng tôi không ngoan. Và đã bao lần tôi nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ khiến thầy cô như trẻ ra mỗi khi chúng tôi cố gắng học tập. Cao cả thay tâm hồn kỹ sư!

Các giáo viên đã không chăm sóc chúng tôi vì chúng tôi. Tuy nhiên, đôi khi chúng em không hiểu khiến thầy cô phiền lòng. Trước đây, chúng tôi không chuẩn bị gì khi đến lớp, và bào chữa là một bài học khó học. Nhưng tại sao chúng ta không hiểu rằng để dạy dễ hiểu, các thầy cô đã bỏ nhiều công sức soạn giáo án hàng đêm.

Sao chúng em không biết rằng có những đêm mất điện, khi chúng em đã ngủ say thì thầy cô vẫn thức bên ngọn đèn chấm bài, sửa từng câu, từng chữ... Có biết bao câu hỏi tại sao, chúng ta thật ngây thơ và đáng trách. Nhưng thầy cô luôn sẵn sàng tha thứ bằng một tình yêu học trò nồng nàn. Ôi thầy cô của chúng tôi!

Rồi khi tôi được công nhận là học sinh giỏi, bố mẹ, bạn bè và những người xung quanh đều chúc mừng tôi. Nhưng tôi hiểu đằng sau thành công ấy ẩn chứa mồ hôi và hơi ấm tình thương của anh. Bạn giống như một bông hoa, và cô ấy là mặt đất. Hoa phải nhờ đất mà nuôi, nhờ đất mà lớn lên, đẹp để tô điểm cho đời. Tuy nhiên, người ta chỉ khen hoa đẹp, ít ai nhớ đến nguồn gốc lai tạo ra hoa.

Vậy mà trái đất chẳng bao giờ quan tâm, ngày qua ngày nuôi dưỡng vẻ đẹp của sự sống. Cô cũng vậy, như một dòng nước chảy, dạy chúng tôi mà không có bất kỳ kế hoạch nào. Vì vậy, chúng em - những bông hoa phải biết khơi nguồn sức sống của mình và tỏ lòng biết ơn thầy cô. Dẫu biết biết ơn nhưng vẫn phải thể hiện chút gì đó để thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn. Tri ân đôi khi chỉ là thăm hỏi thầy cô mỗi dịp Tết, lễ… nhưng điều này sẽ tạo động lực rất nhiều cho thầy cô trong công tác giảng dạy.

...Một mùa xuân mới đang đến. Chúng tôi thêm một tuổi và mái tóc của giáo sư cũng có nhiều sợi bạc hơn. Tóc thầy đã ngả hoa râm Cho mùa xuân, Tổ quốc mãi mãi xanh tươi. Thầy cô, đây là tấm gương sáng tuyệt vời, là ngọn đuốc thiêng soi đường cho chúng em tiến bước. Rồi mai đây khi rời xa quê hương. Tôi vào đại học và tiếp tục việc học của mình.

Sân khấu tương lai đang rộng mở trước mắt tôi. Con đường này là thầy mở ra. Vì thế, dù trưởng thành đến đâu, dù giữ cương vị nào trong xã hội thì hình bóng thầy cô kính yêu sẽ mãi bên tôi như một lời nhắc nhở, động viên suốt cuộc đời. Hôm nay, với sự hội ngộ đông đủ của các thành viên trong lớp, chúng em xin gửi tặng cô những bó hoa tươi thắm nhất, không chỉ là tấm lòng của chúng em dành cho cô mà còn là lời hứa chân thành. Hơn hết, chúng tôi muốn nói với các bạn rằng: chúng tôi sẽ cố gắng ngoan ngoãn hơn nữa để không phụ lòng mong đợi của các bạn về những gì các bạn mong đợi ở chúng tôi. Ngoài cha mẹ, thầy cô là tất cả, chắp cánh cho em bước vào đời. Trong lòng tôi luôn thầm nói: “Suốt cuộc đời mang ơn thầy cô!”.

8. Bài văn ngắn 20/11 chủ đề "Nghề dạy học"

Dù ở thời đại nào, nghề giáo viên vẫn không thể so sánh với nghệ sĩ về mức độ nổi tiếng, với doanh nhân về mức độ giàu có, với nhiều nghề khác về mức độ đủ đầy . Nhưng, mấy ai giàu tình thương hơn thầy. Trước đây, làm giáo viên có nghĩa là làm bạn với bảng đen và phấn trắng. Ngày nay, hình ảnh người thầy gắn liền với những phương tiện sư phạm hiện đại. Có thể đâu đó những câu chuyện không hay về giáo viên đang gây dư luận không tốt. Tuy nhiên, người Việt Nam ta từ xưa đến nay vẫn luôn có truyền thống tôn sư trọng đạo. Thật hạnh phúc khi thầy cô lại có thêm một cái Tết tràn ngập hoa và lời chúc mừng. Thật vinh dự cho các giáo viên khi chứng kiến ​​học sinh của mình trưởng thành và bay khắp mọi hướng. Thật xúc động khi có những người thầy vĩ đại, khiến bao thế hệ học trò phải cúi đầu trước trí tuệ và nhân cách. Tất cả sông đều về biển, ngày 20/11 là dịp để bày tỏ những tình cảm đẹp đẽ nhất tới thầy cô. Vài lời chúc chân thành: “Nhân ngày 20/11, con xin gửi đến cô lời chúc tốt đẹp nhất, chúc cô luôn mạnh khỏe, gia đình hạnh phúc và ngày càng có nhiều anh tài làm giàu cho đất nước. Xin cảm ơn các thầy cô đã dạy dỗ tôi nên người, tôi sẽ cố gắng không phụ lòng các thầy cô, luôn nỗ lực hết mình để cống hiến một phần sức lực nhỏ bé của mình cho nhân dịp này, thay mặt cho cả lớp, tôi xin thay mặt xin gửi đến cô những bó hoa tươi thắm nhất thay lời tri ân của chúng em xin cảm ơn cô đã dày công dạy dỗ chúng em để ngày hôm nay chúng em đều đã trở thành những sinh viên ngồi trên giảng đường đại học để khi nhận bằng tốt nghiệp chúng em trở thành những chủ nhân thực sự của tương lai của đất nước, xin chân thành cảm ơn, con xin gửi đến Thầy lời chúc sức khỏe và ngày càng thành công hơn nữa trên con đường học vấn của mình." Ngày nhà giáo, chúng em biết ơn công ơn thầy cô đã dạy dỗ chúng em nên người, xin chúc mừng thầy cô kính yêu. Nhưng chúng ta không chỉ học trong trường, chúng ta còn học ở ngoài trường, học ở đâu cũng có những tấm gương để chúng ta học hỏi. Tôi nghĩ một lúc nào đó chúng ta sẽ kỷ niệm ngày 20-11 là ngày Nhà giáo Việt Nam, nhưng chúng ta không chỉ chúc mừng các thầy cô đang công tác trong ngành giáo dục mà chúng ta sẽ nhớ đến tất cả những người đã dạy cho chúng ta những bài học cuộc sống quý giá. Một lần nữa xin cảm ơn những người thầy đã dạy dỗ tôi nên người, cảm ơn những người đã cho tôi những bài học cuộc sống quý giá".

9. Bài xã luận ngắn ngày 20/11 chủ đề "Bài học đầu tiên"

Thầy vẫn lặng lẽ gieo những hạt mầm cho đời, để khi cây non lên xanh ươm mầm già. Mái tóc pha sương còn vương màu bụi phấn, nhịp thời gian in hằn trên tà áo sờn.

Trong cuộc sống bộn bề ngày nay, dường như ai cũng bị thời gian cuốn đi và những lần về thăm nhà ngày càng ít đi. Cô quên đi hạnh phúc riêng, hy sinh cả cuộc đời để dạy học ở trường mẫu giáo. Và giờ tuổi đã xế chiều, bà vẫn muốn cống hiến, được hòa mình vào cuộc sống của một người con. Vì cô yêu những ánh mắt ngây thơ, cô hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười trẻ thơ. Bà để dành số tiền lương hưu ít ỏi mua gánh hàng về bán quà sáng cho lũ trẻ.

Nhìn cô lặng lẽ xoa đầu lũ trẻ, ánh mắt dịu dàng và nụ cười khẽ nở trên môi, lòng tôi đập rộn ràng không dứt. Cô! Tôi đã về, cậu học trò nhỏ luôn được cô chỉ bảo tận tình đã về.

Trong giây phút đau buồn, cả hai chúng tôi đều khóc, mẹ ôm tôi không nói nên lời, mái tóc xanh lẫn với tóc trắng, cảm giác ấm áp của ngày nào lại ùa về như mới hôm qua. Cô nói với tôi rất nhiều, cuộc đời làm giáo viên của cô thật nhiều niềm vui và nỗi buồn.

Và tôi cảm nhận được một điều, trái tim thầy luôn tràn đầy nhiệt huyết, chính nhiệt huyết này đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi và thắp sáng những ước mơ của tôi. Ngày hôm nay trôi qua thật nhanh, tôi ra về, em nhìn theo ánh mắt ấy, ánh mắt trìu mến nhưng xao xuyến lòng tôi. Em yêu anh nhiều lắm nhưng anh biết phải làm sao đây?

Thầy cô là vậy đấy! Có những lớp học trò ngày càng đông không bao giờ trở lại thăm cô, nhưng nơi đây cô luôn khắc khoải đợi chờ. Đời nhà giáo chỉ có niềm vui, nhưng chỉ từ xa tôi mới hiểu rằng những khó khăn, khắc nghiệt của ngày nào đã trở thành bài học quý giá trong cuộc sống hàng ngày, là hành trang để tôi vững vàng bước vào đời.

10. Bài xã luận ngắn 20/11 về Cảm nghĩ thầy cô

Chúc anh nhiều sức khỏe, để em được hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của anh. Tóc thầy điểm sương

Làm sao nói hết tình thầy

Tuổi thơ ngàn ngày

Nghe trong nỗi nhớ cô giáo cũ

Đổ mồ hôi giữa ban ngày

Vì đàn em bé nhỏ nắng mưa không nguôi

bao nhiêu năm rồi thầy

Vắt từng nhịp sống để đời nở hoa.

11. Bài xã luận ngắn ngày 20/11

"Đến trường mỗi ngày

Cơm cha, tình mẹ, tình thầy”

Tiếng thơ như ngân vang trong tâm hồn mỗi người. Khi ta sinh ra, cha mẹ đã cho ta hình hài, dáng điệu, cho ta dòng sữa tươi và nuôi ta khôn lớn. Rồi cuộc đời rẽ sang một trang mới khi ta đến trường, gặp những người cha, người mẹ thứ hai, nơi dòng sữa ngọt ngào là nguồn tri thức và lời dạy bảo của cha, là sự nài nỉ, là tiếng gọi trong giới hạn của cuộc đời. Cảm tạ Chúa vì điều này chúng con chưa một phút nào quên, để hôm nay - ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11, chúng con hãy bày tỏ tấm lòng và bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất để gửi đến những người thầy, người cô thân yêu.

12. Mọi người cũng hỏi

"Những bài xã luận 20-11" thường viết về những chủ đề gì trong ngày Nhà giáo Việt Nam?

Trả lời: "Những bài xã luận 20-11" thường viết về vai trò của người thầy cô, tình cảm và lòng biết ơn của học sinh đối với người dạy, những câu chuyện và trải nghiệm đáng nhớ với thầy cô.

Tại sao việc viết xã luận về ngày Nhà giáo Việt Nam (20-11) có ý nghĩa quan trọng?

Trả lời: Việc viết xã luận về ngày Nhà giáo Việt Nam giúp học sinh thể hiện tình cảm và lòng biết ơn đối với người thầy cô, đồng thời thể hiện khả năng biểu đạt ý tưởng và tư duy sáng tạo của họ.

Loại thông điệp chính thường xuất hiện trong "Những bài xã luận 20-11" là gì?

Trả lời: Thông điệp chính thường là sự biết ơn và tôn trọng người thầy cô, nhấn mạnh vai trò quan trọng của họ trong việc hướng dẫn, giáo dục và truyền đạt kiến thức.

Làm thế nào để viết một bài xã luận 20-11 thú vị và ấn tượng?

Trả lời: Để viết một bài xã luận 20-11 thú vị và ấn tượng, học sinh cần chọn góc nhìn riêng, kể những câu chuyện cụ thể và ví dụ có thể làm người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm và ý nghĩa của ngày Nhà giáo Việt Nam.