So sánh tôi đi học và cổng trường mở ra

BT1:Tìm những hình ảnh so sánh đặc sắc trong văn bản tôi đi học và chỉ ra hiệu quả nghệ thuật của các hình ảnh so sánh đó BT2:Từ văn bản cổng trường mở ra và văn bản tôi

  • 0

BT1:Tìm những hình ảnh so sánh đặc sắc trong văn bản tôi đi học và chỉ ra hiệu quả nghệ thuật của các hình ảnh so sánh đó
BT2:Từ văn bản cổng trường mở ra và văn bản tôi đi học em có suy nghĩ gì về ý nghĩa của buổi tựu trường đầu tiên đối với mọi người[trình bày thành 1 đoạn văn]

  • 1 1 Answer
  • 146 Views
  • 0 Followers
  • 0
Answer
Share
  • Facebook

1 Answer

  • Voted
  • Oldest
  • Recent
  1. *Hình ảnh so sánh trong đoạn hồi tưởng

    “…những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”: Hình ảnh “cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng gợi ra cho người đọc một cảm giác trong sáng, nhẹ nhàng mà đầy đẹp đẽ.

    * Hình ảnh so sánh trong đoạn kỉ niệm trên đường đến trường

    – “Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi” : Hình ảnh “làn mây lướt ngang trên ngọn núi” gợi sự bay bổng, nhẹ nhàng, thoáng chốc, có chút mộng mơ, ngây thơ. Việc so sánh một khái niệm vô hình [ý nghĩ] với một vật thể hữu hình [làn mây] đã thể hiện sự ngây ngô, trí tưởng tượng phong phú của một tâm hồn trẻ thơ.

    * Hình ảnh so sánh trong đoạn nhân vật tôi tập trung ở sân trường:

    – “ …trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”: So sánh trường học với nơi linh thiêng, trang trọng như ngôi đình cổ kính đã cho thấy niềm tự hào, trân trọng, thái độ nghiêm túc pha chút hài hước, ngây ngô của cậu học trò nhỏ với ngôi trường thân thương.

    – “ Họ như con chim đứng bên bờ tổ nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ..”: Hình ảnh so sánh rất tinh tế. Nó vừa diễn tả đúng tâm trạng nhân vật, vừa gợi cho người đọc liên tưởng về một thời tuổi nhỏ đứng giữa mái trường thân yêu. Mái trường đẹp như cái tổ ấm, mỗi học trò ngây thơ, hồn nhiên như một cánh chim đầy khát vọng và biết bao bồi hồi lo lắng nhìn bầu trời rộng, nghĩ tới những chân trời học vấn mênh mang…..

    Sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh với những hình ảnh so sánh vừa gần gũi thân thuộc lại vừa vô cùng trong sáng lãng mạn, nhẹ nhàng diễn tả hết sức ấn tượng sự thay đổi tâm trạng của học trò, sự ngây ngô, đáng yêu và những suy nghĩ của cậu về thế giới xung quanh

    • 0
    • Reply
    • Share
      Share
      • Share on Facebook
      • Share on Twitter
Leave an answer

Leave an answer
Hủy

Featured image
Select file Browse

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.

Đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học

Hướng dẫn viết đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học dành cho các em học sinh lớp 8 tham khảo.

Đề bài: Viết đoạn văn hoặc trình bày trước lớp cảm nhận của em về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học

Để viết được đoạn văn này thì trước hết các em cần tham khảo những nội dung chínhsau:

Bạn đang xem: Đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học

Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” làdòng cảm xúc theo trình tự không gian và thời gian. Đây là dòng cảm xúc vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt trong lần đầu tiên đi học:

– Nhân vật “tôi” cảm thấy mọi vật quanh mình thay đổi một cách lạ lùng, dù là con đường đã quen đi lại lắm lần. Và bỗng nhận ra rằng, chính mình đang có một sự thay đổi lớn lao: “hôm nay tôi đi học”.

Related Articles
  • Cảm nhận về đoạn trích bài thơ Hai chữ nước nhà của Trần Tuấn Khải

  • Bình giảng bài thơ Muốn làm thằng Cuội của Tản Đà

  • Phân tích bài thơ Đập đá ở Côn Lôn của Phan Châu Trinh

  • Nghị luận vai trò của những người lãnh đạo anh minh qua Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ

  • Phân tích bài thơ Vào nhà ngục Quảng Đông cảm tác của Phan Bội Châu

  • Dàn ý nghị luận vai trò của những người lãnh đạo anh minh qua Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ

– Nhân vật “tôi” đã có quyết tâm học tập ngay từ ngày đầu đi học, không để thua kém bạn bè khi bảo với mẹ đưa cho mình cầm thước, bút.

– Rồi cảm thấy ngôi trường bỗng nhiên to lớn, đẹp đẽ, đâm ra lo sợ vẩn vơ. . .

– Qua 2 hình ảnh so sánh thấy rằng nhân vật tôi khát khao, và mong muốn như những người học trò cũ để khỏi sợ sệt.

– Cảm thấy lo sợ khi phải rời xa bàn tay yêu thương của mẹ, và cuối cùng, cậu đã bật khóc nức nở. -> không thể nói rằng nhân vật ”tôi” nhút nhát, nhưng là lần đầu tiên rời xa cái thế giới quen thuộc mà mình vẫn thường ngày đối diện, bước vào hoàn toàn một thế giới khác.

– Khi đã vào lớp, nhân vật “tôi” lại thấy mọi vật hay hay. Và thích thú nhìn ra xung quanh. Rồi tự nhiên không còn cảm thấy xa lạ hay sợ hãi mà là cảm giác gần gũi thân quen ngay với cả những bạn chưa lần nào gặp mặt.

Xem nhanh nội dung

  • 1 Hướng dẫn viết đoạn văn về dòng cảm xúc của nhân vật tôi theo dạng tổng phân hợp
  • 2 Một số đoạn văn tham khảo
  • 3 Bài văn ngắn trình bày trước lớp: cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học

Hướng dẫn viết đoạn văn về dòng cảm xúc của nhân vật tôi theo dạng tổng phân hợp

Tổng

+ Giới thiệu truyện

+ Nêu được vấn đề: dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn

Phân

+ Không gian con đường đến trường được cảm nhận có nhiều điều khác lạ [so với lúc chưa đi học – trích dẫn ….] . -> cảm giác thích thú hôm nay tôi đi học -> Chất thơ trữ tình lan tỏa.

+ Cảm giác trang trọng và đứng đắn của “tôi” : đi học là tiếp xúc với một thế giới lạ, khác hắn với đi chơi thả diều.

+ Cảm nhận của tôi và các cậu bé khi vừa đến trường : không gian ngôi trường tạo ấn tượng lạ lẫm và oai nghiêm , khiến cho các bạn học sinh cùng chung cảm giác choáng ngợp

+ Hình ảnh ông đốc hiền từ và nhân hậu giúp giảm đi nỗi sợ hãi nhỏ bé khi phải xa mẹ. Khi nghe đến tên không khỏi giật mình và lúng túng

+ Khi vào lớp “tôi” cảm thấy cái gì cũng lạ và hay hay, không khí gần gũi khi được tiếp xúc với bạn bè chưa hề quen biết nhưng chẳng xa lạ chút nào. Và buổi học đầu tiên cũng bắt đầu.

Hợp

+ Những cảm xúc hồn nhiên của ngày đầu tiên đi học thật đẹp, nó sẽ khắc sâu vào trong tâm trí mỗi chúng ta.

+ Dòng cảm xúc đó rất chân thực, hồn nhiên, dường như không phải Thanh Tịnh đang viết văn mà ông đang để lòng mình tràn lên trang giấy.

Một số đoạn văn tham khảo

Đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học số 1

Truyện ngắn “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941. Đây là dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” – cũng chính là tác giả, về những cảm xúc đầu đời trong buổi tựu trường ba mươi năm về trước. Dòng cảm xúc được thể hiện theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển song song cùng với các sự kiện đáng nhớ trong ngày đầu tiên đi học đó. Từ lúc được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hộp nghe ông đốc gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và vào buổi học đầu tiên. Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tự sự, miêu tả và cảm xúc chân thành đã tạo nên tính trữ tình đậm đà của thiên tự truyện. Để rồi sau mấy chục năm, tác giả – là cậu bé ngày xưa vẫn nhớ như in: Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.

Đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học số 2

Truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh chính là câu chuyện được tái hiện qua sự hồi tưởng của ông đồng thời cũng là nhân vật tôi. Bằng biện pháp nghệ thuật kể chuyện kết hợp miêu tả, truyện đã diễn tả dòng cảm xúc của nhân vật, tức là cái tôi trữ tình trong trẻo mà sinh động về ngày đầu tiên đi học. Từ thực tại của đất trời cuối thu [thời gian mở đầu năm học], tác giả nhớ về dĩ vãng, về “những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường” đầu tiên trong đời mình. Dòng cảm xúc về kỉ niệm ấy được nhân vật “tôi” được truyền tải theo trình tự thời gian. Đầu tiên là sự háo hức, cảm thấy lòng mình thay đổi, như đã lớn lên, trang trọng và đứng đắn hơn lúc trên đường theo mẹ đến trường; là nỗi e sợ, phải đứng nép vào mẹ khi đứng dưới sân trường; thật sự lúng túng, xúc động khi nghe tiếng trống trường vang lên; lại cảm thấy ngơ ngác khi nghe ông đốc gọi đến tên mình và cuối cùng là cảm thấy mọi thứ như vừa quen vừa lạ khi ngồi trong lớp học. Đó là một chút lạ lẫm nhưng cũng tràn đầy háo hức, vừa lo lắng nhưng cũng rất thân quen để cùng khám phá một không gian mới, nơi có bàn ghế, bạn bè, thầy cô. Vâng, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đến trường, chắc hẳn sẽ là những kỉ niệm rất đẹp trong kí ức cuộc đời của mỗi người và cũng chính mái trường và thầy cô ngày xưa đó đã chắp cánh và cho ta thêm sức mạnh để bay tới những phương trời xa xôi ngày hôm nay.

Đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học số 3

“Tôi đi học” của Thanh Tịnh như một bản tự vấn tâm trạng, cảm xúc của chính tác giả khi mùa thu về, hồi tưởng lại khoảnh khắc ngày xưa ấy. Là ngày đầu tiên cắp sách tới trường với bao nhiêu dòng cảm xúc bâng khuâng, xa lạ. Trong dòng hoài tưởng, “tôi” đã lâng lâng với khung cảnh của mùa thu “một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học”. Có lẽ ít ai có thể quên đi được giây phút đầu tiên nép sau lưng mẹ đến trường, và nhân vật “tôi” cũng vậy. Cảm xúc tuôn trào một cách tự nhiên và đầy xúc động, gieo vào lòng người đọc những bồi hồi khó quên. Có một sự thay đổi lớn trong chính suy nghĩ và hành động “Tôi không lội qua sông thả diều như thằng Quý và không ra đồng nô hò như thằng Sơn nữa”. Điều này chứng tỏ nhận thức của nhân vật “tôi” đã thực sự trưởng thành và lớn lên nhờ việc: Hôm nay tôi đi học. Thanh Tịnh như một con người chèo lái con thuyền cảm xúc, đưa người đọc trở về với những kí ức của ngày đầu tiên đi học. Lời văn mượt mà, nhẹ nhàng và sâu sắc đã khiến người đọc không thể quên được năm tháng đó.

Bài văn ngắn trình bày trước lớp: cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học

Tôi đi học như là một bức tranh tuổi thơ nhiều màu sắc mà mảng màu nào cũng rộn ràng, cũng đẹp đẽ. Song có thể nói tất cả những màu sắc đều gắn với “màu nền” là dòng cảm xúc của cậu học trò. Những biến thái liên tiếp ấy trong dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” thực giống như những đốm lửa hồng thắp dần lên những kỷ niệm tuổi học trò.

Có thể nói, những cảm xúc “ngây thơ và non nớt” của cậu học trò trong truyện ngắn của Thanh Tịnh cũng là cảm xúc của tôi, của bạn và của tất cả chúng ta, những ai đã từng một lần chập chững cấp sách tới trường. Dòng cảm xúc của nhân vật tôi “tôi” đã khái quát cảm giác chung của mọi người. Tôi nghĩ, nếu như truyện không phải là dòng hoài niệm thì hẳn những ấn tượng về mặt thời gian ở đầu truyện chỉ là một sự tình cờ. Cái đầu tiên được cảm nhận bằng ấn tượng chứ không phải theo kiểu một thói quen. Người đọc hình dung khá dễ cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn này. Đó là dòng cảm xúc được kết nối từ ba mạch ngắn độc lập mà thống nhất. Phần đầu truyện, ta bắt đầu xúc động và dường như cũng giống nhân vật, ta “mơn man” với những kỷ niệm ngày xưa. Ôi, kỷ niệm đó dù đã rất xa nhưng sao vẫn ngọt ngào biết mấy. Nhớ lúc đó vào quá nửa mùa thu, mùa của ngày hội khai trường. Ta ngại ngùng theo chân mẹ bước từng bước trên con đường quen thuộc mà lòng đầy băn khoăn thắc mắc. Con đường với ta đã quá quen nay sao có cái gì xa lạ. Phải chăng vì ta đã lớn khôn, ta đã bắt đầu cắp sách tới trường. Cảm xúc ấy hẳn chúng ta đều đã từng trải qua. Trong cái ngày khó quên ấy có một thứ hiện diện quen thuộc với tất cả nhưng cô cậu học trò:đồ dùng học tập. Nhân vật tôi cảm nhận về nó mới độc đáo làm sao “hai quyển vở mới ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng”. Tôi “ghì chặt” mà “một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất”. Thế là từ nay ta bắt đầu gắn với cái nợ bút nghiên, đèn sách. Cổng trường mở ra, cũng mở luôn tiếp phần tiếp theo của dòng cảm xúc. Bây giờ không phải lạ lẫm với con đường, cảnh vật mà là lạ lẫm với ngôi trường tiểu học. Ngôi trường trông “xinh xắn và oai nghiêm”. Cái liên tưởng của nhân vật “tôi” thật là thú vị. Tất cả đều lạ, nhưng đang dần thân thiện và hòa hợp. “Tôi” xúc động và xao xuyến nhất là khi nghe tiếng trống giục tiết học đầu tiên. Nhưng rồi “tôi sợ”, “tôi” ngập ngừng nghe theo lời ông đốc. Cảm giác lúc ấy đúng là sung sướng nhưng quả thật sao ta lại thấy xa mẹ ta đến thế. Ta nhớ mẹ vô cùng, muốn xà ngay vào lòng mẹ và chẳng còn muốn đi đâu nữa. Rồi buổi học đầu tiên cũng bắt đầu. Nhân vật “tôi” miễn cưỡng bước vào trong lớp sau những lời dỗ ngọt ngào của mẹ. Phòng học mới có bao điều lạ, lạ thầy, lạ bạn và cả chỗ ngồi của mình đây nữa. Nhưng sao rồi ta lại thấy quen thân nhanh thế:chỗ ngồi ngày sẽ là của ta, nhưng cậu bạn kia chưa biết tên, chưa dám hỏi tên nhưng sao vẫn thấy quen quen. Cái cảm giác đầu tiên vào lớp ấy đúng như cái cảm giác vừa quen vừa lạ.

Dòng cảm xúc của nhân vật tôilà dòng biến thái giản dị mà tinh tế. Những cảm xúc đầy ấn tượng chắc chắn không chỉ khơi lại trong tôi mà còn là ở tất cả mọi người những kỉ niệm về cái ngày đầu tiên chạy lon ton theo mẹ đến trường. cái ngày ấy đầy ý nghĩa. Nó khởi đầu cho con đường chinh phục tri thức của mỗi người chúng ta.

-/-

Trên đây là hướng dẫnviết đoạn văn cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn tôi đi học dành cho các em học sinh lớp 8 tham khảo. Đừng quên còn rất nhiều tài liệu văn mẫu lớp 8 đang đợi các em tham khảo đó nhé.

Đăng bởi: FGate

Chuyên mục: Ngữ Văn 8

Tags
Văn mẫu lớp 8

1. Tóm tắt văn bản Cổng trường mở ra

Văn bảnCổng trường mở raghi lại tâm trạng của một người mẹ trong đêm chuẩn bị cho con trước ngày khai giảng – buổi học đầu tiên ở lớp Một.

Đêm trước ngày đưa con đến trường, người mẹ không ngủ được. Người mẹ ngắm nhìn con ngủ say, nhờ lại hành động chuẩn bị của con lúc ban ngày rồi bồi hồi xúc động nhớ về ngày khai trường đầu tiên của mình. Người mẹ lo lắng cho tương lai của đứa con, mẹ liên tưởng đến ngày khai trường ở nước Nhật. Đó là buổi khai giảng nhưng mang ý nghĩa như một ngày lễ thực sự của toàn xã hội, nơi mà ai cũng thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến thế hệ tương lai sau này.

Video liên quan

Chủ Đề