Vở bài tập Tiếng Việt lớp 5 tập 2 bài tập làm văn - Tập viết đoạn đối thoại

Có lần, Linh Từ Quốc Mẫu, vợ ông, muốn xin riêng cho một người làm chức câu đương. Trần Thủ Độ bảo người ấy:

- Ngươi có phu nhân xin cho làm chức câu đương, không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân để phân biệt.

Người ấy kêu van mãi, ông mới tha cho.

Theo ĐẠI VIỆT SỬ KÍ TOÀN THƯ

2. Dựa theo nội dung của đoạn trích trên, em hãy cùng các bạn trong nhóm viết tiếp một số lời đối thoại để hoàn chỉnh màn kịch theo gợi ý.

Lính: - [bước vào] Bẩm Thái sư, người nhà phu nhân đã tới rồi ạ.

[ngẩng lên, nghiêm nghị] Trần Thủ Độ: - Cho anh ta vào! [lính đi ra, sau đó dẫn vào một người khoảng 30 tuổi, ăn mặc kiểu nhà giàu nhưng hơi quê kệch. Anh ta là một phú nông.]

Phú nông: - Lạy Đức Ông!

Trần Thủ Độ: - Ngươi có phải là Đặng Văn Sửu không?

Phú nông: - Lạy Đức Ông, con là Đặng Văn Sửu đây ạ.

Trần Thủ Độ: - Vậy nhà ngươi hôm nay tìm đến ta có việc gì?

Phú nông: - Dạ bẩm Đức Ông, hôm nay con đến xin được Đức Ông ban cho con làm chức câu đương.

Trần Thủ Độ: - Ngươi xin làm chức câu đương? Vậy khi nhận chức quan này, nhà ngươi sẽ làm gì cho dân chúng?

Phú nông: [Lúng túng, trả lời sợ sệt] - Dạ, thưa... làm chức câu đương... là con sẽ cai quản, thu thuế người dân cho Đức Ông ạ!

Trần Thử Độ: [Cau mày, nghiêm mặt, nói chậm rãi] - Ngươi có phu nhân xin cho làm chức câu đương, không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, ta phải chặt một ngón chân để phân biệt. Nhà ngươi có đồng ý vậy không?

Phú nông: [Sợ hãi, quỳ xuống lạy] - Lạy Đức Ông... Lạy Đức Ông... xin tha cho, xin tha cho... xin không làm chức câu đương nữa ạ... không dám nữa ạ?

Trần Thủ Độ: [vẫn nói từ tốn] - Vậy ngươi hiểu rồi chứ? Ngươi về đi. Ta tha cho!

Phú nông: [vừa lạy vừa đi lui ra].

1. Đọc lại một trong hai phần của truyện Một vụ đắm tàu [Tiếng việt 5, tập hai, trang 108-109]:

a] Phần I, từ đầu đến gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn. Có thể đặt tên phần này là làm quen hoặc Giu-li-ét-ta

b] Phần II, từ Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên đến hết. Có thể đặt phần này là Cơn bão hoặc Ma-ri-ô.

[2] Viết tiếp một số lời đối thoại để chuyển một trong hai phần nói trên thành màn kịch theo gợi ý:

Màn 1

Giu-li-ét-ta

Nhân vật : Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thuỷ thủ.

Cảnh trí : Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thuỷ đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thuỷ thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.

Gợi ý lời đối thoại :

- Giu-li-ét-ta và Ma-ri-ô chào nhau, làm quen với nhau.

- Từng bạn kể về mình, về gia đình, về mục đích của chuyến đi.

- Hai bạn chia tay, hẹn ngày mai gặp lại.

- Giu-li-ét-ta kêu lên khi thấy bạn bị xô ngã và an ủi bạn khi băng bó cho bạn.

Ma-ri-ô :

- [Bước đến bên Giu-li-ét-ta] Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không ?

Giu-li-ét-ta :

- [Vui vẻ] Ồ không, không ! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai, cậu tên là gì ?

Ma-ri-ô :       

- Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu ?

Giu-li-ét-ta :

- Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.

Ma-ri-ô :               

- Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy ! Cậu đi cùng bố mẹ à ?

Giu-li-ét-ta :…………………………………………………

……………..   …………………………………………………

……………   …………………………………………………

Ma-ri-ô

Màn 2

Nhân vật : Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thuỷ thủ.

Cảnh trí : Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lớn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn một biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.

Gợi ý lời đối thoại :

- Trong cơn bão, Giu-li-ét-ta và Ma-ri-ô sợ hãi nhắc nhau : “Cẩn thận !”

- Một người kêu lên : “Còn một chỗ đấy ! Chỗ cho đứa nhỏ thôi ! Xuống mau !”

- Ma-ri-ô nhường chỗ cho Giu-li-ét-ta, thả bạn xuống nước.

- Mọi người bảo nhau kéo Giu-li-ét-ta lên xuồng.

- Giu-li-ét-ta bật khóc nức nở, vẫy tay nói lời vĩnh biệt bạn.

3.Với mỗi nội dung sau đây, em hãy đặt một câu và dùng những dấu câu thích hợp :

a] Nhờ em [hoặc anh,    ………………………………

chị] mở hộ cửa sổ.       ………………………………

b] Hỏi bố xem mấy       ………………………………

giờ hai bố con đi          ………………………………

thăm ông bà.                ……………………………

c] Thể hiện sự thán       ………………………………

phục trước thành       ………………………………

tích của bạn               ………………………………

d] Thể hiện sự ngạc    …………………………………

nhiên, vui mừng khi   …………………………………

được mẹ tặng cho       …………………………………

món qua mà em ao     …………………………………

ước từ lâu.

TRẢ LỜI:

1. Đọc lại một trong hai phần của truyện Một vụ đắm tàu [Tiếng việt 5, tập hai, trang 108-109]:

a] Phần I, từ đầu đến gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn. Có thể đặt tên phần này là làm quen hoặc Giu-li-ét-ta

b] Phần II, từ Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên đến hết. Có thể đặt phần này là Cơn bão hoặc Ma-ri-ô.

[2] Viết tiếp một số lời đối thoại để chuyển một trong hai phần nói trên thành màn kịch theo gợi ý:

Màn 1

Giu-li-ét-ta

Nhân vật : Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thuỷ thủ.

Cảnh trí : Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thuỷ đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thuỷ thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.

Gợi ý lời đối thoại:

- Giu-li-ét-ta và Ma-ri-ô chào nhau, làm quen với nhau.

- Từng bạn kể về mình, về gia đình, về mục đích của chuyến đi.

- Hai bạn chia tay, hẹn ngày mai gặp lại.

- Giu-li-ét-ta kêu lên khi thấy bạn bị xô ngã và an ủi bạn khi băng bó cho bạn.

Ma-ri-ô :

- [Bước đến bên Giu-li-ét-ta] Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không ?

Giu-li-ét-ta :

- [Vui vẻ] Ồ không, không ! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai, cậu tên là gì ?

Ma-ri-ô :       

- Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu ?

Giu-li-ét-ta :

- Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.

Ma-ri-ô :               

- Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy ! Cậu đi cùng bố mẹ à ?

Giu-li-ét-ta :

- Ồ không, mình đi có một mình thôi. Mình về nhà mà cho nên vui lắm ! Sắp gặp bố mẹ và người thân rồi ! Thế còn cậu, cậu đi với ai ?

Ma-ri-ô :         

- Mình cũng đi một mình thôi. Mình về quê.

Giu-li-ét-ta :

- Vậy à ? Mình rất thích ngắm biển. Cậu thì sao ?

Ma-ri-ô :               

- Mình cũng thích nhưng buổi tối sóng lớn quá !

Giu-li-ét-ta :

- Ừ, đúng rồi. Buổi tối sóng lớn, biển lại đen, dễ sợ hơn ban ngày. Nhất là hôm nay sao sóng lớn quá và cả gió nữa. Mình lạnh quá !

Ma-ri-ô :               

- Ừ, vậy nên tốt nhất mình xuống khoang tàu đi. Không khéo cậu bị cảm mất !

Giu-li-ét-ta :

[Xúc động] - Cảm ơn cậu. Chúng ta xuống nhé !

Ma-ri-ô :               

- Chúc cậu ngủ ngon !

Giu-li-ét-ta :

- Ừ, chúc cậu ngủ ngon. Hẹn gặp lại.

[Sóng lớn, con tàu chao đảo. Ma-ri-ô ngã dúi đầu đập xuống sàn tàu]

Giu-li-ét-ta :

- [Kêu to, chạy lại] Ôi, Ma-ri-ô ! Cậu có sao không ?

Ma-ri-ô :               

- [Gượng ngồi dậy, nén đau] Mình không sao !

Giu-li-ét-ta :

- [Nhìn thấy máu trên đầu bạn, kêu lên hoảng hốt] Trời ơi ! Trán cậu chảy máu rồi ! [Gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc, nhẹ nhàng băng cho bạn] Cậu đau lắm phải không ? Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.

Màn 2

Nhân vật : Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thuỷ thủ.

Cảnh trí : Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lớn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn một biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.

Gợi ý lời đối thoại :

- Trong cơn bão, Giu-li-ét-ta và Ma-ri-ô sợ hãi nhắc nhau : “Cẩn thận !”

- Một người kêu lên : “Còn một chỗ đấy ! Chỗ cho đứa nhỏ thôi ! Xuống mau !”

- Ma-ri-ô nhường chỗ cho Giu-li-ét-ta, thả bạn xuống nước.

- Mọi người bảo nhau kéo Giu-li-ét-ta lên xuồng.

- Giu-li-ét-ta bật khóc nức nở, vẫy tay nói lời vĩnh biệt bạn.

Video liên quan

Chủ Đề